Ngôn Tình

Tôi Suy Sụp Sau Khi Chiến Lược Thất Bại

Tôi Suy Sụp Sau Khi Chiến Lược Thất Bại Công lược thất bại, tôi chẳng còn gì để mất. Trói hắn lại, ngày ngày cùng hắn chìm đắm trong sự thân mật, còn vì hắn mà sinh một đứa con trai. Cuối cùng chết thảm trước mặt hắn. Vui vẻ hưởng thụ thời gian năm năm tự do, nhiệm vụ đột nhiên khởi động lại. Mới vừa sống lại, tôi đã bị người ta hung tợn bóp cổ. Người đàn ông ngày xưa dịu dàng giờ đây trên mặt hốc mắt đỏ như máu: “Lại một người không muốn sống.” “Ai cho cô lá gan dám bắt chước Nhiễm Nhiễm.” Cách đó không xa, đứa bé có khuôn mặt tương tự hắn chậm rãi đi ra, cầm súng lục bóng loáng nhắm vào trán tôi: “Ai bắt chước mẹ tôi đều phải chết!”

Chạy Lúc Hoàng Hôn

Chạy Lúc Hoàng Hôn Tôi và anh trai kế bí mật yêu đương ba năm. Hắn chính thức công khai vị hôn thê. “Đám cưới sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta, em đừng làm loạn.” Đối mặt với sự chất vấn của tôi, hắn tỏ vẻ mệt mỏi. Tôi rốt cuộc cũng tỉnh giấc khỏi mộng đẹp. Xé bỏ bản thiết kế nhẫn cưới do tôi tự thiết kế, không muốn kết hôn với hắn nữa. Sau đó, hắn nhìn thấy tôi ôm hôn một chàng trai xa lạ trên đường phố ở nước ngoài. “Dao Dao, hắn là ai?” Người từ trước đến nay luôn bình tĩnh lại trở nên hoảng loạn. Chàng trai thân mật ôm lấy tôi, cười nói: “Chào anh, tôi là bạn trai của cô ấy.”

Sau Khi Tặng Búp Bê Cộng Cảm Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Sau Khi Tặng Búp Bê Cộng Cảm Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Tôi đã tặng con búp bê cộng cảm mới phát triển của mình cho kẻ thù không đội trời chung để đánh cắp bí mật. Đối thủ không đội trời chung cầm con búp bê lên hừ lạnh nói: “Yên tâm, nó ở trong tay tôi không sống được đến ngày mai.” Đến đêm khuya, tôi cảm thấy con búp bê bị đặt ở bên gối, còn được đắp lên một chiếc chăn mỏng mềm mại. Đối thủ không đội trời chung còn hôn lên mặt búp bê nói: “Làm sao có thể đáng yêu bằng cô ấy…” Tôi: “…?”  

Yêu Ngay Từ Lần Đầu Gặp Gỡ

Yêu Ngay Từ Lần Đầu Gặp Gỡ Cùng đỉnh lưu ẩn hôn năm thứ ba, hệ thống đột nhiên nhắc nhở tôi thực hiện nhiệm vụ thất bại. Tôi một cước đá văng cửa phòng ngủ của anh ta: “Con mẹ nó anh ra ngoài chơi gái à?” Người chồng đang phát sóng trực tiếp: “Cái gì?” Comment còn chưa kịp bùng nổ, phòng phát sóng trực tiếp đã bị khóa. Sau đó, chương trình giải trí đặc biệt yêu cầu tôi đá vào cửa phòng sao nam để tạo hiệu ứng bất ngờ. Vừa kiếm tiền vừa nhìn trai đẹp, thật hời, hahaha. Cho đến một ngày, tôi bắt gặp nam thần nửa trên không mặc áo đang ngủ. Người chồng rẻ tiền của tôi đã lật tung phim trường. Sau đó ôm đùi của tôi: “Vợ à, đừng nhìn những kẻ đó, dáng người bọn họ như thế nào anh cũng đều có hết!”

Tự Do

Tự Do Tôi là người vợ đầu ấp tay gối của Lục Tiêu. Anh ta yêu tôi hơn cả tiền đồ, thậm chí vì cứu tôi mà bị thương, phải từ bỏ sự nghiệp của mình. Mọi người đều nói tôi đã được gả cho người đàn ông tốt nhất thế gian. Nhưng vừa mới kết hôn được ba năm, tôi đã bắt gặp anh ta đưa người phụ nữ khác đi khám thai. Anh ta nói: “Anh đã vì Lâm Mạn mà mất hết tất cả, nhưng cô ấy lại không muốn sinh cho anh một đứa con, thật ích kỷ.” Lục Tiêu ngoại tình với cô phóng viên là fan cuồng nhiệt của anh ta, một người phụ nữ tuyệt đối sẽ không làm anh ta tủi thân, một người phụ nữ nguyện vì anh ta sinh hạ vô số con cái. Tôi chấm dứt quá trình thụ tinh trong ống nghiệm đã chuẩn bị nửa năm, hứa sẽ dùng hết mọi mối quan hệ để chữa thương cho Lục Tiêu, giúp anh tạo dựng lại sự nghiệp. Điều kiện duy nhất đưa ra là bắt anh ta ký vào đơn ly hôn. “Tôi trả lại tiền đồ cho anh, anh trả lại tự do cho tôi, cũng coi như công bằng.” Người đàn ông khi gặp tuyết lở cũng không rơi một giọt nước mắt, ấy vậy mà lại khóc trước mặt tôi như một đứa trẻ.

Buông Bỏ

Buông Bỏ Ở bên Lục Thanh Phong năm thứ năm, anh ấy liền đem ánh trăng sáng vừa mới ly hôn lại còn đang mang thai về nhà. Tôi buông tay hỏi: “Lục Thanh Phong, hai chọn một, có tôi thì không có cô ta!”. …Anh ấy chọn ánh trăng sáng, còn tôi thì trở thành trò cười. Thật sự là một mối quan hệ tình cảm đầy thất bại. Vậy nên, đứa trẻ này tôi cũng không cần nữa. Sau khi tôi sảy thai anh ấy mắt đỏ hoe, quỳ trước giường gọi biệt danh của tôi: . “A Ngôn, chúng ta sau này cùng nhau sống tốt có được không?”. “Không có sau này, Lục Thanh Phong!”. Kẻ chà đạp lên sự chân thành của người khác đều đáng chết.

Ngã Rẽ Tình Yêu

Ngã Rẽ Tình Yêu Làm chim hoàng yến cho Kỳ Yến ba năm, hắn chưa bao giờ cho phép tôi quay cảnh hôn. Tôi vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Cho đến khi hắn cùng nữ minh tinh trong đêm khuya hôn nhau mãnh liệt bị truyền thông chụp được. Trước vô số máy ảnh, Kỳ Yến cắn điếu thuốc, cười đến thờ ơ. “Làm gì có người đàn ông nào mà có thể từ chối người phụ nữ chủ động đưa tới cửa chứ?” Tôi rốt cuộc hết hy vọng, không muốn làm chim hoàng yến ngoan của hắn nữa, gật đầu nhận cảnh hôn cùng đỉnh lưu lạnh lùng. Ngày bộ phim mới được phát sóng, Kỳ Yến uống say khướt gõ cửa phòng tôi. “Ai cho phép em chạm vào người đàn ông khác?” Sau cửa, đỉnh lưu cố ý cắn vành tai tôi, mặt mày lạnh lùng khàn khàn giọng dỗ dành tôi. “Ngoan, kiên trì một chút.” Kỳ Yến trong nháy mắt như sụp đổ. “Con mẹ nó em còn dám đem đàn ông về nhà?” Tôi cắn răng thở nhẹ. “Làm gì có cô gái nào mà có thể từ chối đàn ông chủ động đưa tới cửa chứ?” “Huống chi, anh thật sự không mạnh bằng anh ấy.”  

Kinh Từ

Kinh Từ Mẫu thân ta người đạm như cúc, thích nhất là đánh đổ sự tự tin của ta. Năm đến tuổi cập kê, ta được bình chọn là đệ nhất mỹ nhân kinh thành. Nhưng bà lại đi khắp nơi loan truyền lời đồn ta đã bị hủy dung. “Thật là nực cười! Với dung mạo như thế này mà cũng được bình chọn là đệ nhất mỹ nhân sao? Chẳng sánh bằng Tây Thi, Điêu Thuyền, cũng chỉ có vậy mà thôi.” “Thiên hạ đều thích nịnh bợ. E rằng họ thấy phụ thân ngươi đã làm đến chức tướng quốc nên mới trái lương tâm mà bình chọn như vậy. Ngươi đừng có tin là thật.” Thế là, ta bị ép phải đeo mạng che mặt, che giấu dung nhan thật. Chỉ sau một đêm, ta đã trở thành người tai tiếng, trở thành cô nương bị hủy dung đáng thương trong miệng mọi người. May mắn thay, năm sau Đông cung tuyển tú, thái hậu chỉ đích danh ta phải tham gia. Ta mang theo tâm nguyện muốn tranh vinh quang cho Giang gia, khổ luyện vũ đạo. Nhưng mẫu thân ta lại bỏ thuốc vào phấn son của ta. Khiến ta trong lúc biểu diễn vũ đạo ở điện tuyển, mặt nổi đầy mụn nhọt, làm thái hậu sợ đến ngất xỉu. Sau khi không được tuyển trở về nhà, ta suy sụp đến cực điểm. Nhưng người mẫu thân thanh nhã như cúc lại mỉm cười với ta: “Tiểu Từ, con xấu xí như vậy! Cho dù có vào cung thật thì cũng không thể dựa vào dung mạo để tranh sủng với bao nhiêu phi tần khác được. Ngoan, nghe lời mẫu thân, gả cho một thư sinh thật thà đi!” Lúc này, danh tiếng của ta đã bị hủy hoại hoàn toàn. Đến khi phụ thân ta từ biên quan trở về, ta đã bị mẫu thân gả đi một cách vội vã. Cuối cùng, ta bị thư sinh hành hạ đến chết sau khi hắn say rượu vì bị trượt kỳ thi. Trước khi chết, ta mới biết được toàn bộ sự thật. Hóa ra thư sinh này là con trai ruột của mối tình thời thiếu nữ của mẫu thân ta. Bà muốn dùng cuộc hôn nhân của ta, dùng thế lực của phủ tướng quốc để đổi lấy sự thăng tiến cho đối phương. Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh trở về năm mười sáu tuổi, năm ta vào cung tuyển tú.

Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ

Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ Để chống lưng cho quả hồng mềm đích tỷ, ta đã cùng nàng gả vào một nhà. Nàng gả cho tiểu tướng quân. Còn ta thì gả cho cha của tiểu tướng quân. Sau khi thành thân, tiểu tướng quân từ chiến trường mang về một đóa bạch liên hoa đang mang thai. Tỷ tỷ lau nước mắt, hiếm khi cứng rắn nói: “Muội muội, ta muốn hòa li.” Ta: “Được, tỷ hòa li thì ta cũng hòa li.” Ai ngờ, thư hòa li còn chưa đưa đến tay tiểu tướng quân thì nghe nói hắn bị phạt quỳ ở từ đường. Cha hắn mặt không biểu cảm cầm gia pháp, đánh hắn đến da tróc thịt bong: “Nghiệt tử, muốn cha ngươi biến thành người không vợ cứ việc nói thẳng.”

Niệm Linh Dao

Niệm Linh Dao Ta dẫn con gái ba tuổi đi mua bánh ngọt, gặp được một người nam nhân đang cải trang vi hành. Con gái của ta chỉ vào tên nam nhân: “Mẹ, thúc thúc kia thật đẹp, nếu như thúc ấy có thể làm cha con thì tốt quá rồi.” Ta nhìn chằm chằm khuôn mặt nam nhân kia, nghiến răng nghiến lợi, “Tên đó, không thể nào! Đây chính là kẻ thù đã giết cha của con, con hãy tránh xa hắn ra.” Con bé nửa mê nửa tỉnh gật đầu. Sau đó, tên nam nhân vuốt ve gương mặt của ta, đặt ta ở trên giường, nhếch môi, cười như không cười: “Nghe nói… nàng nói với con gái của ta, ta là kẻ thù giết cha của con bé?”

Rất Vui Vì Gặp Được Người

Rất Vui Vì Gặp Được Người Sau khi cứu rỗi nhân vật nam mạnh mẽ siêu chiếm hữu trong tiểu thuyết, từ kẻ phát điên muốn hủy diệt thế giới cho đến khi trở thành người bình thường, tôi có ý định thoát khỏi thế giới này. Mắt hắn đỏ hoe ôm lấy tôi, không chịu buông ra: “Ngoan nha, em đi mua dâu tây cho anh.” Sau đó tôi liền biến mất. Không ngờ, ba năm sau, lại gặp mặt nhau. Ngày xưa Kỷ Yến Xuyên là kẻ đáng thương, hôm nay đã trở thành đại ca trùm xã hội đen một tay che trời. Vẻ mặt hắn lạnh lùng, nắm chặt cổ tay tôi, dùng sức đẩy ngã lên giường, cà vạt quấn quanh một vòng, khàn giọng chất vấn: “Ngoan nào, dâu tây em nợ anh ba năm trước, đêm nay muốn bị trồng ở trên cổ, hay là trên lưng đây?”  Hoàn Tiền Shopee  Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee.  🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng. Bấm Đây Để Đăng Ký Hoàn Tiền

Kiều Nương Gặp Tam Lang Ngốc

Kiều Nương Gặp Tam Lang Ngốc Vị hôn phu vừa mới thi đậu tú tài đã lén lút sau lưng ta tìm cho mình một mối hôn sự tốt hơn. Để lấy lòng người trong mộng, hắn trộm lấy khế nhà nhà ta, bán đi cửa tiệm của ta. Không biết rõ tình hình, ta liền xông vào đánh nhau với kẻ đến thu cửa tiệm. Trong cơn bực tức, ta quyết liều mạng một phen, kéo người nọ đến huyện nha đánh trống kêu oan. Vị huyện lệnh trẻ tuổi vừa mới nhậm chức, lạnh lùng hạ lệnh: “Quỳ xuống, đánh cho ta.” Chân ta mềm nhũn, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất. Còn chưa kịp cầu xin tha mạng, đã nghe thấy tiếng kêu thảm như lợn bị chọc tiết vang lên sau lưng: “Ca, không phải lỗi của ta! Không, là lỗi của ta, đừng để bọn họ đánh, đau lắm!”

Và Rồi Tôi Đã Ngủ Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Mình

Và Rồi Tôi Đã Ngủ Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Mình Kẻ thù không đội trời chung của tôi bị mất trí nhớ, trước mắt tôi đột nhiên hiện lên những dòng bình luận: [Tuyệt vời, nam chính mau hủy hôn ước với cô ta, đi tìm nữ chính đi.] [Ả nữ phụ độc ác cuối cùng cũng sắp xuống mồ!] Vì vậy, khi Tạ Ứng làm ầm ĩ đòi hủy hôn với tôi. Tôi đặt chú chó Samoyed nhỏ vào lòng anh: “Con trai anh, ba ký tám, mới sinh.” Tạ Ứng sững sờ. Từ đó, anh bắt đầu cuộc sống của một người ba hiền từ, sáng dắt chó đi dạo, trưa cho chó ăn, tối tắm cho chó. Cho đến một đêm nọ. Anh đột ngột ngồi dậy trên giường, hét lớn: “Lừa đảo!” “Người với người không thể nào sinh ra chó con!”  

Tham Niệm

Tham Niệm Năm thứ tư dây dưa với Chu Tấn Nhiên, nhà tôi phá sản. Bạch nguyệt quang của anh ta nhân cơ hội nói: “Vừa hay để cô ta chịu chút khổ, rèn luyện lại cái tính tình kiêu ngạo đó.” Chu Tấn Nhiên nghe lời cô ta, vứt tôi trên đường phố ngoại quốc. Bốn tháng sau, tôi mang theo vết thương chồng chất trở về Bắc Kinh. Tất cả mọi người đều cho rằng tôi sẽ tiếp tục bám lấy Chu Tấn Nhiên không buông, nhưng tôi lại chủ động tránh né, trả lại quà cho anh ta. Hoàn toàn vạch rõ ranh giới. Chu Tấn Nhiên cười nói với bạn bè: “Cuối cùng cũng thoát được khối thạch cao bám dính này.” Nhưng ngày tôi rời khỏi Bắc Kinh, anh ta lại hoảng loạn chạy đến sân bay, giọng run rẩy cầu xin: “Niệm Sơ, em đừng đi, chúng ta trở lại giống như trước đây có được không?” Tôi nở nụ cười, chỉ vào cái bụng hơi nhô lên của mình: “Chu Tấn Nhiên, anh xem, chúng ta sao còn có thể giống như trước đây được sao?”

Phi Vãn

Phi Vãn Em gái tôi học rất giỏi, nhưng còn tôi dù nỗ lực thế nào cũng đều nhận được số 0 tròn trĩnh. Em gái trở thành thủ thủ khoa trong kỳ thi đại học, tôi thi rớt sau lại ngoài ý muốn trở thành diễn viên. Tôi dựa vào kỹ thuật diễn xuất thần leo lên hot search, em gái cũng tốc chiến tốc thắng xông vào giới giải trí. Không lâu sau đó, kỹ thuật diễn của tôi biến mất, còn em gái lại đoạt được cúp ảnh hậu. Sau này tôi mới biết được, cô ta bị trói định chung với hệ thống đánh cắp nhân sinh. Mà tôi lại chính là người bị đánh cắp. Tái diễn lần nữa, em gái vừa mới trói định cùng hệ thống. Cô ta hệt như trước hỏi tôi: “Chị ơi chị sẽ mãi mãi giúp em sao?” Tôi nhìn cô ta, cười nói: “Chị sẽ mãi mãi ở bên cạnh em.”

Nắm Tay Em Đi Qua Bốn Mùa

Nắm Tay Em Đi Qua Bốn Mùa Vì để làm dịu căn bệnh đói cảm giác (*) của mình, ngày nào tôi cũng tiêu ba mươi tệ để thuê giáo thảo nhà nghèo Tạ Hoài Kinh ôm mình một tiếng. (*) hay còn gọi là touch starvation/skin hunger: một căn bệnh tâm lý, có thể liên quan đến sự thiếu an toàn. Trạng thái được mô tả bởi hội chứng đói da thường đề cập đến trạng thái một cá nhân rất mong muốn được chạm vào, tiếp xúc da với người khác và mong muốn được chạm vào. Ngày đó, anh ôm lấy tôi đặt lên đùi mình, chế giễu nói: “Vì cô mà bây giờ tôi bị hiểu lầm đến mức không tìm được bạn gái rồi, giải quyết thế nào được?” Tôi cảm thấy rất áy náy, đề xuất dừng giao dịch này với anh. Ngày hôm sau, bạn trai cũ từng chê tôi quá dính người chặn đường tôi, kiêu ngạo nói: “Quay lại với tôi, mỗi ngày tôi có thể ôm em.” Nhưng một giây sau, trước mặt anh ta xuất hiện một chiếc xe ô tô phanh gấp, anh ta bị dọa đến mức ngã bệt xuống đất. Tạ Hoài Kinh đặt một tay lên vô lăng, liếc mắt với anh ta: “Cướp người của tôi, anh chán sống à?” Khi đó tôi mới biết Tạ Hoài Kinh còn một thân phận khác: Thái tử gia Bắc Kinh.     Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘

Yêu Em Say Đắm

Yêu Em Say Đắm Trong tất cả những người bạn gái của Phó Dung Xuyên, tôi là người không xinh đẹp nhất, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có tôi làm cho hắn ta có ý nghĩ kết hôn. Tất cả mọi người đều rất hâm mộ tôi đã làm cho lãng tử biết quay đầu lại. Nhưng sau khi đính hôn khoảng nửa năm, hắn liền thấy chán, lại bắt đầu cùng người mẫu hay minh tinh thường xuyên ra vào khách sạn. Tôi không hỏi hắn vì sao nữa, chỉ trả nhẫn cưới lại cho hắn, rồi nói chia tay. Hắn ôm mỹ nữ nóng bỏng hồn nhiên không thèm để ý tới, còn cùng bạn bè châm chọc: “Làm sao lại có người nói Tô Viên là cô gái nóng bỏng chứ, ai mà cưới cô ta thì tôi sẽ gọi hắn là ông nội.” Hắn vẫn cho rằng tôi yêu hắn đến mức không thể kiềm chế. Nhưng suốt một tháng, tôi cũng không chủ động tìm hắn dù chỉ một lần. Trong đêm mưa, hắn say khướt đi tới trước cửa hàng hoa của tôi: “Tô Viên, anh đau dạ dày…” Người cầm quyền thần bí của Mạnh thị ôm tôi sau khi mới bị hôn đến mức chân mềm nhũn bảo vệ trong lòng ngực, cười nói: “Ông nội còn ở đây, Phó thiếu trước tiên không nên chào hỏi một tiếng sao?”

Xuyên Thành Beta Giả Alpha Mùi Sầu Thì Phải Làm Sao?

Xuyên Thành Beta Giả Alpha Mùi Sầu Thì Phải Làm Sao? Tôi là một Beta sống trong thế giới ABO. Thật không may, tôi lại là một Beta giả Alpha. Tôi đã cứu một thiếu niên Omega. Vừa xinh đẹp vừa hung dữ, lại còn ốm yếu. Cứ tưởng hắn yếu đuối dễ bắt nạt, ai ngờ lại là cỗ máy s.át thần hàng thật giá thật. Sau đó, khi tham gia cuộc thi tuyển chọn phò mã của Thái tử điện hạ, tôi lại một lần nữa nhìn thấy đôi mắt xanh lam cùng mái tóc bạc khiến người ta rùng mình ấy. Khung cảnh xung quanh hỗn loạn, tứ chi đ.ứt lìa, tiếng rê.n rỉ vang vọng khắp nơi. Hắn dẫm đạp lên vũng m.áu tư.ơi của các Alpha thật, ra lệnh cho tôi, một A giả mạo, giơ kiếm lên. Kiếm của tôi còn chưa kịp nhấc. “Cạch!” một tiếng, thanh kiếm của hắn loảng xoảng rơi xuống đất. “Ngươi thắng rồi.” “…” Đây là chương trình trực tiếp toàn đế quốc đó! Dám giả bộ ngay trước mắt hàng tỷ người xem, có ổn không vậy?!

Dải Lụa Xanh

Dải Lụa Xanh Vì cứu hắn, ta bán đi món trang sức duy nhất của mình, mạo hiểm khắp nơi cầu y, chỉ mong đến ngày ly biệt, có thể lấy ân tình trói buộc, để hắn đưa ta rời khỏi chốn thanh lâu này. Khi ấy, Tạ Hành Trác một lời liền đáp ứng. Ta ngượng ngùng tháo sợi dây lụa xanh bên hông, trao cho hắn làm tín vật: “Chàng treo sợi dây này lên trên cây hòe trước lầu, ta liền biết chàng đã trở về.” Nhưng ta chờ mãi, chờ đến khi lá cây rụng hết, tuyết phủ trắng xóa, vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu. Nhiều năm sau, ta trở thành một nhạc kỹ được người bao nuôi, khi theo chủ nhân trở lại chốn cũ. Nam nhân bên cạnh ta chỉ vào một cây cổ thụ, giễu cợt nói: “Nghe đồn thế tử của Ân Bình hầu vẫn chưa chịu hồi kinh thành thân cùng công chúa, chỉ vì muốn ở lại chờ dưới gốc cây héo khô này.” “Muội phu của ta quả thật là người si tình.” Ta thoáng nhìn sợi dây lụa xanh vẫn còn treo trên cành cây, rồi ôm đàn không nói gì. Dù hắn có si tình đến đâu, giờ cũng chẳng còn can hệ gì tới ta nữa rồi.

Trần Sương phản sát

Trần Sương phản sát Sau khi muội muội trói định với hệ thống thì luôn có thể dễ dàng đoạt lấy mọi thứ của ta. Thẩm Hoài, là thứ duy nhất ta không bị cướp mất. Cho đến khi hắn vì báo thù cho muội muội mà ném chết đứa con gái mới sinh của chúng ta. Hắn giẫm lên máu thịt của con gái mà nói: “Ta biết năm đó người cứu ta là A Uyển, không phải ngươi. Nay dùng mạng của con gái để đền, là báo ứng của ngươi!” Nhưng rõ ràng, người cứu hắn là ta. Sau khi cùng Thẩm Hoài đồng quy vu tận, ta trọng sinh trở về ngày cứu hắn. Lần này, ta điều khiển xe ngựa nghiền nát tay hắn, tiêu sái rời đi. Muội muội chờ nhặt của rơi: “?”