Vả Mặt
Anh Tôi Là Chuyên Gia Nhận Diện Trà Xanh Anh trai tôi có bạn gái. Lần đầu gặp mặt, cô ta hỏi: “Nhà các anh sao con gái cũng được thừa kế tài sản à?” Lần thứ hai gặp lại, cô ta chê món quà tôi tặng: “LV mà chị cũng mang đi tặng được sao?” Tôi tức muốn xé xác cô ta tại chỗ, nhưng không ngờ anh trai tôi còn ra tay nhanh hơn. Anh ấy đăng ngay lên trang cá nhân: “Bạn gái có thể đổi, nhưng em gái chỉ có một!”
Gia Phả Nhà Họ Lưu Chị chồng cả mở một đợt thu tiền trong nhóm gia đình. Nói là muốn lập gia phả, mỗi người đóng 5 ngàn tệ. Chị ấy còn đặc biệt tag tôi: “Em dâu à, em cũng không phải người nhà tụi chị, không cần ghi tên vào gia phả. Nhưng cháu trai cùng em trai chị thì phải ghi, nên em chuyển giúp hai suất, tổng cộng 1 vạn (~34tr), chuyển thẳng cho chị là được.” Tôi liền phản pháo bằng cách làm một bản sơ đồ tư duy điện tử rồi gửi thẳng vào nhóm: “Chị cả à, bản điện tử bền hơn nhiều, chị có ‘tạch’ thì nó cũng tự động cập nhật ngày kết thúc của chị luôn đấy!”
Ngày Tàn Của Các Người Vừa mới chuẩn bị ăn cơm, hàng xóm mới kế bên đã gõ cửa nhà tôi. “Nhà tôi có người thân mất, phải đi đám tang, có thể nhờ nhà chăm giúp Tiểu Hạo vài ngày không?” Mẹ tôi theo phản xạ định mở cửa, nhưng tôi kéo bà lại. “Chỉ là chăm một đứa trẻ vài hôm thôi mà? Có gì đâu?” Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ, tôi chậm rãi nói: “Đứa nhóc đó bị rối loạn tâm thần siêu nam!”
Nam Phụ Si Tình Là Em Trai Tôi Khi nhận ra mình chỉ là nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, em trai tôi đã đưa nữ chính về ra mắt bố mẹ. Nhưng vấn đề là… thằng bé cũng chỉ là một nam phụ si tình mà thôi. Nam chính là một tổng tài bá đạo, thần bí và tàn nhẫn, tương lai sẽ khiến nhà tôi phá sản, còn tôi thì phải dậy sớm thức khuya ra vỉa hè bán bánh kếp kiếm sống. Thay vì chờ hắn ta ra tay với chúng tôi, chi bằng tôi làm cho mình mạnh lên, dùng thực lực nghiền nát hắn!
Chỉ Có Thể Là Em Mười năm trước, Trần Hành Giản cầm d ao kề vào cổ mình. Nói với cha mẹ anh ta rằng đời này không cưới ai ngoài tôi. Mười năm sau, anh ta lại cầm lấy con d ao ấy lần nữa. Nhưng lần này… là để bắt tôi xin lỗi cô gái nhỏ của anh ta. Người từng thề sẽ không phản bội tôi khi còn trẻ. Giờ đây lại ôm lấy cô gái đang run rẩy trong lòng, xem tôi như ác quỷ, trong mắt không còn chút yêu thương nào của năm xưa. Trong thoáng chốc, tôi như thấy lại thiếu niên năm đó, người từng hứa sẽ yêu tôi trọn đời trọn kiếp. Tôi chợt nhận ra— Mười năm hôn nhân, cuối cùng cũng đã đi đến đoạn kết. Vì vậy, lần đầu tiên tôi mở lời ly hôn: “Trần Hành Giản, chúng ta hãy buông tha cho nhau đi.”
Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.
Tân Hôn Biến Thành Địa Ngục Bởi vì giá trị vũ lực quá cao, nên tôi tận 33 tuổi mới lấy được chồng. Ngay trong đêm tân hôn, cả nhà chồng đã nhào vô giật bộ đồ trang sức, xé rách quần áo của tôi, ép tôi đi giặt… quần lót cho ba chồng. “Cô dâu mới phải giặt đồ cũ cho nhà chồng, đây là phong tục ở quê chúng tôi đó.” “Không muốn giặt thì đưa tiền lì xì, mười vạn một cái quần lót.” Tổng cộng 16 cái, không hơn không kém. Vừa đúng bằng tiền hồi môn của tôi! Muốn thử độ phục tùng à? Tôi quay đầu nhìn chồng mới cưới. Anh ta liếc mắt một cái, cười như không cười: “Biết là em không muốn giặt rồi, vậy thì đưa tiền nhanh gọn đi. Vợ người ta cưới về ngày đầu tiên cũng phải đưa hết tiền hồi môn cho nhà chồng đó thôi.” Đù má nó chứ. Tôi không tin một trận đập không giải quyết được bọn họ. Nếu một trận không đủ, thì hai trận!
Lệnh Vi Ngày Tây Nam Vương tạo phản đó, vị hôn phu Thôi Chiếu của ta đã bỏ rơi ta mà cứu Tam Công chúa Liễu Hàm Tuyết. Ta thế mới biết, hóa ra từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng yêu ta, có lẽ còn hận ta đã chia rẽ mối lương duyên của hắn ta và Công chúa. Sau khi chết trong nỗi kinh hoàng bị vó ngựa hung tàn giẫm gãy cổ, ta được sống lại. Lần này, lúc Liễu Hàm Tuyết hỏi ta muốn mua vị công tử nào, ta mỉm cười, chỉ nam tử lạnh lùng như ánh trăng sáng. Thôi Uyên. Người chỉ dựa vào sức một mình mình lật lại án cho Thôi thị, thậm chí còn leo lên vị trí Nhiếp chính vương. Và hơn hết, sau khi ta chết, hắn đã kề kiếm lên cổ Thôi Chiếu. Giọng nói lạnh lùng nghiêm túc. “Ngươi phải đền mạng cho nàng.”
Nơi Giấc Mơ Bắt Đầu Tôi bị sốt 40 độ, bạn trai được công ty gọi đi làm thêm. Nhưng anh ta quên mang khăn quàng cổ, tôi đội tuyết chạy xuống lầu đưa cho, vừa hay nghe thấy anh đang gửi tin nhắn thoại: “Đi làm thêm? Tôi gạt cô ấy đấy, cô ấy chẳng bao giờ giận đâu. “Cô ấy bám người lắm, đuổi cũng không đi. Ranh giới cuối cùng của cô ấy chẳng khác nào không có. “Thật ra cũng khá vô vị, chẳng có chút thử thách nào…” Tôi siết chặt khăn quàng cổ, đứng ngây người tại chỗ. Chỉ cần anh ta quay đầu lại là có thể thấy tôi. Nhưng anh không làm vậy, tiếng cười đùa mỗi lúc một xa dần. Tôi ném chiếc khăn vào thùng rác. Cùng với cả người trong lòng, tôi cũng vứt vào đó luôn.
Hối Hận Muộn Màng Năm thứ 15 cuộc hôn nhân DINK*, chồng tôi có con riêng bên ngoài, và không chỉ một đứa. Người phụ nữ kia không vội vàng tranh đoạt vị trí. Cô ta tính toán rất giỏi, dù sao tôi cũng không có con, mà con riêng của cô ta theo luật pháp vẫn có quyền thừa kế hợp pháp. Cô ta không cần lên làm chính thất, con cái của cô ta sau này vẫn có thể thừa kế khối tài sản mà vợ chồng tôi đã vất vả gây dựng cả nửa đời. Vì điều này, tôi suy nghĩ rất lâu. Ly hôn, tôi có thể lấy đi phần lớn tài sản, nhưng phần còn lại vẫn đủ để họ sống thoải mái mấy đời. Thế thì quá rẻ cho họ rồi. Nếu đã như vậy, chi bằng để phá sản. Dù sao tôi cũng chỉ có một mình, không đến mức chết đói. Tôi muốn xem, sau khi phá sản, họ sẽ nuôi con riêng như thế nào? * “Năm thứ 15 của cuộc hôn nhân DINK” nghĩa là hai người đã sống với nhau trong 15 năm theo kiểu hôn nhân không sinh con.
Trọng Sinh, Ta Đá Bay Cả Hai Vị Hôn Phu Ta và Tiêu di nương đấu nhau cả một đời. Trước khi chet, nàng ta không chịu gặp Tạ Tầm, chỉ để lại một câu: “Thiếp thân thế hèn mọn, nếu có kiếp sau, chỉ nguyện cùng quân không gặp lại.” Tạ Tầm chắc chắn rằng chính ta đã bức nàng ta đến chết, đêm khuya cầm kiếm xông vào tẩm các của ta, bắt ta đền mạng. Ta bị người đẩy ra, ngã thẳng vào lưỡi kiếm, đau đớn mà chết. Khi mở mắt ra, ta đã quay về ngày phụ thân chọn phu quân cho ta. Trước mặt, một người là Tạ Tầm vừa mới đỗ trạng nguyên, một người là thiếu niên tướng quân Kỷ Thiệu An. Ta nhấc gậy lớn, đem cả hai đuổi ra ngoài. Tạ Tầm không phải người tốt, nhưng kiếp trước, kẻ đứng sau đẩy ta chính là Kỷ Thiệu An.
Vết Bớt Trên Mặt Chị Tôi Trên mặt chị tôi có một vết bớt hình cá Koi. Sau khi nhận sự chúc phúc của chị ấy, bố tôi trúng 5 triệu tệ, mẹ tôi thì có được dáng người thon thả. Chỉ mình tôi là không cần gì cả. Bởi tôi biết vết bớt trên mặt chị tôi chính là cá Koi đen. Lấy gì của chị ấy thì sẽ phải trả lại gấp đôi.
Vở Kịch Cuối Cùng Tôi kết thúc chuyến du lịch sớm để về nhà. Phát hiện mọi thứ trong nhà, cả ở công ty, đều đã thay đổi. Bộ đồ ngủ bằng vải bông mỏng mà tôi từng mua cho Kỷ Thì đã bị thay bằng đồ vải lanh thô. Trà trong phòng làm việc cũng bị đổi thành cà phê. Cô thư ký nhỏ – kẻ làm ra tất cả những chuyện này – đang nhìn tôi đầy thách thức: “Xin lỗi chị Linh nhé, tổng giám đốc Kỷ nói rồi, cái cũ không đi, cái mới sao đến.” Tôi thở dài một tiếng gần như không nghe thấy. Thực ra, cô ta rồi cũng sẽ thành “cái cũ” thôi. Bởi vì đây đâu phải lần đầu Kỷ Thì ngoại tình. Anh ta coi đám người đó là bạn giường, bạn ăn uống, bạn thể thao… Tôi nhẫn nhịn là vì khối tài sản trong hôn nhân. Chứ còn mấy cô kia, không hiểu là đang mơ tưởng điều gì?
Sau Khi Hắn Thay Lòng Đổi Dạ Mười năm sau khi thành thân cùng Chiến Lăng Tiêu, ta phát hiện hắn đã yêu nữ y trong quân doanh của mình. Hắn không hề cảm thấy hổ thẹn, chỉ thở dài như cam chịu mà nói: “Ta sẽ kiềm chế tình cảm của mình. Nàng ấy rất tốt, ta sẽ không hồ đồ đến mức để nàng ấy phải mang tiếng xấu.” Khoảnh khắc đó, toàn thân ta lạnh lẽo, cảm giác như có ngàn cân đè nặng dưới chân. Từ thuở thanh mai trúc mã, đến nay đã trọn mười năm vợ chồng. Hắn lo lắng không phải vì ta phát hiện lời thề trọn đời trọn kiếp của hắn đã bị phản bội, mà là sợ nữ nhân trong lòng hắn mang tiếng tiếng. Hắn quá tự tin vào bản thân. Hắn làm sao lại nghĩ rằng, một người từng không dung nổi hạt cát trong mắt như ta, lại chấp nhận một kẻ bạc tình?
Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”
Xuân Phong Bất Hàn Đào Hoa Diện Ta nhặt được một Thái tử mất trí nhớ từ trong đống xác chết, cùng hắn tranh giành thức ăn từ miệng chó hoang. Sau này, Thái tử trở về cung, Hoàng đế hỏi ta muốn được ban thưởng điều gì. Trước mắt ta hiện lên một loạt dòng bình luận: 【Nữ phụ không định thực sự muốn Thái tử cưới mình đấy chứ?】 【Một thợ săn nghèo hèn ở thôn quê mà dám mơ tưởng bước vào hoàng thất, chẳng trách cuối cùng lại bị ban rượu độc.】 Hóa ra gả cho Thái tử nguy hiểm như vậy. Ta rùng mình một cái, cất kỹ chiếc túi thơm Thái tử tặng, rồi dập đầu thật mạnh: “A Lê ngu dốt, xin bệ hạ ban cho A Lê được trở về Yến Châu.”
Vai Phụ Kịch Độc Bạn thân tổ chức tiệc đính hôn, tôi tặng cô ấy một chiếc quần lót trị giá một ngàn tệ. Ý tôi là muốn nhắc cô ấy, đừng làm loại phụ nữ dễ dãi nữa. Ai ngờ mấy ngày sau, chiếc quần lót ấy lại xuất hiện trên giường chồng tôi.
Cuộc Đời Đáng Thương Bạn trai tôi là thủ khoa đại học, nhưng lại nộp đơn vào một trường chuyên khoa vô danh. Tôi đã thuyết phục anh ta đổi nguyện vọng sang ngành Internet của Thanh Hoa. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi kiếm được trăm vạn mỗi năm, có cuộc sống viên mãn sau hôn nhân. Nhưng vào ngày bạch nguyệt quang của anh ta kết hôn, anh ta lại cầm CPU máy tính đập gãy chân tôi. “Giá mà cô không cản tôi, thì tôi đã có thể học cùng trường với Nguyệt Nguyệt rồi! Người kết hôn với cô ấy lẽ ra phải là tôi mới đúng!” Hóa ra, anh ta luôn ôm hận việc tôi đã thuyết phục anh ta thay đổi nguyện vọng. Trước mặt con cái, tôi bị bạo hành đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh. Trước mắt là màn hình máy tính, bạn trai tôi đã điền tất cả nguyện vọng vào trường đại học chuyên khoa vô danh mà bạch nguyệt quang của anh ta chọn. Anh ta quay đầu lại, mỉm cười hỏi tôi: “Bảo bảo, em thấy anh điền nguyện vọng thế nào?”
Gia Tộc Vô Song: Ai Cũng Là Trùm Cuối Tôi vì thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp mà bị kẻ xấu đ â.m dao một nhát, chếc ngay tại chỗ. Sau khi xuống âm phủ, Diêm Vương phán mệnh đã tận, bắt tôi phải đầu thai vào một gia đình giàu có bình thường. Ngài nói tôi đã may mắn lắm rồi. Gia đình mới của tôi… tuy có vẻ thần bí và kỳ quái, nhưng họ rất tốt với tôi. Tôi cứ tưởng mình gặp may mắn thật sự, cho đến khi… Ba tôi từ công ty trở về, trên người có mùi nước hoa nồng đậm. Không phải lần đầu tiên, nhưng hôm nay có chút khác thường. Đúng lúc đó, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng đạn mạc (bình luận trực tiếp giống như trên livestream): 【Ôi trời, con gái à, ba con vừa mới giết người xong, dùng nước hoa để che mùi m áu đấy! Không hổ danh phản diện từ tận thế xuyên không về, đúng là nhẫn tâm tàn độc!】 【Con có biết không, mùi nước hoa trên người ông ta là để che dấu mùi m áu tanh đó, chứ không phải vì thích đâu!】 【Mẹ con cũng không kém đâu! Năm xưa bà ấy là nữ tướng quân trên chiến trường! Sau này vào cung, trở thành Thái hậu nhiếp chính, quyền lực nghiêng trời!】 【Còn chị gái con đâu rồi? Ồ, cô ấy đang bận rộn lắm, vừa công lược xong thái tử nước Tần, giờ lại đi cứu rỗi công tử nước Sở đáng thương…】 【Nhưng đáng sợ nhất là anh trai con! Mau nhìn xem anh ta đang làm gì… Úi, xin lỗi đã làm phiền, anh ta đang độ kiếp giữa tia chớp khổng lồ!】 Tôi: ??? Tôi: …
Đá Tra Nam Ra Chuồng Gà Bạn trai đề nghị sống kiểu chia đều chi phí (AA), việc nhà cũng chia đều, tôi vui vẻ đồng ý. Nhưng đến ngày nhận lương, anh ấy lại bảo tôi nợ 3 nghìn tệ. Anh ấy nghiêm túc nói: “Lương anh mỗi tháng 6 nghìn, lương em mỗi tháng 12 nghìn, cộng lại là 18 nghìn, chia đều AA mỗi người 9 nghìn, nên em phải đưa anh 3 nghìn.”