Vả Mặt

Vỡ Rồi

Vỡ Rồi Năm lớp 12, hoa khôi của trường – Song Thư Dao – từng mượn tôi một khoản tiền để đi khám bệnh, còn dặn tôi đừng kể với bất kỳ ai. Kết quả, cô ta dùng số tiền đó để đi phá thai. Vì mất máu quá nhiều, cô ta chết ngay trên bàn mổ của một phòng khám nhỏ. Nhiều năm sau, Lục Cảnh Niên – nam thần học giỏi lạnh lùng – điên cuồng theo đuổi và cầu hôn tôi. Cho đến khi tôi mang thai tám tháng, hắn nhốt tôi trong tầng hầm ở ngoại ô. Mổ sống bụng tôi rồi lạnh giọng nói: “Đây là thứ cô nợ Dao Dao và con của chúng tôi.” Thì ra trước khi chết, Song Thư Dao từng nắm tay hắn, cầu xin hắn đừng trách tôi. Hắn tin chắc rằng tôi cố ý hại chết người con gái hắn yêu và đứa con trong bụng cô ta. Hôm đó, tôi chết dưới dao của Lục Cảnh Niên, không nhắm nổi mắt. Mang theo nỗi hận thấu trời, tôi quay về đúng cái ngày Song Thư Dao tìm tôi mượn tiền.

Lật Mặt Cẩu Nam Tiện Nữ

Lật Mặt Cẩu Nam Tiện Nữ Khi đang giặt đồ lót cho bạn gái, tôi phát hiện trên quần có một cái lỗ.Một cái lỗ bị tàn thuốc làm cháy.Mà tôi đã bỏ thuốc hơn 1 năm nay rồi.

Rich Kid Không Nuôi Tra Nam

Rich Kid Không Nuôi Tra Nam Tôi bảo Trương Phàm đưa tôi về trường, anh ta lại bỏ tôi giữa trời mưa để đi đón tiểu thanh mai. Tôi nhìn cái bản mặt lạnh tanh của anh ta, vung tay tát cho hai cái thật lực. Cái thá gì? Cho mặt mà không biết giữ à? Lái xe sang hai bữa thì tưởng mình là thiếu gia thật rồi chắc!

Phượng Hoàng Nam Cút Đi

Phượng Hoàng Nam Cút Đi Sau khi sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi liền nói muốn bàn với tôi một chuyện. “Con là do em muốn sinh, sau này tự em nuôi. Đừng có lúc nào cũng mong người khác giúp. Mẹ anh không nợ gì em cả.” Tôi gật đầu: “Không vấn đề.” Vậy là sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà ba mẹ đẻ. Ba mẹ vui mừng đón lấy đứa bé. “Từ nay đứa nhỏ mang họ, nhập hộ khẩu nhà mình! Nhà mình có người kế nghiệp rồi!”

Tuyết Rơi Trắng Trời

Tuyết Rơi Trắng Trời Trong lễ cưới, Đoạn Tri Hứa ném bó hoa cưới trong tay xuống, ngay trước mặt tất cả mọi người dắt theo cô thanh mai trúc mã rời khỏi hiện trường. Chỉ còn lại tôi – cô dâu hữu danh vô thực – bị khách mời đến dự lễ cưới nhìn như xem trò khỉ, chỉ trỏ bàn tán. Người anh em thân thiết của anh ta, Lục Dữ An, bất ngờ nhảy lên sân khấu, mặc kệ ánh mắt xôn xao của đám đông, nhìn tôi đầy sâu sắc: “Mạn Mạn, em cũng nhìn anh một lần đi được không? Anh có điểm nào thua kém Đoạn Tri Hứa chứ?” “Cho anh một cơ hội, để quãng đời còn lại anh được chăm sóc em, được không?” Tôi không do dự chút nào, khoác tay anh ta, quyết tâm hoàn thành buổi lễ đến cùng. Năm đó, dưới sự dịu dàng tấn công không ngừng của anh ta, tôi yêu anh ta một cách toàn tâm toàn ý. Lễ Tình Nhân đầu tiên sau khi kết hôn. Lục Dữ An đưa tôi đến núi Phúc Sơn trượt tuyết, nhưng lại vô tình gặp Giang Lạc Nhan – người xuất hiện một mình. Khi tôi quay người rời đi thì bị cô ta va vào. Lúc xe cứu thương đến, Lục Dữ An không nghĩ ngợi gì mà bế Giang Lạc Nhan lên xe: “Mạn Mạn, em đợi ở đây nhé, anh đưa Lạc Nhan đến bệnh viện kiểm tra trước đã!” Tôi sững sờ nhìn người đàn ông luôn miệng nói yêu tôi, lại có thể không chút do dự đẩy tôi ra ngoài thế giới của anh ta…

Ly Hôn Vì Chồng Quá Cưng Em Gái

Ly Hôn Vì Chồng Quá Cưng Em Gái Kỳ nghỉ lễ, chồng từ chối đưa mẹ con tôi đi du lịch: “Một tuần đưa cho em 250 tệ sinh hoạt phí còn chê ít, còn mơ tưởng du lịch?” Vậy mà quay lưng đã tiêu 2 vạn dẫn em gái và cháu trai đi Disney hai ngày? Nói dối là tăng ca công tác chỉ để chiều em gái? Tôi lập tức nhắn một tin cho sếp của chồng. 【Tổng giám đốc Dư, kỳ nghỉ mà còn phải tăng ca đi công tác sao? Vậy tiền tăng ca có thể ứng trước được không?】 Sếp gửi lại một dấu hỏi, rồi chuyển khoản luôn cho tôi 2 vạn. 【Đây là lương hai tháng của cậu ta, cầm lấy thoải mái tiêu sài đi.】

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu?

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu? Lần đầu tiên sau khi kết hôn, con gái tôi bị bạo hành gia đình. Nó khóc chạy về nhà, nói với tôi rằng muốn ly hôn. Tôi nói, vậy thì ly hôn đi. Nhưng thằng con rể không chịu, cười nhăn nhở: “Chẳng phải chỉ là vợ chồng cãi nhau sao? Lần sau tôi kiềm chế một chút, không ra tay mạnh là được rồi.” Con gái không muốn quay về với hắn. Ngay trước mặt tôi, hắn đe dọa con bé: “Cô không về, thì tôi cũng chẳng về. Cô biết mà, tôi hay uống rượu, uống say rồi… đừng để tôi nhận nhầm mẹ cô thành cô đấy.” “Mẹ, con về với anh ta.” Con gái không còn cách nào, tôi cũng chỉ có thể an ủi: “Về đi con, cuộc sống mà, vẫn nên cố gắng sống cho tốt, đừng nghĩ nhiều quá.” Nó đi từng bước, cứ ba bước lại ngoái đầu nhìn, mắt sưng húp vì khóc. Đúng là đứa ngốc, bao nhiêu vinh hoa phú quý trời ban như thế mà không biết vui, sao lại buồn đến mức này chứ?

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện Vào ngày kỉ niệm tròn bảy năm ngày cưới, trong bảo tàng Tình yêu tan vỡ, tôi nhìn thấy bức ảnh chị kế của chồng. Bên dưới bức ảnh là chữ ký của anh ta: “Xin lỗi em, cả đời này anh chỉ có thể bảo vệ em dưới danh nghĩa người nhà.” Chồng tôi gửi tin nhắn đến: [Chị anh về nước rồi, chúng ta sẽ tổ chức kỷ niệm ngày cưới sau nhé.] Tôi nhìn dòng chữ ấy, chợt nở nụ cười. Cố Thừa Trạch, lúc kết hôn tôi đã nói mình là một người phụ nữ điên, anh thật sự không nên chọc giận tôi.

Phương Vân Cẩm

Phương Vân Cẩm Ngày đính hôn, em gái kế vì muốn cướp vị hôn phu của tôi, không ngần ngại phát đoạn clip giường chiếu của mình với anh ta lên màn hình lớn, chỉ để ép tôi chia tay. Tôi nhìn cô ta và người đàn ông đứng bên cạnh, khẽ nhếch môi: “Con gái riêng và thiếu gia giả, đúng là trời sinh một cặp.”

Anh Có Chị Gái Kết Nghĩa, Em Có Em Trai Ngoan Ngoãn

Anh Có Chị Gái Kết Nghĩa, Em Có Em Trai Ngoan Ngoãn Chồng tôi có một người “chị gái kết nghĩa” không hề có quan hệ huyết thống. Hai người thân đến mức ngủ chung một phòng, dùng chung một đôi đũa. Tôi bảo họ nên giữ khoảng cách xã giao bình thường, Anh ta liền không kiên nhẫn mà mỉa mai tôi: “Lòng dạ dơ bẩn thì nhìn đâu cũng thấy bẩn. Lâm Thiển, em không thể học chị gái kết nghĩa của anh một chút, hiểu chuyện một tí à?” Hiểu chuyện hả? Trùng hợp là, dạo này tôi cũng vừa quen một cậu em khá hiểu chuyện. Mà hiểu chuyện “trên giường” thì cũng không tệ đâu nhỉ.

Diễn

Diễn Chồng tôi chủ động đưa thẻ lương cho tôi giữ. Nhưng lương vừa về tài khoản là hắn lập tức chuyển đi hết. Bạn bè rủ hắn mời ăn uống, hắn liền lôi tôi ra làm bia đỡ đạn: “Tiền đều nằm trong tay vợ tao rồi, tao lấy đâu ra tiền mời tụi mày ăn nhậu?” Hắn suốt ngày ra vẻ nghèo khổ trước mặt người khác, bày ra bộ dạng yêu vợ thương con. Để mặc tôi bị bạn bè hắn chửi là “sư tử Hà Đông”! Về sau, mẹ hắn bị phát hiện mắc suy thận giai đoạn cuối, mỗi tháng đều phải chạy thận. Bà lại không có bảo hiểm hưu trí, thế là quay sang nhắm vào tôi. Bà nói với tôi: “Tao bệnh rồi, đáng lý con trai tao phải bỏ tiền chữa trị cho tao. Nhưng tiền của nó đều do mày giữ, nên mày phải trả.” Chồng tôi cũng hùa theo: “Đúng đó, lương anh đâu có thấp, mấy năm nay chắc em cũng để dành được không ít rồi, mau lấy ra đóng tiền thuốc men cho mẹ anh đi.” Tôi chỉ thấy nực cười. “Diễn nhiều quá rồi nên tự tin là thật luôn rồi đúng không?”

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng tôi đứng bên giường bệnh, thẳng thừng thú nhận anh và mối tình đầu – Bạch Nguyệt Quang của anh có một đứa con riêng bên ngoài. “Nếu không phải vì em, Phương Tĩnh Nghi cũng sẽ không què mất một chân. Chúng ta nợ cô ấy một đứa con. Nhưng em yên tâm, ngoài đứa con đó ra, anh chưa từng vượt qua giới hạn nào cả.” Ngay cả con trai tôi cũng lên tiếng: “Mẹ, vì mẹ mà dì Phương và ba đã bỏ lỡ cả đời. Chuyện nhỏ này, mẹ cũng không thể tha thứ cho ba sao?” Bọn họ đứng trước giường bệnh của tôi, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngoài cuộc. Tức đến mức tôi lên cơn đau tim, cấp cứu không kịp. Lúc mở mắt ra, tôi không ngờ mình đã quay về ba mươi năm trước. Người đàn ông trẻ tuổi tên Trương Vệ Đông nhìn tôi chăm chú: “Hứa Lệ Nhiên, tuy em không xinh đẹp, cũng chẳng có học thức, nhưng anh vẫn muốn cưới em.” Lần này, tôi đẩy tay anh ta ra, thản nhiên nói: “Tôi không muốn.”

Thiên Kim Thất Sủng

Thiên Kim Thất Sủng Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái

Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái Ba tôi bỏ ra hai trăm nghìn, đặt trước khách sạn tổ chức tiệc cưới cho tôi.Thế nhưng bạn trai lại muốn tôi nhường khách sạn đó cho em họ của anh ta.“Tiền của em cũng là tiền của anh, em gái anh được gả đi trong vinh quang, thì mặt mũi chúng ta cũng rạng rỡ.”“Chúng ta sẽ chuẩn bị thêm năm trăm nghìn làm của hồi môn cho em ấy.”Tôi tức đến bật cười, em họ anh ta kết hôn thì liên quan gì đến tôi?Bạn trai mất kiên nhẫn: “Em đừng có nhỏ nhen thế, dù sao ba em cũng có tiền, bỏ thêm hai trăm nghìn nữa là được mà.”Tôi lập tức hủy đặt chỗ, tiện thể gọi điện cho công ty, khôi phục mức lương cũ của bạn trai.Nếu anh ta giỏi như vậy, thì tự mình trả tiền thuê khách sạn cho em họ đi.

Nam Phụ Thâm Tình

Nam Phụ Thâm Tình Sau khi hoàn thành cốt truyện truy vợ hỏa táng tràng*, nam hai liền thượng vị. *Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ. Nam phụ thâm tình từng đối xử với tôi ngàn tốt vạn chiều, sau khi đính hôn, đột nhiên trở nên lạnh nhạt. Cho đến khi tôi nghe được cuộc trò chuyện của anh ta và anh em trong hộp đêm. “Lúc theo đuổi, tôi dồn hết sức, cảm thấy không thể thua tên chồng trước của cô ấy.” “Nhưng sau khi theo đuổi được rồi, nghĩ đến việc cô ấy từng chung sống với người đàn ông khác năm năm, trong lòng tôi thấy rất khó chịu.” Sau đó, tôi đơn phương hủy bỏ hôn ước, suốt đêm rời khỏi kinh thành, nhưng anh ta lại điên rồi.

Trả Giá Cho Tình Yêu

Trả Giá Cho Tình Yêu Tối hôm quyết định ly hôn với Lục Tự Nam, thực sự rất bình thường. Chẳng có gì xảy ra cả. Không có cuộc cãi vã điên cuồng, cũng không có lời mắng chửi quá mức. Chẳng qua là anh ta vừa mới bỏ mặc tôi một mình ở rạp chiếu phim. Ngay sau đó đã xuất hiện trong nhóm bạn cùng trường – “Tôi nghe nói chị Ôn Kiều đã về nước rồi?” “Xong rồi, lần này lại có bao nhiêu nam sinh vì cô ấy mà bỏ vợ bỏ con đây.” “Yên tâm đi, không đến lượt họ đâu, anh Lục đã đi đón rồi.” “Đính kèm ảnh.” Trong ảnh, chồng tôi mặc một chiếc áo khoác dạ đen dài đến đầu gối, tay cầm bó hoa nhài. Ôm chặt ánh trăng trong mộng thời niên thiếu của anh ta. Nhìn kỹ, khóe mắt còn có nước mắt rơi.

Song Hỉ Lâm Môn: Chồng Mất, Tiền Đến

Song Hỉ Lâm Môn: Chồng Mất, Tiền Đến Cố Tri Nhàn chết đúng vào ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn. Di vật hắn để lại, đâu đâu cũng là tình cảm chân thành với ánh trăng sáng trong lòng. Còn tôi, người vợ được hắn cưới hỏi đàng hoàng. Ôm mười tỷ thừa kế, mừng rơi nước mắt. Vừa chết chồng, vừa thăng quan phát tài, song hỉ lâm môn đến cùng một lúc!

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc Vì chồng tôi làm vỡ hai chiếc bát khi rửa chén, tôi thấy buồn cười nên quay lại một đoạn video ngắn. Không ngờ video đó lại bỗng dưng nổi tiếng, chỉ trong ba tiếng đã vượt mốc 100.000 lượt thích, hơn 110.000 bình luận. Bình luận đứng top đầu là: 【Anh ta cố tình đấy, để lần sau cô khỏi bắt anh ta rửa bát nữa.】 Tôi đọc bình luận ấy cho chồng nghe như một câu chuyện vui, ai ngờ anh lại nổi giận. Về sau, tôi thành công trong sự nghiệp, sống xinh đẹp tự do một mình. Chỉ còn anh ta loay hoay trong mớ bòng bong do chính mình tạo ra. Chẳng có gì lạ cả, từ nhỏ tôi đã rất biết nghe lời khuyên.

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị Em gái tôi thường xuyên khoe khoang về “lợi thế nhan sắc”. Lúc ăn lẩu, để tiết kiệm tiền, nó còn đưa mắt đưa mày quyến rũ ông chủ quán. Tôi bảo làm thế không hay chút nào, nó lại cười nhạo tôi ngốc. Ai ngờ bị bà chủ quán bắt gặp, bà ta lập tức xách nồi lẩu đang sôi ùng ục hắt thẳng qua. Em gái tôi kéo tôi lên làm bia đỡ đạn. Tôi bị bỏng nặng, muốn đến bệnh viện thì ba mẹ lại sợ tốn tiền, chỉ bôi cho tôi mấy thứ thuốc dân gian linh tinh. Vì nhiễm trùng, vết thương mưng mủ, cuối cùng tôi ch.t. Cả nhà thì dựa vào chuyện tôi chết để livestream kể khổ, đổi lấy một căn biệt thự hoành tráng. Mở mắt ra, tôi sống lại vào đúng cái ngày em gái rủ tôi đi ăn lẩu. Lần này, đừng hòng ai sống yên ổn!

Sự Thật Là Vậy Sao?

Sự Thật Là Vậy Sao? Chồng tôi dan díu với nữ sinh nghèo mà vợ chồng tôi từng tài trợ. Cô ta hỏi: “Em đang mang thai con của anh, bao giờ anh mới cưới em?” Chồng tôi đáp: “Vợ anh không thể sinh con, em cứ sinh đứa bé ra đi.” “Đợi con trai chúng ta lớn lên, thừa kế tài sản của cô ấy rồi ly hôn cũng chưa muộn.” Cô ta nũng nịu nói: “Chồng à, anh thật thông minh, em hiểu mà, anh đang muốn chiếm sạch tài sản.” Vừa nói vừa cười, hai kẻ khốn nạn ấy quấn lấy nhau. Tôi cười lạnh, giả vờ như không thấy gì rồi lặng lẽ rời khỏi gara. Chỉ vài tháng sau, chồng tôi bế về một đứa bé bị bỏ rơi, Tôi xem nó như con ruột mà nuôi nấng khôn lớn. Khi con trai được hai mươi bốn tuổi, tôi giao toàn bộ công ty cho nó quản lý. Tôi bắt đầu đi du lịch trong và ngoài nước để thư giãn. Đến khi tôi quay về, Cô nữ sinh nghèo năm nào giờ kiêu ngạo đứng trước mặt tôi, ra lệnh: “Đứa con chị nuôi là do tôi sinh, tôi có kết quả xét nghiệm ADN!” “Bây giờ, chị lập tức cút khỏi công ty cho tôi!” Con trai tôi cũng vênh váo nói: “Tôi ra lệnh cho bà, lập tức ly hôn với ba tôi.” “Ba mẹ tôi mới là một gia đình, nếu bà còn chần chừ, tôi sẽ đuổi bà ra đường!” Tôi mỉm cười, đứng dậy: “Được thôi, ly hôn thì ly hôn!”