Trọng Sinh
Ngụy Thị Song Thư Trước ngày thành thân, ta và đích tỷ bị đổi hôn. Người đính hôn với đích tỷ – Tiểu tướng quân – nói rằng người hắn yêu thật ra là ta, còn trạng nguyên lang đính hôn với ta lại nói rằng hắn thích đích tỷ. Ta biết, bọn họ đã trọng sinh. Tiểu tướng quân muốn đổi lấy một người địa vị thấp, không thể sinh con, để nuôi dưỡng con riêng cho hắn. Trạng nguyên lang muốn đổi lấy một quý nữ dễ thao túng, để hắn an tâm làm kẻ ăn bám. Ta cười, bọn họ đúng là thú vị thật. Chẳng lẽ nhìn ta và tỷ tỷ, bọn họ nghĩ ngoài hai người họ ra chúng ta không còn lựa chọn nào khác sao?
Báo Ứng Trên đường chạy nạn, ca ca Hà Bùi Chi không màng đến sự an nguy của cả nhà, nhất quyết muốn cưu mang một đôi mẫu nữ không rõ lai lịch. Sau đó, người nữ tử bị sơn tặc bắt đi, không rõ tung tích. Ca ca si tình với nàng trách ta thấy chết không cứu, hận ta thấu xương. Vài năm sau, tin vui đỗ đầu bảng nhãn của hắn truyền đến. Ta vốn tưởng rằng cả nhà cuối cùng cũng khổ tận cam lai nhưng chờ đợi ta lại là sự thờ ơ lạnh nhạt của hắn cùng sự trả thù tàn độc của Bạch Nguyên Khanh, người đang nép trong lòng hắn. Sống lại một đời, ta không muốn tiếp tục hao tâm tổn sức kiếm tiền cho hắn đi thi nữa, nếu hắn chỉ quan tâm đến Khanh Khanh của mình, vậy thì ta, người muội muội này sẽ thành toàn cho hắn.
Lòng Lang Dạ Sói Ta nhận nuôi một đứa con thứ xuất thân thấp kém, ngậm đắng nuốt cay bồi dưỡng nó lớn lên. Vì bồi hắn đọc sách, ta chịu hỏng hai mắt của mình, vì chữa bệnh cho hắn, ta mệt mỏi khiến cơ thể suy yếu. Lúc ta triền miên trên giường bệnh, hắn lại nắm tay một nữ tử thanh lâu, đứng ở đầu giường ta lạnh lùng nói: “Chờ khi ngươi bệnh chet, tất cả mọi thứ trong Hầu phủ đều là của chúng ta.” Ta ôm hận mà chet, lại trọng sinh trở về ngày nhận nuôi hắn. Lần này, ta không để ý ánh mắt chờ mong của hắn, bước về phía hài tử bên cạnh hắn. Hắn lại quỳ gối trong mưa, không cam lòng hỏi ta: “Mẫu thân, người vì sao không cần ta nữa?”
Giả Vờ Thanh Cao Tiểu thư tính tình lạnh nhạt, không yêu cô gia. Để kích thích tiểu thư ghen tuông, cô gia nhiều lần giả vờ tỏ ra tốt với ta, thậm chí còn ôm ta lên giường trước mặt tiểu thư, muốn cùng ta thân mật. Tiểu thư trên mặt vẫn tỏ ra bình thản, còn cười hỏi cô gia có muốn nạp ta làm thiếp không khiến cô gia tức giận phẩy tay áo bỏ đi. Sau khi cô gia đi, tiểu thư thu lại nụ cười, bóp cổ ta, mặt đầy vẻ dữ tợn: “Đồ tiện nhân không biết xấu hổ, ngay cả phu quân của ta mà ngươi cũng dám mơ tưởng, ngươi không muốn sống nữa sao?” Nàng ta hủy hoại dung nhan của ta, ném ta vào ổ ăn mày, ta bị một đám ăn mày hành hạ ngày đêm đến chết. Vì cái chết của ta, cô gia cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của tiểu thư, vui mừng khôn xiết hứa cả đời chỉ có một mình nàng ta, không bao giờ nạp thiếp. Sau khi chết, ta mới biết, tiểu thư không phải là người tính tình lạnh nhạt, chẳng qua chỉ muốn giả vờ thanh cao để trêu đùa cô gia, muốn cô gia yêu nàng ta đến chết đi sống lại mà thôi. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày đại hôn của họ.
Trung Trinh Khách Nguyên Tự Quan cả đời cứng nhắc, thanh liêm chính trực, chưa từng liếc mắt nhìn các nha hoàn trong phủ. Nghe nói nha hoàn kia từng cùng hắn vượt qua quãng thời gian gian khổ, quả thực không dễ dàng. Thế nhưng, hắn lại không để tâm. Chỉ vì nha hoàn đó vô ý mạo phạm ta, liền đem nàng gả cho một tên sai vặt thấp hèn. Mẹ ta gật đầu: “Người này có quy củ, con gả qua đó có thể yên tâm.” Quả thật, hơn mười năm sau, gió yên sóng lặng. Chỉ là vào lúc ta bệnh nặng hấp hối, lại bất ngờ nhìn thấy một thiếu niên quỳ xuống trước mặt Nguyên Tự Quan, kích động nói: “Phụ thân, hài nhi đỗ đạt rồi! Người và mẫu thân cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại…” Ta phẫn uất đến mức phun máu mà chết. Khi trọng sinh trở về năm mười bảy tuổi, Hoàng hậu nương nương ban hôn, ôm lấy ta hỏi: “Trinh nhi thích Trạng nguyên hay Thám hoa?” Ta lướt qua ánh nhìn chằm chằm của Nguyên Tự Quan, mỉm cười chỉ về phía vị Bảng nhãn gầy gò nghèo túng: “Trinh nhi muốn hắn.”
An Nhiên Lúc viện trưởng cô nhi viện mang theo bố mẹ giàu có đến. Tôi đã trói thiên kim thật trên gác mái. Thay thế thân phận của cô ta, hưởng hết vinh hoa phú quý. Sau đó tôi thi vào trường danh giá, hòa nhập với xã hội thượng lưu. Nhìn thiên kim thật sự đến chất vấn tôi, mẹ thờ ơ cười nónói: “Tôi không cần một đứa con ruột phế vật.” “Tôi muốn, chính là người thừa kế tài sản có năng lực.”
Bước Đến Bên Anh Chồng cũ của tôi đã tự tử. Sau khi anh ấy mất, tôi tình cờ đọc được nhật ký của anh ấy và biết được sự thật về lý do anh ấy ly hôn với tôi. Hóa ra không hề có kẻ thứ ba, không hề có chuyện ngoại tình, chỉ có một cuộc đời ngắn ngủi tan vỡ của anh ấy. Một lần tình cờ, tôi quay trở lại 15 năm trước, gặp lại Bùi Tùng năm 11 tuổi. Khi mọi chuyện vẫn còn có thể cứu vãn, tôi đã chọn đứng ra bảo vệ anh ấy vừa nhỏ yếu vừa bất lực, nói với anh ấy rằng: “Đừng sợ, em sẽ bảo vệ anh.” Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
Chị Dâu Xấu Tính Giây phút xe hàng lao đến như tên bay, tôi đẩy chồng mình ra. Nhưng tôi lại bị đụng trúng nặng đến mức không thể sinh con, còn phải ngồi xe lăn suốt đời. Anh ta mang theo áy náy thương yêu tôi mười năm, một đời không có con cái. Mọi người đều ngưỡng mộ tôi tìm đúng người rồi, tôi cũng tưởng rằng tôi hạnh phúc cả một đời. Cho đến mười năm sau tôi chết rồi, lại nhìn thấy anh ta và chị dâu cả của anh ta ôm nhau: “Chị dâu, cuối cùng cô ta cũng chết rồi, anh nhớ em và con lắm.” Vẻ mặt chị dâu cả lo lắng hỏi anh ta: “Số thuốc thú y kia anh dọn dẹp sạch sẽ rồi chứ? Với cả lần tai nạn đó anh chắc chắn xử lý xong xuôi rồi?” Chồng tôi an ủi chị ta: “Em yên tâm, đến chết cô ta cũng không biết vụ tai nạn đó là do anh sắp xếp, cô ta không đứng lên được cũng là do anh cho cô ta uống thuốc thú ý, đều trách tên tài xế kia không trực tiếp đâm chết cô ta, hại anh lãng phí cả mười năm, đúng là tức chết anh rồi!” Chị dâu chép miệng một tiếng: “Không sao, sau này chính là thời gian hạnh phúc của một nhà ba người chúng ta rồi.” Đầu óc “ầm” một tiếng, linh hồn của tôi không cam lòng mà tan biến. Mở mắt ra lần nữa, vậy mà tôi quay lại một ngày trước khi tai nạn xảy ra.
Liếm Chó Thượng Vị Tôi là học sinh đặc biệt được tuyển chọn vào một trường quý tộc. Để tránh bị bắt nạt, tôi trở thành “kẻ theo đuôi” của đám thiếu gia. Thiếu gia lên xe, tôi mở cửa; thiếu gia đánh nhau, tôi cổ vũ; thiếu gia muốn “bay lên trời”, tôi hết mình tung hô. Khi đó, một tiểu bạch liên không chịu nổi, đứng ra chắn trước tôi và tuyên bố đầy chính nghĩa: “Các anh không được bắt nạt A Lê nữa!” Đám thiếu gia ngay lập tức bị thu hút bởi cô ấy. Nhưng, ánh mắt của “bạch liên hoa” chỉ dõi theo tôi. Vì vậy, họ bắt đầu dùng cách bắt nạt tôi để ép “bạch liên hoa” làm bạn gái của họ. Từ đầu, cô ấy cương quyết không đồng ý, nhưng rồi dần dần lại bị cảm động mà yêu họ. Thậm chí sau này, cô ấy còn nghĩ rằng tôi muốn c//ướp bạn trai của mình. Tôi hiểu ra rồi. Thì ra tôi chỉ là một phần trong trò chơi của họ.
Lựa Chọn Trong Biển Lửa Đời trước, trong miếu xảy ra hoả hoạn. Ta ra tay ngăn cản Bùi Cảnh Du đang định vọt vào trong cứu người. Bùi Cảnh Du lông tóc vô thương, còn Bùi gia biểu tiểu thư Hứa Diểu lại táng thân trong biển lửa. Sau đó, Bùi Cảnh Du vẫn đối đãi với ta như xưa, vẫn cứ lời ong tiếng ve ngọt ngào, phu thê hoà thuận. Đến khi ta sinh con, gã lại nhốt ta trong phòng, châm lửa đốt. Gã nói: “Cô cũng nên nếm thử cảm giác bị lửa nóng thiêu trụi đi.” Ta cứ thế bị thiêu đến chết. Sau khi chết, ta mới biết. Hứa Diểu kia nào phải Bùi gia biểu cô nương gì, mà là tình nhân Bùi Cảnh Du nuôi ngay trong nhà. Lần nữa sống lại, ta nhìn đám lửa hừng hực trước mắt, lệ rơi lã chã buông tay gã ra: “Bùi lang, Diểu Diểu… Diểu Diểu còn ở trong đó!”
Xuyên Thành Nữ Phụ Truyện Ngược “Chúc hai người tình chàng ý thiếp, trăm năm ân ái.” Ta tháo phượng quan đội lên đầu mỹ thiếp của hắn, ung dung rời đi. Tiện tay mang theo một đôi trâm vàng khảm ngọc lam đính hồng châu, một đôi hoa tai san hô đỏ, sáu chiếc vòng dương chi ngọc, một chiếc vòng tay bạch ngọc khảm vàng, một hộp trang điểm bằng gỗ tử đàn khảm châu báu… Nếu cái giường nhẹ hơn một chút, ta cũng sẽ không để nó ở lại phủ thế tử.
Lương Duyên Muộn Màng Nghe tin Bạch Nguyệt Quang của Hứa Chương qua đời, hắn như kẻ điên lao về phủ. Tay cầm trường kiếm, hắn đâm thẳng vào ta, lạnh buốt đến tận tim. “Hết thảy đều tại ngươi! Nếu không phải vì ngươi, ta đã cưới Hương nhi từ lâu. Nàng cũng không đến mức lưu lạc bên ngoài, cuối cùng chết vì bệnh tật!” Ta muốn phản bác: “Liên quan gì đến ta chứ?” Nhưng chưa kịp nói, hắn đã lại một nhát kiếm, từng kiếm từng kiếm đâm tới, gào thét điên cuồng: “Ta muốn ngươi phải chôn cùng Hương nhi!” Ta chưa kịp mắng hắn là đồ khốn nạn, đã gục ngã mà tắt thở. Chớp mắt sau, ta và hắn cùng trọng sinh, quay về mười năm trước. Hai mắt mở to trừng nhau. Ta ho khẽ một tiếng: “Xấu hổ không?”
Định Nghĩa Tình Yêu Của Muội Muội Kiếp trước, ta cùng thứ muội cùng cùng nhau rơi xuống nước, ta được thế tử Ninh Viễn Hầu Vệ Cư An cứu lên, còn thứ muội không may chết đuối. Cha ta vì báo đáp ân cứu mạng của Vệ Cư An, đã gả ta cho Vệ Cư An làm thê. Năm năm sau khi thành thân, Vệ Cư An thừa kế tước vị nhưng lại thay đổi hẳn thái độ ân ái trước kia, vu cáo cha ta tư thông với địch quốc, khiến cả Giang gia bị chém đầu. Ta cũng bị Vệ Cư An cắt cổ họng, trước khi chết mới nghe hắn nhắc đến, người hắn yêu là thứ muội của ta. Ngày đó nếu không phải ta cố tình rơi xuống nước, làm hỏng kế hoạch thì hắn đã sớm cùng thứ muội song túc song phi rồi. Giờ thứ muội đã chết, hắn muốn cả nhà ta chôn cùng thứ muội. Nhưng hắn không biết, hôm đó ta bị người hãm hại rơi xuống nước, căn bản không biết kế hoạch của hắn và thứ muội. Trở lại ngày rơi xuống nước đó, ta nghe thấy tiếng kêu kinh hãi, quyết định thật nhanh đẩy phu nhân Ninh Viễn Hầu xuống ao. Lần này không có ta, ngược lại ta muốn xem Vệ Cư An sẽ cứu thứ muội trước hay cứu lão nương của hắn trước!
Ba Mươi Ba Kiếp Trùng Sinh Ta đã trọng sinh 33 lần, mỗi một kiếp, ta đều ra sức theo đuổi Thái tử. Mà hắn, kiếp nào cũng yêu hoa khôi Mục Đình Đình, sau đó sẽ vì Thất Hoàng tử tạo phản mà ch*t trong cung biến. Thất hoàng tử trời sinh máu lạnh vô tình, g*ết cha thí huynh sau đó đăng cơ làm hoàng đế. Kiếp này ta liều ch*t cứu thái tử, câu đầu tiên hắn nói với ta lại là: “Đình Đình của cô ở đâu?” Đáy lòng ta bi thương lạnh lẽo, vẫn còn chưa kịp òa khóc vì thất tình, thất hoàng tử đã xông đến chỗ ta bi phẫn hét lớn: “Ba mươi ba kiếp rồi! Trẫm đã cùng ngươi trùng sinh đến ba mươi ba lần rồi! Thế mà ngươi vẫn còn chưa tán được hắn, trẫm phát đ*ên vì sự đần độn của ngươi rồi!”
Cô Em Gái Ham Mê Sắc Đẹp Em gái tôi là một người cực kỳ ham mê sắc đẹp. Trên xe buýt, cô ta bị một người đàn ông lạ mặt quấy rối tình dục nhưng không hề lên tiếng. “Anh ấy đẹp trai thế này, chắc chắn không cố ý đâu.” Tôi kéo cô ta đi báo cảnh sát, người đàn ông bị tạm giam. Sau khi được thả ra, hắn ta đã bắt cóc và giam cầm em gái tôi. Về sau, tôi tìm được cô ta. Bụng của cô ta đã nhô lên, rõ ràng là đang mang thai. Khi tôi chuẩn bị báo cảnh sát, cô ta đã dùng dao làm bếp chém tôi cho đến chết. Ánh mắt cô ta lạnh lùng, lau đi máu tươi trên mặt: “Tôi không cho phép chị hại chồng tôi ngồi tù thêm lần nữa.” Lại mở mắt ra, phát hiện mình quay lại ngày chúng tôi cùng đi xe buýt. Cơ thể giật mạnh một cái, theo quán tính mà suýt chút nữa ngã nhào về phía trước. Tôi đứng vững lại, nhìn rõ khung cảnh xung quanh. Tôi đang ở trên xe buýt. Chợt bừng tỉnh, tôi nhận ra mình thế mà đã trọng sinh.
Đứa Con Trai Giả Mạo Vì cứu con trai mà tôi bị tai nạn giao thông, nhưng trong lúc tôi nằm viện nó lại lén chiếm cổ phần của công ty, còn sai người làm bỏ thuốc tôi. Mãi đến khi chết tôi mới biết được, thì ra nó là con của ông chồng tồi và tiểu tam. Mấy năm nay, tôi dốc hết sức lực tài lực cho nó tất cả những điều tốt nhất, còn ông chồng tồi và tiểu tam thì tàng hình đi nơi nào. Kết quả, vào lúc tôi lâm chung, nó lại nói cho tôi: “Tôi xui xẻo lắm mới phải làm con trai của bà, tôi đã muốn bà chết từ lâu lắm rồi.” “Nếu không phải do bà, năm đó ba mẹ tôi đã sớm ở bên nhau.” Lại mở mắt ra, Trình Dương đang gác chân ở trên bàn chơi Vương Giả Vinh Diệu, quyết liệt nói với tôi: “Cút ngay! Đừng quấy rầy con chơi! Trại hè này, có chết con cũng không đi đâu!”
Không Phải Là Duy Nhất Chu Việt qua đời vào ngày kỷ niệm 9 năm ngày cưới của chúng tôi. Cảnh sát nói, lúc hắn xảy ra tai nạn xe cộ, trong tay còn nắm chặt chiếc nhẫn dành cho tôi. Trong tang lễ, một cô gái xuất hiện, trông cô ta tái nhợt gầy gò, bụng dưới nhô lên, nhìn chằm chằm tôi, trong ánh mắt tất cả đều là hận ý. Cô ta nói: “Tôi và Chu Việt ở bên nhau sáu năm, nếu không có cô, anh ấy sẽ cầu hôn tôi.” “Bây giờ con của tôi cũng không có ba nữa rồi.” Nói xong lời cuối cùng, cô ta nhào tới và đẩy tôi ra khỏi cửa sổ. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi trở về sáu năm trước, sinh nhật lần thứ hai mươi lăm của tôi. Cũng là ngày Chu Việt gặp cô ta.
Tuyệt Không Tha Thứ Phu quân Thẩm Độ của ta không có khả năng sinh con. Để che mắt người đời, hắn lợi dụng lúc ta hôn mê, đưa một nam nhân lạ lên giường ta, ép ta mang thai. Nhưng sau khi ta sinh con, bà mẹ chồng liền lấy cớ ta tư thông với nam nhân lạ, nhẫn tâm ném ta xuống sông. Sau khi chết, ta mới biết, Thẩm Độ không phải không thể sinh con, mà là vì tiểu thư khuê các của phủ thừa tướng nọ nên mới giữ mình trong sạch. Mở mắt lần nữa, ta đã trở về đêm động phòng hoa chúc với hắn. Nhìn vẻ mặt lấy lòng của hắn, ta mỉm cười: “Nếu đã như vậy, đoạn duyên nghiệt ngã này, ta sẽ thay các ngươi nối lại.”
Tuế Hoà Nha hoàn thiếp thân vừa ý phu quân tương lai của ta nên hắt nước bẩn lên người ta, khiến ta bị tẩm trư lung(*). (*): Tức là cho vào rọ heo, thả xuống nước cho chết đuối Để chứng minh bản thân trong sạch, ta đâm đầu xuống hồ tự vẫn nhưng chỉ đổi lấy được chữ “xui xẻo” từ người nhà. Sau khi ta chết, cha mẹ ném hài cốt của ta tới bãi tha ma, còn nhận nàng ta làm con gái, cũng để nàng ta thay thế ta thành hôn! Mở mắt ra lần nữa, trùng sinh trở về ngày mua nàng ta làm nha hoàn, cha nàng ta đang vui mừng nhận lấy mười lạng tiền bán thân. Ta xít lại gần ông ta, lặng lẽ nói một câu.
Cứu Con Gái Năm mười sáu tuổi, con gái tôi mang thai với một tên lưu manh tóc hồng. Khi tôi kéo nó đi phá thai, con bé đã đâm một dao vào tim tôi. Sống lại một đời, tôi vung tiền đưa con gái ra nước ngoài học đại học, kết quả con gái lại cặp kè với một tên lưu manh tóc xanh. Vì sinh con cho tên lưu manh tóc xanh đó, con bé đã bỏ học. Sau khi sinh con, nó đã trộm hơn một triệu trong thẻ ngân hàng của tôi và đẩy tôi từ toà nhà cao tầng xuống. Tôi cứ nghĩ con gái mình là một kẻ cặn bã, mù quáng vì tình. Nhưng khi sống lại đến lần thứ ba, tôi chợt nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản như thế. …