HE
Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”
Vòng Lặp Năm 2015 Năm 2015 vào một buổi tối khi tôi học xong, như thường lệ đi bộ về nhà sau giờ tự học buổi tối. Con hẻm tối đen như mực, đột nhiên có người từ phía sau ôm lấy tôi, kéo tôi về phía sau. Tôi cố gắng vùng vẫy, hét lên: “Cứu tôi với! Cứu tôi với!” Hắn ta giơ một tay ra, bịt chặt miệng tôi. Cả tòa nhà đều tối đen như mực, không có tiếng đáp trả. Tôi nhớ ra, chính phủ thành phố đã ban hành chính sách ưu đãi phim ảnh cho người dân, khu nhà của tôi vừa hay nhận được vé xem phim miễn phí vào tối nay. Tiếng chó sủa liên hồi vang lên, nhưng lại dừng lại ở cửa chống trộm, không xông vào được. Sức mạnh trói buộc tôi ngày càng lớn, như một cái kìm sắt, tôi vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được. Cổ và má tôi đau rát, quần áo ở eo bị xé rách, hắn nhét một miếng vải vào miệng tôi. Sau đó, hắn kéo phăng chiếc áo sơ mi đồng phục của tôi. Tôi điên cuồng vùng vẫy, kéo cả chiếc xe đạp ngã xuống. Rầm rầm, trong đêm tối phát ra tiếng động dữ dội. Chiếc xe đạp của tôi đập vào lưng hắn, hắn không nhúc nhích, vẫn đè lên tôi. Tôi nhân cơ hội đứng dậy chạy điên cuồng, nhưng chưa chạy được mấy bước thì bị hắn đá vào đầu gối. Sau đó, hắn túm tóc tôi kéo trở về. Tiếng chó sủa ngày càng điên cuồng hơn, bên ngoài hẻm nhỏ có tiếng xe chạy qua vù vù, trên bầu trời thành phố có tiếng pháo hoa bay lên. Hoàn toàn nhấn chìm âm thanh vùng vẫy yếu ớt của tôi. Người đàn ông đó đeo khẩu trang, đội mũ, tóc tai rối bời, tôi đưa tay ra định cào mặt hắn—— Khẩu trang rơi ra. Thì ra là người chú ở tầng một.
Tuế Tuế An Ninh Ngày ta bị nhốt vào lãnh cung, tuyết lớn bay đầy trời, băng trên mái hiên dày hơn một thước. Tiểu thái giám áp giải ta tới cảm thấy vừa lạnh vừa xui xẻo, đẩy ta vào cửa lớn lãnh cung rồi vội vàng bỏ chạy. Trong Hợp Hoan cung của Quý phi hàng đêm vang lên tiếng hát ca, mà ta chỉ là người nàng tiện tay bắt tới để chịu tội thay mà thôi.
Vệ Lệnh Nghi Đêm trước khi ta gả cho Thái tử, phụ thân từ bên ngoài dẫn về nữ nhi do ngoại thất sinh ra. “Muội muội của con quốc sắc thiên hương, xinh đẹp hơn con nhiều. Có nàng cùng con vào phủ Thái tử, nhất định sẽ giúp con cố sủng.” Ta chỉ thấy buồn cười. Ta chính là kẻ thù giết mẹ của nàng, sao nàng có thể giúp ta cố sủng? Quả nhiên, ngày đại hôn, nàng mặc một bộ y phục trắng tinh khôi đứng bên cạnh ta, thu hút mọi ánh nhìn. Trừ phu quân của ta, Thái tử điện hạ.
Sách Mệnh Khi Thái tử đăng cơ, đã lập Thái tử trắc phi làm Hoàng hậu. Nguyên nhân rất đơn giản, trên sách mệnh có ghi, Hoàng hậu đầu tiên của Thái tử sẽ chết vì loạn tiễn xuyên tim. Ngày thánh chỉ phong Hậu hạ xuống, tỷ tỷ của ta, tức là Thái tử phi Thẩm Thành Vân, cười tươi rói đến cung của ta, hành lễ không mấy nghiêm chỉnh: “Thần thiếp xin chúc mừng Hoàng hậu nương nương.” Sau đó, nàng lại tiến đến gần ta, đôi môi đỏ tươi cong lên đầy ác ý: “Thẩm Nhược Nhược, hãy trân trọng hai ngày tốt đẹp này đi nhưng cũng đừng quá đắc ý, nếu để ta không vui thì sau khi ngươi chết có được thụy hiệu tốt hay không, đều do ta quyết định.” “Thật sao?” Ta lùi lại một bước, trầm giọng nói. “Vậy thì tỷ tỷ nhất định đừng chết trước ta.”
Lương Xuân Hảo Cảnh Chợ nô lệ kéo đến một xe đầy nam nô. Nương đưa cho ta mười lượng bạc, bảo ta mua một người về làm việc. Ta nhìn vào trong chiếc lồng sắt, thấy Tạ Lương với đầy vết roi trên người, ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo, liền ngẩn ra một lúc. Ta biết hắn sau này sẽ được rửa oan, thoát khỏi thân phận nô lệ một bước lên mây, thậm chí sẽ cưới ta làm chính thất. Nhưng cuối cùng, ta vẫn chỉ tay về phía nam nhân rắn rỏi bên cạnh hắn: “Ta muốn người này.”
Mối Tình Cơm Chiên Sếp gọi điện nửa đêm gọi điện yêu cầu tôi tăng ca làm thêm giờ. Trong cơn bốc đồng, tôi đã xin nghỉ việc. Không muốn tiếp tục làm một nhân viên pán mình cho tư bản nữa, tôi quyết định đi bán cơm chiên. Không ngờ lại gặp được nam thần mình thầm thương trộm nhớ suốt thời cấp ba… Tôi nhìn anh ấy chăm chú một lúc, rồi vung cái muôi sắt lớn hỏi: “Muốn thêm trứng hay giăm bông?”
Star Cp Attack ABO x Fudi cực ngolll siêu choáy!!! Ta xuyên thành một con báo săn giữa thảo nguyên mênh mông. Một con báo hoa trông khá zâm zê khả nghi đã để mắt tới ta. Ta cố gắng giải thích cho hắn khái niệm “cách ly sinh sản”. Hắn lại nhân lúc đêm xuống tha ta lên cây, rồi thẳng thừng hóa thành người. Một nam nhân mang vẻ đẹp hoang dã, lai Tây, ghé sát tai ta, giọng khàn khàn: “Ngươi cũng biến đi.” Ta suýt khóc: “Hay là ngươi cắn chớt ta luôn cho rồi…”
Chàng Trúc Mã Của Tôi [Trúc mã size gap cực đại x Thanh mai nhỏ xinh yếu ớt] Tôi nắm chặt tay thanh mai trúc mã của mình, đầy tâm sự: “Tôi muốn tỏ tình với Sầm Duật, cậu thấy tôi nên làm thế nào?” Thanh mai trúc mã của tôi – Sầm Duật – chỉ vào mình: “Cậu hỏi tôi á?” Hắn “chậc” một tiếng, mặt đỏ lên: “Tôi khuyên cậu nói thẳng luôn đi.”
Hoán Đổi Thân Phận Kiếp trước, ta cùng đệ đệ được gia tộc gửi gắm kỳ vọng rất lớn. Đệ đệ bị cha đưa đến biên cương, dựng nghiệp nơi sa trường, nhưng nó trời sinh nhát gan, chỉ thích thêu hoa đánh đàn, cuối cùng chết vì thua trận. Ta được đưa vào cung làm quý phi, nhưng tính tình ta nóng nảy, xách đao liền chém, ở trong Ngự Hoa Viên truy sát Hoàng Đế bị loạn tiễn bắn chết. Lần nữa mở mắt ra, ta và đệ đệ cùng nhau trùng sinh rồi. Thánh chỉ phong phi truyền tới phủ, đệ đệ khóc lóc ôm lấy chân ta. “Tỷ tỷ, tỷ tỷ duy nhất của đệ!” “Cầu xin tỷ đó, tỷ đi đánh giặc, đệ thay tỷ làm quý phi được không!” Hoàn Tiền Shopee Từ 3/4/2024, Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee. 🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng. Bấm Đây Để Đăng Ký Hoàn Tiền
Ôn Ngọc Trước khi trút hơi thở cuối cùng, A tỷ bảo ta rằng kẻ hại chết nàng chính là Hàn Anh. Vì lời này mà ta đã ôm hận với Hàn Anh suốt mười năm. Ngay cả khi sắp lìa đời, trong lòng ta vẫn còn tính toán xem làm sao để giết được hắn. Nhưng sau khi ta qua đời, Hàn Anh lại tự mình đào bới đống đổ nát, nhặt lấy từng mảnh hài cốt của ta, dựng linh vị khắc mấy chữ “Ngô Thê Ôn Ngọc.” Vị đô đốc Đông Xưởng tàn nhẫn, quyết đoán ấy lại quỳ trước bài vị của ta, nước mắt tuôn rơi, không ngừng cầu khẩn: “Ngọc nhi, nàng hãy xuất hiện trong giấc mộng của ta, cầu xin nàng.” Sau khi ta qua đời, Hàn Anh ngày càng trở nên lạnh lùng, u ám. Đến một đêm tuyết lớn, hắn bị sát thủ ta sắp đặt chặn đường. Hắn không hề chống cự, để mặc cho sát thủ cắt đứt tứ chi, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không buông khối ngọc ngậm chặt trong miệng. Đúng khoảnh khắc đó, ta mới hiểu ra, A tỷ đã lừa dối ta. Tiếng khóc trong niềm hối hận của ta vang vọng khắp núi đồi, ta cầu xin thần linh hãy cứu lấy Hàn Anh. Sau một tia sáng chói lòa, ta trở về khoảnh khắc đầu tiên gặp Hàn Anh.
Não Yêu Của Ảnh Hậu Sau ba năm vào nghề, tôi chính thức trở thành Ảnh hậu… lười nhất trong giới. Trong lễ trao giải, khi nhận chiếc cúp từ tay Ảnh đế giành cú đúp, tôi nghẹn ngào hỏi: “Phát biểu tùy ý được không?” Ảnh đế không đáp. Tôi bám lấy micro, trịnh trọng tuyên bố: “Chia tay rồi. Từ nay chỉ phát triển sự nghiệp, không phát triển tình yêu.” Sau lưng vang lên tiếng cười bật ra đầy bất lực. Ảnh đế cao lãnh xưa nay bỗng nói: “Em đúng là phi lý quá mức.” …
Quên Lãng Năm thứ ba theo đuổi Phó Ngôn Hình, tôi kiểm tra ra chứng mất trí nhớ. Hắn nói, “Đúng lúc thật, mau quên tôi đi, tôi cũng mệt rồi.” Tôi bắt đầu quên đi mọi thứ, mà cũng bắt đầu từ người tôi yêu nhất. Sau đó, ngay cả đường về nhà mà tôi cũng không nhớ. Khi tôi ngồi ở đầu đường, Có người đàn ông lạ châm chọc khiêu khích tôi, rồi lại khoác thêm áo khoác cho tôi. “Chịu về rồi à? Em quả nhiên vẫn không thể rời khỏi tôi mà.” Tôi lễ phép mỉm cười, giơ tấm thẻ thông tin lên. “Cảm ơn người tốt bụng nhé! Có thể giúp đưa tôi về nhà được không?” “Chồng tôi vẫn còn đang ở nhà đợi tôi.”
Phượng Điệp Trong Mộng Thái tử và Yến Vương là huynh đệ song sinh, từ khi sinh ra đã có thể cảm nhận ngũ giáccủa nhau. Cho nên, mỗi lần ta cùng Thái tử viên phòng, Yến Vương đều…?! Ta đã làm Thái tử phi suốt ba năm, mới biết người khiến ta nhất kiến chung tình trong buổi du xuân ngoại ô năm đó chính là Yến Vương. Gả sai người rồi, vậy thìđâm lao phải theo lao thôi. Một lần nọ, sau khi cung yến kết thúc, ta dùng đai lưng trói tay Thái tử, xoay người làm một lần nữ thổ phỉ. Đợi đến khi ta mệt mỏi nằm trong lòng hắn, bên tai bỗng vang lên một giọng nói lười biếng: “Hoàng tẩu, nàng bình thường trước mặt hoàng huynh ta, cũng chủ động như vậy sao?” Hỏng rồi! Hắn là Yến Vương, không phải Thái tử! Ta run rẩy cả người, Thái tử đang xách kiếm chạy đến đây…
Lừa Yêu Cậu bạn trai nhỏ không ai yêu của tôi với anh trai cậu ta đã bị bắt cóc cùng lúc. Cả gia đình đều chọn cứu anh trai cậu ta. Không muốn cứu cậu ta. Nhưng tôi muốn. Tôi đã bán ngôi nhà tổ mà bà ngoại để lại cho tôi, đi làm đồ chơi dùng một lần cho cô tiểu thư nhà giàu nọ. Cuối cùng tôi đã góp đủ 500.000 để đi chuộc cậu ta về. “Đừng sợ, có chị ở đây mà.” Tôi vẫn nhớ, bạn trai nhỏ thích gọi tôi là chị. Nếu không phải sau đó tôi phát hiện ra vụ bắt cóc này chẳng qua chỉ là một trò chơi mà cậu ta chơi trong giới thượng lưu lúc cậu ta nhàm chán. Khuôn mặt đẫm nước mắt của tôi bị cậu ta phóng to trong nhóm chat: 【Trông có giống chúa hề không?】 【Nhìn bà chị già đó thấy ngại dùm thiệt chứ, tôi thậm chí chả muốn diễn tiếp nữa.】
Làm Ơn Mắc Oán Sau khi dưa hấu trong làng chín, tôi bận rộn tới lui tìm đường tiêu thụ, không ngờ lại bị dân làng nói tôi lừa tiền của họ. “Giá anh ta thỏa thuận với thương lái cao hơn giá báo cho bà con ba hào.” “Mỗi cân dưa hấu, Lý Phong Thu đều kiếm thêm ba hào, cả làng có bao nhiêu đất? Trồng bao nhiêu dưa? Một năm, chỉ tính riêng tiền bất chính này, Lý Phong Thu đã lấy đi mấy chục vạn.” “Các người vẫn xem anh ta là ân nhân, vẫn xem anh ta là niềm hy vọng của cả làng, các người đều bị lừa!” “Đã là người làng Vương Ốc, tôi có trách nhiệm vì bà con, phát hiện hành vi kiếm tiền bất chính này, tôi phải vạch trần, phải phản đối, tôi phải bảo vệ lợi ích của bà con, không thể để mọi người bị Lý Phong Thu chiếm hời.” Nhìn những người dân làng đầy ghen ghét, tôi chỉ biết cười. Tôi đúng là nên vì các người mà chạy tới chạy lui, còn không được kiếm một xu nào. Dưa này tôi không bán nữa, tôi xem ai có thể bán được!
Tiểu Nguyệt của Hứa Tú Lan Tôi là chú chó mà Hứa Tú Lan đã bỏ ra bốn đồng để cứu về. Bà ấy kéo tôi ra khỏi tiệm thịt chó với dáng vẻ hung dữ. “Đợi đến khi cháu gái ngoan của ta, Tiểu Nguyệt quay về, ta sẽ giết ngươi, nấu thành canh cho nó bồi bổ cơ thể.” Sau này, Tiểu Nguyệt cuối cùng đã trở về. Hứa Tú Lan nắm một tay kéo Tiểu Nguyệt, tay còn lại ôm tôi chụp ảnh gia đình, khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc. “Từ nay trở đi, chúng ta ba người một nhà sẽ sống vui vẻ với nhau!” Nhưng tôi biết Tiểu Nguyệt đó là giả. Khi kẻ mạo danh cháu gái cuỗm hết tiền dưỡng già của Hứa Tú Lan và định cao chạy xa bay. Tôi đã cắn chặt lấy chân ả ta. Hứa Tú Lan đã cho tôi một mái nhà, tôi cũng phải trả lại cho bà ấy một gia đình!
Nữ Nhi Nhập Mộng Đêm thành hôn cùng Tống Vân Trình, ta đã có một giấc mộng. Trong mộng là một nữ hài phấn điêu ngọc trác, nàng khóc lóc kêu gào với ta: “Mẹ, đừng gả cho hắn, người sẽ chết đó! “Hắn sẽ vì nữ nhân khác mà tự tay giết người!”
Hoán Đổi Thân Phận Cùng Tỷ Tỷ Ta và tỷ tỷ là song sinh. Nàng trời sinh tính tình mạnh mẽ, lại trở thành nha hoàn thiếp thân của Vương gia si ngốc. Ta tính tình lười biếng, lại được vị tướng quân mặt lạnh cứu, ngày ngày ép ta thao luyện. Đúng lúc gặp lại, hai ta trăm miệng một lời: “Đổi không?”
Ảnh Đế Sập Nhà Vào cái ngày Giang Lâm “sập nhà”, tôi đang ở nhà nấu bún ốc cay. Mùi măng chua nồng nặc vừa kịp bá chủ cả phòng khách, điện thoại tôi liền nổ tung. Không phải nói ví von. Nó thực sự “oong—— oong—— oong——” rung lên theo nhịp điệu t/ận thế, lăn từ trên bàn trà xuống mép thảm, suýt nữa thì bổ nhào xuống đất. Tôi vừa hút sợi bún cuối cùng vừa luống cuống với tay nhặt điện thoại lên. Trên màn hình là tên của cô bạn thân Tô Hà nhấp nháy liên tục, phía sau là mười mấy tin nhắn chưa đọc, toàn là kiểu hét lên như đang chá/y nhà: “Vãn Vãn!!!!!!! Mau xem hot search!!!!!!!!!!” “Vãi linh hồn vãi linh hồn vãi linh hồn!!!!!! Nhà chị Giang s/ập rồi!!!!!!” “Livestream!! Mở livestream mau!!! Show truyền hình của Giang Lâm phát sinh chuyện rồi!!!” Nước súp bắn lên tay tôi, bỏ/ng đến mức tôi giật nảy mình. Tim tôi chợt lỡ một nhịp. Giang Lâm? Xảy ra chuyện?