Ngôn Tình
Màn Kịch Tình Yêu Với Thái Tử Gia Thái tử gia Bắc Kinh là lão bản của tôi, anh ta bảo tôi giúp anh ta chặn hoa đào. Tôi: Ok. Ngày hôm sau, anh ta nhìn cái bụng hơi nhô lên của tôi, giật mình: “Cái gì vậy, mới một đêm mà lớn thế này sao?” Tôi cười nhạt một tiếng: “Ông chủ, tôi phải mang theo một quả bóng, làm đạo cụ.” Từ đó, tôi khoác tay ông chủ, rêu rao khắp nơi, đối mặt với 2 cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta, nâng cao bụng, khí thế hừng hực: “Tôi đã có con rồi, các cô lấy gì để tranh với tôi?”
Y Nữ Sở Tương Ba năm sau khi gả cho nam phụ thâm tình, hắn dẫn nữ chính đến trước mặt ta. Hắn đưa cho ta một tờ hưu thư, muốn ta cùng hắn diễn một vở kịch. Hắn nói nam chính đã phụ bạc nữ chính, nhưng vẫn không chịu buông tay, cứ dây dưa mãi. “Nguyệt Dao gả cho ta, hắn mới thực sự tin rằng Nguyệt Dao đã không cần hắn nữa. “Đã diễn thì phải làm cho trọn vẹn, chỉ là uất ức cho nàng, phải đến Sâm Châu ở một thời gian.” Ta hiểu rõ, ký tên vào hưu thư, thu dọn hành lý. Chỉ là lúc sắp rời đi, Tiêu Cẩn An lại gọi ta lại. “A Tương, ta sẽ không phụ nàng, chuyện này xong, ta sẽ lập tức đi đón nàng về!” Ta mỉm cười gật đầu. Hôm ấy trời mưa to, gió lớn, có lẽ Tiêu Cẩn An không nghe được câu trả lời của ta. Ta nói: “Không cần đón ta.” Bởi vì ta sẽ không đến Sâm Châu chờ hắn. Cũng sẽ không quay về nữa.
Yêu Chiến Thần Vương Gia Ta trúng phải tà thuật, sẽ yêu người đầu tiên nhìn thấy sau khi mở mắt. Ta bịt mắt bằng vải trắng, gọi cha đến, sau khi chắc chắn không có gì sai sót mới tháo vải trắng ra. Trước mắt là bức họa của chiến thần vương gia đã tử trận sa trường từ nhiều năm trước, tướng mạo anh tuấn, đôi mày mang sát khí lạnh lẽo của người từng chinh chiến nơi sa trường. Thế là, ta như phát điên yêu chàng. Ta vừa mừng vì chàng không còn nhưng cũng buồn vì chàng đã mất. Kết quả là không lâu sau, chiến thần vương gia sống lại xuất hiện trước cửa nhà ta. “Nghe nói nàng yêu ta đến chết đi sống lại, không thể sống thiếu ta, nên ta đến xem thử.” Ta: “…”
Kết Hôn Hợp Đồng: Được Tặng Kèm Con Trai Siêu Cấp Tôi và ông chủ cao lãnh ký hợp đồng kết hôn, cùng chăm sóc đứa con trai bảy tuổi của anh ta.7 giờ sáng.“Mẹ ơi, bữa sáng ở trong nồi nhé, con đã gọi xe tự đi học rồi.“Mẹ nhớ 8 giờ mới được dậy nha.“Chiều tan học con sẽ tự về nhà nấu cơm tối, mẹ tan làm thì về ăn luôn, không được ăn ngoài nữa đâu đấy.”Ngày lễ Tình nhân.“Xin lỗi mẹ, ba bận công việc quá, chỉ biết gửi tiền cho mẹ thôi.“Đúng là ông già lỗ mãng, con gái người ta thích quà tặng có ý nghĩa cơ!”Cơ thể nhỏ nhắn của con trai nâng lên một bó hoa hồng bằng vàng ròng.“Mẹ ơi, nể mặt con, tha thứ cho ba một lần này nhé, được không?”Học lực xuất sắc, việc nhà thành thạo, miệng ngọt như mía lùi, còn biết kiếm tiền nuôi gia đình.Trời ơi.Cậu bé này mà làm con trai tôi cả đời thì tuyệt biết mấy.Dù chồng tôi đẹp trai chung tình, tài sản hàng tỷ, tôi cũng sẵn sàng chấp nhận!
Huynh Đừng Vàng Nữa, Ta Chịu Không Nổi! Ta có thể nhìn thấy khí vận trên người người khác. Phụ thân ta là màu tím, tiền đồ hiển quý. Tổ mẫu là màu xám, mệnh chẳng còn bao lâu. Vị đại sư Minh Phàm mới tới trong chùa… Ối chao, vàng quá đi mất!* *Tác giả chơi chữ kiểu nhìn thấy “khí vận” là màu vàng, nhưng thật ra “vàng” = “đen tối”, đây là tiếng lóng, chỉ những thứ tục tĩu, dâm đãng, gợi dục. Minh Phàm đại sư kinh hãi: “Ngươi làm sao biết được? Chẳng lẽ ngươi có thể thấy được suy nghĩ của ta?” Hắn đỏ bừng cả mặt. “Ta… ta không cố ý nghĩ như thế về ngươi đâu, chỉ là… cái tư thế ấy… ngươi chớ hiểu lầm.”
Năm 18 tuổi, tôi đã tỏ tình với Cố Dã, nhưng thái độ của anh ấy lạnh nhạt và xa cách, từ chối tôi:“Em còn nhỏ lắm, anh không ăn chay đâu.”Sau đó, tôi phát hiện mình có thai, và đứa con là của Cố Dã. Lúc anh biết được, giọng nói trầm khàn của anh làm lòng tôi rung động không thôi:“Có muốn cưới anh không?”Tôi nghĩ rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi chỉ là sự tồn tại để cho con mình có một mái ấm.Nhưng một ngày nào đó, sau khi dỗ con ngủ xong, Cố Dã đã bế tôi từ phòng trẻ về phòng ngủ chính.“Ăn chay lâu như vậy, em phải bù đắp lại cho anh rồi.”
Quy Tắc Nuôi Chim Hoàng Yến Năm đó, khi tôi mắc chứng sợ xã hội nặng nhất, tôi đã bao nuôi một anh công nhân thô kệch. Mỗi lần hẹn anh ấy qua đêm, tôi đều hồi hộp đến mức không thở nổi. “Xin, xin hỏi… tối nay anh có rảnh… làm cái đó với tôi không?” Anh ấy cúi đầu, khẽ cắn một cái lên khuôn mặt đang đỏ bừng của tôi. “Muốn cái đó hả, phải trả thêm tiền.” “Không, không thành vấn đề!” Tôi vội vã gật đầu lia lịa. Mãi đến khi tôi bất ngờ phá sản, đành đau lòng nói lời chia tay, định thả tự do cho anh ấy. Anh công nhân đang hút thuốc sau cuộc yêu nghe xong, bỗng lười biếng rút ra một tấm thẻ đen Amex, tiện tay đưa cho tôi. “Cầm lấy, tiếp tục bao nuôi tôi.” “Ai cho phép em thả tôi tự do vậy?”
Năm thứ hai làm “chim hoàng yến” của Cố Cảnh Xuyên, ông trùm quyền lực đất kinh đô, anh ta gặp tai nạn xe hơi và bị liệt đôi chân.Anh trai của anh tìm đến tôi, yêu cầu tôi chăm sóc một Cố Cảnh Xuyên đã thay đổi tính tình.Bề ngoài tôi đồng ý, nhưng thực chất đã mua vé máy bay ra nước ngoài ngay trong đêm.Một tháng sau, tôi ôm một chú “cún con” nhỏ bé trong lòng, không kìm được mà than thở với bạn thân.“Phải giả vờ trước mặt cái bộ mặt lạnh như tiền ấy suốt hai năm, tôi đã chán ngấy từ lâu rồi.”“Giờ thành tàn phế rồi mà còn muốn ràng buộc cả cuộc đời tôi. Hắn ta xứng à…”Lời chưa dứt, tôi đã bị người ta bế ngang lên, trước mắt là gương mặt âm u của Cố Cảnh Xuyên.Đêm khuya, ngón tay thon dài của người đàn ông lướt qua dấu nước mắt nơi khóe mắt tôi, giọng khàn khàn:“Đừng khóc, kẻ tàn phế này vẫn yêu em.”
Ba năm hôn nhân bí mật với ông xã là ảnh đế, đột nhiên anh ta có thể nghe được tiếng lòng tôi, mà tôi thì hoàn toàn không hay biết gì.Thậm chí còn cố gắng giúp anh ta nối lại tình xưa với người yêu cũ, đóng vai nữ phụ phản diện.“Tôi tuyệt đối không ly hôn, kiếp này các người đừng hòng nối lại tình cũ!”Tuy nhiên trong lòng tôi lại mắng:[Đồ đàn ông xấu xa, mối tình đầu của anh ta suýt nữa bị tôi hành hạ chết rồi, vậy mà không ký giấy ly hôn đi, tôi còn đợi đến khi phim đóng máy nhận được 10 tỷ phí ly hôn để bao nuôi người mẫu nam đấy.]Không ngờ, ảnh đế không chỉ không ly hôn, mà còn nhất quyết muốn công khai mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi là thiên kim nhà họ Tần vừa mới phá sản.Để cứu lấy công ty, ba tôi gả tôi cho đại lão giới công nghệ mới nổi – Lục Chu.Không ai biết, Lục Chu chính là bạn trai cũ từng bị tôi đá.Đêm tân hôn, anh lạnh lùng nhìn tôi:“Đừng tưởng tôi còn thích em. Cưới em chỉ là kế tạm thời, đợi xong vụ thu mua rồi chúng ta ly hôn.”Ngay lúc đó, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một loạt bình luận nổi bật.【Phản diện ngoài lạnh trong nóng, miệng là cứng nhất.】【Nữ phụ, đừng tin anh ta! Tôi có thể làm chứng, mỗi tối ảnh đều nhìn ảnh em mà thèm nhỏ dãi.】【Bề ngoài phản diện: Đừng tưởng tôi thích em. Trong lòng: Huhu, sao vợ chưa tới dỗ mình vậy trời?】【Nữ phụ ngốc ghê, em chỉ cần gọi một tiếng “chồng”, phản diện sẽ lập tức hóa chó yêu, liếm em đến nơi đến chốn luôn đấy.】Tôi nhìn Lục Chu đang chuẩn bị rời đi, liền thử gọi một tiếng:“Chồng ơi?”Bóng lưng người đàn ông khựng lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm tôi, như thể giây tiếp theo sẽ nhào tới nuốt sống tôi luôn vậy.
Sang Dư chưa muộn Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi nhận được một cuộc gọi. “Chị Tang Dư à… em vỡ ối rồi, sắp sinh rồi… chị có thể bảo anh Thẩm đến nhanh một chút được không?” “Em gọi mãi mà không liên lạc được với anh ấy…” Tiếng nức nở của cô gái vang lên giữa đêm đen, sắc lạnh và chói tai. Người đàn ông vừa vùi mặt vào cổ tôi khẽ sững người, Vội vàng bật dậy, mặc quần áo. Cầm lấy chìa khóa trên bàn rồi lao ra ngoài. Từ đầu đến cuối, không nói với tôi lấy một câu, cũng chẳng thèm quay đầu nhìn lấy một cái. Tôi chết lặng rất lâu. Chỉ đến khi tiếng sấm ngoài trời vang lên, tôi mới dần tỉnh lại. Đứa trẻ cô ấy sinh ra… là con của chồng tôi.
Hòn Đảo Cô Độc Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc gặp với Giang An sau hai ba ngày lại diễn ra trong đồn cảnh sát. Và với tư cách là vợ hắn, tôi cũng không ngờ phải đến bảo lãnh hắn ra vì một lý do kỳ quặc như vậy.
Tham gia chương trình tạp kĩ, có người hỏi tôi:“Khi cãi nhau với bạn trai, chị muốn anh ấy dỗ thế nào?”Tôi đáp: “Kiên nhẫn an ủi tôi, rồi ôm tôi một cái.”Anh chàng lạnh lùng, ít nói như Thẩm Nghiễn liền cười nhạt:“Ôm? Em mà giận thì còn khó giữ yên hơn lợn ngày Tết, anh ôm kiểu gì?”Chương trình nổ tung.Fan thì ngơ ngác: “Khoan, hai người này từng yêu nhau à?”
Trêu Chọc Sau khi mẹ tôi tái hôn, tôi có thêm một cậu em trai. Trong trường học, hắn luôn giữ khoảng cách với tôi, không xem tôi là chị hắn. Khi tôi bị bắt nạt hắn cũng lạnh nhạt, thờ ơ không để chuyện vào mắt. Tôi vẫn luôn cho rằng hắn ghét tôi đến tận xương tủy. Thẳng đến khi, tôi có bạn trai —— Hắn nửa đêm gõ cửa phòng, cười tủm tỉm hỏi tôi. “Chị…đang yêu đương?” Tôi nhìn nụ cười đầy sự lạ lùng của hắn mà có chút rét run, nhưng cũng đành gật đầu xác nhận. Giây tiếp theo, hắn hung hăng đè tôi lên giường, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thi Tử Di, chị chỉ có thể là của tôi?”
Bạn Gái Tôi Bị Bắt Làm Sính Lễ Tôi đưa bạn gái về vùng núi quê nhà để dự đám cưới của em họ. Em họ nói rằng thiếu phù dâu, nên nhờ bạn gái tôi tham gia cho đủ số lượng. Ngày cưới, em họ dẫn bạn gái tôi đi đón dâu xong, nhưng không quay lại. Khi tôi cuống cuồng chạy đến nhà cô dâu, thì phát hiện bạn gái mình quần áo xộc xệch, đã bị em trai của cô dâu – người bị bệnh bại liệt – xâm hại. Gia đình cô dâu còn ngang nhiên nói: “Dù sao con gái cũng đã không còn trinh trắng rồi, ở lại làng đừng quay về nữa, gả cho con trai tôi, vừa hay thân lại càng thêm thân.” Tôi lúc đó mới biết, để kết hôn em họ đã thỏa thuận với gia đình cô dâu để đổi dâu. Họ đã coi bạn gái tôi như một phần của sính lễ! Tôi giận dữ tột cùng, lập tức muốn báo cảnh sát. Nhưng bị bố mẹ cô dâu cùng dân làng hợp sức đánh chết, vứt xác nơi hoang dã, bị chó hoang ăn thịt. Bạn gái tôi bị nhốt trong làng, chịu đủ mọi tra tấn, trở thành công cụ sinh sản. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi sống lại vào ngày vừa trở về làng quê. Em họ đang nhìn tôi với vẻ mặt nịnh bợ: “Anh, cho em mượn chị dâu làm phù dâu được không?”
Tình Thâm Nơi Ngọc Môn Quan Vị hôn phu của ta trở về, mang theo một nữ nhân. Nữ nhân này giúp bọn họ đánh bại Hi tộc, hoàng đế muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, nhưng nàng lại chỉ nguyện ý nhận cha ta làm nghĩa phụ và dọn vào ở trong nhà ta. Toàn phủ đem nàng so sánh với ta. Nàng võ nghệ cao cường, có thể giết giặc, còn ta chỉ biết làm nữ công. Cha mẹ và ca ca không ngoại lệ, đều thiên vị nàng. Ngay cả vị hôn phu của ta cũng không ngần ngại mà đề nghị từ hôn. Hắn nói hắn muốn một thê tử biết cầm đao, chứ không phải một người chỉ biết cầm kim chỉ.
Trọn Đời Dành Hết Cho Em Nấu cơm trong giờ học online, tôi quên tắt camera. Giảng viên đeo gọng kính màu vàng, bình thường vẫn luôn lạnh lùng nhã nhặn đột nhiên nói. “Bạn học đang thái thịt, phần ức có phải cho hơi nhiều rồi không?” “Nhớ cân bằng lại chế độ ăn uống.” … Tôi, một sinh viên tuân thủ luật pháp của thế kỷ hai mươi mốt, vào ngày thứ ba bắt đầu học onl, đã qua đời.
Chồng Tôi Là Cố Thiếu Khanh Toàn bộ giới nhà giàu ở Bắc Kinh đều biết tôi thích Lục Kỳ Thần như thế nào, nhu thuận cẩn thận từng li từng tí. Tôi theo Lục Kỳ Thần năm năm, người người đều cảm thấy tôi đang mơ mộng hão huyền, cười nhạo tôi không biết tự lượng sức mình. Rốt cuộc cũng đợi được một hôn lễ long trọng, nhưng Lục Kỳ Thần mặc kệ tôi níu kéo hắn, ra nước ngoài tìm ánh trăng sáng bị đứt ngón tay. Hắn nói: “Em muốn kết hôn thì chờ đi, không muốn chờ thì cút đi.” Ngay khi tất cả mọi người ở Bắc Kinh đều đang chờ để chê cười tôi. Thái tử gia Cố Thiếu Khanh người người đều kính nể đột nhiên xuất hiện, ôm lấy tôi, không chút khách khí chiếm tôi làm của riêng. Một năm sau tên cặn bã gõ cửa: “Nặc Ức Nùng, vừa vừa thôi, anh chịu thua rồi đấy.” Thái tử gia chỉ mặc một cái quần ngủ tự mình ra mở cửa: “Vợ tôi đang mang thai, đang ngủ.”
Dùng Bói Toán Càn Quét Giới Giải Trí Tôi là một thiên sư, xuyên không thành một cô gái làm trò lố trong giới giải trí. Khi ghi hình một chương trình giải trí kinh dị, tôi đã vô tình lột quần của một thần tượng nổi tiếng. Sau khi thức tỉnh, tôi dựa vào bói toán để làm náo loạn giới giải trí. Các đại gia dâng lên rất nhiều tiền, cầu xin tôi tha mạng. Anti-fan khi thấy tôi livestream bói toán thì run rẩy, chân mềm nhũn. Ngay cả thần tượng nổi tiếng cũng ôm chân tôi khóc lóc. Hắn gọi tôi là mẹ: “Mẹ giúp con tính chết đối thủ của con đi!”
Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”