Vả Mặt
Làm Tra Nam Đừng Mơ Có Hậu Duệ Tôi muốn đặt gói ở cữ 42 ngày tại trung tâm chăm sóc sau sinh, nhưng chồng tôi, Giang Minh, sống ch.t không đồng ý. “Cô mang thai tốn của tôi bao nhiêu tiền rồi, giờ còn được voi đòi tiên, muốn 42 ngày không phải làm gì à?” “Đẻ một đứa con thì ghê gớm lắm sao? Chó cái đẻ con còn tiện tay một cái là xong chuyện, cô sao mà làm quá lên thế hả?!” Tôi cắn răng không nhượng bộ, nhất định phải đặt gói 42 ngày. Tối đó, Giang Minh—người trước giờ luôn bật đèn khi làm chuyện ấy—lần đầu tiên tắt đèn. Tôi thấy có gì đó không ổn, liền đẩy mạnh người đàn ông đang thở dốc trên người tôi rồi vội vã bỏ chạy ra ngoài. Giang Minh khóa trái cửa, đứng bên ngoài cười lạnh: “Không phải cô muốn hưởng thụ bằng cách tiêu nhiều tiền hơn sao?” “Vậy thì tự đi mà kiếm số tiền đó đi.” Lời hắn như một gáo nước lạnh dội thẳng vào tim tôi. Cuối cùng tôi cũng tỉnh ngộ: mình đã cưới phải một con quỷ. Là tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, đến mức khiến Giang Minh quên mất, tôi vốn cũng là một con quỷ.
Phát Hiện Chồng Ngoại Tình Với Cô Hàng Xóm Khi chồng tôi trở về nhà sau ca làm khuya, tôi phát hiện trong quần lót của anh ấy có một sợi tóc dài màu vàng. Mà tôi thì tóc ngắn, màu đen. Vậy… tóc đó là của ai? Tôi không nói gì. Nhưng tôi bắt đầu âm thầm thu thập bằng chứng anh ấy ngoại tình. Đến thời điểm mấu chốt, anh ấy kiếm cớ nói phải đi công tác, rồi bặt vô âm tín suốt một tháng. Một tháng sau, khu chung cư có buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy. Trên lầu có đôi nam nữ chạy ra khỏi phòng trong tình trạng “thiếu vải”. Bạn thân tôi trố mắt: “Chẳng phải đó là chồng mày sao?” Tôi gật đầu: “Tao biết chứ.” Buổi diễn tập phòng cháy đó… là do tôi chủ động đề xuất.
Tôn A Bảo Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai ta: “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!” Ta thương hắn là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay hắn chịu đựng sự ức hiếp của huynh đệ tỷ muội, lại thay hắn gánh vác mầm tai vạ do hắn gây ra. Ta tưởng rằng, chúng ta sẽ mãi mãi nương tựa vào nhau, bình dị sống trọn kiếp này. Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của ta lại lắc mình trở thành thái tử tiền triều. Lúc đó, ta mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của hắn. Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi. Ta tự biết từ nay trở đi ta và hắn sẽ là người xa lạ, đã chuẩn bị sẵn đơn hòa ly. Nhưng hắn lại lấy đích tỷ ta làm hoàng hậu. Đem ta loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử. Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng ta, mỉa mai: ” Tiện tỳ sao xứng làm hoàng hậu!” Sống lại một đời. Ta trở về đêm trước khi thay đích tỷ gả đi.
Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.
Trò Chơi Ngược Tra Ta đã được trùng sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối. Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng. Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng ta. Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái! Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.
Anh Ở Bên Thanh Mai, Tôi Gả Cho Trúc Mã Trong lễ đính hôn, thanh mai trúc mã của Thiệu Thần gọi điện nói cô ta sợ bóng tối.Anh bỏ lại tôi một mình, vội vã đến bên cô ta.Sau đó tôi hỏi anh một lời giải thích, anh chỉ nói:“Nghiên Nghiên nhút nhát lại sợ người lạ, cô ấy không thể rời xa anh.”Tôi không dây dưa thêm, xé váy cưới, hủy hôn lễ, chấp nhận cuộc hôn nhân liên kết gia tộc.Nửa tháng sau, Thiệu Thần nhìn thấy ảnh cưới của tôi và Tổng giám đốc Tống tại tiệm áo cưới, sắc mặt anh tái xanh.Anh đuổi đến nhà tổ, chất vấn tôi trong lòng Tống Thiếu Hoài vì sao lật mặt như trở bàn tay.Tống Cẩm Trạch mỉm cười, xoắn lấy lọn tóc tôi:“Anh chồng cũ gấp gì thế? Anh chọn ở bên thanh mai, thì cô ấy cũng có thể gả cho trúc mã mà.”
Hối Hận Muộn Màng Năm thứ 15 cuộc hôn nhân DINK*, chồng tôi có con riêng bên ngoài, và không chỉ một đứa. Người phụ nữ kia không vội vàng tranh đoạt vị trí. Cô ta tính toán rất giỏi, dù sao tôi cũng không có con, mà con riêng của cô ta theo luật pháp vẫn có quyền thừa kế hợp pháp. Cô ta không cần lên làm chính thất, con cái của cô ta sau này vẫn có thể thừa kế khối tài sản mà vợ chồng tôi đã vất vả gây dựng cả nửa đời. Vì điều này, tôi suy nghĩ rất lâu. Ly hôn, tôi có thể lấy đi phần lớn tài sản, nhưng phần còn lại vẫn đủ để họ sống thoải mái mấy đời. Thế thì quá rẻ cho họ rồi. Nếu đã như vậy, chi bằng để phá sản. Dù sao tôi cũng chỉ có một mình, không đến mức chết đói. Tôi muốn xem, sau khi phá sản, họ sẽ nuôi con riêng như thế nào? * “Năm thứ 15 của cuộc hôn nhân DINK” nghĩa là hai người đã sống với nhau trong 15 năm theo kiểu hôn nhân không sinh con.
Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi Khi nhận ra mình chỉ là nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, em trai tôi đã đưa nữ chính về ra mắt bố mẹ. Nhưng vấn đề là… thằng bé cũng chỉ là một nam phụ si tình mà thôi. Nam chính là một tổng tài bá đạo, thần bí và tàn nhẫn, tương lai sẽ khiến nhà tôi phá sản, còn tôi thì phải dậy sớm thức khuya ra vỉa hè bán bánh kếp kiếm sống. Thay vì chờ hắn ta ra tay với chúng tôi, chi bằng tôi làm cho mình mạnh lên, dùng thực lực nghiền nát hắn!
Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn Tôi đặt mua một bộ đồ ngủ hai dây trên mạng và dặn shipper để trước cửa. Tăng ca xong về nhà, bưu kiện chẳng cánh mà bay. Ngay lúc tôi còn đang thắc mắc thì nhận được tin nhắn từ anh hàng xóm mới. “Mỹ nữ có gu thật đấy, ngay cả đồ ngủ cũng quyến rũ thế này.” “Có cần anh giúp mặc không?” Tôi cố nhịn cơn buồn nôn để lấy lại đồ ngủ, định cho qua mọi chuyện. Ai ngờ tên biến thái lại được đà lấn tới, không ngừng khiêu khích sát ranh giới chịu đựng của tôi. Chuyện do trời thì còn có thể tránh, tự chuốc họa thì đừng trách ai! Vậy thì… đừng trách tôi ác!
Bạn Trai Keo Kiệt 【Bạn trai bắt tôi nộp một triệu tiền tiết kiệm】 Sau khi biết tôi có một triệu trong tài khoản, hắn bắt tôi nộp hết cho hắn. “Hồi giờ không phải tại tôi hay mua đồ cho em thì em làm gì tiết kiệm được từng đó? Phải hơn nửa số tiền này là công tôi rồi, đáng ra phải tính là tài sản chung của hai đứa.” Chưa dừng lại ở đó, hắn còn đòi tôi phải chuyển toàn bộ lương hàng tháng vào tài khoản của hắn, rồi giả vờ hào phóng cho tôi một cái “thẻ người thân” với hạn mức 1.500 tệ. Mỗi tháng chi tiêu sinh hoạt của tôi đều phải gói gọn trong 1.500 tệ đó. Nghe thì có vẻ cao thượng: “Anh giữ tiền giúp em, sợ em tiêu hoang.” Tôi gật đầu đồng ý, ngay tối đó xài sạch 1.500 tệ trong thẻ, rồi chặn hắn luôn. Trước khi chia tay mà còn kịp ăn một bữa tối xịn giá 1.500 tệ, cũng đáng.
Vở Kịch Của Thiên Kim Thật! Khi người giàu nhất nói rằng tôi mới là thiên kim thật, mẹ nuôi cùng cả nhà đang ác ý đánh đập tôi. Tôi từ chối theo ông ấy về nhà. “Ba mẹ nuôi vì thiên vị em trai nên mới đánh con.” “Nếu các người cũng thiên vị em gái giả của con thì sao?” “Con không muốn bị đánh nữa.” Chỉ ba câu nói, sự áy náy của người giàu nhất đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cười, vở kịch mà tôi chuẩn bị bấy lâu cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Người Thương Không Phải Là Tôi Đã ba ngày kể từ khi tôi và bạn trai chiến tranh lạnh. Tôi tình cờ phát hiện một tệp tài liệu trong máy tính của anh ấy có tên là “Tình yêu cả đời”. Từng câu từng chữ đều được chắt lọc kỹ càng, tình cảm chân thành sâu sắc, nhưng nhân vật nữ chính trong đó… lại là mối tình đầu của anh.
Ngày Tàn Của Các Người Vừa mới chuẩn bị ăn cơm, hàng xóm mới kế bên đã gõ cửa nhà tôi. “Nhà tôi có người thân mất, phải đi đám tang, có thể nhờ nhà chăm giúp Tiểu Hạo vài ngày không?” Mẹ tôi theo phản xạ định mở cửa, nhưng tôi kéo bà lại. “Chỉ là chăm một đứa trẻ vài hôm thôi mà? Có gì đâu?” Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ, tôi chậm rãi nói: “Đứa nhóc đó bị rối loạn tâm thần siêu nam!”
Thái Tử Gia, Chị Không Tin Trị Không Được Em Trên chương trình tạp kỹ, tôi và tiểu hoa trà xanh được yêu cầu gọi điện thoại cho một người khác giới và nói em yêu anh. Cả hai chúng tôi đều gọi cho Thái tử gia Bắc Kinh. Đến lượt tiểu hoa trà xanh, Thái tử gia vô cùng thâm tình: “Anh cũng yêu em.” Đến lượt tôi, Thái tử gia vô cùng hoảng sợ: “Chị uống nhầm thuốc à?” Lập tức, tôi bị cả mạng mỉa mai là chó liếm, tiểu hoa trà xanh dương dương đắc ý nói với tôi: “Dù cô là bạn gái cũ của anh ấy thì đã sao? Bây giờ người anh ấy yêu sâu đậm là tôi.” Cô ta không biết, tôi không phải người yêu cũ của Thái tử gia, mà là chị ruột của cậu ta. Cái thằng não yêu đương này, tôi không tin tôi trị không được nó.
Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu Ta và Tiêu di nương đấu nhau cả một đời. Trước khi chet, nàng ta không chịu gặp Tạ Tầm, chỉ để lại một câu: “Thiếp thân thế hèn mọn, nếu có kiếp sau, chỉ nguyện cùng quân không gặp lại.” Tạ Tầm chắc chắn rằng chính ta đã bức nàng ta đến chết, đêm khuya cầm kiếm xông vào tẩm các của ta, bắt ta đền mạng. Ta bị người đẩy ra, ngã thẳng vào lưỡi kiếm, đau đớn mà chết. Khi mở mắt ra, ta đã quay về ngày phụ thân chọn phu quân cho ta. Trước mặt, một người là Tạ Tầm vừa mới đỗ trạng nguyên, một người là thiếu niên tướng quân Kỷ Thiệu An. Ta nhấc gậy lớn, đem cả hai đuổi ra ngoài. Tạ Tầm không phải người tốt, nhưng kiếp trước, kẻ đứng sau đẩy ta chính là Kỷ Thiệu An.
Cảm Xúc Người Rắn Thời điểm ta đang giặt quần áo, trên mặt nước bỗng nhiên trôi đến một mỹ thiếu niên sắp chết. Về sau hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng vừa biết tin ta có thai, hắn liền mất tích. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta vào cung. Ta bị giam cầm, chịu đủ mọi sự lạnh lẽo, đói khát và nhục nhã, cùng với đứa trẻ trong bụng cùng nhau chết thảm. Chỉ vì thế nhân giai truyền hắn đăng cơ là do được trời ban mệnh, được thần linh phù hộ. Chuyện ở Đào thôn căn bản không thể tồn tại. Mở mắt lần nữa, lại ở Đào thôn, vạn vật hồi sinh. Tiểu đồng bọn đang gọi ta cùng nhau đi giặt quần áo ở Đào khê. Ta hét lớn: “Không ai được đi cả! Mùa xuân đẹp như thế này, giặt quần áo làm gì? “Ta làm cho các ngươi một suất bánh tráng cuốn nhé!” Ha ha, đã được trời ban mệnh thì cứ để trời cứu hắn đi.
Thiên Kim Thất Sủng Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.
Tỉnh Mộng Tôi bị trầm cảm, chồng tôi gửi kết quả chẩn đoán của tôi cho trợ lý của anh ta, giọng điệu đầy khinh miệt và coi thường. “Nhìn đi, bây giờ cô ta đã thành bệnh thần kinh luôn rồi.” “Cái nhà này, tôi thực sự không muốn ở thêm một giây nào nữa.” Trợ lý của anh ta trả lời một câu đầy mỉa mai: “Phụt, cô vợ già của anh đúng là thú vị ghê.” Về sau, khi anh ta nằm trong phòng cấp cứu chờ cứu chữa, trợ lý của anh ta khóc lóc gọi cho tôi, bảo tôi đến ký giấy phẫu thuật. Tôi lạnh nhạt đáp: “Tôi bận lắm, không tới được đâu. Hay là… bỏ điều trị luôn đi nhỉ?”
Mẹ Tôi Mạnh Mẽ Như Hổ Tôi đi công tác về sớm, vừa bước vào nhà đã nghe tiếng khóc xé gan xé phổi của con gái. Mặt con đỏ bừng, sốt cao không hạ. Mẹ chồng giả nhân giả nghĩa của tôi thì vẫn bám sát phía sau, vừa chà tay vừa biện hộ: “Mẹ cũng vì tốt cho con bé thôi! Không nặn ra thì sau này lớn lên làm gì có sữa cho con bú?” “Tốt cho mẹ ông nội bà ngoại nhà bà ấy!” Tôi vung tay tát bà ta một cái, ôm con lao thẳng đến bệnh viện. Cuối cùng, bác sĩ chẩn đoán viêm tuyến vú. Nhưng còn chưa kịp để con hạ sốt, bên nhà chồng đã tổng tấn công bằng những cuộc điện thoại, từng người từng người thay phiên trách móc tôi hung dữ, bất hiếu. Tốt lắm, rất tốt! Các người đã muốn chơi lớn thì tôi chiều!
Hot Boy Và Chị Gái Yêu đương tình chị em được nửa năm, tôi đã tiêu gần 500 triệu cho cậu ta. Nhưng cậu ta chẳng bao giờ dẫn tôi ra mắt bạn bè, cũng giả vờ độc thân ở trên vòng bạn bè. Chỉ vì tôi lớn hơn cậu ta tám tuổi, cậu ta chê tôi già. Một ngày nọ, bạn trai quên tắt cuộc gọi. Tôi nghe thấy bạn cùng phòng là hot boy của cậu ta đang bình phẩm về tôi: “Lớn hơn tám tuổi, chó cũng không thèm yêu.” Tốt thôi, tôi ghi nhớ giọng điệu lạnh lùng đó. Sau này, vào một buổi chiều bình thường. Anh chàng hot boy chặn xe tôi lại, cầu xin tôi giúp đỡ. Tôi nói: “Giúp cậu cũng được, nhưng cậu phải làm chó trước đã.” Hot boy: ? Lúc này, hot boy ngây thơ vẫn chưa biết. Ngày hắn bị chị gái hành hạ, đã không còn xa.