Vả Mặt

Đại Sư Tỷ Phản Kích Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Ngoại Thất Đăng Cơ Sau khi ánh trăng sáng của phu quân hồi kinh, ta đã lén nuôi một ngoại thất ở phố Nam. Ngoại thất là một cử nhân nghèo lên kinh ứng thí, dung mạo có bảy phần giống với người trong lòng ta. Nuôi được nửa năm, ta chán rồi, bèn tìm cớ biến mất không dấu vết. Ai ngờ nửa năm sau, tân đế đăng cơ. Ta và phu quân đi bái kiến. Vừa ngẩng đầu lên, ta đã thấy ngoại thất của ta ngồi trên long ỷ, mặc long bào màu vàng tươi, ánh mắt u ám. “Thật là khéo, dung mạo của Hầu phu nhân lại giống hệt thê tử của trẫm.” Ta thấy bụng mình khẽ động. Nơi đó, đã mang thai được nửa năm.

Mỹ Nhân Cổ Vì chu cấp cho phu quân đọc sách, ta đã lén lút đến quỷ thị bán cổ trùng. Hôm nay lại có một vị khách kỳ lạ ghé qua, hắn hỏi mua loại cổ trùng khiến nữ nhân không thể mang thai. Mặc dù hắn che kín mặt, nhưng ta vừa nhìn đã nhận ra ngay. Người này, chính là phu quân của ta.

Hoa Hồng Trên Đống Hoang Tàn Đến khu đại học thi cử. Bị một nam sinh nhét cho một tờ giấy ghi số điện thoại. Vốn định kể chuyện này cho chồng, nhưng vừa quay đầu đã nghe thấy bạn thân của chồng ồn ào nói: “Phó thiếu gia, vẫn là anh lợi hại. Vì một câu nói của Tiểu Tước mà anh thật sự cho người đi thử lòng vợ mình.” Phó Chính Thanh cười lười nhác: “Cô gái nhỏ thôi mà, dỗ cô ấy vui vẻ tí ấy mà.” Những người khác cũng cười ầm lên: “Lâm Tri Niệm yêu anh đến thế, chắc chắn sẽ từ chối thôi. Cô ấy còn giống như bà sơ ấy chứ, nội y chắc còn chẳng mặc trùng bộ.” Phó Chính Thanh không hề phản bác. Tôi khẽ cười lạnh, từ tốn mở thẳng tờ giấy ra. Và bấm số điện thoại trên đó.

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…

Đừng Thấy Hoa Nở Mà Ngỡ Xuân Về Tôi chết ở ngã tư gần nhà. Sau khi chết, có một thứ tà ma nhập vào xác tôi. Con nhỏ đó ngoan ngoãn, biết điều hơn tôi gấp bội. Ban ngày đi học giành hạng nhất, ban đêm còn xách nước hầu hạ cả nhà rửa chân. Ba mẹ tôi bắt đầu nói con nhỏ phá của này cũng có chút giá trị, thằng em trai giành học bổng của tôi cũng thấy tôi dễ nhìn hơn nhiều. Nhưng họ đâu biết, trong chậu nước rửa chân đó có dính máu người chết. Rửa nhiều không chỉ rút ngắn tuổi thọ mà còn khiến hồn lìa khỏi xác.

Người Tính Không Bằng Trời Tính Vào ngày thứ hai nghỉ thai sản, chồng tôi đưa bà nội bị liệt của anh ta đến nhà. “Vợ à, bà nội là cố ý tới chăm sóc em đấy, em phải nhớ ơn quê nhà đó nha!” Bố mẹ chồng đã sớm đem hết đồ đạc cũ của bà cụ chất vào phòng làm việc, không cho tôi có cơ hội từ chối. “Đúng vậy, bà lặn lội đường xa đến đây, con dâu mà không biết điều thì quá đáng lắm đấy!” Tôi nhìn bà cụ trước mặt đến cái xe lăn còn không tự đẩy nổi, tức quá bật cười. Tôi giơ tay tát cho chồng một cái thật mạnh: “Anh đúng là thằng bất hiếu! Bà lớn tuổi thế rồi, anh còn dám hành bà kiểu này? Anh còn là người không hả?” Ba người họ ch.t đứng tại chỗ. Tôi hất tay, các người đừng có mơ, trò hay mới chỉ vừa bắt đầu thôi!”

Liếm Chó Thượng Vị Tôi là học sinh đặc biệt được tuyển chọn vào một trường quý tộc. Để tránh bị bắt nạt, tôi trở thành “kẻ theo đuôi” của đám thiếu gia. Thiếu gia lên xe, tôi mở cửa; thiếu gia đánh nhau, tôi cổ vũ; thiếu gia muốn “bay lên trời”, tôi hết mình tung hô. Khi đó, một tiểu bạch liên không chịu nổi, đứng ra chắn trước tôi và tuyên bố đầy chính nghĩa: “Các anh không được bắt nạt A Lê nữa!” Đám thiếu gia ngay lập tức bị thu hút bởi cô ấy. Nhưng, ánh mắt của “bạch liên hoa” chỉ dõi theo tôi. Vì vậy, họ bắt đầu dùng cách bắt nạt tôi để ép “bạch liên hoa” làm bạn gái của họ. Từ đầu, cô ấy cương quyết không đồng ý, nhưng rồi dần dần lại bị cảm động mà yêu họ. Thậm chí sau này, cô ấy còn nghĩ rằng tôi muốn c//ướp bạn trai của mình. Tôi hiểu ra rồi. Thì ra tôi chỉ là một phần trong trò chơi của họ.

Hiếu Thuận Kiếp trước, ba tôi 59 tuổi bị phát hiện ngoại tình, ông quỳ xuống khóc lóc nhận lỗi. Nhưng vừa làm xong thủ tục nghỉ hưu, ông liền cuỗm hết tiền trong nhà, dắt theo tiểu tam và con trai của ả cao chạy xa bay. Mẹ tôi vì chuyện này mà mắc bệnh trầm cảm, ôm hận mà qua đời. Tôi sống lại đúng vào ngày ba lên cơn cao huyết áp, cần cấp cứu. Ông ngồi trong phòng khách, tay ôm ngực cầu cứu: “Uyển Uyển, mau… mau gọi xe cứu thương…” Còn tôi thì đang nằm trong phòng ngủ, thong thả đeo tai nghe. Ừm, bài hát này nghe hay thật.

Không vào Đông cung Vào ngày ta thành hôn cùng Thái tử biểu ca, kế muội lại ôm cái bụng lớn quỳ rạp dưới chân ta cầu xin tha thứ. Mẫu thân nói ta lòng dạ hẹp hòi, ghen tuông đố kỵ. Phụ thân mắng ta khiến gia tộc mất mặt. Thái tử biểu ca trước mặt bao người hủy hôn, dựng chuyện ta thành độc phụ ghen tuông mù quáng. Thiên tử ban cho ta ba thước bạch lăng, kế muội danh chính ngôn thuận trở thành Thái tử phi, phong quang vô hạn. Trước lúc ch.t, kế muội còn vuốt ve bụng mình, nghênh ngang đến tiễn ta đoạn đường cuối cùng. Ta lạnh lùng kéo nàng ta đập thẳng vào tường cao. Khi mở mắt ra, ta đã quay về năm ấy còn đang chờ xuất giá. Kế muội lại đang quỳ dưới chân ta, túm lấy tà váy ta, nước mắt rơi như mưa: “Thanh Thư tỷ tỷ, muội xin lỗi, muội không ngờ điện hạ lại mời muội đi dự yến tiệc. Tỷ tha cho muội đi, muội tuyệt đối không tranh đoạt Thái tử điện hạ với tỷ đâu.” Ta vung tay, giáng cho tiện nhân kia một cái bạt tai: “Khóc đủ chưa? Ngươi không biết mình ồn ào đến cỡ nào à?”

Người mẹ Thánh Mẫu Mẹ tôi là một thánh mẫu. Bà ấy thánh mẫu với người khác, nhưng lại là một kẻ keo kiệt đối với chúng tôi. Anh họ tôi lấy vợ mà không có nhà tân hôn. Bà ấy liền ký tên chuyển nhượng căn nhà của chúng tôi cho anh họ, khiến cả nhà tôi phải ngủ trong một căn nhà cũ kỹ dột nát. Mẹ tôi nói rằng ai cũng sẽ gặp khó khăn. Nếu hiện tại chúng ta luôn giúp đỡ người khác thì trong tương lai chúng ta cũng sẽ được người khác sẽ giúp đỡ. Em họ tôi không có tiền đi học nên mẹ bắt tôi phải bỏ học, đi làm trong nhà máy để kiếm tiền học phí cho em họ. Mẹ tôi nói điều này là để tôi hòa nhập xã hội sớm và học hỏi thêm kinh nghiệm xã hội. Sau này, khi em họ tôi đi học, kiếm được nhiều tiền, em ấy nhất định sẽ báo đáp tôi. Nhưng cho đến khi em họ tôi sinh được ba đứa con, còn tôi thì bị nó đ ẩy trên cầu thang xuống rồi chet, bà ấy vẫn chưa nhận được cái gọi là báo đáp của mình.

Đánh Cắp May Mắn Từ nhỏ tôi đã bị trói buộc với hệ thống đổi trí thông minh lấy tiền tài, theo thời gian gia đình càng giàu có, tôi càng trở nên ngốc nghếch. Bố mẹ tôi thường xuyên đánh mắng tôi, luôn thiên vị cô em gái thông minh lanh lợi, cho rằng con bé mang lại tài lộc cho gia đình. Cho đến trước kỳ thi đại học, tôi đã trưởng thành. “Ký chủ đã trưởng thành, tiền tài sẽ không còn do bố mẹ quản lý, trí thông minh cũng sẽ được trả lại, xin hãy tiếp nhận.”

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ Mẹ tôi gửi một tấm hình biên bản báo án vào nhóm gia đình.Bà viết: “Mẹ bị lừa qua điện thoại mất bốn mươi vạn (~1 tỷ 400tr), tiền tiết kiệm không còn đồng nào, cả tiền sính lễ của Nhị Nha cũng không còn. Tháng này chắc phải nhịn đói rồi.”Chị cả xót quá, định chuyển tiền về ngay.Tôi vội ngăn lại:“Dấu mộc trên biên bản báo án là giả.”

Kết Hôn Hợp Đồng: Được Tặng Kèm Con Trai Siêu Cấp Tôi và ông chủ cao lãnh ký hợp đồng kết hôn, cùng chăm sóc đứa con trai bảy tuổi của anh ta.7 giờ sáng.“Mẹ ơi, bữa sáng ở trong nồi nhé, con đã gọi xe tự đi học rồi.“Mẹ nhớ 8 giờ mới được dậy nha.“Chiều tan học con sẽ tự về nhà nấu cơm tối, mẹ tan làm thì về ăn luôn, không được ăn ngoài nữa đâu đấy.”Ngày lễ Tình nhân.“Xin lỗi mẹ, ba bận công việc quá, chỉ biết gửi tiền cho mẹ thôi.“Đúng là ông già lỗ mãng, con gái người ta thích quà tặng có ý nghĩa cơ!”Cơ thể nhỏ nhắn của con trai nâng lên một bó hoa hồng bằng vàng ròng.“Mẹ ơi, nể mặt con, tha thứ cho ba một lần này nhé, được không?”Học lực xuất sắc, việc nhà thành thạo, miệng ngọt như mía lùi, còn biết kiếm tiền nuôi gia đình.Trời ơi.Cậu bé này mà làm con trai tôi cả đời thì tuyệt biết mấy.Dù chồng tôi đẹp trai chung tình, tài sản hàng tỷ, tôi cũng sẵn sàng chấp nhận!

Tri Tự Mẫu thân của ta là một nữ nhân rất đáng thương. Không bao lâu sau khi gả cho phụ thân, bà đã bị ông chuyển tay giao cho quyền quý. Rõ ràng ai cũng biết bà bị vu oan tội thông gian, nhưng bà vẫn bị đày về quê. Nhi tử từng thề sẽ đón bà trở về, thực ra lại mong bà sớm ngày chết đi. Khi bà còn sống, Ứng gia muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta; nhưng khi bà mất rồi, nhà đó lại nhớ đến việc định thân cho ta. Ta xách theo một thanh đao rỉ sét tiến đến kinh thành. Tháng Ba qua đi sẽ đến tiết Thanh Minh, khi ấy ta sẽ xem xem đầu của ai xứng đáng làm bia mộ cho mẫu thân của ta?

A Oản Công chúa triều ta nổi danh thiên hạ vì tính cách hào sảng, rộng rãi. Ỷ vào sự sủng ái của bệ hạ, nàng thường đóng giả nam trang, vui chơi khắp chốn. Thậm chí, nàng còn đường hoàng tới quân doanh, cùng thiếu niên tướng quân bá cổ quàng vai. Tướng quân từng nói, công chúa rất đặc biệt, không giống nữ tử tầm thường, không chút yếu đuối mỏng manh. Ngươi hỏi ta là ai ư? Ô, ta chẳng phải công chúa. Ta chỉ là vị hôn thê xuất thân hèn kém của hắn mà thôi. Hôm ấy, khi đàm phán thất bại, vị chủ nhân Tây Vực hung tàn đích danh muốn công chúa phải ở lại ba đêm để hầu hạ. Công chúa dựa vào thân phận cao quý, ra lệnh cho ta thay nàng. Vị hôn phu của ta liền đẩy ta tới trước mặt quân địch, nói: “A Oản, nàng hãy thay điện hạ một chút. Đợi việc thành, ta nhất định lập tức cưới nàng làm chính thê.” Ta không hề phản kháng, cũng chẳng nói cho hắn hay. Bởi ta, vốn không định trở về nữa.

Bạn Đã Từng Thấy Ai Đó Gặp Báo Ứng Chưa? Ở nhà bạn trai, tôi tình cờ gặp lại dì út, người đã bị bắt cóc hơn 10 năm trước. Dì ấy không còn là nữ thần khoa múa dịu dàng nhẹ nhàng như trong ký ức nữa. Mà những kẻ từng hành hạ dì suốt từng ấy năm — Người đàn ông mặc vest chỉnh tề bắt tôi gọi là “Bác”. Bạn trai thì nhìn tôi đầy chân thành, quỳ xuống cầu hôn. Đứa em gái út nở nụ cười rạng rỡ, nhưng lại gọi dì là “mụ điên không có gia đình”. Tôi thề, tôi không cố ý bước vào cánh cửa kia.

Không Phải Người Già Nào Cũng Đánh Kinh Thất nghiệp ba tháng, thằng con đăng tấm hình tôi ăn bưởi lên nhóm gia đình. Nó còn thêm dòng chữ: “Con đàn bà này lại ăn chực nữa rồi.” Bố chồng lập tức nhảy vào: “Phải vả cho con mẹ mày rách mồm ra mới đúng.” Mẹ chồng thì tag thẳng chồng tôi: “Tôi đã bảo anh đừng cưới nó rồi mà.” Tôi giật lấy điện thoại từ tay con, gửi luôn một đoạn ghi âm: “Lũ già không biết điều, mai tôi tới đòi nhà, cho từng người các người ra gầm cầu ở.” Lúc đi làm ra tiền thì bảo tôi bỏ bê gia đình, bây giờ ở nhà chăm lo mái ấm thì nói tôi ăn bám? Được! Thế xem tôi làm vừa lòng các người như nào này.

Đùa Với Lửa Chồng tôi đã phải lòng cô nhân viên trẻ đẹp. Cô gái trẻ đắc ý, nghĩ rằng mình đã cặp được đại gia. Nhưng cô ta không biết rằng, cái gọi là đại gia đó chỉ là một kẻ ở rể. Tất cả những gì anh ta sở hữu đều do nhà tôi cung cấp. Sau khi bắt gặp chuyện tốt đẹp của họ, tôi quyết định tác thành cho họ. Tôi muốn xem thử, khi nghèo túng cùng cực, họ có còn yêu nhau như bây giờ không?

Cứu Lấy Dì Út Năm tôi học lớp 12, dì út bị chồng b ạ o h à.n.h đến ch .t. Trước đó, dì từng nhiều lần nộp đơn ly hôn. Nhưng lần nào tòa án cũng bác bỏ, lấy lý do: “tình cảm vợ chồng chưa rạn nứt nghiêm trọng.” Trong lễ tang dì, tôi khóc đến ngất đi. Vậy mà khi tỉnh dậy, tôi lại quay về 20 năm trước, đúng lúc dì lần đầu đề nghị ly hôn với chồng. Người trong gương… chính là khuôn mặt của dì út!