Trọng Sinh

Có Mắt Không Tròng Kiếp trước, chị gái nhốt tôi trong nhà vệ sinh, cướp đi cơ hội được cặp vợ chồng nhà giàu nhất nhận nuôi. Kiếp này, chị gái não yêu đương vì muốn ở cùng một chỗ với tên côn đồ, chủ động đẩy tôi tới trước mặt người giàu nhất: “Ngài nhận nuôi em gái cháu đi, con bé so với cháu còn ngoan, và nghe lời hơn.” Sau khi biết tôi được vợ chồng giàu nhất nhận nuôi, chị gái trốn sau cửa cười ra tiếng. “Đám biến thái máu lạnh Phó gia sớm muộn gì cũng tra tấn chet mày.” Nhưng chị ấy không biết rằng tôi cũng đã được tái sinh. Sau đó, chị ấy được người nghèo nhận nuôi, như ý nguyện cùng tên côn đồ mà chị thích trở thành hàng xóm thanh mai trúc mã. Điều duy nhất không theo ý chị ấy chính là, tôi không những không bị đám biến thái Phó gia kia tra tấn chet, ngược lại còn được bọn họ cưng chiều lên tận trời.

Đúng Người Đúng Thời Điểm Trước khi thi đại học, tôi lén lấy trộm thư tình hot girl trường viết cho bạn thuở nhỏ của tôi, khiến hai người họ không thể ở bên nhau. Cậu ấy hận tôi cả đời. Thậm chí sau khi biết tôi yêu thầm mình, cậu ấy nói tôi đ//ố kị, á//c độc, cậu ấy sẽ không bao giờ thích tôi. Sau đó, tôi qua đời vì tai n//ạn xe cộ. Trước khi ch//ết, cậu ấy nói nếu như có thể bắt đầu lại từ đầu, xin tôi đừng bao giờ phá hoại mối lương duyên của cậu ấy và hot girl trường. Vậy thì như cậu ấy mong muốn. Bắt đầu lại lần nữa, tôi không lấy trộm thư tình. Sau đó, vì muốn vào cùng một trường với hot girl trường. Cậu ấy đã bỏ phần trắc nghiệm bài thi tổng hợp khoa học tự nhiên.

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Tái Sinh Thành Thái Tử Phi Việc đầu tiên ta làm sau khi được tái sinh. Chính là cầm thuốc độc xông đến tiệm bánh bao ở phía Tây thành. Tên thanh niên bán bánh bao kia mới chính là thái tử lưu lạc nơi dân gian. Không lâu sau, hắn sẽ cùng thanh mai của mình trở về hoàng cung. Trước tiên giết chết thái tử giả, sau đó hành hạ thái tử phi. Ngày thái tử phi chết, tuyết rơi đầy trời, phủ trắng xóa mặt đất đã nhuốm đỏ. Ta chính là thái tử phi xui xẻo đó. Không ngờ, lại đụng phải thái tử giả cầm kiếm đuổi đến trước cửa tiệm bánh bao. Ta nhướng mày: “Thế nào? Cùng nhau?”

Sau Khi Trùng Sinh, Ta Trở Nên Vô Tình Khi lưỡi dao áp sát lên cổ Hạ Minh, trước mắt ta bỗng hiện lên một dòng bình luận: “Chuyện gì đây? Đây chẳng phải là cặp đôi định mệnh của Giang Vãn Ý sao? Cô ta thực sự có thể giết anh ta à?” Giây tiếp theo, cổ tay ta mạnh mẽ phát lực, lưỡi dao sắc bén xuyên thẳng qua yết hầu của Hạ Minh. Ném xác hắn sang một bên, ta lạnh nhạt lau vết máu trên lưỡi dao, nhìn về phía dòng bình luận mà nói: “Sao lại không thể giết chứ?” Sau một khoảnh khắc lặng thinh, dòng bình luận bỗng cuộn lên điên cuồng.

Một Đời Viên Mãn Thái tử và Tấn vương đều yêu mến muội muội của ta. Nàng xinh đẹp, thông minh, hoạt bát, tinh thông mọi thứ, là quý nữ nổi bật nhất kinh thành. Để tránh tình cảnh huynh đệ tương tàn, hai người đều thối lui một bước. Cách bọn hắn lui một bước, lại là cầu cưới ta. Ta có vài phần giống nàng. Từ nhỏ, ta đã bị phụ thân và kế mẫu ghẻ lạnh, lớn lên trở thành bàn đạp cho muội muội và gia tộc. Dựa vào sự nhẫn tâm và thủ đoạn, ta trở thành nhiếp chính Thái hậu, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Những kẻ từng hại ta, sau này đều chết dưới tay ta. Không ngờ, ta lại trọng sinh. Ông trời trêu ngươi, để ta phải làm lại một lần nữa. Được thôi, để bọn họ chết thêm một lần nữa vậy!

Sau Khi Tái Sinh, Ta Có Được Thuật Đọc Tâm Ta là Hoàng hậu bị mưu hại. Hại ta chính là đương kim Hoàng đế, còn có thân muội muội nhìn rất vô hại của ta. Nhưng bọn hắn thế nào cũng đều không nghĩ tới, ta trùng sinh! Không chỉ trùng sinh vào đúng ngày đại hôn, còn có được thuật đọc tâm. “Thật muốn cướp cô dâu nha!” Ai đang nói chuyện vậy? Ta vừa nghiêng đầu, chậc, đây không phải đương triều bệnh kiều thừa tướng sao?

Tiên Cốt Kiếp trước, sư muội mới vào tông môn dường như là khắc tinh của ta. Nàng ta khóc lóc nói rằng trứng linh thú mà ta liều mạng lấy được là nàng ta nhìn thấy trước. Thế là ta bị chỉ trích là cướp cơ duyên của người khác. Nàng ta khóc lóc nói rằng nàng ta và vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta tình đầu ý hợp. Vì vậy ta bị mắng là kẻ cướp chồng người khác. Cuối cùng, nàng ta khóc lóc cầu xin ta dùng toàn bộ tiên cốt để cứu nàng ta, nhưng ta từ chối. Thế là ta bị chế giễu là không có tầm nhìn xa trông rộng. Ta bị cả giới tu tiên cùng nhau công kích, mang tiếng là yêu nữ, thà bị muôn vàn linh pháp chém thành tro bụi, cũng không để nàng ta cướp đi tiên cốt của ta. Mở mắt ra lần nữa, ta đã quay về ngày tiểu sư muội nhập môn. Ta cười tươi với nhị sư huynh, cũng là vị hôn phu của ta là Thanh Dã. Ta làm nũng với hắn ta, đổi quà tặng tiểu sư muội với hắn ta. Sau đó, ta nhìn tiểu sư muội nghi hoặc hỏi với không khí: “Sao lại là nam nhân?”

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Trọng Sinh Những Năm 80: Bảo Vệ Vợ Là Trách Nhiệm Hàng Đầu Anh là một quân nhân, thường xuyên không ở nhà. Mỗi lần cô than phiền, anh chỉ lạnh nhạt đáp: “Anh là quân nhân, phải hy sinh gia đình mình vì lợi ích của công chúng. Em là vợ anh, đương nhiên phải có giác ngộ này.” Nghe nhiều rồi, cô cũng học cách hiểu chuyện. Cho đến ngày hôm đó, cô tận mắt chứng kiến anh vì một người phụ nữ mà hủy bỏ buổi diễn tập quân sự. Cô chết lặng tại chỗ. “Anh không phải… luôn đặt công vụ lên hàng đầu sao?” Tại sao? Tại sao người anh từ bỏ, luôn luôn là cô…

Trừng Phạt Phu Quân Bội Bạc Phu quân vừa trọng sinh đã nói muốn bỏ ta để cưới biểu muội của hắn. Bà mẫu sợ đến mức tát hắn một cái: “Biểu muội của ngươi bây giờ đã là quý nhân trong cung, ngươi nói lời đại nghịch bất đạo như thế là muốn hại chết cả nhà chúng ta sao?” Phu quân ngẩn ngơ. Hắn không biết, ta đã trọng sinh trước hắn bốn năm, biểu muội của hắn sớm đã bị ta đưa vào cung rồi. Kiếp trước, phu quân thiên vị biểu muội, hết lần này đến lần khác mưu hại ta. Kiếp này, ta muốn xem hắn có đủ bản lĩnh để hại hoàng đế không? À, đợi đến khi hắn phát hiện mình đã bị ta thiến từ lâu, chắc chắn sẽ càng ngạc nhiên hơn.

Tứ Kiếp Tình Đầu Thứ tỷ ta tuyệt đối là nữ chính. Kiếp thứ nhất, ta giành trước gả cho Thái tử, tỷ ta liền gả cho Tam hoàng tử, không ngờ Thái tử mưu phản, ta chết, Tam hoàng tử lên ngôi, tỷ ta thành Hoàng hậu. Kiếp thứ hai, ta sửa chữa sai lầm, gả cho Tam hoàng tử, tỷ ta liền gả cho Thái tử, kết quả Thái tử đăng cơ, ta lại chết. Kiếp thứ ba, ta đi đường tắt, chân đạp hai thuyền vừa đạp thuyền Thái tử vừa đạp thuyền Tam hoàng tử, kết quả tỷ ta lên làm Nữ Hoàng, ta lại chết. Còn lần này, là lần thứ tư. Cha mẹ để ta chọn gả cho ai. Ta lập tức quỳ xuống: “Con nguyện ý gả cho tỷ tỷ, cho dù là thiếp!”

Hôn Nhân Bất Ngờ Với Đội Trưởng Doanh nhân Đường Tiêu Tiêu sống đến tận 80 tuổi, sau khi qua đời lại nhận được tin báo rằng người lính cứu hỏa đã cứu cô trong trận động đất năm xưa đã bị tàn tật ở chân, mang thương tật suốt cả cuộc đời. Được hỏi là muốn đi đầu thai hay trở về để giúp ân nhân chữa chân, cô lập tức trả lời: Đương nhiên là chữa chân rồi! Sau khi trọng sinh, Đường Tiêu Tiêu lập tức đến vùng nông thôn, tìm về quê hương của ân nhân cứu mạng. Tống Cảnh Chi: “Đồng chí Đường, tôi không cần cô báo ơn, cô về đi.” Đường Tiêu Tiêu: “Nếu anh không cho tôi ở lại, ngày mai tôi sẽ loan tin ra ngoài rằng chúng ta đã có tiếp xúc da thịt, và anh phải chịu trách nhiệm với tôi.” Tống Cảnh Chi: “…”

Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám Ta từ ngục giam khổ dịch bỏ tiền chuộc một vị tướng công về cho mình. Người người đều nói ta ngu ngốc. Một kẻ tàn phế, thần trí không rõ, thân còn là dược nhân, sao có thể làm tướng công được chứ? Chỉ có ta mới biết, người trước mặt này, từng là tiểu tướng quân chói sáng bậc nhất kinh thành, một thiếu niên phong hoa tuấn lãng, y bào phấp phới, cưỡi ngựa giương oai.

Nuôi Ong Tay Áo Kiếp trước, chị dâu nhặt được một cô bé xinh xắn ngoài đường, nhất quyết muốn nuôi. Nhìn cô nhóc trông quá mức trưởng thành, tôi cảm thấy có điều bất ổn, khuyên chị dâu đưa đứa trẻ đến đồn công an. Chị không những không nghe mà còn tự ý nuôi cô bé đó. Chị còn nói với cô bé rằng tôi muốn vứt bỏ nó, ánh mắt đứa nhỏ nhìn tôi dần trở nên căm hận. Sau này, khi tôi điều tra được thân phận thật sự của nó, hóa ra đó lại là một thằng đàn ông! Còn chưa kịp báo cảnh sát, hắn đã đầu độc giết tôi rồi ngụy tạo thành vụ đột tử do bệnh tim. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại ngày chị dâu nhặt được “cô bé” ấy. Chị dâu ôm đứa nhỏ đầy thương xót: “Đứa trẻ này đáng yêu quá, chúng ta mang nó về nhà nuôi nhé.” Tôi nhìn Lý Đại Bảo với ánh mắt tham lam kia, khẽ nhếch môi đáp: “Chị dâu đúng là người tốt, chi bằng nhận nuôi luôn đi.”

Kiếp Trước Chẳng Mong, Kiếp Sau Chẳng Chờ Bạch Chỉ yêu Mộ Đồ Tô, yêu đến mức hèn mọn, cam lòng làm tiểu thiếp của hắn, nhưng vẫn không đổi lại được dù chỉ một tia quyến luyến trong lòng hắn. Trong tim Mộ Đồ Tô chỉ có bóng hình người thương, trong mắt hắn, thiên hạ rộng lớn cũng không chứa nổi bất kỳ nữ tử nào khác. Vì thế, Bạch Chỉ tuyệt vọng lựa chọn tự vẫn. Nào ngờ, trời cao thương xót, để nàng được sống lại, trở về khoảng thời gian tươi đẹp năm năm trước. Nàng âm thầm thề rằng, kiếp này sẽ không bao giờ yêu Mộ Đồ Tô thêm một lần nào nữa! Sau này… Mộ Đồ Tô tức giận: “Bạch Chỉ, yêu ta một chút nàng sẽ chết sao?” Bạch Chỉ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.” Mộ Đồ Tô: …

Chồng Nhường Cho Tiểu Tam, Tôi Nắm Giữ Tiền Tài Dẫn con trai và con dâu tương lai đi mua ba món trang sức vàng, tôi vô tình bắt gặp chồng mình đang ngoại tình.Lão già năm mươi tuổi ấy, vậy mà còn mặt mũi nào ôm hôn nồng nhiệt với một cô gái trẻ trung giữa phố.Không chỉ vậy, hai người còn đã có kết tinh tình yêu.Con trai tôi giận đến mức muốn xông lên, đánh cho cặp đôi chó má kia một trận.Nhưng tôi nhanh chóng giữ nó lại.“Làm người phải giữ bình tĩnh. Bố con ngoại tình thì cứ để ông ta đi, mình chỉ cần tiêu tiền của ông ta là được!”“Con không tiêu, sớm muộn gì cũng có người khác tiêu hộ!”Nói rồi, tôi vui vẻ bước vào cửa hàng trang sức, một hơi tiêu gần mười vạn.Con trai và con dâu tương lai thì cứ tưởng tôi tức đến mức mất hết lý trí.Nhưng bọn nó đâu biết rằng…Lão già kia thực ra chẳng còn nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.

Vì Anh Mà Em Trở Về Năm 1984, bệnh viện quân khu Lĩnh Nam. “Ha, đúng là bản lĩnh! Mới cưới vợ không bao lâu đã làm cô ấy đến mức phải nhập viện!” “Ha ha ha, cậu đừng có bày cái mặt đen ra với tôi. Chuyện này là do vợ cậu gây ra, giờ thì cả khu gia thuộc đều biết ‘chiến tích vẻ vang’ của hai người rồi!” “Rầm—” Cánh cửa bị đẩy mạnh phát ra tiếng động lớn. Đột nhiên, Vệ Thục Phân mở bừng mắt! Trước mắt là một mảng tường trắng xóa, trên tường còn có dòng chữ đỏ chói ghi năm 1984, trông vô cùng nổi bật. Cô trợn to mắt, không thể tin nổi, chẳng phải mình đã chết cô độc vì nhồi máu cơ tim trong căn nhà cũ rồi sao? Sao bây giờ lại trọng sinh về 30 năm trước! Đúng lúc này, một giọng nói trầm khàn, lạnh lùng nhưng đầy từ tính vang lên bên tai: “Vệ Thục Phân, cô có biết xấu hổ là gì không?” Cô quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc quân phục màu xanh đứng bên cạnh giường. Làn da anh ta ngăm đen, dáng người cao lớn, thẳng tắp, đôi mắt sắc lạnh đầy uy nghiêm. Đôi môi mím chặt càng toát lên vẻ nghiêm nghị, áp bức. Vệ Thục Phân sững sờ: “Tần Quảng Xuyên!?” Người trước mặt chính là chồng cũ của cô, đại đội trưởng quân khu Lĩnh Nam, Tần Quảng Xuyên! Thời điểm này, hai người vẫn chưa ly hôn, cô mới theo anh ta đến quân khu được hai tháng. Quan trọng hơn cả, bà ngoại cô vẫn còn sống!

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết Hàng xóm tôi mang thai, thường xuyên nhờ tôi chở đi làm. Đến giai đoạn cuối thai kỳ, cô ấy ăn kem rồi đột ngột xuất huyết nghiêm trọng. Khi tôi biết chuyện thì đứa bé đã không còn. Chồng cô ta đổ lỗi cho tôi lái xe không cẩn thận, ra tay giết tôi rồi ném xác xuống hồ lạnh giá. Mở mắt lần nữa, tôi quay về thời điểm hàng xóm vừa mới mang thai.

Quay Lại Thời Niên Thiếu