Tình Cảm

Sáu Năm Bội Bạc

Sáu Năm Bội Bạc Cố Trạch Ngôn đi họp ở Hải Nam, tôi chuyển tiền cho anh ấy, nhờ mua giúp một lọ kem mắt ở cửa hàng miễn thuế. Anh ta nói mình không có thời gian. Thế mà lại cẩn thận chọn cho Lâm Dao một lọ kem đen Helena, còn nói: “Đàn anh tặng em đấy, dạo này thức đêm làm dự án, sắc mặt kém quá.” Tôi chia tay. Sau đó anh ta mua cho tôi mười lọ Estée Lauder, quỳ dưới mưa lớn cầu xin tôi tha thứ. Tôi mỉm cười từ chối: “Không cần đâu, tôi xứng đáng với loại mỹ phẩm tốt hơn.” “Cũng xứng đáng với người tốt hơn.”

Tôi Mang Thai Con Của Sếp

Tôi Mang Thai Con Của Sếp Trong một lần xem mắt, tôi gặp phải một gã đàn ông bình thường nhưng tự mãn, để thoát khỏi hắn, tôi chỉ có thể nói dối là mình đang mang thai đứa con của sếp. Không ngờ sếp và đồng nghiệp lại đứng ngay sau lưng tôi! Tôi sợ đến mức lảo đảo: “S… sếp!” Anh nhàn nhạt liếc tôi một cái: “Cẩn thận chút, đừng để động thai.” Tôi: “…” Xin hỏi, bây giờ tôi nên nộp đơn xin nghỉ việc luôn, hay là quỳ xuống xin lỗi đây?

Dê Nướng

Dê Nướng Cha ta là một đầu bếp nổi danh khắp mười dặm tám hương, món dê nướng nguyên con của ông có lớp da giòn tan, thịt mềm mọng, khiến ai nấy đều thèm thuồng. Ái thiếp của Nhiếp Chính vương nghe danh, bèn triệu cha ta đến phủ nấu ăn, đích thân yêu cầu món dê nướng nguyên con này. Cha ta đi, nhưng khi bị người ta ném trả về từ cửa sau của Vương phủ, toàn thân ông đã bị lửa thiêu cháy đến mức da thịt nát bấy. Thì ra, ái thiếp ấy bất chợt nảy ra ý muốn thưởng thức món dê nướng… không có mùi thịt dê. Khi mẹ ta biết chuyện, nàng không rơi lấy một giọt nước mắt. Nhưng ba tháng sau, nàng đứng trước cửa Vương phủ, dựng một cái nồi lớn, bắt đầu bán thịt dê.

Chia Tay Càng Sớm Càng Tốt

Chia Tay Càng Sớm Càng Tốt Trước khi cưới, bạn trai tôi là Tống Lộ Thành, mua một căn nhà bằng cách vay ngân hàng. Anh nói: “Đây là món quà cưới bố mẹ anh chuẩn bị cho tụi mình, bất ngờ chưa?” Quả thật là “bất ngờ lớn”. Vì tiền vay mua nhà vừa đúng 90% thu nhập hàng tháng của anh ta. Sau này, khi không thể xoay kịp tiền trả nợ, anh quay sang tôi: “Vợ à…” Tôi cắt lời: “Tỉnh lại đi, anh đâu có vợ đâu.”

Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi

Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi Vào ngày “5·20”, tôi nhìn thấy một bó hoa bị vứt bỏ trong thùng rác dưới lầu. Tôi còn cẩn thận chỉnh lại bó hoa, đặt ngay ngắn trên nắp thùng rác. Sau đó, bạn trai tôi mang một bó hoa đến tìm tôi để kỷ niệm ngày lễ. Nhưng càng nhìn bó hoa đó, tôi càng thấy quen mắt. Chẳng phải đó là bó hoa mà tôi đã nhìn thấy và chỉnh sửa ở thùng rác sao?

Giả Liên Của Tôi

Giả Liên Của Tôi Mẹ tôi, bà ấy ghét tôi. Người ta thường nói, người may mắn thì dùng tuổi thơ để chữa lành cả cuộc đời, còn kẻ bất hạnh thì dùng cả đời để chữa lành tuổi thơ. Còn tôi, thuộc về trường hợp sau.

Sau Khi Phát Điên, Tôi Tự Đổi Cho Mình Một Ông Bố Khác

Sau Khi Phát Điên, Tôi Tự Đổi Cho Mình Một Ông Bố Khác Ba tôi tuổi trung niên lại nhận yêu đương bên ngoài, bỏ vợ bỏ con.Thế là, cả nhà chúng tôi quyết định mặc kệ luôn.Công ty ba phá sản, ông ngoại chủ tịch: “Hết tiền rồi, không chống lưng nổi đâu.”Trà xanh bị trường đuổi học, hiệu trưởng dì hai: “Loại sâu bọ như vậy, đừng làm hư những bông hoa của Tổ quốc!”Con trai họ nguy kịch, cậu ba bác sĩ nhi khoa hàng đầu: “Xin lỗi, tôi cũng lực bất tòng tâm.”Đến lượt tôi: Chả sao cả, tôi tự đi tìm bố mới!

Bạn Giường

Bạn Giường Đêm trước hôn lễ, tôi phát hiện ra Hứa Châu và bạn gái cũ của anh ấy vẫn duy trì mối quan hệ kiểu “bạn giường”. Hai người hễ muốn là gọi, gọi xong là gặp. Bất kể xa xôi thế nào, bên kia đều sẽ lập tức chạy đến. Anh em của anh ta hỏi: “Cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Đã sắp làm đám cưới với Tuyết Trà rồi, còn lằng nhằng không dứt với đàn chị. Nếu không dứt được thì lúc trước chia tay làm gì?” Hứa Châu châm điếu thuốc, giọng khàn khàn: “Giữa tôi với cô ấy, ngoài chuyện đó ra, chẳng hợp nhau điểm nào. Còn tôi và Tuyết Trà thì lại hoàn toàn ngược lại, haizz.” “Yên tâm đi, tôi biết chừng mực. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau chỉ là giải quyết nhu cầu, không ôm ấp, không qua đêm, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi và Tuyết Trà.”

Tình Yêu Không Tha Thứ

Tình Yêu Không Tha Thứ Tình cờ nghe thấy âm thanh ái muội phát ra từ phòng vị hôn phu.“Anh, anh chỉ yêu em thôi, đúng không?”Thẩm Tuấn thở dốc, giọng đầy kìm nén.“Anh chỉ yêu em. Đợi cô ta sinh con xong, anh sẽ xử lý cô ta.”Giọng cô gái dịu dàng nhưng nguy hiểm đến rợn người.“Anh à, hãy ở lại địa ngục với em mãi mãi đi.”Thì ra, hắn đã sớm lén lút qua lại với cô em gái nuôi ít nói, trầm lặng suốt nhiều năm.Hắn chìm đắm trong thứ tình cảm bệnh hoạn, sai trái đó, không cách nào thoát ra được.Tôi khẽ nhếch môi, lặng lẽ quay đi.Bọn họ muốn ôm nhau trong bóng tối? Tôi sẽ khiến Thẩm Tuấn phải nhìn thấy ánh sáng.Nếu hắn từng thật sự được yêu thương, từng trải qua tình thân, tình bạn, tình yêu đúng nghĩa, từng nhìn thấy thế giới rộng lớn ngoài kia…Liệu hắn còn có thể chấp nhận sống mãi trong góc tối ẩm mốc ấy không?Tôi rất mong chờ.

Giăng Bẫy

Giăng Bẫy Ngày cưới, bố tôi uống say, đem toàn bộ tiền sính lễ và của hồi môn của tôi đi đánh bạc và thua sạch.Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vị hôn phu của tôi lại cực kỳ bình tĩnh.“Tĩnh Tĩnh, tiền thua thì cũng đã thua rồi. Giờ quan trọng nhất là hoàn thành hôn lễ, đừng để người thân và bạn bè nhìn thấy trò cười của chúng ta.”Lòng tôi chùng xuống, mặc kệ anh ấy ngăn cản, tôi chạy thẳng đến bàn lễ tiền mừng, gom hết toàn bộ tiền mừng hôm nay đặt trước mặt bố tôi.“Chỗ này, bố cầm hết đi, mang đi thắng lại số tiền đã mất cho con!”

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

Gió Mát Trăng Thanh

Gió Mát Trăng Thanh Buổi họp lớp sau bảy năm xa cách, tôi bất ngờ biết được một chuyện. Cậu học bá lạnh lùng, cao ngạo từng khiến bao trái tim rung động – Kỳ Việt, thời trung học lại… thích tôi? Tôi sững sờ không nói nên lời. Lại chẳng ngờ lớp trưởng còn sốc hơn cả tôi, tròn mắt nhìn tôi như thể tôi từ hành tinh khác tới, rồi bật thốt lớn tiếng: “Không thể nào, Tô Thanh Diệp, chuyện Kỳ Việt thích cậu, cả lớp đều nhìn ra rõ mồn một mà, chẳng lẽ cậu không biết thật á?!” Cả lớp đều biết á?! Tôi còn chưa kịp hỏi kỹ thì ánh mắt đã lơ đãng quét qua cửa, thấy Kỳ Việt vừa được nhân viên phục vụ dẫn vào. Ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người tôi đúng một giây. Lạnh nhạt đến mức như đang nhìn một người xa lạ.

Tam Sinh Hữu Hạnh

Tam Sinh Hữu Hạnh Từng là công tử quý tộc chốn kinh thành, khi Tống Uẩn rơi vào cảnh khốn cùng, ta đã bán hết gia sản để cứu hắn ra, rồi ép hắn lấy thân báo đáp. Ta biết hắn hận ta, nhưng ta chẳng bận tâm. Cho đến khi ta mang thai, Tống gia được minh oan, Tống Uẩn lại được phục chức. Ta biết hắn sớm muộn gì cũng rời đi, và ta không cách nào giữ hắn lại. Quả nhiên, hắn lặng lẽ rời đi, không để lại nửa lời từ biệt. Ta vuốt ve cái bụng đã lớn của mình, buồn bã vài ngày, sau đó bắt đầu tính toán tìm cha mới cho đứa trẻ trong bụng. “Lưu tú tài sát vách không tệ, từng lén nhét cho ta mấy bài thơ tình. Lý đại phụ ở phố sau cũng khá tốt, mỗi lần bắt mạch đều đỏ mặt ngượng ngùng. Còn nữa, Hà công tử trong ngõ, sớm đã nói không cưới ai ngoài ta…”

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình 

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình  Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi đặt bánh từ một tiệm bánh nổi tiếng để chuẩn bị ăn mừng cùng chồng. Nhưng tôi lại nhìn thấy trong đám đông xếp hàng bên ngoài, một cặp nam nữ đang hôn nhau quấn quýt không rời. Thật không may, người đàn ông chính là chồng tôi, Trình Tư Ngôn. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh ta, khó khăn lắm anh ta mới rời đôi môi ngọt ngào đó để nghe điện thoại, không kiên nhẫn hỏi tôi có chuyện gì, anh ta còn đang bận. Tôi từ tốn nói: “Chỉ một chuyện nhỏ thôi, phiền anh hỏi cô nhân tình đang trong vòng tay anh xem màu son môi cô ấy là màu số mấy?”

Một Thỏi Bạc Nên Duyên

Một Thỏi Bạc Nên Duyên Ta dựa vào việc vác thi thể mà kiếm sống. Ngày hôm ấy, từ bãi tha ma, ta vác về một vị công tử tàn phế. Hắn dung mạo tuấn tú, nhưng miệng lưỡi thì cay nghiệt vô cùng. Thường mắng ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Ta thực oan uổng, nhà ta làm gì có nuôi con cóc nào, làm sao mà ăn thiên nga được chứ? Về sau, hắn với thân thể tàn tạ, liều nửa mạng để phò trợ tân đế đăng cơ, rồi trở thành thừa tướng. Hắn hỏi ta muốn cái gì, nói rằng hắn sẽ giúp ta thực hiện. Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của hắn, ta đáp: “Ta muốn hai mẫu ruộng cằn, cùng một bản hộ tịch chính thức.” Thế nhưng, hắn lại sa sầm mặt mày.

Số Kiếp Nữ Phụ

Số Kiếp Nữ Phụ Ta là nữ phụ phàm nhân độc ác trong truyện Tiên ma. Nam chính Cố Yến vì để nữ chính ghen, đã chọn cứu ta trước, sau khi nữ chính Tạ Ương Ương nhảy xuống vực thì mất tích. Cố Yến trong một đêm thành ma, điên cuồng tàn sát thành trì. Khi ta và bốn mươi vạn dân chúng phàm nhân ở thành Cẩm Châu bị tàn sát sạch sẽ, Tạ Ương Ương cuối cùng cũng xuất hiện. Hắn ôm chặt lấy nàng, nghiến răng nói bên tai nàng: “Nếu còn dám chạy, cô sẽ giết hết người trong thiên hạ để chôn cùng nàng.” Còn ta hóa thành du hồn, tồn tại trong oán niệm vô tận suốt ngàn năm, khi tỉnh lại lần nữa thì ta đã bị trói buộc với một thứ gọi là hệ thống. Nó nói với ta rằng, nó đến từ thế giới khác, còn thế giới ta đang ở chỉ là một quyển sách, bất kể ta có đầu thai bao nhiêu lần, ta cũng không thoát khỏi số phận của nữ phụ độc ác, ta sẽ bị họ giẫm đạp xuống bùn đen, đời đời kiếp kiếp không được chết tử tế.

Kẹo Sữa Bạch Thố

Kẹo Sữa Bạch Thố Tôi nằm trên bàn mổ, bác sĩ chính lại là bạn trai cũ của tôi. Anh nhìn xuống chỗ đó của tôi, rồi tức quá mà bật cười: “Em xăm cái quỷ gì ở đây vậy?”

Dưỡng Phản Vi Chính

Dưỡng Phản Vi Chính Năm bận rộn nhất của hệ thống công lược, tôi đồng thời phải công lược cả phản diện bệnh kiều và nữ phụ độc ác. Nhưng lúc tôi đã học thuộc mọi kỹ thuật tán trai, nắm chắc toàn bộ bí kíp công tâm, chuẩn bị bung lụa thì… Lại phát hiện thứ chờ đón tôi không phải là các nam chính cool ngầu hay nữ phụ chua ngoa, mà là… hai nhóc tì mềm mại đáng yêu! Trời đánh mà, tôi đành chấp nhận số phận, vừa định dắt hai đứa nhỏ về nhà. Ai ngờ ngay giây tiếp theo, tôi nghe thấy được tiếng lòng của bọn trẻ: 【Cô ta chắc cũng như mấy người nhận nuôi trước thôi, về nhà là lột mặt nạ liền, không biết lần này là đánh hay chửi đây.】 【Hừ, đồ ngốc đáng thương, không biết cô hành hạ bọn tôi mấy ngày thì sẽ bị anh tôi xử lý cho mất xác đâu ha.】 Tôi lạnh cả sống lưng. Trước khi hai đứa kịp phản ứng, tôi vội nhét hai miếng bánh kem dâu thơm ngọt vào tay bọn chúng.

Cơn Giông Tội Lỗi

Cơn Giông Tội Lỗi 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

A Diểu Vô Tâm

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”