Trọng Sinh

Trâm Hoa Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy. Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh. Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn. Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra. Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi. Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết Hàng xóm tôi mang thai, thường xuyên nhờ tôi chở đi làm. Đến giai đoạn cuối thai kỳ, cô ấy ăn kem rồi đột ngột xuất huyết nghiêm trọng. Khi tôi biết chuyện thì đứa bé đã không còn. Chồng cô ta đổ lỗi cho tôi lái xe không cẩn thận, ra tay giết tôi rồi ném xác xuống hồ lạnh giá. Mở mắt lần nữa, tôi quay về thời điểm hàng xóm vừa mới mang thai.

Các Anh Trai Đều Trọng Sinh Rồi Tôi là thiên kim thật của hào môn. Trước ngày trở về nhà họ Lê, tôi nằm mơ thấy ba người anh trai của mình— Họ cưng chiều “thiên kim giả” đến mức mù quáng, Mà “thiên kim giả” thì… lòng lang dạ sói. Kết quả, ba anh trai nhà tôi: người thì tàn phế, người hủy dung, người thân bại danh liệt. Ừm… khó mà bình luận. Điều kỳ lạ là trong mơ tôi không có vai trò gì luôn.

Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông Trọng sinh một đời, ta lựa chọn tránh né mọi lần gặp gỡ với thiếu tướng quân Mục Hằng. Hắn tham dự lễ cập kê của biểu muội, ta liền giả bệnh nằm liệt giường. Hắn đoạt giải nhất đố đèn Nguyên Tiêu vì biểu muội, ta ở nhà một mình nâng chén thưởng nguyệt. Hắn quyết định nhập học tộc học, ta dứt khoát ôm chặt đùi Tam công chúa, vào cung làm thư đồng. Ta vẫn nhớ kiếp trước trọn một đời lầm lỡ, Mục Hằng ngồi bên giường cảm thán, rằng chính ta đầy rẫy tâm cơ, cướp đi hôn duyên giữa hắn và biểu muội. Ngay cả nữ nhi độc nhất của ta cũng oán ta là một mụ đàn bà điên cuồng, không bằng biểu di mẫu dịu dàng hiền thục.

Chồng Gia Phản Bội Bạn thân của tôi, Trần Thu, khi mắc ung thư giai đoạn cuối chỉ có một ước nguyện duy nhất: trở thành vợ của chồng tôi. Chu Viễn nghiêm túc khuyên tôi: “Một tờ giấy không nói lên điều gì, lòng tôi đặt nơi em mới là quan trọng nhất.” Con trai trách tôi: “Cũng tại mẹ không chịu ly hôn với ba, hại dì Thu cả đời không thể danh chính ngôn thuận.” Để chữa bệnh cho Trần Thu, nó không chỉ từ bỏ cơ hội du học mà còn hủy hôn rồi cưới con gái cô ta. Tôi nhìn hai cha con đang nài nỉ, không do dự gì mà gật đầu đồng ý. “Trần Thu là bạn thân nhất của tôi, tất nhiên tôi sẽ giúp cô ấy toại nguyện.” “Nhưng tôi có một điều kiện, nhà, xe và tiền tiết kiệm đều thuộc về tôi, con thì để anh nuôi.” Tại cơ quan dân chính, nhìn hai người vui vẻ đi làm giấy kết hôn. Tôi bật cười, bởi vì tôi đã sống lại một lần nữa. Ung thư của Trần Thu là giả, còn ung thư giai đoạn cuối của Chu Viễn mới là thật.

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung “Trên mạng nói có một bộ tộc ở châu Phi lại theo chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng phải đó chính là cuộc sống mà em mơ ước sao? Nếu em đến đó, chắc chắn em có thể cưới năm người đàn ông về phục vụ em!” “Trời má, còn có lễ hội kiểu này nữa à? Em muốn ngủ với soái ca nào cũng được luôn. Em vừa liên hệ với một chị bạn rồi, chị ấy bảo có kênh để gia nhập bộ tộc này, với lại có người trong bộ tộc còn định cư bên nước mình nữa kìa!” Em gái tôi – Lưu Trân Bảo – hớn hở tưởng tượng viễn cảnh hạnh phúc khi được sống trong một cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng. Còn tôi thì vừa bừng tỉnh – hóa ra mình đã trọng sinh. Nhìn Trân Bảo đang say sưa mơ mộng, lại thêm ánh mắt ra hiệu liên tục của mẹ, tôi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiễn cả hai người lên chầu trời ngay lập tức. Mẹ tôi là người mở lời trước: “Trân Linh à, con là chị thì khuyên em một tiếng đi, người châu Phi da đen thui, lại còn mấy cái thói quen sinh hoạt kỳ cục. Dù có sống ở nước mình thì trên người kiểu gì cũng mang bệnh tật!” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nhưng mặt lại cố ra vẻ ngưỡng mộ, cố tình nói với Trân Bảo: “Em gái, chị ủng hộ em đó. Chị cũng muốn theo em đến bộ tộc châu Phi kia, cưới năm ông chồng về hầu hạ. Em có thể dẫn chị theo được không?”

Nuôi Ong Tay Áo Kiếp trước, chị dâu nhặt được một cô bé xinh xắn ngoài đường, nhất quyết muốn nuôi. Nhìn cô nhóc trông quá mức trưởng thành, tôi cảm thấy có điều bất ổn, khuyên chị dâu đưa đứa trẻ đến đồn công an. Chị không những không nghe mà còn tự ý nuôi cô bé đó. Chị còn nói với cô bé rằng tôi muốn vứt bỏ nó, ánh mắt đứa nhỏ nhìn tôi dần trở nên căm hận. Sau này, khi tôi điều tra được thân phận thật sự của nó, hóa ra đó lại là một thằng đàn ông! Còn chưa kịp báo cảnh sát, hắn đã đầu độc giết tôi rồi ngụy tạo thành vụ đột tử do bệnh tim. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại ngày chị dâu nhặt được “cô bé” ấy. Chị dâu ôm đứa nhỏ đầy thương xót: “Đứa trẻ này đáng yêu quá, chúng ta mang nó về nhà nuôi nhé.” Tôi nhìn Lý Đại Bảo với ánh mắt tham lam kia, khẽ nhếch môi đáp: “Chị dâu đúng là người tốt, chi bằng nhận nuôi luôn đi.”

Tình Yêu Không Bằng Danh Tiếng Nữ diễn viên trẻ mới nổi nổi tiếng thẳng tính Trần Bạch Chi cùng tôi tham gia một chương trình hẹn hò truyền hình. Cô ta miệng nhanh hơn não, nói tôi từng đổi mười tám bạn trai, không nên tham gia show hẹn hò mà nên đi khám phụ khoa. Buổi livestream bị gián đoạn đột ngột, tôi yêu cầu cô ta lên tiếng đính chính. Ngay sau đó, cô ta đăng đàn phát biểu công khai trên mạng: “Chỉ tại tôi quá thẳng tính, quên mất đàn chị giỏi che giấu cỡ nào. Giới giải trí tối tăm hơn tưởng tượng nhiều.” Chỉ sau một đêm, tôi bị biến thành thế lực đen tối trong giới, còn cô ta dựa vào sự kiện này mà nổi lên như diều gặp gió, được tôn vinh là “người đầu tiên dám nói thật trong giới giải trí”. Để bảo vệ cho sự “thật thà” của cô ta, ảnh đế thanh mai trúc mã của tôi tự mình ra mặt che chở, trở thành người bảo hộ cho cô ta. Sau hàng loạt “tiết lộ thẳng thắn” của cô ta, tôi bị dính đủ loại tin đồn, đối tác đồng loạt hủy hợp đồng, cuối cùng thậm chí còn bị fan cuồng của cô ta tông xe chết. Sau khi tôi chết, Trần Bạch Chi nhanh chóng thay thế tôi, trở thành “nhất tỷ” mới trong giới. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày quay chương trình hẹn hò kia.

Ngày Nghỉ Ác Mộng Ngày nghỉ tôi dẫn cả nhà đi chơi, ai ngờ “nàng thơ” trong lòng chồng cũng nhất quyết đòi đi theo. Không chỉ vậy, cô ta còn tự ý đổi chuyến đi suối nước nóng tôi đã đặt thành chuyến cắm trại. Vừa mới đặt chân đến khu cắm trại, Thẩm Giai Di đã bị rắn cắn. Tề Phi Dục cuống cuồng muốn lái xe đưa cô ta đến thị trấn gần đó để chữa trị. Tôi thì không chút do dự đứng chắn trước đầu xe, không cho họ đi. Kiếp trước, sau khi Tề Phi Dục rời đi thì có người phát hiện trong núi có gấu xuất hiện. Chúng tôi còn chưa kịp rút lui thì đã bị gấu đen tấn công. Tôi vì bảo vệ mẹ chồng mà bị gấu đánh trọng thương. Vậy mà sau khi biết chuyện, Tề Phi Dục chẳng những không biết ơn, còn vì viện phí của tôi quá cao mà rút máy thở của tôi. Thậm chí chưa đầy một tuần sau khi tôi chết, hắn đã vui vẻ rước “nàng thơ” vào cửa làm vợ. Làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi như vậy. …

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.

Gió Bên Kia Đồi Tôi đã bị cắt cụt chân trái. Khi tai nạn xảy ra, tôi đẩy Thẩm Lâm Xuyên ra khỏi đường xe, anh ấy bình an vô sự, còn chân trái tôi bị cuốn vào bánh xe. Để trả ơn, anh cưới tôi, người con gái ngồi trên xe lăn. Chúng tôi sống bên nhau hơn mười năm, cùng đồng cam cộng khổ. Cuộc sống dẫu đôi lúc gập ghềnh, nhưng tôi vẫn cho rằng mình đã có một cuộc đời bình dị và hạnh phúc. Cho đến khi tôi qua đời vì suy hô hấp do viêm tủy mãn tính, anh ngồi trước mộ tôi, lẩm bẩm: “Em mất một bên chân để cứu anh, còn anh thì như bị giam hãm, phải ở bên em suốt hơn mười năm. Bây giờ em ch .t rồi, cuối cùng anh cũng được giải thoát. Đời này coi như đã xong, nếu có kiếp sau, non cao nước dài, đừng bao giờ gặp lại.” Dứt lời, anh châm lửa đốt tờ giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi ngay trước mộ tôi. Ba tháng sau, anh công khai tái hôn, mở tiệc linh đình đón khách khắp nơi. Cô dâu là người tôi biết, mối tình đầu của anh, Lâm Mộ Tuyết. Trao nhẫn cưới xong, anh siết chặt cô ta vào lòng, nghẹn ngào: “Bao năm qua, em và con gái đã vất vả nhiều rồi…” Khi mở mắt lần nữa, tôi quay trở về đúng ngày xảy ra tai nạn. Một đời làm lại, lần này, tôi quyết định tôn trọng mong muốn của anh.

Trở Lại Trước Khi Nhận Người Thân Hồi nhỏ tôi bị kẻ buôn người bắt cóc, ba mẹ ruột không tìm được tôi nên đã đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cô con gái. Lớn lên, khi tôi được đoàn tụ với ba mẹ ruột, đứa con gái nuôi đó đã uống thuốc ngủ 44. Cô ấy để lại một chồng album ảnh dày cộm, ghi lại từng khoảnh khắc từ nhỏ đến lớn của mình. Ba mẹ tôi vừa nhìn thấy album, liền òa khóc nức nở. Trong tang lễ, họ đau đớn đến quặn lòng, gào khóc mắng tôi: “Nếu không phải vì mày quay về, Miên Miên đã không 44!” Bọn họ nói, người đáng chet là tôi. Và đúng như mong muốn của họ, tôi bị anh trai ruột lái xe đ â.m ch .t. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày tổ chức lễ nhận người thân.

Một Lần Nữa Tỏa Sáng Em trai tôi là một đứa chuyên nói dối. Nó cố tình làm vỡ mô hình nhân vật đắt đỏ của anh họ, nhưng lại nói là “vô tình làm rơi”. Tôi giơ tay, tát thẳng vào mặt nó một cái. “Em mà còn dám nói dối nữa, xem chị có đánh ch.t em không!” Nó khóc òa lên, mẹ tôi thì nổi giận. Bà mắng tôi rằng, em tôi mới có năm tuổi, tôi làm chị mà nhẫn tâm quá. Nhưng bà đâu biết, chính vì em tôi nói dối, mà kiếp trước cả gia đình tôi không ai có kết cục tốt đẹp. Đời này làm lại, tôi sẽ không bao che cho nó nữa.

Bạn Thân Cùng Tiến Nhà phá sản, mẹ đem tôi dâng cho chủ nợ để em gái được tiếp tục đi học. Tôi trở thành tình nhân, mỗi ngày chỉ ăn chơi hưởng thụ, còn có mười vạn tiền tiêu vặt. Còn em gái thì thi đại học trượt, ngày nào cũng làm việc đến kiệt sức, tiền lương ít ỏi còn bị bòn rút. Cho đến khi cả hai chúng tôi sống lại, quay về đúng ngày gia đình phá sản. Lần này, em giành trước leo lên giường chủ nợ, bắt tôi đi học. Tôi cúi đầu, cười lạnh. Nó tưởng làm tình nhân là chuyện vinh quang lắm sao?

Một Đời Hoa Nở Ta và nhị công tử Phó gia đã đính thân từ thuở nhỏ, hắn là thiếu niên áo đỏ danh chấn kinh thành, còn ta chỉ là một kẻ áo vải hèn mọn. Cuối cùng, ta cưỡng cầu mối nhân duyên này, u uất mà ch .t. Trọng sinh một đời. Phó phu nhân mỉm cười dịu dàng nhìn ta: “Cô nương thật sự không có cầu mong gì khác sao?” Ta nắm chặt vạt váy, kiên định đáp: “Không giấu phu nhân, lần này Phó gia mời ta đến, chỉ vì một chuyện, từ hôn.” “Về sau nam cưới nữ gả, không còn liên quan.” Vừa quay người bước ra, liền bắt gặp Phó Thanh Hà đứng nơi hành lang, đôi mắt ửng đỏ, hiển nhiên đã chờ đợi từ lâu. “Phó cô nương, ta và nàng không thể không liên quan.”

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi Vào ngày cưới, cô bạn thân gửi cho tôi một đoạn video thân mật giữa cô ta và chồng tôi. Tôi nổi giận, bất chấp việc Tạ Tiêu cố gắng níu kéo. Tôi quay lưng rời đi, nắm tay thanh mai trúc mã Cố Bình Chu rời khỏi quê nhà. Tạ Tiêu với tính cách bệnh kiều tức giận đến mức ra lệnh phong sát tôi và Cố Bình Chu trên toàn cầu. Kết cục, tôi chết bệnh trong một căn nhà trọ tồi tàn. Trước lúc lâm chung, bạn thân Hứa Dao Dao đứng nhìn tôi từ trên cao, lạnh lùng nói: “Lâm Tiểu Nhiễm, cậu đúng là ngu ngốc, video đó là tôi dùng AI ghép đấy, vậy mà cậu cũng tin à?” “Giờ thì hay rồi, cậu chết rồi, Tạ Tiêu sẽ chỉ cưới mình tôi thôi!” Cô ta cười đắc ý, tôi sau khi hiểu ra tất cả, chỉ muốn tát cho cô ta một cái, nhưng tay đã yếu đến mức không nhấc nổi. Mở mắt ra lần nữa, tôi trọng sinh rồi!

Bước Chuẩn Bị Trước Ngày Tàn Tôi nhắn tin trong nhóm gia đình: [Nhà tôi giá thị trường 3 triệu, nay bán lại 1,5 triệu, ai có thiện chí mua thì add tôi.] Trong nhóm im lặng một hồi, sau đó nhiều người họ hàng đã add tôi. Mợ như quỷ hút máu trực tiếp gọi điện thoại tới: “Để nhà cho mợ, hiện tại sang tên ngay lập tức.” “Được thôi, hôm nay giao tiền, nếu không tôi sẽ bán cho người khác.” Không ai trong số họ biết rằng ba ngày sau zombie sẽ xuất hiện, trước đó tiền mặt quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Cuộc Đời Đáng Thương Bạn trai tôi là thủ khoa đại học, nhưng lại nộp đơn vào một trường chuyên khoa vô danh. Tôi đã thuyết phục anh ta đổi nguyện vọng sang ngành Internet của Thanh Hoa. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi kiếm được trăm vạn mỗi năm, có cuộc sống viên mãn sau hôn nhân. Nhưng vào ngày bạch nguyệt quang của anh ta kết hôn, anh ta lại cầm CPU máy tính đập gãy chân tôi. “Giá mà cô không cản tôi, thì tôi đã có thể học cùng trường với Nguyệt Nguyệt rồi! Người kết hôn với cô ấy lẽ ra phải là tôi mới đúng!” Hóa ra, anh ta luôn ôm hận việc tôi đã thuyết phục anh ta thay đổi nguyện vọng. Trước mặt con cái, tôi bị bạo hành đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh. Trước mắt là màn hình máy tính, bạn trai tôi đã điền tất cả nguyện vọng vào trường đại học chuyên khoa vô danh mà bạch nguyệt quang của anh ta chọn. Anh ta quay đầu lại, mỉm cười hỏi tôi: “Bảo bảo, em thấy anh điền nguyện vọng thế nào?”

Có Mắt Không Tròng Kiếp trước, chị gái nhốt tôi trong nhà vệ sinh, cướp đi cơ hội được cặp vợ chồng nhà giàu nhất nhận nuôi. Kiếp này, chị gái não yêu đương vì muốn ở cùng một chỗ với tên côn đồ, chủ động đẩy tôi tới trước mặt người giàu nhất: “Ngài nhận nuôi em gái cháu đi, con bé so với cháu còn ngoan, và nghe lời hơn.” Sau khi biết tôi được vợ chồng giàu nhất nhận nuôi, chị gái trốn sau cửa cười ra tiếng. “Đám biến thái máu lạnh Phó gia sớm muộn gì cũng tra tấn chet mày.” Nhưng chị ấy không biết rằng tôi cũng đã được tái sinh. Sau đó, chị ấy được người nghèo nhận nuôi, như ý nguyện cùng tên côn đồ mà chị thích trở thành hàng xóm thanh mai trúc mã. Điều duy nhất không theo ý chị ấy chính là, tôi không những không bị đám biến thái Phó gia kia tra tấn chet, ngược lại còn được bọn họ cưng chiều lên tận trời.