Vả Mặt

Chia tay đi, càng sớm càng tốt! Vị hôn phu ngoại tình, tôi muốn hủy hôn.Nhưng mẹ tôi lại ra sức ngăn cản, chỉ vì nhà anh ta đã đưa sính lễ 8 vạn 8.Bà nói rằng em trai tôi sắp kết hôn, cần số tiền sính lễ này để cưới vợ.Bà bảo tôi vì tương lai của em trai, hãy nhẫn nhịn một chút.Để ép tôi nghe theo, bà còn dọa nếu tôi dám hủy hôn, bà sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với tôi.Tôi dứt khoát đồng ý.Về sau, khi bà già yếu bệnh tật, em trai tôi không chịu chăm sóc, bà mới nhớ ra mình còn có một đứa con gái, muốn tôi quay về chăm bà.Tôi bật cười: “Không đi, bảo bà ấy nhịn một chút đi.”

Thiên Kim Thất Sủng Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Vở Kịch Của Thiên Kim Thật! Khi người giàu nhất nói rằng tôi mới là thiên kim thật, mẹ nuôi cùng cả nhà đang ác ý đánh đập tôi. Tôi từ chối theo ông ấy về nhà. “Ba mẹ nuôi vì thiên vị em trai nên mới đánh con.” “Nếu các người cũng thiên vị em gái giả của con thì sao?” “Con không muốn bị đánh nữa.” Chỉ ba câu nói, sự áy náy của người giàu nhất đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cười, vở kịch mà tôi chuẩn bị bấy lâu cuối cùng cũng sắp bắt đầu.

Thiên Kim Hàng Thật Giá Thật Khi tôi và bố của “Ngôi sao điện ảnh” bước ra từ cùng một biệt thự, bị paparazzi chụp được, hôm đó, bảng xếp hạng hot search của mạng xã hội đã bị sập. Cư dân mạng liên tục chỉ trích tôi, bảo rằng tôi không thể trèo lên người ngôi sao điện ảnh, nên đã chạy theo bố của anh ta, thật sự không từ thủ đoạn nào để tiến vào cánh cổng hào môn. Bạn gái của ngôi sao điện ảnh trong một cuộc phỏng vấn đã ám chỉ tôi: “Yên tâm đi, Cố gia sẽ không để những người không sạch sẽ bước vào cửa đâu.” Nhưng cô ta không biết rằng, tôi chính là chị gái của ngôi sao điện ảnh, và bố của cậu ta cũng chính là bố của tôi. Quả thật, tôi không thể để người như cô ta bước vào cửa nhà chúng tôi.

Mẹ Chồng Đặt Quy Củ Cho Tôi Vào ngày cưới, mẹ chồng không cho tôi bước vào nhà, bắt tôi đứng trước cổng đúng 268 phút (4h28’) để “đón Thần Tài”. Chồng tôi giận tím mặt, muốn kéo tôi bỏ đi, nhưng tôi lại không chịu. Đến rồi thì… chơi tới bến luôn chứ sao. Tôi gọi phù dâu, phù rể tới, dựng dù che nắng, bày bếp nướng, chơi vài ván mạt chược. Không ngờ thời gian trôi qua nhanh thật. Chơi đến cao hứng thì cũng vừa đúng lúc được vào cửa. Chuyện sau đó, chờ xem tôi phá tan cái nhà này thế nào nhé.

Cả Công Ty Giúp Tôi Thành Người Tình Của Chồng Thật Công ty tổ chức tiệc tất niên, thì tiểu tam của chồng tôi gọi điện tới khiêu khích. “Tôi đang ở Tam Á, cưỡi chồng chị bơi nè.” Vừa nghe thấy, sếp tôi lập tức quyết định đổi địa điểm tổ chức tiệc tất niên sang Tam Á. Chị đồng nghiệp bên phòng pháp chế lạnh lùng lên tiếng: “Năm năm hành nghề, chưa từng thua kiện.” Nhân sự Tiểu Trương giãn cơ tay: “Xin tự giới thiệu lại, tôi là quán quân võ thuật năm ngoái.” IT Tiểu Hứa phấn khích: “Nhớ dẫn tôi theo nhé, toàn bộ tin nhắn chat của chồng chị từ tám trăm năm trước, tôi đều có thể khôi phục lại rồi phát lên màn hình lớn!” Còn sếp tôi, anh ta siêu giàu. Một cái chân ba mươi triệu, hai cái chân năm mươi triệu. Anh ta định cho chồng tôi nếm thử cảm giác bị ngũ mã phanh thây đây mà—

Một Ngày Trước Khi Đăng Ký Kết Hôn, Vị Hôn Phu Mất Trí Nhớ Một ngày trước khi đi đăng ký kết hôn, Lâm Vũ đi làm liệu pháp sốc điện để xóa ký ức một năm. Trước khi lên bàn mổ, anh ta nhắn cho tôi một tin: “Anh muốn dùng một năm để thử thách tình cảm giữa chúng ta.” Lần gặp lại anh ta sau đó, cô thư ký trẻ đang ngồi trên đùi anh ta, nghiêng người đút rượu giao bôi. Anh em của Lâm Vũ vội vàng giải thích: “Anh ấy vẫn chưa hồi phục trí nhớ, cô đợi thêm chút nữa đi.” Lâm Vũ nhìn tôi, lạnh lùng hỏi: “Em là cô bạn gái suýt nữa kết hôn với tôi đấy à? Hơn một năm rồi còn chưa buông được sao?” “Chỉ cần em không quản chuyện riêng của tôi, tôi có thể cân nhắc cưới em.” Tôi bật cười: “Anh nghĩ nhiều rồi, tôi có con rồi.”

Em Họ Nôn Nóng Muốn Hiến Thân Tôi đưa em họ rời khỏi quán bar, nơi cô ta đã uống phải thứ đồ bẩn. Nhưng cô ta lại trách tôi phá hoại hôn sự của mình. “Tôi đã hỏi rõ rồi, tối qua tổng tài nhà họ Dư sẽ đến quán bar đó! Uống chút rượu có vấn đề thì sao? Chỉ cần có thể gả vào hào môn, thì cái gì cũng đáng!” Mẹ tôi vì cô ta mà tát tôi hai cái. “Cái gì mà rượu có vấn đề? Theo mẹ thấy là con hận mẹ đã đưa hết tiền tiết kiệm của con cho Phỉ Mộng, nên mới cố tình bịa ra chuyện này, phá hoại cơ hội gả vào hào môn của nó!” “Sao mẹ lại sinh ra một đứa con gái độc ác như mày cơ chứ!” Tôi tức điên, định phản kháng lại thì trong cơn giận dữ họ đã đẩy tôi từ sân thượng xuống. Tôi ch,t rồi. Mẹ tôi đem toàn bộ tiền bảo hiểm nhân thọ khổng lồ của tôi, đưa hết cho nhà cậu tôi: “Mau, dùng số tiền này để xây dựng hình tượng tiểu thư danh giá cho Phỉ Mộng, nó vẫn còn cơ hội gả cho tổng tài nhà họ Dư!” Mở mắt ra lần nữa, tôi nhìn thấy em họ đã bắt đầu lơ mơ trong quán bar. Tôi không chút do dự, gọi điện cho bạn trai – người đang nắm quyền trong giới kinh doanh Bắc Kinh. “Thông báo với anh một tiếng, thằng cháu mắc bệnh của anh lại đang tuyển phi rồi đấy. Tôi chuẩn bị báo cảnh sát tố tụi nó tụ tập phạm tội đây.”

Mười Năm Lầm Lỡ Vì Yêu Quý Lâm Xuyên uống say trở về, kéo mạnh váy ngủ của tôi, đẩy tôi xuống giường và hôn cuồng nhiệt. Đã rất lâu rồi chúng tôi không còn gần gũi như vợ chồng. Từ khi công ty lên sàn, anh thậm chí còn hiếm khi về nhà. Đột nhiên lại nóng bỏng như thế, tôi có chút không chịu nổi. Nhưng ngay khi sắp chạm đến đỉnh điểm, anh ôm chặt lấy tôi, không kìm được mà gọi: “Man Man…” Đầu óc tôi như nổ tung. Anh cũng lập tức khựng lại. Anh xoay người xuống giường, ngồi quay lưng về phía tôi. Phòng ngủ không bật đèn, tối đen như mực. Quý Lâm Xuyên im lặng rất lâu, sau khi dụi tàn điếu thuốc cuối cùng, giọng trầm khàn vang lên: “Tô Hoàn, chúng ta ly hôn đi.” “Man Man không cần tiền của tôi, cô ấy chỉ muốn có một danh phận. Tôi phải cho cô ấy điều đó.”

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

Phương Vân Cẩm Ngày đính hôn, em gái kế vì muốn cướp vị hôn phu của tôi, không ngần ngại phát đoạn clip giường chiếu của mình với anh ta lên màn hình lớn, chỉ để ép tôi chia tay. Tôi nhìn cô ta và người đàn ông đứng bên cạnh, khẽ nhếch môi: “Con gái riêng và thiếu gia giả, đúng là trời sinh một cặp.”

Đại Chiến Cùng Hàng Xóm Hàng xóm của tôi ngày nào cũng phát điên, còn chửi bới tôi trong nhóm. Quay người, tôi cho thuê nhà: Mới ra tù giá rẻ 500, có tiền sử bệnh tâm thần giá rẻ 600, bà thím thích cãi nhau giá rẻ 700. Rất nhanh, đại ca xăm trổ, tiểu đệ u ám, bà thím siêu hung dữ, đều tụ tập ở nhà tôi. Lúc này, đến lượt hàng xóm cầu xin tôi rồi.

Sống Trong Ảo Mộng Bạn cùng phòng của tôi mắc bệnh ảo tưởng có người theo đuổi, cứ tưởng ai cũng thích cô ta. Hè đó cô ta theo tôi về nhà chơi, ba mẹ tôi ra tận cửa đón. Mới nhìn một cái, cô ta đã chắc nịch: “Ba mày có tình ý với tao.” Ba tôi chẳng buồn đáp, vậy mà cô ta lại ngượng ngùng cười: “Ba mày chắc đau lòng vì tao chịu thiệt khi làm người thứ ba.” Sau đó chắc vì không muốn để ba tôi phải đau lòng, nên tôi với mẹ bị bọn bắt cóc tống thẳng vào máy xay thịt. Đầu lìa khỏi cổ, mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm về phía bạn cùng phòng. Rồi tôi mở mắt ra, lại quay về chuyến xe khách hè đó, lúc đang trên đường về nhà.

Nơi Giấc Mơ Bắt Đầu Tôi bị sốt 40 độ, bạn trai được công ty gọi đi làm thêm. Nhưng anh ta quên mang khăn quàng cổ, tôi đội tuyết chạy xuống lầu đưa cho, vừa hay nghe thấy anh đang gửi tin nhắn thoại: “Đi làm thêm? Tôi gạt cô ấy đấy, cô ấy chẳng bao giờ giận đâu. “Cô ấy bám người lắm, đuổi cũng không đi. Ranh giới cuối cùng của cô ấy chẳng khác nào không có. “Thật ra cũng khá vô vị, chẳng có chút thử thách nào…” Tôi siết chặt khăn quàng cổ, đứng ngây người tại chỗ. Chỉ cần anh ta quay đầu lại là có thể thấy tôi. Nhưng anh không làm vậy, tiếng cười đùa mỗi lúc một xa dần. Tôi ném chiếc khăn vào thùng rác. Cùng với cả người trong lòng, tôi cũng vứt vào đó luôn.

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Trò Chơi Ngược Tra Ta đã được trùng sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối. Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng. Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng ta. Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái! Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Ánh Trăng Quay Trở Lại Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”

Thiên Kim Trở Về Ta là thiên kim thật của Hầu phủ, vốn nên được sống trong nhung lụa, phú quý. Thế nhưng lại phải lưu lạc nơi thôn quê, cày ruộng suốt mười lăm năm trời. Mười lăm năm qua đi, đột nhiên có người xuất hiện nói rằng ta là nhị tiểu thư của Hầu phủ. Ta vốn chẳng muốn quay về cái Hầu phủ gì đó, nhưng người đến lại có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội ta. Vậy nên, ta theo họ về kinh thành. Phụ thân hầu gia đối với ta hết mực cung kính chiều chuộng, mẫu thân phu nhân thì vừa hổ thẹn vừa ân cần chăm sóc. Vị ca ca có năm phần giống ta kia, hóa thân thành cuồng sủng muội muội. Chỉ có Thẩm Thư – kẻ thế thân ta làm nhị tiểu thư bao năm qua – lại đủ đường chèn ép ta. Nàng ta còn độc ác nguyền rủa: “Đều tại ngươi, cướp đi cha mẹ và ca ca của ta. Sao ngươi không chết đi!” Ta lập tức giáng cho nàng một cái tát. Cái đồ được nuông chiều sinh hư! Ngôi nhà này, vốn dĩ chỉ có thể là: có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng.

Tân Hôn Biến Thành Địa Ngục Bởi vì giá trị vũ lực quá cao, nên tôi tận 33 tuổi mới lấy được chồng. Ngay trong đêm tân hôn, cả nhà chồng đã nhào vô giật bộ đồ trang sức, xé rách quần áo của tôi, ép tôi đi giặt… quần lót cho ba chồng. “Cô dâu mới phải giặt đồ cũ cho nhà chồng, đây là phong tục ở quê chúng tôi đó.” “Không muốn giặt thì đưa tiền lì xì, mười vạn một cái quần lót.” Tổng cộng 16 cái, không hơn không kém. Vừa đúng bằng tiền hồi môn của tôi! Muốn thử độ phục tùng à? Tôi quay đầu nhìn chồng mới cưới. Anh ta liếc mắt một cái, cười như không cười: “Biết là em không muốn giặt rồi, vậy thì đưa tiền nhanh gọn đi. Vợ người ta cưới về ngày đầu tiên cũng phải đưa hết tiền hồi môn cho nhà chồng đó thôi.” Đù má nó chứ. Tôi không tin một trận đập không giải quyết được bọn họ. Nếu một trận không đủ, thì hai trận!