Trọng Sinh
Cơn Ác Mộng Của Tra Nam Lớp mười hai năm đó, hoa khôi của trường Tống Thư Dao từng tìm tôi vay một khoản tiền để chữa bệnh còn dặn dò tôi không được nói với bất kỳ ai. Kết quả là cô ấy đã dùng số tiền đó để phá thai, vì bị xuất huyết nhiều mà chết trên bàn mổ của một phòng khám nhỏ. Nhiều năm sau, nam thần học bá Lục Cảnh Niên cao cao tại thượng điên cuồng theo đuổi và cầu hôn tôi. Cho đến khi tôi mang thai tháng thứ tám, anh ta đã giam cầm tôi trong tầng hầm ở ngoại ô. Anh ta mổ bụng tôi và nói: “Đây là món nợ mà cô nợ Dao Dao cùng đứa con của chúng tôi.” Hóa ra trước khi chết, hoa khôi của trường đã nắm tay anh ta và bảo anh ta đừng trách tôi. Anh ta cho rằng tôi cố tình muốn hại chết người phụ nữ và đứa con mà anh ta yêu. Ngày hôm đó, tôi chết dưới lưỡi dao đồ tể của Lục Cảnh Niên mà không nhắm mắt. Sau đó, tôi mang theo oán hận ngập trời trở về ngày Tống Thư Dao tìm tôi vay tiền.
Vong Ơn Bội Nghĩa Sau khi ta chết, thi thể bị đưa về nhà mẹ đẻ, mẫu thân ôm thi thể ta gào khóc như người điên. Bà khóc rống: “Ta nói hắn không phải người tốt, con hết lần này tới lần khác không tin, con lại… không tin ta”, từng chữ từng chữ đẫm máu. Ta thấy nương cầm dao đi tìm hắn báo thù, bị hắn đạp ngã, ấn bà quỳ trên mặt đất. Tát đến khi hai gò má bà sưng lên. Mẫu thân khí chất cao hoa dịu dàng của ta. Ta cầu chư vị Thần Phật, dù là mười đời luân hồi làm súc sinh, ta cũng muốn hóa thành lệ quỷ trở về, moi hết tim gan của hắn tế bái mẫu thân của ta. Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘
Hoa Nguyệt Sát Tỷ tỷ nói bản thân là đại vai chính, muốn đơn độc một mình, không tiếc kháng chỉ đào hôn, hại cả nhà chúng ta vào đại lao. Hằng Vương lấy tính mạng của cả nhà chúng ta làm điểm yếu để bắt thóp, ép tỷ tỷ hồi tâm chuyển ý, ta cũng đau khổ cầu xin nàng ta mau cứu chúng ta. Nàng ta lại nói ta áp đặt đạo đức, hòng hy sinh hạnh phúc cả đời của nàng ta, tham sống sợ chết. “Thứ các ngươi mất đi chẳng qua chỉ là tính mạng, mà thứ ta mất đi chính là tình yêu và tự do cả đời!” “Cả đời này Tô Nguyệt Ảnh ta hận nhất là bị người khác uy hiếp!” Hằng Vương phẫn nộ liền tàn nhẫn giết chết cả nhà chúng ta. Thế mà tỷ tỷ lại phát điên quay lại bên cạnh Hằng Vương, tương ái tương sát cùng hắn ta, ngược luyến tình thâm, nàng trốn ta đuổi… Cuối cùng tha thứ cho nhau, ở bên cạnh nhau. Nàng ta luôn mồm nói mình cả đời ở góa cuối cùng lại trở thành phi tần của Hằng Vương, lại trở thành Hoàng hậu sau khi Hằng Vương lên ngôi, nhận được vô ngần sủng ái. Mà cả nhà chúng ta phơi thây nơi đồng không mông quạnh, hài cốt cũng chẳng còn. Mở mắt ra lần nữa, cả nhà chúng ta đều sống lại.
Cảnh Xuân Rực Rỡ Ta vốn là một nữ nhân dựa vào đấu vật để kiếm sống nơi chốn phồn hoa. Thế nhưng, chỉ ba ngày sau khi sinh hạ nhi tử cho phu quân, vị hôn thê năm xưa của hắn lại tìm tới cửa. Phu quân ta nhìn ta với ánh mắt đầy thâm tình, thề chỉ nhận ta làm chính thê. Nhưng ta chỉ khẽ đẩy hắn ra, bởi ta biết rằng kiếp trước, nam tử xuất thân cao môn quý tộc, từng bị ta mua về làm chồng nuôi này, rồi sẽ có ngày phục hưng gia tộc, khôi phục vinh quang của phủ Trấn Quốc Công. Sau này, hắn quả thực nâng ta lên làm chủ mẫu, nhưng cũng không ngăn hắn cưới thanh mai làm bình thê, và vì quyền thế mà nhẫn nhịn để người khác khinh bạc ta. Cuối cùng, ta trong nỗi đau mất con, sức cùng lực kiệt, mà ngọn đèn sinh mệnh cũng vụt tắt. Trùng sinh một kiếp, ta không dám để bản thân dây dưa nửa phần với hắn. Ta nhàn nhã quay về phòng, lấy ra khế ước bán thân của Thôi Chiêu, giao thẳng cho vị cô nương kia. “Ban đầu ta mua hắn, chẳng qua chỉ để nối dõi tông đường. Nay Mạc gia ta đã có hậu nhân, hắn cũng không còn hữu dụng nữa.”
Tạ Quân Ân Muội muội vì một nam nhân mà hại chet cả nhà. Cha từng cứu một cô nhi, vì báo thù cho chúng ta, nàng vào cung rồi bị muội muội tàn nhẫn sát hại. Sống lại một đời, ta nâng thân thể gầy yếu của cô nhi kia dậy: “Từ nay về sau, muội chính là muội muội ruột của ta.” Nàng kinh hoảng lắc đầu: “Ta, ta chỉ là nha hoàn cho tiểu thư…… Ta làm sao xứng.” Thấy muội muội đang nhìn với ánh mắt ghen ghét, ta nắm chặt tay nàng: “Muội xứng, từ nay về sau, ta che chở cho muội.”
Nữ chưởng môn Ly Ưu Năm bảy tuổi, phụ mẫu đã cứu một tên ăn mày, còn cho hắn đồ ăn và quần áo. Tên ăn mày kia lại nhớ thương tiền tài nhà ta, tàn nhẫn s át h ại hơn mười người Tống gia ta. Ta bởi vì ham chơi về trễ, mới tránh được một kiếp. Sau đó được sư phụ cứu, bái nhập tiên môn, từ đó nghiên cứu tiên thuật. Ngày học thành tài, ta cầm trường k iếm trong tay t àn s át cả nhà kẻ thù. Đại thù được báo, sư phụ tự mình chủ trì hôn sự của ta và đại sư huynh, cũng dự định vào ngày đó đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn. Nhưng ngày thành thân, đại sư huynh lại tự tay bóp nát nguyên thần của ta. “Cho dù ngươi có thâm thù đại hận gì, cũng không thể liên luỵ đến con cái hắn. Ngươi rốt cục là có tâm địa á c đ ộc như thế nào, mới có thể đi s át h ại một nữ tử vô tội?” Sống lại một đời, con gái kẻ thù đang quỳ gối trước mặt ta đau khổ cầu xin. Ta vẫn không chút do dự lập tức giet nàng ta. Nhưng lúc này đây – – Mạng đại sư huynh, ta muốn! Vị trí chưởng môn, ta cũng muốn!
Công Chúa Hòa Thân Chủ tử của ta là công chúa hòa thân, nàng ta trong trẻo lạnh lùng như thần tiên, con người điềm đạm như cúc. Nàng ta phải bồi dưỡng tình cảm với Hoàng thượng trước, sau khi nhập cung nàng ta từ chối thị tẩm, vì trút cơn giận Hoàng thượng phạt ta quỳ trong tuyết một đêm. Nàng ta mặc trang phục quái dị gặp Hoàng thượng, vì để thị uy, Hoàng hậu phạt đánh ta ba mươi gậy. Sau khi thị tẩm, nàng ta được chuyên sủng. Vì để tránh sắc đẹp hại quốc, Thái hậu ban cho nàng ta một chén thuốc tuyệt dục, nàng ta trốn sau lưng ta khóc thút thít, ta giành uống bát thuốc khiến máu túa như suối. Nàng ta thấy ta đau đớn lăn lộn trên đất cũng không gọi thái y, nhàn nhạt nói: “Giang Nguyệt, ngươi nhẫn nhịn thêm chút nữa, đây là huân chương ngươi tận tâm vì chủ tử, bổn cung sẽ ghi nhớ cái tốt của ngươi.” Bị Vân quý phi hãm hại, nàng ta thà rằng bị cấm túc cũng không giải thích. Chúng ta thiếu ăn thiếu mắc, chịu mọi dày vò của cung nhân. Nhưng nàng ta lại đứng dưới trăng tâm tình với thị vệ, nấu rượu pha trà. Sau khi bị Vân quý phi tố giác, nàng ta đẩy nồi cho ta: “Giang Nguyệt và thị vệ hẹn riêng, mong Hoàng thượng Hoàng hậu xử phạt theo quy tắc, bổn cung tuyệt đối không thiên vị.” Sau khi ta bị phạt trượng đến chết, bọn họ tùy tiện tìm một chiếc chiếu rách quấn ta lại, ném vào bãi tha ma. Khi mở mắt lần nữa, ta trở về ngày vừa mới vào cung.
Mộc Vân Ca ca là thị vệ của tiểu thư, tự nhận tình cảm với tiểu thư vượt qua tình cảm nam nữ. Vì sợ tiểu thư vào cung cô đơn, ca ca bán nhà tổ lấy tiền mặt, hủy hôn sự của ta, đưa ta vào trong cung làm cung nữ. Tiểu thư bị người ta hãm hại, ca ca bảo ta chịu bị đ//ánh g//ãy chân, để chứng minh tiểu thư trong sạch. Phản quân làm loạn, ca ca bảo ta thay quần áo của tiểu thư, thay tiểu thư chịu nhục. Ta chet ở đầu đường, lúc mở mắt ra, ta đã quay về ngày ca ca bắt ta vào cung.
Cuộc Đời Đáng Thương Bạn trai tôi là thủ khoa đại học, nhưng lại nộp đơn vào một trường chuyên khoa vô danh. Tôi đã thuyết phục anh ta đổi nguyện vọng sang ngành Internet của Thanh Hoa. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi kiếm được trăm vạn mỗi năm, có cuộc sống viên mãn sau hôn nhân. Nhưng vào ngày bạch nguyệt quang của anh ta kết hôn, anh ta lại cầm CPU máy tính đập gãy chân tôi. “Giá mà cô không cản tôi, thì tôi đã có thể học cùng trường với Nguyệt Nguyệt rồi! Người kết hôn với cô ấy lẽ ra phải là tôi mới đúng!” Hóa ra, anh ta luôn ôm hận việc tôi đã thuyết phục anh ta thay đổi nguyện vọng. Trước mặt con cái, tôi bị bạo hành đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh. Trước mắt là màn hình máy tính, bạn trai tôi đã điền tất cả nguyện vọng vào trường đại học chuyên khoa vô danh mà bạch nguyệt quang của anh ta chọn. Anh ta quay đầu lại, mỉm cười hỏi tôi: “Bảo bảo, em thấy anh điền nguyện vọng thế nào?”
Kẻ Phản Diện Cũng Sống Lại Rồi Tôi vô tình phát hiện ra bộ mặt thật của bạn trai cô bạn thân. Tôi khuyên cô ta mau đuổi hắn ta đi đi, nhưng cô ta lại trách tôi gây chuyện không đâu. Sau đó, cô ta bị tàn phế hai chân, tài sản cũng bị chiếm đoạt hết, thậm chí hắn ta còn dẫn cả vợ con mình về sống trong biệt thự của cô ta. Điều đáng hận nhất là họ còn lừa tôi đến đó, nhốt trong phòng kín cho đến chết đói. Mở mắt ra lần nữa, tôi vốn định giết chết hai con súc sinh đó ngay lập tức. Không ngờ, bạn trai của bạn thân cũng sống lại rồi.
Trường Mệnh Báo Thù Phu quân của ta là một vị tướng quân. Năm ta tròn hai mươi, hắn đã bỏ lại ta, vì nước mà hy sinh. Ta một mình nuôi nấng hài tử, quán xuyến mọi việc trong phủ, thậm chí còn giúp con giành được tước vị. Khi đã bước qua tuổi lục tuần, ta lại vô tình trông thấy đứa con trai đã trở thành Hầu gia, mang theo đứa cháu ngoan của ta tiến vào một tòa trạch viện. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên từ trong viện như những mũi dao đâm thẳng vào tim ta. Hóa ra hài tử của ta lại gọi người khác là mẫu thân. Hóa ra bốn mươi năm thủ tiết của ta chỉ là một trò cười, bởi phu quân ta vốn chưa từng chết. Khi sự thật phơi bày, nỗi hận trong lòng ta cuồn cuộn dâng trào: Tất cả đều phải chết.
Cuộc Chiến Hoàng Quyền Tân khoa Trạng nguyên có dung mạo như Phan An. Chỉ vì giữa biển người nhìn hắn thêm một lần, hắn liền cho rằng ta đã động lòng. Không lâu sau, thê tử của Trạng nguyên bị người làm nhục, xác vứt nơi hoang vu. Mọi người đều đồn rằng, trưởng công chúa ta đây là kẻ điên rồ, giết thê đoạt phu, làm đủ chuyện xấu không kiêng nể ai. Trạng nguyên lang thâm tình như biển, thà chết chứ không khuất phục. Nào ai biết, vị Trạng nguyên lang mà người người tán dương, từng quỳ trước điện của ta suốt ba ngày ba đêm, chỉ để cầu ta thương xót. Sau khi ta giúp hắn từng bước thăng tiến, hắn lại đếm từng tội trạng của ta, tự tay đem ta lăng trì mà chết. Đến lúc chết ta mới biết, vị thê tử tầm thường kia, lại chính là muội muội lưu lạc nhân gian của ta, kẻ giết nàng cũng chính là hắn. Trùng hợp thay, ta trọng sinh rồi. Lần này, trưởng công chúa điên cuồng thật sự sẽ nổi điên.
Trò Chơi Ngược Cặn Bã Ta đã được tái sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta hết mực cưng chiều đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá chết đuối. Cái chết thật oan uổng, thật uất ức, thật không cam lòng. Ta được tái sinh vào thời điểm nàng vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ lắm, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng. Ả nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng và lũ con vô tâm của nàng hãy đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy con đẻ của mình thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có một tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta phải tự tát cho mình hai cái! Nhưng, từ miệng con gái nàng, ta đã biết được một sự thật còn kinh khủng hơn
Hướng Dương Báo Thù Để ép tôi ở lại làng, cha mẹ lén lút bán tôi cho một kẻ điên, em trai cười xé nát giấy báo trúng tuyển của tôi. Tôi chống cự đến chết, bị đánh ngất rồi giao cho kẻ điên, cuối cùng chỉ còn lại một nấm mộ hoang, còn bị chửi là không biết giữ gìn trinh tiết. Nháy mắt tỉnh lại, tôi quay về ngày hôm sau lúc giấy báo trúng tuyển bị xé rách. “Từ Chiêu Đệ, một tờ giấy rách thôi chứ có gì ghê gớm, xé rồi thì thôi, học hành có quan trọng bằng em trai của mày không?” “Mẹ, sao con có thể trách nó được? Con thương nó còn không kịp nữa mà.” Tôi cầm giấy báo trúng tuyển, cười đáp. Trước ngày đưa dâu, tôi lấy ra một túi vải đưa cho em trai: “Diệu Tổ, em đưa chị một đoạn đường nhé.” Em trai cầm hết tài sản của tôi, vừa chửi vừa mắng đi cùng tôi đến nhà. Nhưng nó còn chưa biết, đêm nay người gả đi chính là nó!
Ngọc Tranh Mẹ ta đã làm hạ nhân ở Cố phủ suốt mười năm. Phu nhân bảo bà hầu hạ rửa chân, bà cười nói đó là phúc phận của mình. Phụ thân yêu cầu bà dùng máu chế thuốc, bà ngoan ngoãn băng tay nấu thuốc. Cho đến khi phụ thân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ta, hài lòng mà nói: “Ly Ngôn càng lớn càng xinh đẹp, ngày nào đó phải để Trấn Quốc công nhìn thử.” Trấn Quốc công là chỗ dựa của phụ thân, nổi tiếng dâm loạn, tàn bạo, và ưa thích các cô gái nhỏ. Đêm ấy, mẹ ta mặt không đổi sắc cắt ngọn bấc đèn, lạnh lùng nói: “Ly Ngôn, con có muốn đổi cha không?” Ta phấn khích cầm lấy cây kéo: “Đổi! Con đã chờ lâu lắm rồi!”
Trần Sương phản sát Sau khi muội muội trói định với hệ thống thì luôn có thể dễ dàng đoạt lấy mọi thứ của ta. Thẩm Hoài, là thứ duy nhất ta không bị cướp mất. Cho đến khi hắn vì báo thù cho muội muội mà ném chết đứa con gái mới sinh của chúng ta. Hắn giẫm lên máu thịt của con gái mà nói: “Ta biết năm đó người cứu ta là A Uyển, không phải ngươi. Nay dùng mạng của con gái để đền, là báo ứng của ngươi!” Nhưng rõ ràng, người cứu hắn là ta. Sau khi cùng Thẩm Hoài đồng quy vu tận, ta trọng sinh trở về ngày cứu hắn. Lần này, ta điều khiển xe ngựa nghiền nát tay hắn, tiêu sái rời đi. Muội muội chờ nhặt của rơi: “?”
Sự Tính Toán Của Chủ Mẫu Vừa mới thành thân một năm, phu quân đã dẫn Lâm Mạn Nhu đến trước mặt ta, nói muốn nạp nàng làm thiếp. Ta đương nhiên không đồng ý. Lâm Mạn Nhu kiêu căng ngạo mạn, ỷ vào việc phu quân yêu nàng lúc nào cũng đấu đá với ta. Cả Hầu phủ trở nên chướng khí mù mịt. Ta mất đi đứa con cùng khả năng sinh dục, Lâm Mạn Nhu thì mất đi tính mạng. Thanh danh của ta cũng vì thế mà thối nát. Toàn bộ Thịnh Kinh đều đồn rằng, chủ mẫu phủ An Nam Hầu ngu ngốc, đố kỵ, độc ác như rắn rết. Phụ mẫu ta vì danh tiếng của phủ Quốc công, chủ động mở lời cho phép phu quân ta cưới thêm một bình thê. Người được cưới là biểu muội của hắn. Sau này ta mới biết, người mà phu quân ta yêu, vẫn luôn là biểu muội của hắn, ta và Lâm Mạn Nhu, đều chỉ là bàn đạp mà thôi. Ta bị giam tại điền trang, cô đơn suốt ba mươi năm. Sau đó, ta được tái sinh. Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘
Cô “Bạn Thân” Của Tôi Tôi khổ sở khuyên can, cô ta tức giận nói: “Câụ ghen tị với bạn trai tớ đẹp trai còn có tiền, ai bảo họ hàng gần sinh con ra nhất định sẽ dị dạng, cậu đừng có nguyền rủa tớ!”. Sau khi kết hôn, nhà chồng gây khó dễ, chồng ức hiếp, tôi hết lòng giúp đỡ, cô ta lại lừa tôi về nhà, trơ mắt nhìn chồng cô ta cưỡng hiếp tôi. Tôi suy sụp chất vấn, cô ta oán độc nói: “Đây đều là do mày nợ tao! Nếu không phải mày nguyền rủa tao, sao tao lại sinh ra con dị dạng! Mày phải đền cho tao một đứa con trai khỏe mạnh!”. Mở mắt ra lần nữa, tôi quay về thời điểm trước khi bạn thân kết hôn, khi cô ta đang phân vân không biết có nên kết hôn với họ hàng gần hay không. Tôi cười nhẹ: “Tình yêu có thể vượt qua mọi rào cản.”
Mạnh Uyển Trạng nguyên lang đã cho một cô nhi ở nhờ trong nhà. Cô nương ấy dung mạo xinh đẹp, tính tình nhu mì, hai người họ đã nảy sinh tình cảm. Vì cô nương đó, hắn không tiếc hủy hôn ước với ta, vị thanh mai hắn. Mẫu thân hắn không nỡ từ bỏ gia thế của nhà ta nên đã tự ý tìm cách đuổi vị cô nương kia đi. Nhưng trạng nguyên lang lại đổ hết tội lỗi lên đầu ta. Sau này, hắn làm quan to, quyền khuynh triều dã. Hắn trước tiên trả thù ta, thậm chí còn liên lụy cả gia tộc của ta. “Ngày đó, ngươi dùng quyền thế ép A Trí phải rời đi.” “Giờ ta cũng cho ngươi nếm thử mùi vị bị quyền thế giày xéo.” Hắn ăn nói rất đường hoàng, không hề quan tâm đến tình nghĩa phu thê suốt tám năm của chúng ta. Ta bị một nhát kiếm cắt đứt cổ họng, đau đớn mà chết, dưới thân là thi thể của mẫu thân. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày trạng nguyên lang muốn hủy hôn với ta.
Khương Ngu Kiếp trước, đích tỷ như ý nguyện gả cho Thái tử. Ta lại bị ban cho mã phỉ dùng để bình ổn nội loạn. Sau đó quân địch xâm phạm, Thái tử chết trận sa trường, đích tỷ bị người Hung Nô bắt đi, làm quân kỹ thấp nhất. Mà mã phỉ lại lập được chiến công hiển hách, trở thành Phiêu Kỵ đại tướng quân, còn ta được làm phu nhân, ta được hưởng trọn ngàn vạn sủng ái. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh trở về ngày bị ban hôn hôm đó. Đích tỷ đoạt trước mặt ta, lập lời thề son sắt: “Nữ nhi nguyện gả cho mã phỉ kia, lấy thân mình dẹp yên chiến hỏa!” Nhưng nàng ta lại không biết, người sống lại chưa bao giờ chỉ có hai người chúng ta. …