Ngôn Tình

Công Chúa Trùng Sinh

Công Chúa Trùng Sinh Cố tiểu tướng quân niên thiếu phong lưu, nhưng lại bị ép phải cưới một công chúa phế vật như ta. Bảy năm thành hôn, hắn đối xử với ta như trân bảo. Cho đến ngày cung biến, hắn bắn chết hoàng huynh, tự lập làm đế. Hắn phong nha hoàn của ta làm hoàng hậu, còn giáng ta thành tội nô. “Công chúa đã cướp mất phu quân của người khác, vậy nên hãy đền tội cho thật tốt.” Lúc ấy ta mới hiểu, thì ra hắn và nha hoàn của ta đã chịu nhẫn nhục nhiều năm qua. Thì ra hắn hận ta đến vậy. Khi mở mắt ra, ta đã trọng sinh về ngày hắn khải hoàn hồi triều.

Ám Dụ

Ám Dụ Anh trai kế của tôi đã tự sát, vào năm mối quan hệ của chúng tôi căng thẳng nhất. Nhưng anh ấy vẫn để lại toàn bộ gia sản kếch xù cho tôi. Cho đến khi tôi mở cuốn nhật ký bị cháy. Mới nhìn thấy tình yêu điên cuồng nhưng kìm nén của anh ấy trong nhiều năm. Mở mắt ra lần nữa, tôi sống lại vào ngày mà nam thần xúi giục tôi bỏ nhà ra đi. “Anh trai em vậy mà lại thích em, anh ta tuyệt đối là một tên biến thái!” Bỏ ngoài tai sự kinh ngạc của nam thần, tôi đi thẳng đến chỗ anh trai kế đang căng thẳng ở góc phòng. “Anh ơi, em không đi đâu.” Anh ấy chỉ cười khổ một thoáng, thay đổi vẻ âm u thường ngày. “Nhóc con, lần này muốn lừa thì lừa lâu một chút được không?”

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn Sau khi tôi từ một con mèo hóa thành hình người, Chu Thần chê tôi ăn nhiều, bắt tôi đi làm ở quán cà phê mèo để kiếm tiền. Để kiếm tiền, tôi đã cố gắng lấy lòng những khách hàng đến quán. Sau khi làm việc xong và trở về nhà vào buổi tối, tôi lại nghe anh ta nói: “Sao cô lại trở nên rẻ rúng như vậy, ai cũng có thể ôm cô sao!” Thế là tôi bị anh ta vứt bỏ. Ông chủ quán cà phê mèo Bạc Tư Hàn đã nhặt tôi về. Sau đó, Chu Thần đi ngang qua quán cà phê mèo và nhìn thấy tôi, anh ta đưa tay định chạm vào tôi. Nhân viên ngăn cản anh ta: “Đây là bảo bối của ông chủ chúng tôi, anh không được chạm vào.” Nửa đêm, sau khi hóa lại thành người, tôi ở trong vòng tay Bạc Tư Hàn khóc lóc cầu xin: “Em sai rồi, em sẽ không bao giờ nhìn anh ta nữa.”

Yến Chiêu Minh Nguyệt

Yến Chiêu Minh Nguyệt Mọi người đều nói mẹ ta là kẻ đ.iên. Trước khi qua đời, bà ấy để lại cho ta một gia tài khổng lồ cùng một mảnh giấy. Trên đó viết: 【Quy tắc sinh tồn trong truyện ngược】 Một, cấm nhặt nam nhân bên đường, đặc biệt là nam nhân mất trí nhớ. Nếu đã nhặt được, phải nhanh chóng cắt đứt quan hệ. Nếu không, hậu quả tự chịu. Hai, lưu ý rằng con người có một cơ quan gọi là “miệng”. “Miệng” không chỉ dùng để ăn uống mà còn dùng để nói chuyện. Khi người khác hiểu lầm, hãy sử dụng “miệng” để kịp thời làm rõ. Ba, lưu ý rằng có rất nhiều cách để báo đáp. Nhưng tuyệt đối không bao gồm ép cưới sau đó cố ý lạnh nhạt, đàn áp, ngược đãi. Nếu gặp phải những tình huống trên, nhớ phải nhanh chóng trốn thoát!

Bí Thuật Sư

Bí Thuật Sư Công chúa để mắt đến phu quân của ta, phu quân lấy cớ đã có gia thất để khéo léo từ chối nàng. Ngày hôm sau, công chúa ném đầu ta xuống chân phu quân. “Giờ thì chàng không còn gia thất nữa rồi.” Phu quân không rơi một giọt nước mắt, ôm đầu ta lên xe ngựa của công chúa. Công chúa không biết rằng, người mà nàng cướp đi là bí thuật sư đáng sợ nhất Trung Nguyên.  

Hàng năm đều có Tuế Tuế

Hàng năm đều có Tuế Tuế Hồi đại học khi đang làm công việc bán thời gian, tôi quen Trần Kinh Liêm có tiền có thế ở Bắc Kinh. Hắn dùng hết tâm trí và sức lực để theo đuổi tôi. Thậm chí nhiều năm như vậy, tôi là người duy nhất hắn từng cho danh phận “bạn gái”. Nhưng chỉ được một năm hắn đã mất đi hứng thú với tôi. Lần cuối cùng gặp mặt, hắn ngay cả xe cũng không xuống, chỉ hạ cửa sổ xe xuống nói. “Tuế tuế, tỉnh táo một chút đi, trò chơi đã kết thúc rồi.” Rất lâu sau khi tôi đi, Trần Kinh Liêm cũng không để chuyện này trong lòng. Cho đến một hôm hắn say rượu, hắn bất ngờ ôm bạn gái và nói: “Tuế Tuế, còn biết đường về nhà sao.” Sau đó, hắn ngàn dặm xa xôi đi đến thành phố nhỏ, tham dự hôn lễ của tôi. Toàn bộ quá trình hôn lễ, hắn ôn nhuận lễ độ, trò chuyện vui vẻ. Cho đến khi chú rể hôn cô dâu. Trần Kinh Liêm ngồi ở dưới sân khấu bóp nát cái ly trong tay.

Bước Đến Bên Em

Bước Đến Bên Em Tôi thầm mến trúc mã bảy năm. Dưới sự cổ vũ của bạn thân, tôi cầm bánh gato và hoa, ngồi xe cả đêm đến tỏ tình với cậu ta. Không ngờ cảnh tôi nhìn thấy lại là hai người họ hôn nhau trong sân bóng rổ ồn ào tiếng nói cười. Trúc mã ôm eo bạn thân, giọng điệu lạnh lùng hỏi tôi: “Cậu đến đây làm gì? Không thấy tôi rất bận sao?” Tôi lúng túng, đang muốn lên tiếng giải thích. Bạn cùng phòng đứng bên cạnh cậu ta cười khẽ một tiếng: “Bạn gái tôi đến tặng bánh gato cho tôi, liên quan gì đến cậu sao?”

Vân Ca

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Miên Miên

Miên Miên Bạn khác giới của Cố Kinh Niên sinh non, nhờ tôi đỡ đẻ. Khi truyền máu cần người nhà ký tên, anh ta giữ chặt vai tôi, buột miệng thốt ra: “Nhất định phải cứu được cả vợ và con tôi!” Tôi tát anh ta một cái, sau khi phẫu thuật xong thì xin nghỉ việc và ra nước ngoài. Mọi người đều khuyên anh ta đi tìm tôi về. Nhưng anh ta lại chẳng thèm để ý, nói: “Cô ta mang thai con tôi cơ mà, ở ngoài không quá nửa năm sẽ quay về xin tôi tiền nuôi con thôi.” Sau đó, ảnh chụp ảnh đế mới nổi đưa vợ con đi nghỉ dưỡng hạnh phúc bị tung ra. Mắt Cố Kinh Niên đỏ ngầu chặn anh ấy lại: “Trả vợ tôi lại đây!” Kỷ Quan Trần lấy giấy đăng ký kết hôn ra, lạnh lùng nhắc nhở: “Tổng giám đốc Cố, tùy tiện nhận vợ là một loại bệnh, cần phải chữa!”

Cửu Gia

Cửu Gia Tôi, Lâm Thanh Nhi, vô tình phát hiện ra mình chính là vị hôn thê pháo hôi của nam chính trong một bộ truyện trọng sinh thời xưa. Ừm, đúng kiểu nữ chính kiếp trước bị mù mắt, tin nhầm tra nam, hại chết nam chính lẫn bản thân, rồi sau khi trọng sinh mới biết trân trọng anh ta, câu chuyện ngọt đến sâu răng. Nếu tôi không nhìn nhầm quảng cáo thì sau khi trọng sinh, chắc chắn sẽ có đoạn hội thoại kiểu: Nam chính: “Anh sẽ trả tự do cho em, để em rời khỏi anh.” Nữ chính: “Chồng ơi… ôm em đi.” Nam chính: “Em vừa gọi anh là gì? Em có biết anh đã chờ ngày này bao lâu không?” … Trời ạ, đúng là kịch bản cũ rích. Tiếc là tôi chỉ là nữ phụ, mà tôi cũng chẳng quan tâm kiểu nữ chính đầu óc có vấn đề như vậy. Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích. Tôi ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh ta, nhẹ nhàng chạm môi vào mặt anh, từng chút một như chuồn chuồn lướt nước. Ánh mắt anh tràn đầy ham muốn, nhưng lại chẳng có bất kỳ phản ứng nào. Phó Cửu Hàn, người ta gọi là “Cửu gia”, dù thực tế anh ta sắp 30 rồi. Nhưng mà tại sao lại gọi là “gia” nhỉ? Thôi kệ, giờ tôi chỉ có thể mềm giọng nũng nịu: “Cửu gia~ hôn em đi.”

Cô Thư Ký Cá Tính Của Thái Tử Gia Bắc Kinh

Cô Thư Ký Cá Tính Của Thái Tử Gia Bắc Kinh Thái tử gia Bắc Kinh là lão bản của tôi, anh ta bảo tôi giúp anh ta chặn hoa đào. Tôi: Ok. Ngày hôm sau, anh ta nhìn cái bụng hơi nhô lên của tôi, giật mình: “Cái gì vậy, mới một đêm mà lớn thế này sao?” Tôi cười nhạt một tiếng: “Ông chủ, tôi phải mang theo một quả bóng, làm đạo cụ.” Từ đó, tôi khoác tay ông chủ, rêu rao khắp nơi, đối mặt với 2 cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta, nâng cao bụng, khí thế hừng hực: “Tôi đã có con rồi, các cô lấy gì để tranh với tôi?”

Dưới Ánh Đèn Mờ

Dưới Ánh Đèn Mờ Tôi xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình thô kệch, trở thành hàng xóm câm của nữ chính. Nữ chính dẫn theo một người đàn ông lạ mặt bị thương tới gõ cửa, cầu xin tôi chữa trị cho anh. Người đàn ông nhìn tôi đầy ẩn ý: “Không nói được? Tốt, đỡ phiền phức.” Sau đó, anh đè tôi xuống, từng nụ hôn rơi xuống cổ tôi: “Ngoan nào, thử xem lần này em có kêu thành tiếng không.”

Nụ Hôn Đầu

Nụ Hôn Đầu Giang Khoát lớn hơn tôi 5 tuổi, là anh trai thanh mai trúc mã có hôn ước từ nhỏ với tôi. Nhưng anh ấy không thích tôi. Lúc tôi học lớp 11, ba mẹ đề nghị đợi tôi tốt nghiệp sẽ đính hôn. Giang Khoát ném đũa ngay trước mặt mọi người, bật cười lạnh. “Bảo tôi cưới một đứa trẻ con?” “Hành động này các người không thấy quá thú vật sao?” Sau đó, dù tôi thi đậu vào trường đại học nơi anh ấy đang học, cũng cố gắng tránh né để không gây hiểu lầm. Trước mặt mọi người, anh tuyên bố tôi chỉ là em gái anh. Đêm tôi bị đàn anh khác tỏ tình, anh không chút nể nang, ép tôi vào tường. “Trò chơi làm anh em này, tôi chán rồi.” “Thay vì gọi tôi là anh, chi bằng cứ xem tôi là thú vật.” “Còn khi đã chơi chán thú vật, tôi sẽ làm chồng em.”

Thầm Thương

Thầm Thương Tôi vô tình nghe thấy kế hoạch của mẹ kế và con trai bà ta. “Mẹ sẽ giả vờ đau bụng, con đi quyến rũ nó, giữ chặt lấy trái tim Tiếu Tiếu.” “Mẹ con mình dựa vào thực lực mà ăn bám.” Ngày hôm sau, con trai bà ta gõ cửa phòng tôi. Trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, vai trái áo khẽ tuột xuống. Cười ngại ngùng: “Chị ơi, sữa tắm là chai nào vậy?”

Ngày Em Thay Váy Cưới

Ngày Em Thay Váy Cưới Đêm trước lễ cưới, vị hôn phu của tôi nhờ cô thực tập sinh đi làm hộ giấy đăng ký kết hôn. Nhưng khi nhận được giấy tờ, cái tên được ghi trên đó… lại là của thực tập sinh. Hắn chỉ lạnh nhạt liếc qua: “Ồ, là do Vi Vi bất cẩn, làm nhầm thông tin thôi.” “Để hôm khác làm lại tờ khác là được.” Tôi không thể tin nổi. Chỉ một câu “bất cẩn” nhẹ hẫng vậy thôi mà hủy hoại cả hôn nhân đời tôi sao? Nhưng tôi không khóc cũng không làm loạn, vẫn tiếp tục yên lặng chuẩn bị hôn lễ. Đến ngày cưới, khi nhìn thấy chú rể đang trao nhẫn cho tôi trên sân khấu, sắc mặt vị hôn phu trắng bệch: “Không phải anh đã bảo em làm lại giấy kết hôn rồi sao? Em chưa làm à?” Tôi tỏ vẻ hối lỗi: “Đều tại em bất cẩn, nhận nhầm chú rể mất rồi. Hay để lần sau nhé?” …

Không Còn Tình Yêu

Không Còn Tình Yêu Là một bà mẹ bỉm sữa toàn thời gian, tôi và chồng sống xa nhau. Để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống, tôi đã giấu chồng làm thêm công việc là một chuyên gia ru ngủ trực tuyến. Không ngờ có một ngày, tôi phát hiện ra người tôi ru ngủ lại chính là chồng mình. Anh ấy nói rằng anh ấy đang đau khổ vì tình yêu, mất ngủ đã lâu. Khoảnh khắc đó, tôi như rơi vào hầm băng.

Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu

Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu Ta có hai vị thanh mai trúc mã, nhưng chẳng ai thích ta. Người họ thích, đều là người muội muội yếu ớt như liễu rủ trong gió kia của ta. Ta lại trời sinh sức mạnh vô cùng lớn, lòng dạ độc ác. Khi muội muội ta cập kê, món quà họ nhờ ta chuyển đến không hiểu sao lại nhiễm độc, khiến muội muội ta hôn mê trên giường. Ta trở thành nữ tử rắn rết mà mọi người trong kinh thành đều tránh xa. Nhưng Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại phái người đến cầu hôn, cưới ta về để xung hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới ta cũng chỉ vì mệnh cách ta hung ác, có thể chế ngự được hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương ta dặn đi dặn lại, không được để lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách. Đêm tân hôn, Tiêu Cảnh Sách bị bệnh nằm liệt trên giường bệnh, trên mặt lộ ra vẻ áy náy: “Nghe nói phu nhân ngưỡng mộ Vệ tiểu tướng quân, lần này ta lại hoành đao đoạt ái, thật sự có lỗi.” Vệ tiểu tướng quân, chính là một trong hai vị thanh mai trúc mã của ta. Nhờ có hắn đem chuyện này truyền bá khắp kinh thành, nếu không danh tiếng của ta còn chưa thể khó nghe đến vậy. Ta nghiến răng, nhớ đến lời dặn của mẫu thân, giả vờ yếu đuối nói: “Sao có thể trách phu quân được, chỉ tại thiếp không phân biệt được người với chó mà thôi…” Tiêu Cảnh Sách khẽ cười một tiếng: “Để bù đắp, phu nhân muốn gì, ta cũng sẽ không từ chối.” Ta lập tức phấn chấn nhưng vẫn lịch sự quan tâm một câu: “Chàng… ta thật sự có thể sao?” Phu quân yếu đuối vô cùng của ta sắc mặt tái nhợt, quay đầu ho khan hai tiếng: “Xin phu nhân thương xót.”   Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘 👉 https://zalo.me/g/oegfon933

Ở Đây Không Có Não Yêu Đương!

Ở Đây Không Có Não Yêu Đương! Vào cái ngày tôi cùng chông ly hôn, Hạ Tri Châu-người đã yêu tôi suốt mười năm liền không thể chờ đợi thêm nữa bày tỏ với tôi. Ai ai cũng nói người thâm tình như anh ấy rất khó tìm, tôi cũng cho là như vậy. Cho đến trước đêm đính hôn, tôi tận mắt nhìn thấy anh ấy cùng một người phụ nữ khác ôm hôn nhau. “Phụ nữ ấy mà, rốt cuộc thì đồ đã sài qua rồi liền không còn giá trị.” “Hiện tại tôi bằng lòng muốn cô ấy, cô ấy liền nên mang ơn đội nghĩa mới phải.” Tôi không ngần ngại ném chiếc nhẫn kim cương đính hôn vào thùng rác, bất chấp sự phản đối của tất cả mọi người mà hủy hôn. Sau này, nghe nói đại thiếu gia kiêu ngạo, tự cao tự đại đã bất chấp mưa lớn, lục tung tất cả các thùng giác ở Lâm Thành để tìm lại chiếc nhẫn kim cương đó, nhưng không có thể mang người mình yêu quay trở lại.

Kết Hôn Với Sếp Mèo Yêu

Kết Hôn Với Sếp Mèo Yêu  Cho mèo hoang ăn xong, quay đầu lại đối diện với cái nhìn chếc chóc của sếp lạnh lùng. Tối đến, một người nào đó bỗng mọc tai mèo, vẻ mặt ủy khuất. “Em sờ mèo khác, anh thấy hết rồi.” “Con mèo em sờ chiều nay là bố của 7 đứa con đấy, lăng nhăng không đếm xuể.” Một cái đuôi mèo bông xù lén lút quấn quanh eo tôi. Hôm sau, mèo hoang biến mất một cách bí ẩn. Lần sau gặp lại, nó đã mất đi thứ quý giá nhất của một con mèo đực. Nhắm mắt khoanh tay, không còn ham muốn gì nữa.

Hạt Dẻ Mật Ong

Hạt Dẻ Mật Ong Tôi mất trí nhớ vào năm thứ 4 bỏ chạy khi đang mang thai. Tôi gửi tin nhắn cho tất cả các người yêu cũ: “Hình như tôi mới có một đứa con nè, anh nghĩ có khả năng đứa bé là của anh không?” Thái tử kiêu ngạo khó bảo giới thượng lưu Bắc Kinh đăng ảnh thông báo tin vui lúc 3 giờ sáng: “Vui mừng có con gái yêu.” Nam diễn viên nổi tiếng chưa từng có tin đồn tình ái cũng đồng thời đăng bài: “Từ nay là gia đình 3 người rồi.” Nghệ sĩ piano lạnh lùng chưa bao giờ dùng mạng xã hội cũng vội vã đăng ký tài khoản để khoe ảnh con: “Bé con nhà tôi.” Netizen: “Sao tôi thấy con gái của họ trông hơi giống nhau nhỉ?” “Có vẻ là cùng một bé hay sao á.” “Không chắc, để xem thêm.”