Vả Mặt

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả Tôi bị cô gái giàu nhất lớp bắt nạt suốt ba năm, hóa ra cô ta là thiên kim giả còn tôi là thiên kim thật. Chỉ qua một đêm, bố mẹ cô ta đã cưng chiều tôi đến tận xương tuỷ, còn người anh trai bắt nạt tôi đã quỳ xuống trước mặt tôi và khóc lóc thảm thiết. Tôi cười còn cô ta hoảng sợ.

Bạn Giường

Bạn Giường Đêm trước hôn lễ, tôi phát hiện ra Hứa Châu và bạn gái cũ của anh ấy vẫn duy trì mối quan hệ kiểu “bạn giường”. Hai người hễ muốn là gọi, gọi xong là gặp. Bất kể xa xôi thế nào, bên kia đều sẽ lập tức chạy đến. Anh em của anh ta hỏi: “Cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Đã sắp làm đám cưới với Tuyết Trà rồi, còn lằng nhằng không dứt với đàn chị. Nếu không dứt được thì lúc trước chia tay làm gì?” Hứa Châu châm điếu thuốc, giọng khàn khàn: “Giữa tôi với cô ấy, ngoài chuyện đó ra, chẳng hợp nhau điểm nào. Còn tôi và Tuyết Trà thì lại hoàn toàn ngược lại, haizz.” “Yên tâm đi, tôi biết chừng mực. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau chỉ là giải quyết nhu cầu, không ôm ấp, không qua đêm, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi và Tuyết Trà.”

Đến Lúc Thay Hoàng Đế Rồi

Đến Lúc Thay Hoàng Đế Rồi Hoàng hậu thích chỉ hôn. Trong tiệc cung yến, Hoàng hậu tùy tiện chỉ tay, chỉ vào đích tỷ đã có hôn ước, cho ấu tử của thừa ân hầu là Trần Thiên Hữu. Chưa đầy hai năm, đích tỷ bị bạo hành gia đình đến mức sảy thai, khóc lóc vào cung cầu Hoàng hậu chủ trì công đạo, nhưng lại bị nàng ta trách cứ. “Hồ ngôn loạn ngữ, hôn sự do bản cung chỉ định từ trước đến nay đều là phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh, ngươi đây là đang nghi ngờ bản cung sao?” Trần Thiên Hữu càng ngày càng quá đáng, yêu cầu thê thiếp hầu chung một chồng, đích tỷ không chịu nổi nhục, tự vẫn mà chết. Hoàng hậu biết chuyện thì giả mù mưa sa lau vài giọt nước mắt: “Cũng là người không có phúc khí, đáng thương cho tấm lòng tốt của bản cung.” Ngón tay khẽ động, lại chỉ sang ta. Ta cười đáp ứng, có lẽ nàng ta không biết, ta vừa mới cẩu thả cùng với phu quân Hoàng Thượng của nàng ta ở trong chùa. Lúc này trong bụng, còn mang thai long chủng.

Trả Giá Cho Tình Yêu

Trả Giá Cho Tình Yêu Tối hôm quyết định ly hôn với Lục Tự Nam, thực sự rất bình thường. Chẳng có gì xảy ra cả. Không có cuộc cãi vã điên cuồng, cũng không có lời mắng chửi quá mức. Chẳng qua là anh ta vừa mới bỏ mặc tôi một mình ở rạp chiếu phim. Ngay sau đó đã xuất hiện trong nhóm bạn cùng trường – “Tôi nghe nói chị Ôn Kiều đã về nước rồi?” “Xong rồi, lần này lại có bao nhiêu nam sinh vì cô ấy mà bỏ vợ bỏ con đây.” “Yên tâm đi, không đến lượt họ đâu, anh Lục đã đi đón rồi.” “Đính kèm ảnh.” Trong ảnh, chồng tôi mặc một chiếc áo khoác dạ đen dài đến đầu gối, tay cầm bó hoa nhài. Ôm chặt ánh trăng trong mộng thời niên thiếu của anh ta. Nhìn kỹ, khóe mắt còn có nước mắt rơi.

Xé Nát Bạch Liên Hoa

Xé Nát Bạch Liên Hoa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!

Ngày Gió Ngừng Thổi

Ngày Gió Ngừng Thổi Ngày biết mình bị chẩn đoán ung thư dạ dày, tôi cầm que thử thai trong tay, ngồi thẫn thờ bên ngoài bệnh viện rất lâu. Điện thoại rung lên, là Giang Trì – người yêu 8 năm của tôi. “Lê Lê, chuyện đăng ký kết hôn… anh có thể suy nghĩ thêm được không?” “Được thôi.” “Không phải là anh không muốn cưới em…” Có vẻ như không ngờ tôi lại trả lời dứt khoát như vậy, Giang Trì sững sờ, nói thêm tối nay anh sẽ không về ăn cơm, rồi nhanh chóng cúp máy.

Tôn A Bảo

Tôn A Bảo Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai ta: “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!” Ta thương hắn là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay hắn chịu đựng sự ức hiếp của huynh đệ tỷ muội, lại thay hắn gánh vác mầm tai vạ do hắn gây ra. Ta tưởng rằng, chúng ta sẽ mãi mãi nương tựa vào nhau, bình dị sống trọn kiếp này. Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của ta lại lắc mình trở thành thái tử tiền triều. Lúc đó, ta mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của hắn. Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi. Ta tự biết từ nay trở đi ta và hắn sẽ là người xa lạ, đã chuẩn bị sẵn đơn hòa ly. Nhưng hắn lại lấy đích tỷ ta làm hoàng hậu. Đem ta loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử. Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng ta, mỉa mai: ” Tiện tỳ sao xứng làm hoàng hậu!” Sống lại một đời. Ta trở về đêm trước khi thay đích tỷ gả đi.

Mỹ Nữ Béo Trọng Sinh

Mỹ Nữ Béo Trọng Sinh Ta vốn là mỹ nhân đệ nhất kinh thành, nhưng lại bị mẹ kế nuôi thành một người béo hai trăm cân. Bà cho ta ăn như nuôi heo, dù ta không nuốt nổi, bà vẫn ép ta ăn. Sau này ta mới biết, bà đang làm áo cưới cho nữ nhi của mình. Sau khi ta trở thành nữ tử béo, trong kinh thành truyền đủ loại tiếng xấu của ta, ai nhìn thấy ta cũng cau mày tránh xa. Ta như mong muốn của bà, gả vào một nhà á.c nhân, bị bà mẫu và cô em chồng mỉa mai, bị trượng phu ghét bỏ. Cuối cùng, mang theo hài tử trong bụng ch .t ré.t tại mùa đông. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về năm mười ba tuổi. Lúc này, phụ thân vẫn còn thương yêu ta, mẹ kế chưa kịp đẩy ta vào h.ố lử.a. Kiếp này, ta nhất định phải thay đổi số phận của mình.

Lòng Đa Nghi Của Đế Vương

Lòng Đa Nghi Của Đế Vương Vào năm thứ mười sau khi mẹ ta xuyên không đến đây, phụ hoàng đã thay lòng đổi dạ. Hắn từng khen mẹ ta có tư tưởng mới lạ “Mọi người đều bình đẳng”, giờ lại thành “Yêu ngôn hoặc chúng.” Hắn từng hứa với mẹ ta chỉ có một vợ một chồng nhưng đêm nào cũng có người mới được khiêng vào Dưỡng Tâm điện. Sau đó, để được trở về nhà, mẹ đã nghĩ đủ mọi cách. Có lúc mẹ cố tình ngâm mình trong hồ ở ngự hoa viên, có lúc chạy lên Lâu Tẩy Tinh nhảy xuống. Nhưng mẹ không về được nhà. Bởi vì mẹ đã ngã hỏng đầu rồi. Lần này, mẹ nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mất phụ hoàng.

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng   Mẹ chồng tôi phải làm phẫu thuật, chồng tôi nhất quyết muốn tôi làm bác sĩ chính cho ca này. Tôi đồng ý. Trong khoảnh khắc quan trọng của ca mổ, tôi bất ngờ bị dị ứng, không thể thở được. Mẹ chồng qua đời trên bàn mổ. Cuối cùng, ca phẫu thuật bị kết luận là một tai nạn y khoa nghiêm trọng, tôi bị tước giấy phép hành nghề. Chồng tôi khởi tố ly hôn, yêu cầu tôi ra đi tay trắng. Tại lễ tang của mẹ chồng, anh ta công khai buộc tội tôi. Anh nói rằng từ trước đến nay tôi không vừa mắt với mẹ chồng, ám chỉ việc tôi bị dị ứng là tự dàn dựng, mục đích là để hại chết bà. Cư dân mạng cho rằng tôi cố tình giết người, chứ không phải bị dị ứng ngoài ý muốn như báo cáo chính thức. Tôi trở thành một người con dâu ác độc, bác sĩ bất lương, thậm chí là kẻ sát nhân trong lời mắng chửi của cư dân mạng. Tuyệt vọng, tôi nhảy từ tầng chín xuống. Đến chết, tôi vẫn không hiểu, vốn dĩ tôi chưa từng bị dị ứng, rốt cuộc đã ăn phải thứ gì. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày mẹ chồng làm phẫu thuật.

Dê Nướng

Dê Nướng Cha ta là một đầu bếp nổi danh khắp mười dặm tám hương, món dê nướng nguyên con của ông có lớp da giòn tan, thịt mềm mọng, khiến ai nấy đều thèm thuồng. Ái thiếp của Nhiếp Chính vương nghe danh, bèn triệu cha ta đến phủ nấu ăn, đích thân yêu cầu món dê nướng nguyên con này. Cha ta đi, nhưng khi bị người ta ném trả về từ cửa sau của Vương phủ, toàn thân ông đã bị lửa thiêu cháy đến mức da thịt nát bấy. Thì ra, ái thiếp ấy bất chợt nảy ra ý muốn thưởng thức món dê nướng… không có mùi thịt dê. Khi mẹ ta biết chuyện, nàng không rơi lấy một giọt nước mắt. Nhưng ba tháng sau, nàng đứng trước cửa Vương phủ, dựng một cái nồi lớn, bắt đầu bán thịt dê.

Ngày Đầu Định Mệnh

Ngày Đầu Định Mệnh Yêu đương với Giang Tự Phong suốt bảy năm, tôi vô tình phát hiện hắn đăng bài trên mạng: 【Chán ngấy bà già rồi phải làm sao đây? Nhìn thấy bà ta là muốn nôn.】 【Tôi muốn chia tay nhưng lại sợ bà ta dùng quyền thế trả thù.】 Bài đăng bất ngờ nổi như cồn, cả mạng xã hội đều điên cuồng truy tìm người phụ nữ đã bao nuôi Giang Tự Phong bảy năm, tài trợ hắn đi du học, thậm chí còn mua nhà, mua xe cho hắn. Và người đó chính là tôi. Cư dân mạng hy vọng tôi sẽ nhận ra bộ mặt thật của kẻ “phượng hoàng nam” này. Trước mặt mọi người, tôi giữ thể diện mà đáp: “Tôi sẽ không trả thù, chúc cậu ta một bước lên mây.” Sau lưng, tôi thu hồi nhà và xe đã đứng tên Giang Tự Phong, gửi bằng chứng gian lận học thuật của hắn cho trường đại học. Về sau, Giang Tự Phong suy sụp chất vấn tôi tại sao lại hủy hoại hắn như vậy. Tựa trong vòng tay người tình mới, tôi mỉm cười đáp: “Để chị dạy em bài học cuối cùng: Chó mình nuôi mà cắn lại mình, thì phải mạnh tay đánh cho bằng ch/ế/t.”

Bạn Thân Tặng Giấy Nợ Làm Quà Cưới

Bạn Thân Tặng Giấy Nợ Làm Quà Cưới Bạn thân kết hôn, tôi tặng cô ấy một chiếc vòng tay bằng vàng nặng 50 gram. Cô ấy hứa rằng khi tôi kết hôn sẽ tặng lại tôi một đôi vòng tay vàng 100 gram. Năm năm sau, khi tôi kết hôn, giá vàng tăng vọt. Cô ấy không muốn tặng quà, vô liêm sỉ đưa cho tôi một tờ giấy nợ. Trên đó ghi: “Nợ Lâm San San hai chiếc vòng tay vàng.” Sau đó, cô ta còn nhờ người ép tôi xé bỏ tờ giấy nợ. Tôi nhướn mày. Coi người khác là kẻ ngốc chắc? Cô đã không biết xấu hổ, thì tôi cũng chẳng cần khách khí. Chiếc vòng tay trên giấy nợ đó, tôi nhất định phải lấy cho bằng được.

Rạp Chiếu Phim 2 Phút 46 Giây

Rạp Chiếu Phim 2 Phút 46 Giây Trong rạp chiếu phim, hàng ghế phía trước có một đôi nam nữ dựa sát vào nhau.Tay của cô gái bị áo khoác che khuất, nhưng không ngừng chuyển động lên xuống.Tôi cảm thấy vô cùng khó xử, định rời khỏi chỗ ngồi.Đúng lúc đó, tôi nghe thấy giọng người đàn ông thở hổn hển, nhắc đến tên tôi.“Bảo bối, em đúng là biết cách chiều chuộng, không như Thẩm Vi, cứ như khúc gỗ vậy.”Tôi im lặng rời khỏi rạp.Vừa bước ra ngoài, tôi nhắn tin cho bạn trai của cô bạn thân:“Hai người bọn họ đã ngủ với nhau rồi, anh ngủ với tôi một lần chắc không quá đáng chứ?”Phản hồi của anh ta: “?”

Người Thương Không Phải Là Tôi

Người Thương Không Phải Là Tôi Đã ba ngày kể từ khi tôi và bạn trai chiến tranh lạnh. Tôi tình cờ phát hiện một tệp tài liệu trong máy tính của anh ấy có tên là “Tình yêu cả đời”. Từng câu từng chữ đều được chắt lọc kỹ càng, tình cảm chân thành sâu sắc, nhưng nhân vật nữ chính trong đó… lại là mối tình đầu của anh.

Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi

Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi Khi nhận ra mình chỉ là nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, em trai tôi đã đưa nữ chính về ra mắt bố mẹ. Nhưng vấn đề là… thằng bé cũng chỉ là một nam phụ si tình mà thôi. Nam chính là một tổng tài bá đạo, thần bí và tàn nhẫn, tương lai sẽ khiến nhà tôi phá sản, còn tôi thì phải dậy sớm thức khuya ra vỉa hè bán bánh kếp kiếm sống. Thay vì chờ hắn ta ra tay với chúng tôi, chi bằng tôi làm cho mình mạnh lên, dùng thực lực nghiền nát hắn!

Cảm Ơn Vì Đã Bỏ Rơi Tôi

Cảm Ơn Vì Đã Bỏ Rơi Tôi Chồng tôi từng bị mối tình đầu bỏ rơi, cô ta chọn theo đuổi tên học bá giàu có và quyền lực.Nhiều năm sau—Người yêu cũ của anh ta đang lâm vào một cuộc ly hôn rắc rối, cần nhờ đến luật sư.Trùng hợp thay, chồng tôi lại chính là một luật sư.Khi anh ấy một lần nữa quay về bên “ánh trăng sáng”, tôi chọn cách từ bỏ.Thì ra, có những người đã ngu ngốc thì chẳng ai có thể ngăn cản nổi.

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng tôi đứng bên giường bệnh, thẳng thừng thú nhận anh và mối tình đầu – Bạch Nguyệt Quang của anh có một đứa con riêng bên ngoài. “Nếu không phải vì em, Phương Tĩnh Nghi cũng sẽ không què mất một chân. Chúng ta nợ cô ấy một đứa con. Nhưng em yên tâm, ngoài đứa con đó ra, anh chưa từng vượt qua giới hạn nào cả.” Ngay cả con trai tôi cũng lên tiếng: “Mẹ, vì mẹ mà dì Phương và ba đã bỏ lỡ cả đời. Chuyện nhỏ này, mẹ cũng không thể tha thứ cho ba sao?” Bọn họ đứng trước giường bệnh của tôi, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngoài cuộc. Tức đến mức tôi lên cơn đau tim, cấp cứu không kịp. Lúc mở mắt ra, tôi không ngờ mình đã quay về ba mươi năm trước. Người đàn ông trẻ tuổi tên Trương Vệ Đông nhìn tôi chăm chú: “Hứa Lệ Nhiên, tuy em không xinh đẹp, cũng chẳng có học thức, nhưng anh vẫn muốn cưới em.” Lần này, tôi đẩy tay anh ta ra, thản nhiên nói: “Tôi không muốn.”

Tỉnh Giấc Giữa PO Văn, Tôi Vả Sập Dàn Nam Chính

Tỉnh Giấc Giữa PO Văn, Tôi Vả Sập Dàn Nam Chính Buổi tụ họp bạn bè, “nữ huynh đệ” của bạn trai mang sữa cho tất cả mọi người. Nhưng đến lượt tôi thì lại hết mất. Cô ta khoa trương kêu lên: “Aiya, đều tại tôi sơ suất mang thiếu một chai rồi. Em dâu sẽ không trách tôi chứ?” Tôi vừa định nói không sao cả thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng bình luận hiện lên: 【Quả nhiên là bảo bối em biết chơi, nhiều năm rồi mới về nước, mà quà hội ngộ lại là sữa.】 【Sữa này rốt cuộc từ đâu ra, thật khó đoán quá~】 【Chú ý ánh mắt nam chính nhìn em gái bảo bối kìa! Sau này cô ấy chắc chắn khổ sở lắm đây, hehe…】 Lúc này tôi mới nhận ra mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết po, mà “nữ huynh đệ” kia chính là nữ chính. Chẳng bao lâu nữa, tất cả những người đàn ông trong phòng, bao gồm cả bạn trai tôi, sẽ trở thành những kẻ quỳ rạp dưới váy cô ta. Hiện tại, bạn trai tôi đang định đưa sữa của anh ấy cho tôi, nhưng lại bị “nữ huynh đệ” ngăn lại, nói rằng tôi không xứng để uống. Không khí trở nên căng thẳng, tôi khẽ mỉm cười, gật đầu: “Đúng là tôi không xứng thật.” “Dù sao tôi cũng bị dị ứng với sữa của đồ hèn hạ.”

Phượng Hoàng Nam Cút Đi

Phượng Hoàng Nam Cút Đi Sau khi sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi liền nói muốn bàn với tôi một chuyện. “Con là do em muốn sinh, sau này tự em nuôi. Đừng có lúc nào cũng mong người khác giúp. Mẹ anh không nợ gì em cả.” Tôi gật đầu: “Không vấn đề.” Vậy là sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà ba mẹ đẻ. Ba mẹ vui mừng đón lấy đứa bé. “Từ nay đứa nhỏ mang họ, nhập hộ khẩu nhà mình! Nhà mình có người kế nghiệp rồi!”