Trọng Sinh

Bát Tự Bị Đánh Cắp Mẹ chồng tôi lén lấy bát tự của tôi. Mang đến cho thầy bói trong làng. Tráo đi mệnh quý nữ của tôi. Chuyển hết xui xẻo cả đời bà ta lên người tôi. Sau khi tôi phát hiện, lập tức xông tới chửi rủa ngăn cản. Kết quả bị chồng và mẹ chồng trói vào lò mổ t/r.a tấn đến ch .t. Sau đó bị vứt x/á .c ra bãi tha ma, mặc cho chó hoang g/ặ/.m thịt. Còn bà ta thì tiền bạc ùn ùn kéo đến, hưởng hết vinh hoa phú quý. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi trở về đúng ngày bà ta trộm bát tự của tôi. Tôi lập tức tráo lại bằng bát tự của bà Trương bên cạnh, người từng khắc ch .t con trai mình.

Trả Giá Kỳ nghỉ hè năm đó, cả nhà rủ nhau đi biển chơi. Không ngờ cháu trai tôi không may bị đuối nước. Tôi liều mình lao xuống cứu nó, kiệt sức đến mức bị đuối nước, cuối cùng trở thành người thực vật. Thế mà sau đó, chị dâu không những không cho anh tôi dùng tiền chữa trị cho tôi, mà còn lật lọng vu khống: “Chữa cái gì mà chữa, thằng Diệu Diệu nhà mình rõ ràng biết bơi, là cô ta cố tình dìm nó xuống nước! Cô ta là kẻ gi .t người!” Cuối cùng, anh tôi không chỉ từ chối chữa trị cho tôi, còn trắng trợn cướp luôn tiền đền bù do nhà bị giải toả, rút ống thở của tôi. Bọn họ ôm tiền xây nhà biệt thự, sống sung sướng. Lần nữa mở mắt ra, tôi lại thấy đứa cháu đang vùng vẫy trong sóng biển kêu cứu. Lần này, tôi quay người, tự mình bơi vào bờ. “Nhan Lam, sao em không đưa Diệu Diệu lên bờ?” Tôi giả vờ ngơ ngác: “Ơ, chị dâu, sao chị lại một mình lên bờ vậy?”

Tái Sinh Chi Thẩm Thư Di Em họ tôi là kiểu thể chất dễ béo, dễ mang thai. Để giữ được trái tim ông chồng nhà giàu, nó dựa vào việc… mang thai rồi p/h/á th/ai để kiểm soát cân nặng. Ở kiếp trước, tôi từng khuyên nó nên biết quý trọng cơ thể mình, p/há t/hai nhiều sẽ ảnh hưởng tử cung. Nó mắng tôi bao đồng: “P/há th/ai là tiểu phẫu thôi mà, mày ghen tị vì tao dáng đẹp nên mới lấy được chồng giàu chứ gì?” Về sau, nó bị nhiễm trùng, phải cắt bỏ tử cung. Do phải dùng thuốc nội tiết, nó tăng cân vù vù đến 180 cân. Ngày chồng nó đòi ly hôn, nó quay lại đổ hết tội lên đầu tôi: “Nếu lúc trước mày ngăn tao lại, không cho ph/á th/ai, tao đâu đến mức này? Là mày hủy hôn nhân của tao, tao sẽ hủy cả cuộc đời mày!” Nó lên cơn điên, cầm d/ao đ/â/m tôi liên tiếp hơn chục nhát, khiến nội tạng tôi v.ỡ ná.t mà ch.t. May mà tôi được sống lại. Lúc tôi quay về, chính là khi nó đang nhờ tôi tính ngày rụng trứng để tiếp tục kế hoạch có thai rồi ph.á th.a.i.

Đoạn Tình Hầu Gia Mẹ chồng ta nhặt về một đứa bé, mặt mày giống hệt phu quân đã chết của ta. Bà nói đó là duyên phận, phu quân ta đầu thai chuyển kiếp trở về báo đáp ân tình của ta. Ta liền dốc toàn lực của cả gia tộc để tiến cử hắn làm thế tử của Hầu phủ. Nhưng sau này, hắn công thành danh toại, lại giam cầm ta đến chết trong kho củi sau nhà. Phu quân đã chết đi kia của ta mang theo phu nhân của hắn đến trước mộ ta: “Nhi tử của chúng ta đã tiễn ngươi đoạn đường cuối cùng, đời này của ngươi cũng xem như là sống xứng đáng rồi.” Sống lại một kiếp, bọn họ muốn diễn trò trên sân khấu, ta sẽ ngồi dưới xem kịch! Cùng bọn họ hát một vở bi kịch cốt nhục ly tán, gia đình tan nát!

Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta cùng tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ tính tình bình đạm, không tranh không giành, luôn giữ phong thái như cúc dại bên đường. Khi ta tranh giành thức ăn với đám hạ nhân, tỷ ấy lại đem chia phần ăn của ta cho mọi người, nhờ vậy mà được lòng tất cả. Mùa đông đến, ta tranh giành chăn bông để giữ ấm, tỷ tỷ lại nhường chăn cho người khác. Kết quả, cả hai chúng ta đều đổ bệnh vì lạnh. Với hy vọng thay đổi số phận, ta cố gắng chuyển sang làm nha hoàn thân cận bên Thế tử gia, mong tìm cơ hội cho tỷ tỷ được thị tẩm. Tỷ ấy trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại chấp nhận vị trí mà ta vất vả giành lấy. Nhờ tiếng lành hiền đức, độ lượng của tỷ tỷ, Thế tử gia chú ý và nạp nàng làm thiếp. Tỷ ấy không cần tranh giành mà vẫn thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi hận tỷ tỷ đến xương, bày mưu hãm hại ta. Khi ta bị dồn đến đường cùng, quỳ xuống cầu cứu tỷ tỷ. Nhưng tỷ chỉ lạnh nhạt nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh giành cường bạo, giờ thì tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy vẫn bình thản, không tranh giành, không lên tiếng. Còn ta, bị đánh đến chết oan uổng. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về thời điểm ta và tỷ tỷ vừa vào phủ Quốc công.

Đèn Lòng Không Độ Kẻ Trong Mộng Hứa Nghiễn Hàn đã chet. Trước lễ tang, vợ của anh là Diệp Trích Tinh, thu dọn di vật của chồng thì phát hiện một quyển album dày cộp. Bìa ngoài viết hai chữ — [Tình cảm chân thành]. Cô mở ra, từng mảnh ký ức trong đó lại không hề có bóng dáng người vợ là cô. Mà là Thẩm Niệm Hoan — cô gái mà năm xưa Hứa Nghiễn Hàn từng nhận nuôi. Trước giờ Diệp Trích Tinh vẫn luôn nghĩ, tình cảm của Hứa Nghiễn Hàn dành cho Thẩm Niệm Hoan chỉ là sự quan tâm của người trưởng bối đối với hậu bối. Thế nhưng lúc này, trong album là đủ mọi khoảnh khắc về Thẩm Niệm Hoan: khi cười, khi ngủ, khi rơi nước mắt… Mỗi một tấm ảnh đều chan chứa tình cảm của một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu. Ngay dưới bức ảnh Thẩm Niệm Hoan mặc váy cưới ngày xưa, còn có một dòng chữ: “Đời này không thể cưới người mình yêu, thà qua loa mà sống cho xong.”

Nhật Ký Xuất Giá của Tiểu Thư Đồ Tể Trưởng tử của Quốc công phủ không thể hành phòng. Đại tỷ gả sang đó, không chịu mượn giống, bị bức đến “u uất mà chết”. Nhị tỷ vào phủ làm kế thất, liên tiếp hoài thai, lại vì khó sinh mà mẹ con cùng mất. Để kết chặt mối giao hảo giữa hai nhà, Hầu phủ lại tìm về ta – người thất lạc bên ngoài. Hiện tại, bọn họ muốn gả một đứa đồ tể như ta đi…

Sau khi tôi bị hại chết, đứa con trai mà tôi cực kỳ ghét đã liều mạng để báo thù cho tôi. Người chồng ngày ngày ăn chơi sa đọa của tôi, sau khi phá hủy tập đoàn của kẻ thù, đã ôm hũ tro cốt của tôi và tự vẫn.Linh hồn của tôi trôi nổi trên không trung, không thể tin vào những gì đang diễn ra.Khi mở mắt ra lần nữa, tôi vừa cay nghiệt mắng đứa con trai chỉ đứng hạng nhì toàn trường, vừa đập vỡ hàng loạt đồng hồ hàng hiệu của chồng.Tôi: “…”Tạm ngưng vai diễn độc ác, tôi cần đổi vai thôi.

Trùng Sinh Chi Mệnh Sau khi nhảy xuống thành lâu, ta được tái sinh vào ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta xuống hố nước bẩn, thái độ đầy chán ghét: – Đừng chạm vào Cô, ngươi khiến Cô cảm thấy buồn nôn. Kiếp trước, ta cõng Tiêu Trạch rời khỏi nơi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Chỉ không ngờ rằng, ta yêu hắn như sinh mạng, hắn lại căm ghét ta tận xương tủy. Mới ngày thứ ba sau đại hôn, hắn liền nạp trắc phi, cốt muốn làm ta khó chịu. Sau này nước mất nhà tan, hắn bỏ lại ta, đem theo Trắc phi chạy trốn, đến tận lúc đó ta mới hiểu rằng, trái tim hắn không hề có ta, nhưng tất cả đã muộn rồi. Ta đành ôm hận nhảy thành… Sống lại kiếp này… Ta nhìn bản thân Tiêu Trạch bị thương khá nặng, nhưng lại đẩy ta ra, không cho phép ta tới gần. Ta cười lạnh. Vậy ngươi ở cứ chỗ này chờ chết đi.

Trọng Sinh Thái Tử Phi Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta. Khi ta khó sinh, hắn liền nói muốn giữ con bỏ mẹ. Ta chưa mãn tang, hắn đã vội vàng rước biểu tỷ của ta về. Họ ân ái mặn nồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Còn con của ta, lại chịu mọi uất ức, sống không bằng chết. Ta hóa thành một hồn ma, lẩn trốn trong góc tối, nhìn con trai ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhìn con trai bị người ta đạp ngã xuống đất, cưỡi như ngựa, lại vì một viên kẹo hồ lô mà phải học tiếng chó sủa…… Ta đã là một hồn ma, tất cả khổ đau và ô uế trên thế gian này ta đều có thể chịu đựng. Điều duy nhất ta không thể chịu đựng, đó chính là thấy đứa con do chính mình sinh ra bị dày vò đến không ra hình người. Cho nên, ta trọng sinh rồi.

Sau Khi Thủ Tiết, Ta Nằm Cũng Thắng Ngày thành thân, phu quân vì cứu ta mà bị thiêu ch.t trong biển lửa. Ta một mình gánh vác cả nhà chồng, thay hắn phụng dưỡng cha mẹ, nuôi lớn chất tử của hắn. Khi ta bệnh nặng hấp hối, người chồng đã ch.t từ lâu bỗng dẫn theo mẹ con ngoại thất xuất hiện. Thì ra hắn sớm đã thầm yêu ngoại thất, lại tham lam sính lễ hồi môn của ta. Hắn giả ch.t, lừa ta cam tâm tình nguyện làm trâu làm ngựa cho nhà hắn cả đời. Lần nữa mở mắt, ta trở về ngày thành thân năm đó. Nhìn tân phòng ngập trong biển lửa, ta lặng lẽ khóa cửa lại. Muốn ch.t ư? Vậy thì ta tiễn ngươi một đoạn.

Nỗi Oán Hận Của Mẹ Mẹ tôi nói tôi là một tai họa chết tiệt. Lúc tôi được sinh ra, bà đã muốn bóp chết tôi nhưng không thành. Về sau, như bà mong muốn, tôi chết trong tay của một kẻ biến thái. Thời điểm nhặt xác cho tôi, bà không hề mảy may thương xót. Mọi người xung quanh đều chỉ trích bà là người nhẫn tâm, không xứng làm mẹ. Nhưng sau đó, bà lại ở trước mặt tất cả mọi người, tra tấn kẻ đó đến chết. Bà nói: “Đó là con gái của tôi.” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã xuyên về năm mẹ tôi 16 tuổi.

Thẻ Đại Cát Vào ngày ném tú cầu chọn rể, ta đứng trên đài, ánh mắt chăm chú nhìn Tạ Yến bên dưới, thoáng chốc ngẩn ngơ. Hắn mỉm cười đầy tự tin, giơ tay cao qua đầu, tỏ ý đã chuẩn bị sẵn sàng. Ta và hắn từng là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư không lo nghĩ. Cũng biết rằng tương lai hắn sẽ công thành danh toại, vinh hoa phú quý. Thế nhưng, tay ta khẽ xoay, lại ném tú cầu trúng ngay đầu một thư sinh bên cạnh hắn. Xung quanh bỗng chốc xôn xao. Trong tiếng chiêng trống vang trời, chỉ thấy sắc mặt Tạ Yến trắng bệch.

Vượng Mình Không Vượng Người Chồng tôi trúng xổ số 10 triệu NDT (~35 tỷ). Đúng như anh ta từng nói, ngoài cha mẹ ra, những thứ khác… anh ta đều thay đổi hết. Sau khi ly hôn, vì phải phụng dưỡng cha mẹ và nuôi con gái, tôi cố gắng gánh vác nhiều công việc một lúc. Nhưng vì quá mệt mỏi, tinh thần suy sụp, tôi bị tai nạn giao thông trên đường đi làm và tử vong ngay tại chỗ. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh về đúng ngày anh ta mua tờ vé số đó. Lần này, tôi quyết định đi lại con đường của chồng cũ, ngoại trừ cha mẹ và con gái, tất cả những thứ còn lại, tôi đều thay đổi.

Lối Thoát Sau Cơn Ác Mộng Sau khi tôi bị lừa bán, mẹ bởi vì tưởng niệm thành bệnh mà trở nên đ iên dại, trước khi ba qua đời cũng không chịu tha thứ cho chị gái năm đó đã buông tay tôi ra. Mà chị gái cũng bị sự áy náy đè nén, nằm trong bồn tắm uống thuốc ngủ tu tu. Linh hồn của tôi muốn nhào tới cứu chị gái, vừa mở mắt, lại trọng sinh về ngày bị bắt cóc năm ấy. Chú họ nhận tiền từ tay bọn buôn người, giọng điệu đắc ý: “Các người phải bán cháu gái tôi xa một chút, đừng để nó có cơ hội trở về.”

Tro Tàn Hoa Nở Kiếp trước, kế mẫu bày mưu khiến ta thất thân tại yến tiệc, buộc ta phải gả cho Phương Nguyên An. Mà mối hôn sự ta đã đính ước từ thuở nhỏ, lại thuận lý thành chương bị trao cho muội muội. Thế nhưng Phương Nguyên An là kẻ trời sinh bất lực, tâm tính vặn vẹo, đã hành hạ đến ch.t không biết bao nhiêu nữ tử. Ta bị hắn tr/a t/ấn đến ch.t, muội muội lại giẫm lên th/i th/ể của ta, gả cho vị hôn phu năm xưa của ta, trở thành Thế tử phu nhân tôn quý. Phụ thân ta cũng bởi vì ta gả cho Phương Nguyên An, mà được thượng cấp nâng đỡ. Trùng sinh trở lại, kế mẫu lại muốn đoạt hôn sự của ta, ta liền vui vẻ đồng ý. Vậy nên, người thành thân với vị hôn phu của ta khi xưa, biến thành kế mẫu.

Phát Điên Trong Phòng Thi Trong phòng thi đại học, tôi vô tình ngủ gật. Không ngờ khi tỉnh dậy lại bị cảnh sát dẫn đi. Tôi hoảng hốt, ra sức hét lên hỏi vì sao bắt tôi. Cảnh sát đưa cho tôi xem đoạn ghi hình giám sát trong phòng thi, trong đó tôi mỉm cười đứng dậy, xé nát bài thi của tất cả mọi người. Cả phòng thi òa khóc tố cáo tôi: “Đồ điên, mày đã hủy hoại tương lai của bọn tao!” Nhân chứng vật chứng rõ ràng, tôi không cãi được một lời, bị kết án ba năm tù. Cha mẹ bị trả thù đến chết, em trai cũng bị họ hàng mang đi, còn tuyên bố không có đứa chị như tôi. Đến ngày ra tù, tôi bị cha mẹ của các thí sinh trong phòng thi cùng nhau tra tấn đến chết. Nhưng đến chết tôi vẫn không hiểu nổi, tôi chỉ ngủ một giấc, sao tỉnh dậy lại thành ra như vậy. Lần nữa mở mắt, tôi quay về đúng ngày thi đại học năm đó. …

Tuy An Thiệu Diễm là hộ vệ ta nhặt được. Hắn bảo vệ ta mười năm, nhưng trong ngày vong quốc, hắn lại vì hoàng tỷ mà tự tay ép ta quy hàng. Sau này ta đào vong thất bại, ẩn trốn trong thôn, hắn lại dùng lửa ép ta. Khi mở mắt lần nữa, ta trở lại ngày ta gặp hắn. Ta lập tức che mắt giả mù đi ngang qua. Nhưng nghe nói từ hôm ấy, ở bãi tha ma xuất hiện một thiếu niên áo đen, cả người toàn máu đang chặn hỏi từng người qua đường một.

Gió Bên Kia Đồi Tôi đã bị cắt cụt chân trái. Khi tai nạn xảy ra, tôi đẩy Thẩm Lâm Xuyên ra khỏi đường xe, anh ấy bình an vô sự, còn chân trái tôi bị cuốn vào bánh xe. Để trả ơn, anh cưới tôi, người con gái ngồi trên xe lăn. Chúng tôi sống bên nhau hơn mười năm, cùng đồng cam cộng khổ. Cuộc sống dẫu đôi lúc gập ghềnh, nhưng tôi vẫn cho rằng mình đã có một cuộc đời bình dị và hạnh phúc. Cho đến khi tôi qua đời vì suy hô hấp do viêm tủy mãn tính, anh ngồi trước mộ tôi, lẩm bẩm: “Em mất một bên chân để cứu anh, còn anh thì như bị giam hãm, phải ở bên em suốt hơn mười năm. Bây giờ em ch .t rồi, cuối cùng anh cũng được giải thoát. Đời này coi như đã xong, nếu có kiếp sau, non cao nước dài, đừng bao giờ gặp lại.” Dứt lời, anh châm lửa đốt tờ giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi ngay trước mộ tôi. Ba tháng sau, anh công khai tái hôn, mở tiệc linh đình đón khách khắp nơi. Cô dâu là người tôi biết, mối tình đầu của anh, Lâm Mộ Tuyết. Trao nhẫn cưới xong, anh siết chặt cô ta vào lòng, nghẹn ngào: “Bao năm qua, em và con gái đã vất vả nhiều rồi…” Khi mở mắt lần nữa, tôi quay trở về đúng ngày xảy ra tai nạn. Một đời làm lại, lần này, tôi quyết định tôn trọng mong muốn của anh.

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”