Tình Cảm

Vương Phi Mưu Lược

Vương Phi Mưu Lược Hoàng thượng ban hôn, chỉ hôn ta làm chính phi của Khánh Vương. Đồng thời, còn chỉ hôn một Trắc phi. Trắc phi vốn là cung nữ bên cạnh quý phi, nay được nhận làm chất nữ. Khánh Vương và nàng ta tình cảm sâu đậm. Không những cầu xin Hoàng thượng cho nàng cùng ta đồng ngày nhập phủ, còn xin thêm quyền quản gia cho nàng. Tất cả mọi người đều chờ xem trò cười của ta. Bọn họ nghĩ rằng ta gả vào không được sủng ái, phòng không gối chiếc, còn chẳng bằng một nha hoàn, thực sự đáng thương. Ta lại cười. Xuất thân là đích nữ chính phi của gia tộc hiển hách, lẽ nào còn phải tranh sủng với một Trắc phi?

Đóa Hoa Đẹp Nhất

Đóa Hoa Đẹp Nhất Vì muốn chữa bệnh cho đệ đệ, cha lấy năm lượng bạc đem bán ta cho đồ tể làm kế thất. Gả vào mới biết, hắn còn có một đôi nhi nữ. Người ta thường nói, kế mẫu khó làm, ta tính trời vừa sáng liền bỏ trốn. Nào ngờ, đồ tể lại chết trong đêm mưa ấy. Cha đến đón ta về nhà, ta nhìn hai cặp mắt trong veo kia, cắn răng, chốt cửa, nhốt cha bên ngoài.

Ánh Mây Phản Chiếu Dưới Mặt Biển

Ánh Mây Phản Chiếu Dưới Mặt Biển Kỷ niệm bảy năm ngày cưới, tôi nhìn thấy vé máy bay Lâm Việt Chu giấu trong ngăn kéo. Tôi cho rằng hắn muốn cho tôi một niềm vui bất ngờ, nhưng đợi đến buổi tối lại chỉ chờ được một câu hắn sẽ đi công tác. Đêm đó mất ngủ, tôi tình cờ lướt nhìn thấy trang Weibo mối tình đầu của anh: [Danh sách mong muốn tuổi 18 – Đến Iceland ngắm cực quang với người mình yêu nhất, cuối cùng đã thành hiện thực!] Ảnh chụp là cảnh cô ta hôn môi Lâm Việt Chu dưới cực quang. Tôi không khóc, cũng không gửi tin nhắn chất vấn hắn. Theo đuổi hắn nhiều năm như vậy, tôi thật sự mệt mỏi lắm rồi.

Quên Đi

Quên Đi Một cô gái theo đuổi bạn trai tôi suốt bảy năm, bạn trai tôi luôn biết điều đó, và vô cùng chán ghét cô ấy. Thế nhưng khi cô gái ấy thất bại, sắp bị “xóa sổ”, bạn trai tôi lại như phát đi//ên lao đến cứu cô ấy, bỏ mặc tôi một mình trong buổi tiệc đính hôn. Anh ta nói, cô gái đó đã yêu anh suốt bảy năm, không nên có kết cục thê thảm như vậy. Nhưng điều anh ta không biết là, ngay khoảnh khắc anh ta bước ra khỏi cửa buổi tiệc đính hôn, chiến lược theo đuổi của tôi cũng thất bại rồi, mà hình phạt chính là – quên anh ta.

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

Tôi Ly Hôn Trong Tiệc Mừng Thọ Của Anh

Tôi Ly Hôn Trong Tiệc Mừng Thọ Của Anh Ông xã tôi, Hạ Hoài An, trong tiệc mừng thọ 60 tuổi, đột nhiên tuyên bố muốn cùng bạch nguyệt quang về quê sống ẩn dật.Mọi người đều nghĩ tôi sẽ phản đối, nhưng tôi lại gật đầu đồng ý.Mấy chục năm còn chẳng làm anh ta yêu tôi, vậy thì… thả tự do cho anh ta thôi.Nhưng trước khi anh ta đi, tôi yêu cầu, ra đi tay trắng.Bởi vì căn nhà này, khối tài sản này, gần như đều do tôi một tay gây dựng.Hạ Hoài An lạnh lùng cười nhạo:“Cô chỉ biết tiền! Tôi về quê sống đời thanh đạm, không cần tiền cũng sống tốt!”Tôi chỉ thấy anh ta quá ngây thơ.Cái mà anh ta tưởng tượng là “ẩn cư nơi điền viên” sống trong ngôi nhà tiện nghi, trồng ít rau, có hàng xóm thân thiện.Nhưng thực tế anh ta sắp đối mặt chính là, căn nhà cũ nát từ lâu, mỗi sáng mở mắt ra là đống việc đồng áng không bao giờ hết, một thôn làng vắng ngắt không bóng người, gián và chuột chạy đầy nhà, bệnh tật thì không có nổi một bệnh viện kịp thời cứu chữa.

Mối Tình Trả Ơn

Mối Tình Trả Ơn Sau khi Tống Lương Thần bị gãy chân, tôi đã mất tròn 5 năm để chăm sóc anh ấy hồi phục. Thế nhưng, khi Từ Chân Chân dội cả bình rượu vang lên đầu tôi, anh lại không hề lên tiếng bênh vực. Qua khe cửa, tôi nghe thấy có người hỏi anh: “Anh không sợ cô ấy nổi giận à?” Anh ngạc nhiên nói: “Nổi giận? Sao có thể? Tư Vũ sẽ không giận đâu, cô ấy bỏ nhà đi cũng chưa từng quá một đêm.” Người kia không tin, anh bèn đưa ra một ví dụ: “Anh từng nuôi chó chưa? Khi anh giận và đuổi nó đi, nó có sủa lại anh không? Nó có rời khỏi nhà không?” Người kia chợt hiểu, lại hỏi: “Vậy nếu Chân Chân quay về, anh còn cưới Tư Vũ không?” Anh không trả lời. Một tuần sau, tôi chia tay Tống Lương Thần và rời khỏi nhà họ Tống. Về sau, tôi nghe nói thiếu gia nhà họ Tống vì muốn níu kéo vị hôn thê, đã lại tự ngã gãy chân lần nữa.

Cá Trong Ao

Cá Trong Ao Tôi và Phó Yến, từ đồng phục học sinh đi đến váy cưới. Thế mà ngay trước đêm cưới, anh ấy bất ngờ qua đời. Tôi khóc đến mức gần như ngất lịm, trước mắt lại trôi nổi từng dòng đạn mạc: 【Ai đó mau nói cho nữ chính truyện ngược này biết, hắn chỉ giả ch.t thôi!】 【Con chim hoàng yến mà Phó Yến nuôi biết hắn sắp kết hôn nên bỏ trốn, hắn lập tức giả ch.t trong đêm để bay ra nước ngoài đuổi theo người yêu, trong khi nữ chính đang khóc trước mộ, chim hoàng yến thì đang khóc trên giường, tức ch.t tôi rồi!】 【Tiếc là sau khi hắn quay về, nữ chính chẳng hay biết gì, còn hớn hở chuẩn bị kết hôn với hắn nữa…】 Nửa tháng sau. Tin tức tôi đính hôn với thái tử gia giới kinh thành truyền khắp thành phố A. Một người anh em thân thiết của Phó Yến—cũng là đồng phạm trong kế hoạch—vội vã chạy đến chất vấn tôi: “Anh Yến mới mất chưa bao lâu, cô đã vội tìm người thay thế rồi à?” “Người ta ch.t rồi, chẳng lẽ tôi phải thủ tiết cả đời vì anh ta chắc?”

Xanh Biếc Vươn Mầm

Xanh Biếc Vươn Mầm Sau khi tôi cứu bà ngoại thoát khỏi cái ch .t, mẹ lại mang em trai bỏ trốn suốt 8 năm. Cho đến một ngày, cảnh sát tìm đến tận cửa: “Mẹ cô… là do cô gi .t đúng không?”

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình 

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình  Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi đặt bánh từ một tiệm bánh nổi tiếng để chuẩn bị ăn mừng cùng chồng. Nhưng tôi lại nhìn thấy trong đám đông xếp hàng bên ngoài, một cặp nam nữ đang hôn nhau quấn quýt không rời. Thật không may, người đàn ông chính là chồng tôi, Trình Tư Ngôn. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh ta, khó khăn lắm anh ta mới rời đôi môi ngọt ngào đó để nghe điện thoại, không kiên nhẫn hỏi tôi có chuyện gì, anh ta còn đang bận. Tôi từ tốn nói: “Chỉ một chuyện nhỏ thôi, phiền anh hỏi cô nhân tình đang trong vòng tay anh xem màu son môi cô ấy là màu số mấy?”

Sau Khi Người Yêu Ngoại Tình, Tôi Đã Nhảy Lầu

Sau Khi Người Yêu Ngoại Tình, Tôi Đã Nhảy Lầu Sau khi chồng ngoại tình, tôi nhảy xuống từ tầng 28. Gió gào thét bên tai, tôi nhắm mắt lại. Tôi đã tính kỹ rồi. Mỗi tầng trong khu chung cư cao 3 mét, tầng 28 tổng cộng cao 81 mét. Từ lúc tôi lao xuống cho đến khi chạm đất, khoảng chừng 4 giây. Vài phút trước, cuộc trò chuyện cuối cùng giữa tôi và Bách Diễn kết thúc trong sự căng thẳng tột độ. Tôi đã khóc lóc, gào thét, cầu xin hắn trong tuyệt vọng. Cũng đã từng dùng những lời độc ác nhất để nguyền rủa hắn. Đến cuối cùng, cả hai đều kiệt sức. Mắt tôi đỏ hoe, ngồi trên lan can ban công, hai chân lơ lửng trong không trung, yếu ớt hỏi hắn: “Anh thực sự muốn ly hôn sao?” Hắn nhìn tôi bình tĩnh. Lần đầu tiên tôi dùng cái chết để đe dọa hắn, hắn đã từng hoảng loạn. Nhưng bây giờ, trên gương mặt hắn chỉ còn lại sự mệt mỏi. Hắn hỏi tôi: “Em làm đủ chưa?” Tôi lặng lẽ đáp: “Nếu hôm nay anh bước đi, tôi sẽ nhảy xuống từ đây.” Hắn nhìn tôi rất sâu, sau đó quay người rời đi. Cửa đóng sầm một tiếng chát chúa. Rồi tôi nghe thấy tiếng hắn chờ thang máy.  

Một Chín Một Mười

Một Chín Một Mười Ta đã phải lòng hoàng thượng 10 năm, hắn từng vô số lần nhục nhã, giày vò ta bằng chuyện hoan ái nam nữ. Nhiều năm sau, hắn trở thành tù nhân của ta. Ta trói cổ tay của hắn lại, ra lệnh cho một người đàn ông trung niên khỏe mạnh đi vào phòng giam của hắn cả một đêm…

Chồng Không Sợ Vợ

Chồng Không “Sợ” Vợ Tin đồn nói rằng sếp là người sợ vợ. Bình thường cứ lấy lý do “về nhà với vợ” để trốn các buổi tụ tập. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp buôn chuyện: “Không phải hôm nay sếp Tần phải về nhà với vợ sao?” Anh nghiêng đầu, hất cằm về phía tôi: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt Ngày tôi quyết định ly hôn với Triệu Trì, là một ngày rất bình thường. Hôm đó tuyết rơi rất lớn. Tôi bị cảm nặng, theo bản năng lại gần Triệu Trì hơn một chút. Triệu Trì cầm ô, mắt nhìn thẳng về phía trước, không hề chớp lấy một cái. Nhưng khi tôi tiến lại gần, anh ta lặng lẽ bước ra xa vài bước. Về đến nhà, tôi nhìn mình trong gương, toàn thân đầy tuyết, trông vô cùng thê thảm. Trong lúc đầu óc còn mơ hồ, tôi đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất đời mình. “Triệu Trì, chúng ta ly hôn đi. Anh tự do rồi.”

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi Sáng sớm ngày thứ hai sau đám cưới, mới hơn 5 giờ, trời còn chưa sáng, mẹ chồng tôi đã đứng ngoài cửa đập rầm rầm. Tôi giơ chân đá một phát vào mông chồng. Ảnh lồm cồm bò dậy ra mở cửa. Mẹ chồng xông vào liền hất tung chăn trên người tôi, dọa tôi hét toáng lên “Á á á!” Bà ta quăng một bộ đồ lên người tôi, mặt hầm hầm, giọng rất hung: “Dậy ngay! Tôi có chuyện muốn nói.” Tôi còn chưa hoàn hồn. Còn chồng tôi thì… câm như hến. Ngoài phòng khách, hai vợ chồng già ngồi chễm chệ trên ghế sofa, tư thế y chang Thái Thượng Hoàng đang chuẩn bị lâm triều. Tôi vừa định ngồi xuống, mẹ chồng đã rống lên: “Tôi cho cô ngồi hả? Người lớn nói chuyện, con cháu phải đứng! Không được dạy dỗ đàng hoàng hả?” Tôi quay sang nhìn chồng, ảnh đã ngồi từ nãy, giờ vội vàng bật dậy, mặt đầy áy náy, lặng lẽ đứng cạnh tôi như học sinh bị gọi lên bảng. Mẹ chồng bắt đầu màn giáo huấn dài dòng: “Tiểu Kỳ à, giờ con đã là người nhà họ Vương, thì phải hiểu làm dâu phải hiền lành, nết na. Ra ngoài không thể để người ta nói mẹ chồng dạy dỗ con dâu không ra gì được đâu.” Bà ta vừa nói vừa phun nước bọt bay tung tóe. Tôi nghe mà đơ cả người. Rồi tôi hỏi lại: “Nhưng mà… Vương Thư Vỹ là… ở rể nhà con mà?” Ủa? Ủa là sao? Bà định quên hả?

Giăng Bẫy

Giăng Bẫy Ngày cưới, bố tôi uống say, đem toàn bộ tiền sính lễ và của hồi môn của tôi đi đánh bạc và thua sạch.Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vị hôn phu của tôi lại cực kỳ bình tĩnh.“Tĩnh Tĩnh, tiền thua thì cũng đã thua rồi. Giờ quan trọng nhất là hoàn thành hôn lễ, đừng để người thân và bạn bè nhìn thấy trò cười của chúng ta.”Lòng tôi chùng xuống, mặc kệ anh ấy ngăn cản, tôi chạy thẳng đến bàn lễ tiền mừng, gom hết toàn bộ tiền mừng hôm nay đặt trước mặt bố tôi.“Chỗ này, bố cầm hết đi, mang đi thắng lại số tiền đã mất cho con!”

Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Mười Một Năm, Không Gặp Lại Người chồng mà tôi đã yêu 11 năm đột nhiên nói: “Chúng ta ly hôn đi. Anh muốn cho cô ấy một danh phận.” Ngày hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Kể từ ngày đó, anh ấy không quay về nhà nữa, chỉ có những tin tức của họ xuất hiện liên tục trên mạng xã hội. Còn tôi, cũng từ bỏ việc hỗ trợ công ty của anh, chỉ đứng nhìn xem anh có thể tự mình đi bao xa.

Trâm Hoa

Trâm Hoa Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy. Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh. Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn. Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra. Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi. Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Kết Cục Kẻ Phản Bội

Kết Cục Kẻ Phản Bội Bằng hữu duy nhất của ta là một nữ nhân xuyên không, nàng nói rằng nhiệm vụ của mình khi đến thế giới này là để cứu ta. Nàng luôn tin tưởng và bảo vệ ta, thậm chí không tiếc gì để giúp trượng phu của ta lên ngôi hoàng đế. Cuối cùng, nàng đã tìm được một người yêu thương nàng tha thiết. Nàng bảo ta rằng, nơi này khiến nàng cảm thấy ấm áp, nàng muốn ở lại thế giới này. Nhưng về sau, ta vội vã từ biên cương trở về. Chỉ thấy thân thể gầy gò, xanh xao của nàng nằm cô độc trong ngọc quan, thân thể lạnh như băng. Bên cạnh quan tài, phu quân của nàng đứng lặng người, không nói một lời. Đứa con nhỏ của nàng lại thì thầm một cách mừng rỡ, “Tốt quá rồi, ta không muốn có một mẫu thân điên như thế.” Ta nhìn nữ nhân đang đứng giả vờ lau lệ bên cạnh phụ tử hắn. Ta nghĩ, ta không cần phải giả vờ nữa rồi. Sau hôm nay, họ sẽ biết thế nào mới thực sự là kẻ điên.

Bách Hoa Sát

Bách Hoa Sát Tại Bách Hoa yến, Thái tử đem đóa mẫu đơn vương do Hoàng hậu đích thân tuyển chọn, dâng tặng cho nữ tử Tô gia. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía ta. Trong những ánh nhìn chế giễu, mỉa mai, còn xen lẫn vài tiếng cười khúc khích đầy ác ý. Ta mỉm cười nâng chén rượu trước mặt, mà đầu móng tay đã găm sâu vào lòng bàn tay. “Đóa hoa này thật đẹp, rất hợp với Tô muội muội.” Một đôi xứng lứa vừa đôi như thế, ta cũng chẳng cần chen chân vào nữa. Chỉ mong đời này của Phó Hạc Minh có thể được như tâm nguyện, vừa có giang sơn, vừa có mỹ nhân. Lập Tô Phù Doanh – người hắn yêu nhất – làm hậu. Để Giang gia ta không còn rơi vào cảnh toàn tộc bị xử trảm, để ta – đường đường là một vị Hoàng hậu của Đại Thịnh– không phải bị đày ra biên cương, trở thành quân kỹ để an ủi tướng sĩ. Chỉ là… khi không còn Giang gia ta dốc toàn tộc trợ lực, ta thật muốn nhìn xem, Phó Hạc Minh hắn, làm sao bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.