Ngôn Tình

Tôi Mang Thai Sau Khi Chết

Tôi Mang Thai Sau Khi Chết Sau khi chết, tôi đã mang thai. Ở âm phủ, tôi gặp lại người bạn trai cũ đã mất một năm, giờ anh ấy là Diêm Vương của âm phủ. Nhìn thấy cái bụng ngày càng lớn của tôi, cuối cùng anh ấy không thể chịu nổi nữa. “Đứa trẻ không có cha, vậy thì ở với anh đi.”

Yêu Đương Với Xà Tinh

Yêu Đương Với Xà Tinh

Thuần Phục Một Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Thuần Phục Một Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Ban ngày, kẻ thù không đội trời chung đấu khẩu với tôi. Buổi tối, tôi đè ép con robot mô phỏng trông giống hắn như đúc, tát hắn một cái. “Còn dám cãi không?” Robot mô phỏng dốc sức ưỡn lên, dịu dàng hôn vào lòng bàn tay tôi: “Cún con không dám cãi, cún con chỉ biết hầu hạ chủ nhân…” Ngày hôm sau. Mặt kẻ thù vừa đỏ vừa sưng, tâm trạng tôi cực kỳ tốt, buông lời châm chọc. “Này! Cái miệng lanh chanh cuối cùng cũng bị ăn đòn rồi à?” Đôi tai kẻ thù đỏ ửng. Hắn cúi đầu, ghé sát tai tôi thì thầm: “Đây là phần thưởng mà ai đó dành cho cún con.”  

Đi Bơi Kéo Mất Quần Của Soái Ca

Đi Bơi Kéo Mất Quần Của Soái Ca Thất tình đi học bơi, huấn luyện viên là một anh chàng có eo săn chắc. Tôi thèm thuồng nhìn hắn: “Cơ bụng… có thể sờ không?” Anh chàng điển trai đỏ bừng cả vành tai, ngầm đồng ý. Tôi phấn khích lao tới— Kết quả, chân trượt một cái, suýt chết đuối. Tin tốt: Không sờ được cơ bụng, nhưng sờ được thứ khác… Tin xấu: Cái tôi sờ trúng là… thứ quan trọng nhất của hắn. Anh chàng đẹp trai đỏ mặt che chỗ đó lại, giọng run rẩy: “Ờm… có thể trả quần bơi cho tôi không?”

Chia Tay Xong, Tôi Nhanh Chóng Kết Hôn Với Một Yêu Tinh Quyến Rũ

Chia Tay Xong, Tôi Nhanh Chóng Kết Hôn Với Một Yêu Tinh Quyến Rũ Trên tàu cao tốc, cô em thanh mai trúc mã của bạn trai tôi – Lương Thư – bỗng nhiên thức tỉnh thành yêu tinh mê hoặc, cứ nhào vào lòng anh ta, đòi ôm đòi hôn. Tôi nhắc nhở cô ta, thời kỳ phát tình có thể tự mình chịu đựng. Vậy mà Kỷ Tiêu lại lạnh lùng trách mắng tôi: “Cho em uống thuốc kích tình thử xem em chịu được không?” “Anh chỉ đang giúp cô ấy giảm bớt đau đớn, giống như quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, đừng nghĩ bẩn như thế!” Tôi hoàn toàn thất vọng, đề nghị chia tay, rồi quay người xuống tàu. Kỷ Tiêu bận ôm cô em nhỏ không rảnh phân thân, liền nhờ người anh em thân thiết của anh ta – Lâm Tự Nam – đi tìm tôi. “Con gái thì nhỏ mọn vậy đấy, cậu giúp tôi dỗ dành cô ấy một chút.” Kết quả, Lâm Tự Nam dỗ thẳng tôi đến tận Cục Dân Chính. Khi Kỷ Tiêu biết chuyện, trời như sụp xuống, mắt đỏ ngầu đi tìm Lâm Tự Nam đòi công lý. Lâm Tự Nam lạnh lùng cười khẩy: “Xe đâm vào tường mới biết rẽ, con chết rồi mới đến cho bú.” “Cậu biết vì sao Vệ Ca là vợ tôi mà không phải vợ cậu không? Bởi vì tôi dám tranh dám đoạt!”

Anh Là Chồng Của Em Phải Không?

Anh Là Chồng Của Em Phải Không? Sau tai nạn xe, trí nhớ của tôi bị xáo trộn. Tôi đã nhận nhầm vị thái tử Kinh Khuyên nằm ở giường bên cạnh, người đang trong tình trạng hôn mê, thành vị hôn phu đã bị thương khi đang cố cứu tôi. Mỗi ngày, em đều đến khóc lóc bên giường anh. “Chồng ơi, anh hãy tỉnh lại đi, chúng ta còn chưa kết hôn và sinh em bé mà.” “Chồng à, anh có nỡ để em thành góa bụa không? Chồng ơi, anh nói gì đi mà.” Ngày xuất viện, tôi lấy lại được trí nhớ và vội vàng bỏ trốn. Ngày hôm sau, tôi bị trói vào giường bệnh của người đàn ông đó. Người đàn ông trên giường cười một cách nguy hiểm: “Vợ yêu, nụ hôn chào buổi sáng của anh hôm nay đâu rồi?”

Làm Bác Sĩ Riêng Trong Truyện Abo

Làm Bác Sĩ Riêng Trong Truyện Abo Tôi là một beta sống trong thế giới ABO. Thật không may, tôi còn là một bác sĩ riêng. Cuộc sống hằng ngày của tôi chính là chứng kiến vị thượng tướng cùng cậu vợ omega bé nhỏ ngọt ngào, nửa đêm bị dựng dậy gọi đi làm, rồi lại hóng drama, hóng drama, hóng drama… Cho đến một ngày, tôi hóng đến chính mình. Em trai của thượng tướng – một đại minh tinh cũng là alpha – bị đồn có quan hệ với một beta. Khoan đã, beta đó hình như là tôi thì phải??

Hoa Hồng Vượt Rào

Hoa Hồng Vượt Rào Tôi đã làm chó liếm của Hoắc Kiêu hơn hai mươi năm. Một lần tình cờ, tôi nghe được Hoắc Kiêu cười đùa, nói với đám bạn: “Tạ Thính Vãn chẳng thú vị xíu nào, chuẩn một cô gái ngoan. Nếu không phải ông cụ đã định hôn từ bé thì anh đây vốn sẽ không cưới cô ấy.” Đám bạn cười nhạo anh ta: “Anh Kiêu thảm quá mà, bị ép phải cưới sớm.” Một tay Hoắc Kiêu ôm eo cô gái ngồi cạnh, nhả khói thuốc phì phèo: “Đúng vậy, ông đây quá thảm.” Hai tháng sau, tôi công khai mang thai, chuẩn bị tổ chức lễ cưới. Hoắc Kiêu gọi video tới lớn tiếng mắng: “Tạ Thính Vãn, ông đây chưa chạm vào cô, cô lấy đâu ra con? Nói mau! Gian phu là ai?” Khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông bên cạnh tôi, Hoắc Kiêu ngây người: “Chú, chú út?” Người đàn ông nghiêm khắc, mắng khẽ: “Không được vô lễ với thím út cháu!”

Lặng Lẽ Rung Động

Lặng Lẽ Rung Động Làm bạn giường của Phó Chi Hoài đến năm thứ ba. Thì ánh trăng sáng của anh ly hôn. Tối hôm đó, tôi liền thu dọn hành lý, rời khỏi Bắc Kinh. Không lâu sau, Phó Chi Hoài đè tôi xuống giường. Giọng nói kia khàn khàn, hơn nữa còn ẩn chứa sự tức giận. “Như thế nào đây, vừa mới nghe tin ánh trăng sáng của em ly hôn, thì đã vội vàng muốn đá tôi rồi hả? “Chẳng lẽ tôi là loại người rẻ mạt lắm sao? Để mặc em tùy tiện đùa giỡn ư?” “Bảo bối à, coi như tôi cầu xin em, cứ tiếp tục đùa giỡn tôi đi!” Tôi:……?  

Không Phải Gu Tôi

Không Phải Gu Tôi Sau khi liên hôn với thái tử gia giới kinh thành, có phóng viên hỏi anh ta nghĩ gì về tôi. Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Cô ấy cũng tốt, nhưng không phải gu của tôi.” “Nếu ngoan ngoãn hơn một chút thì càng hay, đừng lúc nào cũng c/ãi lời tôi.” “Ở nhà có thể ăn mặc g/ợ i c/ảm một chút, tôi không ngại đâu.” Phóng viên ôm đầu, đau khổ nói: “Tôi đang hỏi ý kiến của anh về bộ phim mới ra mắt của cô ấy cơ mà…” Cả mạng xã hội nổ tung.

Chậm Một Bước Để Cả Đời Bên Nhau

Chậm Một Bước Để Cả Đời Bên Nhau Nửa đêm đang trực ca, có một cô gái trẻ bị mang thai ngoài tử cung được đưa vào cấp cứu. Tôi bình tĩnh hỏi: “Phải phẫu thuật ngay, người nhà đâu?” Cô gái đau đến mức không thể nói thành lời, cố gắng gọi một cuộc điện thoại rồi đưa cho tôi. Tôi nhận lấy điện thoại, còn chưa kịp mở miệng thì bên kia đã vang lên giọng nói của chồng tôi. “Bảo bối, có chuyện gì vậy?”

Hối Hận Muộn Màng

Hối Hận Muộn Màng Chu Duật An vì cô bạn thanh mai trúc mã nói tôi nghèo kiết xác nên không đồng ý cho tôi đi làm gia sư. Sau đó, cô ta lại vu oan tôi ăn cắp tiền thưởng cuộc thi của cô ta. Tôi đỏ hoe mắt cầu xin anh ta làm chứng cho tôi. Chu Duật An chỉ nhíu mày, thản nhiên nói: “Thiếu tiền sao không tìm tôi?” Tôi hoàn toàn tuyệt vọng nên đã đề nghị chia tay. Không ngờ lại bị anh ta bắt gặp tôi đang dạy kèm cho em trai anh ta, Chu Dụ Cẩm. Chu Duật An nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt u ám. “Không phải đã nói em ngoan ngoãn ở lại trường sao?” Tôi đang định phản bác thì Chu Dụ Cẩm ngoan ngoãn, yên lặng bên cạnh đột nhiên kéo tay áo tôi, cẩn thận nói. “Chị ơi, em sẽ không bao giờ hung dữ với chị như anh trai đâu.”  

Chúc Niên Tuế Tuế

Chúc Niên Tuế Tuế Ta là Thỏ Ngọc, nhưng lại lạc vào vòng tay lạnh lẽo của Đế Quân trên đỉnh Chung Sơn. Khi ta vừa hóa thành người, hắn lạnh lùng bảo ta biến về nguyên hình thỏ. Về sau khi ta định biến thành thỏ, hắn lại khẽ dỗ dành ta hóa thành người.

Phần 4 - Như Ý Bắt Chồn Tinh

Như Ý Bắt Chồn Tinh Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Phần 5: Như Ý bắt Cốt Yêu Bạn cùng phòng của tôi là một cô dâu chuyên nghiệp. Cô ấy nói rằng gần đây đã nhận được một hợp đồng lớn, khách hàng rất hào phóng. Tôi nhìn số tiền thù lao được gói trong giấy đỏ và khuyên cô ấy nên từ bỏ công việc này. Nhưng vào ngày diễn ra sự kiện, bạn cùng phòng vẫn lén lút đi. Và rồi cô ấy không quay trở lại. Cô ấy không biết rằng những người tổ chức sự kiện này, đều không phải là con người.

Bao Dưỡng Bạch Nguyệt Quang

Bao Dưỡng Bạch Nguyệt Quang Của Thiên Kim Giả Xong, Hắn Hắc Hóa Rồi Vì muốn trả thù thiên kim giả, tôi bao dưỡng bạch nguyệt quang của cô ta. Tôi không ngừng hành hạ anh, nhìn anh tức giận đến phát điên. “Tưởng An, thủ đoạn của cô cũng chỉ có vậy thôi sao?” Tôi càng hưng phấn hơn, vắt kiệt anh hết lần này đến lần khác. Cho đến khi trước mắt tôi hiện lên một hàng chữ: 【Nữ phụ đúng là đang tìm đường chết.】 【Tạ Chỉ chính là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tạ – gia tộc giàu nhất. Ngày anh ta trở về Tạ gia cũng chính là ngày chết của cô.】 Tôi sợ đến mức ngồi phịch xuống người Tạ Chỉ. “Ưm…” Nghe tiếng rên đau đớn của anh, tôi không quay đầu lại mà lập tức rời khỏi anh. Đến tận ngày tôi về nước để liên hôn, Tạ Chỉ lạnh mặt nhìn tôi: “Không phải rất giỏi sao?”  

Kiều Niệm

Kiều Niệm Ngày Cố Thanh Hoài thành hôn cùng nữ chính, chẳng một ai báo cho ta hay. Ta lo ngại đôi tay hắn mỗi khi trở trời lại đau, bèn cất công mua da chồn may thành bao tay, định đem tặng. Nào ngờ vừa bước đến, lại vô tình bắt gặp hắn cùng nữ chính đang thử hôn phục và mũ miện. Nàng tựa hồ có chút bận tâm, khẽ hỏi Cố Thanh Hoài: “…Việc của chúng ta, thực sự không cần nói với Kim Kim một tiếng sao?” Cố Thanh Hoài chau mày đầy chán ghét: “Nàng ta ngay cả một bông hoa cũng thêu không tốt, coi như biết cũng chỉ sẽ cùng ta náo.” Mãi đến lúc này ta mới vỡ lẽ, hóa ra hắn cũng không thích cô nương bị mù một con mắt. Về sau, ta nhận sính lễ của người khác, lấy chồng ở Cô Tô, dỗ dành vị công tử ăn chơi kia đèn sách, cuối cùng giúp chàng ấy đỗ Giải Nguyên. Lần nữa gặp lại Cố Thanh Hoài, là tại yến tiệc mừng phu quân ta thăng quan. Vừa trông thấy ta bước ra rót rượu, hắn liền thất thần làm rơi chén, bị cứa thương bàn tay. Ta hảo tâm đưa khăn, bình thản mà ôn tồn hỏi: “Cố đại nhân, đến mùa đông, tay người có còn đau không?” Nào ngờ khi hắn trông thấy vẻ điềm nhiên của ta, mắt hắn lại thoáng đỏ hoe.

Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ

Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ Tôi nuôi một con rắn làm thú cưng. Mỗi lần tôi chạm vào nó, nó đều trốn đi. Tôi rất ngạc nhiên, hỏi hàng xóm bên cạnh, hắn khẽ ho một tiếng: “Đó là biểu hiện của sự xấu hổ, cứ chạm vào nó nhiều lần là được.” Ai ngờ có một lần, tôi chạm nhầm chỗ, con rắn bỏ chạy. Đến ngày thứ ba vẫn không có tin tức gì, em trai tôi đến giúp tôi tìm. Gần nửa đêm, con rắn quay về, còn mang theo một gói đồ lớn. Nhìn thấy tôi và em trai, nó rơi nước mắt lộp bộp: “Trong lúc tôi chuẩn bị sính lễ, mà em đã có người đàn ông khác rồi?” Không phải chứ, rắn sao lại biết nói!?  

Người Đi Trong Gió Lạnh

Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.

Mệnh Cách Tỳ Hưu 1: Tráo Đổi Lúc Nhỏ

Mệnh Cách Tỳ Hưu 1: Tráo Đổi Lúc Nhỏ Sau khi thiên kim thật trở về nhà, tôi bị bố mẹ hào môn và bảy người anh trai đuổi ra khỏi nhà. Tôi dựng sạp bói toán ở chợ đêm. Thiên kim thật đá đổ sạp bói của tôi, còn hùng hổ tuyên bố sẽ dùng tiền đè chết tôi. Cô ta không biết, tôi mang mệnh cách Tỳ Hưu. “Nhà các người sắp phá sản rồi.” Lời tôi nói ứng nghiệm. Bảy người anh trai đuổi theo xin lỗi: “Em gái, xin em hãy giúp nhà họ Diệp chúng ta vực dậy!”

Độc Sự Vân Cẩm - Phiên ngoại: Bùi Chiêu

Độc Sự Vân Cẩm – Phiên ngoại: Bùi Chiêu Ta là Bùi Chiêu, một vị hoàng tử lạnh lùng và đa nghi. Bên cạnh ta, chỉ có những kẻ dối trá mưu mô, lợi ích đổi chác cùng danh lợi phù hoa. Ta đứng trong bóng tối, tựa như kẻ chìm trong biển sâu, quên cả cách hít thở, lạnh lùng nhìn hết thảy mọi thứ. Mãi đến khi một nữ tử tên Vân Cẩm xuất hiện. Nàng mang theo toan tính mà đến, nhưng lại trở thành chiếc phao cứu mạng của ta. Từ đó, ta chỉ sống vì nàng.