Tình Cảm

Hủ Thảo Vi Huỳnh Lương Phong Chí

Hủ Thảo Vi Huỳnh Lương Phong Chí Tin tức về việc Hứa Phi Mặc sắp nhậm chức tại Túc Châu đã được thông báo cho tất cả mọi người. Chỉ riêng ta, vị hôn thê của hắn, là bị giấu kín. Vì hắn chê ta ngốc nghếch, chê ta lúc nào cũng bám lấy hắn. “Lần thăng chức này, may nhờ tiền bối Từ ở Khúc Châu tiến cử, nhất định phải đến tận nơi để cảm ơn.” “Chúc Tiểu Huỳnh? Không cần nói với nàng ta. Nàng ta như một con chó ấy, ngửi thấy mùi sẽ tự mò đến Túc Châu thôi.” Ta vô tình nghe được câu nói ấy, rồi hớn hở quay về thu dọn chiếc túi nhỏ của mình. Trước đây đều là hắn bỏ rơi ta, lần này ta sẽ đến Túc Châu trước chờ hắn. Đợi Hứa Phi Mặc đến nơi, nhìn thấy Chúc Tiểu Huỳnh thông minh thế này, chắc chắn sẽ sững sờ cho xem. Nhưng đến ngày hôm sau, khi người lái thuyền hỏi ta đi đâu, ta gãi đầu, không nhớ rõ nữa. Túc Châu? Khúc Châu? Hay là Tô Châu? Người lái thuyền mất kiên nhẫn, ngoáy tai, định đẩy ta ra. Sợ ông ấy mắng mình như Hứa Phi Mặc, ta vội vàng dúi tiền vào tay ông, gật đầu lấy lòng: “Khúc Châu, là muốn đến Khúc Châu!”

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ Cậu nhỏ ép hỏi tôi đứa bé là của ai? Tay tôi run rẩy, bấm gọi cho “người đàn ông hoang dã” kia. Thế nhưng… tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay bên cạnh. “… Gọi… nhầm rồi…” Tôi nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai của anh, khuôn mặt của… Tần Mặc. Trong lòng như sóng lớn cuộn trào.

Tình Sâu Mộng Muộn

Tình Sâu Mộng Muộn Năm thứ ba sau khi ch .t, tôi báo mộng cho Trần Tri Duật. “Chồng ơi, có thể đốt cho em một con mèo giấy xuống đây chơi cùng cho đỡ cô đơn không?” Trần Tri Duật mỉm cười: “Muốn một con quỷ nam âm u không?” “Muốn muốn muốn! Tốt nhất là có bụng sáu múi!” Anh ấy lấy dây thừng ra. “Được rồi, đợi chút, anh đi ch .t cái đã.”

Yêu Sai Người

Yêu Sai Người Ngày đi công tác, tôi phát hiện ra bí mật của bạn trai. Anh ta có một tài khoản Weibo đã mở từ lâu, bên trong viết đầy những lời yêu thương dành cho một cô gái khác. Anh sẵn sàng yêu cô ta từ khoảng cách hơn một nghìn km nhưng lại không muốn yêu xa với tôi dù chỉ cách một trăm km. Anh nói mình không thích đi xa nhưng lại tích cóp tới hai trăm mười ba vé tàu hỏa đường dài vì cô ta. Trên đời này có muôn vàn người, nhưng anh chỉ yêu nhất Nguyệt Nguyệt, còn tôi là Triều Triều.

Yến Yến Bay Cao

Yến Yến Bay Cao Lúc ta giặt đồ bên suối, trên mặt nước trôi đến một thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hấp hối sắp ch.t. Về sau, hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng ngay khi ta vừa biết mình hoài thai, hắn liền bặt vô âm tín. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta tiến cung. Ta bị giam cầm, chịu đói rét cùng khổ nhục, cuối cùng cùng đứa bé trong bụng ch.t thảm. Chỉ vì thiên hạ đều đồn rằng hắn đăng cơ là mệnh trời, được thần linh phù hộ. Những gì xảy ra ở thôn Đào, vốn dĩ không được phép tồn tại. Khi ta một lần nữa mở mắt, lại là ở thôn Đào, vạn vật đang hồi sinh. Lũ nhỏ bên cạnh đang gọi ta đi suối Đào giặt đồ. Ta quát: “Không ai được đi!” “Mùa xuân tươi đẹp thế này, giặt gì mà giặt?!” “Ta làm cho các ngươi một mẻ bánh trứng cuộn nhé!” Hừ, nếu đã là mệnh trời, vậy thì để trời cứu hắn đi.

Vân Lãm

Vân Lãm Tôi được gia đình đón từ vùng quê Giang Nam trở về, cô em kế chê bai bộ sườn xám tôi đang mặc, mỉa mai rằng tôi có phải vẫn bó chân, sống trong thời nhà Thanh không. Tôi chỉ cười mà không nói, lặng lẽ pha trà, dịu dàng đưa chén trà đã pha sẵn thuốc xổ cho cô ta.

Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn

Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn Lúc mẹ ruột tìm đến tận cửa, tôi đang cầm xẻng, hùng hục xúc cám cho heo ăn. Cũng hết cách, con heo nái Đa Hoa nhà tôi sắp đẻ, phải tăng cường dinh dưỡng kẻo lỡ giờ vàng. “Láo nháo láo nháo, láo nháo láo nháo, đừng tranh cướp! Đã bảo đừng tranh cướp mà!” “Nhị Hoa, Tam Hoa, tụi mày tranh cái gì mà tranh? Không biết nhường nhịn cho heo bầu hả?” “Đúng là một đám đầu heo, đến lúc tụi mày mang thai thì sao!” Đúng lúc đó, cánh cổng lớn “ầm” một tiếng bị người ta đẩy ra. Ngay sau đó, một đám người ăn mặc sáng sủa, hào nhoáng xông vào. Tôi ngơ ngác đứng dậy, tay trái xách thùng, tay phải cầm xẻng, cứ thế nhiều mắt nhìn nhau với đám người đó. “Cái này… mấy vị đây là đến mua heo hay mua gà?” Theo phản xạ, tôi bật ra câu mở bài kinh điển của mẹ tôi. Ai ngờ, lời tôi vừa dứt, một người phụ nữ ăn mặc giản dị đối diện bỗng nhiên nước mắt “ào” một cái tuôn rơi. Tôi lập tức bị làm cho ngẩn ngơ. Cái này cái này, mức độ kích động này có phải hơi quá không? Thật ra tôi gặp khách mua cũng nhiều rồi, thỉnh thoảng cũng có vài người đầu óc kỳ quái, không phải chưa từng thấy. Như lần trước có anh chàng chọn heo, chọn cả buổi sáng mà chẳng chọn được con nào, cuối cùng bị tôi sốt ruột quát một câu “Cậu muốn cưỡi heo à” làm bừng tỉnh, cảm xúc lập tức dâng trào, số heo chọn từ một biến thành hai, chọn luôn hai anh em mập nhất, còn nhảy nhót hò hét muốn khởi nghiệp gì đó trên mạng xã hội, đặt tên là “Hiệp sĩ lợn đất”, bảo nhất định sẽ nổi đình nổi đám trên mạng, còn rủ tôi nhập hội nữa cơ. Chẳng lẽ vị này cũng muốn đi đường vòng kỳ lạ sao? “Cái này, cái này… thỏ nhà tôi vừa mới đẻ con…” Tôi nghĩ thầm trong nhà ngoài gà với lợn thì chỉ còn thỏ, nhưng chưa kịp nghĩ xong, người phụ nữ kia đã lao lên một bước, ôm chầm lấy tôi, gào khóc thảm thiết. “Con gái! Con gái của mẹ! Con chịu khổ rồi!” Lúc này tôi mới chậm nửa nhịp nhận ra, hóa ra “con đường vòng” mà bà ấy nhắm tới lại chính là tôi?

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng   Mẹ chồng tôi phải làm phẫu thuật, chồng tôi nhất quyết muốn tôi làm bác sĩ chính cho ca này. Tôi đồng ý. Trong khoảnh khắc quan trọng của ca mổ, tôi bất ngờ bị dị ứng, không thể thở được. Mẹ chồng qua đời trên bàn mổ. Cuối cùng, ca phẫu thuật bị kết luận là một tai nạn y khoa nghiêm trọng, tôi bị tước giấy phép hành nghề. Chồng tôi khởi tố ly hôn, yêu cầu tôi ra đi tay trắng. Tại lễ tang của mẹ chồng, anh ta công khai buộc tội tôi. Anh nói rằng từ trước đến nay tôi không vừa mắt với mẹ chồng, ám chỉ việc tôi bị dị ứng là tự dàn dựng, mục đích là để hại chết bà. Cư dân mạng cho rằng tôi cố tình giết người, chứ không phải bị dị ứng ngoài ý muốn như báo cáo chính thức. Tôi trở thành một người con dâu ác độc, bác sĩ bất lương, thậm chí là kẻ sát nhân trong lời mắng chửi của cư dân mạng. Tuyệt vọng, tôi nhảy từ tầng chín xuống. Đến chết, tôi vẫn không hiểu, vốn dĩ tôi chưa từng bị dị ứng, rốt cuộc đã ăn phải thứ gì. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày mẹ chồng làm phẫu thuật.

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất Ba năm dịch bệnh cuối cùng cũng kết thúc. Mối tình đầu của Tạ Diễn vội vã quay về nước. Nhưng thật không may, cô ta lại là một trong những ca nhiễm đầu tiên. Tạ Diễn muốn lấy thuốc của tôi để đưa cho cô ta. Tôi không đồng ý. Anh ta thất vọng nhìn tôi: “Đây là chuyện liên quan đến mạng người, em còn gây chuyện gì nữa?” Tôi lặng lẽ nhìn anh ta, sau đó đập lọ thuốc lên bàn. “Muốn thuốc? Được thôi, 470 vạn!”

Giấc Mộng Phồn Hoa

Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”

Đóa Hoa Đẹp Nhất

Đóa Hoa Đẹp Nhất Vì muốn chữa bệnh cho đệ đệ, cha lấy năm lượng bạc đem bán ta cho đồ tể làm kế thất. Gả vào mới biết, hắn còn có một đôi nhi nữ. Người ta thường nói, kế mẫu khó làm, ta tính trời vừa sáng liền bỏ trốn. Nào ngờ, đồ tể lại chết trong đêm mưa ấy. Cha đến đón ta về nhà, ta nhìn hai cặp mắt trong veo kia, cắn răng, chốt cửa, nhốt cha bên ngoài.

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”

Đừng Quên Anh Đã Từng Yêu Em

Đừng Quên Anh Đã Từng Yêu Em Nhà bị cháy, anh trai liều mạng cứu tôi ra ngoài, kết quả bị t/à/n phế hai chân. Để chữa chân cho anh, tôi làm liền năm công việc mỗi ngày, nửa năm gầy đi ba mươi cân. Cho đến một ngày, khi kiệt sức đến mức sắp ngất đi, trước mắt tôi bỗng hiện lên một hàng chữ như bình luận nổi: “Con ngốc vật hi sinh, cô ta có biết nam chính liều mạng dẫn cô ta rời đi, là sợ cô ta phát hiện bí mật trong thư phòng không?” “Có người ngốc như vậy, bảo sao nam chính nghiện giả tật ở chân.” “Giờ này người ta đang ở trường đua, cùng cô em gái nhà bên đua xe đấy!” Tôi vội vàng đến trường đua, đúng lúc thấy anh trai cán đích chiến thắng. Cô gái hàng xóm quen thân từ nhỏ, đỏ mặt e dè, đưa bó hoa tươi đến trước mặt anh. Tôi không nói một lời, rời đi không dấu vết. Về sau nghe nói, anh trai tôi phóng xe lao xuống vực lúc nửa đêm. Chỉ vì nhìn thấy một bóng lưng giống tôi đến bảy phần…

Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang

Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang Hồi học cấp hai, bạn cùng bàn của tôi là một cô gái rất thích khoe khoang. Cậu ta nói nhà cậu ta có một căn hộ lớn, có phòng riêng để tập đàn, mẹ cậu rất yêu thương cậu, nghe theo lời cậu mà chọn xe, lên kế hoạch du lịch, và đến tận mười ba tuổi vẫn chưa phải tự giặt đồ lót của mình. Khi còn nhỏ, mỗi sáng mẹ cậu đều dậy từ năm giờ để bóc ngô và nấu ăn cho cậu. Nhưng điều kỳ lạ là tóc cậu ta lại giống như bị chó c//ắn, trông như thể cậu ta tự c//ắt lấy; ở nội trú không có tiền mua băng vệ sinh, người lúc nào cũng có mùi; bữa sáng và bữa trưa chỉ ăn một lần, gấu quần đã cao đến tận đầu gối. Thực sự nghèo đến mức chẳng còn gì để che giấu. Mọi người đều ghét cậu ta. Có lần tôi đang nghe nhạc, cậu ta lại bắt đầu khoe khoang, khiến tôi khó chịu đến mức không chịu nổi liền nói: “Ồ, vậy giờ cậu thế này là vì mẹ cậu chet rồi à?” Cậu ta lao đến đ//ánh tôi chảy cả m//áu mũi. “Mẹ tôi là người mẹ tốt nhất trên đời, không cho cậu nói xấu mẹ tôi! Tôi thế này… là vì mẹ tôi không thấy được! Nếu mẹ tôi thấy được – thì đã khác rồi.” Tôi ôm mũi, nhảy lên bàn và nói: “Được rồi, được rồi! Thế thì giờ gọi người mẹ tốt nhất của cậu đến để trả tiền thuốc cho tôi đi! Gọi đi!”

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn Sau khi “thiên kim thật” được tìm về, tôi lập tức xách hành lý quay về làng. Bố mẹ nuôi ra sức giữ tôi lại, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Danh nghĩa thì gọi là “chuộc lỗi”. Về đến làng, tôi ngửa mặt hét lên: “Cuối cùng cũng thoát rồi! Nghẹt thở muốn chết!”

Bách Hoa Sát

Bách Hoa Sát Tại Bách Hoa yến, Thái tử đem đóa mẫu đơn vương do Hoàng hậu đích thân tuyển chọn, dâng tặng cho nữ tử Tô gia. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía ta. Trong những ánh nhìn chế giễu, mỉa mai, còn xen lẫn vài tiếng cười khúc khích đầy ác ý. Ta mỉm cười nâng chén rượu trước mặt, mà đầu móng tay đã găm sâu vào lòng bàn tay. “Đóa hoa này thật đẹp, rất hợp với Tô muội muội.” Một đôi xứng lứa vừa đôi như thế, ta cũng chẳng cần chen chân vào nữa. Chỉ mong đời này của Phó Hạc Minh có thể được như tâm nguyện, vừa có giang sơn, vừa có mỹ nhân. Lập Tô Phù Doanh – người hắn yêu nhất – làm hậu. Để Giang gia ta không còn rơi vào cảnh toàn tộc bị xử trảm, để ta – đường đường là một vị Hoàng hậu của Đại Thịnh– không phải bị đày ra biên cương, trở thành quân kỹ để an ủi tướng sĩ. Chỉ là… khi không còn Giang gia ta dốc toàn tộc trợ lực, ta thật muốn nhìn xem, Phó Hạc Minh hắn, làm sao bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.

Mệnh phượng giả, đế vương thật

Mệnh phượng giả, đế vương thật Bảy người tỷ tỷ là công cụ giúp phụ thân ta thăng quan phát tài.Còn ta, lại là mệnh phượng mà lão Quốc sư từng đoán định.Ta không cần giống các tỷ tỷ khác, học những chuyện phòng the.Khi phụ thân còn đang ôm giấc mộng trở thành Quốc trượng,Ta đã sai người trói ông ta lại, chôn sống.

Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Mười Một Năm, Không Gặp Lại Người chồng mà tôi đã yêu 11 năm đột nhiên nói: “Chúng ta ly hôn đi. Anh muốn cho cô ấy một danh phận.” Ngày hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Kể từ ngày đó, anh ấy không quay về nhà nữa, chỉ có những tin tức của họ xuất hiện liên tục trên mạng xã hội. Còn tôi, cũng từ bỏ việc hỗ trợ công ty của anh, chỉ đứng nhìn xem anh có thể tự mình đi bao xa.

Dê Nướng

Dê Nướng Cha ta là một đầu bếp nổi danh khắp mười dặm tám hương, món dê nướng nguyên con của ông có lớp da giòn tan, thịt mềm mọng, khiến ai nấy đều thèm thuồng. Ái thiếp của Nhiếp Chính vương nghe danh, bèn triệu cha ta đến phủ nấu ăn, đích thân yêu cầu món dê nướng nguyên con này. Cha ta đi, nhưng khi bị người ta ném trả về từ cửa sau của Vương phủ, toàn thân ông đã bị lửa thiêu cháy đến mức da thịt nát bấy. Thì ra, ái thiếp ấy bất chợt nảy ra ý muốn thưởng thức món dê nướng… không có mùi thịt dê. Khi mẹ ta biết chuyện, nàng không rơi lấy một giọt nước mắt. Nhưng ba tháng sau, nàng đứng trước cửa Vương phủ, dựng một cái nồi lớn, bắt đầu bán thịt dê.

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu Cuối những năm 70, đợt cuối cùng thanh niên trí thức phải về nông thôn, nhà tôi chỉ được để lại một đứa con ở thành phố.Mẹ nói:“Em con từ nhỏ ốm yếu, lại xinh xắn hơn, ở lại thành phố sẽ an toàn hơn.”Tôi vừa định gật đầu đồng ý, thì em gái đã quỳ rầm xuống trước mặt mẹ:“Chị học giỏi, ở lại thành phố sẽ có ích hơn! Để con đi về quê!”Nó kiên quyết như thế, mẹ tôi cũng không ép được, đành nghe theo.Lúc bước lên tàu, em gái quay đầu nhìn tôi, nở nụ cười đầy ẩn ý:“Chị à, kiếp này, em cũng sẽ trở thành vợ của chủ tịch tập đoàn.”Lúc đó tôi đã biết, nó cũng trọng sinh rồi.Chỉ là… không biết nó có dám ch.ặt một ngón tay của mình hay không.