Tình Cảm

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời Em gái tôi vừa thi đại học xong, tôi dự định sẽ đưa con bé đi du lịch thư giãn.Bạn trai tôi sau khi biết chuyện liền âm thầm tìm tôi nói:“Sau này em gả vào nhà họ Vương, là người nhà anh. Sao có thể tùy tiện tiêu tiền cho người ngoài được?”Nói xong, anh ta đẩy em gái mình đến trước mặt tôi:“Em hoàn vé máy bay của em gái em đi. Vừa hay em gái anh cũng vừa thi xong, em làm chị dâu, dẫn nó đi chơi thư giãn một chuyến.”Em gái anh ta cũng gật đầu:“Đúng đó chị dâu. Ăn cơm nhà họ Vương mà chân ngoài dài hơn chân trong thì không hay đâu.”Tôi nhìn ba tấm vé đã đặt trước, mặt không đổi sắc mà hoàn lại một tấm.Họ nói không sai.Tôi đâu phải người ngốc.Vì sao tôi phải chăm sóc cho em gái người khác chứ?

Tình Cổ Ta và Giang Duệ Hành là kẻ thù truyền kiếp nhưng lại bị người trong nhà ép buộc đính hôn. Tất cả chỉ vì hai chúng ta đều trúng phải cổ độc, phải dựa vào nhau để giải trừ. Đêm tân hôn, tình cổ đực cái tựa như hổ đói, khó mà kiềm chế. Chúng ta liều mạng chống cự, cuối cùng vẫn dây dưa với nhau. Nghĩ đến việc phải chung chăn gối với kẻ mà mình ghét, ta cố gắng hết sức, định dùng lời lẽ thô tục để giữ vững tỉnh táo. “Tên khốn, đồ lưu manh, đồ vô lại…” Nhưng Giang Duệ Hành lại giữ chặt lấy cánh tay đang vùng vẫy của ta, đè ta xuống giường, gân xanh trên trán nổi lên, giọng nói khàn khàn run rẩy: “Mắng một câu, làm mười lần.”

Đại Chiến Cùng Hàng Xóm Hàng xóm của tôi ngày nào cũng phát điên, còn chửi bới tôi trong nhóm. Quay người, tôi cho thuê nhà: Mới ra tù giá rẻ 500, có tiền sử bệnh tâm thần giá rẻ 600, bà thím thích cãi nhau giá rẻ 700. Rất nhanh, đại ca xăm trổ, tiểu đệ u ám, bà thím siêu hung dữ, đều tụ tập ở nhà tôi. Lúc này, đến lượt hàng xóm cầu xin tôi rồi.

Thê Tử Hèn Mọn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.

Bắt Đầu Lại Với Người Từng Bỏ Lỡ Em Lúc biết mình là nữ phụ độc ác trong truyện, tôi đang… nghe lén ngoài cửa.Trong phòng, nữ chính đang khóc lóc thổ lộ với vị hôn phu của tôi:“Chú nhỏ! Năm đó nếu không phải vì muốn cắt đứt hy vọng của em, anh đâu có vội vàng đính hôn.”“Giờ em đã trưởng thành rồi, nếu anh vẫn không chịu chấp nhận em, thì ngày mai em sẽ tùy tiện tìm một người trao thân!”Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức đến mức hôn cô ta ngay tại chỗ.Tôi sốc đến mức lùi lại mấy bước, đâm sầm vào một bức tường thịt.Người phía sau khẽ nghiêng đầu, cúi sát tai tôi, thì thầm:“Anh ta bẩn rồi. Hay là đổi người đính hôn đi?Suy nghĩ một chút về tôi xem nào… Thím nhỏ~”

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Tướng Quân Trở Về Ta biết được sau khi mình thủ tiết ba năm, vị tướng quân xuất chinh không những sống lại mà còn mang về một chân ái, muốn bỏ ta. Ta rơi vào trầm tư. Hắn có thể tìm được một tiểu Bạch hoa yếu đuối đáng thương, ta cũng có thể tìm được thư sinh tuấn tú cơ bắp cuồn cuộn. Ta còn muốn dọn sạch Hầu phủ! Ba năm sau, quả nhiên tướng quân gửi về một phong thư bỏ vợ. Ta chuẩn bị dẫn theo thư sinh và hài tử một tuổi của ta về Hầu phủ, tức chết hắn. Nhưng, thư sinh nhìn xem bảng hiệu, lại nhìn ta, cũng đắm chìm trong suy tư…

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất Ba năm dịch bệnh cuối cùng cũng kết thúc. Mối tình đầu của Tạ Diễn vội vã quay về nước. Nhưng thật không may, cô ta lại là một trong những ca nhiễm đầu tiên. Tạ Diễn muốn lấy thuốc của tôi để đưa cho cô ta. Tôi không đồng ý. Anh ta thất vọng nhìn tôi: “Đây là chuyện liên quan đến mạng người, em còn gây chuyện gì nữa?” Tôi lặng lẽ nhìn anh ta, sau đó đập lọ thuốc lên bàn. “Muốn thuốc? Được thôi, 470 vạn!”

Tính Toán Của Chị Dâu Chị dâu tôi muốn giảm cân khi mang thai, uống phải thuốc hết hạn dẫn đến ngộ độc, mất con.Nhưng cô ta lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi.Cô ta khăng khăng nói rằng chính vì ăn cua mà tôi mua nên mới sả//y tha//i.Bố mẹ chồng căm hận tôi đến tận xương tủy.Về sau, khi phát hiện chồng mình ngoại tình, cô ta không tìm gã cặn bã kia tính sổ mà lại quay sang trả thù tôi.Cô ta đốt cháy tôi trong biển lửa.Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về thời điểm mình vừa xách túi cua đến thăm bố mẹ chồng cùng chồng.Không nói hai lời, tôi xé toạc túi nilon, đổ hết mớ cua vào cống nước thải.“Ăn cua á? Cút hết mà ăn phân đi!”

Hoán Mệnh Đoạt Thiên Tiểu sư muội yêu thích bói toán. Từng dự đoán rằng ta chính là nữ chính mệnh phượng hoàng, còn nàng lại chỉ là nữ phụ độc ác. Sau khi biết được điều này, nàng lặng lẽ đổi mệnh cách của chúng ta. Từ đó, người nhặt được Thái tử Thiên giới tại đáy vực sâu trở thành nàng. Nàng được lập làm Thái tử phi, còn ta lại thay thế nàng gánh chịu mọi tội ác, bị trục xuất khỏi tông môn. Vào ngày đại hôn của nàng, ta thong thả xuất hiện. Thế nhưng, nàng lại dẫn theo chúng tiên gia, công khai xét xử ta giữa chốn đông người. Nàng muốn khiến “nữ phụ độc ác” như ta thân bại danh liệt, chết không yên lành. Ta cười khẽ. Trong trăm năm nàng trèo cao bám quyền, ta ẩn cư nơi núi rừng khổ luyện. Giờ đây, ta đã mạnh mẽ đến đáng sợ. Chỉ cần một ngón tay, cũng đủ nghiền nát bọn họ thành tro bụi.

Kiếp Này Chẳng Gặp Người Năm thứ hai sau khi ly hôn với Triệu Kinh Tầm, tôi lại một lần nữa gặp anh ta. Anh ta ôm eo tình nhân mới, mỉm cười đưa tôi một tấm thiệp cưới. “Diện Hà, tôi sắp kết hôn lần hai, đứa con mà cô sinh hãy mang đi đi.” “Mẹ tôi không thích một người con dâu như cô, tất nhiên cũng không thích đứa trẻ do cô sinh ra.” Tôi sững sờ rất lâu, sau đó quay lại biệt thự nhà họ Triệu. Nhưng trong góc tối, anh ta lại bắt lấy tôi. “Đã quay về rồi thì tôi sẽ không để em đi nữa đâu, vợ à.” “Một đứa con không giữ chân được em, vậy thì sinh thêm một đứa nữa.”

Bảo Bối Bốn Chân Của Mẹ

Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc Năm tám tuổi, vì cứu trúc mã, tôi đã bị bọn buôn người bắt cóc. Mười năm sau trở về, bên cạnh cậu ấy đã có một cô gái giống tôi đến bảy phần, thế thân tôi, chiếm lấy cuộc sống của tôi. Cô ta đường hoàng bước vào nhà tôi, ôm chầm lấy cha mẹ tôi, thân thiết đến mức không chút e dè. Sau đó, tôi vô tình bắt gặp cô ta gọi bọn buôn người là “ba mẹ”, còn đang thương lượng với bọn chúng về kế hoạch bắt cóc tôi một lần nữa. Trong cơn hoảng loạn, cô ta lái xe đâm chết tôi. Càng đáng sợ hơn là Trúc mã của tôi lại giúp cô ta che giấu tội trạng, ném xác tôi xuống biển. Khi mở mắt ra lần nữa Tôi quay về ngày bọn buôn người sắp sửa bắt cóc trúc mã. Tôi trầm tư suy nghĩ: Không xa đây có một trại trẻ mồ côi… Hình như ở đó có một cậu bé trông rất giống trúc mã của tôi?

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Lý do chỉ vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt: Bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận 200 tệ tiền công, nhưng ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi, mà dám đòi 200 tệ! Sao lại lòng dạ hiểm độc như vậy? Bà làm tôi mất mặt với cả làng rồi!” Người trong làng đều bảo ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt, hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người khuyên ông nên xin lỗi, nhưng ông kiêu ngạo nói: “Bà ấy chẳng là gì khi không có tôi, nhiều nhất là một tháng, bà ấy sẽ quay lại thôi.” Thế nhưng, bà nội rời xa ông và dựa vào tay nghề nấu ăn để gây dựng sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, trở thành một người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo cũng kiếm được mười vạn tệ. Bấy giờ, ông nội bắt đầu chạy theo, trông mong gọi tên bà: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay về với anh đi.”

Cùng Học Trưởng Lạnh Lùng Tu Tiên Kiểu Mới Bạn học khóa dưới đứng trước điện thờ tình duyên, công khai ước nguyện được mãi mãi bên bạn trai tôi, mà bạn trai tôi cũng chẳng phản bác lấy một câu. Tôi lạnh lòng, chúc cô ta thành công. Thế mà bạn trai tôi lại yêu cầu tôi phải xin lỗi giữa đám đông: “Đừng có nói móc nói xiên. Anh với Tiết Gia lớn lên cùng nhau, mặc chung một cái quần còn được. Nếu có gì, đến lượt em xen vào chắc?” Tôi dứt khoát đề nghị chia tay ngay tại chỗ. Đám bạn bè của anh ta vội vàng giảng hòa: “Chỗ này cầu nguyện linh lắm đó chị dâu! Mau mau cầu lấy được anh ấy đi, tranh thủ chốt kèo trước!” Bạn trai tôi cũng mặt lạnh nhạt: “Em chịu cúi đầu xin lỗi, anh sẽ cân nhắc thực hiện điều ước của em.” Tôi chẳng buồn bước xuống cái bậc thang anh ta vứt cho, tiện tay buột miệng ước đại: 【Tôi muốn thành tiên.】 Trong tiếng cười nhạo của đám người, một học trưởng nhà thế gia, lạnh lùng thần bí, bước vào giữa ánh hào quang Phật pháp. Sau đó, anh ấy đưa tay về phía tôi, nhẹ nhàng hỏi: “Giờ người ta chuộng tu tiên bằng khoa học đấy, em có muốn cùng tôi tu luyện không?”

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.

Cát Chảy Tôi mang thai ngoài ý muốn. Nhưng Tạ Huyền ghét trẻ con. Buổi tối hôm ấy, tôi dò xét thái độ của anh. Bàn tay anh đặt hờ trên eo tôi, giọng điệu lười biếng, cười như không cười: “Gì đây, em có thai rồi à?” Tôi hoảng hốt phủ nhận. Anh vuốt ve tóc tôi, giọng nói dịu dàng: “Bé con ngoan, chúng ta không cần có con.” Nhưng tôi đã thực sự mang thai. Vừa hay lại nghe người ta bàn tán: “Lương Ly theo Tạ tổng lâu như vậy mà vẫn chưa lên được danh phận, xem ra giấc mộng gả vào hào môn cũng xa vời.” “Cô ta ngốc quá, có một đứa con chẳng phải là ép cưới được rồi sao?” “Cô thì biết gì, Tạ Huyền căm ghét con riêng nhất. Nếu cô ta dám làm vậy, một xác hai mạng cũng chẳng phải chuyện gì khó.” Vì sự an toàn của mình và đứa bé, tôi phải tìm lý do rời đi ngay trong đêm. 【Tôi không muốn làm chim hoàng yến nữa, tôi muốn sống một cuộc đời bình thường. Cảm ơn anh vì tất cả những gì đã cho tôi suốt những năm qua.】 Nửa tháng sau. Tôi trốn ở một thị trấn nhỏ miền Nam. Vừa hỏi một bà mẹ bầu bên đường về kinh nghiệm mang thai, thì đột nhiên bị một cánh tay mạnh mẽ kéo vào lòng. Giọng anh trầm khàn, mang theo chút mệt mỏi: “Bé con, rốt cuộc ai là người phát minh ra cái từ ‘chim hoàng yến’ vậy? Anh không phải là bạn trai của em sao?”

Gửi Nhầm Tin Nhắn Cho Thanh Mai Trúc Mã Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh ta.【Có muốn đến nhà tôi xem Mimi không?】Tên độc mồm độc miệng kia ngập ngừng:【Em chắc chứ?】【Chắc chắn, mau đến đi!】Khi anh ta đến nhà, tôi hào hứng khoe con mèo hoang mình vừa nhặt được.“Nhìn này, Mimi! Siêu béo!”“…”Khuôn mặt vốn đang đỏ bừng của anh ta bỗng xanh mét.*Trong tiếng Trung, từ “咪咪” (Mimi) có hai nghĩa:Nghĩa thứ nhất: Tên mèo (cách gọi đáng yêu của mèo).Nghĩa thứ hai: Cách gọi ẩn ý chỉ vòng một của phụ nữ.

Kết Cục Anh Đáng Nhận Một đêm hoang đường, em gái tôi mang thai con của chồng sắp cưới của tôi. Vào ngày cưới, nó bụng to xuất hiện, hỏi tôi có thể cho đứa bé một gia đình trọn vẹn không. Mọi người đều khuyên tôi rộng lượng, nói rằng đứa trẻ vô tội, hơn nữa hai người họ yêu nhau, chỉ có tôi là kẻ chen ngang giữa họ. Tôi không đồng ý, chồng chưa cưới cũng không nói gì, chỉ bảo vệ sĩ đuổi người đi. Sau đó, em gái tôi chết trong một vụ tai nạn xe hơi, hai mạng người cùng mất. Nhiều năm sau, nhờ vào tài nguyên và mối quan hệ của tôi, chồng tôi thành công vực dậy, trở thành nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh. Tôi cũng đã cố gắng mang thai suốt mấy năm. Đến ngày công ty anh lên sàn, tôi vui mừng phát hiện mình đã có thai. Tôi mang tờ giấy khám thai đến tìm anh ta, nhưng lại nghe thấy anh ta nói với bạn mình: “Doanh Doanh và con của cô ấy đã trở về. Tôi không muốn mẹ con họ tiếp tục trốn tránh nữa. Cuộc hôn nhân này, tôi nhất định phải ly dị.”