Tình Cảm

Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung

Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung Ta là thê tử bị phế truất của Thái tử, sau khi bị tước bỏ ngôi vị Thái tử phi, ta lâm trọng bệnh, mất đi thính giác cùng giọng nói. Thực ra, tất cả đều là ta giả vờ. Ta không muốn giao tiếp với người khác, vì vậy ta giả vờ tuyệt vọng, không ngờ rằng sau khi trở thành người câm điếc, Thái tử và các nương nương lại coi ta như thùng rác để trút bầu tâm sự. Biết được nhiều bí mật như vậy, ta không thể không tiến thêm một bước – Giả chết.

Chẩm Nguyệt Ngọa Thanh Tùng

Chẩm Nguyệt Ngọa Thanh Tùng Ta là một nguyên phối thê thảm. Sau khi phu quân đỗ đạt, ta liền trở thành thê tử bị bỏ rơi. Nhưng ngọc bội gia truyền của ta vẫn nằm trong tay hắn, vì thế ta tức tốc lên kinh thành đòi lại. Không ngờ, lại đụng phải huynh trưởng làm quan lớn của hắn. Huynh trưởng hắn vốn tính tình lãnh đạm, liền sa sầm nét mặt mà hỏi: “Sai lại gầy thế này?”

Chiếc Ô Nghiêng

Chiếc Ô Nghiêng Vì một cây dù, tôi phát hiện bạn trai ngoại tình. Hắn nhất quyết không thừa nhận, còn mắng tôi: “Ngần này tuổi rồi, đừng có làm quá nữa.” Tôi dứt khoát chia tay, thu dọn đồ đạc quay về quê. Không còn cách nào khác, đúng như lời hắn nói, tôi đã già rồi, phải nhanh chóng tìm một bến bờ mới. Mấy tháng sau, Kỷ Cảnh Xuyên hối hận, tới tìm tôi cầu xin quay lại. Tôi chỉ tay sang bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng gọi linh tinh. Chồng tôi sẽ ghen đấy.”

Bạch Nguyệt Quang Của Vị Hôn Phu Muốn Dựa Con Thăng Vị

Bạch Nguyệt Quang Của Vị Hôn Phu Muốn Dựa Con Thăng Vị Từng là ánh trăng sáng trong lòng Thái tử gia giới Bắc Kinh, để hoàn toàn nắm giữ trái tim anh, cô ta ôm con trốn ra nước ngoài bảy năm. Giờ quay về, dắt theo đứa bé trông giống Thái tử gia tới chín phần, tới nhận thân. Nhìn tôi – người đang được gọi là “Thái tử phi của giới Bắc Kinh”, cô ta khinh khỉnh liếc mắt. “Hừ, cũng chỉ là thế thân của tôi thôi. Chưa từng nghe nói nữ chính ôm con quay về thì nữ phụ phải tự động nhường chỗ à?” Tôi bật cười: “Thế cô từng thấy tư bản nhường chỗ cho công cụ sinh sản chưa?”

Lựa Chọn

Lựa Chọn Bệ hạ lại nạp thêm một mỹ nhân. Dung nhan diễm lệ, thân hình mềm mại. Giống hệt ta lúc mười sáu tuổi. Tỳ nữ vì ta mà bất bình: “Người bầu bạn với bệ hạ ở lãnh cung tám năm là nương nương, người vào sinh ra tử vì bệ hạ là nương nương.” “Nàng ta là cái thá gì? Bệ hạ sẽ sủng ái nàng ta sao?” Ta chỉ nhấp một ngụm trà. Nhiệm vụ công lược sắp hoàn thành, ta sẽ trả lại thân xác này cho chủ nhân của nó ngay thôi. Hắn sủng ái ai yêu thương ai, liên quan gì đến ta? Nhưng khi bệ hạ phát hiện ra linh hồn trong thân xác này đã thay đổi, hắn đã phát điên. Cầu xin khắp chư thiên thần phật, chỉ mong đổi lại hoàng hậu của hắn trở về.

Buông Tay Lặng Sóng

Buông Tay Lặng Sóng Chồng tôi vừa khỏi Covid-19, tôi lại sốt cao 39,5 độ. Hộp thuốc Ibuprofen trong nhà đã bị gửi hết cho chị dâu anh ấy. Tôi lập tức lấy lại gói hàng từ bưu điện và chuyển vào ở khách sạn năm sao. Ai nói ở khách sạn thì không tính là đón Tết chứ? Muốn chơi thì chơi, muốn ăn thì ăn, thật sự thoải mái vô cùng!

Minh Nguyệt Ứng Chiếu Ta

Minh Nguyệt Ứng Chiếu Ta Năm đó, ta vì dung mạo quá mức xuất chúng mà bị bán vào thanh lâu lớn nhất kinh thành – Bách Hoa Lâu. Ngày xuất các, Lục Hoài Chi, kẻ vốn luôn lạnh lùng kiêu ngạo, lại gọi ta ba lần. Hắn si mê ngắm nhìn, bàn tay mơn trớn bên eo ta. “Ngoan một chút, gia chưa bao giờ chạm vào thứ dơ bẩn.” “Nếu hầu hạ gia thật tốt, gia sẽ đón ngươi vào phủ.” Ta vội vàng gật đầu, giả bộ ngoan ngoãn nịnh nọt. Nhưng ngay khi lấy lại được khế ước bán thân, ta lập tức thu dọn hành lý, bỏ trốn không chút do dự. Năm năm sau, hắn xách kiếm xông vào tân phòng của ta. Đôi mắt đỏ ngầu, từng bước ép sát. “Nàng lừa ta.” “Tướng công của nàng chỉ có thể là ta!”

Người Khác Trong Mắt Em

Người Khác Trong Mắt Em Nửa đêm 2 giờ sáng, tôi thấy trong điện thoại bạn trai mình có hai tin nhắn.【Ngoài em ra, tất cả đều là tạm bợ.】【Chỉ cần em lên tiếng, anh sẽ lập tức đến bên em.】Ngọt ngào biết bao, đáng tiếc… người nhận lại không phải tôi.Tay tôi run lên, chiếc điện thoại rơi xuống đất, nước mắt cũng theo đó mà trào ra.Hai dòng tin nhắn cô độc nằm trơ trọi trong khung chat, không ai đáp lại, như đang chế giễu tôi.Mày xem, người mà mày si mê khắc cốt ghi tâm, thì ra chỉ là một con cún bên cạnh người khác mà thôi.Tôi thích Tề Tri Phi bao lâu, thì anh ta đã thích Đường Nguyệt bấy lâu.Nhưng tôi không ngờ, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày đính hôn, vậy mà anh lại nói với Đường Nguyệt rằng:Tôi chỉ là sự tạm bợ của anh ta.

Đom Đóm Chiếu Sáng Như Lửa

Đom Đóm Chiếu Sáng Như Lửa Thái tử và Yến Vương là huynh đệ song sinh, từ khi sinh ra đã có thể cảm nhận ngũ giáccủa nhau. Cho nên, mỗi lần ta cùng Thái tử viên phòng, Yến Vương đều…?! Ta đã làm Thái tử phi suốt ba năm, mới biết người khiến ta nhất kiến chung tình trong buổi du xuân ngoại ô năm đó chính là Yến Vương. Gả sai người rồi, vậy thìđâm lao phải theo lao thôi. Một lần nọ, sau khi cung yến kết thúc, ta dùng đai lưng trói tay Thái tử, xoay người làm một lần nữ thổ phỉ. Đợi đến khi ta mệt mỏi nằm trong lòng hắn, bên tai bỗng vang lên một giọng nói lười biếng: “Hoàng tẩu, nàng bình thường trước mặt hoàng huynh ta, cũng chủ động như vậy sao?” Hỏng rồi! Hắn là Yến Vương, không phải Thái tử! Ta run rẩy cả người, Thái tử đang xách kiếm chạy đến đây…

Chúng Ta Ly Hôn Thôi

Chúng Ta Ly Hôn Thôi Cố Cẩm Hà luôn là người rất có chừng mực. Anh ấy không dễ dàng để người khác bước vào mối quan hệ giữa chúng tôi. Hôm nay, chuyện này khiến tôi bất ngờ.

Cha, Xin Đừng Tạo Phản!

Cha, Xin Đừng Tạo Phản! Cha ta ở biên cương vụng trộm nuôi sáu vạn quân Thiết Kỵ, bị Hoàng đế phát hiện. Cẩm Y Vệ từ kinh thành đến truyền thánh chỉ, bắt cha ta giao binh quyền. Cha ta vứt thánh chỉ xuống đất, quát lớn một câu: “Vô lý, cẩu Hoàng đế, lại hoài nghi đến trên đầu trẫm!” Cẩm Y Vệ lập tức sa sầm mặt. Ta sợ đến mức nhảy dựng lên ba thước. Cha, con thay chín tộc chúng ta cảm ơn cha.

Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Em Là Cả Thế Giới Của Anh Người mà Lục Kinh Niên yêu thật ra là chị tôi. Cưới tôi, chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ của anh ta. Bởi vì tôi có gương mặt giống hệt chị. Sau này, trong một tai nạn xe, tôi và chị cùng gặp nạn. Anh ta đã chọn cứu chị trước. Khi tôi hấp hối, người ở bên cạnh tôi lại là kẻ thù không đội trời chung – Nghiêm Phó Dã. Sau khi trọng sinh, tôi quyết tâm từ hôn. Trở lại con hẻm nhỏ trong ký ức, một chàng trai quen thuộc nở nụ cười trêu ghẹo: “Dư đại tiểu thư, hôm nay sao lại giá lâm thế này? Lại muốn ăn hoành thánh à?” Tôi nhìn thẳng vào anh: “Không, em đến tìm anh, Nghiêm Phó Dã.”

Hòn Đảo Cô Độc

Hòn Đảo Cô Độc Sau khi Chu Tầm Khiêm khôi phục trí nhớ và trở thành thái tử gia của giới Bắc Kinh, ai cũng chắc chắn rằng anh sẽ ly hôn với tôi. Giờ đây, chỉ một chiếc khuy tay áo trên người anh đã có giá hàng trăm triệu. Còn tôi, dắt theo con gái, lại bị bạn bè anh gọi là “con nhỏ gội đầu từ quê lên”. Chúng tôi nhìn thế nào cũng không xứng đôi. Thế nhưng anh chỉ lạnh nhạt nói: “Ở lại bên cạnh tôi.” Tôi tưởng rằng, cuộc hôn nhân này vẫn còn hiệu lực, tôi vẫn là vợ chính danh của anh. Cho đến khi tin tức anh đính hôn lan khắp giới thượng lưu. Còn tôi, anh chỉ thản nhiên nói: “An An vẫn ở đây, cô ấy sẽ không đi đâu cả.” Tôi chỉ siết chặt vạt áo, rồi đến gặp mẹ anh: “Con muốn rời đi.” Sau đó, tôi một mình về miền Nam. Không mang theo con, cũng không mang theo anh.

Nhật Ký Dưới Âm Phủ

Nhật Ký Dưới Âm Phủ Sau khi tôi qua đời, gia đình đã đốt cho tôi một con trâu giấy. Một thời gian sau, tôi phải chăn trâu hằng ngày, tiều tụy đến không chịu nổi. Vì vậy, tôi đành báo mộng cho mẹ: “Con ngày nào cũng phải đi cắt cỏ chăn trâu, rất mệt mỏi.” Không lâu sau, gia đình lại đốt cho tôi một người hầu, nhưng bọn họ đốt quá vội vàng, quên vẽ thêm mắt và tai cho cậu ta. Tôi liền báo mộng cho ba: “Ba, hai người đốt là cái thứ đồ chơi gì vậy? Đã mù lại còn điếc, suốt ngày mò mẫm ra ngoài, con chăn trâu về còn phải đi tìm cậu ta.” Ngày hôm sau, gia đình lại đốt thêm một người hầu khác, lần này thì nhớ vẽ thêm mắt và tai, nhưng lại gãy một cái chân. Tôi lại phải báo mộng cho em trai: “Mấy người có thể để cho chị sống yên ổn được không? Trước chỉ cần chăn trâu, tìm thằng mù là xong, giờ con còn phải cõng thằng què đi khám bệnh, không đi là cậu ta kêu đau.” Mấy ngày sau, gia đình lại đốt cho tôi một đôi nam nữ nhỏ, kèm theo thư bảo rằng cặp đôi này sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi thật không chịu nổi nữa, đôi này thì không có vấn đề gì, nhưng suốt ngày bận yêu đương, chẳng làm gì cả, cuối cùng lại để tôi nấu cơm cho chúng. Sáng nào tôi cũng phải nấu xong bữa sáng, ăn xong lại cõng tên què đi khám bệnh, về lại đi chăn trâu, chăn xong trời tối, còn phải đi khắp làng tìm tên điếc. Ông trời ơi, chết rồi mà không cho tôi được vài ngày yên ổn sao?

Chim Hoàng Yến Và Vị Tổng Tài Mê Tình Của Cô Ấy

Chim Hoàng Yến Và Vị Tổng Tài Mê Tình Của Cô Ấy Năm thiếu tiền nhất cuộc đời, tôi trở thành chim hoàng yến của Phó Hàn Thanh. Hết hạn hợp đồng, anh cầm trái dâu tây hỏi tôi: “Đây là quả gì?” “Trả lời đúng thì tôi sẽ cưới em.” Tôi đáp: “Sầu riêng.” Anh em của anh khuyên can: “Bỏ đi, cô ta căn bản không yêu cậu.” Phó Hàn Thanh gầm lên: “Cái đồ chó độc thân thì biết gì chứ? Cô ấy chỉ là phản ứng chậm thôi.” Anh em của anh: ???

Nam Phụ Thâm Tình

Nam Phụ Thâm Tình Sau khi hoàn thành cốt truyện truy vợ hỏa táng tràng*, nam hai liền thượng vị. *Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ. Nam phụ thâm tình từng đối xử với tôi ngàn tốt vạn chiều, sau khi đính hôn, đột nhiên trở nên lạnh nhạt. Cho đến khi tôi nghe được cuộc trò chuyện của anh ta và anh em trong hộp đêm. “Lúc theo đuổi, tôi dồn hết sức, cảm thấy không thể thua tên chồng trước của cô ấy.” “Nhưng sau khi theo đuổi được rồi, nghĩ đến việc cô ấy từng chung sống với người đàn ông khác năm năm, trong lòng tôi thấy rất khó chịu.” Sau đó, tôi đơn phương hủy bỏ hôn ước, suốt đêm rời khỏi kinh thành, nhưng anh ta lại điên rồi.

Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Mười Một Năm, Không Gặp Lại Người chồng mà tôi đã yêu 11 năm đột nhiên nói: “Chúng ta ly hôn đi. Anh muốn cho cô ấy một danh phận.” Ngày hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Kể từ ngày đó, anh ấy không quay về nhà nữa, chỉ có những tin tức của họ xuất hiện liên tục trên mạng xã hội. Còn tôi, cũng từ bỏ việc hỗ trợ công ty của anh, chỉ đứng nhìn xem anh có thể tự mình đi bao xa.

Vận May Bất Ngờ

Vận May Bất Ngờ

Người Nông Thôn Vô Tình Lạc Vào Kênh Truy Thê

Người Nông Thôn Vô Tình Lạc Vào Kênh Truy Thê Cô tiểu thư giàu nhất lớp chặn tôi ở góc tường, vung ra một chiếc thẻ đen đầy uy hiếp. “Nhà nghèo thì cứ nói, chỉ cần cậu thừa nhận chiếc nhẫn kim cương mà anh Thương tặng tôi là do cậu ăn cắp, xin lỗi tôi và cả lớp ngay tại đây, thì một triệu này xem như tôi cho cậu – coi như giúp một con chó hoang!” Trước mắt tôi, màn hình ảo hiện đầy dòng bình luận kích động. 【Truy thê hỏa táng tràng chính thức bắt đầu!】 【Nam chính thật sự tin chuyện nữ chính ăn cắp dây chuyền, tự ý đứng ra thay cô ấy nhận tội rồi xin lỗi nữ phụ, kết quả là nữ chính bị cả lớp bắt nạt đến mức phải nghỉ học.】 【Không chỉ vậy, mẹ nữ chính bị tai nạn giao thông, không có tiền chữa trị, cô ấy cũng không cầu xin nam chính giúp, cuối cùng mẹ qua đời.】 【Kỳ thi đại học cũng bị nữ phụ phá hỏng, sau đó cô ấy bỏ học, quay về quê trồng rau. Mãi đến khi đó nam chính mới phát hiện ra sự thật rồi bắt đầu truy thê!】 Bình luận còn chưa hiện hết. Tôi đã giật lấy chiếc thẻ ngân hàng trong tay cô ta, quỳ sụp ngay xuống chân váy voan của cô ta, đập đầu ba cái rõ to! “Tôi nhận, tôi nhận, các bạn học sinh, là lỗi của tôi, cảm ơn tiểu thư đã ban thưởng.” “Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!” Dòng bình luận hiện lên lặng lẽ. 【Chết tiệt, sao nữ chính sao lại tranh giành dữ vậy chứ…】

Tình Sâu Mộng Muộn

Tình Sâu Mộng Muộn Năm thứ ba sau khi ch .t, tôi báo mộng cho Trần Tri Duật. “Chồng ơi, có thể đốt cho em một con mèo giấy xuống đây chơi cùng cho đỡ cô đơn không?” Trần Tri Duật mỉm cười: “Muốn một con quỷ nam âm u không?” “Muốn muốn muốn! Tốt nhất là có bụng sáu múi!” Anh ấy lấy dây thừng ra. “Được rồi, đợi chút, anh đi ch .t cái đã.”