HE

Tuế Tuế Lương Thần Niên Niên Hâm

Tuế Tuế Lương Thần Niên Niên Hâm Ta là nữ nhân tôn quý nhất, giàu có nhất khắp Đại Lương, được Hoàng đế đích thân phong làm Linh Dục Quận chúa, cũng là Thái tử phi tương lai. Thế nhưng, ngay trước đêm đại hôn, Thái tử vì nô tỳ Lâm Dung Vi mà muốn từ hôn với ta. Hắn cho rằng ta được phong làm Quận chúa chỉ vì hắn. Nhưng hắn không hề biết rằng, chỉ có vị Hoàng tử được ta chọn mới có thể trở thành Thái tử.

Trọn Đời Bên Nhau

Trọn Đời Bên Nhau  Mang thai con của phản diện, hắn cho tôi một trăm triệu để giữ con. Nhưng con vẫn chưa ra đời, hắn đã phá sản. Tôi vuốt ve cái bụng bầu năm tháng, lo lắng hỏi: “Một trăm triệu còn được tính không?” Hắn liếc nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tất nhiên là tính, không đến mức thiếu chút tiền của em.” Để nhận được khoản tiền thanh toán còn lại, tôi lục túi tiền riêng của mình giúp hắn khởi nghiệp làm lại từ đầu. Sau đó, hắn thành công đông sơn tái khởi, tôi nhắc lại thỏa thuận trước đây, nhưng hắn thế mà lại tỏ ra tủi thân. “Có tiền rồi là muốn ruồng bỏ chồng con luôn sao?”

Ta Cùng Với Hoàng Đế Hoán Đổi Linh Hồn

Ta Cùng Với Hoàng Đế Hoán Đổi Linh Hồn Ta là tiểu tiểu cung nữ của đích tỷ, bị nàng đẩy xuống nước, sau đó ta và Hoàng thượng hoán đổi linh hồn với nhau. Vì vậy, ta đành trơ mắt nhìn đích tỷ ngày ngày nịnh nọt trước mặt ta, trở về cung thì không vừa ý liền tát Hoàng thượng một cái thật mạnh. May mắn nàng đã đá ta ra khỏi gia phả, nếu không tội danh liên luỵ cửu tộc này sợ rằng sẽ phải liên lụy đến ta mất.

Hoàng Hậu Duy Nhất!

Hoàng Hậu Duy Nhất! Ngày thứ hai mươi tám sau khi ta được sắc phong làm Hoàng hậu, đích tỷ của ta vào cung. Nàng muốn đổi lại thân phận với ta, trở về làm Hoàng hậu cao quý. Ta vui mừng nhảy cẫng lên, hớn hở muốn ôm Thanh Long đại đao của ta ra khỏi cung. Dù sao ta cũng chẳng muốn hầu hạ tên bạo chúa thất thường, động một tí là ch ém người như Phó Thanh Hoằng đâu. Chỉ là sau đó, ta bị Phó Thanh Hoằng chặn lại ở trường săn, hắn híp mắt, cười như không cười: “Chuồn đi không một tiếng động luôn ha, Lục Thương Nhĩ, gan to rồi nhỉ.”

Cẩn Hòa

Cẩn Hòa Ta cứu một nữ nô từ quân doanh, để ả khỏi bị người nhục mạ. Chàng thanh mai trúc mã của ta vốn chẳng ưa ả, thế mà trong tiệc cưới của chúng ta, lại vu cho cha ta tội thông địch bán nước, ngay tại chỗ xử tử cả nhà ta. Chỉ tha cho mình ả. Hóa ra từ lâu, hai người họ đã lén lút qua lại với nhau. Ả tát ta một cái thật mạnh, cười một cách độc địa. “Chỉ bằng ngươi, cũng xứng để ta hầu hạ, đây chính là hậu quả, cũng nên cho ngươi nếm thử mùi vị bị ngàn người cưỡi.” Ả ném ta vào quân doanh làm quân kỹ. Vì chút tôn nghiêm còn sót lại, ta đã tự tử trong doanh trại. Ta được tái sinh, trở về ngày đầu tiên gặp nữ nô, nhìn ả bị người ta cưỡng ép đè dưới thân, gào khản cả giọng cầu xin ta cứu giúp.

Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học

Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học Khi đài truyền hình đến phỏng vấn người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học, tôi đang nằm tắm nắng trên bãi biển. “Cái gì? Phỏng vấn ư! Nhưng tôi đang ở nhà máy, nghỉ làm sẽ bị trừ tiền. “Nhà tôi nói anh họ mới là giống nòi thủ khoa, không giống tôi da dày thịt chắc hợp đi làm công nhân.” “Tôi không thể về, nhà tôi để hết tiền cho anh họ đi học đại học rồi, tôi còn phải kiếm tiền nuôi gia đình.“ Bản tin vừa phát sóng, bố mẹ tôi đã bị mắng lên hot search. Tôi mặt ngây thơ vô tội và đưa ra bộ ba câu hỏi chất vấn ngây thơ: “Không phải các người dạy con làm người phải trung thực sao? “Bố mẹ nói, con chỉ là con gái, già rồi phải nhờ anh họ nuôi, như vậy không đúng sao?” “Bố mẹ đưa hết tiền cho bác cả, cả làng không phải đều khen nhà chúng ta “Anh em hòa thuận” sao?” Vậy thì, sai ở đâu? Bố mẹ tôi mặt nhăn như khổ qua: “Sai hết cả rồi.“

Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới

Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?

Chính Cung Của Tôi Và 28 Cậu Em Đẹp Trai

Chính Cung Của Tôi Và 28 Cậu Em Đẹp Trai Ba tôi bị trĩ phải nhập viện. Ông nhờ tôi sau khi tan làm đến trông nom KTV. Một mình tôi làm không xuể. Thế là gọi thêm mấy em trai đẹp trai đến hỗ trợ. Khi khách đã về hết, em trai họ hỏi tôi: “Chị, tối nay còn đến nhà em không?” Tôi chỉ vào em trai ruột: “Không, tối nay ngủ nhà nó.” Chuyển khoản cho cậu em họ một vạn: “Tiền công cực nhọc hôm trước.” Cậu em họ xúc động, ôm hôn tới tấp: “Chị, ngày mai đến lượt em nhé? Em có thể ‘trụ’ suốt hai tiếng đấy!” Tôi thản nhiên đáp: “Gặp nhiều quá lại chán, vài ngày nữa hãy nói.” Sau đó, tôi bị ép sát trên bàn họp bởi một người đàn ông lạnh lùng cao quý, ánh mắt đỏ ngầu, gằn giọng nhượng bộ: “Em có thể nuôi bao nhiêu cá cũng được, nhưng chính cung phải là tôi.”

Phong Quang Vô Hạn

Phong Quang Vô Hạn Một buổi livestream phỏng vấn, MC hỏi tôi: “Nếu không ở trong giới giải trí, bạn sẽ làm gì?” Tôi buột miệng trả lời: “Về nhà thừa kế tài sản tỷ đô.” Vừa dứt lời, tôi lập tức bị đẩy lên hot search. Mọi người thi nhau châm biếm, cho rằng một nghệ sĩ hạng mười tám như tôi còn dám mơ mộng hão huyền. Nhưng sau khi rời khỏi giới giải trí, tôi thực sự đã trở thành đại gia sau màn.

Em Không Thích Lịch Sử Thế Giới, Em Chỉ Thích Anh

Em Không Thích Lịch Sử Thế Giới, Em Chỉ Thích Anh Sau một tháng chia tay với giáo thảo (*), anh đột nhiên chuyển cho tôi 1991 tệ. (*) nam sinh vừa đẹp trai vừa học giỏi Tôi hỏi anh có ý gì, anh nói: [Biến động ở Đông Âu năm 1989, sự sụp đổ của Liên Xô, ý anh là sự kết thúc của Chiến tranh Lạnh.] Cười chết tôi, tôi chuyển lại cho anh 1931. [Chiến tranh thế giới lần thứ hai bắt đầu.]  

Hoa Đào Nở Rộ

Hoa Đào Nở Rộ Tiểu thư không thể sinh con, đành nhờ nha hoàn trong phủ tính bát tự, cuối cùng chọn ta đi sinh con cho cô gia. Tiểu thư khóc lóc van xin ta giúp nàng ta chuyện này, nói rằng nàng ta sẽ không bạc đãi ta, cũng sẽ coi đứa con của ta như con đẻ của mình. Nhưng cho dù nàng ta không khóc, ta còn có thể phản kháng được sao? Nhưng ai mà ngờ, lúc ta sinh con bị băng huyết, không một ai để ý đến ta. Khi ta thoi thóp hơi tàn lại chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của tiểu thư—— “Trai hay gái?” “Coi như nó có phúc.” “Gọi đại phu làm gì, chết thì chết thôi, vứt xuống ao đi, dù sao cũng vô dụng rồi.”

Mối Tình Cơm Chiên

Mối Tình Cơm Chiên Sếp gọi điện nửa đêm gọi điện yêu cầu tôi tăng ca làm thêm giờ. Trong cơn bốc đồng, tôi đã xin nghỉ việc. Không muốn tiếp tục làm một nhân viên pán mình cho tư bản nữa, tôi quyết định đi bán cơm chiên. Không ngờ lại gặp được nam thần mình thầm thương trộm nhớ suốt thời cấp ba… Tôi nhìn anh ấy chăm chú một lúc, rồi vung cái muôi sắt lớn hỏi: “Muốn thêm trứng hay giăm bông?”

Đôi Lứa Xứng Đôi

Đôi Lứa Xứng Đôi Ta là nữ tử xấu xí nổi danh khắp cả Kinh Thành, gả cho người mù lòa nổi danh khắp Kinh Thành. Người mù lòa này là trưởng tôn của Ninh Vương gia, là ta trèo cao lên người ta. Sau khi cưới mới biết, phu quân của ta là một công tử giống như thần tiên, ta cảm thấy tự ti! Hắn đặt ngón tay thon dài phủ lên gò má ta: “Tướng xương của phu nhân rất đẹp!”

Quên Lãng

Quên Lãng Năm thứ ba theo đuổi Phó Ngôn Hình, tôi kiểm tra ra chứng mất trí nhớ. Hắn nói, “Đúng lúc thật, mau quên tôi đi, tôi cũng mệt rồi.” Tôi bắt đầu quên đi mọi thứ, mà cũng bắt đầu từ người tôi yêu nhất. Sau đó, ngay cả đường về nhà mà tôi cũng không nhớ. Khi tôi ngồi ở đầu đường, Có người đàn ông lạ châm chọc khiêu khích tôi, rồi lại khoác thêm áo khoác cho tôi. “Chịu về rồi à? Em quả nhiên vẫn không thể rời khỏi tôi mà.” Tôi lễ phép mỉm cười, giơ tấm thẻ thông tin lên. “Cảm ơn người tốt bụng nhé! Có thể giúp đưa tôi về nhà được không?” “Chồng tôi vẫn còn đang ở nhà đợi tôi.”

Tuế Tuế An Ninh

Tuế Tuế An Ninh Ngày ta bị nhốt vào lãnh cung, tuyết lớn bay đầy trời, băng trên mái hiên dày hơn một thước. Tiểu thái giám áp giải ta tới cảm thấy vừa lạnh vừa xui xẻo, đẩy ta vào cửa lớn lãnh cung rồi vội vàng bỏ chạy. Trong Hợp Hoan cung của Quý phi hàng đêm vang lên tiếng hát ca, mà ta chỉ là người nàng tiện tay bắt tới để chịu tội thay mà thôi.

Sách Mệnh

Sách Mệnh Khi Thái tử đăng cơ, đã lập Thái tử trắc phi làm Hoàng hậu. Nguyên nhân rất đơn giản, trên sách mệnh có ghi, Hoàng hậu đầu tiên của Thái tử sẽ chết vì loạn tiễn xuyên tim. Ngày thánh chỉ phong Hậu hạ xuống, tỷ tỷ của ta, tức là Thái tử phi Thẩm Thành Vân, cười tươi rói đến cung của ta, hành lễ không mấy nghiêm chỉnh: “Thần thiếp xin chúc mừng Hoàng hậu nương nương.” Sau đó, nàng lại tiến đến gần ta, đôi môi đỏ tươi cong lên đầy ác ý: “Thẩm Nhược Nhược, hãy trân trọng hai ngày tốt đẹp này đi nhưng cũng đừng quá đắc ý, nếu để ta không vui thì sau khi ngươi chết có được thụy hiệu tốt hay không, đều do ta quyết định.” “Thật sao?” Ta lùi lại một bước, trầm giọng nói. “Vậy thì tỷ tỷ nhất định đừng chết trước ta.”

Đi Tìm Hạnh Phúc

Đi Tìm Hạnh Phúc Vọng Kinh là nơi hội tụ những nhân vật kiệt xuất, nhưng nổi danh nhất vẫn phải kể đến thiếu chủ Tạ gia – Tạ Dục. Người ấy cao quý như ngọc, tuấn mỹ vô song, nhưng lại chẳng có chút liên hệ gì với ta. Vậy mà một ngày, hắn đột nhiên nắm lấy tay áo ta, đôi mắt đỏ hoe, khẩn cầu: “Mọi chuyện vẫn còn kịp, chúng ta vẫn chưa hòa ly… Kiếp này, ta muốn bắt đầu lại với nàng!” Ta đang gặm miếng giò heo, ngẩn người một chút, rồi buột miệng: “Ừm… nhưng ta đâu có định gả cho ngươi.”

Nương Tử Xin Tự Trọng

Nương Tử Xin Tự Trọng Ta là một thổ phỉ. Gần đây, ta đã thành thân. Phu quân Triệu Triệt ôn nhu nho nhã, thân thể yếu đuối vô cùng. Vì vậy, ta luôn cẩn thận từng li từng tí, sợ làm chàng mệt. Cho đến một ngày nọ, vừa bị tiểu ca ca trêu chọc xong, ta liền bị Triệu Triệt mặt mày xanh mét khiêng về nhà. Ta: ?

Ánh Sáng Trong Đêm

Ánh Sáng Trong Đêm Nửa năm sau khi chớt. Có người quét mã QR trên bia mộ của tôi. Thêm tôi làm bạn bè. “Cô Tạ, có thể phiền cô chuyển nhà không?” Chưa từng nghe nói ma mà còn phải chuyển nhà! Lừa đảo! Lập tức chặn luôn! Giây tiếp theo, Diêm Vương đích thân gọi điện cho tôi: “Tiểu Tạ à, đến văn phòng ta một chuyến nhé.”

Phu Quân Là Vật Trong Túi

Phu Quân Là Vật Trong Túi Ta thành thân với vị hoàng tử câ/m kia đã một năm, vậy mà vẫn còn là xử nữ. Ngoài chuyện mỗi ngày cùng dùng bữa, giữa chúng ta hoàn toàn không có chút giao tiếp nào. Cho đến một ngày, ta bất ngờ nghe thấy tiếng nói của hắn: 【Khổ qua khó ăn ch .t đi được, trong bếp có ai biết chữ không, viết bao nhiêu lần rồi là đừng làm khổ qua!】 【Thẩm Tri Chi mặc ít như thế, chẳng phải là muốn câu dẫn ta sao?】 【Thừa tướng là con cáo già, con gái ông ta chắc chắn là một tiểu hồ ly, ta không thể dễ dàng mắc bẫy.】 【Chờ đến khi không cần giả câ/m nữa, việc đầu tiên ta làm chính là hưu nàng ta.】