Tình Cảm

Trưởng Thư Nan Vi Ngày thứ hai sau khi ấu đệ của ta được phong làm Thế tử, hắn đã đoạt quyền quản gia của ta và còn gả ta cho một kẻ vừa ngốc nghếch vừa béo ú. Hắn nói rằng ta vốn chỉ là một nữ tử nhà nông được nhận nuôi, từ m//áu đến thịt đều hèn kém vô cùng, hoàn toàn không xứng đáng làm trưởng tỷ của hắn. Chỉ có con gái dòng chính của nhị phòng mới là tiểu thư chân chính của Hầu phủ, mới là tỷ tỷ thực sự của hắn. Hắn dường như hoàn toàn quên mất, chính là ta đã dùng m//ạng mình để bảo vệ hắn suốt mười năm trong cái phủ tàn khốc này. Ta cười. Từ ngày đó, ta vui vẻ trốn trong khuê phòng, ngồi nhâm nhi hạt dưa và thưởng thức cảnh tượng tiểu đệ của ta bị “tỷ tỷ” mà hắn tôn trọng kia lừa gạt, dâng tước vị cho kẻ khác, rồi nhìn hắn biến Hầu phủ to lớn này trở nên suy tàn. Thật sảng khoái, quá sảng khoái!

Em Gái Tâm Cơ Tôi vô tình thấy một bài đăng xin lời khuyên trên mạng, một cô em gái yêu anh rể mình, đang tìm cách để khiến anh ấy chấp nhận tình cảm của cô. Tôi tiện tay đưa bài đó cho chồng mình là Hạ Dương xem. Anh lặng lẽ đọc xong, nhìn tôi một cái rồi nói: “Em không nhận ra à… người đăng bài đó là em gái em đấy.”

Báo Ứng Của Gia Đình Chồng Tham Lam Mang thai hai tháng, tôi ăn gì cũng nôn. Từ khi phát hiện ăn sầu riêng có thể giảm bớt cơn buồn nôn, tôi luôn dự trữ sẵn trong tủ lạnh. Buổi tối, mẹ chồng lại làm cả bàn đầy món thịt. Nhìn thấy, tôi lập tức chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mở tủ lạnh ra, phát hiện sầu riêng dự trữ từ trước đã không còn. Tôi vội vàng bảo chồng đi mua. Không ngờ mẹ chồng bùng nổ: “Cả bàn thức ăn không có gì hợp miệng nó à? Ngày ngày hầu hạ người khác còn phải bị khinh bỉ, chỉ biết đến mấy quả sầu riêng mấy trăm tệ một quả đó của cô thôi!” Chồng lao đến tát tôi một cái: “Cô lại giở thái độ với mẹ tôi đúng không?” Tôi lập tức về phòng, khóa trái cửa, gọi điện cho bố mẹ. Ngôi nhà này, tôi không cần nữa.

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”

Tân Nương Sát Phá Hầu Môn Ta là nữ nhi của một phú thương, được gả vào Hầu phủ để xung hỉ. Kết quả là ngày đầu tiên thành thân, lão Hầu gia uống thuốc thì bị sặc chết. Ngày thứ hai, cô em chồng rơi xuống nước cũng tung tăng đi theo lão Hầu gia. Ngày thứ ba, cậu em chồng cưỡi ngựa thì bị té chết. Một tháng sau, toàn bộ Hầu phủ chỉ còn lại ta và Tiểu Hầu gia. Hai ta bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Hầu gia vốn định sẽ bỏ rơi ta để bảo toàn tính mạng. Không ngờ chưa kịp viết xong thư bỏ vợ, thì Hoàng đế đã hạ thánh chỉ phái hắn ra biên quan kháng địch. Không ngoài dự đoán, một tháng sau, hạ nhân mang về tin hắn đã tử trận.

Tình Yêu Dưới Ánh Mặt Trời Lúc biết bạn trai là thái tử gia trong giới Bắc Kinh, tôi đã mang thai đứa con của anh. Tin anh đính hôn với cô gái môn đăng hộ đối leo lên hot search. Tôi xé giấy khám thai, để lại mảnh giấy: [Không chỉ giả nghèo lừa tôi còn định để tôi làm tiểu tam! Chia tay đi, đồ cặn bã!] Ba ngày sau, tôi nằm tắm nắng trên một hòn đảo nhỏ ở Nam Thái Bình Dương. Một đôi tay xoa bụng tôi. Người đàn ông cắn tai tôi nói: “Bảo bảo, ôm bụng bỏ chạy vui không?”

Ngày Gió Ngừng Thổi Ngày biết mình bị chẩn đoán ung thư dạ dày, tôi cầm que thử thai trong tay, ngồi thẫn thờ bên ngoài bệnh viện rất lâu. Điện thoại rung lên, là Giang Trì – người yêu 8 năm của tôi. “Lê Lê, chuyện đăng ký kết hôn… anh có thể suy nghĩ thêm được không?” “Được thôi.” “Không phải là anh không muốn cưới em…” Có vẻ như không ngờ tôi lại trả lời dứt khoát như vậy, Giang Trì sững sờ, nói thêm tối nay anh sẽ không về ăn cơm, rồi nhanh chóng cúp máy.

Tôi Cũng Có Thể Đậu Bắc Đại! Sau khi có điểm thi đại học, tôi thiếu 3 điểm nữa để vào Bắc Đại, còn bạn trai tôi thì nằm trong top 3 toàn tỉnh. Cả Thanh Hoa và Bắc Đại trong đêm tranh nhau đến nhà anh ấy để chiêu mộ. Anh ấy hỏi: “Có thể đưa bạn gái tôi đi cùng không?” Tôi đang xem livestream vui vẻ, thì thấy anh ấy kéo một cô gái từ phía sau ra, nói: “Chúng tôi sẽ cùng nhau vào.” Trời ơi, thế tôi là bạn gái của ai đây? Đứng cạnh đó, thủ khoa của tỉnh cười một tiếng, nói: “Tôi muốn cùng bạn gái cũ của cậu ta vào Thanh Hoa.” Tôi lập tức bị dọa đến ngất xỉu.

Hôn Nhân Không Tình Yêu Cô là quả phụ sống ngay giữa khu đại viện quân đội.Đêm tân hôn, hai người họ đã phân phòng ngủ riêng.Suốt 40 năm hôn nhân, cô chưa từng một lần cảm nhận được tư cách làm vợ.Cô sống cả đời dưới cái danh “gà mái không biết đẻ”, nhưng chưa từng oán trách.Thế nhưng, ngay trước lúc lâm chung, người đàn ông ấy lại không ngừng gọi tên mối tình đầu của mình…Lúc này cô mới bừng tỉnh, thì ra trong lòng anh luôn có một người khác, thế nên mới không muốn chạm vào cô.Hóa ra, suốt bao năm qua, anh vẫn luôn giữ thân vì mối tình đầu.Trọng sinh một lần, cô quyết định buông tay, cũng là buông tha chính mình.

Bạn Trai Nhặt Hoa Từ Thùng Rác Tặng Tôi Vào ngày “5·20”, tôi nhìn thấy một bó hoa bị vứt bỏ trong thùng rác dưới lầu. Tôi còn cẩn thận chỉnh lại bó hoa, đặt ngay ngắn trên nắp thùng rác. Sau đó, bạn trai tôi mang một bó hoa đến tìm tôi để kỷ niệm ngày lễ. Nhưng càng nhìn bó hoa đó, tôi càng thấy quen mắt. Chẳng phải đó là bó hoa mà tôi đã nhìn thấy và chỉnh sửa ở thùng rác sao?

Nụ Cười Sau Cùng Kỷ niệm ngày cưới, chồng tôi đưa tôi đi xem show lớn của Chanel. Nhưng ngay khi vừa bước vào sàn diễn, tôi đã bị một cô gái xa lạ tát một cái trời giáng. Tôi giơ tay định phản kích thì bị chồng cản lại. Anh ấy bảo cô gái chắc nhận nhầm người, khuyên tôi nhịn một chút, tuân thủ quy tắc ở sàn diễn quốc tế. Chẳng bao lâu sau, tôi vô tình nhìn thấy anh ấy đang ép cô gái kia vào một góc khuất phía sau hậu trường. Ánh mắt cô gái tràn đầy yêu thương và niềm vui lén lút. “Cảm ơn Tổng giám đốc Phó đã đưa em ra nước ngoài xem show, còn cho em cơ hội luyện dũng khí bằng cách tát vợ anh.” “Em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ để báo đáp ngài, thưa Tổng giám đốc!” Cô ấy vừa nói, vừa làm bộ dễ thương, giơ hai nắm tay nhỏ xíu lên má, ra vẻ đáng yêu. Còn chồng tôi, Phó Thời Hàn, lúc này lại đang véo má cô ta, khuôn mặt đầy vẻ cưng chiều. Tôi lập tức đoán ra thân phận thực sự của cô gái ấy. Đi trên đôi giày cao gót, tôi tao nhã bước tới. Trong ánh mắt kinh ngạc của cô ta, tôi giơ tay và tát trả lại hai cái mạnh mẽ. Sau đó, tôi không do dự mà đá cho Phó Thời Hàn một cú, lạnh lùng cười bảo: “Nếu đã thích lén lút, thì cũng nên tuân thủ quy tắc bị vợ dạy dỗ.”

Anh Ở Bên Thanh Mai, Tôi Gả Cho Trúc Mã Trong lễ đính hôn, thanh mai trúc mã của Thiệu Thần gọi điện nói cô ta sợ bóng tối.Anh bỏ lại tôi một mình, vội vã đến bên cô ta.Sau đó tôi hỏi anh một lời giải thích, anh chỉ nói:“Nghiên Nghiên nhút nhát lại sợ người lạ, cô ấy không thể rời xa anh.”Tôi không dây dưa thêm, xé váy cưới, hủy hôn lễ, chấp nhận cuộc hôn nhân liên kết gia tộc.Nửa tháng sau, Thiệu Thần nhìn thấy ảnh cưới của tôi và Tổng giám đốc Tống tại tiệm áo cưới, sắc mặt anh tái xanh.Anh đuổi đến nhà tổ, chất vấn tôi trong lòng Tống Thiếu Hoài vì sao lật mặt như trở bàn tay.Tống Cẩm Trạch mỉm cười, xoắn lấy lọn tóc tôi:“Anh chồng cũ gấp gì thế? Anh chọn ở bên thanh mai, thì cô ấy cũng có thể gả cho trúc mã mà.”

Thanh Hà Khi ta và Chu Phù Nghiễn đính hôn năm thứ bảy, cuối cùng hắn cũng đỗ Tam giáp Thám hoa. Còn ta cũng đã chắt chiu dành dụm được trăm lượng bạc làm của hồi môn. Ta nấu một bàn đầy món ngon, lòng ngập tràn vui mừng, tay cầm đèn lồng đi tìm hắn. Tưởng rằng ước nguyện bao năm rốt cuộc cũng có thể thành toàn, được gả cho người mình mong. Nào ngờ lại nghe thấy hắn nói với bằng hữu: “Phận hèn như Hứa Thanh Hà, xuất thân từ nhà chài lưới, vốn là thấp kém nhất.” “Đừng nói là trăm lượng, cho dù nàng ta dành dụm được cả ngàn lượng bạc, ta cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn lấy một cái.” Đúng lúc đó, gió lạnh lướt qua, cơn mưa dầm rơi ướt cả người ta. Ta lặng lẽ xoay người, tay cầm đèn lồng đã bị gió thổi tắt, từng bước lui ra khỏi nơi ấy. Từ đó về sau, cả nửa đời còn lại, ta chưa từng quay đầu nhìn lại lần nào nữa. Chu Phù Nghiễn… vốn không xứng.

Bị Ép Hoàn Thành Mười Nhiệm Vụ Xuyên Thư Làm Mẹ Chồng Độc Ác Sau khi bị ép làm mẹ chồng độc ác xuyên sách, cuối cùng hệ thống cũng sắp xếp cho tôi một nhân vật thiên kim giàu có xinh đẹp Kết quả là vừa xuyên qua, tôi đã bị tát hai cái trời giáng, chính là kiểu kịch bản truyền thống khi nữ chính bị ngược. Tôi nhếch môi cười tà: Lần này các người đúng là đụng phải họng súng rồi, tôi sẽ cho các ngươi biết thế nào là nhà cửa bất an!_ Một cú bật người như cá chép, tôi lấy ra tất cả những kỹ năng dày công tích lũy khi đóng vai mẹ chồng ác độc, tuy chanh chua nhưng hợp lý!

Sáu Năm Bội Bạc Cố Trạch Ngôn đi họp ở Hải Nam, tôi chuyển tiền cho anh ấy, nhờ mua giúp một lọ kem mắt ở cửa hàng miễn thuế. Anh ta nói mình không có thời gian. Thế mà lại cẩn thận chọn cho Lâm Dao một lọ kem đen Helena, còn nói: “Đàn anh tặng em đấy, dạo này thức đêm làm dự án, sắc mặt kém quá.” Tôi chia tay. Sau đó anh ta mua cho tôi mười lọ Estée Lauder, quỳ dưới mưa lớn cầu xin tôi tha thứ. Tôi mỉm cười từ chối: “Không cần đâu, tôi xứng đáng với loại mỹ phẩm tốt hơn.” “Cũng xứng đáng với người tốt hơn.”

Gió Mát Trăng Thanh Buổi họp lớp sau bảy năm xa cách, tôi bất ngờ biết được một chuyện. Cậu học bá lạnh lùng, cao ngạo từng khiến bao trái tim rung động – Kỳ Việt, thời trung học lại… thích tôi? Tôi sững sờ không nói nên lời. Lại chẳng ngờ lớp trưởng còn sốc hơn cả tôi, tròn mắt nhìn tôi như thể tôi từ hành tinh khác tới, rồi bật thốt lớn tiếng: “Không thể nào, Tô Thanh Diệp, chuyện Kỳ Việt thích cậu, cả lớp đều nhìn ra rõ mồn một mà, chẳng lẽ cậu không biết thật á?!” Cả lớp đều biết á?! Tôi còn chưa kịp hỏi kỹ thì ánh mắt đã lơ đãng quét qua cửa, thấy Kỳ Việt vừa được nhân viên phục vụ dẫn vào. Ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người tôi đúng một giây. Lạnh nhạt đến mức như đang nhìn một người xa lạ.

Tình Yêu Ràng Buộc Bạn trai bảo tôi từ bỏ kỳ thi đại học để đi làm kiếm tiền nuôi anh ta học tiếp. Anh ta nói đợi đến khi công thành danh toại, sẽ cho tôi sống cuộc sống như bà hoàng. Tôi lập tức từ chối và thi đỗ vào một trường 985*. *”985″ là cách nói tắt của những trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tương đương với nhóm đại học hàng đầu. Anh ta mắng tôi là kẻ ăn sẵn, cả đời sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thành của đàn ông. Mười năm sau gặp lại, bạn trai cũ bế vợ con trong lòng, cười nhạo tôi cô đơn một mình. Người cộng sự bên cạnh lập tức kéo anh ta lại, nhắc nhở: “Câm miệng, cô ấy là sếp bên phía khách hàng.”

Tam Sinh Hữu Hạnh Từng là công tử quý tộc chốn kinh thành, khi Tống Uẩn rơi vào cảnh khốn cùng, ta đã bán hết gia sản để cứu hắn ra, rồi ép hắn lấy thân báo đáp. Ta biết hắn hận ta, nhưng ta chẳng bận tâm. Cho đến khi ta mang thai, Tống gia được minh oan, Tống Uẩn lại được phục chức. Ta biết hắn sớm muộn gì cũng rời đi, và ta không cách nào giữ hắn lại. Quả nhiên, hắn lặng lẽ rời đi, không để lại nửa lời từ biệt. Ta vuốt ve cái bụng đã lớn của mình, buồn bã vài ngày, sau đó bắt đầu tính toán tìm cha mới cho đứa trẻ trong bụng. “Lưu tú tài sát vách không tệ, từng lén nhét cho ta mấy bài thơ tình. Lý đại phụ ở phố sau cũng khá tốt, mỗi lần bắt mạch đều đỏ mặt ngượng ngùng. Còn nữa, Hà công tử trong ngõ, sớm đã nói không cưới ai ngoài ta…”

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).