Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ!

Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ! Đại sư tỷ người đạm như cúc, đối với tài nguyên tu tiên không tranh không đoạt. Ta tại bí cảnh thoát chết trong gang tấc, chịu đựng tủi nhục để bảo toàn Kết Anh thảo, giúp nàng ta thuận lợi kết Nguyên Anh trong thời khắc quan trọng. Nàng ta lại chỉ trích ta không nên vì Kết Anh thảo mà làm liên lụy mặt mũi của tông môn, dùng roi trừng phạt ta. Cơ thể nàng ta bị trúng hàn độc, sống không được bao lâu, ta liền bỏ ra tất cả linh thạch, đắc tội Thông Thiên tông, vì nàng ta lấy được thần dược ngàn năm hiếm gặp để giải độc. Nàng ta liền trách ta làm việc quá cấp tiến, đắc tội với Thông Thiên tông, hủy đi một thân tu vi của ta, đem ta nhốt vào vực sấm sét. Ta sống sờ sờ bị sét đánh chết. Mở mắt ra lần nữa, ta quay trở về trước ngày khởi hành tranh đoạt Kết Anh thảo. Lần này, tu vi ta muốn có. Mệnh của nàng ta, ta cũng muốn lấy!

Liếm Chó Thượng Vị

Liếm Chó Thượng Vị Tôi là học sinh đặc biệt được tuyển chọn vào một trường quý tộc. Để tránh bị bắt nạt, tôi trở thành “kẻ theo đuôi” của đám thiếu gia. Thiếu gia lên xe, tôi mở cửa; thiếu gia đánh nhau, tôi cổ vũ; thiếu gia muốn “bay lên trời”, tôi hết mình tung hô. Khi đó, một tiểu bạch liên không chịu nổi, đứng ra chắn trước tôi và tuyên bố đầy chính nghĩa: “Các anh không được bắt nạt A Lê nữa!” Đám thiếu gia ngay lập tức bị thu hút bởi cô ấy. Nhưng, ánh mắt của “bạch liên hoa” chỉ dõi theo tôi. Vì vậy, họ bắt đầu dùng cách bắt nạt tôi để ép “bạch liên hoa” làm bạn gái của họ. Từ đầu, cô ấy cương quyết không đồng ý, nhưng rồi dần dần lại bị cảm động mà yêu họ. Thậm chí sau này, cô ấy còn nghĩ rằng tôi muốn c//ướp bạn trai của mình. Tôi hiểu ra rồi. Thì ra tôi chỉ là một phần trong trò chơi của họ.

Đại Sư Tỷ Phản Kích

Đại Sư Tỷ Phản Kích Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Sau Khi Không Nuôi Con Thay Em Gái Vong Ân Bội Nghĩa

Sau Khi Không Nuôi Con Thay Em Gái Vong Ân Bội Nghĩa Em gái tôi còn đang học đại học thì lại mang thai. Mẹ tôi nói, “Đúng lúc đấy, không cần cha, giữ con. Sinh ra thì để chị con nuôi.” Kiếp trước, bị hai người họ dỗ ngọt hết nước hết cái, tôi đồng ý. Thế là tôi trở thành một bà mẹ đơn thân chưa chồng đã có con. Bạn trai chia tay tôi. Công việc thì vì chuyện chăm trẻ mà bị đuổi. Khó khăn lắm mới nuôi nấng đứa cháu nên người, thì em gái và bố đứa nhỏ lại nối lại tình xưa, rồi kết hôn. Họ tuổi tác lớn không thể sinh thêm, bèn muốn đón con về nuôi. Tôi không đồng ý. Họ bèn xúi cháu tôi, nói là tôi đã cướp nó khỏi tay cha mẹ, chính tôi đã chia cắt một gia đình hạnh phúc, khiến nó phải lớn lên trong đơn thân. Thằng bé bị tẩy não, thừa lúc tôi không đề phòng đã đ/ẩ/y tôi từ tầ/ng m/ười bả/y xuố/ng. Mẹ và em gái tôi tận mắt nhìn thấy mà vẫn chọn bao che, còn đứng ra làm chứng giả. Tôi ch .t rồi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ thản nhiên thừa kế nhà, xe, tiền bạc mà tôi dành dụm cả đời, rồi sống cuộc đời mẹ hiền con hiếu như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Oán khí ngút trời khiến tôi trùng sinh. Trở lại đúng ngày em gái nói với tôi là nó mang thai.

Đùi Gà Không Dành Cho Tôi

Đùi Gà Không Dành Cho Tôi Những năm 90, vật tư khan hiếm. Trong nhà hiếm lắm mới hầm được một con gà, vậy mà mẹ lại đem cái đùi gà cho con trai bác Vương hàng xóm. Lúc ăn cơm, ba hỏi đến, mẹ lại nói là tôi ăn. Tôi không nhận, mẹ lập tức chửi tôi là đồ nói dối. “Chính là mày ăn! Chính là mày ăn! Ăn rồi còn không nhận! Tao đánh ch .t cái đồ nói dối như mày…” Cuối cùng, mẹ thật sự lỡ tay đánh ch .t tôi. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay về bàn cơm hôm đó. Mẹ cười gượng, nói: “Đùi gà là Phương Phương ăn đấy.” Lần này, tôi đứng bật dậy, lớn tiếng nói: “Cha! Đùi gà là con ăn! Con sẽ không nói là mẹ đưa cho bác Vương đâu!”

Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông

Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông Trọng sinh một đời, ta lựa chọn tránh né mọi lần gặp gỡ với thiếu tướng quân Mục Hằng. Hắn tham dự lễ cập kê của biểu muội, ta liền giả bệnh nằm liệt giường. Hắn đoạt giải nhất đố đèn Nguyên Tiêu vì biểu muội, ta ở nhà một mình nâng chén thưởng nguyệt. Hắn quyết định nhập học tộc học, ta dứt khoát ôm chặt đùi Tam công chúa, vào cung làm thư đồng. Ta vẫn nhớ kiếp trước trọn một đời lầm lỡ, Mục Hằng ngồi bên giường cảm thán, rằng chính ta đầy rẫy tâm cơ, cướp đi hôn duyên giữa hắn và biểu muội. Ngay cả nữ nhi độc nhất của ta cũng oán ta là một mụ đàn bà điên cuồng, không bằng biểu di mẫu dịu dàng hiền thục.

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung “Trên mạng nói có một bộ tộc ở châu Phi lại theo chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng phải đó chính là cuộc sống mà em mơ ước sao? Nếu em đến đó, chắc chắn em có thể cưới năm người đàn ông về phục vụ em!” “Trời má, còn có lễ hội kiểu này nữa à? Em muốn ngủ với soái ca nào cũng được luôn. Em vừa liên hệ với một chị bạn rồi, chị ấy bảo có kênh để gia nhập bộ tộc này, với lại có người trong bộ tộc còn định cư bên nước mình nữa kìa!” Em gái tôi – Lưu Trân Bảo – hớn hở tưởng tượng viễn cảnh hạnh phúc khi được sống trong một cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng. Còn tôi thì vừa bừng tỉnh – hóa ra mình đã trọng sinh. Nhìn Trân Bảo đang say sưa mơ mộng, lại thêm ánh mắt ra hiệu liên tục của mẹ, tôi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiễn cả hai người lên chầu trời ngay lập tức. Mẹ tôi là người mở lời trước: “Trân Linh à, con là chị thì khuyên em một tiếng đi, người châu Phi da đen thui, lại còn mấy cái thói quen sinh hoạt kỳ cục. Dù có sống ở nước mình thì trên người kiểu gì cũng mang bệnh tật!” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nhưng mặt lại cố ra vẻ ngưỡng mộ, cố tình nói với Trân Bảo: “Em gái, chị ủng hộ em đó. Chị cũng muốn theo em đến bộ tộc châu Phi kia, cưới năm ông chồng về hầu hạ. Em có thể dẫn chị theo được không?”

Thâm Tình Đến Muộn

Thâm Tình Đến Muộn Trước khi nhận nhiệm vụ cuối cùng, tôi hỏi Phó Cận Thần lần cuối cùng: “Anh có thể cưới em không?” Anh im lặng một lúc, rồi nói: “Được.” Tôi và hệ thống cùng lúc ch .t lặng: “Tiêu rồi.” Chẳng phải đã thỏa thuận, chỉ cần bị từ chối đủ 100 lần, tôi có thể trở về thế giới thực sao? Hóa ra… tất cả chỉ là một phen hú vía. Bởi vì ở nhiệm vụ cuối cùng, tôi lại vô tình trở thành vật thế mạng cho mối tình đầu của anh. Phó Cận Thần đã ở bên cô ấy ba ngày, rồi mới nhớ ra tôi — Và điều chờ đón anh, lại là tin tôi hy sinh trong nhiệm vụ.

Trường Tương Tư

Trường Tương Tư Ta và Tiêu Cẩn thành thân vào ngày hôm đó, hắn vì cứu “hảo huynh đệ” của mình mà bỏ mặc ta trước mặt mọi người. Kết quả, hắn bị thuốc nổ làm nát hai chân, đôi mắt cũng mù lòa. Ta từ chối cùng Tiêu Cẩn bái đường lần nữa. “Hảo huynh đệ” của hắn xúi giục người nhà họ Tiêu chặt đứt hai chân ta, làm mù mắt ta, để ta “xứng đôi” với Tiêu Cẩn. Trong đêm thành thân, khi “hảo huynh đệ” của hắn náo động phòng, ta châm ngòi thuốc nổ, cùng bọn chúng đồng quy vu tận!

Chúng Ta Đã Từng

Chúng Ta Đã Từng Chồng tôi đã ch .t. Bởi vì mối tình đầu của anh ta 44. Trước khi đi, cô ta để lại một bức thư: “Giá như kiếp sau có thể làm vợ anh thì tốt biết mấy.” Khi đó, Lục Kim An vẫn điềm nhiên như không. Nhưng tối hôm đó, tôi nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. Đẩy cửa bước vào, tôi thấy anh nằm bất động trong bồn tắm đầy nước. Bên cạnh là một bức thư viết ngoáy nguệch ngoạc: “Được, anh đến tìm em.” Kết hôn 5 năm, tôi không ngờ Lục Kim An lại yêu cô ta sâu đậm đến vậy. Mở mắt ra, tôi quay về thời cấp ba. Tôi nhìn Lục Kim An đang nghiêm túc làm đề dưới chiếc quạt trần trong lớp học, nói: “Nói cho cậu một bí mật nhé, Lâm Đường chính là vợ tương lai của cậu đấy.”

Ly Hôn Vui Vẻ

Ly Hôn Vui Vẻ Kỷ niệm ba năm kết hôn, Chử Hàn đưa em gái của người anh em đã khuất về nhà chăm sóc. Tôi không đồng ý. “Cái gọi là chăm sóc của anh, nhất định phải để cô ta sống trong nhà chúng ta sao?” Chử Hàn nói tôi vô tình, không để ý đến sự phản đối của tôi mà giữ Trần Nam Duyệt lại. Tôi không thể chịu đựng nổi. Lần nào cũng cãi vã, hết lần này đến lần khác rơi vào cái bẫy của Trần Nam Duyệt. Cho đến khi cả tôi và cô ta cùng bị bắt cóc, Chử Hàn chỉ cứu cô ta. Lúc ấy, tôi mới nhận ra, người từng thề chỉ yêu mình tôi, đã sớm thay lòng đổi dạ. Sau khi trọng sinh, tôi không còn mong chờ tình yêu của Chử Hàn nữa. Khi anh ta đưa Trần Nam Duyệt về nhà, tôi chỉ mỉm cười nói: “Được thôi.”

Chỉ Cần Con Được Bình An

Chỉ Cần Con Được Bình An Khi tôi đau bụng và sinh non, Giang Hoài Tự bỏ mặc tôi, chạy đến bên người thanh mai của anh ta chỉ vì cô ấy có dấu hiệu sinh sớm. Cứ như vậy, con gái tôi vừa chào đời đã phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh. Anh ta an ủi tôi: “Con gái vẫn còn sống không phải sao? Nếu Nhược Tuyết xảy ra chuyện, cô ấy suýt chút nữa thì một xác hai mạng rồi.” Sau này, khi con gái tôi và con trai của người thanh mai cùng bị mắc kẹt trong biển lửa, Giang Hoài Tự không chút do dự lựa chọn cứu con trai của cô ta trước. Và thế là, con gái tôi bị ngọn lửa nuốt chửng, chết trong đau đớn. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày con gái tôi gặp nạn.  

Sống Trong Ảo Mộng

Sống Trong Ảo Mộng Bạn cùng phòng của tôi mắc bệnh ảo tưởng có người theo đuổi, cứ tưởng ai cũng thích cô ta. Hè đó cô ta theo tôi về nhà chơi, ba mẹ tôi ra tận cửa đón. Mới nhìn một cái, cô ta đã chắc nịch: “Ba mày có tình ý với tao.” Ba tôi chẳng buồn đáp, vậy mà cô ta lại ngượng ngùng cười: “Ba mày chắc đau lòng vì tao chịu thiệt khi làm người thứ ba.” Sau đó chắc vì không muốn để ba tôi phải đau lòng, nên tôi với mẹ bị bọn bắt cóc tống thẳng vào máy xay thịt. Đầu lìa khỏi cổ, mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm về phía bạn cùng phòng. Rồi tôi mở mắt ra, lại quay về chuyến xe khách hè đó, lúc đang trên đường về nhà.

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.  

Thanh Tuyết Trùng Sinh

Vị hôn phu ta, không chút hổ thẹn, dẫn về một kỹ nữ đã mang thai, quyết tâm từ hôn cùng ta, nạp nàng làm chính thất. Thánh thượng đại nộ, trách phạt nghiêm khắc, lại hạ thánh chỉ ban ch cho kỹ nữ kia. Về sau, tân đế đăng cơ, hắn trở thành trọng thần bên tân quân, lại xoay người vu cáo phụ thân ta thông địch bán quốc, khiến phủ Thừa tướng bị tru di toàn tộc. Ta, thân là trưởng nữ Thừa tướng, lại bị hắn đánh gãy tay chân, ném vào quân doanh, bị người tàn nhẫn sỉ nhục mà ch. Hắn mắt đỏ ngầu, nét mặt tràn đầy oán độc: “Nếu không phải vì ngươi, làm sao Nhuyễn Nhi lại một x::ác hai mạng!” Ta vừa mở mắt, thì quay lại đoạn thời gian hắn mang kỹ nữ kia hồi kinh.

Kế Mẫu Mẫn Hợp

Kế Mẫu Mẫn Hợp Năm ta tám tuổi, phụ thân nạp kế thất. Các thúc bá thẩm nương trong nhà dọa nạt rằng: “Nhà có mẹ kế thì sẽ có cha dượng. Bà ta tất sẽ hãm hại con, vì con đường tương lai của con bà ta.” Kiếp trước, ta ngu muội tin lời bọn họ, khắp nơi chống đối kế mẫu, khiến nàng cùng phụ thân dần sinh hiềm khích, lòng người cách biệt. Sau này, phụ thân tử trận sa trường. Đại phòng không có đích tử, tước vị rơi vào tay Nhị thúc. Muội muội ta bị coi như công cụ liên hôn, ép gả cho kẻ bất tài vô đức. Ta tính tình bướng bỉnh, không chịu khuất phục, bị thẩm nương kiếm cớ đánh đập, vứt vào Tây viện tự sinh tự diệt. Khi thoi thóp sắp chết, chính kế mẫu, người bị bức phải rời phủ dẫn theo người nhà mẹ đẻ phá cửa xông vào, chạy đến bên ta. Ta còn chưa kịp gọi nàng một tiếng “nương”, đã ôm nỗi hối hận mà từ giã cõi đời. Một sáng tỉnh dậy, ta kinh hãi phát hiện mình trọng sinh, trở về ngày thứ hai sau khi kế mẫu bước chân vào cửa.

Kiếp Này Không Làm Kẻ Dự Bị

Kiếp Này Không Làm Kẻ Dự Bị Kiếp này, tôi cố tình tránh xa mọi mối liên hệ với Lục Thừa Xuyên. Anh ta cứ việc đi thương tiếc vợ con của người bạn đã khuất. Còn tôi, tôi sẽ chăm sóc chiến hữu đã mất vợ của anh ta. Tôi đi theo con đường của anh, nhưng anh ta lại là người khóc. “Giang Vi, em đã kết hôn rồi, em có biết không?” Tôi bật cười, giọng điệu thản nhiên. “Ồ, hóa ra anh cũng biết đấy à.”

Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật

Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật Tôi là vợ hợp pháp của một tên cặn bã.Mùng Một Tết năm ấy, tôi đột nhiên thèm uống nước dừa tươi.Chồng tôi không nói không rằng liền chạy ra ngoài mua cho bằng được.Không ngờ, giữa đường anh ta lên cơn đau tim, ch .t ngay tại chỗ.Tôi đau đớn tột cùng lao đến bệnh viện, còn chưa kịp khóc thì đã bị mẹ chồng tát cho mười cái như trời giáng, đến mức ngất xỉu.Khi tỉnh dậy, thứ chờ đón tôi chỉ là một hộp tro cốt và khoản nợ chồng để lại, hơn chục triệu.Từ đó, tôi bất chấp mạng sống cày cuốc trả nợ.Mãi đến mười lăm năm sau mới trả xong.Lúc ấy, người tôi đầy bệnh tật, đang đi nhặt rác trong khu nhà giàu, thì bất ngờ thấy chồng tôi – người đã ch .t mười lăm năm trước – bước xuống từ một chiếc xe sang, tay dắt một phụ nữ và một đứa bé.Tôi chặn anh ta lại hỏi cho ra lẽ, thì bị anh ta đá văng ra xa.Anh ta cười nhạo tôi:“Diệp Vi Vi, cô đúng là một con ngu không thể tả.”“Tôi chỉ không muốn chia tài sản nên mới giả ch .t để thoát khỏi cô, ai ngờ lại lừa dễ như vậy.”“Nợ tôi không cần trả, cô lại tự ôm hết vào người, nhờ cô mà giờ ba người nhà tôi mới được sống cuộc sống như giới thượng lưu.”Tôi tức đến mức ch .t tại chỗ.Lần nữa mở mắt ra.Tôi quay về đúng ngày mùng Một Tết năm ấy.

Nữ Chính Không Bao Giờ Nhường Vai

Nữ Chính Không Bao Giờ Nhường Vai Một cái tát vang dội giáng xuống, gương mặt của chồng tôi Cố Mặc Đình sưng đỏ thấy rõ bằng mắt thường. Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt u ám. “Khương Hoan, em dám đánh tôi? Em điên rồi à?” Mọi người trong phòng họp cũng đồng loạt quay đầu nhìn tôi. Dù sao trước giờ tôi luôn nhẫn nhịn, cho dù Cố Mặc Đình quá quắt cỡ nào, tôi cũng vì yêu mà lựa chọn chịu đựng, nhún nhường. Kiếp trước, Cố Mặc Đình cướp đi phương thuốc tôi dày công nghiên cứu suốt ba năm, đưa cho cô đàn em Tiểu Lâm của anh ta là Lâm Loan Loan để cô ta lấy danh tiếng. Ngay cả chức phó viện trưởng từng hứa với tôi, anh ta cũng tặng luôn cho cô ta. Tôi đã nhịn, không làm ầm lên.

Vạch Trần Lòng Người Hiểm Ác

Vạch Trần Lòng Người Hiểm Ác Con gái tôi bị kẻ giết người hàng loạt làm hại, tôi truy đuổi hắn hai mươi năm, đưa hung thủ ra trước công lý, đối phương lại không thừa nhận đã hại chết con gái tôi. Chồng cũ đã kết hôn với em gái tôi, con cái song toàn, gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Mà tôi lại vất vả quá sức nên sinh bệnh, ung thư gan giai đoạn cuối. Trước khi chết, em gái nói cho tôi biết, con gái của tôi là do cô ta giết chết rồi chôn xác. Cũng chính cô ta cổ vũ tôi cho dù ly hôn cũng phải cố chấp truy đuổi hung thủ, đòi lại công đạo cho con gái. Em gái từng bước loại bỏ từng chướng ngại, chiếm lấy mọi thứ của tôi. Tôi dùng chút sức lực cuối cùng đ ẩy cô ta ra khỏi cửa sổ, đồng quy vu tận. Lần nữa mở mắt, tôi được trọng sinh, trọng sinh vào buổi sáng hôm con gái mất tích.