HE

Nam Ngữ

Nam Ngữ Cặp song sinh hot boy trong trường bày trò trêu chọc tôi, giả vờ là một người rồi thay nhau yêu đương với tôi. Ban ngày là anh trai lạnh lùng, ban đêm là em trai cuồng nhiệt. Tôi thấy có bình luận nói: 【Vì hạnh phúc của anh trai và nữ chính, cậu em đúng là liều mạng.】 【Để tránh nữ phụ phát hiện anh đang hẹn hò với nữ chính, cậu em đành cắn răng dây dưa với nữ phụ vào buổi tối, tội ghê.】 Tôi không khóc cũng chẳng tức. Thanh niên trẻ trung lại có gương mặt xinh đẹp, tôi không kén chọn. Buổi tối, tôi tùy tiện nói với người em: “Yêu nhau ba tháng rồi, chắc cũng nên tiến thêm bước nữa chứ?” Cậu ta sững người. Tôi giả ngốc nghiêng đầu: “Ban ngày anh không phải đã đồng ý rồi sao?” Ban ngày tôi nói với người anh lạnh lùng: “Ban đêm anh ngoan ghê, em thích phiên bản đó hơn.” Anh trai tức điên.

Mẹ Chỉ Yêu Cô Ấy

Mẹ Chỉ Yêu Cô Ấy Tôi trọng sinh trở về những năm 80, khi ấy nhà tôi chỉ có một suất thi đại học. Mẹ tôi lại nói y hệt như kiếp trước: “Cha mẹ con bé Linh Giao mất cả rồi, để nó đi học trước đi. Còn con, cứ thay ba vào nhà máy làm đi, đó cũng là công việc ổn định, cơm ăn áo mặc không lo mà.” Kiếp trước tôi ngoan ngoãn mềm lòng, nghe lời mẹ. Ngày ngày đi làm ở nhà máy, vừa lo học phí sinh hoạt cho Linh Giao, vừa nuôi cả nhà. Sau đó bệnh của ba tôi nặng hơn, trong nhà lại không có nổi một đồng tiền chạy chữa. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mẹ đã đưa hết tiền cho Linh Giao mua nhà, cưới chồng ở thành phố. Tóm lại cả nhà tôi chẳng qua chỉ là bệ đỡ cho Linh Giao mà thôi! Tôi muốn đòi lại tiền, mẹ lại lén bỏ thuốc ngủ vào cơm tôi, khiến tôi ra đường bị xe t/ô/n/g ch .t. Một lần nữa sống lại, suất thi đại học này, có ch .t tôi cũng không nhường!

Chồng Ký Sinh

Chồng Ký Sinh  Chồng tôi là quán quân tán thủ toàn quốc. Trong một lần thi đấu, anh ấy không may bị đối thủ đánh trúng vùng hiểm, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại dẫn đến khó khăn trong việc sinh con. Tôi đã cùng anh ấy tìm đến vô số danh y khắp thế giới, mãi mới có thể mang thai đứa con đầu lòng. Vì sợ tôi bị quấy rầy, anh đã sắp xếp cho tôi ở trong một biệt thự độc lập để an thai. Nhưng trước khi tôi kịp ổn định, anh đã mải mê cùng cô thư ký trẻ tuổi của mình dây dưa tình cảm. Cô thư ký trẻ tự cho mình là đúng, nghĩ rằng tôi là một kẻ thứ ba không biết liêm sỉ, quyến rũ chồng cô ta. Vậy là cô ta tìm đến biệt thự, nơi tôi đang an thai. “Cô bụng to thế này mà còn không biết xấu hổ, quyến rũ chồng tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho cô biết, cái giá của việc làm kẻ đê tiện là gì!” Mặc cho tôi cố gắng giải thích, cô ta không thèm nghe, nhắm thẳng vào bụng tôi mà đá mạnh. Máu loang đỏ chiếc váy bầu của tôi. Nhưng cô ta vẫn điên cuồng, ra lệnh cho người làm của mình lôi tôi ra khỏi biệt thự, muốn cả thế giới biết rằng làm kẻ thứ ba sẽ không có kết cục tốt đẹp. Tôi quằn quại trong khu biệt thự vắng vẻ, cố gắng vùng vẫy, nhưng cơ thể dần yếu đi. Mãi đến khi người hàng xóm tốt bụng phát hiện, mới gọi cho chồng tôi. Tôi nghe tiếng anh qua điện thoại, giọng thờ ơ: “Cô ta còn trẻ, chỉ đùa hơi quá thôi, chắc không đến nỗi xảy ra chuyện lớn.” Người hàng xóm đưa điện thoại cho tôi, nhưng tôi đã yếu đến mức không thể phát ra âm thanh. “Vợ à, em cố chịu một chút, đợi anh bận xong sẽ về thăm em…” Từ điện thoại vọng lại âm thanh ồn ào của tiếng đặt cược, tiếng người cổ vũ trong sòng đấu quyền. “Chồng ơi… cứu em!” “Đã nói là anh đang cá cược quyền anh mà! Đâu có thời gian cứu em, em cố chịu thêm chút nữa đi!” Trong khoảnh khắc đó, nghe được rằng đánh cược còn quan trọng hơn mạng sống của tôi, trái tim tôi như bị xé nát. Tôi tức giận đến mức ngạt thở, đôi mắt tối sầm lại và hoàn toàn mất đi ý thức. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã sống lại, trở về đúng ngày hôm ấy ngày tôi bị đánh đến sảy thai.

Kết Thúc Rung Động

Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống Vào ngày thứ bảy khi tôi nghèo đến mức không đủ tiền trả tiền thuê nhà, một cậu bé lem luốc bỗng kéo góc áo tôi. Ngay lập tức, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng bình luận như mưa sa: 【Aaaa là tiểu phúc tinh của chúng ta đây rồi! Ai nhặt được em ấy thì vận may sẽ rơi trúng đầu!】 【Rõ ràng mang mệnh phúc tinh mà lại bị chuyển tay tới bảy lần, những người đó sau khi phát tài đều bỏ rơi em ấy, hu hu thật tội nghiệp.】 Tỉnh táo lại, tôi ôm chầm lấy nhóc con ấy, hôn cho mấy cái rõ to. Trời ơi, tôi thật sự nhặt được bảo vật rồi!

Tôi Cứ Muốn Làm Nữ Chính

Tôi Cứ Muốn Làm Nữ Chính Kiếp trước, tôi vô tình “nhặt được” suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại mà tiểu thư nhà giàu ở Bắc Kinh không cần. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn gả vào hào môn, từ một cô gái nông thôn vụt sáng thành vợ của người giàu nhất nước. Năm hai mươi tám tuổi, tôi đã đi đúng hết tất cả các bước ngoặt định mệnh trong đời. Thế nhưng, vừa mở mắt ra, tôi lại trở về năm mười tám tuổi. Trước mắt bất ngờ xuất hiện từng hàng bình luận nổi lơ lửng: 【Nữ chính đúng là số hưởng, vớ bẫm được cuộc đời vốn dĩ thuộc về nữ phụ.】 【Kiếp trước tiểu thư nhà giàu cứ như bị bỏ bùa, không những nhường suất tuyển thẳng rồi theo một tên nhà nghèo học trường ba xu, mà còn tự tay đẩy nam chính – người từ nhỏ luôn cưng chiều cô ấy hết mực – vào tay người khác, đúng là đánh rơi lá bài tốt!】 【Để nhường đường cho nữ chính mà bị hạ chỉ số thông minh, đúng là bị kịch bản ép diễn! May mà trọng sinh rồi, lần này chắc chắn là màn phản công của nữ phụ!】 【Tôi muốn xem thử, không có những thứ của tiểu thư, thì đời này Giang Minh Nguyệt còn làm được nữ chính kiểu gì?!】 Giang Minh Nguyệt chính là tôi. Thế nhưng— Ai nói tôi không thể làm nữ chính? Những người đến khi đánh mất rồi mới muốn giành lại, từ đầu đã là kẻ thua cuộc.

Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không?

Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không? Vừa uống hết bát chè mà người tôi thầm thích là Lý Kiến Quốc đưa đến, trước mắt tôi bỗng xuất hiện hàng loạt dòng chữ bay lơ lửng: 【Trời má, trong nước có bỏ thuo’c, lát nữa thuo’c phát tác, tên khốn Lý Kiến Quốc sẽ gọi đội trưởng tri thức trẻ đến c//ư.ỡ/n/g h/i..ế/p nữ chính, còn định dùng thân thể cô ấy để đổi lấy suất về thành cho nữ phụ nữa!】 【Đúng vậy! Đội trưởng sẽ nói nữ chính là người lẳng lơ chủ động quyến rũ hắn. Cô ấy tiêu đời rồi, xem ra nam phụ nữ phụ sắp lên đời thành nam chính nữ chính luôn!】 【Không, vẫn còn cơ hội! Nam chính Thiệu Phong mới là người thật lòng với nữ chính, tối nay anh ấy trực đêm ở kho thóc, nếu nữ chính tới tìm ngay bây giờ thì vẫn kịp cứu vãn!】 Tôi ch .t sững khi nhìn thấy mấy dòng chữ ấy. Tìm đến Thiệu Phong, người mà tôi vừa mới huỷ hôn? Tôi không làm được! Nhưng… chân tôi lại không thành thật, cứ thế hướng về phía kho thóc mà đi.