Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Muội Muội Của Ta Là Nữ Chính Ngược Văn

Muội Muội Của Ta Là Nữ Chính Ngược Văn   Ta mang bệnh từ trong bụng mẹ, được chẩn đoán sống không quá tuổi cập kê, nhưng một lần rơi xuống nước đã khiến ta thức tỉnh. Ta mới biết được thì ra mình là ánh trăng sáng chết sớm trong tiểu thuyết ngược luyến tình thâm. Còn nữ chính của tiểu thuyết ngược luyến tình thâm lại là muội muội cùng cha khác mẹ của ta. Thuốc ta uống hằng ngày đều là cha mẹ dùng máu tim của nàng để nấu. Sau khi ta chết, cha mẹ bởi vì dung mạo của nàng giống ta nên trút giận đánh mắng nàng đủ điều. Thiếu niên thanh mai trúc mã của ta vì yêu ta nên đã cưỡng ép cưới nàng, nhưng sau khi thành thân lại ngày ngày hành hạ nàng. Cuối cùng nàng u uất mà chết. Sau khi chết, tất cả mọi người mới bắt đầu hối hận. Tỉnh dậy sau cơn sốt cao, ta nhìn thấy muội muội cùng cha khác mẹ của ta gầy trơ xương, nhưng vẫn lo lắng nhìn ta bên giường. Lòng ta mềm nhũn, nếu đời này ta có thể cứu được một người, thì cũng không uổng công ta đến thế gian này một chuyến.

Mang theo hệ thống của cậu cút đi!

Mang theo hệ thống của cậu cút đi! Người bạn thân nhất của tôi bị ràng buộc với hệ thống, có thể hút vận may của người khác. Tôi nghe thấy tiếng âm thanh của hệ thống vang lên, lập tức thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng bỏ chạy. Bởi vì tôi đã được tái sinh rồi nên biết rằng người đầu tiên cậu ta muốn hấp thụ vận may chính là tôi. Thế là tôi chạy, còn cậu ta đuổi theo. Tôi lại tiếp tục chạy khiến cậu ta triệt để sụp đổ luôn rồi! Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘

Nguyện Giả Thượng Câu

Nguyện Giả Thượng Câu Ta là một vị công chúa cầm kỳ thi họa đều chẳng giỏi, nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới việc ta được sủng ái. Bởi vì cả đời này của ta đều dốc hết tâm sức vào sự nghiệp vĩ đại mang tên “Làm sao để trở thành một công chúa được yêu chiều”. Vì mục tiêu này, ta cần cù chịu khó, cẩn thận từng li từng tí. Khi các công chúa khác còn đang chật vật học cầm kỳ thi họa, mong dùng chúng làm công cụ tranh sủng, thì ta đã vô cùng thành thục ôm lấy chân của các vị đại lão hậu cung. Ở trong vòng xoáy của những mỹ nhân ấy, ta bình tĩnh thong dong, ăn nói ngọt ngào, liên tục xoay chuyển tình thế, xứng danh bậc thầy giữ thăng bằng phiên bản hậu cung. Ngay cả phụ hoàng của ta cũng từng ôm ta vào lòng, cảm khái: “Nếu như trẫm mà được như Chiêu Chiêu đây, hậu cung này hẳn phải bình yên biết bao.”

Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu

Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu Ta và Tiêu di nương đấu nhau cả một đời. Trước khi chet, nàng ta không chịu gặp Tạ Tầm, chỉ để lại một câu: “Thiếp thân thế hèn mọn, nếu có kiếp sau, chỉ nguyện cùng quân không gặp lại.” Tạ Tầm chắc chắn rằng chính ta đã bức nàng ta đến chết, đêm khuya cầm kiếm xông vào tẩm các của ta, bắt ta đền mạng. Ta bị người đẩy ra, ngã thẳng vào lưỡi kiếm, đau đớn mà chết. Khi mở mắt ra, ta đã quay về ngày phụ thân chọn phu quân cho ta. Trước mặt, một người là Tạ Tầm vừa mới đỗ trạng nguyên, một người là thiếu niên tướng quân Kỷ Thiệu An. Ta nhấc gậy lớn, đem cả hai đuổi ra ngoài. Tạ Tầm không phải người tốt, nhưng kiếp trước, kẻ đứng sau đẩy ta chính là Kỷ Thiệu An.

Giang Ngư

Giang Ngư Thị tẩm xong, ta lén lút mang tới một bát canh tránh thai. Trước mắt đột nhiên xuất hiện một hàng chữ: 【Nữ chính hồ đồ quá! Hoàng thượng khó có con, mà nàng lại trời sinh thể chất dễ mang thai, chỉ cần sinh hạ hoàng tử, đó chính là phú quý vinh hoa vô tận, còn uống canh tránh thai làm gì!】 【Đúng vậy, sau khi nữ chính sinh con, Hoàng thượng còn độc sủng nàng, vinh quang biết bao】 Ta cười lạnh trong lòng. Đời trước, ta chính là tin vào những lời nhảm nhí này. Chỉ trong năm năm ngắn ngủi, sinh cho Hoàng thượng ba trai hai gái. Nhưng bọn chúng đều bị hắn ôm đi, giao cho hoàng hậu thanh mai trúc mã của hắn nuôi dưỡng. Bọn họ vợ chồng con cái thành đàn, ân ái mặn nồng, ngồi vững giang sơn. Còn ta, thân thể tổn hại, thê thảm chết đi. Đời này, ta muốn xem thử, một vị hoàng đế không có con nối dõi, làm sao ngồi vững ngôi vị hoàng đế đây?

Chiếu Tuế

Chiếu Tuế Mẹ luôn lấy ta ra để phụ trợ biểu tỷ. Lúc ta còn nhỏ không biết chữ, bà lại nhất quyết bắt ta và biểu tỷ cùng làm thơ. Sau đó, lại chế nhạo ta trước mặt mọi người: “Chẳng có chút tài năng nào, sao xứng làm tiểu thư khuê các?” Đến khi ta đỗ đầu trong kỳ thi nữ học, người khác đến chúc mừng, bà lại hừ lạnh. “Biết đọc sách có ích gì, nha đầu này tính tình nóng nảy, phẩm hạnh lại kém. Không giống như biểu tỷ của nó, dung mạo xinh đẹp, tính tình nhu thuận, lấy thê tử thì phải lấy người như vậy.” Chuyện này truyền đến tai thái hậu, bà vốn định chọn ta làm nhiếp chính vương phi, nghe xong liền muốn đổi thành biểu tỷ. Ta trong lòng buồn bã, mẹ lại cười toe toét: “Mẹ làm vậy là vì tốt cho con. Trong cung hiểm ác, một cô nương bình thường như con gả vào đó chắc chắn sẽ bị người ta khinh thường. Nỗi khổ này, cứ để biểu tỷ của con chịu đi.” Ai ngờ nhiếp chính vương vẫn cầu hôn ta. Mẹ biết được, đột nhiên tổ chức một bữa tiệc hoa sen linh đình. Giữa chừng tiệc, bà lại cố tình đẩy ta xuống nước, rồi kêu to cầu cứu, dẫn dụ mọi người đến xem. Ta bị người ta nhìn thấy bộ dạng ướt sũng chìm trong nước, bà liền khóc lớn nói ta đã mất đi sự trong sạch, làm cho chuyện này trở nên rùm beng. Vì vậy, biểu tỷ trở thành nhiếp chính vương phi, còn ta thì bị đưa vào đạo quán thanh tu. Đạo quán âm u lạnh lẽo, ta vào đó không lâu thì mắc bệnh nằm liệt giường rồi qua đời. Trước khi chết ta mới biết được, hóa ra biểu tỷ lại là con của mẹ và cữu cữu tư thông mà sinh ra. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời điểm trước khi bị ngã xuống nước.

Thanh Nha

Thanh Nha Sau khi sống lại, ta lại gặp Tống Thời Hành. Hắn mình đầy thương tích tựa vào cuối ngõ, hấp hối. Ta biết, ba năm sau hắn sẽ trở thành Quân vương nhất đỉnh thiên hạ. Mà ta, là Hoàng hậu của hắn. Quyền lực phú quý đều ở trong lòng bàn tay. Nhưng lần này, ta không muốn cứu hắn nữa. Tống Thời Hành, kiếp này ta không muốn có bất cứ liên quan gì với ngươi nữa.

Hoán Linh

Hoán Linh Ta vốn là một y nữ nơi núi rừng, lại từng có ân cứu mạng với Thái tử. Hắn nghênh ta vào Đông cung, hứa cho ta vị trí chính phi, sau đó ta thuận theo lẽ thường mà trở thành Hoàng hậu, sinh hạ trưởng tử, vinh hoa cả đời. Người người đều nói ta nhặt được phú quý từ trên trời rơi xuống. Khi ta trăm tuổi quy tiên, con cháu đau đớn khóc thương, duy chỉ có hắn nhìn về nơi xa, nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Uyển muội, đời này ta đã giữ trọn lời hứa, nhưng lại phụ lòng nàng. Chết đi, ta chỉ mong được đồng táng với nàng, cùng hẹn kiếp sau.” Hắn lạnh lùng nhìn thi thể của ta, từng chữ một: “Còn ngươi, ta nguyện đời đời kiếp kiếp không gặp lại, mãi mãi không bao giờ!” Ta bị bí mật an táng tại một ngọn đồi nhỏ cách hoàng lăng trăm mét, vị trí Hoàng hậu lại chôn xuống vong thê của một vị tướng quân. Sống lại một đời, thứ phú quý này, ta không cần nữa.

Chước Như

Chước Như Sau khi bị cha mẹ bán đi, ta theo hầu công chúa. Nàng đến từ một thế giới khác, lòng mang cả thiên cả, nói rằng muốn dẫn ta đến Đại Đồng, sáng lập một đất nước không còn thiếu ăn thiếu mặc. Nhưng không ngờ, khi ta hoàn thành nhiệm vụ trở về triều, công chúa lại đưa cho ta một chén rượu độc. Nàng ta phong bế nội lực của ta, để thuộc hạ hủy đi đan điền của ta. Sau đó, nàng ta nổi lửa, thiêu rụi tất cả. Ta vật vã trong biển lửa, đau đớn khôn cùng. Trong mắt nàng ta, chỉ còn có tình lang kia mà thôi.

Chân Tình

Chân Tình Kiếp trước, ta tự vẫn để khỏi bị tên hoàng đế dâm loạn kia làm nhục. Phu quân ta là Dự Vương đau đớn tột cùng, mưu phản giết vua. Sau khi đăng cơ, hắn tìm một vũ cơ có mặt mày giống ta để chuyên sủng. Thiên hạ đều khen Dự Vương si tình nhưng ai mà ngờ được người mà hắn yêu thực sự lại là vũ cơ kia. Còn ta, ta bị hắn dâng cho hoàng đế, làm cớ để sau này đoạt ngôi. Sống lại một kiếp, ta trở về đêm hầu hạ hoàng đế. Lần này, ta chủ động ôm lấy vòng eo thon gọn của hắn. Ngày hôm sau, cả kinh thành đều biết rằng: Hoàng đế anh minh thần võ, còn Dự Vương thì không được như vậy.

Phán Ninh

Phán Ninh Lúc ta và đích tỷ cùng đến chùa Vạn Tượng để thắp hương thì bị bắt cóc. Bọn cướp đã chỉ đích danh muốn bắt đích nữ của Thượng thư, ả không chút do dự đẩy ta ra ngoài. Khi ta được cứu trở về, cả kinh thành đều mắng ta là hoa tàn liễu héo, bôi nhọ dòng họ, phụ thân nhốt ta vào am ni cô ngay trong đêm. Đích tỷ quay lưng liền gả cho Thế tử của Ninh Quốc Hầu có tiền đồ xán lạn. Về sau, quân địch tấn công hoàng thành, thủ lĩnh bọn cướp trước đây tự lập làm đế, còn Thế tử bị giết trong trận giao chiến, cả nhà Hầu phủ bị diệt sạch. Mà ta lại được Hoàng đế mới sắc phong làm Hoàng hậu, đêm trước ngày thành thân, đích tỷ trà trộn vào cung, nổi điên muốn giết ta. Mở mắt ra lần nữa, ta bỗng trở về cái hôm bị bắt cóc khi đang thắp hương. Đích tỷ nóng lòng tự tiết lộ thân phận của mình, trước khi rời đi còn không quên mỉa mai ta. “Đời này, vinh hoa phú quý chỉ có thể là của ta.” Ta chỉ thở dài, không biết da thịt mỏng manh và mềm mại của ả có thể chống đỡ được mấy ngày. Ả cho rằng vinh hoa phú quý là thứ có thể đánh đổi bằng mạng sống.

Đoạt Loan

Đoạt Loan Đích tỷ là đệ nhất mỹ nhân ở Kinh Thành, là người mà phụ thân ta, Thừa tướng đại nhân, đặc biệt bồi dưỡng để trở thành Thái tử phi. Tuy nhiên, trước khi tham gia tuyển tú, nàng ta bị một tên tiểu tướng quân làm nhục đến nỗi mình đầy thương tích. Trong lòng ta tức giận vô cùng, đêm đó liền cầm theo cây thương đỏ chạy thẳng vào quân doanh, đuổi hắn ta đến tận biên quan. Sau khi hắn ta rời đi, đích tỷ lại hận ta đến tận xương tủy, trước khi vào cung đã tự cắt cổ tay để tự sát. Chỉ để lại một bức di thư tố cáo ta. Thế là, ta trở thành tội nhân bị mọi người trong Kinh Thành nguyền rủa, bị đích mẫu ép quỳ trước cửa Đông cung, dập đầu tạ tội với Thái tử. Hóa ra, đích tỷ từ lâu đã yêu say đắm tên tiểu tướng quân thủ đoạn tàn nhẫn kia. Mở mắt ra lần nữa, đích tỷ và ta cùng nhau trùng sinh. Nàng ta lập tức chạy đến trước mặt phụ thân mà gào thét: “Con không muốn làm Thái tử phi, con chỉ muốn ở bên cạnh chàng ấy.” “Dù có phải ăn trấu nhai rau, con cũng cam lòng! Tại sao các người cứ nhất định phải chia cắt uyên ương?” Được, vậy thì đời này, ta sẽ chiều theo ý nàng ta. Ta sẽ làm Hoàng Hậu, mẫu nghi thiên hạ.

Đổi Ba Mẹ

Đổi Ba Mẹ Tôi được trọng sinh trở về thời điểm thậm chí còn chưa chào đời. Lần này, tôi quyết định… chọn một cặp cha mẹ khác. Như vậy, mẹ sẽ không phải vì sinh ra tôi mà vóc dáng sồ sề, cha cũng sẽ không vì mẹ xấu đi mà ra ngoài vụng trộm. Kiếp trước, chú và cô Cố sống ngay nhà bên, luôn mong mỏi có một đứa con mà không thể toại nguyện. Tốt rồi, lần này tôi đến với họ, ai nấy đều vui vẻ. Chỉ là… tại sao sau khi không còn tôi nữa, cuộc sống của “cha mẹ cũ” lại ngày càng tồi tệ? Chẳng phải mẹ từng nói, tôi là “sao chổi” hay sao?

Sinh Tồn Thời Mạt Thế

Sinh Tồn Thời Mạt Thế Tôi chết vào năm thứ ba sau đợt bùng phát zombie, nguồn tài nguyên cạn kiệt, vật tư khan hiếm, khiến đường sống trở nên vô cùng gian nan. Tôi bị chồng sắp cưới và đứa bạn thân đẩy vào giữa bầy zombie, chỉ vì một lon đồ hộp hết hạn sử dụng.    Hoàn Tiền Shopee  Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee.  🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng. Bấm Đây Để Đăng Ký Hoàn Tiền  

Chồng Ký Sinh

Chồng Ký Sinh  Chồng tôi là quán quân tán thủ toàn quốc. Trong một lần thi đấu, anh ấy không may bị đối thủ đánh trúng vùng hiểm, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại dẫn đến khó khăn trong việc sinh con. Tôi đã cùng anh ấy tìm đến vô số danh y khắp thế giới, mãi mới có thể mang thai đứa con đầu lòng. Vì sợ tôi bị quấy rầy, anh đã sắp xếp cho tôi ở trong một biệt thự độc lập để an thai. Nhưng trước khi tôi kịp ổn định, anh đã mải mê cùng cô thư ký trẻ tuổi của mình dây dưa tình cảm. Cô thư ký trẻ tự cho mình là đúng, nghĩ rằng tôi là một kẻ thứ ba không biết liêm sỉ, quyến rũ chồng cô ta. Vậy là cô ta tìm đến biệt thự, nơi tôi đang an thai. “Cô bụng to thế này mà còn không biết xấu hổ, quyến rũ chồng tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho cô biết, cái giá của việc làm kẻ đê tiện là gì!” Mặc cho tôi cố gắng giải thích, cô ta không thèm nghe, nhắm thẳng vào bụng tôi mà đá mạnh. Máu loang đỏ chiếc váy bầu của tôi. Nhưng cô ta vẫn điên cuồng, ra lệnh cho người làm của mình lôi tôi ra khỏi biệt thự, muốn cả thế giới biết rằng làm kẻ thứ ba sẽ không có kết cục tốt đẹp. Tôi quằn quại trong khu biệt thự vắng vẻ, cố gắng vùng vẫy, nhưng cơ thể dần yếu đi. Mãi đến khi người hàng xóm tốt bụng phát hiện, mới gọi cho chồng tôi. Tôi nghe tiếng anh qua điện thoại, giọng thờ ơ: “Cô ta còn trẻ, chỉ đùa hơi quá thôi, chắc không đến nỗi xảy ra chuyện lớn.” Người hàng xóm đưa điện thoại cho tôi, nhưng tôi đã yếu đến mức không thể phát ra âm thanh. “Vợ à, em cố chịu một chút, đợi anh bận xong sẽ về thăm em…” Từ điện thoại vọng lại âm thanh ồn ào của tiếng đặt cược, tiếng người cổ vũ trong sòng đấu quyền. “Chồng ơi… cứu em!” “Đã nói là anh đang cá cược quyền anh mà! Đâu có thời gian cứu em, em cố chịu thêm chút nữa đi!” Trong khoảnh khắc đó, nghe được rằng đánh cược còn quan trọng hơn mạng sống của tôi, trái tim tôi như bị xé nát. Tôi tức giận đến mức ngạt thở, đôi mắt tối sầm lại và hoàn toàn mất đi ý thức. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã sống lại, trở về đúng ngày hôm ấy ngày tôi bị đánh đến sảy thai.

Trở Lại Ngày Thi Đại Học, Tôi Mặc Kệ Con Trai Bỏ Thi

Trở Lại Ngày Thi Đại Học, Tôi Mặc Kệ Con Trai Bỏ Thi Vào ngày thi đại học, con trai tôi là Lâm Dư, đưa ra một bản chuyển nhượng cổ phần, uy hiếp tôi: Nếu không ký, nó sẽ không đi thi. Chồng tôi Lâm Dương, còn hùa theo dỗ dành: “Vợ à, còn 2 tiếng nữa là đến giờ thi rồi, dù gì tài sản của mình sau này cũng để lại cho nó, em cứ ký cho nó yên tâm thi cử đi.” Tôi nhìn bản chuyển nhượng cổ phần trong tay, rồi dưới ánh mắt chờ mong của hai cha con, xé nát nó không chút do dự. “Không muốn thi thì khỏi thi!” Kiếp trước, tôi thương con học hành vất vả, sợ ảnh hưởng tâm lý trước kỳ thi nên chẳng nói một lời, liền ký tên. Kết quả thì sao? Sau khi Lâm Dư đỗ vào trường danh tiếng, hai cha con dắt theo một người đàn bà xinh đẹp, ép tôi vào viện tâm thần. Lâm Dư còn giả vờ rơi vài giọt nước mắt: “Cảm ơn mẹ đã hy sinh nhiều năm qua. Bây giờ mẹ ruột con quay lại rồi, mẹ cũng nên vào viện an dưỡng đi thôi.” Lúc ấy tôi mới biết: Lâm Dư là con riêng của chồng tôi và người phụ nữ khác. Con ruột của tôi… ngay từ khi lọt lòng đã bị họ đẩy ra vùng quê xa xôi. Giờ được sống lại đúng ngày thi đại học, tôi chẳng buồn quan tâm nó có thi hay không. Loại người bội bạc ấy, càng không có tương lai càng tốt.

Bạch Y Trở Mình

Bạch Y Trở Mình Bệnh viện mới có một y tá đến làm việc, tính cách ngây thơ, hiền lành, lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân.

Niên Niên Tuế Tuế

Niên Niên Tuế Tuế “Ai cũng biết, bên cạnh Tấn Vương Tiêu Hoài Cẩn có một con chó điên tên là Lưu Niên. Nàng trung thành tuyệt đối với Tiêu Hoài Cẩn, nghe lời răm rắp. Những kẻ bị nàng cắn, không chết thì cũng tàn phế. Về sau, Tiêu Hoài Cẩn thuận lợi đăng cơ làm Hoàng đế, ban cho ta một chén rượu độc. “Bấy nhiêu năm ngươi đi theo Trẫm vất vả rồi, cũng nên nghỉ ngơi cho tốt.” Ta bình thản uống cạn. Mạng nợ của hắn từ năm mười hai tuổi, cũng đến lúc hoàn trả. Không ngờ, ta lại được tái sinh về năm mười hai tuổi. Mới phát hiện bấy lâu nay, bản thân đã nhận nhầm ân nhân cứu mạng.

Bạn Thân – Thân Ai Nấy Lo

Bạn Thân – Thân Ai Nấy Lo Bạn thân tôi nói cô ta đã trùng sinh, lén đưa cho tôi đáp án kỳ thi đại học. Cô ta dặn đi dặn lại: “Cậu học thuộc hết rồi chép vào bài thi, lúc đó Thanh Bắc muốn chọn trường nào cũng được.” Để khiến tôi tin, cô ta vốn học lực trung bình bất ngờ từ top 30 lớp vươn lên vị trí nhất trường. Tôi nhận đáp án, nhưng âm thầm báo cáo việc cô ta gian lận lên Sở Giáo dục. Cô ta không biết, tôi cũng là người trùng sinh. Kiếp trước, chính cô ta đã lừa tôi như vậy.  

Váy Công Chúa Màu Đen

Váy Công Chúa Màu Đen Tôi và Lục Tây Châu là cặp vợ chồng nổi tiếng bị chê cười trong giới thượng lưu. Hắn vì bạch nguyệt quang đang giận dỗi mà đuổi theo rồi xảy ra tai nạn, phế đi hai chân. Tôi thầm mến trúc mã mười năm, nhưng lại không dám thổ lộ. Sau khi kết hôn, ngày nào chúng tôi cũng chán ghét nhau. Tôi mỉa mai hắn: “Đứng cũng không đứng lên được, còn muốn học người ta theo đuổi vợ sao?” Hắn châm chọc tôi: “Ai giống một số người, ngay cả thổ lộ cũng không dám.” Lại mở mắt, tôi xuyên trở lại lúc trung học. Lúc này đây, tôi lấy hết dũng khí chuẩn bị thổ lộ với trúc mã. Đêm đó, thiếu niên hai chân khỏe mạnh lại đỏ mắt chống tay ép tôi đến sát tường: “Thật sự muốn ở chung một chỗ với hắn sao, em cho rằng anh đã chết rồi ư?”