Vả Mặt

Không vào Đông cung

Không vào Đông cung Vào ngày ta thành hôn cùng Thái tử biểu ca, kế muội lại ôm cái bụng lớn quỳ rạp dưới chân ta cầu xin tha thứ. Mẫu thân nói ta lòng dạ hẹp hòi, ghen tuông đố kỵ. Phụ thân mắng ta khiến gia tộc mất mặt. Thái tử biểu ca trước mặt bao người hủy hôn, dựng chuyện ta thành độc phụ ghen tuông mù quáng. Thiên tử ban cho ta ba thước bạch lăng, kế muội danh chính ngôn thuận trở thành Thái tử phi, phong quang vô hạn. Trước lúc ch.t, kế muội còn vuốt ve bụng mình, nghênh ngang đến tiễn ta đoạn đường cuối cùng. Ta lạnh lùng kéo nàng ta đập thẳng vào tường cao. Khi mở mắt ra, ta đã quay về năm ấy còn đang chờ xuất giá. Kế muội lại đang quỳ dưới chân ta, túm lấy tà váy ta, nước mắt rơi như mưa: “Thanh Thư tỷ tỷ, muội xin lỗi, muội không ngờ điện hạ lại mời muội đi dự yến tiệc. Tỷ tha cho muội đi, muội tuyệt đối không tranh đoạt Thái tử điện hạ với tỷ đâu.” Ta vung tay, giáng cho tiện nhân kia một cái bạt tai: “Khóc đủ chưa? Ngươi không biết mình ồn ào đến cỡ nào à?”

Chồng Mặc Đồ Tang Chịu Tang Cho Ba Bạn Gái Cũ

Chồng Mặc Đồ Tang Chịu Tang Cho Ba Bạn Gái Cũ Ba của bạn gái cũ chồng tôi vừa qua đời. Anh ấy nói nhà cô ta không có con trai, nên anh muốn lấy thân phận “con rể” để mặc đồ tang, chịu tang giúp họ! Tôi lấy đứa con trong bụng ra uy hiếp: “Anh mà đi, tôi sẽ phá thai và ly hôn ngay lập tức.” Anh ấy chỉ nhìn tôi bất lực: “Em rộng lượng chút đi!” Sau đó, trên mạng không ngớt lời khen ngợi anh ấy: “Đúng là người đàn ông trọng nghĩa tình!” Tôi lập tức đá anh ta ra khỏi nhà. Vậy thì, cả đời cứ ở bên bạn gái cũ mà tình tứ đi!

Tri Tự

Tri Tự Mẫu thân của ta là một nữ nhân rất đáng thương. Không bao lâu sau khi gả cho phụ thân, bà đã bị ông chuyển tay giao cho quyền quý. Rõ ràng ai cũng biết bà bị vu oan tội thông gian, nhưng bà vẫn bị đày về quê. Nhi tử từng thề sẽ đón bà trở về, thực ra lại mong bà sớm ngày chết đi. Khi bà còn sống, Ứng gia muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta; nhưng khi bà mất rồi, nhà đó lại nhớ đến việc định thân cho ta. Ta xách theo một thanh đao rỉ sét tiến đến kinh thành. Tháng Ba qua đi sẽ đến tiết Thanh Minh, khi ấy ta sẽ xem xem đầu của ai xứng đáng làm bia mộ cho mẫu thân của ta?

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ Mẹ tôi gửi một tấm hình biên bản báo án vào nhóm gia đình.Bà viết: “Mẹ bị lừa qua điện thoại mất bốn mươi vạn (~1 tỷ 400tr), tiền tiết kiệm không còn đồng nào, cả tiền sính lễ của Nhị Nha cũng không còn. Tháng này chắc phải nhịn đói rồi.”Chị cả xót quá, định chuyển tiền về ngay.Tôi vội ngăn lại:“Dấu mộc trên biên bản báo án là giả.”

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Đánh Cắp May Mắn

Đánh Cắp May Mắn Từ nhỏ tôi đã bị trói buộc với hệ thống đổi trí thông minh lấy tiền tài, theo thời gian gia đình càng giàu có, tôi càng trở nên ngốc nghếch. Bố mẹ tôi thường xuyên đánh mắng tôi, luôn thiên vị cô em gái thông minh lanh lợi, cho rằng con bé mang lại tài lộc cho gia đình. Cho đến trước kỳ thi đại học, tôi đã trưởng thành. “Ký chủ đã trưởng thành, tiền tài sẽ không còn do bố mẹ quản lý, trí thông minh cũng sẽ được trả lại, xin hãy tiếp nhận.”

Gia Nguyệt

Gia Nguyệt Ngày Thẩm gia bị phán lưu đầy. Vị hôn phu của ta trước mặt thánh thượng bảo toàn cho cả nhà nhị phòng thứ muội, chỉ riêng ta bị bỏ lại. Khi tiễn ta lên đường, hắn thần sắc hờ hững, chậm rãi nói: “Ngươi từ lâu đã kiêu ngạo, chẳng dung nổi A Doanh. Đợi ta cùng nàng thành thân, sẽ đến đón ngươi. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi nhẫn nhịn một chút.” Ta im lặng không đáp. Thẳng đến về sau, khi nhà họ Lục suy tàn, còn ta lại gặp thời đắc thế. Hắn đến cầu cứu, thái độ ta hờ hững, nhàn nhạt đáp: “Ngươi vốn luôn tự phụ, chẳng qua chỉ là chờ sau thu chém đầu, đợi đến ngày xử trảm, ta nhất định thân đến quan sát. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi gắng chịu đi.”

Đêm Giao Thừa, Tôi Đã Bỏ Đứa Con Của Tổng Giám Đốc

Đêm Giao Thừa, Tôi Đã Bỏ Đứa Con Của Tổng Giám Đốc Đêm Giao Thừa, tôi ôm bụng bầu, cùng người làm chuẩn bị bữa cơm tất niên. Trong ngôi nhà tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, bầu không khí bỗng chốc lặng ngắt khi Cố Cảnh Chi dắt theo một người phụ nữ mang thai bước vào cửa. Anh ta phớt lờ ánh mắt ngỡ ngàng của đám người làm, bảo họ về nhà ăn Tết, sau đó hãy quay lại làm việc sau năm mới. Vốn dĩ họ cũng chỉ định nấu xong bữa cơm tất niên rồi mới rời đi. Nhưng bây giờ, mọi thứ mới chỉ làm được một nửa. Sau khi tất cả rời đi, Cố Cảnh Chi lấy ra một tờ thỏa thuận ly hôn, đặt trước mặt tôi. “Như Yên đã có thai, tôi không thể để con cô ấy trở thành một đứa con ngoài giá thú không danh phận. Chúng ta ly hôn trước, chờ sau khi đứa trẻ được nhận danh phận, chúng ta sẽ tái hôn.” Tôi nhìn chằm chằm vào mấy chữ tôi ra đi tay trắng trên tờ thỏa thuận, toàn thân lạnh toát.

Bạn Đã Từng Thấy Ai Đó Gặp Báo Ứng Chưa?

Bạn Đã Từng Thấy Ai Đó Gặp Báo Ứng Chưa? Ở nhà bạn trai, tôi tình cờ gặp lại dì út, người đã bị bắt cóc hơn 10 năm trước. Dì ấy không còn là nữ thần khoa múa dịu dàng nhẹ nhàng như trong ký ức nữa. Mà những kẻ từng hành hạ dì suốt từng ấy năm — Người đàn ông mặc vest chỉnh tề bắt tôi gọi là “Bác”. Bạn trai thì nhìn tôi đầy chân thành, quỳ xuống cầu hôn. Đứa em gái út nở nụ cười rạng rỡ, nhưng lại gọi dì là “mụ điên không có gia đình”. Tôi thề, tôi không cố ý bước vào cánh cửa kia.

Ngoại Thất Đăng Cơ

Ngoại Thất Đăng Cơ Sau khi ánh trăng sáng của phu quân hồi kinh, ta đã lén nuôi một ngoại thất ở phố Nam. Ngoại thất là một cử nhân nghèo lên kinh ứng thí, dung mạo có bảy phần giống với người trong lòng ta. Nuôi được nửa năm, ta chán rồi, bèn tìm cớ biến mất không dấu vết. Ai ngờ nửa năm sau, tân đế đăng cơ. Ta và phu quân đi bái kiến. Vừa ngẩng đầu lên, ta đã thấy ngoại thất của ta ngồi trên long ỷ, mặc long bào màu vàng tươi, ánh mắt u ám. “Thật là khéo, dung mạo của Hầu phu nhân lại giống hệt thê tử của trẫm.” Ta thấy bụng mình khẽ động. Nơi đó, đã mang thai được nửa năm.

Nguyệt Chiếu Cô Chiêu

Nguyệt Chiếu Cô Chiêu Mẹ ta là một nữ nhân xuyên không, đã cùng cha ta từ lúc nghèo khó đến lúc phú quý, chịu bao khổ cực. Thế nhưng, vào ngày cha ta được phục chức, ông lại mang thuốc cứu mạng của ta tặng cho nữ tử mà ông coi là bạch nguyệt quang. Mẹ ta ôm lấy ta, lúc ấy đang phát bệnh tim, nhưng không rơi một giọt nước mắt nào. Bà chỉ bình tĩnh hỏi ta: “Ba ngày nữa, con có muốn về nhà cùng ta không?” Ta ngơ ngác gật đầu, trong lòng có chút kinh ngạc: “Nhanh vậy sao?” Mẹ ta ngước nhìn trời, giọng nói càng thêm kiên định: “Đúng vậy, chỉ ba ngày nữa thôi.”

Hiếu Thuận

Hiếu Thuận Kiếp trước, ba tôi 59 tuổi bị phát hiện ngoại tình, ông quỳ xuống khóc lóc nhận lỗi. Nhưng vừa làm xong thủ tục nghỉ hưu, ông liền cuỗm hết tiền trong nhà, dắt theo tiểu tam và con trai của ả cao chạy xa bay. Mẹ tôi vì chuyện này mà mắc bệnh trầm cảm, ôm hận mà qua đời. Tôi sống lại đúng vào ngày ba lên cơn cao huyết áp, cần cấp cứu. Ông ngồi trong phòng khách, tay ôm ngực cầu cứu: “Uyển Uyển, mau… mau gọi xe cứu thương…” Còn tôi thì đang nằm trong phòng ngủ, thong thả đeo tai nghe. Ừm, bài hát này nghe hay thật.

Chu Linh Xin Bái Kiến

Chu Linh Xin Bái Kiến Thành hôn được năm năm, trượng phu ôm theo tân hoan đang mang thai đến tiệm vải của ta để cắt may y phục. Hắn là bị ép phải cưới ta, nửa điểm cũng không muốn nhìn thấy ta sống yên ổn. Vì muốn ép ta hòa ly, cách vài ngày lại dẫn theo nữ nhân khác nhau đến làm nhục ta. Ta nuốt hết mọi ủy khuất, cắt may y phục cho từng người bọn họ. Lần này, hắn dẫn theo hoa khôi đang mang thai đến để cắt may yếm đào cho hài tử sắp sinh của nàng ta. Ta mỉm cười từ chối: “Ngày mai ta bận hòa ly, không có rảnh để cắt may y phục.”  

Người mẹ Thánh Mẫu

Người mẹ Thánh Mẫu Mẹ tôi là một thánh mẫu. Bà ấy thánh mẫu với người khác, nhưng lại là một kẻ keo kiệt đối với chúng tôi. Anh họ tôi lấy vợ mà không có nhà tân hôn. Bà ấy liền ký tên chuyển nhượng căn nhà của chúng tôi cho anh họ, khiến cả nhà tôi phải ngủ trong một căn nhà cũ kỹ dột nát. Mẹ tôi nói rằng ai cũng sẽ gặp khó khăn. Nếu hiện tại chúng ta luôn giúp đỡ người khác thì trong tương lai chúng ta cũng sẽ được người khác sẽ giúp đỡ. Em họ tôi không có tiền đi học nên mẹ bắt tôi phải bỏ học, đi làm trong nhà máy để kiếm tiền học phí cho em họ. Mẹ tôi nói điều này là để tôi hòa nhập xã hội sớm và học hỏi thêm kinh nghiệm xã hội. Sau này, khi em họ tôi đi học, kiếm được nhiều tiền, em ấy nhất định sẽ báo đáp tôi. Nhưng cho đến khi em họ tôi sinh được ba đứa con, còn tôi thì bị nó đ ẩy trên cầu thang xuống rồi chet, bà ấy vẫn chưa nhận được cái gọi là báo đáp của mình.

Nữ Tướng Quân

Nữ Tướng Quân Ta vì cứu Thẩm Nam Phong mà bị hủy dung. Hắn bất đắc dĩ phải cưới ta. Đêm tân hôn, hắn trợn mắt giận dữ, quát ta: “Ngươi là ả đàn bà rắn rết xấu xí vô cùng! Tự biên tự diễn trò này, chẳng qua là muốn chia rẽ ta và Yến Nhi!” Người khắp kinh thành đều đồn ta vì muốn gả cho Thẩm tướng quân đang được nhiều người theo đuổi mà không từ thủ đoạn, làm mất hết thể diện của phủ Trấn quốc tướng quân. Mười năm phòng không gối chiếc, cho đến trước khi chết, ta chỉ nhận được một câu của hắn: “Nếu có kiếp sau, ta thà tàn phế cũng không cưới ngươi.” Từng chữ như dao đâm vào tim. Từng câu như máu chảy thành sông. Mở mắt lần nữa, ta đã trở về đêm hắn bị ám sát. Thẩm Nam Phong, lần này, mong hai người đàn cầm sắt hòa minh, bạc đầu giai lão.

Đại Sư Tỷ Phản Kích

Đại Sư Tỷ Phản Kích Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Âm Dương Sai Lệch

Âm Dương Sai Lệch Mười tám năm trước, vào ngày mẫu thân ta hạ sinh long phượng thai, một đạo sĩ du hành ghé qua, chỉ vào hài tử trong lòng phụ thân ta mà nói:“Đứa trẻ này, tương lai thẳng tới mây xanh, tiền đồ vô hạn.”Phụ thân ta trừng mắt, nhìn đạo sĩ, lại cúi đầu nhìn ta, vội vã vén tấm tã lót, thoáng chốc nổi giận đùng đùng, quát lớn sai người đ ánh đuổi đạo sĩ ra ngoài.“Con mẹ nó, đây là nữ nhi của ta!”Mười tám năm sau, đêm trước ngày xuất giá, ta cùng huynh trưởng gặp nhau tại từ đường.Ta siết chặt chiếc khăn voan đỏ trong tay, huynh cầm lấy hỷ báo đỗ hội nguyên, hai mặt nhìn nhau.Ta hỏi: “Đổi không?”Huynh đáp: “Đổi!”Trời vừa rạng sáng.Ta bước lên điện ứng thí, huynh gả vào danh môn.

Hoa Hồng Trên Đống Hoang Tàn

Hoa Hồng Trên Đống Hoang Tàn Đến khu đại học thi cử. Bị một nam sinh nhét cho một tờ giấy ghi số điện thoại. Vốn định kể chuyện này cho chồng, nhưng vừa quay đầu đã nghe thấy bạn thân của chồng ồn ào nói: “Phó thiếu gia, vẫn là anh lợi hại. Vì một câu nói của Tiểu Tước mà anh thật sự cho người đi thử lòng vợ mình.” Phó Chính Thanh cười lười nhác: “Cô gái nhỏ thôi mà, dỗ cô ấy vui vẻ tí ấy mà.” Những người khác cũng cười ầm lên: “Lâm Tri Niệm yêu anh đến thế, chắc chắn sẽ từ chối thôi. Cô ấy còn giống như bà sơ ấy chứ, nội y chắc còn chẳng mặc trùng bộ.” Phó Chính Thanh không hề phản bác. Tôi khẽ cười lạnh, từ tốn mở thẳng tờ giấy ra. Và bấm số điện thoại trên đó.

Quên Đi

Quên Đi Một cô gái theo đuổi bạn trai tôi suốt bảy năm, bạn trai tôi luôn biết điều đó, và vô cùng chán ghét cô ấy. Thế nhưng khi cô gái ấy thất bại, sắp bị “xóa sổ”, bạn trai tôi lại như phát đi//ên lao đến cứu cô ấy, bỏ mặc tôi một mình trong buổi tiệc đính hôn. Anh ta nói, cô gái đó đã yêu anh suốt bảy năm, không nên có kết cục thê thảm như vậy. Nhưng điều anh ta không biết là, ngay khoảnh khắc anh ta bước ra khỏi cửa buổi tiệc đính hôn, chiến lược theo đuổi của tôi cũng thất bại rồi, mà hình phạt chính là – quên anh ta.

Đừng Thấy Hoa Nở Mà Ngỡ Xuân Về

Đừng Thấy Hoa Nở Mà Ngỡ Xuân Về Tôi chết ở ngã tư gần nhà. Sau khi chết, có một thứ tà ma nhập vào xác tôi. Con nhỏ đó ngoan ngoãn, biết điều hơn tôi gấp bội. Ban ngày đi học giành hạng nhất, ban đêm còn xách nước hầu hạ cả nhà rửa chân. Ba mẹ tôi bắt đầu nói con nhỏ phá của này cũng có chút giá trị, thằng em trai giành học bổng của tôi cũng thấy tôi dễ nhìn hơn nhiều. Nhưng họ đâu biết, trong chậu nước rửa chân đó có dính máu người chết. Rửa nhiều không chỉ rút ngắn tuổi thọ mà còn khiến hồn lìa khỏi xác.