HE

Đổi Thê Tử Tạ gia Tam lang trời sinh ham chơi. Đêm tân hôn, hắn thấy phu quân ta đi đi lại lại trước cửa động phòng, bèn đề nghị chơi trò đổi thê tử. Phu quân ta vui mừng không kìm được mà hỏi: “Tam đệ, đệ nói thật sao?” “Tam lang, sao dám lừa đại ca.” Sau này, ta trở thành thê tử của Tam lang, còn Đại lang lại không thể cưới được ánh trăng sáng trong lòng mình. Một lần uống say, Tạ Đại lang nhầm đường vào phòng ta, đôi mắt ngấn lệ nhìn ta đầy bi thương. Tam lang giữ chặt tay hắn, lạnh giọng nói: “Đại ca, đêm đã khuya, huynh tìm đệ muội làm gì?”

Ngược Dòng Thời Gian Vì Mẫu Thân Ta và trúc mã đang ở trong hoa viên thì đột nhiên xuất hiện một cô bé, nàng tự xưng là con gái tương lai của ta và trúc mã. Thế nhưng cô bé này lại nói, sau này ta trở thành hoàng hậu, lại tư thông với người khác, tính tình hay ghen, hại chết hoàng tự, nên dù có bị biến mất, nàng cũng phải chia rẽ chúng ta. Nhìn cảnh cô bé cố hết sức ghép đôi trúc mã của ta với những cô nương khác, ta không kìm được nở nụ cười lạnh trong lòng. Nhưng nàng không biết rằng, ta đã nhìn thấy toàn bộ câu chuyện trong giấc mơ.

Dư Ái Tôi là con gái nuôi của nhà họ Giang. Trong thời gian Giang Tắc Di bị tai nạn giao thông và mất thị lực, tôi đã vô tình có một đêm “rối loạn” với anh. Sau đó, tôi sinh cho anh một đứa con trai, nhưng dưới sự sắp đặt của nhà họ Giang, tôi phải bỏ lại đứa trẻ để đi ra nước ngoài. Giang Tắc Di không hề biết mẹ ruột của con trai mình là ai, và từ đó trở thành một người bố đơn thân. Năm năm sau, tôi quay về nước và trở thành vợ của anh. Ai cũng nói tôi rộng lượng, trẻ tuổi mà đã sẵn sàng làm mẹ kế. Nhưng họ đâu biết rằng, ngay cả Giang Tắc Di cũng không biết tôi chính là mẹ ruột của Giang Dịch, con trai anh.

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê Phu quân của ta phải lòng thần thê. Hắn tìm đủ mọi cách để đưa nàng ta vào cung và phong làm quý phi. Thế nhưng, hắn vẫn cho rằng thân phận đó chưa đủ tôn quý. Hắn muốn phế bỏ ta, hoàng hậu hiện tại, còn muốn tiêu diệt cả gia tộc ta. Lần này sống lại, ta trở về đúng lúc hắn đưa thần thê vào cung. Lần này, hắn sủng ái thần thê của hắn. Ta vui vẻ chơi đùa cùng quyền thần của ta. Đêm đến, quyền thần nhẹ nhàng cười bên tai ta: “Nương nương muốn hại chết bổn vương sao?” Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn, thì thầm: “Không, ta sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.”

Gió Khởi Từ Thảo Nguyên Lúc gả cho Thôi Hành, ta mới 10 tuổi. Hắn lâm trọng bệnh, Thôi gia xem bát tự của ta với hắn cực kỳ hợp mệnh, liền hạ sính lễ cầu thân. Ta chẳng muốn gả cho một kẻ mang bệnh, nhưng phụ thân ta một lòng muốn bám víu quyền quý, liền ép ta ngồi lên kiệu hoa. Ngày thành hôn, ta khóc lóc dữ dội trong tân phòng, cứ nằng nặc đòi về nhà tìm mẹ. Ta đói bụng, muốn ăn bánh trái mẹ làm, còn muốn nghe mẹ kể chuyện trước giờ đi ngủ. Đang khóc lóc thì người phu quân trên danh nghĩa của ta bước vào phòng. Hắn kinh ngạc nhìn ta, thân hình khựng lại: “Trời đất ơi, người ta cưới vợ, ta đây thì rước về một đứa con gái.” Ta khóc đến hắn không chịu nổi, đành rút từ trong ngực ra một viên đường phèn, mặt đầy lúng túng: “Đừng khóc nữa, từ nay ta chính là… nương của muội.” Ta ngơ ngác cắn viên đường trong miệng: “…Hả?”

Chúng Ta Xứng Đáng Tết về nhà đánh mạt chược, thiếu một người. Lúc tìm người chơi, tôi thậm chí còn gọi cho số của bạn trai cũ. Giọng anh ta lạnh nhạt: “Nghĩ kỹ rồi? Muốn xin lỗi tôi?” Tôi đáp: “Không phải, mạt chược thiếu một chân, anh có muốn chơi không?” Anh ta im lặng một lát, sau đó chỉ nói hai chữ: “Địa chỉ.” “Ở thôn Lý Nhi, trấn Thạch Đầu, huyện An Ninh, thành phố Phổ Dương.” Bạn trai cũ sững sờ: “Cô nói lại lần nữa?” Tôi chợt thấy hơi ngượng, suýt chút nữa quên mất anh ta là dân thành phố, đến đây một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì. Tôi bất đắc dĩ nói: “Thôi bỏ đi, nói với mấy người thành phố các anh cũng chẳng hiểu.” Nhưng sáng hôm sau, vừa thức dậy, tôi đã thấy bạn trai cũ bị chó làng tôi rượt chạy khắp thôn.

Phu Quân Mang Về Con Riêng Của Ta Năm thứ ba sau khi thành thân, phu quân mang về một đôi mẹ con, ngay lập tức lời đồn lan tràn khắp nơi. Phu quân chỉ tay thề thốt: “Phu nhân, ta cam đoan với nàng, ta và đứa trẻ này không hề có bất kỳ quan hệ nào! Ta chỉ thấy hai mẹ con họ đáng thương nên mới mang về.” Mọi người bất bình thay ta, nói rằng ta không nên tin lời này, để ngoại thất mang theo đứa con riêng đường đường chính chính bước vào cửa. Ta đương nhiên không tin rồi, bởi vì đứa trẻ này rõ ràng chính là con riêng của ta trước khi thành thân mà!

Tôi Đã Nhập Vào Thằng Con Rể Bạo Lực Con gái đến thăm mộ tôi, trên mặt lại đầy những vết bầm tím do bị đánh. Tôi theo con bé trở về nhà, nào ngờ tận mắt nhìn thấy tên súc sinh kia đang cầm chày cán bột đánh nó. Không chịu nổi nữa, con bé rút d a o đ.â m thẳng vào hắn. Trong cơn hỗn loạn, tôi nhập hồn vào thân thể của hắn ta. Khi hắn tỉnh lại, không chỉ tự khai với cảnh sát rằng mình tự đ â.m chính mình, mà còn ký vào đơn ly hôn trước mặt bao người, tình nguyện ra đi tay trắng.

Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.

Chẩm Nguyệt Ngọa Thanh Tùng Ta là một nguyên phối thê thảm. Sau khi phu quân đỗ đạt, ta liền trở thành thê tử bị bỏ rơi. Nhưng ngọc bội gia truyền của ta vẫn nằm trong tay hắn, vì thế ta tức tốc lên kinh thành đòi lại. Không ngờ, lại đụng phải huynh trưởng làm quan lớn của hắn. Huynh trưởng hắn vốn tính tình lãnh đạm, liền sa sầm nét mặt mà hỏi: “Sai lại gầy thế này?”

Chiếc Ô Nghiêng Vì một cây dù, tôi phát hiện bạn trai ngoại tình. Hắn nhất quyết không thừa nhận, còn mắng tôi: “Ngần này tuổi rồi, đừng có làm quá nữa.” Tôi dứt khoát chia tay, thu dọn đồ đạc quay về quê. Không còn cách nào khác, đúng như lời hắn nói, tôi đã già rồi, phải nhanh chóng tìm một bến bờ mới. Mấy tháng sau, Kỷ Cảnh Xuyên hối hận, tới tìm tôi cầu xin quay lại. Tôi chỉ tay sang bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng gọi linh tinh. Chồng tôi sẽ ghen đấy.”

Hồi Ức Gió Xuân Ta là công chúa giả, là thế thân mà đế sư Thần Uyên tìm đến để chết thay cho công chúa. Hắn ta đối xử với ta rất tốt, dạy ta học, bảo vệ ta sống yên ổn. Nhưng vào hôm công chúa xảy ra chuyện, hắn ta lại trách ta bảo vệ không chu toàn, ban cho ta rượu độc để lấy mạng đền mạng. Sống lại lần nữa, ta về đến cái hôm chọn thế thân. Các cô nương chưa xuất giá trong trấn nghe tin đều lũ lượt kéo nhau đi xem. Còn ta thì lập tức gõ cửa hàng xóm cách vách: “Lão Lâm, ngươi có muốn lão bà không!”

Anh Thuộc Về Tổ Quốc, Cũng Thuộc Về Em Tôi say rượu, ngồi tàu cao tốc thì đụng ngay một nhóm “anh lính quân đội”. Trong cơn choáng váng, tôi lao tới ôm tay người có vẻ là thủ lĩnh, vừa khóc vừa gào: “Chú ơi, rốt cuộc khi nào nhà nước mới phát người yêu cho cháu vậy ạ?!” Chú ấy thuận miệng chỉ đại một cái: “Trần Hoài, bước ra!”

Đừng Gửi Gấm Thư Nhung Thẩm gia thất thế, công tử bị giáng chức đầy đi ngàn dặm. Dưới mưa tuyết ở thập lý đình, hắn đứng suốt một ngày, vậy mà chỉ chờ được một phong hôn thư bị trả lại từ thanh mai, cùng lý do nàng mang bệnh. Từ đó, ba năm lưu lạc nơi Nhai Châu, hắn giết người ta đưa đao, hắn trọng thương ta gãy chân. Từng nhát đao, từng vết máu, hắn chém ra một con đường về kinh thành. Hắn nói: “Ngươi và ta đã cùng một đường, vậy thì nên nắm tay nhau đến bạc đầu. Kiều Thư, ta muốn cưới nàng.” Thế nhưng đến ngày vào kinh. Tiểu thư phủ Thượng thư kiêu ngạo đứng giữa trời tuyết mịt mù, hai mắt đỏ hoe. Thẩm Vân Đình xưa nay luôn lãnh đạm, lần đầu tiên không thể kiềm chế cơn giận ngút trời. Hắn gầm lên: “Nàng ta muốn đứng, cứ để nàng đứng đến chết!”

Người Khác Trong Mắt Em Nửa đêm 2 giờ sáng, tôi thấy trong điện thoại bạn trai mình có hai tin nhắn.【Ngoài em ra, tất cả đều là tạm bợ.】【Chỉ cần em lên tiếng, anh sẽ lập tức đến bên em.】Ngọt ngào biết bao, đáng tiếc… người nhận lại không phải tôi.Tay tôi run lên, chiếc điện thoại rơi xuống đất, nước mắt cũng theo đó mà trào ra.Hai dòng tin nhắn cô độc nằm trơ trọi trong khung chat, không ai đáp lại, như đang chế giễu tôi.Mày xem, người mà mày si mê khắc cốt ghi tâm, thì ra chỉ là một con cún bên cạnh người khác mà thôi.Tôi thích Tề Tri Phi bao lâu, thì anh ta đã thích Đường Nguyệt bấy lâu.Nhưng tôi không ngờ, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày đính hôn, vậy mà anh lại nói với Đường Nguyệt rằng:Tôi chỉ là sự tạm bợ của anh ta.

Minh Nguyệt Ứng Chiếu Ta Năm đó, ta vì dung mạo quá mức xuất chúng mà bị bán vào thanh lâu lớn nhất kinh thành – Bách Hoa Lâu. Ngày xuất các, Lục Hoài Chi, kẻ vốn luôn lạnh lùng kiêu ngạo, lại gọi ta ba lần. Hắn si mê ngắm nhìn, bàn tay mơn trớn bên eo ta. “Ngoan một chút, gia chưa bao giờ chạm vào thứ dơ bẩn.” “Nếu hầu hạ gia thật tốt, gia sẽ đón ngươi vào phủ.” Ta vội vàng gật đầu, giả bộ ngoan ngoãn nịnh nọt. Nhưng ngay khi lấy lại được khế ước bán thân, ta lập tức thu dọn hành lý, bỏ trốn không chút do dự. Năm năm sau, hắn xách kiếm xông vào tân phòng của ta. Đôi mắt đỏ ngầu, từng bước ép sát. “Nàng lừa ta.” “Tướng công của nàng chỉ có thể là ta!”

Nửa Đồng Khinh Bạc Ta năm tuổi, hắn đáp ứng cưới ta, ta đáp ứng nuôi hắn. Ta mười tám tuổi, hắn rốt cuộc cũng mưu được chức quan, nhưng lại không có bạc cưới thê tử, ta nói cưới ta không cần tốn tiền. “Ngươi là thương nhân, cùng lắm cũng chỉ làm thiếp cho ta mà thôi…” Hắn cười nhạo ta si tâm vọng tưởng, nhưng lại không biết rằng… Gần đây thường có một kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt leo tường nhà ta, ôm lấy eo ta mà dỗ dành: “Nhìn ta xem, ta còn cao quý hơn hắn nhiều lắm…”

Phán Phán Của Hắn Phụ hoàng muốn gả ta cho Lục tướng quân. Ta nữ giả nam trang vào quân doanh, để tìm hiểu vị hôn phu của mình. Sau ba tháng chung sống, ta yêu chàng thiếu niên khí chất oai hùng đó. Lấy cớ biến mất một thời gian, ta trở lại làm công chúa cao quý, chờ Lục tiểu tướng quân đến rước ta. Nhưng vào ngày phụ hoàng hạ chỉ, tiểu tướng quân lại nói, hắn là đoạn tụ, chỉ thích nam nhân.

Đom Đóm Chiếu Sáng Như Lửa Thái tử và Yến Vương là huynh đệ song sinh, từ khi sinh ra đã có thể cảm nhận ngũ giáccủa nhau. Cho nên, mỗi lần ta cùng Thái tử viên phòng, Yến Vương đều…?! Ta đã làm Thái tử phi suốt ba năm, mới biết người khiến ta nhất kiến chung tình trong buổi du xuân ngoại ô năm đó chính là Yến Vương. Gả sai người rồi, vậy thìđâm lao phải theo lao thôi. Một lần nọ, sau khi cung yến kết thúc, ta dùng đai lưng trói tay Thái tử, xoay người làm một lần nữ thổ phỉ. Đợi đến khi ta mệt mỏi nằm trong lòng hắn, bên tai bỗng vang lên một giọng nói lười biếng: “Hoàng tẩu, nàng bình thường trước mặt hoàng huynh ta, cũng chủ động như vậy sao?” Hỏng rồi! Hắn là Yến Vương, không phải Thái tử! Ta run rẩy cả người, Thái tử đang xách kiếm chạy đến đây…

Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”