Vả Mặt

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội Sau khi chồng tôi gặp tai nạn xe hơi qua đời, anh ta để lại khoản nợ mấy ngàn vạn (~68 tỷ – 306 tỷ).Không biết vì sao, trên mỗi tờ giấy nợ đều có dấu tay của tôi.Tôi buộc phải gánh nợ, bán hết công ty và tất cả tài sản đứng tên mình mới miễn cưỡng trả xong.Sau khi trả hết nợ, tôi không còn một xu dính túi, dẫn theo đứa con gái đang bệnh tật quỳ gối cầu xin cha mẹ chồng giúp đỡ.Cha mẹ chồng sống rất dư dả, nhưng lại từ chối giúp đỡ mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.Con gái tôi vì không được chữa trị kịp thời nên qua đời trong bệnh viện.Sau khi con chết, người bạn thân đề nghị tôi hiến tặng nội tạng của con để kéo dài sự sống của đứa bé khác.Tôi nuốt nước mắt đồng ý.Nhiều năm sau khi phẫu thuật hiến tặng, tôi làm lao công trong trung tâm thương mại.Tại đó, tôi vô tình nhìn thấy người chồng vốn đã chết của mình đang ôm eo bạn thân, cười nói vui vẻ.Chồng và bạn thân nhìn thấy tôi, thản nhiên bật cười rồi tiết lộ toàn bộ sự thật.Hóa ra cái chết do tai nạn xe chỉ là giả, ép tôi trả nợ mới là thật.Việc kéo dài sự sống của con gái cũng là giả, mục đích thực sự là để con của chồng tôi và bạn thân nhận được nội tạng.Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, tôi lao vào đánh nhau với cả hai, nhưng lại bị bọn họ đẩy n gã từ trên l.ầu xuống, ch .t thảm.Khi mở mắt ra lần nữa.Tôi đã quay về ngày hôm trước khi chồng gặp tai nạn.

Luật Báo Ứng Cho Kẻ Phản Bội

Luật Báo Ứng Cho Kẻ Phản Bội Vào đúng ngày cưới, chú rể và phù dâu lại “giao lưu thân thiết” trong phòng VIP. Tôi giận điên lên, lập tức tuyên bố hủy hôn. Ai ngờ con phù dâu kia mặc luôn váy cưới, tiếp tục hoàn thành buổi lễ. Trước mặt bao người, hai kẻ đó ôm nhau xúc động, lớn tiếng tuyên bố ý nghĩa của tình yêu: “Yêu khiến con người trở nên điên cuồng!” “Đời này, ai mà chẳng nên có một lần bốc đồng!” Bọn họ kịch liệt yêu đương, còn nhận được tràng pháo tay chúc phúc của cả khán phòng. Tôi ngồi dưới, vừa vỗ tay vừa mỉm cười: “Trời ơi, cảm động ghê luôn đó!” Nhưng chú rể đâu biết, phù dâu vài hôm trước đã báo với tôi rằng cô ta có thai. Mà phù dâu cũng chẳng biết, chú rể mắc bệnh vô sinh, ban đầu chúng tôi đã thỏa thuận sẽ không có con!

Thứ Tử Lên Ngôi

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Bạn Cùng Bàn Quái Gở

Bạn Cùng Bàn Quái Gở Năm lớp 11, tên côn đồ trường học Tôn Thiệu đã ấn đầu Vương Kỳ vào thùng nước bẩn. Tôi gọi bố tôi, lúc đó ông là chủ nhiệm của lớp. Ngay đó, bố tôi đá tung cửa phòng vệ sinh, túm lấy tên con trai kia rồi đuổi học cậu ta. Tôn Thiệu bỏ học, ra phố bán hàng rong, rồi bị một chiếc xe tải lớn đâm chết. Vài năm sau, Vương Kỳ viết một cuốn tiểu thuyết tự truyện. Hóa ra, Tôn Thiệu và cô ta là “nam ngược thân nữ, nữ ngược tâm nam” dây dưa tình cảm sâu đậm. Nhưng cuối cùng con gái của chủ nhiệm – Uất Liễu, đã phá hỏng tất cả. Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, cô ta đăng giấy chứng tử của Tôn Thiệu lên Weibo, kèm theo dòng chú thích: [Uất Liễu, cô đã hủy hoại hạnh phúc cả đời tôi.] Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã tìm ra thông tin của tôi, chém chết tôi ngay trên phố. Bố mẹ tôi vì mất con gái cũng như bị bạo lực mạng nên đã suy sụp tinh thần, buộc đá vào chân, ôm tro cốt của tôi, nắm tay nhau nhảy xuống sông. Tôi được tái sinh, trở về ngày phát hiện Vương Kỳ bị bắt nạt. Tiếng nức nở đau đớn lại vang lên trong nhà vệ sinh. Lần này, tôi quay đầu bỏ đi không thèm đoái hoài.

Hè Sang Không Đợi Xuân Thu

Hè Sang Không Đợi Xuân Thu A tỷ ta là một độc y, có thể giải mọi loại độc trên đời. Phò mã bị trúng kịch độc ở phía dưới bụng, công chúa liền mời A tỷ vào kinh chữa trị. A tỷ đã cứu hắn khỏi tay thần chết, nhưng phò mã lại nói rằng A tỷ đã nhìn thấy thân thể của hắn. Để tỏ lòng trung thành với công chúa, hắn móc mắt A tỷ, chặt đứt đôi tay nàng. Sau đó, dùng một tấm chiếu cuốn lấy, ném nàng cho lũ chó hoang ăn thịt. Khi tin dữ về cái chết của A tỷ truyền về nhà, đại ca không nói một lời. Huynh lặng lẽ soi gương chải tóc, sau đó nắm tay ta đi thẳng vào kinh thành. Từ hôm đó, trong phủ công chúa xuất hiện một gã mã nô mới. Người này dáng dấp cực kỳ tuấn tú, lại am hiểu mị thuật. Công chúa nhìn đến ngây ngẩn, tuyên bố muốn bỏ phò mã.

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách

Ly Hôn Cũng Phải Đúng Cách Thẩm Bắc Mậu gặp tai nạn. Khi tôi đến bệnh viện, nữ thư ký đang gọt táo cho anh ta. Quá hoảng loạn, lưỡi dao trượt cắt vào tay cô ấy. Thẩm Bắc Mậu lập tức nắm chặt tay cô ta, căng thẳng kêu lên: “Chảy máu rồi, y tá, gọi y tá mau!” Sau một hồi rối loạn, anh ta chạm phải ánh mắt tôi, sắc mặt lập tức cứng đờ. Tôi bình tĩnh đặt quả táo xuống. “Táo này, anh còn muốn ăn không?”

Tro Cốt Mẹ Chồng

Tro Cốt Mẹ Chồng Tôi mang tro cốt đến cho chồng cũ. Trong hũ tro ấy là mẹ anh ta. Trà xanh cố tình hất đổ hũ tro, tro bay tán loạn khắp nơi. Chồng cũ lại một lần nữa bênh vực cô ta: “Thanh Thanh vẫn còn nhỏ, em đừng so đo như thế…” Tôi đáp: “Tôi thì không chấp nhặt… chỉ không biết mẹ anh có chấp hay không thôi.”

Đời Này Không Còn Nhường Nhịn

Đời Này Không Còn Nhường Nhịn Trong nhà có hai đứa con, nhưng chỉ có một suất đi học.Em gái tốt bụng nhường lại cho tôi, còn mình thì đi lấy con trai trưởng thôn.Mùa đông giá rét, tôi mặc chiếc áo cũ, đạp xe đến trường.Còn em gái lại khoác lên bộ váy cưới đỏ rực, được rước vào căn nhà hai tầng duy nhất trong làng.Tốt nghiệp cấp ba, tôi đi làm công nhân công trường kiếm tiền đóng học phí, em gái thì bụng to vượt mặt, vênh váo khoe khoang.“Chị à, học nhiều cũng chẳng bằng em lấy được tấm chồng tốt.”Sau này, tôi tốt nghiệp đại học, dẫn theo nhà đầu tư quay lại quê hương.Trưởng thôn niềm nở tiếp đón, chỉ mong kiếm thêm chút tiền đền bù giải tỏa.Em gái, người đã sinh ba đứa con gái, đứng giữa ruộng chửi ầm lên.Nhìn nhà đầu tư trẻ tuổi, ăn mặc chỉn chu bên cạnh tôi, mắt em ấy đỏ bừng vì ghen tị.“Cuộc sống như vậy đáng lẽ phải là của tôi!”Cơn tức giận bốc lên, em đẩy tôi xuống dòng nước chảy xiết trong núi.Lần nữa mở mắt ra, tôi đã quay về mười năm trước.“Chị ơi, chị lấy con trai trưởng thôn đi, còn chuyện học hành, cứ để em lo.”

Bác Sĩ Đúng Nghĩa

Bác Sĩ Đúng Nghĩa Chồng tôi lúc làm phẫu thuật ghép tim cho bệnh nhân, nhất quyết bắt cô thực tập sinh thanh mai của hắn làm bác sĩ phụ mổ. Chỉ vì tôi mắng cô ta một câu là không nên sơn móng tay khi phẫu thuật. Vậy mà hắn bỏ mặc bệnh nhân đang bị mổ banh ngực, chạy ra khỏi phòng mổ để dỗ dành con thanh mai đó. Tôi van xin hắn quay lại phẫu thuật cho bệnh nhân, hắn lại nói: “Oánh Oánh đang buồn, em đừng gây chuyện lúc này được không? Tạm dừng ca mổ đi, chuyện nhỏ như vậy sao so được với Oánh Oánh?” Cuối cùng bệnh nhân bị bỏ mặc trên giường suốt 40 phút, đau đớn đến chết. Về sau mới biết bệnh nhân đó là thị trưởng đức cao vọng trọng của thành phố tôi. Chồng tôi và con thanh mai của hắn lại còn đổ hết trách nhiệm vụ tai nạn y tế này lên đầu tôi: “Nếu không phải cô nổi điên trong phòng mổ, đuổi bọn tôi ra ngoài, thì thị trưởng sao có thể mất máu mà chết! Tất cả là lỗi của cô!” Cuối cùng, tôi trăm miệng cũng không cãi nổi, bị kết án tù chung thân, chết dần chết mòn trong ngục. Còn chồng tôi và con thanh mai của hắn thì bước vào lễ đường thành hôn. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày thị trưởng làm phẫu thuật ở bệnh viện chúng tôi.

Nghịch Lý Của Nạn Nhân

Nghịch Lý Của Nạn Nhân Tòa nhà nghệ thuật bốc cháy lớn, rõ ràng tôi có thể tự mình thoát thân, nhưng lại bị người bạn diễn nam cưỡng ép bế kiểu công chúa. Hắn giả vờ như đang cứu tôi. Nhưng khi sắp thoát ra ngoài, hắn cố tình đẩy tôi xuống cầu thang, khiến cột sống tôi gãy, phải nằm liệt giường suốt đời. Sau đó, hắn còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: “Tôi có lòng tốt muốn cứu cô ấy, nhưng chính cô ấy vùng vẫy nên mới xảy ra tai nạn.” “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” Chỉ như vậy, hắn từ kẻ gây hại trở thành nạn nhân, thu về hàng loạt sự thương cảm và thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Còn tôi, bị mang tiếng là kẻ “vô ơn báo oán”, kéo lê cơ thể tàn tật, khó khăn bò lên tòa nhà cao tầng để tự tử. Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại trở về ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. Lần này, tôi đã sớm hơn một bước đẩy hắn xuống cầu thang…

Lấy Độc Trị Độc

Lấy Độc Trị Độc Khi đang thi, tôi chạy về nhà để nhìn ông nội lần cuối. Sau khi trở lại, giáo viên chủ nhiệm cầm bài thi khảo sát trên tay rồi nói với cả lớp: “Có người vì ích kỷ, không nghĩ đến danh dự tập thể, làm giảm điểm trung bình của cả lớp. “Đi thì có ích gì chứ? Người ch .t có sống lại được không? Vì một người đã ch .t mà làm ảnh hưởng đến lợi ích của người sống, thật đáng xấu hổ.”

Con Dâu Chưa Qua Cửa Muốn Lập Quy Củ Cho Tôi

Con Dâu Chưa Qua Cửa Muốn Lập Quy Củ Cho Tôi Trước ngày con trai đính hôn, con dâu tương lai đã đưa ra ba quy tắc với tôi: 1.Cắt trợ cấp sinh hoạt của con gái tôi, để nó tự đi làm kiếm tiền. 2.Chuyển quyền sở hữu căn nhà đứng tên con gái tôi sang cho cô ta. 3.Giao thẻ lương của hai vợ chồng già chúng tôi cho cô ta quản lý. Còn tiền sinh hoạt của vợ chồng tôi, cô ta sẽ phát theo “biểu hiện” của chúng tôi. Tôi không đồng ý, nhưng con trai lại dùng chuyện dưỡng già để ép buộc, nói rằng nếu không phải cô ta thì nó sẽ không lấy ai khác. Nhưng con trai tôi, vốn dĩ không phải con ruột. Nó là đứa trẻ bị bỏ rơi mà tôi nhặt được bên đường. Chỉ có con gái mới là ruột thịt của vợ chồng tôi!

Tân Sinh Viên Chỉnh Đốn Phân Biệt Giới Tính Khi Phát Cơm

Tân Sinh Viên Chỉnh Đốn Phân Biệt Giới Tính Khi Phát Cơm Dì ở nhà ăn bắt nạt tôi vì tôi là sinh viên năm nhất. Cơm thì tính tiền nhiều hơn, gắp thức ăn thì tay run đúng chỗ có thịt. Tôi đăng bài lên mạng, kết quả lại bị cô phụ đạo gọi lên văn phòng. Cô ta đắc ý nói: “Xin lỗi đi, không thì tôi bảo cháu trai tôi đuổi học em.” Tôi bật cười, gọi thẳng cho hiệu trưởng: “Chú à, từ khi nào mà một cô phụ đạo lại có quyền đuổi học sinh thế?”

Làm Giả Hoá Thật

Làm Giả Hoá Thật Phu quân mất tích. Hộ vệ đến bẩm báo rằng phu quân đã bị bọn cướp tấn công, hiện tại không rõ tung tích. Mãi về sau ta mới biết, hóa ra hắn đã dẫn theo một nữ nhân trốn vào núi ẩn cư, sống những ngày tháng thần tiên quyến lữ . Khổ cho cả phủ phải lo lắng, thấp thỏm vì hắn. Nếu đã như vậy, ta nguyện thành toàn cho bọn họ. Ta công bố với bên ngoài rằng phu quân đã qua đời. Đợi đến khi hắn chán cảnh núi non, muốn quay về phủ, lại bị gác cổng đá một cái bay ra ngoài: “Đồ ăn mày từ đâu đến, cút ngay!”

Tống Chi

Tống Chi Lúc ly hôn, tôi chủ động từ bỏ quyền nuôi con gái. Chỉ vì hôm đó đi làm thủ tục ở cục dân chính, con bé ôm cổ ba nó khóc lớn: “Mẹ xấu, mẹ xấu, con ghét mẹ!” “Nếu mẹ cứ nhất định phải ly hôn với ba, thì con sẽ theo ba, để mẹ sống cô đơn đến già!” Ở kiếp trước, tôi phớt lờ lời đe dọa trẻ con của nó, giành lấy quyền nuôi con và hết lòng chăm sóc con bé khôn lớn. Thế nhưng nó lại hận tôi cả đời, đến ngày tôi chết cũng chưa từng gọi tôi một tiếng “mẹ”. Trong ngày cưới của nó, còn đưa cả tình nhân của ba nó lên sân khấu phát biểu cảm ơn. Giờ đây, khi mở mắt ra lần nữa, nhìn khuôn mặt nhỏ đầy ác ý trước mặt, tôi chỉ lạnh nhạt gật đầu: “Không theo tôi càng tốt, dù sao tôi cũng không muốn nuôi một đứa trẻ không biết điều.”

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé Ta và phu quân hoán đổi thân thể, mới phát hiện hắn lén lút hạ thuốc tuyệt tử cho ta.Ta không khóc, cũng chẳng làm ầm lên.Chỉ lặng lẽ nhắm thẳng vào hạ thân, vung đao chém xuống.

Khi Hoa Nở, Gió Tự Tìm Về

Khi Hoa Nở, Gió Tự Tìm Về Thành hôn năm năm, ta thu liễm phong mang, đoan trang hiền thục. Thế nhưng phu quân, kẻ luôn miệng nói cùng ta cầm sắt hài hòa, lại sớm đã ở bên ngoài nuôi dưỡng một ngoại thất xinh đẹp kiều diễm. Nàng rưng rưng lệ, quỳ gối trước mặt ta, cầu xin một danh phận: “Phu nhân, đại nhân thương xót người, nhưng năm năm qua người chưa từng hoài thai. Đại phu từng nói mệnh người bạc phúc con cái, mà nay trong bụng ta đã có huyết mạch của Tạ gia, mong phu nhân thành toàn, để chúng ta một nhà đoàn viên.” Ta khẽ nghiêng người, ghé vào tai nàng, nhẹ giọng cười: “Hà cô nương, ngươi sao dám chắc kẻ không thể sinh là ta, chứ không phải vị Tạ đại nhân mà ngươi tâm tâm niệm niệm?”

Trọng Sinh Trước Kỳ Thi Đại Học

Trọng Sinh Trước Kỳ Thi Đại Học Tôi được trọng sinh. Trọng sinh về thời điểm thi đại học. Kiếp trước, tôi vì chị gái mà lỡ tay đánh chết người chồng vũ phu của chị. Kết quả, chị sống ch/ế/t không chịu ký đơn bãi nại, khiến tôi phải ngồi tù hơn hai mươi năm. Nửa đời trôi qua trong tù, đến khi ra ngoài, cha mẹ tôi đã thành nắm cát vàng. Kiếp này, tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của chị ấy.

Hôn Lễ Ba Người

Hôn Lễ Ba Người Bạn trai đột nhiên đi công tác nhưng lại quên thoát tài khoản WeChat trên máy tính. Khi giúp anh ta tắt máy, tôi vô tình liếc thấy lịch sử trò chuyện. [Em yêu, tối nay ở bên anh nhé, ông xã của em sắp chết đói rồi.] Cô gái kia nói: [Vậy thì anh không được không dùng biện pháp, em vẫn chưa muốn có thai.] Bạn trai tôi trả lời: [Có thì sinh, sinh một đứa con gái, đáng yêu như em vậy.] Tôi cố kìm nén sự cuộn trào trong lòng, mở ảnh đại diện lên giống hệt tôi. Bạn bè của cô ấy đăng ảnh cưới, người đàn ông ở góc ảnh trông rất nổi bật. Vậy… tôi chỉ là người thứ ba?