Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Hàn Hà

Hàn Hà Cơn đau nhức ở thân dưới đột nhiên biến mất, bên tai vang lên tiếng vó ngựa quen thuộc nhưng xa xăm.Ta vậy mà lại trở về chuồng ngựa nơi kiếp trước từng làm việc.Nhìn quanh bốn phía, ta chợt thấy một cảnh tượng mà kiếp trước mình chưa từng để ý.Một nữ tử dung mạo thanh tú, đôi mắt ngập tràn lệ nhưng gương mặt vẫn mang theo vẻ quật cường, mạnh mẽ cắm sâu cây trâm trong tay vào bụng ngựa. Động tác tàn nhẫn, dứt khoát đến mức ta không kịp thốt ra một lời ngăn cản.Con ngựa bị thương đau đớn, hai chân trước chồm lên cao, hí vang một tiếng, hoảng sợ tránh xa nữ tử kia.Các công tử, tiểu thư xung quanh đều kinh hoảng chạy tán loạn.Chỉ có một nam nhân ngược lại, vội vàng xô đẩy đám đông, lao đến bên nàng:“Thanh Hàm! Thanh Hàm đừng sợ! Ta đến cứu nàng đây!”Kiếp trước, cũng chính vì cứu hắn mà ta trở thành một kẻ tàn phế, từ đó chẳng thể bước đi bình thường nữa.Sau này, bà mối mang theo một đội ngũ đến cửa cầu thân.Lúc ấy ta mới biết, thì ra hắn chính là Tân khoa Thám hoa vừa được thánh thượng sắc phong, Tôn Gia Ngọc. Để tỏ lòng biết ơn, hắn chuộc lại khế ước bán thân của ta từ chuồng ngựa, còn thỉnh cầu Hoàng thượng ban hôn, muốn lấy ta làm thê.Hôm đến cầu thân, hắn quỳ một gối trước mặt ta, nghiêm túc nói:“Hàn Hà, nàng đã cứu mạng ta, sau này ta nhất định sẽ kính trọng, bảo hộ nàng, cho nàng một đời vinh hoa bình an để báo đáp.”Kinh thành ai nấy đều tán dương hắn là người trọng nghĩa khí, ngợi ca hắn phẩm hạnh cao thượng.Nhưng chỉ có ta mới biết, sau khi thành thân, hắn vung tiền mua trâm cài đá lựu chỉ để đổi lấy một nụ cười của nữ tử trong lòng hắn.Ta dốc lòng học cách làm món mật phù tô nại hoa, hắn ăn xong vô cùng yêu thích.Thế nên ngày nào ta cũng dậy từ khi trời chưa sáng, kiên nhẫn đun đường mía cùng mật ong, nắn từng đóa hoa nhài xinh xắn.Cả ngày bận rộn, bụng không một hạt cơm.Kết quả, hắn xách hộp thức ăn, quay lưng đi gõ cửa phủ Tể tướng.Ta lặng lẽ chịu đựng.Ta biết, hắn lấy ta chỉ vì ân tình.Vậy nên chưa bao giờ dám mơ tưởng đến tình yêu.Chỉ mong có thể kính trọng nhau như khách.Cho đến ngày ta lâm bồn.Tôn Gia Ngọc bóp chặt cằm ta, ép ta uống cạn chén thuốc khiến toàn thân mềm nhũn:“Nếu không phải vì ngươi, ta đã có thể cứu Thanh Hàm, nàng ấy sẽ không bị hủy dung nhan, cũng chẳng phải u sầu cả ngày.“Lẽ ra, ta và nàng có thể bên nhau trọn đời…”“Tất cả đều do ngươi nhiều chuyện, xông ra cứu ta!”Lúc đó ta mới biết, hắn lại hận ta đến mức này.Ông trời có mắt, để ta được làm lại từ đầu.

Tôn A Bảo

Tôn A Bảo Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai ta: “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!” Ta thương hắn là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay hắn chịu đựng sự ức hiếp của huynh đệ tỷ muội, lại thay hắn gánh vác mầm tai vạ do hắn gây ra. Ta tưởng rằng, chúng ta sẽ mãi mãi nương tựa vào nhau, bình dị sống trọn kiếp này. Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của ta lại lắc mình trở thành thái tử tiền triều. Lúc đó, ta mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của hắn. Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi. Ta tự biết từ nay trở đi ta và hắn sẽ là người xa lạ, đã chuẩn bị sẵn đơn hòa ly. Nhưng hắn lại lấy đích tỷ ta làm hoàng hậu. Đem ta loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử. Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng ta, mỉa mai: ” Tiện tỳ sao xứng làm hoàng hậu!” Sống lại một đời. Ta trở về đêm trước khi thay đích tỷ gả đi.

Thẻ Đại Cát

Thẻ Đại Cát Vào ngày ném tú cầu chọn rể, ta đứng trên đài, ánh mắt chăm chú nhìn Tạ Yến bên dưới, thoáng chốc ngẩn ngơ. Hắn mỉm cười đầy tự tin, giơ tay cao qua đầu, tỏ ý đã chuẩn bị sẵn sàng. Ta và hắn từng là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư không lo nghĩ. Cũng biết rằng tương lai hắn sẽ công thành danh toại, vinh hoa phú quý. Thế nhưng, tay ta khẽ xoay, lại ném tú cầu trúng ngay đầu một thư sinh bên cạnh hắn. Xung quanh bỗng chốc xôn xao. Trong tiếng chiêng trống vang trời, chỉ thấy sắc mặt Tạ Yến trắng bệch.

Trừng Phạt Phu Quân Bội Bạc

Trừng Phạt Phu Quân Bội Bạc Phu quân vừa trọng sinh đã nói muốn bỏ ta để cưới biểu muội của hắn. Bà mẫu sợ đến mức tát hắn một cái: “Biểu muội của ngươi bây giờ đã là quý nhân trong cung, ngươi nói lời đại nghịch bất đạo như thế là muốn hại chết cả nhà chúng ta sao?” Phu quân ngẩn ngơ. Hắn không biết, ta đã trọng sinh trước hắn bốn năm, biểu muội của hắn sớm đã bị ta đưa vào cung rồi. Kiếp trước, phu quân thiên vị biểu muội, hết lần này đến lần khác mưu hại ta. Kiếp này, ta muốn xem hắn có đủ bản lĩnh để hại hoàng đế không? À, đợi đến khi hắn phát hiện mình đã bị ta thiến từ lâu, chắc chắn sẽ càng ngạc nhiên hơn.

Bánh Bao Máu

Bánh Bao Máu Kiếp trước tôi vì mang thai long phụng mà bị cô hàng xóm hiếm muộn căm ghét. Cô ta cho thu/ốc d/iệt c/ỏ vào món thịt kho, đ/ầu đ/ộc tôi đến ch/ế/t, một x/á/c ba mạ/ng. Trước khi chế/t, tôi thấy cô ta điên cuồng đạp mạnh vào bụng bầu của tôi, miệng cười man dại: “Ha ha, để xem cô còn dám khoe nữa không!” “Có bầu thì ngon lắm hả? Mang thai long phụng thì sao? Tôi cho cô không sinh nổi con luôn!” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày mình vừa phát hiện mang thai. Trong thang máy, chồng tôi – Cố Minh – đang cẩn thận đỡ tôi: “Giờ cơ thể em yếu lắm, phải chú ý đấy.” Tôi ngoảnh lại, thấy ngay sau lưng mình là Hà Thúy Phương – và trong tay cô ta là một hộp bưu phẩm đã bị bóc ra, bên trong rõ ràng là một chai thuốc trừ sâu. Cô ta đang nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt âm u rợn người.

Tình Duyên Ngàn Năm Của Hoàng Đế Và Quý Phi

Tình Duyên Ngàn Năm Của Hoàng Đế Và Quý Phi Ta là sủng phi của hoàng đế. Sau khi chết một nghìn năm, mộ của ta bị người ta đào lên. Một nhát xẻng của máy xúc đã làm hỏng phượng quan mà ta đã tranh sủng rất lâu mới có được. Ta tức giận đến nỗi đội mồ sống dậy, chạy quanh công trường truy đuổi mọi người như điên. Kết quả là bị một đạo sĩ đi ngang qua thu vào trong hồ lô. Đang lúc ta suy nghĩ cách đục một lỗ trên hồ lô để trốn ra ngoài thì bên tai ta vang lên một tiếng nói thầm. [Thứ này trông giống hệt quý phi chết yểu của ta, chỉ có điều con mắt có hơi đỏ.] Mắt ta đỏ ư? Mắt ta đỏ còn không phải vì bị chọc tức à! Không phải, khoan đã, giọng nói này… Ta kinh hoàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của đạo sĩ. Bệ hạ, người giấu diếm ta tu luyện tà thuật trường sinh bất lão đúng không?

Mái Hiên Đen Phủ Tuyết

Mái Hiên Đen Phủ Tuyết Ta và di nương cùng ngày sinh nở. Ma ma của di nương lén lút tráo đổi con gái ta. Ta giả vờ không hay biết, rồi lặng lẽ đổi lại. Ta dạy nữ nhi cách quản lý gia đình, giữ nếp đoan trang độc lập; di nương thì dạy con gái ca hát, nhảy múa, học những trò lẳng lơ mị hoặc. Ta luôn nghĩ rằng mình đối với nữ nhi là hết lòng hết dạ, chắc chắn nó sẽ hiểu được tấm chân tình của ta dành cho nó. Nhưng đến khi con gái di nương trở thành trắc phi của Thái tử, nó bỗng nhiên phát điên, đẩy ta xuống hồ nước cho đến chết. “Ta chịu khổ nhiều như vậy, cuối cùng vẫn không sống sung sướng bằng muội muội. “Ta hận người! Nếu di nương là mẹ ruột của ta thì tốt biết bao!” Khi sống lại lần nữa, ta bắt gặp ma ma đang lén lút đổi đứa trẻ vừa mới chào đời. Lần này, ta nhắm mắt, giả vờ không biết. Ngươi đã muốn có người mẹ như thế, vậy thì ta sẽ để ngươi được như ý nguyện.

Trọng Sinh Năm 79, Phát Hiện Mình Sinh Con Gái

Trọng Sinh Năm 79, Phát Hiện Mình Sinh Con Gái Năm 1979, tôi sinh được một bé gái. Chỉ mấy hôm sau, mẹ chồng ôm một bé trai đến nhà tôi. “Bé này nhặt được đấy, hay là để vợ chồng con nuôi luôn đi? Dù sao cũng chưa làm hộ khẩu, nhận làm sinh đôi, vừa đủ một trai một gái.” Chồng tôi gật đầu đồng ý: “Mẹ nhặt được ngay gần nhà con thì là có duyên rồi, lại vừa hay làm bạn với con gái.” Tôi cúi đầu nhìn đứa bé sơ sinh kia. Lại gặp nhau rồi, đứa con trai kiếp trước của tôi, Đống Đống.

Lật Mặt Si Tình

Lật Mặt Si Tình Kiếp trước, ta tự vẫn để khỏi bị tên hoàng đế dâm loạn kia làm nhục. Phu quân ta là Dự Vương đau đớn tột cùng, mưu phản giết vua. Sau khi đăng cơ, hắn tìm một vũ cơ có mặt mày giống ta để chuyên sủng. Thiên hạ đều khen Dự Vương si tình nhưng ai mà ngờ được người mà hắn yêu thực sự lại là vũ cơ kia. Còn ta, ta bị hắn dâng cho hoàng đế, làm cớ để sau này đoạt ngôi. Sống lại một kiếp, ta trở về đêm hầu hạ hoàng đế. Lần này, ta chủ động ôm lấy vòng eo thon gọn của hắn. Ngày hôm sau, cả kinh thành đều biết rằng: Hoàng đế anh minh thần võ, còn Dự Vương thì không được như vậy.

Tình Yêu Không Bằng Danh Tiếng

Tình Yêu Không Bằng Danh Tiếng Nữ diễn viên trẻ mới nổi nổi tiếng thẳng tính Trần Bạch Chi cùng tôi tham gia một chương trình hẹn hò truyền hình. Cô ta miệng nhanh hơn não, nói tôi từng đổi mười tám bạn trai, không nên tham gia show hẹn hò mà nên đi khám phụ khoa. Buổi livestream bị gián đoạn đột ngột, tôi yêu cầu cô ta lên tiếng đính chính. Ngay sau đó, cô ta đăng đàn phát biểu công khai trên mạng: “Chỉ tại tôi quá thẳng tính, quên mất đàn chị giỏi che giấu cỡ nào. Giới giải trí tối tăm hơn tưởng tượng nhiều.” Chỉ sau một đêm, tôi bị biến thành thế lực đen tối trong giới, còn cô ta dựa vào sự kiện này mà nổi lên như diều gặp gió, được tôn vinh là “người đầu tiên dám nói thật trong giới giải trí”. Để bảo vệ cho sự “thật thà” của cô ta, ảnh đế thanh mai trúc mã của tôi tự mình ra mặt che chở, trở thành người bảo hộ cho cô ta. Sau hàng loạt “tiết lộ thẳng thắn” của cô ta, tôi bị dính đủ loại tin đồn, đối tác đồng loạt hủy hợp đồng, cuối cùng thậm chí còn bị fan cuồng của cô ta tông xe chết. Sau khi tôi chết, Trần Bạch Chi nhanh chóng thay thế tôi, trở thành “nhất tỷ” mới trong giới. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày quay chương trình hẹn hò kia.

THÌ RA HẠNH PHÚC ĐƠN GIẢN ĐẾN THẾ

Sau khi tôi bị hại chết, đứa con trai mà tôi cực kỳ ghét đã liều mạng để báo thù cho tôi. Người chồng ngày ngày ăn chơi sa đọa của tôi, sau khi phá hủy tập đoàn của kẻ thù, đã ôm hũ tro cốt của tôi và tự vẫn.Linh hồn của tôi trôi nổi trên không trung, không thể tin vào những gì đang diễn ra.Khi mở mắt ra lần nữa, tôi vừa cay nghiệt mắng đứa con trai chỉ đứng hạng nhì toàn trường, vừa đập vỡ hàng loạt đồng hồ hàng hiệu của chồng.Tôi: “…”Tạm ngưng vai diễn độc ác, tôi cần đổi vai thôi.

Nam Chính Trọng Sinh Rồi

Nam Chính Trọng Sinh Rồi Tôi rút thẻ đen ra, định tài trợ học phí cho Thẩm Tự. Hắn đang ngây ngô bỗng trở nên lạnh lùng, cao ngạo. Ngay trước mắt tôi, hàng loạt dòng bình luận điên cuồng nhấp nhô: 【Nam chính trọng sinh rồi, quay về khởi đầu của tất cả.】 【Kiếp này, cuối cùng anh ấy cũng có thể bù đắp nuối tiếc với thanh mai ở kiếp trước.】 【Kiếp trước, nếu không phải nữ phụ ỷ có chút tiền, chen vào giữa nam nữ chính, thì làm sao khiến họ lỡ nhau cả đời?】 Ngẩng đầu lên, tôi bắt gặp ánh mắt đột nhiên u ám lạnh lẽo của Thẩm Tự. Chỉ khi nhìn về phía cô bạn thanh mai, vành mắt hắn mới bất giác đỏ hoe. Chậc. Nam chính trọng sinh rồi. Trở về tuổi mười tám, trong tay chẳng có đồng nào, áo quần lất phất gió Tây Bắc.

Trùng Sinh Chi Mệnh

Trùng Sinh Chi Mệnh Sau khi nhảy xuống thành lâu, ta được tái sinh vào ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta xuống hố nước bẩn, thái độ đầy chán ghét: – Đừng chạm vào Cô, ngươi khiến Cô cảm thấy buồn nôn. Kiếp trước, ta cõng Tiêu Trạch rời khỏi nơi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Chỉ không ngờ rằng, ta yêu hắn như sinh mạng, hắn lại căm ghét ta tận xương tủy. Mới ngày thứ ba sau đại hôn, hắn liền nạp trắc phi, cốt muốn làm ta khó chịu. Sau này nước mất nhà tan, hắn bỏ lại ta, đem theo Trắc phi chạy trốn, đến tận lúc đó ta mới hiểu rằng, trái tim hắn không hề có ta, nhưng tất cả đã muộn rồi. Ta đành ôm hận nhảy thành… Sống lại kiếp này… Ta nhìn bản thân Tiêu Trạch bị thương khá nặng, nhưng lại đẩy ta ra, không cho phép ta tới gần. Ta cười lạnh. Vậy ngươi ở cứ chỗ này chờ chết đi.

Chồng Nhường Cho Tiểu Tam, Tôi Nắm Giữ Tiền Tài

Chồng Nhường Cho Tiểu Tam, Tôi Nắm Giữ Tiền Tài Dẫn con trai và con dâu tương lai đi mua ba món trang sức vàng, tôi vô tình bắt gặp chồng mình đang ngoại tình.Lão già năm mươi tuổi ấy, vậy mà còn mặt mũi nào ôm hôn nồng nhiệt với một cô gái trẻ trung giữa phố.Không chỉ vậy, hai người còn đã có kết tinh tình yêu.Con trai tôi giận đến mức muốn xông lên, đánh cho cặp đôi chó má kia một trận.Nhưng tôi nhanh chóng giữ nó lại.“Làm người phải giữ bình tĩnh. Bố con ngoại tình thì cứ để ông ta đi, mình chỉ cần tiêu tiền của ông ta là được!”“Con không tiêu, sớm muộn gì cũng có người khác tiêu hộ!”Nói rồi, tôi vui vẻ bước vào cửa hàng trang sức, một hơi tiêu gần mười vạn.Con trai và con dâu tương lai thì cứ tưởng tôi tức đến mức mất hết lý trí.Nhưng bọn nó đâu biết rằng…Lão già kia thực ra chẳng còn nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.

Thiên Kim Thất Sủng

Thiên Kim Thất Sủng Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Vì Anh Mà Em Trở Về

Vì Anh Mà Em Trở Về Năm 1984, bệnh viện quân khu Lĩnh Nam. “Ha, đúng là bản lĩnh! Mới cưới vợ không bao lâu đã làm cô ấy đến mức phải nhập viện!” “Ha ha ha, cậu đừng có bày cái mặt đen ra với tôi. Chuyện này là do vợ cậu gây ra, giờ thì cả khu gia thuộc đều biết ‘chiến tích vẻ vang’ của hai người rồi!” “Rầm—” Cánh cửa bị đẩy mạnh phát ra tiếng động lớn. Đột nhiên, Vệ Thục Phân mở bừng mắt! Trước mắt là một mảng tường trắng xóa, trên tường còn có dòng chữ đỏ chói ghi năm 1984, trông vô cùng nổi bật. Cô trợn to mắt, không thể tin nổi, chẳng phải mình đã chết cô độc vì nhồi máu cơ tim trong căn nhà cũ rồi sao? Sao bây giờ lại trọng sinh về 30 năm trước! Đúng lúc này, một giọng nói trầm khàn, lạnh lùng nhưng đầy từ tính vang lên bên tai: “Vệ Thục Phân, cô có biết xấu hổ là gì không?” Cô quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc quân phục màu xanh đứng bên cạnh giường. Làn da anh ta ngăm đen, dáng người cao lớn, thẳng tắp, đôi mắt sắc lạnh đầy uy nghiêm. Đôi môi mím chặt càng toát lên vẻ nghiêm nghị, áp bức. Vệ Thục Phân sững sờ: “Tần Quảng Xuyên!?” Người trước mặt chính là chồng cũ của cô, đại đội trưởng quân khu Lĩnh Nam, Tần Quảng Xuyên! Thời điểm này, hai người vẫn chưa ly hôn, cô mới theo anh ta đến quân khu được hai tháng. Quan trọng hơn cả, bà ngoại cô vẫn còn sống!

Tường Vi Như Nguyệt

Tường Vi Như Nguyệt Trọng sinh một kiếp, ta nghe thấy thứ muội đang bàn bạc về phương pháp chia ruộng mới. Ta liền biết, nàng đã trọng sinh rồi. Nàng nhìn ta, cười lạnh: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ không chúc mừng ta sao?” Ta trông theo dáng vẻ vinh quang khi nàng được tuyển vào cung: “Chúc phúc cho muội.” Thâm cung tựa biển, kiếp trước ta mấy lần thoát ch.t trong gang tấc. Chúc muội đừng ch.t quá sớm.

Công Chúa Bị Từ Hôn

Công Chúa Bị Từ Hôn Ta trọng sinh về ngày Lương Văn Chi từ chối hôn sự tại Kim điện, nhìn thấy hắn nắm chặt tay nha hoàn của ta, thái độ kiên quyết. “Bệ hạ, Tiêu Thiến là người trong lòng vi thần, ngoài nàng ra, vi thần tuyệt đối không cưới bất kỳ nữ tử nào khác.” Là công chúa bị từ hôn, ta đích thân cầu xin ân điển cho hắn: “Phụ hoàng, nếu thế tử đã thâm tình như vậy, không cần miễn cưỡng nữa. Tiêu Thiến tuy là nha hoàn nhưng cũng là người hầu hạ ta tận tâm, không bằng phụ hoàng viết thánh chỉ ban hôn, cũng coi như thành toàn cho đôi uyên ương này.” Lương Văn Chi bỗng nhiên ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía ta, ta mỉm cười nhàn nhạt. Ta cũng rất tò mò, đời này không có sự giúp đỡ của ta, Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.

Trọng Sinh Báo Thù

Trọng Sinh Báo Thù Cố Tướng quân còn trẻ tuổi phong lưu nhưng lại bị ép cưới ta, một công chúa phế vật. Bảy năm thành hôn, hắn đối xử với ta như trân bảo. Cho đến ngày cung biến, hắn giết chết hoàng huynh, tự lập làm đế. Phong cho nha hoàn của ta làm hoàng hậu, còn giáng ta làm tội nô. “Công chúa đã cướp phu quân của người khác thì nên chuộc tội cho đàng hoàng.” Ta mới biết, hắn và nha hoàn của ta đã nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm như vậy. Hóa ra hắn hận ta đến thế. Mở mắt lần nữa, ta đã trọng sinh vào ngày hắn khải hoàn trở về.

Gia Đấu Trong Hầu Phủ

Gia Đấu Trong Hầu Phủ Sau khi sống lại, ta đã đưa cả bốn ngoại thất của Cố Giới đều nạp vào phủ. Kiếp trước, ta không cho phép Cố Giới nạp thiếp. Vì vậy, hắn đã sắm sửa nhà cửa cho các hồng nhan tri kỷ ở khắp nơi, mỗi người đều sống xa hoa như chính thất. Các ngoại thất không gặp mặt nhau, sống hòa thuận vô sự. Nhưng kiếp này, bọn họ chỉ có thể đấu đá đến chết trong tòa tiểu viện này.