Tình Cảm

Điều Ước Thứ Ba Vì cảm thấy áy náy, Thẩm Hồi từng đồng ý với bạn gái cũ ba điều ước. Chỉ cần cô ấy nói ra, anh nhất định sẽ làm được. Hai điều ước đầu, cô ấy chỉ nhờ những chuyện nhỏ nhặt. Cho đến đêm trước ngày tôi và Thẩm Hồi kết hôn, cô ấy nói ra điều ước thứ ba: “Thẩm Hồi, em muốn có một đứa con thuộc về anh và em.” Thẩm Hồi nghe xong, khựng lại. Sau đó quay đầu nhìn tôi. “Anh phải giúp cô ấy thực hiện điều ước này.”

20 Viên Thuốc Ngủ Trong Đêm Trước Kỳ Thi Đại Học Đêm trước kỳ thi đại học, mẹ tôi bỗng cư xử khác hẳn mọi khi, mang đến cho tôi một ly sữa nóng. “Mẹ đặc biệt hâm nóng cho con đấy. Uống xong thì ngủ sớm nhé!” Tôi vừa định uống thì trước mắt đột nhiên hiện lên một loạt dòng chữ như trong phim. 【Bé cưng đừng uống!!! Trong đó có pha thuốc ngủ!】 【Bà mẹ này đúng là hết thuốc chữa, vì muốn cậu con trai xếp hạng hai được vẻ vang mà lại ra tay với cô em gái thiên tài. Những tận 20 viên, đủ để hạ gục cả một con bò đấy!】 Tay tôi khựng lại, nhẹ nhàng từ chối: “Mẹ ơi, con hơi no rồi, để anh uống đi ạ.” Mẹ tôi mỉm cười, nhưng giọng điệu lại không cho phép từ chối: “Không được, ngày mai thi đại học rồi, mẹ phải bồi bổ cho con một chút. Chỉ khi thấy con uống mẹ mới yên tâm.”

Chồng, Em và Tôi Sau khi em chồng ly hôn thì tới ở nhờ nhà chúng tôi, nhưng lại không có ý định chuyển đi. Cô ta mặc áo ngủ của tôi, nằm trên giường của tôi, ôm áo sơ mi của anh trai cô ta… Sau này, tôi muốn ly hôn nhưng chồng không đồng ý. “Gia Gia chỉ quá ỷ lại vào anh, không liên quan đến luân thường đạo lý gì hết, em đừng nghĩ nhiều, không được nữa thì anh bảo cô ấy dọn ra.” Em chồng chạy tới chỗ làm của tôi. “Chị đòi ly hôn để đuổi tôi đi, chị là con đàn bà ác độc…” Trong lúc đôi co, tôi bị cô ta đẩy ngã dẫn đến s//ảy thai. Chồng xin tôi tha thứ, hứa sẽ không để tôi thấy em chồng nữa. Tôi cũng xin anh ta: “Anh em các người cứ xích chặt lấy nhau đi, đừng rước tai họa cho người khác.” Không ngờ câu nói này lại thành sự thật.

Thuỷ Triều Lên Sau khi gia đình Thanh Ngạn phá sản, anh ta đem tôi dâng cho Thái tử gia đất Kinh Thành để trừ nợ. Về sau gặp lại trong một buổi tiệc rượu. Thanh Ngạn nói tôi tính tình lạnh nhạt kiêu ngạo, mong Thái tử gia bao dung nhiều hơn. Thái tử gia nghe xong, khẽ cười khinh. “Bao dung? Tôi chưa mở miệng, cô ấy cũng không dám nói một câu.” Mọi người nhao nhao khen Thái tử gia giỏi thuần phục người. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, tôi đẩy cửa bước vào. Tôi ngồi xuống, anh lau bàn. Tôi liếm môi, anh đưa trà. Tôi nhíu mày, anh khoác áo. …… Mọi người: “???” Quả thật là không cần mở miệng nói câu nào cả! Thái tử gia kiêu ngạo liếc nhìn gương mặt đen như đáy nồi của Thanh Ngạn: “Đồ phế vật, không có bản lĩnh thì cứ nói thẳng.”

Bác sĩ Tống, Trời Tối Xin Nhắm Mắt Bạn thân trà xanh đăng trong vòng bạn bè, khoe bảng lương của bạn trai cũ tôi. Lương tháng 10 vạn (350tr), còn đặt chế độ chỉ mình tôi được xem? Tôi lập tức chụp màn hình, phơi bày toàn bộ, đưa cô ta thẳng lên hot search. Gã đàn ông rác rưởi thì mất việc, trà xanh hóa đá. Còn tôi, thì vui vẻ nhặt được nam thần bạch nguyệt quang của cô em trà xanh.

Tội Ác Không Tha Thứ Lúc em gái tôi nửa sống nửa chết bị đẩy vào trong phòng cấp cứu, chiếc điện thoại nhuốm máu của con bé đột nhiên sáng lên. Đó là một đoạn video do một số điện thoại lạ gửi cho con bé. Trong video, em gái tôi ngồi liệt trên mặt đất, quần áo rách rưới, khuôn mặt sưng tấy bị vô số bàn tay vươn ra từ sau màn hình tát không ngừng. Vô số đôi giày nhãn hiệu nổi tiếng đá lên người con bé không chút lưu tình, giống như con bé là rác rưởi bẩn nhất trên thế giới vậy. Âm thanh trong video kia cũng ồn ào rất, xen lẫn tiếng cười và tiếng nhục mạ của nam nữ. Em gái tôi trong video giống như đã chết vậy. Tôi vui vẻ nhếch khóe miệng, xem tỉ mỉ hết video sáu phút ba mươi bảy giây này không sót chút nào.

Công Chúa Bị Từ Hôn Ta trọng sinh về ngày Lương Văn Chi từ chối hôn sự tại Kim điện, nhìn thấy hắn nắm chặt tay nha hoàn của ta, thái độ kiên quyết. “Bệ hạ, Tiêu Thiến là người trong lòng vi thần, ngoài nàng ra, vi thần tuyệt đối không cưới bất kỳ nữ tử nào khác.” Là công chúa bị từ hôn, ta đích thân cầu xin ân điển cho hắn: “Phụ hoàng, nếu thế tử đã thâm tình như vậy, không cần miễn cưỡng nữa. Tiêu Thiến tuy là nha hoàn nhưng cũng là người hầu hạ ta tận tâm, không bằng phụ hoàng viết thánh chỉ ban hôn, cũng coi như thành toàn cho đôi uyên ương này.” Lương Văn Chi bỗng nhiên ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía ta, ta mỉm cười nhàn nhạt. Ta cũng rất tò mò, đời này không có sự giúp đỡ của ta, Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.

Quên Đi Một cô gái theo đuổi bạn trai tôi suốt bảy năm, bạn trai tôi luôn biết điều đó, và vô cùng chán ghét cô ấy. Thế nhưng khi cô gái ấy thất bại, sắp bị “xóa sổ”, bạn trai tôi lại như phát đi//ên lao đến cứu cô ấy, bỏ mặc tôi một mình trong buổi tiệc đính hôn. Anh ta nói, cô gái đó đã yêu anh suốt bảy năm, không nên có kết cục thê thảm như vậy. Nhưng điều anh ta không biết là, ngay khoảnh khắc anh ta bước ra khỏi cửa buổi tiệc đính hôn, chiến lược theo đuổi của tôi cũng thất bại rồi, mà hình phạt chính là – quên anh ta.

Mối Tình Trả Ơn Sau khi Tống Lương Thần bị gãy chân, tôi đã mất tròn 5 năm để chăm sóc anh ấy hồi phục. Thế nhưng, khi Từ Chân Chân dội cả bình rượu vang lên đầu tôi, anh lại không hề lên tiếng bênh vực. Qua khe cửa, tôi nghe thấy có người hỏi anh: “Anh không sợ cô ấy nổi giận à?” Anh ngạc nhiên nói: “Nổi giận? Sao có thể? Tư Vũ sẽ không giận đâu, cô ấy bỏ nhà đi cũng chưa từng quá một đêm.” Người kia không tin, anh bèn đưa ra một ví dụ: “Anh từng nuôi chó chưa? Khi anh giận và đuổi nó đi, nó có sủa lại anh không? Nó có rời khỏi nhà không?” Người kia chợt hiểu, lại hỏi: “Vậy nếu Chân Chân quay về, anh còn cưới Tư Vũ không?” Anh không trả lời. Một tuần sau, tôi chia tay Tống Lương Thần và rời khỏi nhà họ Tống. Về sau, tôi nghe nói thiếu gia nhà họ Tống vì muốn níu kéo vị hôn thê, đã lại tự ngã gãy chân lần nữa.

Tuyển Con Dâu Lương Cao Gia tộc Cố thị, dòng dõi độc đinh suốt tám đời và là nhà giàu nhất, vừa công bố một thông báo tuyển dụng: “Tuyển con dâu với giá cao. Sinh con trai thưởng ba ngàn vạn. Sinh con gái thưởng hai ngàn vạn. Cô chỉ cần sinh, nhà họ Cố lo được!” Trong lòng tôi mừng rỡ như điên, cơ hội phát tài đến rồi! Lần đầu sinh ba đứa con trai, phu nhân nhà họ Cố mở tiệc khắp thành, cười đến mức không thấy cả mắt. Lần hai sinh bốn đứa, hai trai hai gái, phu nhân nhà họ Cố mỉm cười dịu dàng, quan tâm chu đáo. Đến lần ba, lại là ba đứa con trai nữa, phu nhân nhà họ Cố không cười nổi nữa rồi. Từ đó, hễ gặp ai là bà ấy than: “Sao tôi còn chưa chết vậy trời!”

Công Chúa Ngốc A Man Tuổi nhỏ vì cứu thái tử, ta trở thành một quận chúa si ngốc, ngày ngày chỉ biết đi theo phía sau hắn. Ta từng tiểu tiện không kiềm chế ngay trước mặt mọi người, làm mất hết thể diện của hắn. Trước mặt người khác, thái tử chưa từng ghét bỏ ta nhưng sau lưng lại nắm chặt cổ tay ta, tức giận không thôi. Cho đến một ngày trong cung yến, hoàng gia gia muốn ban hôn cho ta, hỏi ta thích nam nhân nào. Thái tử siết chặt quai hàm. Mọi người đều cho rằng ta sẽ cầu hôn hắn. Ai ngờ ta lại bỏ qua thái tử, chỉ vào Trường Quảng Vương mặc áo tím: “Ta muốn gả cho hắn.” A Man ngốc nghếch, chỉ có một nguyện vọng này.

Ngày Anh Vắng Mặt, Tôi Rời Đi Chúng ta đã hẹn cùng chụp ảnh trăm ngày cho con gái. Nhưng vào phút chót, Diệp Vân Châu lại lỡ hẹn. Lúc buổi chụp đang diễn ra, con gái đột nhiên quấy khóc, tôi ôm con đi quanh để dỗ dành. Qua tấm kính của studio, tôi bất ngờ nhìn thấy Diệp Vân Châu. Anh ta quỳ một chân xuống đất, cẩn thận nâng niu bụng bầu của một cô gái, thành kính hôn lên đó. Sau này, khi anh ta nhìn thấy đơn ly hôn tôi đưa ra, vẻ mặt đầy đau đớn. “Em có biết phụ nữ trong thời kỳ cho con bú không thể ly hôn không?” Tôi bình thản đáp: “Có quy định đó thật, nhưng chỉ áp dụng với nam giới mà thôi.”

Ẩn Hôn Với Tổng Tài Tổng tài say mê công việc, không gần nữ sắc.Bao nhiêu năm qua, người duy nhất ở bên cạnh anh ấy luôn là thư ký Lâm.Toàn bộ công ty đều chèo couple này, thậm chí còn thường xuyên tranh cãi xem ai là “top”, ai là “bot”.Đúng lúc hôm đó có cuộc họp toàn công ty, tôi đang trốn việc lén viết đam mỹ couple tổng tài – thư ký… lại lỡ tay chia sẻ nhầm màn hình lên màn chiếu giữa hội trường.Tổng tài đen mặt, nghiến răng nhìn tôi:“Anh ở trên hay ở dưới, chẳng lẽ em còn không rõ à, Tang Du?”Tôi cúi gằm mặt, bắt đầu lo cho số phận tối nay của mình.Không vì gì khác, chỉ vì tổng tài chính là người chồng đã kết hôn bí mật với tôi suốt ba năm qua.

Tường Đóng Kín Ta là một quả phụ thủ tiết trước khi cưới.Tông tộc lấy gạch đá trát kín cửa sổ, chỉ chừa lại một ô nhỏ để đưa cơm.Bọn họ muốn ta cô độc mà chết ở đây, rồi dựng lên một tấm biển trinh tiết.Nhưng ta muốn sống.Ta phải thoát ra ngoài.

Tiểu Man Cha ta dùng mười lượng bạc bán ta vào Tần gia để xung hỉ. Tần thiếu gia là một kẻ ốm yếu, ngày thành thân hắn sốt cao đến hôn mê, vậy mà chẳng một ai đến thăm. Không còn cách nào, ta đành cõng hắn đi hai dặm đường để tìm đại phu. Hắn nằm trên lưng ta, mơ màng mà thốt lên: “Nương tử… đa tạ nàng…” Ta bị hắn gọi đến đỏ mặt, vừa thở hổn hển vừa đáp: “Thiếu gia, cứ gọi ta Tiểu Man là được. Tần phu nhân mua ta từ thôn quê về, là để hầu hạ người. Không cần… không cần gọi ta như vậy—” Hai chữ ấy, ta thực sự nói không nên lời. May thay, hắn lại ngất đi. Sau này, nhờ ta chăm sóc, thân thể thiếu gia dần tốt hơn. Ta cũng không tiện tiếp tục ở lại phòng hắn. Đêm đầu tiên chuyển đến tiểu viện, hắn mặc một thân y phục mỏng, chân trần đứng ngoài cửa. “Nương tử, nàng không cần ta nữa sao?” “Nàng không ở đây, bảo ta làm sao ngủ được?”

Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh Kiếp trước, tôi là nữ thần tai tiếng của trường, nhưng lại yêu nam thần lạnh lùng. Nữ chính là một học bá, cũng thầm thích anh ấy. Cô ta sợ tôi làm ảnh hưởng đến kỳ thi của anh, nên đã cố tình chặn lại tờ giấy hẹn gặp mà tôi gửi cho nam thần, khiến tôi một mình chờ đợi trong tuyệt vọng và bị x e t ông ch .t. Tám năm sau, khi anh ấy biết được sự thật, tinh thần sụp đổ, kéo theo cô ta cùng ch .t chung. Kiếp này, khi sống lại lần nữa, cô ta quyết định không ngăn cản chúng tôi yêu nhau. Mà ngược lại— Cô ta muốn tận mắt chứng kiến chúng tôi sống không bằng ch .t.

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ Mẹ tôi gửi một tấm hình biên bản báo án vào nhóm gia đình.Bà viết: “Mẹ bị lừa qua điện thoại mất bốn mươi vạn (~1 tỷ 400tr), tiền tiết kiệm không còn đồng nào, cả tiền sính lễ của Nhị Nha cũng không còn. Tháng này chắc phải nhịn đói rồi.”Chị cả xót quá, định chuyển tiền về ngay.Tôi vội ngăn lại:“Dấu mộc trên biên bản báo án là giả.”

Kết Hôn Hợp Đồng: Được Tặng Kèm Con Trai Siêu Cấp Tôi và ông chủ cao lãnh ký hợp đồng kết hôn, cùng chăm sóc đứa con trai bảy tuổi của anh ta.7 giờ sáng.“Mẹ ơi, bữa sáng ở trong nồi nhé, con đã gọi xe tự đi học rồi.“Mẹ nhớ 8 giờ mới được dậy nha.“Chiều tan học con sẽ tự về nhà nấu cơm tối, mẹ tan làm thì về ăn luôn, không được ăn ngoài nữa đâu đấy.”Ngày lễ Tình nhân.“Xin lỗi mẹ, ba bận công việc quá, chỉ biết gửi tiền cho mẹ thôi.“Đúng là ông già lỗ mãng, con gái người ta thích quà tặng có ý nghĩa cơ!”Cơ thể nhỏ nhắn của con trai nâng lên một bó hoa hồng bằng vàng ròng.“Mẹ ơi, nể mặt con, tha thứ cho ba một lần này nhé, được không?”Học lực xuất sắc, việc nhà thành thạo, miệng ngọt như mía lùi, còn biết kiếm tiền nuôi gia đình.Trời ơi.Cậu bé này mà làm con trai tôi cả đời thì tuyệt biết mấy.Dù chồng tôi đẹp trai chung tình, tài sản hàng tỷ, tôi cũng sẵn sàng chấp nhận!

Đừng tưởng anh là Bạch Liên Hoa! Trên mạng, tôi và một tên khốn nạn đã chửi nhau suốt một năm trời không ai nhường ai. Cho đến hôm nay, hắn cuối cùng cũng chịu thua, viện cớ rút lui trước: “Tôi kết hôn rồi, lát còn phải về nấu cơm cho vợ, không hơi đâu đấu võ mồm với bà điên như cô nữa. Cầu xin, block tôi đi được không?” Tôi cười chec: “Cái loại não chưa phát triển, tiểu não thì tuyệt chủng như anh mà cũng có người lấy? Lừa hội chị em thì thôi, đừng có tự lừa mình luôn thế chứ?” Tôi chế giễu không nương tay, lòng còn thấy nhẹ nhõm như tránh được một cơn bão. Không ngờ hắn bật lại luôn: “Ha, để cô thất vọng rồi. Tôi thật sự có vợ đấy, mà còn xinh đẹp muốn xỉu.” Rồi hắn gửi luôn một tấm ảnh cưới. Trong ảnh là một anh chàng điển trai với cô gái xinh đẹp đứng cạnh… … Ơ, khoan đã. Cô gái đó chẳng phải… là tôi sao?! Là tấm hình tôi và crush chụp sau khi kết hôn chớp nhoáng!!!

Tôi Ly Hôn Trong Tiệc Mừng Thọ Của Anh Ông xã tôi, Hạ Hoài An, trong tiệc mừng thọ 60 tuổi, đột nhiên tuyên bố muốn cùng bạch nguyệt quang về quê sống ẩn dật.Mọi người đều nghĩ tôi sẽ phản đối, nhưng tôi lại gật đầu đồng ý.Mấy chục năm còn chẳng làm anh ta yêu tôi, vậy thì… thả tự do cho anh ta thôi.Nhưng trước khi anh ta đi, tôi yêu cầu, ra đi tay trắng.Bởi vì căn nhà này, khối tài sản này, gần như đều do tôi một tay gây dựng.Hạ Hoài An lạnh lùng cười nhạo:“Cô chỉ biết tiền! Tôi về quê sống đời thanh đạm, không cần tiền cũng sống tốt!”Tôi chỉ thấy anh ta quá ngây thơ.Cái mà anh ta tưởng tượng là “ẩn cư nơi điền viên” sống trong ngôi nhà tiện nghi, trồng ít rau, có hàng xóm thân thiện.Nhưng thực tế anh ta sắp đối mặt chính là, căn nhà cũ nát từ lâu, mỗi sáng mở mắt ra là đống việc đồng áng không bao giờ hết, một thôn làng vắng ngắt không bóng người, gián và chuột chạy đầy nhà, bệnh tật thì không có nổi một bệnh viện kịp thời cứu chữa.