Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ Ta là chủ mẫu của Hầu phủ, một tay nuôi dạy đích tử nên người, vậy mà sau khi hắn đỗ trạng nguyên lại nhất quyết không cưới ai khác ngoài một nữ tử thương hộ. Từ đó không màng hoạn lộ, cam tâm tình nguyện trợ giúp nàng ta chăm lo việc buôn bán. Ta ra sức kéo hắn trở về chính đạo, lại bị truyền rằng tranh sủng với con dâu, trở thành ác mẫu nổi danh khắp kinh thành. Cuối cùng bị phế bỏ danh vị, trong cơn nhục nhã tức giận, ta t r eo c ổ t ự v ẫ.n. Sau khi trọng sinh, ta buông tay mặc cho Hầu phủ trên dưới bị con dâu dỗ dành đến ngoan ngoãn phục tùng, nâng nàng ta lên tận mây xanh. Sau đó chỉ vào thứ tử do nha hoàn sinh ra, minh châu lấm bụi, ta cất giọng: “Hắn vừa gọi ta là mẹ, đúng không? Trời đất chứng giám! Chỉ liếc mắt một cái, ta đã biết đó mới là cốt nhục thân sinh của ta!”

Tuyệt Tình Cổ

Tuyệt Tình Cổ Nhiếp chính vương trúng phải tuyệt tình cổ, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc, hắn tìm đến ta và Tống Thanh bởi vì chúng ta là song thánh nữ của Miêu Cương, mà giải tuyệt tình cổ chỉ có một cách, chính là thánh nữ nguyện ý lấy máu nuôi dưỡng cổ trùng của hắn, tự mình trở thành tử cổ của hắn. Hắn hứa rằng: “Ai có thể cứu ta, ngôi vị vương phi của nhiếp chính vương sẽ thuộc về người đó.” Tống Thanh không muốn bị tuyệt tình cổ trói buộc, ép ta đi cứu người: “Tỷ tỷ, sau khi tỷ cứu hắn mặc dù cũng sẽ trúng tuyệt tình cổ nhưng tỷ cũng sẽ trở thành vương phi! Tỷ sẽ không trơ mắt nhìn người ta chết chứ?” Sau đó, nhiếp chính vương cướp ngôi thành công, ta cũng trở thành hoàng hậu, được vạn người kính ngưỡng. Còn Tống Thanh, thánh nữ cuối cùng, lại không giữ được trong sạch, suýt nữa bị vạn ngàn cổ trùng của tộc nhân cắn chết. Ta phái người đi cứu nàng nhưng nàng lại vì ghen ghét, muốn phóng hỏa thiêu chết ta nhưng lại bất cẩn cùng ta đồng quy vu tận. Mở mắt lần nữa, chúng ta đã trở về ngày nhiếp chính vương hứa hẹn. Nàng không chút do dự lựa chọn ngôi vị vương phi. Ta cười. Quên mất không nói với nàng, việc nhiếp chính vương trúng cổ là một trò lừa bịp. Hắn chỉ muốn lừa một thánh nữ Miêu Cương về, ngày ngày lấy máu tim nuôi dưỡng hắn.

Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh

Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh Kiếp trước, tôi là nữ thần tai tiếng của trường, nhưng lại yêu nam thần lạnh lùng. Nữ chính là một học bá, cũng thầm thích anh ấy. Cô ta sợ tôi làm ảnh hưởng đến kỳ thi của anh, nên đã cố tình chặn lại tờ giấy hẹn gặp mà tôi gửi cho nam thần, khiến tôi một mình chờ đợi trong tuyệt vọng và bị x e t ông ch .t. Tám năm sau, khi anh ấy biết được sự thật, tinh thần sụp đổ, kéo theo cô ta cùng ch .t chung. Kiếp này, khi sống lại lần nữa, cô ta quyết định không ngăn cản chúng tôi yêu nhau. Mà ngược lại— Cô ta muốn tận mắt chứng kiến chúng tôi sống không bằng ch .t.

Không Gả Cho Tỷ Phu

Không Gả Cho Tỷ Phu Ta trọng sinh lại năm mười lăm tuổi. Đại tỷ tỷ, người đã gả vào Hầu phủ, sắp sửa qua đời. Trước khi lâm chung, tỷ tỷ cầu xin Hầu gia cưới ta làm kế thất, để ta làm kế mẫu cho hài tử của tỷ tỷ. Nhưng chỉ ba tháng sau khi tỷ tỷ mất, Hầu gia lại cầu hôn đích muội của ta. Ngày xuất giá, đích muội nhìn ta, đầy vẻ khinh miệt và kiêu ngạo. Ta biết, đích muội cũng đã trọng sinh. Kiếp trước, đích muội gả cho một vị tú tài nghèo, luôn ghen tị với ta vì ta được làm chính thê của Hầu phủ, hưởng hết vinh hoa phú quý. Nhưng nàng lại không hề biết, Hầu phủ là một hang ổ lang sói, người nào cũng là những kẻ biến thái tàn nhẫn. Còn vị tú tài nghèo mà đích muội gả cho kiếp trước, cuối cùng lại trở thành Thủ Phụ…  

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình Lúc kẻ bắt cóc cầm d ao lao tới, Thẩm Yến Tây nghĩ rằng tôi sẽ giống như kiếp trước, bất chấp tất cả mà lao ra đỡ d ao thay anh ta.Anh ta ôm chặt người con gái trong lòng Kiều Tô Mạn, nhẹ giọng dỗ dành cô ta.Cho đến khi mũi d ao sắc bén đ â.m xuyên qua lồng ngực, cơn đau dữ dội ập đến.Chỉ lúc này, Thẩm Yến Tây mới hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.Tôi vẫn đứng yên, không nhúc nhích.Ánh mắt lạnh lùng đối diện với anh ta.Bốn mắt nhìn nhau—Tôi mỉm cười với anh ta.Đau không?Chắc là đau chứ.Nhưng so với nỗi đau của tôi kiếp trước, thế này đã là gì?Thẩm Yến Tây, chúng ta còn rất nhiều thời gian để tính sổ.

Bạn Thân Tôi Là Nghệ Sĩ

Bạn Thân Tôi Là Nghệ Sĩ Bạn thân tôi là một nghệ sĩ, cô ấy muốn tự gây mê trong 6 tiếng và để mặc người khác tùy ý làm gì thì làm.Tôi vội vàng ngăn cô ấy lại: “Bản chất con người là thứ không thể thử nghiệm!”Dưới sự thuyết phục của tôi, cô ấy không cam tâm nhưng vẫn hủy buổi triển lãm.Không ngờ, sư tỷ của cô ấy lại tổ chức màn thử nghiệm nhân tính này và nổi tiếng sau một đêm.Bạn thân hận tôi vì đã ngăn cản, trách tôi đã chặn mất con đường khiến cô ấy bùng nổ danh tiếng.Cô ấy đẩy tôi vào dòng xe cộ, khiến tôi bị c án ch .t ngay giữa phố.Mở mắt ra lần nữa, tôi đã nhìn thấu tất cả.Bạn thân tôi hào hứng kể về ý tưởng của mình, tôi chỉ cười nhạt:“Cứ làm điều mà cậu thấy đúng.”Cô ấy không biết rằng, sư tỷ của cô ấy nổi tiếng là nhờ tạo chiêu trò.

Tính Toán Của Chị Dâu

Tính Toán Của Chị Dâu Chị dâu tôi muốn giảm cân khi mang thai, uống phải thuốc hết hạn dẫn đến ngộ độc, mất con.Nhưng cô ta lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi.Cô ta khăng khăng nói rằng chính vì ăn cua mà tôi mua nên mới sả//y tha//i.Bố mẹ chồng căm hận tôi đến tận xương tủy.Về sau, khi phát hiện chồng mình ngoại tình, cô ta không tìm gã cặn bã kia tính sổ mà lại quay sang trả thù tôi.Cô ta đốt cháy tôi trong biển lửa.Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về thời điểm mình vừa xách túi cua đến thăm bố mẹ chồng cùng chồng.Không nói hai lời, tôi xé toạc túi nilon, đổ hết mớ cua vào cống nước thải.“Ăn cua á? Cút hết mà ăn phân đi!”

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Trần Nhà Bố Mẹ Chồng Rơi Xuống Tám Ngàn Vạn

Trần Nhà Bố Mẹ Chồng Rơi Xuống Tám Ngàn Vạn Bố mẹ chồng mua một căn nhà đấu giá, trong lúc sửa chữa thì trần nhà rơi xuống… tám ngàn vạn! Tôi khuyên họ báo cảnh sát ngay lập tức, nhưng để ngăn tôi làm vậy, họ sai chồng tôi đ/ẩ//y tôi từ tầ/ng ca/o xu/ống, dựng chuyện rằng tôi vô ý n/gã xuống lầu. Sau khi trọng sinh, nhìn chồng sắp sửa lật trần nhà, tôi tìm cớ chuồn ngay lập tức, đồng thời đảm bảo camera giám sát ngoài cửa có thể ghi lại bằng chứng họ lấy số tiền đó. Lần này, tôi muốn nhìn xem, bọn họ có mạng lấy nhưng không có mạng để xài!

Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu

Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu Ta và Tiêu di nương đấu nhau cả một đời. Trước khi chet, nàng ta không chịu gặp Tạ Tầm, chỉ để lại một câu: “Thiếp thân thế hèn mọn, nếu có kiếp sau, chỉ nguyện cùng quân không gặp lại.” Tạ Tầm chắc chắn rằng chính ta đã bức nàng ta đến chết, đêm khuya cầm kiếm xông vào tẩm các của ta, bắt ta đền mạng. Ta bị người đẩy ra, ngã thẳng vào lưỡi kiếm, đau đớn mà chết. Khi mở mắt ra, ta đã quay về ngày phụ thân chọn phu quân cho ta. Trước mặt, một người là Tạ Tầm vừa mới đỗ trạng nguyên, một người là thiếu niên tướng quân Kỷ Thiệu An. Ta nhấc gậy lớn, đem cả hai đuổi ra ngoài. Tạ Tầm không phải người tốt, nhưng kiếp trước, kẻ đứng sau đẩy ta chính là Kỷ Thiệu An.

Năm 89 Tuổi, Tôi Tái Sinh Sau Khi Chồng Giả Chết

Năm 89 Tuổi, Tôi Tái Sinh Sau Khi Chồng Giả Chết Năm tôi 89 tuổi, người chồng mà tôi từng nghĩ đã bỏ mạng nơi chiến trường – Cố Đình Tông – lại vinh quang trở về quê hương. Ngày cưới hôm đó, chỉ vừa qua đêm tân hôn, chiến tranh bùng nổ, anh cùng những người trong làng vội vã lên đường ra trận. Anh để lại một câu “Chờ anh”, rồi từ đó không còn tin tức gì nữa. Tôi một mình ở quê nhà, hầu hạ cha mẹ chồng, thủ tiết suốt 70 năm, không tái giá. Lần nữa gặp lại Cố Đình Tông, bên cạnh anh đã có con cháu đầy đàn, hưởng phúc gia đình đầm ấm, còn tôi chỉ là một người già cô quạnh, trơ trọi. Tôi biết, số mệnh trêu người, tất cả đều là ý trời, chẳng trách được ai. Nhưng mãi đến khi ch/ế/t đi, tôi mới biết, Cố Đình Tông từng quay về vô số lần. Chỉ là, lần nào anh cũng cố tình tránh mặt tôi.

Thái Tử - Ngươi Dám Lừa Ta?

Thái Tử – Ngươi Dám Lừa Ta? Thái tử rơi xuống vách đá, tỉnh dậy liền cho rằng ta là Thái tử phi của hắn, ngày nào cũng quấn lấy gọi ta là vợ, Hoàng đế thấy vậy thì vô cùng vui mừng, đích thân chỉ hôn. Ta phong quang mà gả vào Đông cung, sau khi thành hôn, ta và Thái tử gắn bó như keo như sơn. Nhưng vào ngày lên ngôi, hắn lại dùng một ly rượu độc để giết chết ta, thay vào đó đón về một ả ngư nữ gia cảnh nghèo khổ. Thái tử nắm tay ả ngư nữ, nói với ta một cách trịnh thượng: “Từ đầu đến cuối, ngươi chỉ là hòn đá lót đường để ta cưới nàng ấy mà thôi”. Sau đó ta mới biết Thái tử được ả ngư nữ này cứu khi rơi xuống vực sâu, hai người đã sớm tự định chung thân. Lúc đó địa vị của Thái tử không ổn định, không thể lấy ả làm chính thê nên đành giả vờ mất trí nhớ để lừa ta. Sau khi lên ngôi, hắn liền phong ả ta làm Hoàng hậu bất chấp mọi sự phản đối. Còn ta, người vợ tao khang của hắn, lại bị hắn qua cầu rút ván. Mở mắt ra lần nữa, ta quay lại ngày Thái tử ngỏ lời cầu hôn. Ta liền đích thân giúp hắn đưa ả ngư nữ nghèo khổ hồi kinh: “Điện hạ nên cưới ân nhân cứu mạng chứ không phải ta!” Nhưng Thái tử lại hối hận rồi.

Sau Khi Tái Sinh, Tôi Tiêu Diệt Cả Gia Đình

Sau Khi Tái Sinh, Tôi Tiêu Diệt Cả Gia Đình Tôi đã được tái sinh. Vừa mở mắt, phát hiện mình đang ở ngân hàng, bên cạnh là mẹ và em trai tôi. Hai người đang nhìn chằm chằm sổ tiết kiệm trong tay tôi, còn không ngừng thúc giục: “Con còn chần chừ cái gì? Mau rút tiền ra, không thì căn hộ tốt đều bị cướp hết mất.” Nhìn hai gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mắt, lại nhìn thoáng qua sổ tiết kiệm trong tay. Đây là toàn bộ tài sản của tôi và Quý Hưởng! Tôi nhét sổ tiết kiệm vào trong túi, đứng dậy rời đi. Mẹ tôi đuổi theo túm lấy cánh tay tôi, vội hỏi: “Con đi đâu vậy?” Em trai tôi chặn trước mặt tôi không cho tôi đi: “Đưa tiền cho tôi!” Tôi không nói hai lời giơ tay tát nó một cái, sau đó đưa tay chặn một chiếc taxi, nghênh ngang rời đi. Kiếp trước, tôi làm Phù đệ ma* suốt cả một đời. {*Theo lời giải thích của 1 bạn thì Phù đệ ma: chỉ những cô gái bị bố mẹ tẩy não từ nhỏ, mục đích sống chỉ là để cống hiến cho em trai, sau lấy chồng thì bòn rút của nhà chồng cho em trai.} Đem những món đồ đáng giá đưa hết cho em trai Lưu Đông, nhưng kết quả là gì? Ly hôn với Quý Hưởng không lâu, tôi liền mắc bệnh nan y. Lúc nằm ở bệnh viện không có tiền chữa trị, Lưu Đông ngay cả mặt cũng lười lộ, mẹ ruột của tôi ngược lại lại tới, cũng mang cho tôi một bình bách thảo khô. Mặc dù sống lại một đời, tôi vẫn nhớ rõ vẻ mặt của bà ấy lúc đó. Vẻ mặt bà ấy chán ghét, đại khái là cảm thấy xui xẻo: “Chet sớm đầu thai sớm. Không đâu lại mắc loại bệnh này, đừng làm ảnh hưởng đến vận may của em trai mày!” Khi thuốc tràn vào cổ họng của tôi, cảm giác nóng rát như lửa, cố đốt cháy lồng ngực, lòng tôi tràn ngập hận thù. Tôi muốn biến thành á c q uỷ đ òi m ạng. Nhưng ông trời có đức hiếu sinh, đã giúp cho tôi sống lại!

Truy Thê Trong Trò Chơi Kinh Dị

Truy Thê Trong Trò Chơi Kinh Dị Vì muốn cứu ánh trăng sáng, Phó Doãn Lễ đã ném tôi vào phó bản kinh dị cấp SSS. Anh ta nói: “Lấy phần thưởng vượt ải cứu cô ấy, tôi sẽ cưới em.” Không ai biết, phó bản đó tôi đã từng solo một mình. Sau đó suốt nhiều tháng liền, tôi bặt vô âm tín. Phó Doãn Lễ cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa, dẫn theo mọi người xông vào phó bản, đạp tung cánh cửa. Giọng anh ta run rẩy: “Thanh Thanh, đừng sợ, tôi đến đón em về nhà.” Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta nhìn thấy— Truyền thuyết về boss phó bản giết người không chớp mắt lại đang ôm tôi vào lòng. Đầu ngón tay hắn cuộn lấy lọn tóc của tôi, khẽ cười: “Vợ à, hắn là ai thế?”

Trọng Sinh Thái Tử Phi

Trọng Sinh Thái Tử Phi Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta. Khi ta khó sinh, hắn liền nói muốn giữ con bỏ mẹ. Ta chưa mãn tang, hắn đã vội vàng rước biểu tỷ của ta về. Họ ân ái mặn nồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Còn con của ta, lại chịu mọi uất ức, sống không bằng chết. Ta hóa thành một hồn ma, lẩn trốn trong góc tối, nhìn con trai ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhìn con trai bị người ta đạp ngã xuống đất, cưỡi như ngựa, lại vì một viên kẹo hồ lô mà phải học tiếng chó sủa…… Ta đã là một hồn ma, tất cả khổ đau và ô uế trên thế gian này ta đều có thể chịu đựng. Điều duy nhất ta không thể chịu đựng, đó chính là thấy đứa con do chính mình sinh ra bị dày vò đến không ra hình người. Cho nên, ta trọng sinh rồi.

Đời Này Không Còn Nhường Nhịn

Đời Này Không Còn Nhường Nhịn Trong nhà có hai đứa con, nhưng chỉ có một suất đi học.Em gái tốt bụng nhường lại cho tôi, còn mình thì đi lấy con trai trưởng thôn.Mùa đông giá rét, tôi mặc chiếc áo cũ, đạp xe đến trường.Còn em gái lại khoác lên bộ váy cưới đỏ rực, được rước vào căn nhà hai tầng duy nhất trong làng.Tốt nghiệp cấp ba, tôi đi làm công nhân công trường kiếm tiền đóng học phí, em gái thì bụng to vượt mặt, vênh váo khoe khoang.“Chị à, học nhiều cũng chẳng bằng em lấy được tấm chồng tốt.”Sau này, tôi tốt nghiệp đại học, dẫn theo nhà đầu tư quay lại quê hương.Trưởng thôn niềm nở tiếp đón, chỉ mong kiếm thêm chút tiền đền bù giải tỏa.Em gái, người đã sinh ba đứa con gái, đứng giữa ruộng chửi ầm lên.Nhìn nhà đầu tư trẻ tuổi, ăn mặc chỉn chu bên cạnh tôi, mắt em ấy đỏ bừng vì ghen tị.“Cuộc sống như vậy đáng lẽ phải là của tôi!”Cơn tức giận bốc lên, em đẩy tôi xuống dòng nước chảy xiết trong núi.Lần nữa mở mắt ra, tôi đã quay về mười năm trước.“Chị ơi, chị lấy con trai trưởng thôn đi, còn chuyện học hành, cứ để em lo.”

Vọng Thư

Vọng Thư Đích tỷ đem lòng yêu một gã đào kép, vì muốn cùng hắn tư bôn mà p/hóng hỏa giả c/h/ết. Nhìn thi thể cháy đen, hu/yết n/hục mơ hồ trước mắt, thanh mai trúc mã Lục Minh Hủ của ta sắc mặt lạnh nhạt: “Là nàng bạc mệnh.” Thế nhưng, bàn tay giấu trong tay áo lại siết chặt đến trắng bệch. Về sau, ta dốc lòng bày mưu tính kế, trợ giúp hắn lên ngôi Thái phó. Vậy mà hắn lại tùy ý gán cho ta một tội danh, đem ta th/iêu sống. Thì ra hắn vẫn luôn nghi ngờ rằng trận hỏa hoạn năm đó là do ta gây ra. Hắn nói: “Cảnh Vọng Thư, ngươi có biết Liên nhi c/h/ết thảm đến mức nào không?” Lần nữa mở mắt, ta quay trở về thời khắc đích tỷ cố ý phóng hỏa. Lục Minh Hủ đã muốn làm một kẻ si tình, vậy thì để hắn làm đi.

Đích Nữ Báo Thù

Đích Nữ Báo Thù Ta trùng sinh trở về đúng ngày yến tiệc sinh thần của chính mình. Thứ muội vẫn như kiếp trước, lừa ta lên lầu các, rồi tự tát sưng mặt mình để vu vạ rằng ta khi dễ nàng. “Đích tỷ, cứ chờ mà thân bại danh liệt đi!” Nghe tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng gần, ta đột nhiên nhớ lại lời nàng đã nói trước khi ta ch/ết ở kiếp trước: “Muốn trách thì trách ngươi mắt mù, không biết nhìn người! Còn ngây thơ cho rằng đích thứ không khác biệt! Nếu không có khác biệt, vậy vì sao ngươi có thể gả cho Dự ca ca, còn ta lại như con chuột chui rúc nơi mương tối mà lén lút cùng hắn? Ta nói cho ngươi biết, chưa có một ngày nào ta không muốn thay thế ngươi! Chỉ có tự tay g/iết ch/ết ngươi, ta mới hả dạ!” O/án th/ù chất chồng, lửa giận sôi trào. Ta lập tức chộp lấy cây kéo bên cạnh, một đường rạch nát gương mặt nàng! “Thứ nữ vẫn mãi là thứ nữ, chỉ biết giở trò bạt tai!” “Nay, để ta dạy ngươi xem đích nữ nên khi dễ người thế nào!”

Thảm Họa Cá Chình

Thảm Họa Cá Chình Chị họ nhiều năm không có con, đi bơi ở sông thì bị cá chình ngắm trăng chui vào người. Kết quả chưa đầy hai tháng, bụng chị ấy đã to lên, thậm chí có thể thấy rõ “thai động”. Tôi khuyên chị mau chóng đi bệnh viện kiểm tra, nếu không cá chình bất cứ lúc nào cũng có thể chui ra ngoài. Nhưng chị họ lại ôm bụng cười hớn hở: “Em biết gì chứ, con trai chị trời sinh có thần lực, ở trong bụng đã có thể bảo vệ mẹ rồi.” Sau đó, chị họ ngất xỉu ở nhà, tôi đưa chị đến bệnh viện, bác sĩ lấy ra từ tử cung của chị từng con cá chình nhỏ. Tử cung của chị bị nhiễm trùng nghiêm trọng, từ đó về sau không thể mang thai được nữa. Chị hoàn toàn căm hận tôi, đã đ â.m tôi đến ch .t, rồi vứt x á.c xuống sông cho cá chình ăn. “Con trai tao là bị mày nguyền rủa nên mới mất! Mày đi ch .t đi!” Ngay cả mẹ ruột tôi cũng cho rằng tôi xen vào chuyện người khác, tự làm tự chịu, nên đã giúp chị họ che giấu nguyên nhân cái ch .t của tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày chị họ đi bơi.

Luân Hồi Báo Ứng

Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.