Ngược

TÔI QUAY TRỞ VỀ 10 NĂM TRƯỚC

Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.

GHÉT NHƯNG MÀ YÊU EM

Ở buổi họp lớp mọi người chơi trò cá cược, tôi bị ép gửi một tin nhắn mờ ám cho kẻ thù không đội trời chung của mình.Tôi lặng lẽ gõ một dòng:“Tự nhiên rất muốn hôn cậu, là sao nhỉ?”Đầu dây bên kia phản hồi ngay lập tức, gửi một dấu hỏi chấm, rồi bắt đầu xả loạt tin nhắn mắng tôi tới tấp.Mọi người xung quanh cười phá lên, trêu:“Này, bỏ đi thôi, rõ ràng Tề Tầm chỉ coi cậu là anh em mà.”Nhưng đúng giây tiếp theo—Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, Tề Tầm gọi thẳng cho tôi một cuộc thoại.Vừa nhấc máy, anh ta đã gấp gáp hỏi:“Ở đâu? Hôn thế nào? Hôn bao lâu?“Dám trêu tôi thì cậu xác định đi.”Tất cả mọi người chết lặng.Bao gồm cả tôi. 

Thâm Tình Đến Muộn

Thâm Tình Đến Muộn Trước khi nhận nhiệm vụ cuối cùng, tôi hỏi Phó Cận Thần lần cuối cùng: “Anh có thể cưới em không?” Anh im lặng một lúc, rồi nói: “Được.” Tôi và hệ thống cùng lúc ch .t lặng: “Tiêu rồi.” Chẳng phải đã thỏa thuận, chỉ cần bị từ chối đủ 100 lần, tôi có thể trở về thế giới thực sao? Hóa ra… tất cả chỉ là một phen hú vía. Bởi vì ở nhiệm vụ cuối cùng, tôi lại vô tình trở thành vật thế mạng cho mối tình đầu của anh. Phó Cận Thần đã ở bên cô ấy ba ngày, rồi mới nhớ ra tôi — Và điều chờ đón anh, lại là tin tôi hy sinh trong nhiệm vụ.

BẠN TRAI KÉM TUỔI

Chú chó nhỏ với vẻ ngoài dễ thương, nhưng thực ra là một chú chó sói đội lốt cừu. Sau khi tắm xong, cậu ấy cố tình để trần nửa thân trên, lộ ra tám múi cơ bụng hấp dẫn để quyến rũ tôi, thậm chí còn liên tục đòi hôn…1Bạn thân của tôi, Tiểu Thất, vừa thất tình, lôi kéo tôi cùng cô ấy đến quán bar. Gia hoạt này gọi không ít rượu, định mượn rượu giải sầu.Thật không ngờ, ở đây tôi lại gặp phải bạn trai cũ – Tô Triết.Lúc ấy, tôi liền cảm thấy có chút ngồi không yên.Đối với Tô Triết, tôi từng dốc hết toàn bộ tình cảm, thậm chí đã nghĩ rằng sẽ cùng anh ta bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi…Tất cả chỉ là ảo tưởng của riêng tôi.Tôi chính là kiểu người được gọi là “não yêu đương”. Một khi đã rơi vào lưới tình, trí thông minh của tôi gần như bằng không.Nếu không phải vậy, làm sao khi mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi rằng Tô Triết không phải người tốt, tôi vẫn một mực tin tưởng vào tình cảm giữa hai chúng tôi? Cho đến khi bắt quả tang anh ta tại trận, tôi mới thực sự hiểu rõ con người ấy.Tô Triết, người từng yêu tôi suốt một năm rưỡi, luôn ân cần, chu đáo trong mắt tôi, hóa ra sau lưng lại lén lút qua lại với không chỉ ba bốn người mà còn nhiều hơn thế.Sau này, anh ta thừa nhận rằng trong hơn một năm yêu tôi, số cô gái từng có quan hệ với anh ta ít thì cũng mười mấy, nhiều thì hàng chục người.Cái sừng trên đầu tôi đâu chỉ là một chiếc mũ xanh, mà phải nói là cả một đại thảo nguyên rộng lớn như cánh đồng cỏ Hulunbuir.Lúc đó, tôi không đánh, không mắng anh ta, chỉ khóc đề ra lời chia tay.Từ ngày tôi và Tô Triết chia tay, đã gần một năm trôi qua.Tôi từng nghĩ mình đã hoàn toàn buông bỏ, nhưng đôi khi tình cờ gặp lại, lòng vẫn có chút không thoải mái.Và điều khiến tôi khó chịu hơn cả là——Tô Triết, khi nhìn thấy tôi, không những không cảm thấy hổ thẹn mà còn cầm ly rượu bước đến, tự nhiên ngồi xuống cạnh tôi, nhìn tôi cười.“Phi Phi, lâu rồi không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”Anh ta cười khẽ, nghiêng người sát lại thì thầm bên tai tôi.Không hiểu vì sao, mỗi lần anh ta đến gần, tôi đều cảm thấy phản cảm và chán ghét từ tận đáy lòng, lập tức lùi ra xa một chút.

Chúng Ta Đã Từng

Chúng Ta Đã Từng Chồng tôi đã ch .t. Bởi vì mối tình đầu của anh ta 44. Trước khi đi, cô ta để lại một bức thư: “Giá như kiếp sau có thể làm vợ anh thì tốt biết mấy.” Khi đó, Lục Kim An vẫn điềm nhiên như không. Nhưng tối hôm đó, tôi nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. Đẩy cửa bước vào, tôi thấy anh nằm bất động trong bồn tắm đầy nước. Bên cạnh là một bức thư viết ngoáy nguệch ngoạc: “Được, anh đến tìm em.” Kết hôn 5 năm, tôi không ngờ Lục Kim An lại yêu cô ta sâu đậm đến vậy. Mở mắt ra, tôi quay về thời cấp ba. Tôi nhìn Lục Kim An đang nghiêm túc làm đề dưới chiếc quạt trần trong lớp học, nói: “Nói cho cậu một bí mật nhé, Lâm Đường chính là vợ tương lai của cậu đấy.”

VĂN LUẬN THẤT TÌNH VÀ GIÁO SƯ MAI MỐI

Sau khi chia tay bạn trai, tôi chẳng còn tâm trí đâu mà viết luận văn.Giáo sư thấy vậy, miễn cưỡng giới thiệu con trai mình cho tôi, mong tôi sớm vượt qua nỗi buồn thất tình.Tôi tìm đủ cách từ chối nhưng không được, đành phải nghe theo sắp xếp.Đến nhà giáo sư, tôi sững sờ khi thấy người đang ngồi trong phòng khách lại chính là bạn trai cũ. Hai chúng tôi nhìn nhau, im lặng không nói nổi một lời.Để phá tan bầu không khí ngượng ngùng, tôi đành quay sang nói chuyện với chú chó trong nhà.“Coca, lâu rồi không gặp. Hình như mày lại mập ra rồi nhỉ?”Giáo sư nhìn tôi, vẻ mặt đầy nghi hoặc:“Ơ… hình như tôi chưa từng nói với em… con chó nhà tôi tên là gì mà?”

KẾ HOẠCH YÊU ĐƯƠNG VỚI TRÚC MÃ

Sau khi tỏ tình với crush mà bị từ chối, tôi chạy thẳng đến nhà thanh mai khóc lóc thảm thiết.Khóc ướt cả ga giường anh ấy.Khóc ướt cả áo vest anh ấy.Hơn mười phút trôi qua, cuối cùng anh ấy cũng không chịu nổi nữa.Anh nâng mặt tôi lên, nước mắt vẫn còn vương trên má.“Đừng khóc nữa, tôi làm bạn trai em. Dù sao anh đây cũng từng là hot boy trường, đâu có thua kém cái tên mặt trắng kia.”“Thật không?”Tôi mừng rỡ phát điên, giữ chặt gáy anh rồi hôn lấy hôn để như chim gõ kiến.Tay không ngừng sờ bụng anh.Crush gì chứ, tất cả chỉ là chiêu trò theo đuổi chồng của tôi mà thôi.

Nghiệp Duyên

Nghiệp Duyên Yêu đơn phương Lâm Dịch tám năm, cuối cùng hắn cũng rung động vì tôi. Đêm trước ngày đính hôn, cô bạn thanh mai của hắn sống lại. Đêm mưa to, người cô ta ướt sũng, gõ cửa phòng rồi lao vào lòng hắn: “Kiếp trước tôi nhìn lầm người.” “Chết rồi mới biết, anh đã yêu tôi nhiều năm như vậy.” “… Anh còn muốn tôi nữa không?” Tôi nhìn cảnh tượng cảm động trước mặt. Quay đầu gọi điện cho anh hắn: “Người đính hôn ngày mai, đổi người đi.” Giọng Lâm Chiếu trầm thấp: “Em định đổi ai?” “Anh à, cho anh thành chính thức, được không?”

Dành thời gian

“Quận chúa!”Tiếng nức nở đứt quãng khiến người ta không thể yên ổn.Giang Thiệu Hoa đầu óc mơ hồ, hai mắt như bị dính chặt, không thể nào mở ra, cố gắng thốt ra hai chữ: “Im miệng!”Đổi lại là tiếng reo hò vui mừng: “Quận chúa nói chuyện rồi!”“Tốt quá! Quận chúa cuối cùng đã tỉnh. Hu hu hu!”Đến dưới hoàng tuyền, cũng chẳng được một khắc thanh tịnh.Giang Thiệu Hoa trong lòng giận dữ, không biết từ đâu có sức lực, bất ngờ mở mắt.Hai tiểu nha hoàn đầu chụm đầu, lơ lửng trên đôi mắt nàng. Một người mắt đỏ như thỏ, người kia mũi đầy nước mũi.“Quận chúa tỉnh rồi!” Tiểu thỏ đỏ mắt vui mừng reo lên.Nước mũi cao hứng lau mũi: “Ta đi gọi Chương mama.”“Ngân Chu, Đồ Bạch!” Giang Thiệu Hoa mũi cay cay, lẩm bẩm: “Các ngươi đều tới rồi.”Đây là hai nha hoàn thân cận cùng nàng lớn lên.

Em Đã Là Vợ Người Ta

Em Đã Là Vợ Người Ta Vào đúng ngày sinh nhật tôi, bạn trai lại đứng trước toàn bộ nhân viên công ty, tuyên bố ngày cưới của anh ta với một người khác. Tôi không khóc cũng chẳng làm ầm lên, chỉ lặng lẽ đi tìm anh ta để hỏi cho ra nhẽ. Ai ngờ lại tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của anh với bạn mình: “Cậu làm vậy không sợ khiến Tần Nam Nam tức giận à?” “Không còn cách nào khác. Nếu tôi không cưới Doanh Doanh, cô ấy sẽ bị gia đình gả cho một người lạ. Tôi không thể trơ mắt nhìn cô ấy chịu khổ.” “Hơn nữa, Nam Nam đã bên tôi tám năm, ai mà chẳng biết cô ấy là người của tôi. Ngoài việc chờ đợi tôi, cô ấy còn có thể làm gì khác?” Về sau, gia đình sắp xếp cho tôi một mối hôn nhân khác hợp hơn. Không ngờ, ngày tôi kết hôn lại đúng vào hôm anh ta cưới vợ. Là chú rể, anh ta bồn chồn lo lắng, luôn cảm thấy có điềm xấu, còn dặn dò người khác phải trông chừng buổi lễ thật kỹ, đừng để tôi đến quấy rối. Lúc này, một người bạn phù rể ngập ngừng nói: “Cậu không biết à? Hôm nay Tần Nam Nam cũng kết hôn đấy…”

Tìm Lại Thê Tử

Tìm Lại Thê Tử Tiểu thư cực kỳ chán ghét tên thị vệ trầm mặc ít nói kia, vì thế ban hắn cho ta. Nàng ta cười nhạo: “Xấu xí rất xứng kẻ câm, đúng là tuyệt phối.” Ta cảm thấy không xứng chút nào. Tạ Kỳ An lại nói ta là nương tử của hắn, hắn nên đối tốt với ta. Nhưng sau đó khi ta và tiểu thư cùng rơi xuống nước, Tạ Kỳ An lại cứu tiểu thư lên trước, che chở nàng ta rời đi. Lại ở trong viện một đêm, hoàn toàn lãng quên ta. Ta tưởng đó là nghĩa vụ của hắn. Cho đến khi ta bắt gặp tiểu thư khóc lóc nhào vào lòng Tạ Kỳ An. Còn nói mình hối hận, bảo hắn mang theo nàng ta rời đi. Ngày Tạ Kỳ An mang theo tiểu thư đào hôn, ta bị người của phủ Quốc Công trách tội. Bị loạn côn đánh chết rồi bị ném vào bãi tha ma. Sau đó ta nghe nói… Tạ Kỳ An khôi phục thân phận hoàng tử kia từng điên cuồng đào máu tươi đầm đìa trong bãi tha ma. Nói là muốn tìm lại thê tử của mình.

Người Thừa Kế Bị Loại Bỏ

Người Thừa Kế Bị Loại Bỏ Tôi trúng số 5 triệu tệ, đang định báo tin vui. Ba mẹ lại lấy di chúc ra bắt tôi ký. [Toàn bộ tài sản sẽ do cháu trai Lê Gia Bảo thừa kế…] Anh trai giơ tờ kết quả kiểm tra u xơ của tôi lên: “Cô bị ung thư rồi, không chữa được đâu, đừng hoang phí tiền nữa.” “Ký vào di chúc, giao hết tiền cho Gia Bảo, chết rồi mới có người lo hậu sự cho cô.” Tôi xé nát tờ di chúc ấy, không nói gì về chuyện trúng số. Ngay tại chỗ đó, họ viết “Giấy cắt đứt quan hệ huyết thống”, đánh gãy chân và xương vai tôi, rồi đuổi tôi ra khỏi nhà, bảo tôi tự sinh tự diệt! Trong lòng tôi cười lạnh: Cơ thể tôi rất khỏe, đã đoạn tuyệt quan hệ thì tiền trúng số để tôi tự tiêu.

Vì Em Không Tha Thứ

Vì Em Không Tha Thứ Giới thượng lưu Thượng Hải có một bí mật ai ai cũng ngầm hiểu. Nếu thấy người đàn ông lái chiếc Maybach biển số 1001, tuyệt đối đừng dây vào. Bởi vì người lái xe đó chính là Giang Yến Thừa. Nghe đồn anh ta yêu vợ như mạng, nhưng ngoài mặt lại thường xuyên đi tìm cảm giác mới lạ. Chơi bời trác táng là vậy, nhưng có một điều tối kỵ: không ai được phép để lộ trước mặt cô vợ bé nhỏ của anh ta. Bởi tất cả đều biết, người vợ đó ở bên anh suốt bảy năm qua chính là điểm yếu duy nhất của Giang Yến Thừa. Cô ấy chỉ cần biến mất một giờ, anh ta có thể phát điên. Nhưng lần này, anh ta không thể che giấu nữa rồi. Bởi vì lần này, cô gái kia không chịu nghe lời. Ỷ vào sự nuông chiều của anh, cô ta hỗn hào đến mức đích thân xuất hiện trước mặt tôi. Thế nên, tôi cũng giấu anh ta một chuyện. Tôi không muốn tiếp tục cùng anh ta diễn nữa. Tôi muốn biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của anh ta.

Anh Ấy Rung Động Rồi

Anh Ấy Rung Động Rồi Kỳ thi đại học kết thúc, cũng vừa đúng ngày tôi tròn mười tám tuổi, lễ trưởng thành của tôi. Phòng tiệc đã đặt sẵn, vậy mà lại có thêm một cô cháu gái từ quê của Mẫn Hành xuất hiện. Cô ta cố tình hất rượu trong ly vào ngực tôi. Còn làm ra vẻ mệt mỏi nâng tay lên: “Chị đừng giận mà… Hay là… em để chú nhỏ đền tiền váy cho chị trước nhé…”

Lệ Chương

Lệ Chương Bộ đồ l/ó/t mà chị dâu đã mặc luôn không cánh mà bay, sau này mới phát hiện bị treo bán trên mạng. Anh cả nghi ngờ tôi là thủ phạm: “Không phải mày thì chẳng lẽ là ba?” Chị dâu phẫn uất vạch mặt tôi: “Cứ mỗi lần em chồng về là đồ l/ó/t của tôi lại biến mất, chắc chắn là cậu ta.” Người giúp việc tìm thấy đ/ồ l./ó/t nữ trong phòng tôi: “Cậu còn gì để chối nữa?” Ba tôi ném quần áo của tôi ra khỏi cửa: “Cút! Tao không có đứa con trai nào vô liêm sỉ, đồi bại như mày.” Nhưng tôi vừa trọng sinh, điềm tĩnh mở giấy chứng nhận chủ sở hữu nhà: “Đây là nhà của tôi. Người nên cút là mấy người mới đúng.” Kiếp này, tôi tuyệt đối sẽ không để bị vu oan rồi thân bại danh liệt, mất việc, bị chia tay, từ đỉnh cao sự nghiệp rơi xuống trại tâm thần, và chỉ đến lúc bị hành hạ đến ch .t, tôi mới biết, bạn gái tôi cùng đứa con chưa kịp chào đời đã ch .t trên bàn phẫu thuật.

Mẹ Chồng Thiên Vị

Mẹ Chồng Thiên Vị Luôn Miệng Rêu Rao Công Bằng Tôi và em dâu cùng sinh con. Cô ấy sinh con trai, tôi sinh con gái. Hôm sau, mẹ chồng liền dắt cả nhà em trai chồng dọn vào căn nhà của tôi, nói là để tiện chăm sóc tôi hơn. Nhưng từng món đồ quý giá trong nhà lại lần lượt “không cánh mà bay”. Khi tôi đối chất, mẹ chồng lại thản nhiên nói: “Tôi nói một câu công bằng nhé, cô sinh con gái thì sau này cũng phải gả đi. Không bằng để lại cho cháu trai tôi tích phúc đi.” Được thôi. Vậy thì để xem “cháu trai cưng” của bà có chịu nổi cái “phúc khí” này không.

Sau Khi Ta Giúp Phu Quân Tịnh Thân

Sau Khi Ta Giúp Phu Quân Tịnh Thân Phu quân vì thứ muội mà giữ thân Đêm tân hôn, để tên ăn mày thay hắn động phòng. Đáng tiếc dược hiệu không đủ, ta lại tỉnh dậy sớm. Xuất giá tòng phu, tâm nguyện của phu quân, ta tất phải hoàn thành. Vì thế, tay ta vung lên, lưỡi dao hạ xuống. Về sau… Hắn sẽ không còn phải sợ chuyện thất thân nữa.

HAI THẾ GIỚI

Vào ngày Cố Thời Thành giành chức vô địch giải đấu chuyên nghiệp, tôi – bạn gái cũ của anh – lên hot search.Chỉ vì trong buổi phỏng vấn khi anh ấy trở về, phóng viên đã hỏi một câu: “Từ một thị trấn nhỏ bước lên bục vinh quang thế giới, xin hỏi động lực nào giúp anh đạt được giải thưởng này?”Cố Thời Thành nhìn vào ống kính, cười nhếch mép: “Năm đó có người nói tôi chỉ biết cắm đầu chơi game, không có tương lai.” “Lúc chia tay, cô ấy còn đập vỡ cái bàn phím đắt tiền nhất của tôi.”Tôi tức đến mức muốn tát cho anh một cái.Nhưng tay tôi xuyên thẳng qua cơ thể của Cố Thời Thành.Ồ, suýt quên. Tôi đã chết rồi.

Cẩm Tâm Kế

Cẩm Tâm Kế Vào ngày thành thân, ta uống bát canh mẫu thân đưa, bụng đột nhiên quặn đau. Ngồi trong nhà xí cả một canh giờ mới ra, thì đội ngũ nghênh thân đã đi biệt tăm. Mẫu thân nói: “Biểu muội con mệnh khổ, để nó thay con gả cho Thế tử đi.” Ta ngoài mặt đầy uất ức: “Mẹ, rốt cuộc ai mới là con gái ruột của người?” Nhưng trong lòng thì mừng đến nỗi hoa nở, cái tên nam nhân tàn bạo kia, nàng ta thích thì cứ lấy.

Một Nửa Ký Ức Là Em

Một Nửa Ký Ức Là Em Ngày đính hôn của Hình Dục và chị gái tôi, tôi ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khán đài. Anh ta nhìn thấy tôi, bỗng thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu. “Lâm Tả Ức, em cuối cùng cũng hết làm loạn rồi à? Chịu mềm mỏng một chút, anh…” Toàn bộ khách khứa đều sững sờ, không hiểu anh ta đang nói với ai. Vì… tôi đã ch .t rồi. Hôm nay, vừa đúng ngày thất đầu của tôi.