Trọng Sinh

Cuộc Đời Đáng Thương Bạn trai tôi là thủ khoa đại học, nhưng lại nộp đơn vào một trường chuyên khoa vô danh. Tôi đã thuyết phục anh ta đổi nguyện vọng sang ngành Internet của Thanh Hoa. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi kiếm được trăm vạn mỗi năm, có cuộc sống viên mãn sau hôn nhân. Nhưng vào ngày bạch nguyệt quang của anh ta kết hôn, anh ta lại cầm CPU máy tính đập gãy chân tôi. “Giá mà cô không cản tôi, thì tôi đã có thể học cùng trường với Nguyệt Nguyệt rồi! Người kết hôn với cô ấy lẽ ra phải là tôi mới đúng!” Hóa ra, anh ta luôn ôm hận việc tôi đã thuyết phục anh ta thay đổi nguyện vọng. Trước mặt con cái, tôi bị bạo hành đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh. Trước mắt là màn hình máy tính, bạn trai tôi đã điền tất cả nguyện vọng vào trường đại học chuyên khoa vô danh mà bạch nguyệt quang của anh ta chọn. Anh ta quay đầu lại, mỉm cười hỏi tôi: “Bảo bảo, em thấy anh điền nguyện vọng thế nào?”

Bí Mật Trong Ruộng Ngô Kiếp trước, tôi phát hiện mẹ chồng l/én /lút ch ui vào ruộng ngô với một người đàn ông, sợ hãi không dám nói ra, chỉ dám lén lút về nhà kể cho chồng nghe. Kết quả là tôi bị chồng và bố chồng đ á n h đ a p d ã m a n, m ù m ột m ắt, q uè m ột c hân. Sống lại một lần nữa, tôi lại trở về đúng cái ngày mẹ chồng ch ui vào ruộng ngô. Tôi chọn cách không vạch trần, nhưng lần này không hề do dự, ch â m một mồi lửa đốt sạch ruộng ngô đó.

Tôi Không Còn Là Vợ Anh Đêm bố mẹ chồng bị bắt cóc, chồng tôi lại muốn đi cắm trại với bạch nguyệt quang của anh ta. Tôi không ngăn cản gì cả, chỉ lập tức báo cảnh sát. Đời trước, vì tôi ngăn cản nên anh ta đi cứu bố mẹ mình, không đến với bạch nguyệt quang. Sau đó, bạch nguyệt quang bị sói hoang cắn ch//ết trên núi, ch//ết thảm vô cùng. Chuyện xảy ra rồi, chồng tôi chẳng nói một lời nào, cho đến khi tôi mang thai sắp sinh, anh ta mới ném tôi vào rừng sâu. “Tô Viên Viên, nếu không phải vì cô, Tuyết Nhi đã không ch//ết!” “Cô lấy tư cách gì để sống thoải mái như vậy? Tôi muốn tận mắt thấy cô phải chịu đựng mọi đau đớn mà cô ấy đã trải qua!” Tôi bị dã thú xé xác, một xác hai mạng. Lần nữa tỉnh lại, tôi quay về ngày bố mẹ chồng bị bắt cóc. Lần này anh ta không tham gia cứu viện, đúng như mong muốn cứu được bạch nguyệt quang, nhưng lại bạc tóc chỉ sau một đêm.

Em trai tôi bị lừa tiền, bố nhập viện, đột nhiên có một ông lão tìm tôi nói: “Năm mươi triệu, cưới không”Nhìn vào hợp đồng ghi rõ một tháng năm mươi triệu, tôi đã đồng ý cưới, ai ngờ người tôi cưới là cháu trai trưởng của ông.Vừa bước vào phòng bệnh, tôi nghe thấy một giọng nói kim loại: “Ký chủ, đối tượng nhiệm vụ đã đến, nhiệm vụ đầu tiên là để cô ấy hôn và đánh thức ký chủ dậy.”Tôi: ?Ai đang nói chuyện vậy?Giây tiếp theo, một giọng nói trong trẻo nhưng đầy tức giận vang lên: “Bộ cậu bị điên à, tôi đang hôn mê mà!”Tôi: ???

Sau khi tôi bị hại chết, đứa con trai mà tôi cực kỳ ghét đã liều mạng để báo thù cho tôi. Người chồng ngày ngày ăn chơi sa đọa của tôi, sau khi phá hủy tập đoàn của kẻ thù, đã ôm hũ tro cốt của tôi và tự vẫn.Linh hồn của tôi trôi nổi trên không trung, không thể tin vào những gì đang diễn ra.Khi mở mắt ra lần nữa, tôi vừa cay nghiệt mắng đứa con trai chỉ đứng hạng nhì toàn trường, vừa đập vỡ hàng loạt đồng hồ hàng hiệu của chồng.Tôi: “…”Tạm ngưng vai diễn độc ác, tôi cần đổi vai thôi.

Kiếp trước, tôi và Giang Hạ Hạ được nhận nuôi cùng lúc.Cô bé như ánh mặt trời, Giang Hạ Hạ, được nhận vào một gia đình lạnh lùng và khắc nghiệt, cuối cùng bị đẩy đến trầm cảm và phải chọn con đường tự vẫn.Còn tôi, người luôn chìm trong bóng tối, lại bị trả về từ một gia đình ấm áp.Sau khi bị trả lại, tôi bị cô lập nghiêm trọng, rồi cũng bước theo con đường của Giang Hạ Hạ.Kiếp này bắt đầu lại, Giang Hạ Hạ hỏi: “Hay là chúng ta…”Tôi không chút do dự đáp: “Đổi đi.”

Kiếp trước, khi gia đình nhà họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì lại để chị họ Hoàng Lăng mạo danh tôi. Hoàng Lăng được đưa đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn.Nhưng nhà họ Hoắc chỉ muốn xây dựng hình ảnh tốt bên ngoài mà thôi. Hoàng Lăng phải chịu đựng sự khinh bỉ và bạo hành, cuối cùng còn bị ép kết hôn với một kẻ bạo hành.Còn tôi, tôi đã cố gắng thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn trở thành nhân tài nghiên cứu trong các dự án trọng điểm của quốc gia.Nhiều năm sau, tôi tình cờ gặp lại Hoàng Lăng. Vì ghen tị và bất mãn, cô ấy đã cắt cổ tôi ngay trên đường.Tôi quay trở lại ngày gia đình nhà họ Hoắc đến gặp mặt nhận nuôi.Hoàng Lăng kéo tôi đến trước mặt gia đình nhà họ Hoắc:“Em họ, lần này thủ khoa đại học là của chị rồi, em cứ đến nhà họ Hoắc mà chịu khổ thay chị đi.”Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng đã nhô lên của dì, trong lòng thì cười thầm.Bà ta tưởng “con nhà nghèo đổi đời” dễ dàng như vậy sao?

Chồng tôi không kịp đợi đến sinh nhật 73 tuổi của mình thì đã ra đi.Năm năm sau, tôi bị đột quỵ đột ngột và ngã gục bên đường. Khi được người ta đưa đến bệnh viện, tôi vẫn ôm chặt cuốn nhật ký mà ông ấy không bao giờ rời khỏi người.Tôi không biết chữ, nên nhờ cô bé cùng phòng đọc giúp những gì ghi trong cuốn sổ đó.Cô bé cầm cuốn sổ, khuôn mặt đầy ngưỡng mộ, “Bà ơi, tình yêu của bà và ông ấy thật thuần khiết, có thể đi cùng nhau suốt cả cuộc đời như vậy.”Rồi cô ấy mở trang đầu tiên và đọc, “Người yêu quý Ngọc Khanh…”Tôi sững sờ, miệng lẩm bẩm, Ngọc Khanh, Ngọc Khanh…Nhưng tôi không phải là Ngọc Khanh.Khi mở mắt ra, tôi thấy một chàng trai nghèo khổ mặc trang phục kiểu Trung Sơn, tay cầm một túi trứng, đứng hơi lúng túng trước cửa nhà tôi. Tôi định đóng cửa lại, nhưng anh ta đưa tay ngăn cản.“Khánh Âm, em không muốn gả cho anh nữa sao?”