Vả Mặt
Lương Duyên Muộn Màng Nghe tin Bạch Nguyệt Quang của Hứa Chương qua đời, hắn như kẻ điên lao về phủ. Tay cầm trường kiếm, hắn đâm thẳng vào ta, lạnh buốt đến tận tim. “Hết thảy đều tại ngươi! Nếu không phải vì ngươi, ta đã cưới Hương nhi từ lâu. Nàng cũng không đến mức lưu lạc bên ngoài, cuối cùng chết vì bệnh tật!” Ta muốn phản bác: “Liên quan gì đến ta chứ?” Nhưng chưa kịp nói, hắn đã lại một nhát kiếm, từng kiếm từng kiếm đâm tới, gào thét điên cuồng: “Ta muốn ngươi phải chôn cùng Hương nhi!” Ta chưa kịp mắng hắn là đồ khốn nạn, đã gục ngã mà tắt thở. Chớp mắt sau, ta và hắn cùng trọng sinh, quay về mười năm trước. Hai mắt mở to trừng nhau. Ta ho khẽ một tiếng: “Xấu hổ không?”
Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả Tôi bị cô gái giàu nhất lớp bắt nạt suốt ba năm, hóa ra cô ta là thiên kim giả còn tôi là thiên kim thật. Chỉ qua một đêm, bố mẹ cô ta đã cưng chiều tôi đến tận xương tuỷ, còn người anh trai bắt nạt tôi đã quỳ xuống trước mặt tôi và khóc lóc thảm thiết. Tôi cười còn cô ta hoảng sợ.
Nữ Phụ Đáng Thương Ngày tôi và Thẩm Cảnh Trạch đính hôn, tiểu Thanh mai của hắn đã nhảy xuống biển. Trên mạng còn để lại di thư: “Anh muốn cưới cô ta, vậy thì em sẽ trừng phạt anh, để anh mãi mãi mất đi em.” Đối mặt với phỏng vấn của truyền thông, Thẩm Cảnh Trạch nắm tay tôi, mỉm cười ôn hòa: “Tôi không hề có quan hệ gì với cô ấy.” “Tôi mãi mãi yêu vợ tôi.” Trong lòng tôi tràn đầy vui vẻ, mơ về tương lai của chúng tôi. Nhưng mà ba ngày sau, giáo sư Thẩm Cảnh Trạch luôn nghiêm khắc tự giữ mình, đã tuẫn tình.
Đào Yêu Giang Sơn Vào ngày đại hôn của ta và Hoàng đế Tạ Thuần, cùng lúc có ba phi tử được đưa vào cung, trong số đó, Tiết Oản là con gái của Binh Bộ thị lang, có vẻ ngoài nổi bật nhất. Tối hôm đó, nàng ta ca một khúc “Cung Tường Liễu” trong Ngự hoa viên, kéo được Hoàng đế đến tẩm cung của nàng, ngày hôm sau lập tức được phong làm Oản Tiệp dư. Tạ Thuần đối với nàng ta vô cùng sủng ái, ban thưởng không dứt. Nàng ta dựa vào ân sủng của Tạ Thuần, vô cùng kiêu ngạo, còn bắt Thư mỹ nhân cùng Lâm mỹ nhân gọi nàng ta một tiếng tỷ tỷ. Ta nhìn hai người chơi mạt chược đang tỏ ra tủi thân trước mặt, rồi nói với nữ quan chưởng sự A Ly: “Vậy thì thăng vị phận cho Thư mỹ nhân cùng Lâm mỹ nhân đi.”
Cố Nhân Tâm Năm thứ ba làm hoàng hậu, cuối cùng ta cũng chết tâm. Phu quân phong ta làm hậu, nhưng đêm đêm lại nghỉ tại cung của quý phi. Con ta ở ngay dưới gối, nhưng lại mong mẹ mình là người khác. Một liều thuốc giả chết, ta thành toàn cho bọn họ. Sau này gặp lại trên phố, cha con họ đều đỏ hoe mắt: “Cùng trẫm trở về, ngươi vẫn là hoàng hậu của trẫm.” “Mẫu thân không cần nhi tử nữa sao!” “Kẻ lừa đảo từ đâu tới?” Ta ôm chặt hài tử trong tay, nhìn họ bằng ánh mắt xa lạ: “Ta chưa từng sinh hai đứa bé?!”
Định Nghĩa Tình Yêu Của Muội Muội Kiếp trước, ta cùng thứ muội cùng cùng nhau rơi xuống nước, ta được thế tử Ninh Viễn Hầu Vệ Cư An cứu lên, còn thứ muội không may chết đuối. Cha ta vì báo đáp ân cứu mạng của Vệ Cư An, đã gả ta cho Vệ Cư An làm thê. Năm năm sau khi thành thân, Vệ Cư An thừa kế tước vị nhưng lại thay đổi hẳn thái độ ân ái trước kia, vu cáo cha ta tư thông với địch quốc, khiến cả Giang gia bị chém đầu. Ta cũng bị Vệ Cư An cắt cổ họng, trước khi chết mới nghe hắn nhắc đến, người hắn yêu là thứ muội của ta. Ngày đó nếu không phải ta cố tình rơi xuống nước, làm hỏng kế hoạch thì hắn đã sớm cùng thứ muội song túc song phi rồi. Giờ thứ muội đã chết, hắn muốn cả nhà ta chôn cùng thứ muội. Nhưng hắn không biết, hôm đó ta bị người hãm hại rơi xuống nước, căn bản không biết kế hoạch của hắn và thứ muội. Trở lại ngày rơi xuống nước đó, ta nghe thấy tiếng kêu kinh hãi, quyết định thật nhanh đẩy phu nhân Ninh Viễn Hầu xuống ao. Lần này không có ta, ngược lại ta muốn xem Vệ Cư An sẽ cứu thứ muội trước hay cứu lão nương của hắn trước!
Hoán Mệnh Đoạt Thiên Tiểu sư muội yêu thích bói toán. Từng dự đoán rằng ta chính là nữ chính mệnh phượng hoàng, còn nàng lại chỉ là nữ phụ độc ác. Sau khi biết được điều này, nàng lặng lẽ đổi mệnh cách của chúng ta. Từ đó, người nhặt được Thái tử Thiên giới tại đáy vực sâu trở thành nàng. Nàng được lập làm Thái tử phi, còn ta lại thay thế nàng gánh chịu mọi tội ác, bị trục xuất khỏi tông môn. Vào ngày đại hôn của nàng, ta thong thả xuất hiện. Thế nhưng, nàng lại dẫn theo chúng tiên gia, công khai xét xử ta giữa chốn đông người. Nàng muốn khiến “nữ phụ độc ác” như ta thân bại danh liệt, chết không yên lành. Ta cười khẽ. Trong trăm năm nàng trèo cao bám quyền, ta ẩn cư nơi núi rừng khổ luyện. Giờ đây, ta đã mạnh mẽ đến đáng sợ. Chỉ cần một ngón tay, cũng đủ nghiền nát bọn họ thành tro bụi.
Không Có Thuốc Hối Hận Lục Tư Hoài thích bạn cùng phòng của tôi. Cậu ta mang theo bạn cùng phòng của tôi, chống đối trước mặt bố mẹ, tuyên bố muốn giải trừ hôn ước từ bé với tôi. Cậu ta chỉ vào tôi, nói với phụ huynh hai bên rằng: “Con trước giờ chưa từng thích cậu ấy, kết hôn cùng cậu ấy chỉ khiến con cảm thấy ghê tởm!”. Đó cũng chính là ngày cuối cùng tôi thích Lục Tư Hoài. Sau đó tôi được nam sinh khác tỏ tình. Cậu ta vậy mà lại liều mạng ngăn cản tôi cùng người khác ở bên nhau. Trong tay cầm lá thư kết hôn chính tay cậu ta viết cho tôi khi còn nhỏ: “Cậu rõ ràng đã nói…khi nào lớn lên sẽ gả cho tôi mà.”
Người Đi Hoa Cũng Tàn Kỷ niệm ba năm ngày cưới, tôi đang mang thai tháng thứ năm, lại chứng kiến cảnh Lục Kỳ Niên cùng một cô gái trẻ trong phòng ngủ. Hắn từ tốn đứng dậy, thong thả mặc áo, rồi đuổi cô gái ấy đi. Ánh mắt hắn lướt nhẹ qua bụng tôi, tràn đầy sự chắc chắn và ngạo mạn: “Chuyện này sẽ không có lần sau đâu. Gia Nghi, đừng chấp nhặt mấy chuyện này. Sinh đứa con ra mới là chuyện quan trọng.” Tôi ngơ ngác nhìn hắn. Trong khoảnh khắc này, tôi cảm thấy như chưa từng quen biết người đàn ông trước mặt – người từng nằm bên tôi mỗi đêm. Sau đó, nhân lúc hắn ra ngoài, tôi thu dọn hành lý, mang theo người đập nát ảnh cưới, chém hỏng và phá tung mọi thứ trong căn nhà này, rồi rời đi không quay đầu. Hắn nghiến răng nghiến lợi, nói với bạn: “Tôi muốn xem thử khi Thẩm Gia Nghi sinh con, cô ta còn cứng rắn như thế không.” Hắn còn nói: “Cô ta đã ba mươi tuổi, cái thai cũng hơn năm tháng rồi, chẳng lẽ còn dám bỏ?” Theo ý hắn, tôi đã chủ động liên lạc. Sau khi tôi tiêm thuốc bỏ thai. Để hắn phải chứng kiến cùng tôi, xem đứa con này từng chút một rời bỏ thế giới. Mười năm quen biết, ba năm làm vợ chồng, cuối cùng ngay cả một lời từ biệt êm đẹp, để mỗi người có hạnh phúc riêng, cũng không thể. Vậy thì, cá chết lưới rách, ngọc nát đá tan.
Hệ Thống Gian Lận Thi Cử Gia đình bạn trai phát điên rồi. Còn tôi vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Ở kiếp trước, gia đình bạn trai tôi đã lợi dụng hệ thống cắt dán đáp án thi của tôi, mở phát sóng trực tiếp để tra thành tích làm bùng nổ toàn mạng internet. Còn tôi phải thay bạn trai mình chết thê thảm trong một vụ tai nạn xe hơi. Sau khi chết, lại còn bị bạn trai vu khống, lập tức trở thành chủ đề nóng. Mẹ tôi tóc bạc trắng qua một đêm, qua đời vì trầm cảm. Sống lại một lần, bạn trai muốn sao chép, tôi liền viết đáp án sai hết cho cậu ta sao chép! Xem cậu ta làm thế nào sao chép đến mức nhà tan cửa nát!
Quay Lại Tuổi 18 Chống Lại Số Phận Kiếp trước, vì để anh trai lấy được vợ, tôi bị mẹ và mẹ chồng ấn chặt tay chân, ép phải quan hệ với một lão già độc thân. Một kiếp này, đến lượt mẹ tôi cùng lão đó kết hôn.
Bình Minh Rực Rỡ Tôi là thiên kim thật bị ôm nhầm. Ngay ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, mẹ ruột tới cửa nói muốn đưa tôi về nhà. Nhưng tôi lại cười lớn, nói: “Sai thì cũng sai rồi, thôi thì cứ giữ nguyên thế này đi, đừng đổi nữa!” Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘 👉 https://zalo.me/g/oegfon933
Nỗi Đau Khó Nhoà Buổi họp lớp, kẻ từng là đầu gấu của lớp không chịu buông tha, cứ đòi kéo tôi chơi “Bút tiên”. Hắn chỉ vào Thẩm Cự người giờ đây đã thành đạt vang danh, rồi hỏi bút tiên rằng tôi có hối hận vì đã từ chối anh ấy năm xưa không. Nhìn dòng chữ “Có” hiện lên từ từ trên giấy, Thẩm Cự vòng tay ôm lấy bạn gái mới, ánh mắt lạnh nhạt không chút biểu cảm. Những người khác thì cười cợt đầy ác ý, bảo tôi không có mắt nhìn, giờ ngay cả xách giày cho “Thẩm tổng” cũng không xứng. Tôi cũng cười, cầm lấy cây bút, nhẹ nhàng đặt ra ba câu hỏi: “Bút tiên, cậu có thích tôi không?” “Bút tiên, tôi có thể đến tìm cậu không?” “Bút tiên, tôi có thể ở bên cậu không?” Nhìn thấy ba chữ “Có” lại lần lượt hiện lên, tất cả mọi người đều sững sờ, mặt tái mét.
Triệu Vân Thư Vị hôn phu cao quý của ta đã trở thành tù nhân. Hắn bị đánh đến điếc một bên tai, bị ném ra đường để bán. Ta ngồi xổm trước mặt hắn, nhẹ giọng nói: “Lúc này ta đến để hủy hôn, chàng không cảm thấy ta là người thừa nước đục thả câu chứ?” Trời cao có thể chứng giám! Hôm qua khi ta đến, hắn vẫn là thế tử cao cao tại thượng! Sao chỉ qua một đêm, lại trở thành tội nô thế này? Hắn mở mắt, bình thản nhìn ta. Sau lưng truyền đến tiếng la hét: “Còn mua nữa hay không? Nếu không mua thì để chúng ta xem hàng!” Toàn bộ các bà chủ lầu xanh trong kinh thành đều đang chờ xem hàng. Mua hắn về, thì chẳng khác nào có cây hái ra tiền. “Cô nương xem bộ dạng nghèo hèn này, chắc chắn không mua nổi đâu.” Nghe thấy câu này, ta lập tức nổi giận: “Xem thường ai hả? Người này ta mua!”
Thương Sinh Hữu Tình Nhà ta qua bao đời nay đều hành y cứu người, m//áu của cả nhà đều có thể làm thuốc dẫn. Ngày đó, công chúa đến Nguyệt Thành du ngoạn vô ý ngã ngựa, mất m//áu sắp chet, phò mã ra lệnh để cho cha mẹ ta lấy m//áu cứu công chúa. Cha mẹ ta xem rồi bắt mạch cho công chúa, thật sự thân thể vô phương cứu chữa, cho dù là dùng thiên huyết cũng không có cách nào xoay chuyển trời đất. Phò mã: “Nếu một chén m//áu không đủ, vậy hãy đem toàn bộ m//áu trên người các ngươi truyền cho công chúa!” Cha mẹ lập tức bị quan binh áp giải lấy m//áu cả đêm, tiểu muội sáu tuổi cũng bị cắt m//áu làm thuốc, suy yếu chet th//ảm. Công chúa tỉnh lại biết được việc này, bình thản nói: “Có thể cứu bổn cung ta một m//ạng, cũng là phúc của nhà bọn họ” Bọn họ không biết, trong nhà thần y còn có một trưởng nữ rất giỏi am hiểu vu thuật. Ba năm sau, công chúa mang thai, vô cùng khó chịu. Ta ngụy trang thành nữ y bình thường, đến bên cạnh công chúa hầu hạ nàng ta mang thai. Trải qua sự “tỉ mỉ trị liệu” của ta, công chúa hạ sinh một đứa con trai, chỉ khác là đứa con trai này – lại có cả ba khuôn mặt. Ta ôm đứa nhỏ, đối diện với ánh mắt hoảng sợ của phò mã và công chúa, cười nói: “M//ạng của công chúa là dùng m//áu của ba người đổi lại, hôm nay, ba người kia đầu thai trở về tìm công chúa rồi! Các ngươi sợ cái gì?”
Gia Đấu Trong Hầu Phủ Sau khi sống lại, ta đã đưa cả bốn ngoại thất của Cố Giới đều nạp vào phủ. Kiếp trước, ta không cho phép Cố Giới nạp thiếp. Vì vậy, hắn đã sắm sửa nhà cửa cho các hồng nhan tri kỷ ở khắp nơi, mỗi người đều sống xa hoa như chính thất. Các ngoại thất không gặp mặt nhau, sống hòa thuận vô sự. Nhưng kiếp này, bọn họ chỉ có thể đấu đá đến chết trong tòa tiểu viện này.
Ngôi Sao Sáng Nhất Trong Đêm Năm hai mươi tuổi, tôi đi theo đại ca cầm đầu miền Bắc Myanmar, Bạch Thường. Tám năm này, tôi và gã ân ái đã không biết bao nhiêu lần. Trong xe, trên bàn làm việc, cạnh xác chết của kẻ phản bội. Có lần, lúc gã động tình đã cắn lên cằm tôi và nói: “A Âm, làm xong giao dịch lần này, anh sẽ cưới em.” Tôi hơi sửng sốt, cười duyên nép vào lồng ngực phập phồng của gã, nhẹ nhàng đáp. “Vâng.” Nhưng sau đó, gã lại cho thuộc hạ lột sạch quần áo của tôi, rưới xăng lên người tôi, thiêu tôi đến chết. Sau khi chết, âm hồn tôi không tiêu tán, ngơ ngác nhìn Giang Tuần, đội trưởng đội điều tra hình sự thành phố chỉ huy một đội người, khó khăn trục vớt thi thể tôi lên khỏi đáy sông Mekong, đưa đến trung tâm giám định pháp y. Linh hồn tôi chỉ có thể đi theo thi thể. Nhưng lúc quay đầu lại, rõ ràng tôi thấy hai tay Giang Tuần siết chặt, móng tay ghìm sâu vào trong thịt. Hình như anh ta… rất hận tôi?
Kiều Kiều Ta là phi tần được sủng ái nhất trong hậu cung. Vì dung mạo và vóc dáng của ta đều rất đẹp. Hắn hạ một đạo thánh chỉ. Ban ta cho vị tướng quân Thiết Huyết vừa mới hồi kinh. Vị quân vương mà ta đã yêu ba năm, ôn tồn nói với ta: “Con trai nhà họ Dung, trẫm không yên tâm. “Kiều Kiều, trẫm chỉ tin nàng, nàng phải thay trẫm trông chừng hắn.” Sau đó. Ta như ý hắn, gả làm thê của tướng quân. Đêm động phòng. Người nam nhân thô lỗ, bất kham, đầy vẻ lưu manh nắm lấy eo ta. Hắn khẽ nói: “Sau này, ta sẽ không để nàng chịu ấm ức nữa.” Nhưng vị quân vương luôn giữ vẻ mặt điềm tĩnh lại giống như phát điên. Hắn nắm chặt tay ta. Đôi mắt đỏ hoe nói: “Kiều Kiều, trẫm hối hận rồi.”
Công Lược Người Cha Cặn Bã Sau khi công lược thành công Tống Viễn Châu, tôi cam tâm tình nguyện ở lại sinh con dưỡng cái cho anh ta. Nhưng anh ta lại không yêu đứa con gái tôi sinh ra, trong lòng chỉ có đứa con của mối tình đầu. Thậm chí khi làm mất con gái, anh ta còn trách móc đứa trẻ mới chỉ vài tuổi không hiểu chuyện. Sau này, vì anh ta mà con gái tôi bị tai nạn xe, tôi quyết định không nghe theo hệ thống tiếp tục nhẫn nhịn nữa, ai ngờ hệ thống đột nhiên lên tiếng: “Mục tiêu ràng buộc đã thay đổi, mở ra nhiệm vụ phó bản khiến tên cha cặn bã khóc lóc thảm thiết.”
Mặc Váy Cưới Lần Hai Gả Đúng Người Vào ngày tổ chức tiệc đính hôn, ánh trăng sáng của Lục Thời Sơ gửi đến một đoạn tin nhắn, muốn mời anh ta đến dự sinh nhật con chó của mình. Tôi bình tĩnh phân tích hậu sau khi anh ta rời đi, nhưng anh ta lại nhìn tôi với vẻ chán ghét, hét lên: “Con chó của cô ấy chỉ có một ngày sinh nhật duy nhất trong hôm nay, lễ đính hôn của chúng ta muốn tổ chức ngày nào cũng đều được, em đừng có mà không biết nặng nhẹ!”. Sau đó, vào ngày cưới, mối tình đầu của tôi gọi điện muốn mời tôi đến xem chú mèo con của anh ấy sinh. Lục Thời Sơ liền đỏ mặt cầu xin tôi: “Chỉ vì loại chuyện này, em muốn phá hỏng đám cưới đã được chuẩn bị kỹ lưỡng của chúng ta ư?”. Tôi kéo tay anh ta ra rồi nói: “Con mèo của anh ấy chỉ sinh đúng vào ngày hôm nay, còn đám cưới của chúng ta ngày nào cũng có thể tổ chức, đừng có như vậy!”.