Ngôn Tình

Trăng Rằm, Cố nhân trở lại

Trăng Rằm, Cố nhân trở lại Khi xuyên vào sách, tôi bị ép phải hẹn hò với một nam thần học đường có tính cách bệnh hoạn (yandere). Sau khi trở về thế giới thực, tôi vẫn bị cậu ta tìm thấy. Nhìn gương mặt hoàn toàn khác so với trong sách, cả người tôi run lên. Trong ký ức, tôi từng liên tục nói với một thiếu niên đeo máy trợ thính rằng: “Tôi thích cậu.” Nhưng rồi lại mắng cậu ấy khi được tỏ tình: “Tôi không thích một người điếc.” Hình ảnh cậu thiếu niên cô độc ngày nào và người đàn ông lạnh lùng trước mặt như hòa làm một. Cậu nhìn tôi, khẽ cười: “Ngoan nào, bất ngờ không?”

Trêu Nhầm Anh Trai

Trêu Nhầm Anh Trai Ba năm yêu thầm Trì Ngạn, tôi quyết định từ bỏ. Lần đầu tiên tôi nói với anh: “Trì Ngạn, em thích anh.” Anh trả lời rất lạnh lùng: “Tôi là anh trai của em ấy.” Lần thứ hai, tôi đè anh xuống giường. “Trì Ngạn, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi.” Anh ấn trán, nghiến răng nghiến lợi: “Vẫn là anh trai em ấy.” Trời ạ! Tôi không phân biệt được cặp song sinh này. “Thôi thì, anh trai thì anh trai.” Kể từ đó, tôi không quan tâm tới Trì Ngạn nữa. Anh ta lại nhịn không được tới tìm tôi. Tôi mở cửa, giọng điệu lo lắng: “Ờ… là Trì Ngạn sao?” Giọng điệu của anh ta vẫn như thường lệ rất châm biếm: “Lâu Tiểu Tiểu, mắt cô mù sao? Sao lại ở chỗ anh trai tôi?” Anh trai anh ta bước ra với chiếc khăn tắm, đặt tay lên hông tôi, khẽ hôn lên má tôi: “Chị dâu em bị mù mặt, nói chuyện cho cẩn thận vào.”

Tình Cờ Gặp Được Em

Tình Cờ Gặp Được Em Công khai tỏ tình với anh trai hàng xóm mình yêu thầm ba năm. Anh ta lại nắm tay hoa khôi, nói tôi là đồ đeo bám. Trong tiếng đùa giỡn và cười nhạo của mọi người, đầu óc tôi trống rỗng. Ma xui quỷ khiến, tôi gọi tên của nam thần học đường. “Lâm Kỳ, có muốn yêu đương với em không?” Anh nói: “Được đó.”

Tặng Em Ngàn Vạn Tinh Hà

Tặng Em Ngàn Vạn Tinh Hà Đính hôn ba năm, Tề Trú không hề đề cập tới chuyện làm lễ kết hôn. Tôi cảm thấy không có ý nghĩa. Đêm chuẩn bị nói chia tay, bạn thân mượn rượu hôn Tề Trú. Vì thế lời chia tay của tôi bị coi chỉ là vì giận dỗi. “Cô ấy uống say, huống chi cô ấy lại là bạn thân của em, em đừng có lòng dạ hẹp hòi như vậy được không?” “Không phải là muốn ép anh kết hôn sao? Nói thẳng là được không cần chơi chiêu này.” Tôi cười lắc đầu, kéo tay người đàn ông bên cạnh: “Đúng là muốn kết hôn nhưng không phải với anh.” Sau đó, Tề Trú vọng tưởng dùng một đám cưới hoành tráng thì tôi sẽ quay đầu lại. Tôi giơ chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út lên cho hắn ta xem. “Thật ngại quá, tôi thật sự kết hôn rồi, kết hôn nữa là phạm pháp.”

Anh Ấy Sắp Bị Câu Thành Cá Rồi

Anh Ấy Sắp Bị Câu Thành Cá Rồi Lục Tiêu rất tiêu chuẩn kép. Một cô gái nóng bỏng lắc hông tới bắt chuyện với anh. Anh thậm chí không thèm ngẩng đầu. “Ngứa thì đi tắm đi.” Ba ngày không gội đầu, mặt mộc ra đường, tôi vừa xuống lầu đã đụng phải anh. Chưa kịp mở miệng, Lục Tiêu đã không nhịn được mà khẽ nuốt nước bọt. “Đừng quyến rũ tôi.” “Nhưng tối nay tôi rảnh.” “Nhà em hay nhà tôi?”

Trọn Đời Bên Nhau

Trọn Đời Bên Nhau  Mang thai con của phản diện, hắn cho tôi một trăm triệu để giữ con. Nhưng con vẫn chưa ra đời, hắn đã phá sản. Tôi vuốt ve cái bụng bầu năm tháng, lo lắng hỏi: “Một trăm triệu còn được tính không?” Hắn liếc nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tất nhiên là tính, không đến mức thiếu chút tiền của em.” Để nhận được khoản tiền thanh toán còn lại, tôi lục túi tiền riêng của mình giúp hắn khởi nghiệp làm lại từ đầu. Sau đó, hắn thành công đông sơn tái khởi, tôi nhắc lại thỏa thuận trước đây, nhưng hắn thế mà lại tỏ ra tủi thân. “Có tiền rồi là muốn ruồng bỏ chồng con luôn sao?”

An Vũ

An Vũ Nửa tháng trước khi thành thân, tiểu thanh mai của Chu Hành Dã thiếu chút nữa bị người ta làm nhục. Đêm đó, Chu Hành Dã nói với ta muốn lấy nàng ta làm bình thê. “Vũ Yên không có gì cả, không có ta nàng ấy không sống được.” Hắn ta cho rằng ta sẽ nhịn. Nhưng ta quay đầu tìm biệt viện ở ngoại ô của Tiêu Hạc Xuyên. “Thành thân sao? Tự mặc giá y là được, tiệc cưới sẵn sàng.”

Hẹn Hò Với Đối Thủ Của Anh Trai Tôi

Hẹn Hò Với Đối Thủ Của Anh Trai Tôi Đối tượng yêu qua mạng bỗng nhiên đưa ra yêu cầu. Tôi hoảng sợ. Lý do đơn giản là vì hắn là đối thủ một mất một còn của anh trai tôi. Hai người bọn họ từ nhỏ đã không đội trời chung. Tôi dùng acc phụ trêu chọc hắn là vì muốn giúp anh trai tôi trút giận. Ai biết hắn thật sự bị tôi trêu chọc, vứt cũng không xong. Sau đó chuyện bị bại lộ. Tôi bị hắn đè vào góc tường, hôn đến tay chân như nhũn ra. Giọng hắn dịu dàng lại cố chấp: “Ngoan, nói cho chồng nghe, anh và anh trai em, ai thương em hơn?”

Nhiều Năm

Thích Chu Cảnh Trạm suốt 7 năm, tôi đã tỏ tình vô số lần, anh ta cũng từ chối vô số lần. Ngày lễ tốt nghiệp, dưới sự xúi giục của bạn bè, anh ta hôn tôi trước mặt tất cả các bạn cùng lớp. Tôi cứ nghĩ anh ta cuối cùng cũng đồng ý ở bên tôi rồi. Cho đến hôm sinh nhật anh ta, tại bữa tiệc, tôi đến muộn vài phút. Và nghe thấy cuộc trò chuyện giữa anh ta và bạn bè. “Cậu thật sự muốn ở bên Ninh Ngữ Đường à? Thế còn Tống Thanh Việt thì sao, cậu định chia tay với cô ấy sao?” “Liên quan gì đến Tống Thanh Việt, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường.” Tôi lặng lẽ đóng cửa phòng bao lại, xoay người rời đi mà không quay đầu. Tôi không còn tham gia những buổi tụ tập có anh ta, cũng không tìm hiểu bất kỳ tin tức gì về anh ta nữa. Anh ta nói muốn đính hôn, tôi mỉm cười chúc phúc. Tôi chuẩn bị kết hôn với người anh em tốt của anh ta, thì Chu Cảnh Trạm lại tìm đến tận cửa, chất vấn vì sao anh ấy ở trong nhà tôi. Người anh em tốt của anh ta cười lạnh, phản bác: “Tôi ở nhà vị hôn thê của mình, cậu có ý kiến sao?”

Yến Quy Trường Ninh

Yến Quy Trường Ninh Vào ngày đại hôn, người lẽ ra phải cùng ta bái đường lại dẫn theo một tân nương khác. Hắn nói, thành thân thì được, nhưng phải đồng thời nạp Trà Trà làm thiếp. Cả sảnh đường ồn ào xôn xao. Ta vén khăn voan, hỏi: “Ngươi vừa nói gì?” Hắn vậy mà thật sự lặp lại lần nữa, ngay trước mặt vô số khách nhân. Vậy thì đương nhiên, ta phải thành toàn cho hắn. Ta nói: “Được thôi, nhưng cái thân này đã có người thành, vậy ta sẽ không thành nữa.”  

Bảo Bối Của Lục Cánh Sơ

Bảo Bối Của Lục Cánh Sơ Khi tôi bị bệnh nằm viện cần người chăm sóc, anh trai tôi ném tôi cho bạn tốt của anh ấy, rồi đi hẹn hò. Tôi vạn lần không muốn, muốn anh trai tìm hộ lý cho tôi, cũng không cần bạn anh trai chiếu cố. Anh trai vô cùng đau đớn dạy bảo tôi: “Em có biết hiện tại thuê hộ lý đắt bao nhiêu không? Tiền tiết kiệm được anh có thể mua cho bạn gái của anh một cái túi rồi.” Tôi hiểu, tôi không đáng giá bằng một cái túi. Tôi chưa từ bỏ ý định: “Nam nữ khác biệt, anh yên tâm giao em cho anh ấy sao?” Anh tôi tràn đầy tự tin cam đoan với tôi: “Yên tâm, em như này, cậu ta thấy chướng mắt lắm.” Sau đó, anh trai tôi bắt gặp anh em tốt của mình ấn tôi lên tường và hôn môi, liền tức giận thét gào: “Lục Cánh Sơ, tôi coi cậu là anh em tốt, cậu dám tán tỉnh em gái tôi?” Lục Cánh Sơ ôm tôi, cười như hồ ly: “Bảo bối, nói cho anh ấy biết, em tán tỉnh anh bao lâu rồi.”

Em Không Thích Lịch Sử Thế Giới, Em Chỉ Thích Anh

Em Không Thích Lịch Sử Thế Giới, Em Chỉ Thích Anh Sau một tháng chia tay với giáo thảo (*), anh đột nhiên chuyển cho tôi 1991 tệ. (*) nam sinh vừa đẹp trai vừa học giỏi Tôi hỏi anh có ý gì, anh nói: [Biến động ở Đông Âu năm 1989, sự sụp đổ của Liên Xô, ý anh là sự kết thúc của Chiến tranh Lạnh.] Cười chết tôi, tôi chuyển lại cho anh 1931. [Chiến tranh thế giới lần thứ hai bắt đầu.]  

Hoa Đào Nở Rộ

Hoa Đào Nở Rộ Tiểu thư không thể sinh con, đành nhờ nha hoàn trong phủ tính bát tự, cuối cùng chọn ta đi sinh con cho cô gia. Tiểu thư khóc lóc van xin ta giúp nàng ta chuyện này, nói rằng nàng ta sẽ không bạc đãi ta, cũng sẽ coi đứa con của ta như con đẻ của mình. Nhưng cho dù nàng ta không khóc, ta còn có thể phản kháng được sao? Nhưng ai mà ngờ, lúc ta sinh con bị băng huyết, không một ai để ý đến ta. Khi ta thoi thóp hơi tàn lại chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của tiểu thư—— “Trai hay gái?” “Coi như nó có phúc.” “Gọi đại phu làm gì, chết thì chết thôi, vứt xuống ao đi, dù sao cũng vô dụng rồi.”

Phong Quang Vô Hạn

Phong Quang Vô Hạn Một buổi livestream phỏng vấn, MC hỏi tôi: “Nếu không ở trong giới giải trí, bạn sẽ làm gì?” Tôi buột miệng trả lời: “Về nhà thừa kế tài sản tỷ đô.” Vừa dứt lời, tôi lập tức bị đẩy lên hot search. Mọi người thi nhau châm biếm, cho rằng một nghệ sĩ hạng mười tám như tôi còn dám mơ mộng hão huyền. Nhưng sau khi rời khỏi giới giải trí, tôi thực sự đã trở thành đại gia sau màn.

Khói Lửa Điện Phượng Vũ

Khói Lửa Điện Phượng Vũ Ta là kế thất của Ung Vương, làm Ung Vương phi suốt mười sáu năm. Ung Vương đăng cơ làm hoàng đế, nhưng chỉ phong ta làm Hoàng Quý phi. “Mộ Sơ là thê tử kết tóc của trẫm, là sinh mẫu của Thái tử. Nếu nàng ấy còn sống, thì làm gì đến phiên ngươi.” “Cả đời này, trẫm chỉ có một Hoàng hậu là nàng ấy. Ngươi hãy lấy vị trí Hoàng Quý phi mà trợ giúp quản lý lục cung đi.” Thái tử mà ta tự tay nuôi lớn cũng nói: “Đúng vậy, mẫu thân của ta là đích nữ của Tướng phủ, có tri thức hiểu lễ nghĩa, còn di mẫu ngươi là thứ nữ, chỉ biết quản lý những chuyện vặt vãnh trong nội trạch. Vị trí Hoàng Quý phi đã là nể tình ngươi vất vả nhiều năm qua rồi.” Trưởng công chúa Tạ Chi Dĩnh, còn ác ý mắng nhiếc: “Nếu không phải tại ngươi ép bổn cung gả cho Tề Ngọc, bổn cung sao lại thành quả phụ. Không được làm Hoàng hậu là do ngươi đáng tội!” Ta không cãi, cũng không gây náo loạn. Chỉ cầm ngọc điệp và kim ấn của Hoàng Quý phi trở về Phượng Vũ điện, ngồi một mình đến bình minh. Sau đó, ta dùng dao găm cắt từng miếng thịt trên người Thái tử. “Năm đó, khi ta nuôi ngươi, ngươi chưa đến bốn mươi cân. Bây giờ thì đã một trăm mười cân rồi.” “Ngươi không nhận ta là mẫu thân, nói ta không có công sinh thành. Vậy thì ân dưỡng dục ngươi cũng phải trả lại cho ta.” “Cứ cắt tám mươi cân thịt của ngươi ra, để trả ơn những năm tháng ta nuôi ngươi đi.”

Chính Cung Của Tôi Và 28 Cậu Em Đẹp Trai

Chính Cung Của Tôi Và 28 Cậu Em Đẹp Trai Ba tôi bị trĩ phải nhập viện. Ông nhờ tôi sau khi tan làm đến trông nom KTV. Một mình tôi làm không xuể. Thế là gọi thêm mấy em trai đẹp trai đến hỗ trợ. Khi khách đã về hết, em trai họ hỏi tôi: “Chị, tối nay còn đến nhà em không?” Tôi chỉ vào em trai ruột: “Không, tối nay ngủ nhà nó.” Chuyển khoản cho cậu em họ một vạn: “Tiền công cực nhọc hôm trước.” Cậu em họ xúc động, ôm hôn tới tấp: “Chị, ngày mai đến lượt em nhé? Em có thể ‘trụ’ suốt hai tiếng đấy!” Tôi thản nhiên đáp: “Gặp nhiều quá lại chán, vài ngày nữa hãy nói.” Sau đó, tôi bị ép sát trên bàn họp bởi một người đàn ông lạnh lùng cao quý, ánh mắt đỏ ngầu, gằn giọng nhượng bộ: “Em có thể nuôi bao nhiêu cá cũng được, nhưng chính cung phải là tôi.”

Trư Kiến Sầu Cùng Thêu Hoa Nương Tử

Trư Kiến Sầu Cùng Thêu Hoa Nương Tử Tỷ tỷ ngưỡng mộ thiếu gia nhà họ Điền, tự nguyện bán mình vào làm nha hoàn. Nhưng ngày mai, Lục tiêu đầu sẽ đến rước dâu. Vì vậy, ta bị ép mặc vào bộ giá y không vừa, bị đẩy lên kiệu hoa. Đêm đến, một đôi tay khớp xương rõ ràng vén khăn voan trên đầu ta. Ta ngước lên, đối diện với một đôi mắt hổ mơ màng say rượu. Ta trơ mắt nhìn ánh mắt của Lục Xuyên từ mơ hồ, nghi hoặc, rồi trở nên tỉnh táo. Hắn hỏi: “Ngươi là ai?” Ta đáp: “Tỷ phu, ta là thê tử của ngươi.” Hắn cười giận dữ: “Thời này cái gì cũng thu nhỏ, ngay cả thê tử của ta cũng thu nhỏ hay sao?”  

Tuý Kinh Hoa

Tuý Kinh Hoa Ta xuyên sách rồi, trở thành một nhân vật qua đường cực kỳ xinh đẹp. Vị nhiếp chính vương mất trí nhớ được mẹ ta nhặt về làm chàng rể ở rể cho ta. Hệ thống nói, ta chỉ cần không ngừng tìm đường chớt, chờ hắn khôi phục trí nhớ rồi cho ta một đao, là có thể thoát vai trở về nhà. Không ngờ sau này ta lại thất bại, không chỉ không thoát được mà còn bị hắn trói mang về kinh thành. Đêm khuya sương lạnh, hắn áp sát lại gần, hơi thở rơi vào bên tai ta: “Dung Nhi… nàng đừng mơ rời khỏi ta.”

Ma Đáng Yêu

Ma Đáng Yêu Sau khi tôi chết, trong nhà có một người đàn ông chuyển đến. Anh ta sống vô tư trong nhà. Ngủ trần, vén áo, thỉnh thoảng lại đỏ mặt thở dốc: “Ah! Ha…~” Mỗi lần vô tình gặp phải, tôi đều muốn chảy máu mũi. Để yên ổn trong cuộc sống của một hồn ma, tôi đã ăn cắp quần lót của anh ta, cố gắng đuổi anh đi. Nhưng lại bị anh ta túm lấy, đè xuống: “Bị tôi bắt được rồi nhé, tiểu sắc quỷ.”

Xuất Chúng

Xuất Chúng Cùng bạn thân mua vui uống say với người mẫu nam, ngoài ý muốn đụng phải đội cảnh sát trong chiến dịch chống mại dâm. Cảnh sát đến bắt người là một anh chàng đẹp trai. “Ngoại trừ uống rượu ra, còn có hành vi nào khác hay không?” Tôi khiêu khích nhìn hắn: “Anh là bạn trai của em, em có thật sự ngủ với người khác hay không thì anh nhìn qua là phải biết rồi chứ?” Hắn không chút hoảng hốt, ngữ khí lạnh nhạt: “Hứa tiểu thư, tôi phải nhắc nhở cô một câu, chúng ta đã chia tay được một tháng rồi.”