Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Mẹ Chồng Trọng Sinh

Mẹ Chồng Trọng Sinh Công công tử trận xa trường, phu quân cùng biểu muội sớm đã bỏ trốn. Bà mẫu bởi vì xúc động mà trúng gió, nằm liệt giường. Ba vị tỷ tỷ đã gả ra ngoài, lấy cớ chăm sóc bà mẫu mà dọn sạch phủ đại tướng quân. Bởi vì ân tình, ta tận tâm tận lực hầu hạ bà mẫu mười năm. Bà mẫu mạnh mẽ không muốn trở thành gánh nặng của ta, nuốt vàng tự vẫn. Nhưng không ai biết rằng bà mẫu không chết, mà trọng sinh về ngày ta vừa gả vào phủ Tướng quân.

Thu Thực

Thu Thực Sau khi được một gia đình giàu có nhận nuôi, chị gái tôi quyết đoán ra đi, bỏ lại tôi và bà nội nương tựa vào nhau. Chị ta cứ tưởng từ đó trở đi sẽ sống trong vinh hoa phú quý. Kết quả, ở nhà hào môn có một người anh trai là kẻ đ//iên, ngày nào cũng bạo hành chị ta. Cha mẹ giàu có chỉ biết thiên vị, luôn luôn chỉ trích chị ta. Cuối cùng chị ta phát đ//iên, đ//âm bị thương cả gia đình, sau đó bị cảnh sát bắt giữ. Còn tôi lại trở thành viện sĩ trẻ nhất của Viện Khoa học Nông nghiệp, lai tạo ra giống lúa mì cao cấp, được đề cử giải thưởng đặc biệt, tương lai rộng mở. Chị gái tôi vượt ngục, đột nhập vào lễ trao giải, hung hãn lao vào giet tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, trở lại ngày gia đình giàu có đến nhận nuôi chị gái. Chị gái nhảy vào lòng bà ngoại trước, ánh mắt oán đ//ộc: “Em gái, lần này đến lượt em phải xuống địa ngục rồi.” Nhưng chị ta không biết rằng dù chọn con đường nào mà không mang theo đầu óc thì cũng sẽ đi vào đường chet mà thôi. Còn giấc mơ của tôi, từ đầu đến cuối, chỉ có một: Phát triển nông nghiệp và thay đổi thế giới.

Bí Mật Trong Ruộng Ngô

Bí Mật Trong Ruộng Ngô Kiếp trước, tôi phát hiện mẹ chồng l/én /lút ch ui vào ruộng ngô với một người đàn ông, sợ hãi không dám nói ra, chỉ dám lén lút về nhà kể cho chồng nghe. Kết quả là tôi bị chồng và bố chồng đ á n h đ a p d ã m a n, m ù m ột m ắt, q uè m ột c hân. Sống lại một lần nữa, tôi lại trở về đúng cái ngày mẹ chồng ch ui vào ruộng ngô. Tôi chọn cách không vạch trần, nhưng lần này không hề do dự, ch â m một mồi lửa đốt sạch ruộng ngô đó.

Ác Nữ Phản Kích: Đánh Gục Hồ Ly Xuyên Không

Ác Nữ Phản Kích: Đánh Gục Hồ Ly Xuyên Không Đời trước, ta bị xử l/ă/ng t/rì mà c/h/ết. Nỗi đau buốt nhói từ từng nh/át d/ao c//ắ/t thịt khiến ta gần như sụp đổ, tiếng thét thảm thiết của ta vang vọng khắp địa lao. Đúng lúc đó, Thẩm Gia Uyển dắt theo ca ca và vị hôn phu của ta đến, thản nhiên khoe khoang tình cảm trước mắt ta. Nhìn dáng vẻ thê thảm, máu thịt lẫn lộn của ta, Thẩm Gia Uyển cười đến ngả nghiêng hoa lệ: “Ta đến từ thời đại văn minh mấy ngàn năm sau, ngươi, một nữ nhân ngu xuẩn, cổ hủ chốn khuê phòng thì lấy gì đấu với ta?” Tuyệt vọng nhắm mắt lại, ta khẽ thì thầm điều gì đó, khiến Thẩm Gia Uyển tò mò cúi người xuống lắng nghe. Khoảnh khắc kế tiếp, ta dốc toàn bộ sức lực bật dậy, dùng răng c/ắn mạnh vào cổ họng nàng ta, giật đứt một m/ảng th/ịt đẫ/m má/u. Nhìn dòng m/áu tuôn ra không ngừng từ cổ họng nàng ta, ta điên cuồng cười lớn: “Tiện nhân, xuống địa ngục bồi táng cùng ta đi!” Ca ca phẫn nộ, lập tức rú/t kiế/m đ//â//m xuyên tim ta. Chậc, đau thật. Nhưng tính ra cũng không thiệt, ta không chỉ báo được thù mà còn ch/ế/t một cách thoải mái hơn.

A Hỉ, Kính Chúc An Khang

A Hỉ, Kính Chúc An Khang Huynh trưởng của ta cướp đi vị hôn thê mà tân đế hết mực yêu thương, cưới nàng làm chính thê.Tân đế vì thế mà đoạt lấy ta, phong làm phi tử.Trước khi nhập cung, phụ thân vạn lần dặn dò, bảo ta phải thuận theo tính tình nóng nảy của tân đế Kỳ Huyền, đừng tuỳ tiện rơi lệ.Ta tròn mắt ngơ ngác, ngoan ngoãn gật đầu.Vừa nhập cung ngày đầu, ta đã được tuyên triệu thị tẩm.Chỉ thấy Kỳ Huyền liếc ta một cái, liền giận dữ đá cho thái giám bên cạnh một cước.“Trẫm muốn là đích nữ Giang gia, chứ không phải hài tử 8 tuổi này!”

Thẩm Tử Đường

Thẩm Tử Đường Mãi đến năm thứ ba sau khi kết hôn với Hứa Vân Chu, tôi mới biết anh ta cưới tôi là vì để trả thù cho cái chết của ánh trăng sáng. Dưới sự sắp đặt của anh ta, cha tôi chết ngay trên bàn mổ, mẹ tôi suy sụp tinh thần và nhảy từ tòa nhà cao tầng xuống, còn tôi bị anh ta giam cầm trong lúc đang mang thai. Hứa Vân Chu nói: “Đây là cả nhà các người nợ Mạt Mạt.” Tôi liều mạng chết chung với anh ta, khi mở mắt ra lần nữa, chúng tôi trùng sinh cùng nhau. Lần này, tôi cố gắng tránh Hứa Vân Chu càng xa càng tốt, để mặc anh ta chuộc lỗi với ánh trăng sáng của mình. Nhưng anh ta hết lần này đến lần khác tìm tới tôi, vừa hèn mọn lại vừa tuyệt vọng: “Đường Đường, em giết anh cũng được, chỉ cần em chịu nhìn anh thôi.”

Một Chồng Không Ăn Cơm Hai Nhà

Một Chồng Không Ăn Cơm Hai Nhà Trọng sinh trở về, lần này tôi tránh hết tất cả những lần chạm mặt với Phó Nguyên Thanh. Hắn tự tiện sửa nguyện vọng của tôi, tôi liền đổi sang đăng ký vào Đại học Thương mại Quảng Châu. Hắn mang toàn bộ tiền lương đi thuê nhà cho Triệu Sở Sở, tôi bèn bán luôn căn nhà, đá hắn ra ngoài đường. Hắn thương hại Triệu Sở Sở cô đơn một mình, liền cho cô ta một đứa con, một đêm phong lưu, tôi lập tức hủy hôn với hắn. Kiếp trước, khi tôi hơn 50 tuổi, nằm trên giường bệnh vì u/ n.g th/ư dạ dày, con trai tôi và cả ba người họ ép tôi ký đơn ly hôn: “Dù gì mẹ cũng sắp ch .t rồi, không bằng thành toàn cho ba và dì Triệu đi.” “Cho con một gia đình trọn vẹn được không?”

Trọng Sinh Xong Quét Sạch Nhà Dì

Trọng Sinh Xong Quét Sạch Nhà Dì Kiếp trước, chỉ vì ba tôi cứu dì trong tình trạng gần như k/h ỏ.a t h.â /n sau trận động đất… Mà bị cả nhà cậu, một nhà ba người, chửi rủa, đánh đập không ngừng. Mẹ tôi không những không bênh vực, mà còn lạnh lùng châm chọc: “Ông đúng là nh/ì.n hết người ta rồi, để người ta trút giận cũng đâu có gì quá đáng.” Sau đó, cậu đòi ly hôn với dì. Dì lại đổ hết tội lỗi lên đầu ba tôi: “Nếu không vì ông, anh ấy sao có thể ghét bỏ tôi?” “Ông ch .t đi là vừa, chỉ có ông ch .t rồi thì anh ấy mới quên hết mọi chuyện.” Dì đầu đ/ộc ba tôi, cấu kết với mẹ tôi dàn dựng hiện trường giả. Về sau, khi tôi bị em họ c/ư/ ỡng b/ứ.c, hắn đắc ý buột miệng tiết lộ chân tướng cái ch .t của ba tôi. Tôi định báo cảnh sát, liền bị hắn đ/ẩ/y xuống núi, ch .t ngay tại chỗ. Lúc mở mắt ra, tôi đã trọng sinh về đúng thời điểm vừa xảy ra trận động đất.

Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh

Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh Kiếp trước, tôi là nữ thần tai tiếng của trường, nhưng lại yêu nam thần lạnh lùng. Nữ chính là một học bá, cũng thầm thích anh ấy. Cô ta sợ tôi làm ảnh hưởng đến kỳ thi của anh, nên đã cố tình chặn lại tờ giấy hẹn gặp mà tôi gửi cho nam thần, khiến tôi một mình chờ đợi trong tuyệt vọng và bị x e t ông ch .t. Tám năm sau, khi anh ấy biết được sự thật, tinh thần sụp đổ, kéo theo cô ta cùng ch .t chung. Kiếp này, khi sống lại lần nữa, cô ta quyết định không ngăn cản chúng tôi yêu nhau. Mà ngược lại— Cô ta muốn tận mắt chứng kiến chúng tôi sống không bằng ch .t.

Yến Yến Bay Cao

Yến Yến Bay Cao Lúc ta giặt đồ bên suối, trên mặt nước trôi đến một thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hấp hối sắp ch.t. Về sau, hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng ngay khi ta vừa biết mình hoài thai, hắn liền bặt vô âm tín. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta tiến cung. Ta bị giam cầm, chịu đói rét cùng khổ nhục, cuối cùng cùng đứa bé trong bụng ch.t thảm. Chỉ vì thiên hạ đều đồn rằng hắn đăng cơ là mệnh trời, được thần linh phù hộ. Những gì xảy ra ở thôn Đào, vốn dĩ không được phép tồn tại. Khi ta một lần nữa mở mắt, lại là ở thôn Đào, vạn vật đang hồi sinh. Lũ nhỏ bên cạnh đang gọi ta đi suối Đào giặt đồ. Ta quát: “Không ai được đi!” “Mùa xuân tươi đẹp thế này, giặt gì mà giặt?!” “Ta làm cho các ngươi một mẻ bánh trứng cuộn nhé!” Hừ, nếu đã là mệnh trời, vậy thì để trời cứu hắn đi.

Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa

Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa Tôi kết hôn với Thẩm Bùi suốt 30 năm. Nuôi nấng hai đứa con riêng của anh ấy, chăm lo cha mẹ chồng. Vì điều đó, thậm chí tôi chưa từng sinh lấy một đứa con cho riêng mình. Cuối cùng, năm 55 tuổi, vì lao lực mà mắc u.n/g th/ư dạ dày. Ngoài phòng bệnh, con riêng của chồng lại cãi nhau với người nhà tôi vì chuyện hậu sự. Chúng không muốn sau này tôi được chôn cùng Thẩm Bùi. “Theo quy củ ngày xưa, dì Tống chỉ là vợ kế, là thiếp.” “Thiếp thì sao được vào từ đường tổ tiên? Sau này bố tôi dĩ nhiên phải hợp táng với mẹ tôi.” Thẩm Bùi cúi đầu không nói, cuối cùng chỉ thở dài một hơi: “Chuyện này, ba nghe theo các con.” Tôi nhắm mắt lại, không cam lòng. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về năm 22 tuổi. Lúc đó là năm thứ hai sau khi tôi lấy Thẩm Bùi. Ngoài cửa, cả nhà đang đợi tôi dậy để hầu hạ. Còn tôi thì chỉ lặng lẽ đưa ra tờ đơn ly hôn: “Thẩm Bùi, chúng ta ly hôn đi.” Khoảnh khắc ấy, vành mắt anh đỏ bừng: “Chỉ là một phần mộ thôi mà, có gì quan trọng đâu.” “Kiếp trước, người anh yêu từ đầu đến cuối chỉ có mình em.”

Kiếp Này Không Còn Tha Thứ

Kiếp Này Không Còn Tha Thứ Tôi là người có thể chất dược tính bẩm sinh, máu trong người có thể chữa được bách bệnh. Kiếp trước, sau khi chữa khỏi đôi chân tàn phế của cậu ấm giàu có nhất Bắc Kinh, tôi mới biết nhà họ Bùi từng tuyên bố, ai chữa khỏi cho Bùi Kỳ An thì chính là nữ chủ nhân của nhà họ Bùi. Bùi Kỳ An bị ép cưới tôi, còn Tô Ngưng Nguyệt – người đã leo núi hái tuyết liên để chữa bệnh cho hắn – khi nghe tin này liền thất thần, rơi xuống vách núi, không rõ sống chết. Một năm sau, Bùi Kỳ An tìm thấy thi thể bị đóng băng của Tô Ngưng Nguyệt. Hắn ép tôi cắt cổ tay lấy máu để cứu cô ta. “Rõ ràng chỉ cần Nguyệt Nguyệt hái được tuyết liên về là có thể chữa khỏi cho tôi, bọn tôi sẽ đầu bạc răng long, chính cô đã hại chết cô ấy!” “Khương Vãn, chẳng phải cô nói máu mình là thần dược sao? Vậy thì khiến Nguyệt Nguyệt sống lại đi!” Tôi khóc lóc van xin hắn. “Tô Ngưng Nguyệt đã chết một năm rồi, tôi chỉ có thể chữa bệnh, không thể cải tử hoàn sinh.” Nhưng Bùi Kỳ An không nghe lời giải thích của tôi, chỉ trơ mắt nhìn tôi chảy máu đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay trở lại ngày nhà họ Bùi mời tôi đến chữa trị cho Bùi Kỳ An. Nhìn hắn ngồi trên xe lăn, sắc mặt âm trầm, tôi khẽ cười nhạt. “Thiếu gia Bùi, đôi chân này của anh, phế rồi, không ai chữa nổi.”

Giả Liên Của Tôi

Giả Liên Của Tôi Mẹ tôi, bà ấy ghét tôi. Người ta thường nói, người may mắn thì dùng tuổi thơ để chữa lành cả cuộc đời, còn kẻ bất hạnh thì dùng cả đời để chữa lành tuổi thơ. Còn tôi, thuộc về trường hợp sau.

Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn

Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn  Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn Gia đình gặp biến cố lớn, tôi theo cha mẹ tới nông trường vấ/t v/ả nh/ất, sống những tháng ngày cơ cực đến mức bệ/nh t/ật đầy mình. Sau khi cha được minh oan và phục chức làm thủ trưởng quân khu được người người kính trọng, chị gái lại trở thành người khiến ba mẹ cảm thấy áy náy nhất trong lòng. “Thư Nguyệt, tất cả là do ba vô dụng. Năm đó khi bị điều đi lao động, ba chỉ có thể đoạn tuyệt quan hệ với con để bảo vệ con. Con có thể tha thứ cho ba không?” “Thư Nguyệt, trước khi mẹ rời đi mẹ không hề muốn nói những lời tuyệt tình đó, tất cả là do tình thế bắt buộc, con có thể hiểu cho mẹ không?” Mà tôi, mười lăm năm ở nông thôn, từ thiên kim tiểu thư con nhà thủ trưởng quân khu đã biến thành một người phụ nữ nhà quê phong trần, sương gió. Ngay cả vị hôn phu từng thề thốt trước khi tôi rời thành phố: “Thư Hòa, anh sẽ đợi em trở về, rồi cưới em”, cũng quay sang yêu thích người chị gái xinh đẹp trắng trẻo, có học thức. “Thư Hòa, mình hủy hôn đi. Anh tốt nghiệp đại học, còn em đến trung học cũng chưa học xong, chúng ta không hợp nhau.” Rồi anh ta quay người cầu hôn chị gái tôi – người cũng là cử nhân như anh ta – nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người. Trong buổi tiệc cưới, tôi bị sắp xếp ngồi ở góc khuất nhất, suốt cả ngày nghe không biết bao nhiêu lời bàn ra tán vào. Cho đến khi…

Ánh Sáng Cuối Con Đường

Ánh Sáng Cuối Con Đường Sau khi trọng sinh, câu đầu tiên ta nói chính là: “Phụ thân, nữ nhi không gả cho lang quân họ Thẩm nữa.” Thật ra, kiếp trước Thẩm Mặc Hành đối với ta rất tốt, phu thê hòa thuận, lễ nghĩa chu toàn. Chỉ là… có một điều khiến lòng ta nguội lạnh. Hắn từng nói, nếu có một ngày hắn chết đi, muốn được chôn cùng nha hoàn mất sớm tên A Sở: “A Sở sợ bóng tối, ta sợ nàng ấy sẽ hoảng loạn.” Trùng hợp thay, ta cũng sợ bóng tối. Nhưng Thẩm Mặc Hành chỉ có một. Vậy nên, đời này, ta không giành nữa. Ta tìm một người, nguyện ý khi về già sẽ nằm cùng ta trong chiếc quan tài tối om kia. Hắn nói hắn không sợ. Hắn ôm ta, nên ta cũng không sợ nữa. Chúng ta sắp thành thân. Thế nhưng Thẩm Mặc Hành… lại không đồng ý.

Luân Hồi Báo Ứng

Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi Vào ngày cưới, cô bạn thân gửi cho tôi một đoạn video thân mật giữa cô ta và chồng tôi. Tôi nổi giận, bất chấp việc Tạ Tiêu cố gắng níu kéo. Tôi quay lưng rời đi, nắm tay thanh mai trúc mã Cố Bình Chu rời khỏi quê nhà. Tạ Tiêu với tính cách bệnh kiều tức giận đến mức ra lệnh phong sát tôi và Cố Bình Chu trên toàn cầu. Kết cục, tôi chết bệnh trong một căn nhà trọ tồi tàn. Trước lúc lâm chung, bạn thân Hứa Dao Dao đứng nhìn tôi từ trên cao, lạnh lùng nói: “Lâm Tiểu Nhiễm, cậu đúng là ngu ngốc, video đó là tôi dùng AI ghép đấy, vậy mà cậu cũng tin à?” “Giờ thì hay rồi, cậu chết rồi, Tạ Tiêu sẽ chỉ cưới mình tôi thôi!” Cô ta cười đắc ý, tôi sau khi hiểu ra tất cả, chỉ muốn tát cho cô ta một cái, nhưng tay đã yếu đến mức không nhấc nổi. Mở mắt ra lần nữa, tôi trọng sinh rồi!

Vòng Lặp Tái Sinh

Vòng Lặp Tái Sinh Ta bắt gặp Quý phi cùng Hầu gia tư thông. Hầu gia siết cổ của ta. Vừa dùng sức, vừa thổi hơi bên tai ta: “Nhanh thôi, rất nhanh liền .” Đây là lần thứ ba ta bị hắn diệt khẩu.

Bí Mật Không Thể Tiết Lộ Của Mẹ Chồng

Bí Mật Không Thể Tiết Lộ Của Mẹ Chồng Kiếp trước, tôi phát hiện mẹ chồng cùng một người đàn ông bước vào nhà tắm công cộng. Hai người còn thuê phòng riêng để tắm cùng nhau. Tôi lén lút quay về kể chuyện này với chồng. Không ngờ, anh ta không tin lời tôi, còn bảo tôi bịa đặt. Sau đó, anh cùng bố chồng lao vào đ/á.n/h tôi một trận thừa sống thiếu ch .t, đ/á.n/h đến mức phải đeo túi phân, người lở loét khắp nơi. Cuối cùng, vì tiếc tiền chữa bệnh cho tôi, chồng còn n h/ấ.n đầu tôi vào nồi nước s.ô/i. Lúc tôi mở mắt ra, thì đã quay lại đúng ngày hôm đó, cái ngày tôi thấy mẹ chồng dắt trai đi tắm. Lần này tôi không nói nhiều, lập tức gọi thẳng 110. “Alo, cảnh sát phải không ạ? Tôi tố cáo nhà tắm công cộng có bà già cung cấp dịch vụ đen…”

Trọng Sinh Để Giúp 'Tiểu Tam' Sinh Sản Theo Lô

Trọng Sinh Để Giúp ‘Tiểu Tam’ Sinh Sản Theo Lô Vào ngày thái tử gia trăng hoa nhà họ Lục quỳ xuống cầu hôn tôi, nửa Giang thành đều vỗ tay chúc mừng. Nhưng khi tôi mang thai 3 tháng, lại bị người ta lôi vào phòng khám chui dưới lòng đất, ép phá thai. Tôi liều mạng trốn khỏi đó, chạy đi cầu cứu hắn, nhưng chính tay hắn đã đánh ngất tôi rồi kéo trở lại. Trong cơn mê man, tôi mơ hồ thấy hắn dịu dàng ôm lấy “mẹ kế” không thể sinh con của hắn – Nhâm Trăn Trăn. “Đừng sợ, Lâm Tịch không còn người thân nữa. Đợi lúc thích hợp, lấy tử cung của cô ta thay cho em, em sẽ được làm mẹ.” “Trăn Trăn, anh chỉ muốn có em và con của chúng ta.” Tôi bị bác sĩ mổ bụng, đau đến ch .t ngay trên bàn mổ. X á.c tôi, Lục Hành vứt cho bầy chó hoang. Nhâm Trăn Trăn sau đó thuận lợi dùng tử cung của tôi, sinh cho hắn hai đứa con. Sống lại một kiếp, tôi quay về đúng ngày cưới với Lục Hành. Lần này, tôi lập tức tìm đến phòng thí nghiệm ở nước ngoài, thay tử cung của mình bằng tử cung… của thỏ. Không phải rất thích sinh con sao? Một tháng một lứa, mỗi lứa tám con, đủ cho các người hài lòng chứ?