Ngôn Tình
Vương Vấn Không Nguôi Tôi và người yêu quen qua mạng hai năm trời, cuối cùng khi quyết định gặp mặt ngoài đời, tôi lại phát hiện ra người ấy chính là anh trai kế khác cha khác mẹ của tôi. Vì quá shock, tôi lặng lẽ chuồn mất. Tôi vội vàng nhắn tin chia tay: “Trên đường đi gặp anh, em đã gặp tai nạn, chỉ còn lại hơi thở cuối cùng. Em yêu anh.” Sau đó, anh in toàn bộ tin nhắn của chúng tôi ra, dán kín cả phòng. Anh ôm đầu khóc nức nở, nghẹn ngào không nói thành lời: “Bảo bối của anh, đến hơi thở cuối cùng vẫn nói yêu anh, rõ ràng một tương lai gia đình ba người hạnh phúc đang chờ chúng ta mà…” Tôi há hốc miệng, cằm như muốn rớt xuống đất: sốc tận óc.
Đại Lão Cố Chấp Hàng Ngày Đều Phát Điên Năm thứ năm thầm thương trộm nhớ chú nhỏ, tôi bèn mượn rượu làm càn với anh. Nhưng vừa hôn một cái đã tỉnh rượu. Hóa ra anh là nam chính, định mệnh của anh là bạn cùng phòng đại học của tôi. Còn tôi chỉ là nữ phụ độc ác, một công cụ giúp cho tình cảm của họ càng thêm nồng nhiệt. Cuối cùng, anh ghét bỏ tôi, tống tôi vào bệnh viện tâm thần. Cơn tức bốc lên đỉnh đầu, tôi mượn hơi men tát anh một cái. Xin lỗi nha, không thèm yêu nữa. Ông già này ai thích thì lấy. Sau đó vào ngày nam nữ chính trong cốt truyện gốc bắt đầu cuộc sống hòa hợp, tôi đã bao một người mẫu nam. Khi đang nhét tiền vào thắt lưng quần của chàng trai đó, người đàn ông kia gần như phát điên đã lao tới khiêng tôi về. Đêm đó, có nhiều lần tôi định bò xuống giường, nhưng lại bị anh nắm chân kéo về. “Sao cưng phải bỏ chạy chứ? Chú nhỏ hầu hạ em không thoải mái sao?”
Dự Báo Yêu Đương Sau khi nhà tôi phá sản, ba tôi đã bán tôi cho thái tử gia của giới hào môn Bắc Kinh. Kết hôn bí mật nửa năm, tên anh ta cùng nữ minh tinh nổi tiếng treo lơ lửng trên hot search. Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức đưa đơn ly hôn. Quay đầu vuốt ve khuôn mặt của nam người mẫu, nhẹ giọng nói: “Nỗi đau của anh, tôi cũng xót, tôi muốn giúp anh giải quyết.” Không ngờ tối hôm đó, người đàn ông xưa nay luôn lạnh lùng cấm dục lại tức giận kéo tôi về nhà. Sau một trận điên cuồng, anh nâng mặt tôi lên, ấm ức rơi nước mắt: “Bà xã Thẩm, anh cũng đau, em cũng thương anh một chút đi.”
Báu vật Từ nhỏ tôi bị lừa, lại bởi vì lớn lên có vẻ ngoài xinh đẹp. Bị người tỉ mỉ dạy dỗ để chuyên câu dẫn những thiếu gia có tiền. Đêm đó, trong căn phòng xa hoa bậc nhất ở Úc. Triệu Dung Tranh thỏa mãn nhìn về phía tôi đang nước mắt lưng tròng. “Đừng khóc nữa, nợ của anh trai em anh sẽ trả giúp cho, sau này em đi theo anh.” Tôi cầm tiền, sau khi dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành hắn xong liền biến mất không dấu vết. Năm năm sau, tin tức thất thiếu gia của Triệu gia ở Hồng Kông muốn ly hôn để cưới một quả phụ làm chấn động toàn thành phố. Lúc này Triệu Dung Tranh đã là người cầm quyền Triệu gia, tự mình ra mặt giải quyết vụ bê bối này. Hắn ngồi ở trên cao nhìn xuống phía tôi đang tỏ vẻ ngoan ngoãn nhu nhược. “Tại sao, đàn ông Triệu gia chúng tôi, mỗi người đều phải thua trong tay cô một lần?” Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
Ký Sinh Trùng Bạn bè của Thái tử gia Bắc Kinh luôn cười nhạo chê tôi quê mùa, hoàn toàn không xứng làm người thay thế cho bạch nguyệt quang của hắn. Họ còn đoán rằng tôi sẽ phải dọn đồ ra đi trong vòng một tháng. Tôi cảm thấy lo lắng, vội vàng gọi bảy chị gái của tôi tới, tiến hành huấn luyện khẩn cấp để trở thành thế thân của bạch nguyệt quang. Dù có bị sa thải, tôi cũng không thể để công việc béo bở này rơi vào tay người khác! Cho đến một năm sau, bạch nguyệt quang về nước, Thái tử gia nhìn thấy khuôn mặt của cô ta — đã nôn ra. Hắn run rẩy nói: “Ngấy, ngấy lắm rồi, cả đời này, tôi không muốn nhìn thấy gương mặt này lần nào nữa!”
Xác Nhận Mắc Bệnh Nan Y, Tôi Ép Buộc Yêu Kẻ Thù Truyền Kiếp Sau khi xác nhận mắc bệnh nan y, tôi nhất thời nông nổi liền bắt cóc kẻ thù truyền kiếp, cả ngày giày vò hắn. Phó Tuấn luôn bị tôi ép đến mức thần trí mơ hồ. Hiếm khi tỉnh táo, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Triệu Nhiên, đợi tôi ra ngoài nhất định sẽ giết cô.” Tôi không để tâm, vẫn cười tươi nhìn hắn: “Có bản lĩnh thì bây giờ giết tôi luôn đi.” “Tốt nhất khiến tôi một câu cũng không nói được nhé.” Sau này phát hiện là chẩn đoán nhầm, tôi lập tức bỏ trốn trong đêm. Cho đến khi gia đình gặp khủng hoảng kinh doanh, hắn lại trở thành đối tượng liên hôn mà gia đình tôi lựa chọn. Tôi cúi đầu, xin lỗi Phó Tuấn: “Anh muốn giết tôi thì đừng làm trước mặt người khác.” “Con cháu Giang Thành chúng tôi cần giữ thể diện.” “Hoặc anh cho tôi chút thời gian, tôi tự giải quyết.” Phó Tuấn bóp cằm tôi, buộc tôi ngẩng đầu nhìn hắn. Giọng hắn lạnh lùng, mang theo chút băng giá: “Tối nay cô mà nói được một câu thì xem như tôi thua.”
Viễn An Thê tử của ca ca và tiểu nữ nhi của Triệu Vũ tướng quân đã bị khiêng nhầm kiệu hoa. Đến khi mọi người phản ứng lại muốn đổi thì người vốn là đại tẩu của ta đã vào động phòng rồi. Ca ca ta, một kẻ thô lỗ, cứ thế mơ mơ hồ hồ có được một nàng dâu là tiểu thư khuê các. Nhưng sau này, khi ca ca đứng trong sân cầm đao lớn chặt đứt sợi chỉ cho đại tẩu, ta lại thấy hai người họ rất xứng đôi.
Giáo Sư Đột Nhiên Ốm Rồi Khi tôi thức tỉnh, câu chuyện đã gần kết thúc. Thời gian chinh phục giáo sư đại học C chỉ còn lại hai tháng. Tôi cố ý ăn mặc hở hang vậy mà hắn lại khoác thêm áo cho tôi. Tôi cố ý gần gũi với hắn, hắn lại giúp tôi gãi ngứa. Thấy thanh tiến độ không thay đổi, tôi quyết định từ bỏ. Nhưng vào đêm hẹn hò với đối tượng mới, người đàn ông đã lâu không gặp đột nhiên xuất hiện. Hắn tháo đồng hồ, tháo cà vạt, và trói tay tôi lại. Ngày hôm đó, tôi khóc đến khàn cả cổ, hắn vẫn tiếp tục bóp eo tôi và hỏi: “Bảo bối, lặp lại lần nữa, không cần cái gì?”
Cảnh Báo Yêu Đương Cấp Bão Sau khi thay em gái gả cho Tạ Hựu, tôi mang thai ngoài ý muốn. Nghĩ đến đêm tân hôn, Tạ Hựu như nhặt được bảo vật, gọi một tiếng “vợ” ngọt ngào như rót mật. Lòng tôi lạnh ngắt. Chắc chắn anh ấy yêu em gái tôi say đắm rồi. Nếu bị anh phát hiện ra sự thật, tôi nhất định cũng sẽ “lạnh ngắt” theo. Tôi ném que thử thai đi, không quay đầu lại thu dọn đồ đạc rồi biến mất. Hai ngày sau, tôi ngồi trong quán cà phê thương lượng với em gái mình. “Cho tôi 5 triệu, tôi sẽ phá đứa bé.” Bất ngờ bị người khác nắm lấy cổ áo từ phía sau. Người đó lạnh lùng chất vấn: “Con tôi chỉ đáng giá 5 triệu thôi sao?” “Cho em 10 triệu, ngoan ngoãn sinh nó ra.” “Bảo bối, em sẽ không muốn biết hậu quả của việc không nghe lời đâu.”
Giam Cầm Ngọt Ngào Sau khi tát một anti-fan của idol, tôi bị anh trai bệnh kiều của cô ta bắt cóc. “Bé con, tay nhỏ quá, có thể dùng cả hai tay tát anh không?” Truyền thuyết về thái tử gia tàn bạo của cảng thành giờ đây lại đang dùng vẻ mặt khao khát nắn nắn tay tôi. Nhưng tôi không dám tát anh ta. Sau này, idol ngủ lại nhà tôi một đêm, hắn liền âm trầm giam tôi trong biệt thự trên đảo. Tôi tát hắn, đá hắn. Hắn hớn hở nhìn chằm chằm vào mắt cá chân tôi, mặt đầy dấu tay: “Sức nhỏ thế này, làm sao có thể khiến anh khóc đây?” Tôi mắng hắn biến thái, vô sỉ. Hắn làm như không nghe thấy, chăm chú nhìn môi tôi cười: “Lầm bầm cái gì thế? Muốn hôn à?”
Nhầm Phu Công chúa yêu phu quân của ta, trùng hợp thay, ta lại vừa ý phò mã. Liếc nhau, chúng ta cùng cười một tiếng, ăn ý nắm tay, vậy thì đổi đi. Công chúa vội ghé sát tai ta, nói nhỏ: “Ngày mai.” Ta xoa xoa tay, ánh mắt liếc qua phò mã, tà mị cười một tiếng: “Đêm nay.”
Kẻ tôi ghét nhất ngày nào cũng khoe tình yêu, tôi thật sự không chịu nổi cái kiểu khoe khoang đó, bèn điên cuồng gửi tin nhắn thoại cho bạn trai mạng để trút giận.“Bạn tôi phiền chết được, suốt ngày gọi ‘bé yêu’ ơi, ‘bé yêu’ à. Như thể cả thế giới chỉ có cậu ta có người yêu vậy.”“Hu hu hu, anh ơi, bao giờ chúng mình mới gặp nhau đây.”“Nó còn cười nhạo tôi nữa, hu hu, em cũng muốn khoe lại một lần.”Ngay giây tiếp theo, trong điện thoại của kẻ thù tôi lại vang lên chính giọng điệu uốn éo của tôi.Tôi trợn tròn mắt, giọng run run: “Giang Tu Dã, đừng nói với tôi là… là anh đấy nhé…”Anh ta cười khẽ, lười biếng nói đùa: “Bé yêu, sao không giả vờ nữa đi?”
Vong Phu Sống Lại Rồi Phu quân đã mất nhiều năm nay của ta bỗng sống lại. Hắn dẫn về một thôn phụ dáng vẻ thướt tha, cùng năm đứa trẻ có dung mạo giống hệt mình. Khi nhìn thấy Hầu phủ đã lụi bại, hắn như phát điên hỏi ta: “Hầu phủ của ta đâu?” Ta cười nói với hắn: “Vị lão bá này, lúc Hầu phủ bị sao gia, chẳng lẽ không có ai báo cho ngài hay sao?”
Chim Hoàng Yến Của Thái Tử Gia Năm thứ hai làm chim hoàng yến của Thái tử gia Hỗ Giới, tôi mang thai. Sau khi người nhà hắn biết được, lấy ba ngàn vạn đuổi tôi đi. Tôi nhận tiền, suốt đêm ôm bụng lớn chạy trốn. Nghe nói, Thái tử gia luôn luôn bình tĩnh tự kiềm chế nổi điên trước mặt mọi người, đào ba thước đất cũng phải tìm được tôi. Bốn năm sau, tôi bị bắt trên đường đón con gái đi học về. Đón lấy ánh mắt lạnh như băng của hắn. Tôi cứng đầu nói nhảm: “Tôi kết hôn rồi, xin anh tự trọng.” Không ngờ hắn kéo tôi vào trong ngực, ngữ khí tàn nhẫn: “Làm sao em biết được, tôi đây là thích vợ người ta?”
Tra Nam Và Tình Yêu Đích Thực Năm thứ ba sau khi kết hôn, Tống Luật Thanh thích thư ký của mình. Vì cô ta, anh không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, không tiếc vứt bỏ vợ con. Ngày anh đi, anh đã quỳ trước bài vị tổ tiên một đêm, để lại toàn bộ tiền cho tôi và con gái. “Anh xin lỗi hai mẹ con em, nhưng không còn cách nào khác, anh yêu cô ấy, có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả.” “Anh sẽ không quay lại nữa, gia thế cùng tiền bạc sẽ chỉ trói buộc anh. “Sống trong gia đình chỉ có tiền mà không có tình yêu như thế này, coi như anh xui xẻo. “Nếu không thể ở bên người mình yêu thì sống còn ý nghĩa gì?” Tôi liếc anh ta một cái, dứt khoát ký vào “Thỏa thuận ly hôn”, nhận hết số tiền. Tình yêu rách nát, trăm ngàn lỗ thủng. Không cần cũng được.
Nếu Có Kiếp Sau Khi Đoạn Sách đè ta xuống dưới thân, ta lại hỏi một câu cực kỳ phá hỏng tâm tình— “Ngươi có tin vào nhị thứ nguyên không?” Hắn giọng khàn đặc, nhưng vẫn cố nén dục niệm mà thuận theo lời ta: “Là gì vậy?” “Chính là nơi ta muốn chạy trốn đến.” Hắn bật cười khẽ hai tiếng, cắn lấy cằm ta: “Nàng trốn đến đâu, ta cũng sẽ tìm nàng về.”
Lão Đại Giới Kinh Thành Làm Thêm Nghề Mẫu Nam Trước ngày đính hôn một ngày, hình ảnh Hứa Trình ôm mỹ nữ ra vào khách sạn lên thẳng hot search. Tôi không làm ầm lên, chỉ lặng lẽ đến hội quán, gọi một nam người mẫu đẹp trai nhất. Cả đêm điên cuồng, đến khi tỉnh lại thì đã là giữa trưa hôm sau, giờ lành đính hôn cũng qua mất rồi. Tôi xoa xoa chiếc eo nhức mỏi, đặt một xấp tiền mặt lên đầu giường. Người mẫu nam khẽ cười: “Hóa ra tôi chỉ đáng giá thế này à?” Thái độ có chút không tốt, nhưng không thể phủ nhận rằng anh ta đẹp trai, thể lực cũng rất tốt. Tôi cắn môi: “Lâu dài, anh ra giá đi.” Sau đó, Hứa Trình dẫn người đến bắt gian. Khí thế hùng hổ đập cửa, nhưng ngay sau đó lại trở nên cung kính. “Chú… chú nhỏ, sao chú lại ở đây?” “Cút!” Cửa vừa đóng lại, người đàn ông quyền lực nhất Bắc Kinh, bí ẩn nhất, giàu có nhất, liền ép tôi lên cửa. “Lâm Miên, bây giờ có thể tăng giá cho tôi chưa?”
Vừa Ý Ngươi Tôi đã chịu đựng sự hành hạ suốt ba năm vì vị hôn phu của mình. Hắn còn ở trước mặt tất cả mọi người cầu hôn mối tình đầu. Tôi cũng ngọt ngào mà tuyên bố với mọi người: “Tôi sắp kết hôn rồi.” Thế rồi đêm khuya, vị hôn phu chết tiệt kia gọi điện thoại đến, giọng lạnh lùng: “Giang Uyển, tôi chưa bao giờ nói rằng tôi muốn cưới cô.” Tôi cười khẽ đáp lại: “Tôi cũng đâu nói chú rể là anh.” Rồi sau đó, một loạt ảnh bất ngờ lan truyền khắp mạng, khiến cả thành phố chấn động. Người đàn ông quyền lực của Cảng Thành dang rộng vòng tay, dung túng để tôi nhào vào lòng anh ta. Anh cúi đầu, mặc tôi hôn anh, không chút phản kháng.
Dưới Ánh Trắng, Người Ở Lại Ta là một nha đầu nhóm lửa, chỉ vì có thân thể trong sạch mà được giao nhiệm vụ giúp đại công tử của phủ tể tướng, người được ví như trích tiên, giải độc. Sau một đêm, hắn không chê ta thô kệch, còn giữ ta lại bên người để hầu hạ. Ta minh bạch chính mình cùng hắn khác nhau một trời một vực, nhưng vẫn không nhịn được mà sinh lòng ái mộ. Dốc hết sức lực để chiếu cố hắn, đối xử với hắn thật tốt. Cho đến một ngày, nghe được thị vệ hỏi hắn, sau khi hồi kinh và thành thân cùng Liên Hoa công chúa, sẽ xử trí ta như thế nào. Hắn chỉ cười nhạt, không thèm để ý: “Một nha đầu quê mùa vụng về, Hoa Nhi nhất định sẽ không để trong lòng.” Đến ngày hồi kinh, ta một mình cõng tay nải rời đi. Hắn giục ngựa đuổi theo, lạnh giọng nói: “Theo ta đi, nếu không sau này đừng hòng đến tìm ta nữa.” Ta cười lắc đầu: “Công tử yên tâm, ta cả đời này sẽ không đi tìm người.”
Chim Hoàng Yến Luôn Muốn Bỏ Trốn Kim chủ của tôi bị mất trí nhớ rồi. Trong phòng bệnh, cô thanh mai trúc mã của anh giả làm tôi, giọng ngọt như mật: “Chồng ơi, em là vị hôn thê của anh mà!” Tôi chết trân tại chỗ. Vừa lau nước mắt, vừa âm thầm mừng rỡ trong lòng: 【Cuối cùng cũng không cần phải đi làm nữa rồi!】 【Con trâu khó dỗ, mảnh ruộng cày nát.】 【Đã nói là kết hôn giả, kết quả tôi phải cày 365 ngày không nghỉ!】 Tôi lập tức gom tiền, tính kế bỏ trốn trong đêm. Nhưng lại bị Phó Dụ Bạch dẫn người chặn ở sân bay. Anh nhìn chằm chằm vào mặt tôi, cười lạnh tức giận: “Chồng em sắp bị người ta cướp mất rồi, mà em còn giả vờ không biết sao?” “Bao năm nay, xem như nuôi em uổng phí rồi.”