Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Cô Em Gái Ham Mê Sắc Đẹp

Cô Em Gái Ham Mê Sắc Đẹp Em gái tôi là một người cực kỳ ham mê sắc đẹp. Trên xe buýt, cô ta bị một người đàn ông lạ mặt quấy rối tình dục nhưng không hề lên tiếng. “Anh ấy đẹp trai thế này, chắc chắn không cố ý đâu.” Tôi kéo cô ta đi báo cảnh sát, người đàn ông bị tạm giam. Sau khi được thả ra, hắn ta đã bắt cóc và giam cầm em gái tôi. Về sau, tôi tìm được cô ta. Bụng của cô ta đã nhô lên, rõ ràng là đang mang thai. Khi tôi chuẩn bị báo cảnh sát, cô ta đã dùng dao làm bếp chém tôi cho đến chết. Ánh mắt cô ta lạnh lùng, lau đi máu tươi trên mặt: “Tôi không cho phép chị hại chồng tôi ngồi tù thêm lần nữa.” Lại mở mắt ra, phát hiện mình quay lại ngày chúng tôi cùng đi xe buýt. Cơ thể giật mạnh một cái, theo quán tính mà suýt chút nữa ngã nhào về phía trước. Tôi đứng vững lại, nhìn rõ khung cảnh xung quanh. Tôi đang ở trên xe buýt. Chợt bừng tỉnh, tôi nhận ra mình thế mà đã trọng sinh.  

Đứa Con Trai Giả Mạo

Đứa Con Trai Giả Mạo Vì cứu con trai mà tôi bị tai nạn giao thông, nhưng trong lúc tôi nằm viện nó lại lén chiếm cổ phần của công ty, còn sai người làm bỏ thuốc tôi. Mãi đến khi chết tôi mới biết được, thì ra nó là con của ông chồng tồi và tiểu tam. Mấy năm nay, tôi dốc hết sức lực tài lực cho nó tất cả những điều tốt nhất, còn ông chồng tồi và tiểu tam thì tàng hình đi nơi nào. Kết quả, vào lúc tôi lâm chung, nó lại nói cho tôi: “Tôi xui xẻo lắm mới phải làm con trai của bà, tôi đã muốn bà chết từ lâu lắm rồi.” “Nếu không phải do bà, năm đó ba mẹ tôi đã sớm ở bên nhau.” Lại mở mắt ra, Trình Dương đang gác chân ở trên bàn chơi Vương Giả Vinh Diệu, quyết liệt nói với tôi: “Cút ngay! Đừng quấy rầy con chơi! Trại hè này, có chết con cũng không đi đâu!”  

Không Phải Là Duy Nhất

Không Phải Là Duy Nhất Chu Việt qua đời vào ngày kỷ niệm 9 năm ngày cưới của chúng tôi. Cảnh sát nói, lúc hắn xảy ra tai nạn xe cộ, trong tay còn nắm chặt chiếc nhẫn dành cho tôi. Trong tang lễ, một cô gái xuất hiện, trông cô ta tái nhợt gầy gò, bụng dưới nhô lên, nhìn chằm chằm tôi, trong ánh mắt tất cả đều là hận ý. Cô ta nói: “Tôi và Chu Việt ở bên nhau sáu năm, nếu không có cô, anh ấy sẽ cầu hôn tôi.” “Bây giờ con của tôi cũng không có ba nữa rồi.” Nói xong lời cuối cùng, cô ta nhào tới và đẩy tôi ra khỏi cửa sổ. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi trở về sáu năm trước, sinh nhật lần thứ hai mươi lăm của tôi. Cũng là ngày Chu Việt gặp cô ta.

Tuyệt Không Tha Thứ

Tuyệt Không Tha Thứ Phu quân Thẩm Độ của ta không có khả năng sinh con. Để che mắt người đời, hắn lợi dụng lúc ta hôn mê, đưa một nam nhân lạ lên giường ta, ép ta mang thai. Nhưng sau khi ta sinh con, bà mẹ chồng liền lấy cớ ta tư thông với nam nhân lạ, nhẫn tâm ném ta xuống sông. Sau khi chết, ta mới biết, Thẩm Độ không phải không thể sinh con, mà là vì tiểu thư khuê các của phủ thừa tướng nọ nên mới giữ mình trong sạch. Mở mắt lần nữa, ta đã trở về đêm động phòng hoa chúc với hắn. Nhìn vẻ mặt lấy lòng của hắn, ta mỉm cười: “Nếu đã như vậy, đoạn duyên nghiệt ngã này, ta sẽ thay các ngươi nối lại.”

Tuế Hoà

Tuế Hoà Nha hoàn thiếp thân vừa ý phu quân tương lai của ta nên hắt nước bẩn lên người ta, khiến ta bị tẩm trư lung(*). (*): Tức là cho vào rọ heo, thả xuống nước cho chết đuối Để chứng minh bản thân trong sạch, ta đâm đầu xuống hồ tự vẫn nhưng chỉ đổi lấy được chữ “xui xẻo” từ người nhà. Sau khi ta chết, cha mẹ ném hài cốt của ta tới bãi tha ma, còn nhận nàng ta làm con gái, cũng để nàng ta thay thế ta thành hôn! Mở mắt ra lần nữa, trùng sinh trở về ngày mua nàng ta làm nha hoàn, cha nàng ta đang vui mừng nhận lấy mười lạng tiền bán thân. Ta xít lại gần ông ta, lặng lẽ nói một câu.

Cứu Con Gái

Cứu Con Gái Năm mười sáu tuổi, con gái tôi mang thai với một tên lưu manh tóc hồng. Khi tôi kéo nó đi phá thai, con bé đã đâm một dao vào tim tôi. Sống lại một đời, tôi vung tiền đưa con gái ra nước ngoài học đại học, kết quả con gái lại cặp kè với một tên lưu manh tóc xanh. Vì sinh con cho tên lưu manh tóc xanh đó, con bé đã bỏ học. Sau khi sinh con, nó đã trộm hơn một triệu trong thẻ ngân hàng của tôi và đẩy tôi từ toà nhà cao tầng xuống. Tôi cứ nghĩ con gái mình là một kẻ cặn bã, mù quáng vì tình. Nhưng khi sống lại đến lần thứ ba, tôi chợt nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản như thế. …

Hệ Thống Gian Lận Thi Cử

Hệ Thống Gian Lận Thi Cử Gia đình bạn trai phát điên rồi. Còn tôi vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Ở kiếp trước, gia đình bạn trai tôi đã lợi dụng hệ thống cắt dán đáp án thi của tôi, mở phát sóng trực tiếp để tra thành tích làm bùng nổ toàn mạng internet. Còn tôi phải thay bạn trai mình chết thê thảm trong một vụ tai nạn xe hơi. Sau khi chết, lại còn bị bạn trai vu khống, lập tức trở thành chủ đề nóng. Mẹ tôi tóc bạc trắng qua một đêm, qua đời vì trầm cảm. Sống lại một lần, bạn trai muốn sao chép, tôi liền viết đáp án sai hết cho cậu ta sao chép! Xem cậu ta làm thế nào sao chép đến mức nhà tan cửa nát!

Quay Lại Tuổi 18 Chống Lại Số Phận

Quay Lại Tuổi 18 Chống Lại Số Phận Kiếp trước, vì để anh trai lấy được vợ, tôi bị mẹ và mẹ chồng ấn chặt tay chân, ép phải quan hệ với một lão già độc thân. Một kiếp này, đến lượt mẹ tôi cùng lão đó kết hôn.

Nguyện Nàng Một Đời Bình An

Nguyện Nàng Một Đời Bình An Tỷ tỷ một lòng muốn làm đích nữ, cuối cùng được Đại phu nhân thu dưỡng. Nhưng Đại phu nhân tính tình nhạt nhẽo, chỉ dạy tỷ ấy gảy bàn tính, xem sổ sách, không hiểu chút nào về cách lấy lòng phu quân. Ngược lại, ta theo di nương lớn lên, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, các công tử kinh thành không ai là không say mê. Tiểu hầu gia mà tỷ tỷ ngày đêm mong nhớ lại phải lòng ta, ngay cả khi mẫu thân hắn đến cửa cũng nói: “Đích hay thứ không quan trọng, quan trọng nhất là nhi tử ta vui vẻ.” Tỷ tỷ nổi điên giết ta, cùng ta trở về ngày được nhận nuôi. Lần này, nàng trốn sau lưng phụ thân: “Nữ nhi không muốn được Đại phu nhân nhận nuôi, tình nguyện đi theo Triệu di nương.” Ta vội vàng tiến lên ôm lấy chân Đại phu nhân. Kiếp này, cuối cùng cũng đến lượt ta hưởng phúc.

Bố Tôi Ép Tôi Phải Phụng Dưỡng Cho Người Mẹ Kế Trà Xanh

Bố Tôi Ép Tôi Phải Phụng Dưỡng Cho Người Mẹ Kế Trà Xanh Một ngày trước khi rời nhà đi học đại học. Bố tôi đột nhiên hỏi: “Tịnh Tịnh, sau này con có phụng dưỡng dì Linh của con không?” Dì Linh chính là mẹ kế của tôi. Mối quan hệ giữa tôi và bà ta vốn đã rất lạnh nhạt. Hơn nữa, bà ta còn có con trai ruột của mình. Tại sao lại bắt tôi phải phụng dưỡng bà ta? Vì vậy tôi trả lời bố: “Không.” Nghe xong, bố tôi nổi giận, mắng tôi: “Đúng là con gái đều là đồ bỏ đi! Chẳng trông cậy được gì! Cút khỏi nhà tao ngay bây giờ!” Ông ta đuổi tôi ra khỏi nhà. Còn cắt đứt học phí và phí sinh hoạt bốn năm đại học của tôi. Sau đó. Con trai của mẹ kế đã hại chết tôi. Bố tôi không những không đòi lại công lý cho tôi, mà còn viết giấy tha thứ cho hung thủ. Trở lại kiếp này. Tôi lại quay về ngày bố tôi hỏi tôi có phụng dưỡng mẹ kế hay không. …

Kinh Từ

Kinh Từ Mẫu thân ta người đạm như cúc, thích nhất là đánh đổ sự tự tin của ta. Năm đến tuổi cập kê, ta được bình chọn là đệ nhất mỹ nhân kinh thành. Nhưng bà lại đi khắp nơi loan truyền lời đồn ta đã bị hủy dung. “Thật là nực cười! Với dung mạo như thế này mà cũng được bình chọn là đệ nhất mỹ nhân sao? Chẳng sánh bằng Tây Thi, Điêu Thuyền, cũng chỉ có vậy mà thôi.” “Thiên hạ đều thích nịnh bợ. E rằng họ thấy phụ thân ngươi đã làm đến chức tướng quốc nên mới trái lương tâm mà bình chọn như vậy. Ngươi đừng có tin là thật.” Thế là, ta bị ép phải đeo mạng che mặt, che giấu dung nhan thật. Chỉ sau một đêm, ta đã trở thành người tai tiếng, trở thành cô nương bị hủy dung đáng thương trong miệng mọi người. May mắn thay, năm sau Đông cung tuyển tú, thái hậu chỉ đích danh ta phải tham gia. Ta mang theo tâm nguyện muốn tranh vinh quang cho Giang gia, khổ luyện vũ đạo. Nhưng mẫu thân ta lại bỏ thuốc vào phấn son của ta. Khiến ta trong lúc biểu diễn vũ đạo ở điện tuyển, mặt nổi đầy mụn nhọt, làm thái hậu sợ đến ngất xỉu. Sau khi không được tuyển trở về nhà, ta suy sụp đến cực điểm. Nhưng người mẫu thân thanh nhã như cúc lại mỉm cười với ta: “Tiểu Từ, con xấu xí như vậy! Cho dù có vào cung thật thì cũng không thể dựa vào dung mạo để tranh sủng với bao nhiêu phi tần khác được. Ngoan, nghe lời mẫu thân, gả cho một thư sinh thật thà đi!” Lúc này, danh tiếng của ta đã bị hủy hoại hoàn toàn. Đến khi phụ thân ta từ biên quan trở về, ta đã bị mẫu thân gả đi một cách vội vã. Cuối cùng, ta bị thư sinh hành hạ đến chết sau khi hắn say rượu vì bị trượt kỳ thi. Trước khi chết, ta mới biết được toàn bộ sự thật. Hóa ra thư sinh này là con trai ruột của mối tình thời thiếu nữ của mẫu thân ta. Bà muốn dùng cuộc hôn nhân của ta, dùng thế lực của phủ tướng quốc để đổi lấy sự thăng tiến cho đối phương. Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh trở về năm mười sáu tuổi, năm ta vào cung tuyển tú.

Gia Đấu Trong Hầu Phủ

Gia Đấu Trong Hầu Phủ Sau khi sống lại, ta đã đưa cả bốn ngoại thất của Cố Giới đều nạp vào phủ. Kiếp trước, ta không cho phép Cố Giới nạp thiếp. Vì vậy, hắn đã sắm sửa nhà cửa cho các hồng nhan tri kỷ ở khắp nơi, mỗi người đều sống xa hoa như chính thất. Các ngoại thất không gặp mặt nhau, sống hòa thuận vô sự. Nhưng kiếp này, bọn họ chỉ có thể đấu đá đến chết trong tòa tiểu viện này.

Giang Vu

Giang Vu Sau khi nhảy xuống thành lâu, ta được tái sinh vào ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta xuống hố nước bẩn, thái độ đầy chán ghét: – Đừng chạm vào Cô, ngươi khiến Cô cảm thấy buồn nôn. Kiếp trước, ta cõng Tiêu Trạch rời khỏi nơi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Chỉ không ngờ rằng, ta yêu hắn như sinh mạng, hắn lại căm ghét ta tận xương tủy. Mới ngày thứ ba sau đại hôn, hắn liền nạp trắc phi, cốt muốn làm ta khó chịu. Sau này nước mất nhà tan, hắn bỏ lại ta, đem theo Trắc phi chạy trốn, đến tận lúc đó ta mới hiểu rằng, trái tim hắn không hề có ta, nhưng tất cả đã muộn rồi. Ta đành ôm hận nhảy thành… Sống lại kiếp này… Ta nhìn bản thân Tiêu Trạch bị thương khá nặng, nhưng lại đẩy ta ra, không cho phép ta tới gần. Ta cười lạnh. Vậy ngươi ở cứ chỗ này chờ chết đi.

Ánh Trăng Sáng Của Tôi Phải Lòng Tên Lưu Manh

Ánh Trăng Sáng Của Tôi Phải Lòng Tên Lưu Manh Thanh mai vì muốn trốn đi với lưu manh, mà trộm đi thẻ ngân hàng có mười bảy tỷ trong đó. Tôi thông báo cho nhà cô ta kịp thời báo mất tài sản, tên lưu manh vì vậy mà bị bọn đòi nợ nghiền nát một chân. Thanh mai khóc lóc nhận sai, nói cô ta bị tẩy não, vài năm sau, chúng tôi nắm tay nhau bước vào cung điện hôn nhân. Đêm tân hôn, cô ta chuốc say tôi, rồi đẩy tôi xuống từ lầu ba biệt thự. Ta té ngã bị gãy xương cổ, liệt nửa người trên. Ngày ly hôn, cô ta đắc ý nói với tôi, bây giờ anh đã hiểu cảm giác đau đớn vì tàn tật chưa? Mở mắt ra lần nữa, màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn của cô ta vừa gửi đến: “Anh Hải Nguyên, em định bỏ trốn với Chu Số.”

Xuân Khuê Ký

Xuân Khuê Ký Kiếp trước, đích tỷ bị bệnh mất sớm nên nàng đã lên kế hoạch để ta làm người tục huyền* cho tỷ phu. *Tục huyền: Làm vợ kế Nàng tin chắc rằng ta nhất định sẽ vì nàng mà bảo vệ gia nghiệp của Hầu phủ, nuôi dạy con cái cho thật tốt do ta là người nhân hậu và hiền lành. Ta cũng dành hết cuộc đời mình cho con cái và nam nhân của nàng, nhưng cuối cùng lại đổi lấy một ly rượu độc từ các con của nàng. “Ngươi chỉ là một thứ nữ kế thất* mà thôi, sao có thể xứng để chúng ta gọi ngươi là mẫu thân?” *kế thất: vợ kế Khi tỉnh lại một lần nữa, đích tỷ đang ‘bắt gian tại giường’ ta và tỷ phu, nàng đặt tay ta lên tay của tỷ phu: “Làm sao ta có thể trách muội chứ! Muội muội của ta ơi, sau khi ta chết rồi thì Hầu gia và con ta sẽ được muội chăm sóc, ta cảm thấy vui mừng còn không kịp nữa là.” Ta cười lạnh nhìn nàng, lần này, ngươi muốn ta giữ gia nghiệp, bảo vệ con cái của ngươi, còn ta thì muốn phá hủy tất cả những thứ đó ở trước mặt ngươi!

Tất Cả Đều Trọng Sinh Trừ Tôi!

Tất Cả Đều Trọng Sinh Trừ Tôi! Ngày điền nguyện vọng vào đại học hôm ấy, trừ tôi ra, tất cả mọi người bên cạnh tôi đều trọng sinh rồi. Bọn họ đều khuyên tôi đừng điền nguyện vọng vào Bắc Đại, nếu không, tôi sẽ mất mạ*g. Tôi nhìn thành tích 366 điểm của bản thân, trầm mặc không nói gì. Bắc Đại? Tôi xứng chắc! Bắc Đại Thanh Kê* chắc vừa sức tôi hơn. (Là một trường đào tạo nghề ở Trung Quốc.)

Con Gái Tha Thứ Cho Bà Nội Đã Ngược Đãi Con Bé

Con Gái Tha Thứ Cho Bà Nội Đã Ngược Đãi Con Bé Con gái về quê một chuyến, tha thứ cho bà nội ngược đãi nó từ nhỏ. Bà già đưa cho nó một cây kẹo hết hạn, con bé đã cảm động đón người ta tới thành phố. Sau này bà già bắt tay với con trai út của bà ta lừa gạt con gái tôi sang tên nhà của nó, còn bắt nó gánh trên lưng món nợ khổng lồ. Tôi ra mặt đòi lại giúp con bé, nhưng bị bà già đẩy xuống lầu ngã chết. Lúc mở mắt lần nữa, con gái lưỡng lự ở trước mặt tôi nói: “Mẹ, lần này về nhà ăn tết, con có thể đi thăm bà nội không, bà đang bị bệnh.”

Giang Nguyệt

Giang Nguyệt Giang Nguyệt là người mà người trong nhà sắp xếp để thay ta chịu tai họa. Vì vậy nàng ta ăn ở cùng ta, được nuôi dạy như một đích tiểu thư thứ hai của Hầu phủ. Nàng ta được lòng tổ mẫu, được phụ thân yêu thương, còn có tình cảm sâu đậm với vị hôn phu của ta. Cho đến khi nàng ta xúi giục Bùi Dục đẩy ta vào lửa lớn, ta mới biết nàng ta là con riêng được phụ thân yêu thương nhất, người chịu tai họa thật sự luôn là ta. Ta bị thiêu cháy thành xác khô, còn nàng ta thay thế ta, trở thành đích tiểu thư danh chính ngôn thuận của Hầu phủ, kế thừa hồi môn của mẫu thân gả vào phủ Yến Quốc Công. Mở mắt ra lần nữa, ta quay lại ngày Giang Nguyệt được đưa vào Hầu phủ. Nàng ta đứng trước mặt ta, rụt rè nắm lấy tay ta nói: “Ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, Nguyệt Nguyệt.”

Thiên Vị Con Nuôi

Thiên Vị Con Nuôi Chồng với mẹ chồng tôi thiên vị con gái nuôi. Con gái tôi thi được hạng nhất, con gái nuôi nói con tôi gian lận, chồng tôi liền ép con gái tôi quỳ gối xin lỗi trước toàn trường. Tiền trong nhà mất, con gái nuôi đổ lỗi cho con gái tôi, mẹ chồng tôi liền mắng con gái tôi là đồ ăn trộm. Thậm chí lúc con gái tôi có bạn trai, con gái nuôi tiện miệng nói một câu: “Con cũng thích bạn trai của chị gái.” Họ không chỉ ép chết con gái tôi, còn vu oan cho con gái tôi, nói con gái tôi làm tiểu tam không thành nên tự tử. Tôi không tin, kiên quyết báo cảnh sát điều tra sự thật nhưng lại bị chồng tôi lái xe cán chết. Trước lúc chết, tôi còn nghe con gái nuôi nói: “Ôi, bà ta tuy có tiền nhưng chỉ khi bà ta chết thì mới không ai phát hiện ra con là con gái ruột của bố.” Sau khi được tái sinh, tôi nhìn đứa con gái nuôi vừa mới được đón về nhà. Tôi cười. Tôi đây sẽ chơi chết nó!

Ngọc Tranh

Ngọc Tranh Mẹ ta đã làm hạ nhân ở Cố phủ suốt mười năm. Phu nhân bảo bà hầu hạ rửa chân, bà cười nói đó là phúc phận của mình. Phụ thân yêu cầu bà dùng máu chế thuốc, bà ngoan ngoãn băng tay nấu thuốc. Cho đến khi phụ thân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ta, hài lòng mà nói: “Ly Ngôn càng lớn càng xinh đẹp, ngày nào đó phải để Trấn Quốc công nhìn thử.” Trấn Quốc công là chỗ dựa của phụ thân, nổi tiếng dâm loạn, tàn bạo, và ưa thích các cô gái nhỏ. Đêm ấy, mẹ ta mặt không đổi sắc cắt ngọn bấc đèn, lạnh lùng nói: “Ly Ngôn, con có muốn đổi cha không?” Ta phấn khích cầm lấy cây kéo: “Đổi! Con đã chờ lâu lắm rồi!”