HE

Phu Nhân Của Tạ Gia

Phu Nhân Của Tạ Gia Từ nhỏ ta đã biết, sau này mình sẽ là Tam phu nhân của Tạ gia. Tạ Thận Chi lễ Phật, trong khi những cô nương khác ngày ngày chơi diều đánh đu, ta lại ngâm mình trong Phật đường tụng kinh. Tạ Thận Chi tập võ, thích những nữ tử có tính cách kiên cường. Ta học cưỡi ngựa vì hắn ta, ngã gãy chân, vẫn không rơi một giọt nước mắt. Ta bất chấp tất cả để sống thành dáng vẻ mà hắn ta yêu thích. Vậy mà hắn ta lại thích một cô nương hoàn toàn trái ngược với ta. Hôn ước không thể hủy bỏ, ta quay đầu, gả cho đại ca của hắn ta, người nổi tiếng là nắm đấm sắt tàn nhẫn. Sau khi kết hôn, Đại lang Tạ gia không gần nữ sắc hệt như trong lời đồn Chỉ có một lần, Tạ Thận Chi say rượu chặn trước cửa phòng ta, Tạ Vọng Chi che chắn ta đằng sau, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn ấu đệ của hắn, lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ nàng đã là Đại phu nhân của Tạ gia, đêm hôm khuya khoắt, ngươi đến tìm đại tẩu của ngươi làm gì?”

Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu Khi Lương Ký Hàn hiểu lầm tôi khiến Bạch Nguyệt Quang của hắn bị sảy thai, hắn nhất quyết đòi ly hôn. Một năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại, hắn bị tai nạn xe, gãy cả hai chân. Bạch Nguyệt Quang cũng đã rời xa hắn. Hắn nheo mắt, cười nhạt đầy chế giễu: “Thế nào? Muốn xem tôi có hối hận khi ép cô ly hôn không à?” Ngày đó, hắn đã nói hắn không bao giờ hối hận. Nhưng rồi sau này, trong căn nhà gỗ nhỏ bị bão tuyết vây kín, khi cả hai cùng quấn chung một chiếc chăn, hắn nắm lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Tôi biết, chuyện cô ấy sảy thai không liên quan gì đến em.” Rồi sau nữa, hắn đứng dậy được, Bạch Nguyệt Quang quay lại bên hắn. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, hắn giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói run rẩy: “Là em khiến tôi yêu lại em một lần nữa. Em dám đi thử xem…”

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.  

Ngày Anh Không Còn Yêu Em

Ngày Anh Không Còn Yêu Em Hạ Nam Phong bị mất ngủ nặng, mỗi đêm đều phải đeo tai nghe, nghe nhạc nhẹ trong đó để ru ngủ. Cho đến một hôm, tôi thấy anh đã ngủ rồi, nên cũng tò mò muốn thử xem âm nhạc gì giúp anh dễ ngủ đến vậy. Nhưng khi tôi vừa đeo tai nghe lên, trong đó lại vang lên giọng nói của thư ký Hạ Nam Phong: “Giám đốc Hạ, anh ngủ rồi sao?” “Vậy để em kể cho anh một câu chuyện mới nữa nhé.” “Đáng ghét thật đấy, ngày nào cũng bắt người ta kể chuyện ru anh ngủ, giọng em cũng sắp khàn luôn rồi, mai anh nhất định phải đền bù cho em đó.”

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần Vị hôn phu của ta gặp chuyện mất trí nhớ. Tại yến tiệc trong cung, hắn chỉ liếc qua đã bị đích tỷ cuốn hút. Khi người bên ngoài hỏi đến ta, hắn chỉ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: “Có đích tỷ cao quý như vậy, một thứ nữ tầm thường như nàng, làm sao có tư cách xứng với bổn vương?” Đích tỷ ngay lập tức đắc ý ra mặt. Còn ta, chỉ thở dài thay nàng. Bởi vì nàng chẳng hề biết, người nam nhân này, tận sâu trong cốt tủy, là một kẻ điên rồ đến mức nào.

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi Kẻ thù không đội trời chung sau khi phá sản… trở thành chim hoàng yến của tôi.Ngày nào cũng bị tôi sờ, bị tôi ngủ.Tức đến đỏ cả mặt, nhưng vẫn phải nhẫn nhục chịu đựng.Cho đến một ngày, tôi vô tình nghe được hắn cáu kỉnh gọi điện thoại với ai đó:“Không phá sản thì sao? Ai dám hó hé gì trước mặt cô ấy, cứ chờ mà tiêu đời đi!”

Nguyệt Hoa

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Lá Thư Tỏ Tình

Lá Thư Tỏ Tình Sau khi đại tiểu thư giới Bắc Kinh Ôn Giai Hòa, bị nam thần lạnh lùng Tần Vọng từ chối lời tỏ tình, cô liền đẩy tôi ra trước mặt anh ta: “Là cô ấy thích cậu đấy!” Tôi còn đang định lên tiếng giải thích thì ngay trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ lơ lửng: 【Chịu oan thay tiểu thư, sẽ được trắng trợn 50 vạn (~1.8 tỷ)!】 【Con nhóc này ngốc quá, số tiền đó mà không lấy thì để tôi lấy!】 【Chuẩn luôn! Tần Vọng đẹp trai thế kia, nhận thích cậu ta thì sao chứ? Quan trọng là anh ta có tiền không?】 【Tiểu thư tuy đỏng đảnh, nhưng chi rất mạnh tay nha, kết thân với cô ấy, cánh cửa làm giàu đã rộng mở!】 Hai mắt tôi sáng rực như đèn pha. Đối diện ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Ôn Giai Hòa, tôi mạnh mẽ gật đầu. Nhìn Tần Vọng: “Đúng vậy, là tôi thích cậu.”

Nữ Đế Cẩm Đàn

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”  

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Thứ Tử Lên Ngôi

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.

Nha Hoàn Thăng Chức Ký

Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta cùng tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ tính tình bình đạm, không tranh không giành, luôn giữ phong thái như cúc dại bên đường. Khi ta tranh giành thức ăn với đám hạ nhân, tỷ ấy lại đem chia phần ăn của ta cho mọi người, nhờ vậy mà được lòng tất cả. Mùa đông đến, ta tranh giành chăn bông để giữ ấm, tỷ tỷ lại nhường chăn cho người khác. Kết quả, cả hai chúng ta đều đổ bệnh vì lạnh. Với hy vọng thay đổi số phận, ta cố gắng chuyển sang làm nha hoàn thân cận bên Thế tử gia, mong tìm cơ hội cho tỷ tỷ được thị tẩm. Tỷ ấy trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại chấp nhận vị trí mà ta vất vả giành lấy. Nhờ tiếng lành hiền đức, độ lượng của tỷ tỷ, Thế tử gia chú ý và nạp nàng làm thiếp. Tỷ ấy không cần tranh giành mà vẫn thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi hận tỷ tỷ đến xương, bày mưu hãm hại ta. Khi ta bị dồn đến đường cùng, quỳ xuống cầu cứu tỷ tỷ. Nhưng tỷ chỉ lạnh nhạt nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh giành cường bạo, giờ thì tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy vẫn bình thản, không tranh giành, không lên tiếng. Còn ta, bị đánh đến chết oan uổng. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về thời điểm ta và tỷ tỷ vừa vào phủ Quốc công.

Khói Hồng Lưu Danh

Khói Hồng Lưu Danh Ngày ta tự chuộc thân, muội muội của ta lại bán mình vào thanh lâu. Nàng nói: “Nếu ta sống ở thời cổ đại, ta quyết không muốn làm tiểu thư nhà lành. Nếu làm, thì phải làm đầu bài, tinh thông cầm kỳ thư họa, mà các khúc ca lẳng lơ, lời thơ diễm tình cũng phải thuộc lòng.” Về sau, nàng thực sự trở thành một hoa khôi nức tiếng khắp thiên hạ.

Nhất Niệm Thanh Mai

Nhất Niệm Thanh Mai Nhà thanh mai trúc mã của ta rất nghèo, còn nghèo hơn nhà ta. Nhà ta ăn cám, nhà hắn chỉ có rau dại. Ta mặc áo vải thô, hắn mặc áo gai. Năm ta mười tuổi, tìm hắn để chơi, lại nghe nói hắn đã bị đưa vào cung làm thái giám. Một đao cắt đi gốc rễ, một đao đoạn tuyệt tình thâm.

Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính

Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính Tôi xuyên không vào vai nữ phụ độc ác từng bắt nạt nam chính khi còn nhỏ. Từ lúc chào đời, tôi đã bám lấy cậu ấy, chuyện gì cũng phải tranh cho bằng được. Nam chính uống sữa, tôi giành bình. Nam chính chưa làm gì, tôi đã đổ tội. Nam chính gắp đồ ăn, tôi xoay bàn. Nam chính đi bộ, tôi ngồi xe. Bài tập của nam chính, tôi chôm chỉa. Nam chính yêu sớm, tôi phát thanh cả trường. Vậy mà cậu ấy vẫn không nổi giận. Chắc kiếp trước tôi từng cứu mạng cậu ấy rồi. À quên, nói rõ cho chắc: Tôi không phải nữ chính. Tôi là chị ruột của cậu ấy.

Một Đời Yêu Thương

Một Đời Yêu Thương Đêm cử hành lễ cập kê, ta bị người hạ dược. Cố nén khó chịu trong người, ta lảo đảo tìm đến vị hôn phu là Thái tử. Nào ngờ lại nghe được cuộc đối thoại giữa hắn cùng nha hoàn kia: “Cô không tin vào mệnh phượng trời sinh, chỉ tin nhân duyên do trời định. Liên nương, ta nhất định sẽ thân chinh đem hậu vị dâng tận tay nàng.” “Về phần Khương Từ, sau đêm nay, nàng ta chỉ còn thân bại danh liệt, trở thành trò cười cho thiên hạ.” Phía trước không lối, sau lưng là Địa Ngục. Ta tuyệt vọng vô phương, run rẩy gõ cửa phòng của người huynh nuôi từ trước đến nay luôn cấm dục tự kiềm chế, người ngoài chớ gần. “A huynh, ta nóng…” “Muốn…” Huynh trưởng thần sắc u ám, ôm ta lên giường, thấp giọng khàn khàn, yết hầu khẽ động: “Ngoan.” “Muốn gì, tự đến lấy.”

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Giang Yến Châu bị ngã cầu thang ngoài ý muốn, mất đi ký ức mấy năm gần đây. Lúc tôi chạy đến phòng bệnh, đã nghe thấy giọng anh ấy đầy kích động: “Làm sao con có thể kết hôn với một người con gái quen qua xem mắt được chứ? Ba, ba đang lừa con phải không?!” Cuộc hôn nhân mới kéo dài được nửa năm này, xem ra chắc sắp tan vỡ rồi. Tôi nghĩ vậy. Nhưng đúng lúc tôi vừa ló mặt trước cửa phòng bệnh, Giang Yến Châu mất trí nhớ đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, hơi thở khựng lại: “Ba ơi, ba tin vào tình yêu sét đánh không?” —

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm Xuyên thành thiên kim giả người nhạt như cúc, để vạch trần bộ mặt thật của tôi, thiên kim thật đã buộc tôi vào hệ thống nghe nội tâm. Thiên kim thật muốn đấu đá với tôi, tôi nhìn tổng tài bá đạo gầy gò, trong lòng đầy tiếc nuối: 【Quá gầy, không được. Đàn ông phải cơ bắp săn chắc, há cảo phải ăn khi còn nóng hổi.】 【Há cảo! Thèm thật đấy, nhưng mình phải giữ vẻ thanh cao như cúc, lát nữa lén gọi hai phần ăn cho sướng miệng.】 Tổng tài bá đạo bênh vực cho thiên kim thật, lớn tiếng quát tôi cút về nhà. Tôi thầm nghĩ: “Tuyệt vời, về nhà đúng lúc xem bản cập nhật của One Piece!” Tổng tài: “?” Về sau, có người nói tôi giả thanh cao, thiên kim thật thở dài: “… Thực ra không phải vậy, cô ấy chỉ bình đẳng không để ý đến bất kỳ ai mà thôi.”

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi Tôi vô tình nhầm WeChat của sếp thành tài khoản của chị quản gia. Mỗi ngày đều làm nũng, đáng yêu đòi tiền sinh hoạt phí. Trong lúc trốn việc trong buổi họp sáng, tôi tiện tay gửi một tấm ảnh selfie trong bộ váy quây gợi cảm: 【Đinh! Tiểu mèo hoang đã online, váy này 12.000 tệ, chuyển khoản đi nào~】 Ngay giây tiếp theo, bức ảnh giống hệt vậy bỗng hiện lên trên màn hình lớn của phòng họp. Sếp lạnh lùng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ngay lập tức kết thúc chế độ trình chiếu. Nhưng… vành tai anh đỏ đến mức sắp nhỏ máu, cúi đầu lặng lẽ nhắn lại: 【Ngoan, giờ anh đang bận, tan làm dỗ em có được không?】 Tôi: ???! Không phải chứ, con người ta… sao có thể gây ra tai họa động trời như thế này cơ chứ?!