Ngược

Tìm Lại Thê Tử

Tìm Lại Thê Tử Tiểu thư cực kỳ chán ghét tên thị vệ trầm mặc ít nói kia, vì thế ban hắn cho ta. Nàng ta cười nhạo: “Xấu xí rất xứng kẻ câm, đúng là tuyệt phối.” Ta cảm thấy không xứng chút nào. Tạ Kỳ An lại nói ta là nương tử của hắn, hắn nên đối tốt với ta. Nhưng sau đó khi ta và tiểu thư cùng rơi xuống nước, Tạ Kỳ An lại cứu tiểu thư lên trước, che chở nàng ta rời đi. Lại ở trong viện một đêm, hoàn toàn lãng quên ta. Ta tưởng đó là nghĩa vụ của hắn. Cho đến khi ta bắt gặp tiểu thư khóc lóc nhào vào lòng Tạ Kỳ An. Còn nói mình hối hận, bảo hắn mang theo nàng ta rời đi. Ngày Tạ Kỳ An mang theo tiểu thư đào hôn, ta bị người của phủ Quốc Công trách tội. Bị loạn côn đánh chết rồi bị ném vào bãi tha ma. Sau đó ta nghe nói… Tạ Kỳ An khôi phục thân phận hoàng tử kia từng điên cuồng đào máu tươi đầm đìa trong bãi tha ma. Nói là muốn tìm lại thê tử của mình.

Ác Mộng

Ác Mộng Kết hôn bảy năm, tôi bị đám lưu manh lôi vào hẻm tối bảy lần. Lần thứ bảy, lưng chân tôi đều gãy, máu chảy đầm đìa, bị vứt vào thùng rác. Cho đến khi nhìn thấy cảnh tượng giống hệt năm đó, Chồng tôi, Cố Vân Từ cuối cùng cũng bước ra từ đầu hẻm, ra lệnh bắt đám lưu manh năm xưa hại chết em gái hắn. Hắn liếc nhìn tôi hấp hối, ánh mắt phức tạp. Nhưng ngay sau đó, chỉ còn lại vẻ trào phúng và lạnh lùng. “Lạc Mộc Lam, cô nợ tôi đấy!” Đám người đi theo nhìn thấy tình trạng thê thảm của tôi thì có chút hoảng loạn, vội vàng gọi cấp cứu. Cố Vân Từ lại vung tay hất điện thoại, quát nhỏ: “Còn không mau đưa cô ta đi nhận dạng hung thủ!” Tôi im lặng nhắm mắt lại, để mặc bọn họ kéo đi, nước mắt không ngừng rơi. Bảy năm qua từng cơn ác mộng, cuối cùng hôm nay cũng tìm được lý do. Cố Vân Từ, món nợ của anh, tôi trả rồi. …

Đổi Chú Rể Giữa Lễ Đường

Đổi Chú Rể Giữa Lễ Đường Vào ngày cưới, mẹ chồng ngang nhiên để cha ruột mất tích 20 năm của tôi lên sân khấu phát biểu, rồi chỉ tay vào mặt tôi quát mắng: “Ngày vui như vậy mà còn lắm trò gì nữa? Con định để người ta chỉ trỏ sau lưng, mắng con bất hiếu à?” Mà người cha dượng đã vất vả nuôi nấng tôi trưởng thành, lúc đó chỉ biết ngồi dưới sân khấu cười gượng, ánh mắt đầy cô đơn. Tôi tháo khăn voan, vung tay tát thẳng vào mặt vị hôn phu giả tạo. “Cưới cái gì mà cưới, không cưới nữa!”

Ly Nô

Ly Nô  Ta và tỷ tỷ là hai con mèo yêu. Sau khi lạc vào hoàng cung, tỷ ấy trở thành Quý phi được Hoàng đế sủng ái hết mực. Còn ta thì bị vị Đại tướng quân oai phong ôm vào lòng, mang ra khỏi cung. Được nâng niu như bảo bối, chiều chuộng hết mực suốt ba năm. Tướng quân từ biên cương trở về mang theo một nữ tử, Hoàng đế cũng lần đầu tiên nổi giận với tỷ tỷ. Nửa đêm, tỷ tỷ nhảy lên mái nhà của ta: “Miên Miên, ta đã hút đủ long khí rồi, chạy không?” Ta nhanh chóng gói ghém vàng bạc châu báu, vác lên lưng, gật đầu: “Tỷ đi, ta sẽ đi!” Trong chốc lát, Quý phi qua đời, phủ tướng quân có tang. Nghe nói Hoàng đế vô cùng tức giận, thây chất thành núi. Đại tướng quân vì tìm kiếm ái thê, cầm trọng binh vây đánh hoàng thành. Thiên hạ sắp loạn! …

Khương Mộng

Khương Mộng Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, ta chỉ cần chết đi là có thể rời khỏi thế giới này. Thế nhưng, khi ta treo mình trên dải lụa trắng, Tiêu Tự – kẻ luôn chán ghét ta – lại như phát điên ôm ta xuống. Hắn gầm lên, giọng khàn đặc: “Khương Mộng, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến trẫm và Vân Nhi thành thân, nàng không được chết!” Ta ngước đôi mắt trống rỗng lên, trước mắt chỉ là một mảnh mơ hồ. Lúc đỡ đao cho Tiêu Tự, ta trúng phải kịch độc, đôi mắt đã hoàn toàn mù lòa. “Sao ta có thể tận mắt nhìn chàng thành thân được chứ?”

Buông Tay Lặng Sóng

Buông Tay Lặng Sóng Chồng tôi vừa khỏi Covid-19, tôi lại sốt cao 39,5 độ. Hộp thuốc Ibuprofen trong nhà đã bị gửi hết cho chị dâu anh ấy. Tôi lập tức lấy lại gói hàng từ bưu điện và chuyển vào ở khách sạn năm sao. Ai nói ở khách sạn thì không tính là đón Tết chứ? Muốn chơi thì chơi, muốn ăn thì ăn, thật sự thoải mái vô cùng!

Hộp Cơm Hết Hạn

Hộp Cơm Hết Hạn Bùi Trạch rất kén ăn, đã quen với việc ăn cơm hộp do chính tay tôi chuẩn bị. Từ khi yêu nhau ở đại học đến khi kết hôn, thói quen này đã duy trì gần mười năm. Cho đến một ngày, cái hộp cơm đó bị trợ lý nhỏ An Kỳ của công ty anh đăng lên mạng xã hội. “Không thể tin được, bây giờ còn ai dùng hộp cơm xấu xí lỗi thời này nữa chứ?” Hôm đó, anh về nhà tay không. Tôi hỏi anh, hộp cơm đâu? Anh nói: “Anh nghĩ rồi, giống như đồ ăn hết hạn vậy, cái hộp này cũng hết hạn rồi nên vứt đi, em mua cái mới đi.” Nhớ lại dạo gần đây anh thường về muộn và tôi không thể tùy tiện đụng vào điện thoại của anh. Tôi đột nhiên phát hiện ra thứ hết hạn từ lâu không phải là hộp cơm, mà là tình yêu của Bùi Trạch dành cho tôi. Nhưng khi tôi chọn kết thúc tình yêu đã hết hạn này, anh lại hối hận.  

Vạn Kiếp Hồng Nhan

Vạn Kiếp Hồng Nhan Ta là nữ nhi của tú bà, mệnh tiện bẩm sinh. Trong một đêm tuyết rơi gió lớn, ta cứu được thư sinh Lương Vọng Hiên. Sau khi hắn thi đỗ công danh, liền đến cầu thân với ta. Cùng lúc đó, Đoan vương phi muốn nhận ta làm nghĩa nữ. Người đời đều nói ta vận khí tốt, vừa gặp được lang quân như ý, vừa có cơ hội nương nhờ quyền quý. Thế nhưng ta không cần tất thảy, liền thẳng thừng cự tuyệt.

Phát Hiện Chồng Ngoại Tình Với Cô Hàng Xóm

Phát Hiện Chồng Ngoại Tình Với Cô Hàng Xóm Khi chồng tôi trở về nhà sau ca làm khuya, tôi phát hiện trong quần lót của anh ấy có một sợi tóc dài màu vàng. Mà tôi thì tóc ngắn, màu đen. Vậy… tóc đó là của ai? Tôi không nói gì. Nhưng tôi bắt đầu âm thầm thu thập bằng chứng anh ấy ngoại tình. Đến thời điểm mấu chốt, anh ấy kiếm cớ nói phải đi công tác, rồi bặt vô âm tín suốt một tháng. Một tháng sau, khu chung cư có buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy. Trên lầu có đôi nam nữ chạy ra khỏi phòng trong tình trạng “thiếu vải”. Bạn thân tôi trố mắt: “Chẳng phải đó là chồng mày sao?” Tôi gật đầu: “Tao biết chứ.” Buổi diễn tập phòng cháy đó… là do tôi chủ động đề xuất.

TÔI QUAY TRỞ VỀ 10 NĂM TRƯỚC

Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.

Thiên Hồng Mưu

Thiên Hồng Mưu Liều ch.t cứu Thái hậu nương nương xong, người nói muốn ban hôn cho ta. Ta cùng thế tử Hầu phủ thanh mai trúc mã, sớm đã có hôn ước, vốn dĩ chỉ cần cầu Thái hậu ban cho một ngày lành là được. Nhưng ta lại cúi đầu, khéo léo từ chối. “Thần nữ không có ý định thành thân, chỉ mong Thái hậu cho phép thần nữ nhập Hộ Quốc Tự nửa năm, cầu phúc cho tổ mẫu đã khuất.” Dẫu sao, ta biết rõ người mà thế tử Hầu phủ thực sự yêu, chính là đại tẩu của ta.

Kiếm tiền theo thời thế

Đại Càn.Thương Châu, làng Thanh Hà.Nhà trưởng làng treo cờ chiêu hồn.Phụ nữ cả làng lo lắng vội vàng kéo đến.Hai binh lính và một y sĩ đang xác nhận cái chết của trưởng làng.“Lưu đại phu, xin hãy chữa trị thêm lần nữa, làng chúng tôi chỉ có mỗi trưởng làng là đàn ông thôi!”Nhìn Lưu đại phu cuộn tấm vải trắng chuẩn bị đắp lên mặt trưởng làng, các phụ nữ lo lắng lên tiếng, mắt đỏ hoe, định lao vào Lưu đại phu.Mẹ của trưởng làng, bà Diệp, càng khóc lóc thảm thiết.

SẾP TÔI LÀ MỘT CON HỒ LY

“Em có thể chạm vào đuôi của anh không?” Tôi cẩn thận hỏi ông chủ.Anh ấy đang say rượu, dưới bộ vest chỉnh tề, phần đuôi cột sống lộ ra một chiếc đuôi lớn phủ lông trắng!“Được.” Vị tổng tài lạnh lùng, vô tình, lúc này hai má đã ửng hồng.“Phương Tiểu Linh, em có thể chạm vào.” Anh ấy nói.

Dành thời gian

“Quận chúa!”Tiếng nức nở đứt quãng khiến người ta không thể yên ổn.Giang Thiệu Hoa đầu óc mơ hồ, hai mắt như bị dính chặt, không thể nào mở ra, cố gắng thốt ra hai chữ: “Im miệng!”Đổi lại là tiếng reo hò vui mừng: “Quận chúa nói chuyện rồi!”“Tốt quá! Quận chúa cuối cùng đã tỉnh. Hu hu hu!”Đến dưới hoàng tuyền, cũng chẳng được một khắc thanh tịnh.Giang Thiệu Hoa trong lòng giận dữ, không biết từ đâu có sức lực, bất ngờ mở mắt.Hai tiểu nha hoàn đầu chụm đầu, lơ lửng trên đôi mắt nàng. Một người mắt đỏ như thỏ, người kia mũi đầy nước mũi.“Quận chúa tỉnh rồi!” Tiểu thỏ đỏ mắt vui mừng reo lên.Nước mũi cao hứng lau mũi: “Ta đi gọi Chương mama.”“Ngân Chu, Đồ Bạch!” Giang Thiệu Hoa mũi cay cay, lẩm bẩm: “Các ngươi đều tới rồi.”Đây là hai nha hoàn thân cận cùng nàng lớn lên.

Mẹ Chồng Thiên Vị

Mẹ Chồng Thiên Vị Luôn Miệng Rêu Rao Công Bằng Tôi và em dâu cùng sinh con. Cô ấy sinh con trai, tôi sinh con gái. Hôm sau, mẹ chồng liền dắt cả nhà em trai chồng dọn vào căn nhà của tôi, nói là để tiện chăm sóc tôi hơn. Nhưng từng món đồ quý giá trong nhà lại lần lượt “không cánh mà bay”. Khi tôi đối chất, mẹ chồng lại thản nhiên nói: “Tôi nói một câu công bằng nhé, cô sinh con gái thì sau này cũng phải gả đi. Không bằng để lại cho cháu trai tôi tích phúc đi.” Được thôi. Vậy thì để xem “cháu trai cưng” của bà có chịu nổi cái “phúc khí” này không.

KẾ HOẠCH YÊU ĐƯƠNG VỚI TRÚC MÃ

Sau khi tỏ tình với crush mà bị từ chối, tôi chạy thẳng đến nhà thanh mai khóc lóc thảm thiết.Khóc ướt cả ga giường anh ấy.Khóc ướt cả áo vest anh ấy.Hơn mười phút trôi qua, cuối cùng anh ấy cũng không chịu nổi nữa.Anh nâng mặt tôi lên, nước mắt vẫn còn vương trên má.“Đừng khóc nữa, tôi làm bạn trai em. Dù sao anh đây cũng từng là hot boy trường, đâu có thua kém cái tên mặt trắng kia.”“Thật không?”Tôi mừng rỡ phát điên, giữ chặt gáy anh rồi hôn lấy hôn để như chim gõ kiến.Tay không ngừng sờ bụng anh.Crush gì chứ, tất cả chỉ là chiêu trò theo đuổi chồng của tôi mà thôi.

BẠN TRAI DỊCH VỤ

Sau khi tỉnh dậy vì say rượu, tôi gần như phát điên.Tối qua uống quá chén, tôi đã lên Taobao và mua một gói dịch vụ “bạn trai ảo”, mà còn chọn luôn người nổi bật nhất của shop.Không chỉ vậy, tôi còn đăng ký luôn gói… tháng!???Tôi cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào hóa đơn trên màn hình mà muốn khóc không ra nước mắt, đầu càng đau hơn.Mấy nghìn tệ trôi sạch, mà thậm chí tôi còn chưa thấy được chút gì.Ôm điện thoại, tôi ngồi thẫn thờ tự thương tiếc hồi lâu, rồi lại chạy đi năn nỉ đội ngũ chăm sóc khách hàng suốt nửa tiếng. Cuối cùng, họ lạnh lùng trả lời: Đây là dịch vụ ảo, không hoàn tiền.Tôi mất cả buổi sáng để chấp nhận sự thật này. Và rồi… 

GHÉT NHƯNG MÀ YÊU EM

Ở buổi họp lớp mọi người chơi trò cá cược, tôi bị ép gửi một tin nhắn mờ ám cho kẻ thù không đội trời chung của mình.Tôi lặng lẽ gõ một dòng:“Tự nhiên rất muốn hôn cậu, là sao nhỉ?”Đầu dây bên kia phản hồi ngay lập tức, gửi một dấu hỏi chấm, rồi bắt đầu xả loạt tin nhắn mắng tôi tới tấp.Mọi người xung quanh cười phá lên, trêu:“Này, bỏ đi thôi, rõ ràng Tề Tầm chỉ coi cậu là anh em mà.”Nhưng đúng giây tiếp theo—Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, Tề Tầm gọi thẳng cho tôi một cuộc thoại.Vừa nhấc máy, anh ta đã gấp gáp hỏi:“Ở đâu? Hôn thế nào? Hôn bao lâu?“Dám trêu tôi thì cậu xác định đi.”Tất cả mọi người chết lặng.Bao gồm cả tôi. 

BẠN TRAI KÉM TUỔI

Chú chó nhỏ với vẻ ngoài dễ thương, nhưng thực ra là một chú chó sói đội lốt cừu. Sau khi tắm xong, cậu ấy cố tình để trần nửa thân trên, lộ ra tám múi cơ bụng hấp dẫn để quyến rũ tôi, thậm chí còn liên tục đòi hôn…1Bạn thân của tôi, Tiểu Thất, vừa thất tình, lôi kéo tôi cùng cô ấy đến quán bar. Gia hoạt này gọi không ít rượu, định mượn rượu giải sầu.Thật không ngờ, ở đây tôi lại gặp phải bạn trai cũ – Tô Triết.Lúc ấy, tôi liền cảm thấy có chút ngồi không yên.Đối với Tô Triết, tôi từng dốc hết toàn bộ tình cảm, thậm chí đã nghĩ rằng sẽ cùng anh ta bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi…Tất cả chỉ là ảo tưởng của riêng tôi.Tôi chính là kiểu người được gọi là “não yêu đương”. Một khi đã rơi vào lưới tình, trí thông minh của tôi gần như bằng không.Nếu không phải vậy, làm sao khi mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi rằng Tô Triết không phải người tốt, tôi vẫn một mực tin tưởng vào tình cảm giữa hai chúng tôi? Cho đến khi bắt quả tang anh ta tại trận, tôi mới thực sự hiểu rõ con người ấy.Tô Triết, người từng yêu tôi suốt một năm rưỡi, luôn ân cần, chu đáo trong mắt tôi, hóa ra sau lưng lại lén lút qua lại với không chỉ ba bốn người mà còn nhiều hơn thế.Sau này, anh ta thừa nhận rằng trong hơn một năm yêu tôi, số cô gái từng có quan hệ với anh ta ít thì cũng mười mấy, nhiều thì hàng chục người.Cái sừng trên đầu tôi đâu chỉ là một chiếc mũ xanh, mà phải nói là cả một đại thảo nguyên rộng lớn như cánh đồng cỏ Hulunbuir.Lúc đó, tôi không đánh, không mắng anh ta, chỉ khóc đề ra lời chia tay.Từ ngày tôi và Tô Triết chia tay, đã gần một năm trôi qua.Tôi từng nghĩ mình đã hoàn toàn buông bỏ, nhưng đôi khi tình cờ gặp lại, lòng vẫn có chút không thoải mái.Và điều khiến tôi khó chịu hơn cả là——Tô Triết, khi nhìn thấy tôi, không những không cảm thấy hổ thẹn mà còn cầm ly rượu bước đến, tự nhiên ngồi xuống cạnh tôi, nhìn tôi cười.“Phi Phi, lâu rồi không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”Anh ta cười khẽ, nghiêng người sát lại thì thầm bên tai tôi.Không hiểu vì sao, mỗi lần anh ta đến gần, tôi đều cảm thấy phản cảm và chán ghét từ tận đáy lòng, lập tức lùi ra xa một chút.

HAI THẾ GIỚI

Vào ngày Cố Thời Thành giành chức vô địch giải đấu chuyên nghiệp, tôi – bạn gái cũ của anh – lên hot search.Chỉ vì trong buổi phỏng vấn khi anh ấy trở về, phóng viên đã hỏi một câu: “Từ một thị trấn nhỏ bước lên bục vinh quang thế giới, xin hỏi động lực nào giúp anh đạt được giải thưởng này?”Cố Thời Thành nhìn vào ống kính, cười nhếch mép: “Năm đó có người nói tôi chỉ biết cắm đầu chơi game, không có tương lai.” “Lúc chia tay, cô ấy còn đập vỡ cái bàn phím đắt tiền nhất của tôi.”Tôi tức đến mức muốn tát cho anh một cái.Nhưng tay tôi xuyên thẳng qua cơ thể của Cố Thời Thành.Ồ, suýt quên. Tôi đã chết rồi.