HE
Bản Kiểm Điểm Của Cha Mẹ Ba mẹ tôi làm “bố mẹ điện tử” trên mạng xã hội, có hàng triệu fan hâm mộ. Họ được gọi là cặp bố mẹ hoàn hảo, không bao giờ làm mất hứng của con cái, ngày ngày nắm tay nhau đi chợ, nấu ăn, dạo công viên. Có người tốt nghiệp nhưng không tìm được việc, họ an ủi: “Các con rất xuất sắc, chỉ là cơ hội chưa tới thôi.” Có người thất bại trong buổi xem mắt và bị đàm tiếu, họ sẵn sàng đứng ra bảo vệ “con gái trên mạng” của mình. Độ hot của tài khoản ngày càng tăng, dân mạng bình luận rôm rả: 【Thì ra đây chính là cảm giác được nâng niu trong lòng bàn tay, giống như tôi đã quay trở về năm đó khi chưa thành mẹ kế độc ác!】 Nhưng sau này, họ bị một blogger triệu view vạch trần. “Đúng là điên rồi, cặp vợ chồng này năm đó ép con gái mình đến mức phải nh ảy l ầ.u, cả cái tin tức lớn như vậy mà các người không biết à?” Báo chí năm đó cũng bị lật lại: 【”Học sinh giỏi nhất trường tại sao lại chọn học lại?”】 【”Đạo lý ở đâu! Thiên tài thiếu nữ vu cáo giáo viên c ư.ỡ ng h i ế.p!”】
Tiết Ương Việc đầu tiên Tạ Lâm An làm sau khi đỗ trạng nguyên chính là hủy hôn ước với ta. Lúc ấy, ta vẫn còn đang bưng bát canh giải rượu vừa nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn người hồi lâu, lâu đến nỗi tay bị mép bát cứa vào một vết hằn, lâu đến nỗi hắn phải cau mày khẽ gọi ta: “A Ương?” Ta hoàn hồn vì tiếng gọi của hắn, rồi đặt bát lên bàn, nhẹ nhàng đáp: “Được.” Sau đó, ta rời khỏi kinh thành hai năm, khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi hắn một tiếng “Biểu ca”, rồi đi đến sau lưng hắn, xách tai vị tiểu tướng quân vừa trở về từ chiến trường: “Bạc Kế An! Đã bảo là chưa lành vết thương thì không được uống rượu, lại không nghe lời dặn của đại phu phải không!”
Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Sở Tư Lễ gây họa bị người lớn trong nhà bắt được, anh ấy đều kéo tôi ra làm bia đỡ đạn, bắt tôi cầu xin giúp. Tôi không muốn, anh ấy lại kiên nhẫn dỗ dành: “Tiểu Diệp, anh trai bị đánh, em không thấy đau lòng sao?” Anh ấy vốn có khuôn mặt đẹp trai, lúc dỗ người thì giọng nói lại dịu dàng đến mức khiến lòng người mềm nhũn, tôi hoàn toàn không có sức chống đỡ. Cứ thế mãi, anh ấy nắm được điểm yếu trong tính cách của tôi, cũng ngày càng làm càn vô độ. Bây giờ nghĩ lại, chính tôi đã nuông chiều anh ấy đến hư hỏng. Khiến anh ấy cho rằng, bất kể anh ấy làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường, tôi vẫn sẽ đứng yên chờ anh ấy quay về. Nhưng lần này, tôi không định dung túng anh ấy thêm nữa.
Hồi Ức Gió Xuân Ta là công chúa giả, là thế thân mà đế sư Thần Uyên tìm đến để chết thay cho công chúa. Hắn ta đối xử với ta rất tốt, dạy ta học, bảo vệ ta sống yên ổn. Nhưng vào hôm công chúa xảy ra chuyện, hắn ta lại trách ta bảo vệ không chu toàn, ban cho ta rượu độc để lấy mạng đền mạng. Sống lại lần nữa, ta về đến cái hôm chọn thế thân. Các cô nương chưa xuất giá trong trấn nghe tin đều lũ lượt kéo nhau đi xem. Còn ta thì lập tức gõ cửa hàng xóm cách vách: “Lão Lâm, ngươi có muốn lão bà không!”
Anh Đã Biết Rung Động Rồi Sao? Anh bạn thanh mai trúc mã bảo mình đến từ mười năm sau. Tôi bán tín bán nghi hỏi: “Thế sau này tôi làm chị dâu của anh thật hả?” Hắn ngập ngừng một chút, rồi gật đầu. Tôi phấn khích tưởng mình cuối cùng cũng cưa đổ được anh hai nhà hắn. Ai ngờ… Một giây sau, hắn từ tốn nói: “Không phải vợ anh hai… mà là vợ anh cả.”
Quận Chúa Độc Hành Phu quân của ta – vị tướng quân đã xuất chinh ba năm, nay khải hoàn trở về, bên cạnh lại có một nữ tử mang thai sắp đến kỳ sinh nở. Nữ tử ấy thân hình mảnh mai như liễu rủ, ánh mắt như mang vài phần phong tình, dịu dàng yếu đuối nhìn ta. “Nô gia không dám tranh giành tướng quân với phu nhân, chỉ cầu xin phu nhân cho phép tiểu nữ tử được ở bên cạnh tướng quân. Dù là làm nô tỳ, tiểu nữ tử cũng cam tâm tình nguyện.” Còn phu quân của ta, ánh mắt nhìn ta như thể ta chính là kẻ chia rẽ bọn họ, một kẻ ác nhân không hơn không kém. Ta thầm cười lạnh trong lòng. Chuyện này, ta không gánh! Nhanh chóng nắm lấy tay nàng ta, ta rút ra thư hòa ly mà đã viết sẵn từ vài năm trước. “Đừng thế chứ! Đây, thư hòa ly này giao cho ngươi, từ giờ ngươi là tướng quân phu nhân! Chúc hai người bách niên giai lão!” Nói xong, không để người phía sau có cơ hội phản ứng, ta xoay người bỏ chạy, không hề ngoảnh đầu lại.
Ngọc Mạn Uyên Châu Công lược quá thành công, bệnh kiều phản diện vì giữ ta lại, không tiếc dùng sinh tử đan sinh con cho ta. Ta lại chẳng tin nam nhân có thể sinh con, dứt khoát quay về thế giới thực. Đến khi hắn cùng đứa nhỏ mỗi đêm đều xuất hiện trong giấc mơ của ta. “Phụ thân, con muốn mẫu thân.” Nam nhân vẻ mặt lạnh lùng đáp: “Mẫu thân con chế1 rồi.” Ta: “…” Hỏi hệ thống mới biết, hắn thật sự vì ta mà sinh một đứa nhỏ. Sau đó, chỉ còn đứa nhỏ xuất hiện trong giấc mơ của ta, rơi lệ tố cáo: “Mẫu thân, có nữ nhân xấu muốn ngủ với phụ thân, còn lén lút bắt nạt con.” “Nếu người không quay lại, con sẽ bị ức hiếp đến chế1 mất.” Không những dám ngủ với nam nhân của ta mà còn dám đánh con ta! “Hệ thống, ta muốn quay lại!”
Mái Hiên Đen Phủ Tuyết Ta và di nương cùng ngày sinh nở. Ma ma của di nương lén lút tráo đổi con gái ta. Ta giả vờ không hay biết, rồi lặng lẽ đổi lại. Ta dạy nữ nhi cách quản lý gia đình, giữ nếp đoan trang độc lập; di nương thì dạy con gái ca hát, nhảy múa, học những trò lẳng lơ mị hoặc. Ta luôn nghĩ rằng mình đối với nữ nhi là hết lòng hết dạ, chắc chắn nó sẽ hiểu được tấm chân tình của ta dành cho nó. Nhưng đến khi con gái di nương trở thành trắc phi của Thái tử, nó bỗng nhiên phát điên, đẩy ta xuống hồ nước cho đến chết. “Ta chịu khổ nhiều như vậy, cuối cùng vẫn không sống sung sướng bằng muội muội. “Ta hận người! Nếu di nương là mẹ ruột của ta thì tốt biết bao!” Khi sống lại lần nữa, ta bắt gặp ma ma đang lén lút đổi đứa trẻ vừa mới chào đời. Lần này, ta nhắm mắt, giả vờ không biết. Ngươi đã muốn có người mẹ như thế, vậy thì ta sẽ để ngươi được như ý nguyện.
Nguyện Yêu Nhau Hai Lần Trăng Tàn Vị hôn phu của ta là đích trưởng tử của một thế gia đại tộc. Cổ hủ, trầm ổn, đoan chính. Vì thế mà ta không thích chàng. Để có thể từ hôn với chàng, ta đã gây chuyện ầm ĩ suốt từ năm mười lăm tuổi đến mười bảy tuổi, cuối cùng chuốc họa, suýt nữa thì mất mạng nơi tái bắc. Chính vị hôn phu cả đời khắc kỷ giữ lễ ấy, đã không quản ngàn dặm xa xôi, chuộc ta về từ tay bọn thổ phỉ. Ta hối hận rồi, muốn ở bên chàng thật tốt. Nhưng chàng vừa hồi kinh thì bệnh đến thuốc thang cũng không cứu nổi, câu cuối cùng chàng để lại cho ta là mong ta tự biết trân trọng. Mở mắt ra lần nữa, ta quay trở về năm mười lăm tuổi. Khi ta ở dưới sự xúi giục của mẹ và muội muội, công khai sỉ nhục, rồi từ hôn với chàng.
Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”
Một Đời Yêu Thương Đêm cử hành lễ cập kê, ta bị người hạ dược. Cố nén khó chịu trong người, ta lảo đảo tìm đến vị hôn phu là Thái tử. Nào ngờ lại nghe được cuộc đối thoại giữa hắn cùng nha hoàn kia: “Cô không tin vào mệnh phượng trời sinh, chỉ tin nhân duyên do trời định. Liên nương, ta nhất định sẽ thân chinh đem hậu vị dâng tận tay nàng.” “Về phần Khương Từ, sau đêm nay, nàng ta chỉ còn thân bại danh liệt, trở thành trò cười cho thiên hạ.” Phía trước không lối, sau lưng là Địa Ngục. Ta tuyệt vọng vô phương, run rẩy gõ cửa phòng của người huynh nuôi từ trước đến nay luôn cấm dục tự kiềm chế, người ngoài chớ gần. “A huynh, ta nóng…” “Muốn…” Huynh trưởng thần sắc u ám, ôm ta lên giường, thấp giọng khàn khàn, yết hầu khẽ động: “Ngoan.” “Muốn gì, tự đến lấy.”
Hồng Trần Như Mộng Người trong lòng của ta muốn xuất gia. Hoàng huynh nói với hắn, một là cưới ta, hoặc là cả đời không lập gia đình. Tướng quân cốt cách sắt thép, ngày hôm sau liền lên chùa Linh Chiêu. Về sau, ta khoác lên mình giá y, tiến về phương Bắc hòa thân, mà hắn lại phun ra máu tươi, Phật châu đứt đoạn.
Cẩm Nang Tiêu Tiền Của Nữ Phụ Độc Ác Bị thanh mai trúc mã đưa thẳng lên giường của người chú tàn tật, tôi đang định trèo cửa sổ bỏ trốn… Thì trước mắt bỗng hiện ra một loạt dòng bình luận bay ngang: 【Cảnh báo! Nữ phụ độc ác sắp gãy chân, nữ chính thế thân mở màn tuyến ngọt sủng!】 【Chú nhỏ tuy cổ hủ nhưng cực kỳ hào phóng nha! Mỗi tháng cho vợ năm trăm vạn tiền tiêu vặt đấy!】 【Còn có tình tiết ngồi xe lăn mà nữ chính phải tự mình “động” khiến người xem đỏ mặt tim đập. Sau đó đại lão hồi phục chân lại còn càng thêm bạo lực nữa. Kiểu cưới trước yêu sau này đúng là đã thật sự!】 Năm trăm vạn! Tôi lặng lẽ rút chân đang thò ra ngoài cửa sổ về. Tiền nong không quan trọng… chủ yếu là tôi thích… tự mình động.
Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi Tôi đã ở bên Thẩm Yến suốt mười năm. Trong ngày cưới của chúng tôi, ngay giữa buổi lễ, anh nhận được một cuộc điện thoại rồi bỏ mặc tôi đứng đó, rời đi không chút do dự. Tôi giật lấy chiếc máy ảnh polaroid từ tay phù dâu, chụp một bức ảnh của người đàn ông đẹp trai nhất trong đám khách mời, rồi dán nó đè lên khuôn mặt của Thẩm Yến trong ảnh cưới. Quay người lại, tôi hỏi anh ta: “Cưới không?” Người đàn ông hơi nheo mắt, giọng trầm thấp: “Cưới.”
Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính Tôi xuyên không vào vai nữ phụ độc ác từng bắt nạt nam chính khi còn nhỏ. Từ lúc chào đời, tôi đã bám lấy cậu ấy, chuyện gì cũng phải tranh cho bằng được. Nam chính uống sữa, tôi giành bình. Nam chính chưa làm gì, tôi đã đổ tội. Nam chính gắp đồ ăn, tôi xoay bàn. Nam chính đi bộ, tôi ngồi xe. Bài tập của nam chính, tôi chôm chỉa. Nam chính yêu sớm, tôi phát thanh cả trường. Vậy mà cậu ấy vẫn không nổi giận. Chắc kiếp trước tôi từng cứu mạng cậu ấy rồi. À quên, nói rõ cho chắc: Tôi không phải nữ chính. Tôi là chị ruột của cậu ấy.
Kim Ngốc Lương Duyên Ta thân là thiên kim phủ Thừa tướng, vậy mà lại là một kẻ ngốc.Tỷ tỷ không chịu gả cho gã ngốc của Quốc công phủ, liền lừa ta leo lên kiệu hoa.“Ngốc tử ghép với đần độn, hai đứa các ngươi đúng là trời sinh một đôi.”Lần đầu tiên nhìn thấy vị tướng công tương lai, nước dãi ta chảy thành dòng.Một lang quân thật tuấn tú!Nhìn đến lần thứ hai, ta phát hiện có gì đó không ổn.Tên này… sao trông cũng giống như đang giả đần vậy?Về sau, kẻ đối đầu với phu thê ta trong kinh mỗi lần nhắc đến đều phì một tiếng khinh bỉ:“Phì! Hai cái tên giảo hoạt kết đôi, thật là tà không thể tả!”
Ta Mở Thư Quán Ở Cổ Đại Ta lén lút trộm viết đồng nhân văn về Thái tử và đích tử Thừa tướng đã tròn năm tháng. Không ngờ lại bị Thái tử bắt quả tang. Sáng hôm sau, thánh chỉ ban hôn liền được đưa tới Hầu phủ. Ta trợn mắt không thể tin nổi, đưa tay chỉ vào chính mình: “Điện hạ muốn cưới ta?” Thái tử vừa lật giở cuốn đồng nhân văn trong tay, vừa thản nhiên đáp: “Tiên hôn hậu ái*, không phải chính ngươi đã viết như vậy hay sao?” *Tiên hôn hậu ái: cưới trước yêu sau
Trò Chơi Tru Tâm Khi đang cùng vị hôn phu đi chọn nhẫn kim cương, tôi tình cờ lướt qua một bài viết đang rất hot trên mạng: [Cô bạn thân sắp dùng hôn nhân để thay đổi giai cấp, tôi thật sự rất ghen tị, phải làm sao đây?] Phần lớn bình luận đều là an ủi tác giả của bài viết. Chỉ có một bình luận nói: [Vậy thì tìm cách phá hỏng, cướp lấy cơ hội.] Ngay dưới, một dòng chữ nhỏ hiện lên, tác giả đã thích bình luận này. Lông mày tôi khẽ nhíu lại. Ngay sau đó, điện thoại của Chu Diễn ở ngay bên cạnh nhận được hai tin nhắn WeChat: “Anh Chu, tôi đã suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không thể trơ mắt nhìn anh bị lừa dối.” “Giang Phồn khi đi du học ở nước ngoài đã mang thai trước khi kết hôn và sinh con cho người đàn ông khác. Anh có biết chuyện này không?”
Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.
Gia Tộc Vô Song: Ai Cũng Là Trùm Cuối Tôi vì thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp mà bị kẻ xấu đ â.m dao một nhát, chếc ngay tại chỗ. Sau khi xuống âm phủ, Diêm Vương phán mệnh đã tận, bắt tôi phải đầu thai vào một gia đình giàu có bình thường. Ngài nói tôi đã may mắn lắm rồi. Gia đình mới của tôi… tuy có vẻ thần bí và kỳ quái, nhưng họ rất tốt với tôi. Tôi cứ tưởng mình gặp may mắn thật sự, cho đến khi… Ba tôi từ công ty trở về, trên người có mùi nước hoa nồng đậm. Không phải lần đầu tiên, nhưng hôm nay có chút khác thường. Đúng lúc đó, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng đạn mạc (bình luận trực tiếp giống như trên livestream): 【Ôi trời, con gái à, ba con vừa mới giết người xong, dùng nước hoa để che mùi m áu đấy! Không hổ danh phản diện từ tận thế xuyên không về, đúng là nhẫn tâm tàn độc!】 【Con có biết không, mùi nước hoa trên người ông ta là để che dấu mùi m áu tanh đó, chứ không phải vì thích đâu!】 【Mẹ con cũng không kém đâu! Năm xưa bà ấy là nữ tướng quân trên chiến trường! Sau này vào cung, trở thành Thái hậu nhiếp chính, quyền lực nghiêng trời!】 【Còn chị gái con đâu rồi? Ồ, cô ấy đang bận rộn lắm, vừa công lược xong thái tử nước Tần, giờ lại đi cứu rỗi công tử nước Sở đáng thương…】 【Nhưng đáng sợ nhất là anh trai con! Mau nhìn xem anh ta đang làm gì… Úi, xin lỗi đã làm phiền, anh ta đang độ kiếp giữa tia chớp khổng lồ!】 Tôi: ??? Tôi: …