Vả Mặt

Sau Một Cái Tát, Chồng Tôi Lĩnh Trọn Gói Tuyệt Tự Tuyệt Tôn Hai năm làm IVF cuối cùng cũng có thai, nhưng cả nhà chồng lại ép tôi phải đưa tiền cho em chồng kết hôn. “Hai vợ chồng làm IVF hết ba trăm nghìn, số tiền này là tiêu trên người cô, vậy cô phải bỏ ra!” Tôi nghẹn họng phản bác: “Lúc trước là chính các người cầu xin tôi đi làm IVF mà.” Chưa kịp dứt lời, chồng đã vung tay tát tôi một cái. Vậy nên tôi đã biến mình thành người độc thân, tiện thể khiến hắn tuyệt tự tuyệt tôn.

Mẹ Tôi Mạnh Mẽ Như Hổ Tôi đi công tác về sớm, vừa bước vào nhà đã nghe tiếng khóc xé gan xé phổi của con gái. Mặt con đỏ bừng, sốt cao không hạ. Mẹ chồng giả nhân giả nghĩa của tôi thì vẫn bám sát phía sau, vừa chà tay vừa biện hộ: “Mẹ cũng vì tốt cho con bé thôi! Không nặn ra thì sau này lớn lên làm gì có sữa cho con bú?” “Tốt cho mẹ ông nội bà ngoại nhà bà ấy!” Tôi vung tay tát bà ta một cái, ôm con lao thẳng đến bệnh viện. Cuối cùng, bác sĩ chẩn đoán viêm tuyến vú. Nhưng còn chưa kịp để con hạ sốt, bên nhà chồng đã tổng tấn công bằng những cuộc điện thoại, từng người từng người thay phiên trách móc tôi hung dữ, bất hiếu. Tốt lắm, rất tốt! Các người đã muốn chơi lớn thì tôi chiều!

Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái Ba tôi bỏ ra hai trăm nghìn, đặt trước khách sạn tổ chức tiệc cưới cho tôi.Thế nhưng bạn trai lại muốn tôi nhường khách sạn đó cho em họ của anh ta.“Tiền của em cũng là tiền của anh, em gái anh được gả đi trong vinh quang, thì mặt mũi chúng ta cũng rạng rỡ.”“Chúng ta sẽ chuẩn bị thêm năm trăm nghìn làm của hồi môn cho em ấy.”Tôi tức đến bật cười, em họ anh ta kết hôn thì liên quan gì đến tôi?Bạn trai mất kiên nhẫn: “Em đừng có nhỏ nhen thế, dù sao ba em cũng có tiền, bỏ thêm hai trăm nghìn nữa là được mà.”Tôi lập tức hủy đặt chỗ, tiện thể gọi điện cho công ty, khôi phục mức lương cũ của bạn trai.Nếu anh ta giỏi như vậy, thì tự mình trả tiền thuê khách sạn cho em họ đi.

Tỉnh Mộng Tôi bị trầm cảm, chồng tôi gửi kết quả chẩn đoán của tôi cho trợ lý của anh ta, giọng điệu đầy khinh miệt và coi thường. “Nhìn đi, bây giờ cô ta đã thành bệnh thần kinh luôn rồi.” “Cái nhà này, tôi thực sự không muốn ở thêm một giây nào nữa.” Trợ lý của anh ta trả lời một câu đầy mỉa mai: “Phụt, cô vợ già của anh đúng là thú vị ghê.” Về sau, khi anh ta nằm trong phòng cấp cứu chờ cứu chữa, trợ lý của anh ta khóc lóc gọi cho tôi, bảo tôi đến ký giấy phẫu thuật. Tôi lạnh nhạt đáp: “Tôi bận lắm, không tới được đâu. Hay là… bỏ điều trị luôn đi nhỉ?”

Hãy Bảo Vệ Mẹ! Đứa con ngoài giá thú mà bố tôi giấu kín suốt 8 năm cuối cùng cũng bị mẹ phát hiện. Mẹ tôi quyết tâm vạch rõ ranh giới với ông ta, không ngần ngại rời khỏi nhà. Lần này tôi đã ngăn cản mẹ tôi. Bởi vì tôi đã được sống lại. Bố tôi mắc bệnh hiểm nghèo, sẽ chet rất nhanh thôi, chừng nào ông ta mất thì toàn bộ tài sản đứng tên ông sẽ thuộc về mẹ con tôi.

Kiến Xuân Thai Khi thành bị phá, ta và Công chúa cùng bị bắt đi. Phu quân ta mang binh chạy tới, bắt vợ của thủ lĩnh phản quân đến: “Vợ của ngươi, đổi lấy vợ của ta.” Phản quân đáp ứng. Lòng ta đầy chờ mong, lại thấy hắn từng bước từng bước đi về phía…… Công chúa.

Bạn Gái Trà Xanh Của Em Trai Em trai dẫn về một cô gái “trà xanh”, vì cô ta mà còn định chuyển nhượng cả căn nhà của ân nhân cứu mạng. Tôi xoay người, rút giấy chứng nhận con nuôi ra, từng chữ từng câu nói rõ với cậu ta: “Lâm Hàng, cậu chẳng qua chỉ là một đứa trẻ được nhận nuôi!” “Nhà họ Lâm không cần một người vong ân bội nghĩa như cậu!”

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”

Kiếp Này Không Tha Thứ Giang Ứng là chồng tôi. Khi bị bắt cóc, hắn lại chọn cứu cô em gái kế của tôi. Còn tôi, trong vụ nổ, hóa thành tro bụi. Sống lại một đời, tôi đeo cặp sách, đi ngang qua con hẻm nhỏ nơi Giang Ứng bị bắt nạt. Giang Ứng nằm trên đất, thoi thóp hấp hối, lần này, tôi chọn cứu người bên cạnh hắn. Về sau, hắn quỳ xuống trước mặt tôi, đôi mắt đỏ hoe, giọng run rẩy: “Du Du, lẽ ra em nên cứu anh…”

Xuân Phong Bất Hàn Đào Hoa Diện Ta nhặt được một Thái tử mất trí nhớ từ trong đống xác chết, cùng hắn tranh giành thức ăn từ miệng chó hoang. Sau này, Thái tử trở về cung, Hoàng đế hỏi ta muốn được ban thưởng điều gì. Trước mắt ta hiện lên một loạt dòng bình luận: 【Nữ phụ không định thực sự muốn Thái tử cưới mình đấy chứ?】 【Một thợ săn nghèo hèn ở thôn quê mà dám mơ tưởng bước vào hoàng thất, chẳng trách cuối cùng lại bị ban rượu độc.】 Hóa ra gả cho Thái tử nguy hiểm như vậy. Ta rùng mình một cái, cất kỹ chiếc túi thơm Thái tử tặng, rồi dập đầu thật mạnh: “A Lê ngu dốt, xin bệ hạ ban cho A Lê được trở về Yến Châu.”

Liệt Nữ Đại tỷ kiên trinh bất khuất, là tấm gương liệt nữ vang danh khắp kinh thành. Thái tử từng lấy tính mạng cả gia đình uy hiếp, ép nàng làm thiếp, nhưng nàng lại cầm trâm vàng tựa lên cổ, giọng nói kiên quyết: “Để ta dùng sắc hầu người, chi bằng chết còn hơn!” Phụ thân không chịu nổi tỷ tỷ chịu nhục, liền liều mạng phản kháng, cuối cùng máu đổ ngay tại chỗ. Nàng trừng mắt lạnh lùng nhìn: “Người ta ai rồi cũng phải chết, ta tuyệt đối không để bị khuất phục!” Thái tử thấy nàng thú vị, bèn bắt cả mẫu thân và huynh trưởng, cười lớn rời đi. Ngày quốc gia sụp đổ, chúng ta không may bị bắt, trở thành quân kỹ cho đám binh lính dị tộc. Đại tỷ rút lưỡi dao từ kẻ địch, muốn tự sát trước mặt bọn chúng: “Ta thà chết còn hơn cầu cứu thái tử!” Lúc ta đang cuống quýt định đứng ra, trong đầu bỗng xuất hiện từng hàng mưa đạn.

Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ! Đại sư tỷ người đạm như cúc, đối với tài nguyên tu tiên không tranh không đoạt. Ta tại bí cảnh thoát chết trong gang tấc, chịu đựng tủi nhục để bảo toàn Kết Anh thảo, giúp nàng ta thuận lợi kết Nguyên Anh trong thời khắc quan trọng. Nàng ta lại chỉ trích ta không nên vì Kết Anh thảo mà làm liên lụy mặt mũi của tông môn, dùng roi trừng phạt ta. Cơ thể nàng ta bị trúng hàn độc, sống không được bao lâu, ta liền bỏ ra tất cả linh thạch, đắc tội Thông Thiên tông, vì nàng ta lấy được thần dược ngàn năm hiếm gặp để giải độc. Nàng ta liền trách ta làm việc quá cấp tiến, đắc tội với Thông Thiên tông, hủy đi một thân tu vi của ta, đem ta nhốt vào vực sấm sét. Ta sống sờ sờ bị sét đánh chết. Mở mắt ra lần nữa, ta quay trở về trước ngày khởi hành tranh đoạt Kết Anh thảo. Lần này, tu vi ta muốn có. Mệnh của nàng ta, ta cũng muốn lấy!

Báo Ứng Của Gia Đình Chồng Tham Lam Mang thai hai tháng, tôi ăn gì cũng nôn. Từ khi phát hiện ăn sầu riêng có thể giảm bớt cơn buồn nôn, tôi luôn dự trữ sẵn trong tủ lạnh. Buổi tối, mẹ chồng lại làm cả bàn đầy món thịt. Nhìn thấy, tôi lập tức chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Mở tủ lạnh ra, phát hiện sầu riêng dự trữ từ trước đã không còn. Tôi vội vàng bảo chồng đi mua. Không ngờ mẹ chồng bùng nổ: “Cả bàn thức ăn không có gì hợp miệng nó à? Ngày ngày hầu hạ người khác còn phải bị khinh bỉ, chỉ biết đến mấy quả sầu riêng mấy trăm tệ một quả đó của cô thôi!” Chồng lao đến tát tôi một cái: “Cô lại giở thái độ với mẹ tôi đúng không?” Tôi lập tức về phòng, khóa trái cửa, gọi điện cho bố mẹ. Ngôi nhà này, tôi không cần nữa.

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả Tôi bị cô gái giàu nhất lớp bắt nạt suốt ba năm, hóa ra cô ta là thiên kim giả còn tôi là thiên kim thật. Chỉ qua một đêm, bố mẹ cô ta đã cưng chiều tôi đến tận xương tuỷ, còn người anh trai bắt nạt tôi đã quỳ xuống trước mặt tôi và khóc lóc thảm thiết. Tôi cười còn cô ta hoảng sợ.

Sau Khi Cha Chết, Ta Cùng Nương Phú Khả Địch Quốc Cha ta giấu một đôi mẹ con ngoại thất suốt bảy năm, cuối cùng cũng bị nương phát hiện. Nương tức giận đến mức muốn lập tức hòa ly, nhưng ta không đồng ý. Bởi vì ta đã trọng sinh. Ta biết rằng cha sắp chết. Sau khi ông qua đời, Hoàng thượng sẽ ban thưởng rất nhiều, nhưng cuối cùng mọi thứ lại rơi vào tay đôi mẹ con ngoại thất kia. Chỉ cần không hòa ly, chúng ta có thể hưởng vinh hoa phú quý và mãi mãi đè bẹp họ dưới chân.

Bạn Giường Đêm trước hôn lễ, tôi phát hiện ra Hứa Châu và bạn gái cũ của anh ấy vẫn duy trì mối quan hệ kiểu “bạn giường”. Hai người hễ muốn là gọi, gọi xong là gặp. Bất kể xa xôi thế nào, bên kia đều sẽ lập tức chạy đến. Anh em của anh ta hỏi: “Cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Đã sắp làm đám cưới với Tuyết Trà rồi, còn lằng nhằng không dứt với đàn chị. Nếu không dứt được thì lúc trước chia tay làm gì?” Hứa Châu châm điếu thuốc, giọng khàn khàn: “Giữa tôi với cô ấy, ngoài chuyện đó ra, chẳng hợp nhau điểm nào. Còn tôi và Tuyết Trà thì lại hoàn toàn ngược lại, haizz.” “Yên tâm đi, tôi biết chừng mực. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau chỉ là giải quyết nhu cầu, không ôm ấp, không qua đêm, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi và Tuyết Trà.”

Đến Lúc Thay Hoàng Đế Rồi Hoàng hậu thích chỉ hôn. Trong tiệc cung yến, Hoàng hậu tùy tiện chỉ tay, chỉ vào đích tỷ đã có hôn ước, cho ấu tử của thừa ân hầu là Trần Thiên Hữu. Chưa đầy hai năm, đích tỷ bị bạo hành gia đình đến mức sảy thai, khóc lóc vào cung cầu Hoàng hậu chủ trì công đạo, nhưng lại bị nàng ta trách cứ. “Hồ ngôn loạn ngữ, hôn sự do bản cung chỉ định từ trước đến nay đều là phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh, ngươi đây là đang nghi ngờ bản cung sao?” Trần Thiên Hữu càng ngày càng quá đáng, yêu cầu thê thiếp hầu chung một chồng, đích tỷ không chịu nổi nhục, tự vẫn mà chết. Hoàng hậu biết chuyện thì giả mù mưa sa lau vài giọt nước mắt: “Cũng là người không có phúc khí, đáng thương cho tấm lòng tốt của bản cung.” Ngón tay khẽ động, lại chỉ sang ta. Ta cười đáp ứng, có lẽ nàng ta không biết, ta vừa mới cẩu thả cùng với phu quân Hoàng Thượng của nàng ta ở trong chùa. Lúc này trong bụng, còn mang thai long chủng.

Trả Giá Cho Tình Yêu Tối hôm quyết định ly hôn với Lục Tự Nam, thực sự rất bình thường. Chẳng có gì xảy ra cả. Không có cuộc cãi vã điên cuồng, cũng không có lời mắng chửi quá mức. Chẳng qua là anh ta vừa mới bỏ mặc tôi một mình ở rạp chiếu phim. Ngay sau đó đã xuất hiện trong nhóm bạn cùng trường – “Tôi nghe nói chị Ôn Kiều đã về nước rồi?” “Xong rồi, lần này lại có bao nhiêu nam sinh vì cô ấy mà bỏ vợ bỏ con đây.” “Yên tâm đi, không đến lượt họ đâu, anh Lục đã đi đón rồi.” “Đính kèm ảnh.” Trong ảnh, chồng tôi mặc một chiếc áo khoác dạ đen dài đến đầu gối, tay cầm bó hoa nhài. Ôm chặt ánh trăng trong mộng thời niên thiếu của anh ta. Nhìn kỹ, khóe mắt còn có nước mắt rơi.

Xé Nát Bạch Liên Hoa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!

Ngày Gió Ngừng Thổi Ngày biết mình bị chẩn đoán ung thư dạ dày, tôi cầm que thử thai trong tay, ngồi thẫn thờ bên ngoài bệnh viện rất lâu. Điện thoại rung lên, là Giang Trì – người yêu 8 năm của tôi. “Lê Lê, chuyện đăng ký kết hôn… anh có thể suy nghĩ thêm được không?” “Được thôi.” “Không phải là anh không muốn cưới em…” Có vẻ như không ngờ tôi lại trả lời dứt khoát như vậy, Giang Trì sững sờ, nói thêm tối nay anh sẽ không về ăn cơm, rồi nhanh chóng cúp máy.