Vả Mặt

Ngày Gió Ngừng Thổi

Ngày Gió Ngừng Thổi Ngày biết mình bị chẩn đoán ung thư dạ dày, tôi cầm que thử thai trong tay, ngồi thẫn thờ bên ngoài bệnh viện rất lâu. Điện thoại rung lên, là Giang Trì – người yêu 8 năm của tôi. “Lê Lê, chuyện đăng ký kết hôn… anh có thể suy nghĩ thêm được không?” “Được thôi.” “Không phải là anh không muốn cưới em…” Có vẻ như không ngờ tôi lại trả lời dứt khoát như vậy, Giang Trì sững sờ, nói thêm tối nay anh sẽ không về ăn cơm, rồi nhanh chóng cúp máy.

Cố Tiểu Tiểu

Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật Trước khi thi đại học, tôi tình cờ nghe được thiên kim giả thương lượng với bố mẹ, muốn c//ướp đi danh ngạch cử đi học của tôi. Tôi lập tức buông thả. Đi học không nghe giảng, đến trường thi tôi ngủ, thi toán tôi học tiếng Anh, thi tiếng Anh tôi học “Mãn Giang Hồng”. Người người đều nói tôi đã hết thuốc chữa, kết quả sau khi có điểm thi tốt nghiệp trung học, tôi một đêm nổi tiếng. “Ôi trời! Trong số những Trạng nguyên của các tỉnh trong cả nước, người dốc lòng nhất lại là cô ấy!”

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi Kế hoạch thất bại, tôi đã chết. Nhưng bố mẹ đều thiên vị đứa con nuôi thiên kim giả, từng người đều cho rằng tôi đang ghen tị vì cô ta giành được sự chú ý của bọn họ. Sau đó, hệ thống được cập nhật, nó trở nên rất hung dữ. Lúc thiên kim giả phát điên với tôi. Hệ thống ra lệnh cho tôi đi đánh người. [Đi! Tát cô ta hai cái! Cái thứ giả mạo này xứng đếch gì.]  

Truyện Cổ Tích Của Thiên Kim Giả

Truyện Cổ Tích Của Thiên Kim Giả Tôi đã trở thành người thực vật, trước khi nh//ảy l//ầu, tôi từng là một thiên kim giả. Vốn dĩ tôi từng là một thiên kim được mọi người vây quanh như muôn sao vây quanh trăng nhưng sau khi thiên kim thật xuất hiện, tôi lập tức biến thành một con tu hú chiếm tổ chim khách. Ba tôi đề phòng tôi chiếm đoạt gia sản, mẹ thì đuổi tôi ra khỏi nhà, anh trai mắng tôi là kẻ tr//ộm, còn vị hôn phu thì lập tức hủy hôn. Tôi, tội nghiệt sâu nặng, tội ác đầy mình, ngoài trả giá bằng m//ạng sống thì không còn cách nào bù đắp được. Nhưng dù tôi đã nh//ảy l//ầu cũng không thể nhảy cho dứt khoát, chỉ có thể trở thành một người thực vật. Tôi nằm trên giường, sống không bằng chet, khi thần trí của tôi vẫn còn tỉnh táo thì nghe thấy tiếng những người thân trước kia của mình khóc lóc: “Tư Tư, con mau tỉnh lại đi, chúng ta đã trách lầm con rồi…” Nhưng họ không biết rằng tôi không thể tỉnh lại nữa rồi. Một người đã từ bỏ mọi ý chí sống thì làm sao còn có thể tỉnh dậy được nữa.

Bạn Cùng Phòng Hám Danh

Bạn Cùng Phòng Hám Danh Bạn cùng phòng tổ chức tiệc sinh nhật tại khách sạn năm sao thuộc gia đình tôi. Nhưng cô ta chê tôi nghèo, không mời tôi, thậm chí còn công khai mối quan hệ với bạn trai tôi vào đúng ngày đó. Tình cờ gặp cô ta ở khách sạn, cô ta khoác tay bạn trai tôi, nói một cách mỉa mai: “Sao thế, tôi còn chẳng mời ai kia, mà cô ta vẫn dày mặt chạy đến đây?” Không ngờ, người anh giàu có mà cô ta thường hay khoe chạy tới, cung kính nói với tôi: “Sao cô cũng đến đây?” Tình huống bỗng trở nên vô cùng ngượng ngùng.

Bằng Cấp Không Là Tất Cả

Bằng Cấp Không Là Tất Cả Tân giám đốc coi thường bằng cấp của tôi, ngày đầu nhậm chức đã bảo tôi cút đi. Trước khi rời đi, tôi muốn sửa lỗi hệ thống, nhưng lại bị vu khống là ăn cắp mã nguồn. “Một kẻ tốt nghiệp đại học hạng hai thì có năng lực gì?” Sau đó, hệ thống liên tục lộ lỗ hổng, gây ra hàng loạt phản ứng dây chuyền, khiến mảng kinh doanh xe thông minh chuẩn bị bao năm rơi vào cảnh nguy hiểm. Giám đốc vội vàng mời tôi quay lại dập lửa. Lúc đó, dòng xe năng lượng mới do công ty mới của tôi tự nghiên cứu phát triển đã đạt hơn trăm ngàn đơn đặt hàng trong ngày đầu ra mắt. Tôi bận rộn cùng sếp tham gia lễ bàn giao lô xe đầu tiên. Một cái liếc mắt cũng chẳng buồn dành cho hắn.

Mẹ Kế

Mẹ Kế Ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ kế. Ngay ngày đầu tiên bà ấy bước vào cửa — đã đưa tôi vào bệnh viện. “Bác sĩ, con bé bị vấn đề về tiêu hoá, phải điều chỉnh thế nào ạ?” Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng lòng của bà ấy và… hệ thống. 【Ký chủ à, nữ chính ợ sữa là một thiết lập cực kỳ đáng yêu trong hình tượng cô vợ nhỏ!】 【Tôi chỉ biết đó là bệnh, phải chữa.】 Tôi hoàn toàn không hiểu “cô vợ nhỏ” là gì. Cho đến sau này. Tôi gặp được nam chính định mệnh của đời mình. Anh ta ném cho tôi một tấm thẻ, giọng điệu bá đạo và đầy áp chế: “Làm người phụ nữ của tôi.” Tôi khịt mũi cười lạnh. “Bao nhiêu số 0? khẩu khí lớn thế cơ à?”

Trong Tôi Có Một Nhân Cách Khác

Trong Tôi Có Một Nhân Cách Khác Ngày Phó Thừa Bật nói lời chia tay với tôi, tôi gặp tai nạn xe hơi. Tôi không chết. Người chết, là tính cách trong tôi – người từng yêu anh ấy tha thiết.

Thanh Cao Tuyệt Lộ

Thanh Cao Tuyệt Lộ Nữ nhi thanh cao, không dính khói lửa trần gian. Nha hoàn đánh cắp trang sức của nàng, ta thay nàng ra mặt, lại dạy nàng cách làm thế nào để lập uy trước hạ nhân. Nàng lại quay đầu đưa thuốc cho nha hoàn, nói rằng ta góa phụ đã nhiều năm, tính tình cổ quái, bảo nha hoàn đừng chấp nhặt. Bà mẫu khinh thường nàng vì là nữ tử, muốn đem gia sản chia cho chất tử, ta kiên quyết tranh luận, giành lợi ích cho nàng. Nàng khoác trên mình gấm vóc lụa là, quỳ trước mặt bà mẫu, nói ta quá coi trọng tài sản, không màng tình thân. Ta ép dưỡng nữ tránh xa đám lưu manh côn đồ để giữ gìn thanh danh, thậm chí còn hao tâm tổn trí, gả nàng vào Hầu phủ làm chính thất, bảo vệ nàng cả đời. Ai ngờ việc đầu tiên nàng làm sau khi bước chân vào Hầu phủ lại là vu oan cho ta cùng hạ nhân tư thông, cuối cùng ta bị dìm lồng heo. Một lần nữa mở mắt, trở về ngày dưỡng nữ nói với ta rằng nha hoàn đánh cắp trang sức của nàng. Ta nắm lấy tay nha hoàn: “Đừng chấp nhặt với chủ tử của ngươi, nàng chỉ là dưỡng nữ, trong lòng tự ti. Nếu không nhờ có ta, bây giờ nàng còn chẳng bằng ngươi đâu.” Đời này làm lại từ đầu, đi con đường thanh cao, để dưỡng nữ thanh cao ấy không còn đường thoát!

Trùng Sinh Chàng Đã Thay Lòng Đổi Dạ

Trùng Sinh Chàng Đã Thay Lòng Đổi Dạ Kiếp trước, ta vì phu quân mà bỏ mạng, hắn đau lòng tột độ, cầu xin thần linh cho ta chuyển thế, nói rằng kiếp này không thể thiếu ta, chỉ chờ ta lớn sẽ cưới ta. Kết quả lại yêu thứ tỷ yểu điệu mềm mại. Lúc ta rơi xuống nước, hắn cởi y phục của ta để đưa cho nàng ta: “A Nặc, muội còn nhỏ, thấy cũng chẳng sao.” Gặp nguy hiểm, hắn bảo vệ thứ tỷ một cước đá ta ra khỏi xe ngựa: “A Nặc, muội còn nhỏ, bọn sơn tặc chắc chắn sẽ không làm khó.” Sau đó, khi thứ tỷ hủy dung của ta, hắn nói ta đã thay đổi, liền lạnh lùng nhìn ta bị đói khát hành hạ đến chết. Kiếp này sống lại, lần này, ta ngay lập tức lẳng lặng trở về ngoại tổ gia. Năm mười sáu tuổi, phu quân kiếp trước dẫn thứ tỷ nay đã phú quý gặp lại ta trong lễ hội Nguyên Tiêu. Hắn si ngốc nhìn ta: “…Ngươi, ngươi có phải là nữ tử trong mộng của ta?” Ta cười nhạo một tiếng, đứng bên cạnh thanh mai trúc mã tuấn tú, cao ráo: “Biết tự trọng chút đi, ngươi suýt đã lớn bằng phụ thân ta rồi —— “

Người mẹ Thánh Mẫu

Người mẹ Thánh Mẫu Mẹ tôi là một thánh mẫu. Bà ấy thánh mẫu với người khác, nhưng lại là một kẻ keo kiệt đối với chúng tôi. Anh họ tôi lấy vợ mà không có nhà tân hôn. Bà ấy liền ký tên chuyển nhượng căn nhà của chúng tôi cho anh họ, khiến cả nhà tôi phải ngủ trong một căn nhà cũ kỹ dột nát. Mẹ tôi nói rằng ai cũng sẽ gặp khó khăn. Nếu hiện tại chúng ta luôn giúp đỡ người khác thì trong tương lai chúng ta cũng sẽ được người khác sẽ giúp đỡ. Em họ tôi không có tiền đi học nên mẹ bắt tôi phải bỏ học, đi làm trong nhà máy để kiếm tiền học phí cho em họ. Mẹ tôi nói điều này là để tôi hòa nhập xã hội sớm và học hỏi thêm kinh nghiệm xã hội. Sau này, khi em họ tôi đi học, kiếm được nhiều tiền, em ấy nhất định sẽ báo đáp tôi. Nhưng cho đến khi em họ tôi sinh được ba đứa con, còn tôi thì bị nó đ ẩy trên cầu thang xuống rồi chet, bà ấy vẫn chưa nhận được cái gọi là báo đáp của mình.

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.

Sau Khi Sống Lại Ta Quyết Định Buông Thả Bản Thân

Sau Khi Sống Lại Ta Quyết Định Buông Thả Bản Thân Kiếp trước ta chết một cách tủi nhục, sau khi sống lại ta quyết định buông thả bản thân, cái gì phu quân hài tử, đều đi gặp quỷ hết đi! Đời trước ta sống trong uất ức, chết cũng thật uất ức. Phu quân mà ta một lòng ái mộ ghét bỏ ta, ném ta vào Phật đường, không cho cơm nước, cũng không cho phép ta ngủ, muốn ta sống sờ sờ chịu chết. Hài tử mà ta vất vả nuôi lớn trở mặt không nhận ta, chỉ đợi ta chết để mẹ ruột của hắn thay ta làm chính thất. Trước khi ta chết, thân thể gầy gò như que củi, thậm chí ta phải cắn đầu ngón tay uống máu để giải cơn khát. Ta cứ ngỡ cái chết là sự giải thoát. Nhưng nào ngờ thứ nữ mà ta thật lòng thương yêu, sau khi ta chết còn đứng trước quan tài mà mắng ta chết thật tốt. Đời này ta sống lại, quyết định buông bỏ tất cả. Cái gì phu quân, hài tử, phụ đạo; Cái gì lấy phu làm trời, lấy tử làm trục. Đi chết đi! Ai yêu ai thì cứ mặc!

Nam Phụ Thâm Tình Trọng Sinh

Nam Phụ Thâm Tình Trọng Sinh Sau hai mươi năm xuyên qua truyện ngược, ta mới biết phu quân của ta, Bùi Độ, là người được trùng sinh. Mỗi lần gặp gỡ sau khi xuyên đến, đều là do hắn tỉ mỉ tính toán, bởi vì ở kiếp trước cùng thời không, ta đã nhiều lần hãm hại nữ chính. Thậm chí cưới ta, cũng là Bùi Độ muốn ngăn ta gả cho nam chính, để thành toàn cho nam nữ chủ. Chỉ vì thân phận ban đầu của ta là nữ phụ độc ác đáng ghét, là chướng ngại vật trên con đường hạnh phúc của nam nữ chủ. Nhưng đó không phải là ta, ta cùng nữ chính đã trở thành bạn thân không chuyện gì không nói, đối với nam chính thì tránh xa, cuối cùng gả cho nam phụ si tình nhất trong truyện. Nhưng những điều trước đó đều là thật, còn câu cuối cùng chỉ là ta tưởng tượng. Bùi Độ si tình, nhưng ta lại quên mất rằng đối tượng si tình trong thiết lập nhân vật của hắn lại không phải là ta. Ngày ta nhìn thấy nhật ký Bùi Độ giấu trong ngự thư phòng, ta đã xuất cung tìm nữ chính. Bùi Độ biết được, vội vã đuổi đến, rút kiếm thẳng về phía bóng lưng ta. Mũi kiếm từ sau gáy đâm tới, lạnh như băng, áp sát mạch đập, bên tai là giọng nói lạnh lùng của hắn: “Đứng lại, đừng đến gần nàng.” Hóa ra, Bùi Độ luôn ôn nhu cũng có thể tuyệt tình như vậy.     Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng

Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng   Mẹ chồng tôi phải làm phẫu thuật, chồng tôi nhất quyết muốn tôi làm bác sĩ chính cho ca này. Tôi đồng ý. Trong khoảnh khắc quan trọng của ca mổ, tôi bất ngờ bị dị ứng, không thể thở được. Mẹ chồng qua đời trên bàn mổ. Cuối cùng, ca phẫu thuật bị kết luận là một tai nạn y khoa nghiêm trọng, tôi bị tước giấy phép hành nghề. Chồng tôi khởi tố ly hôn, yêu cầu tôi ra đi tay trắng. Tại lễ tang của mẹ chồng, anh ta công khai buộc tội tôi. Anh nói rằng từ trước đến nay tôi không vừa mắt với mẹ chồng, ám chỉ việc tôi bị dị ứng là tự dàn dựng, mục đích là để hại chết bà. Cư dân mạng cho rằng tôi cố tình giết người, chứ không phải bị dị ứng ngoài ý muốn như báo cáo chính thức. Tôi trở thành một người con dâu ác độc, bác sĩ bất lương, thậm chí là kẻ sát nhân trong lời mắng chửi của cư dân mạng. Tuyệt vọng, tôi nhảy từ tầng chín xuống. Đến chết, tôi vẫn không hiểu, vốn dĩ tôi chưa từng bị dị ứng, rốt cuộc đã ăn phải thứ gì. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày mẹ chồng làm phẫu thuật.

Hai Kiếp Sương Giá

Hai Kiếp Sương Giá Cha ta là thủ phủ* ỷ vào việc mình có chút tiền, ép buộc Tiêu Kính Đường cưới kẻ ngu là ta làm vợ. *nhà giàu nhất; nhà giàu số một。 Tiêu Kính Đường cho rằng người mình cưới là muội muội tài danh kia của ta, nên vui vẻ đồng ý. Đêm tân hôn, người mà hắn nhìn thấy là ta, ngay tại chỗ phẩy tay áo tức giận bỏ đi. Về sau, hắn chiếm được đế vị, quân lâm thiên hạ, giết sạch cả nhà Thẩm gia của ta. Ta nghe được tin này, liền lặng lẽ uống Hạc Đỉnh Hồng. Nghe nói cha và di nương của ta đều bị chặt đầu, ta sợ đau, cũng không nhọc đến hắn động thủ. Sống lại một đời, ta quay đầu gả cho con nuôi của cha ta.

Cuốn Sổ Đòi Mạng

Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.

Tạ Triều Triều

Tạ Triều Triều Ta là trưởng nữ của Tấn vương, nhưng từ nhỏ đã lớn lên ở chốn thôn quê. Phủ Tề quốc công chê ta quê mùa, muốn hủy hoại danh tiếng của ta để hủy bỏ hôn ước. Trong buổi Thượng Lâm yến, phủ Quốc công dẫn người đến bắt gian. Trên giường ta, tiểu thế tử của Trấn Nam vương – Triệu Tử Quý – mặt đỏ bừng, bẽn lẽn nắm chặt góc chăn: “A tỷ, ta vừa ngất đi, quần vẫn còn nguyên, ta còn chưa kịp làm gì mà—” Lão thái quân phủ Quốc công cười lạnh, lớn tiếng nói: “Nam nữ bảy tuổi không được ngồi chung bàn, vậy mà cô nam quả nữ lại áo quần xộc xệch, ở chung một phòng, chẳng lẽ không phải là chuyện ô uế?” Mọi người trong bữa tiệc nghe vậy đều biến sắc. Ngay khi lão thái quân đang đắc ý vì nghĩ rằng đã hủy hoại thanh danh của ta, bà ta liền bị cả đám người xông vào đánh cho một trận tơi bời. Bà ta đâu biết rằng, tiểu thế tử Trấn Nam vương – Triệu Tử Quý – gần như là do ta nuôi lớn. Không chỉ có hắn, mà trong giới quyền quý bậc nhất kinh thành, ít nhất một nửa số con cháu thế gia cũng đều như vậy. Nếu từ bảy tuổi trở đi, chỉ cần nam nữ ở chung một phòng là không còn trong sạch nữa, thì e rằng… một nửa đám con cháu quyền quý trong kinh thành này đều chẳng còn trong sạch nữa rồi!