Vả Mặt
Tiền Nào Của Cô? Đang ăn cơm tất niên thì chị dâu bỗng nhiên bật khóc. Chị nói thương em trai bên nhà mẹ đẻ còn đang ở quê, sống trong căn nhà rách nát, Tết nhất cũng chẳng có nổi vài món ngon mà ăn. Sau đó chị quay sang nhìn tôi: “Diêu Diêu, em rộng lượng một chút, mua cho em trai chị một căn nhà đi! Em chẳng phải đang mở công ty sao?” Cả nhà cứ tưởng chị uống say nói bậy. Ai ngờ mùng 3 Tết, chị lại dẫn em trai và nguyên nhà mẹ đẻ tới. Nói là muốn tôi dẫn họ đi xem nhà. “Tiền của em là tiền của nhà, mà tiền của nhà cũng là tiền của chị. Chị lấy tiền của mình để mua nhà cho em trai thì có gì sai?” Tôi cười, “Thế à? Chị thử lấy xem? Lấy nhiểu một chút nhé.”
Có Thù Phải Báo Bạch nguyệt quang của chồng tôi đột nhiên phát bệnh trầm cảm và nhảy lầu. Trong cơn thịnh nộ, anh ta đưa tôi người đang mang thai tám tháng đến trước một chiếc máy nhảy lầu và ra lệnh cho thuộc hạ trói chặt tôi lên đó. “Nếu không phải do cô cố tình kích động Tiểu Lê, sao cô ấy lại phát bệnh trầm cảm mà nhảy lầu?” Tôi mắc chứng sợ độ cao, nước mắt giàn giụa nhận sai, cầu xin anh ta tha thứ, đồng thời hứa sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Tô Lê nữa. Nhưng anh ta chỉ lạnh lùng lắc đầu. “Thư Uyển, vì đứa bé, tôi sẽ không ly hôn với cô.” “Nhưng nỗi đau cô gây ra cho Tiểu Lê, tôi muốn cô trả lại gấp trăm, gấp nghìn lần!” Anh ta ra lệnh cài đặt thời gian vận hành của máy trong một giờ, sau đó quay lưng bỏ đi. Khi máy không ngừng nâng lên, tôi sợ hãi đến mức giãy giụa, gào khóc thảm thiết. Khoảnh khắc cơ thể mất trọng lực, một dòng chất lỏng nóng hổi trào ra khỏi cơ thể tôi. Ba ngày sau, anh ta mới nhớ ra tôi vẫn còn bị treo lơ lửng trên chiếc máy nhảy lầu. “Thư Uyển, Tiểu Lê không sao rồi. Chỉ cần bây giờ cô quỳ xuống xin lỗi cô ấy, tôi sẽ thả cô xuống.” Anh ta không biết rằng, trên chiếc máy nhảy lầu đó, máu đã chảy thành sông từ lâu. Đứa con mà anh ta từng mong chờ cũng đã bị hất ra ngoài, hóa thành một vũng thịt nát…
Chồng Tôi Cứng Lắm Con nhỏ trà xanh nhặt được món quà mà chồng tôi định tặng, rồi đăng lên mạng khoe mẽ: “Cảm ơn anh Quý đã chọn sợi dây chuyền này, em thích lắm, yêu anh~” Chồng tôi lập tức báo công an.
Người Chồng Giữ Mình Vì Tình Yêu Ngày nhận được chẩn đoán bệnh của chồng, anh đột nhiên lắp một chiếc camera trong phòng ngủ chính. Đêm đó, tôi thấy anh gọi điện thề thốt: “Tôi sẽ không động vào cô ấy nữa, tài khoản và mật khẩu tôi đã gửi hết cho em, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào.” “Tôi quyết định, sẽ giữ mình vì tình yêu.” Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đầy cảm xúc của anh ta, tôi lặng lẽ nhét tờ chẩn đoán vào máy hủy giấy. Giữ mình vì tình yêu… Ừ, vậy thì giữ cả đời đi.
Chiến Lược Cho Nhân Vật Phản Diện Sau khi công lược nhân vật phản diện thất bại, tôi giả chết và chạy trốn. Suốt bảy năm qua, Tạ Tề Yến chưa bao giờ động lòng với tôi. Cuối cùng, tôi cũng bỏ cuộc và quay về thế giới khác. Nhưng khi đối tượng công lược mới xuất hiện, tôi phát hiện đó vẫn là Tạ Tề Yến. Tôi hoảng hốt hỏi: “Làm sao cậu tìm được nơi này?” Tạ Tề Yến cúi đầu, hôn nhẹ bàn tay đang cứng ngắc của tôi, nở một nụ cười dịu dàng: “Chị nói tôi là chó điên mà, đương nhiên tôi phải ngửi mùi và tìm đến rồi, bảo bối.”
Bị Tâm Thần Cũng Thật Sảng Khoái Trên tàu điện ngầm, gã đàn ông lặng lẽ kéo khóa quần ngay trước mặt tôi. “Hàng ngon thế này chắc cô em chưa thấy bao giờ đúng không?” Tôi liếc mắt nhìn một cái. “Đúng là chưa bao giờ thấy con hàng nào… nhỏ đến vậy.” Mặt hắn lập tức biến sắc, như thể bị chọc trúng điểm yếu. Hắn điên tiết, vung tay tát tôi một cái nổ đom đóm mắt. Tuyệt vời! Đây tính là phòng vệ chính đáng rồi nhỉ? Tôi có thể tiễn hắn lên đường luôn không?
Lời Hứa Hóa Hư Vô Kết hôn 5 năm, tôi và Thẩm Tự Bạch vẫn chưa có con. Sau này, chúng tôi làm thụ tinh ống nghiệm suốt 3 năm. Cuối cùng, đến năm thứ 8, tôi mang thai đôi thành công. Thế nhưng khi thai được hơn 4 tháng, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa anh ta và bạn. “Cậu bị tinh trùng yếu, người ta hứa hẹn thời gian 3 năm, làm tới bảy tám lần thụ tinh, nhìn mà già đi cả chục tuổi. Thế mà cậu lại lén chuyển phần lớn tài sản trong hôn nhân sang tên tiểu tam, có phải quá độc ác rồi không?” Thẩm Tự Bạch chỉ nhướng mày, mặt không đổi sắc. “Nếu không vì thấy cô bé kia phải làm thụ tinh thì tội nghiệp, tôi đã ly hôn với cô ấy từ năm ngoái rồi.” “Cậu chưa thấy vợ tôi bây giờ đâu, cởi đồ ra là một đống thịt, mặt đầy tàn nhang vì bầu bí, nhìn mà muốn nôn.” Tôi cúi đầu nhìn tờ kết quả siêu âm đang cầm trong tay, sau đó xoay người, đến bệnh viện đặt lịch p/h/á t/h/a/i.
Năm thứ ba sau khi chia tay với Hạ Tô Nguyên, tôi tình cờ gặp lại hắn ở bệnh viện. Tôi ăn mặc xuề xòa, bụng bầu lùm lùm, miệng còn đang gặm móng gà muối mua ngoài quán. Hắn thì chỉnh tề, bên cạnh là vị hôn thê vừa mới đính hôn. Ánh mắt hắn dừng lại trên bụng tôi, đồng tử khẽ co lại, giọng cười khẩy: “Lâm Cửu Nhi, rời khỏi tôi rồi, cô thảm hại thế này sao.” “Đừng nói đứa bé là của tôi nhé.” Tôi cau mày: “Anh bị điên à? Mình chia tay ba năm rồi đấy.” Khám thai xong, tôi định lái chiếc xe máy điện nhỏ về nhà thì bị một chiếc Maybach chặn ngang đường. Kính xe hạ xuống, lộ ra gương mặt của Hạ Tô Nguyên. Hắn nhìn tôi đầy khinh miệt: “Trước kia chẳng phải chê tôi nghèo à? Chồng cô đến cái xe cũng không mua nổi sao? Đi lại thế này chẳng phải quá bất tiện à.”
Bạn Gái Của Con Trai Tôi Chồng tôi nhận được tiền thưởng cuối năm hàng trăm triệu tệ. Tôi đã lấy hơn một trăm nghìn tệ để làm đẹp. Đúng lúc đó, con trai tôi dẫn bạn gái về nhà chơi. Cô bạn gái vừa gặp tôi đã tức giận. Thậm chí còn không thèm ăn cơm, đập cửa bỏ đi. Con trai tôi dỗ dành mãi cũng không được. Bạn gái nó nói: “Mẹ anh quá phung phí, bà ấy đã tiêu hết tiền của em rồi.” Tôi sửng sốt, cười và vỗ vai con trai: “Con đừng lo, bạn gái chỉ là bạn gái thôi, còn cách xa việc trở thành con dâu lắm!”
Lòng Đa Nghi Của Đế Vương Vào năm thứ mười sau khi mẹ ta xuyên không đến đây, phụ hoàng đã thay lòng đổi dạ. Hắn từng khen mẹ ta có tư tưởng mới lạ “Mọi người đều bình đẳng”, giờ lại thành “Yêu ngôn hoặc chúng.” Hắn từng hứa với mẹ ta chỉ có một vợ một chồng nhưng đêm nào cũng có người mới được khiêng vào Dưỡng Tâm điện. Sau đó, để được trở về nhà, mẹ đã nghĩ đủ mọi cách. Có lúc mẹ cố tình ngâm mình trong hồ ở ngự hoa viên, có lúc chạy lên Lâu Tẩy Tinh nhảy xuống. Nhưng mẹ không về được nhà. Bởi vì mẹ đã ngã hỏng đầu rồi. Lần này, mẹ nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mất phụ hoàng.
Mẹ Con Tôi Cùng Trọng Sinh Người chồng sống cùng tôi 20 năm, đã bao nuôi nhân tình bên ngoài suốt 15 năm. Để ép tôi nhường chỗ, mỗi tháng hắn chỉ đưa tôi đúng 1.000 tệ (~3.5tr) sinh hoạt phí. Tôi không chịu thua, một mình nuôi hai đứa con trai trưởng thành, cuối cùng lại ch .t vì kiệt sức. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày hai vợ chồng lần đầu cãi nhau vì chuyện ly hôn. Hai đứa con trai khi ấy chủ động đòi theo cha. Tôi hiểu rồi, bọn nó cũng trọng sinh.
Nhạ Bạch Ta, trưởng nữ của Lễ Bộ Thị Lang, họ Thôi tên Âm, từ nhỏ lớn lên tại nhà ngoại. Năm mười bảy tuổi, bọn họ mới đón ta hồi kinh, ai nấy đều vẻ mặt hiền từ, nhân hậu. Nhưng sau lưng, tổ mẫu lạnh nhạt, phụ thân chán ghét, kế mẫu Tô thị thì miệng nam mô bụng bồ dao găm. Huynh trưởng cùng mẹ cùng cha với ta thì lạnh lùng cảnh cáo: “Thôi Âm, muội phải biết an phận thủ thường, nếu không, ta tuyệt đối sẽ không tha cho muội.” Tiểu muội cùng cha khác mẹ thì ngây thơ hoạt bát, cười nói dịu dàng: “Tỷ tỷ lớn lên ở nông trang quê mùa, y phục trên người đều lỗi thời cả rồi. Muội có mấy bộ không mặc nữa, tỷ cứ lấy mà dùng.” Bọn họ còn định gả ta cho công tử phủ Quận Công, kẻ từng đánh ch//ết chính thê của mình, làm kế thất. …… Trước khi vào kinh, ta vốn đã tính sẵn chuyện treo cổ tự tận. Chỉ là, tiểu tỳ Hoè Hoa đã liều mạng ôm lấy chân ta khóc lóc cầu xin— “Tiểu thư! Tiểu thư đừng chết mà! Người nhà họ Thôi ở kinh thành đã cho người tới đón, chúng ta vào kinh tìm niềm vui đi!” Ta bệnh rồi, mắc chứng cuồng loạn, đối với nhân sinh chẳng có chút gì gọi là hứng thú. Khi phát bệnh, chỉ có giết người mới khiến ta cảm thấy khoái lạc. Vậy thì… hy vọng bọn họ có thể mang lại niềm vui cho ta.
Mang theo hệ thống của cậu cút đi! Người bạn thân nhất của tôi bị ràng buộc với hệ thống, có thể hút vận may của người khác. Tôi nghe thấy tiếng âm thanh của hệ thống vang lên, lập tức thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng bỏ chạy. Bởi vì tôi đã được tái sinh rồi nên biết rằng người đầu tiên cậu ta muốn hấp thụ vận may chính là tôi. Thế là tôi chạy, còn cậu ta đuổi theo. Tôi lại tiếp tục chạy khiến cậu ta triệt để sụp đổ luôn rồi! Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu Cuối những năm 70, đợt cuối cùng thanh niên trí thức phải về nông thôn, nhà tôi chỉ được để lại một đứa con ở thành phố.Mẹ nói:“Em con từ nhỏ ốm yếu, lại xinh xắn hơn, ở lại thành phố sẽ an toàn hơn.”Tôi vừa định gật đầu đồng ý, thì em gái đã quỳ rầm xuống trước mặt mẹ:“Chị học giỏi, ở lại thành phố sẽ có ích hơn! Để con đi về quê!”Nó kiên quyết như thế, mẹ tôi cũng không ép được, đành nghe theo.Lúc bước lên tàu, em gái quay đầu nhìn tôi, nở nụ cười đầy ẩn ý:“Chị à, kiếp này, em cũng sẽ trở thành vợ của chủ tịch tập đoàn.”Lúc đó tôi đã biết, nó cũng trọng sinh rồi.Chỉ là… không biết nó có dám ch.ặt một ngón tay của mình hay không.
Xuyên Không Làm Tiểu Phú Bà Tôi xuyên thành nữ nhi của một thương gia nghèo rớt mồng tơi không có gì ngoài tiền. Không có kịch bản được cưng chiều, cũng không có hệ thống bảo vệ. Nhưng điều đó có liên quan gì chứ? Không có hào quang nhân vật chính, tôi vẫn có thể khiến mọi người phải kinh ngạc. Khi bà mẫu và phu quân trước mặt mọi người trách móc tôi ba năm không sinh được con, muốn đuổi tôi ra khỏi phủ để chiếm đoạt của hồi môn, tôi thuận thế quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết: “Phu quân chàng… chàng… nhiều năm không “cứng” được, thuốc thang cũng không chữa được, từ khi thành thân đến nay, con dâu vẫn còn trong trắng, làm sao có thể mang thai được?” Tới đi, cùng nhau tổn thương đi! Chứng minh chuyện này, giờ đến lượt vị phu quân tốt của tôi ra tay rồi. …
Chước Như Sau khi bị cha mẹ bán đi, ta theo hầu công chúa. Nàng đến từ một thế giới khác, lòng mang cả thiên cả, nói rằng muốn dẫn ta đến Đại Đồng, sáng lập một đất nước không còn thiếu ăn thiếu mặc. Nhưng không ngờ, khi ta hoàn thành nhiệm vụ trở về triều, công chúa lại đưa cho ta một chén rượu độc. Nàng ta phong bế nội lực của ta, để thuộc hạ hủy đi đan điền của ta. Sau đó, nàng ta nổi lửa, thiêu rụi tất cả. Ta vật vã trong biển lửa, đau đớn khôn cùng. Trong mắt nàng ta, chỉ còn có tình lang kia mà thôi.
Giao Nhân Người hầu dâng lên một giao nhân, nói rằng loài này có thể khóc ra ngọc trai. Ta cầm roi ngựa đặt lên cằm hắn, ánh mắt đối diện với một khuôn mặt đầy ngạo mạn và cố chấp. “Ngươi đừng mơ lấy được nước mắt của ta.” “Ồ? Thật vậy sao?” Sau một trận roi phạt, trên thân thể trắng nõn của hắn xuất hiện vô số dấu vết đỏ. Ta ra tay rất có chừng mực, không làm rách da hay chảy máu, chỉ khiến da thịt sưng đỏ. Thân thể cơ bắp săn chắc như ngọc, những vết đỏ như nứt vỡ, đẹp đến lạ kỳ. Hắn cắn răng chịu đựng, quả thật không rơi một giọt nước mắt nào. Sau đó, ta dùng tay dò vào nơi dưới lớp vảy cá của hắn, một chỗ nhạy cảm, nóng bỏng và ẩm ướt không thể không mở ra, để ta thăm dò. “Đừng… xin ngươi…” Chớp mắt, những giọt lệ như mưa, rơi xuống không ngừng.
Hoán Mệnh Bạn cùng phòng là nữ chính tiểu thuyết, bình thường, giàu có, khỏe mạnh. Tôi là bạch nguyệt quang của nam chính, xinh đẹp, nghèo khó, đoản mệnh. Sau khi kết nối với hệ thống trao đổi, bạn cùng phòng chọn đổi cuộc đời với tôi. “Lần này, A Ngôn sẽ yêu tôi trước.” Nhìn gương mặt xinh đẹp nhợt nhạt của cô ấy, tôi từ từ bật cười. Cô ấy hoàn toàn không biết, tôi đã ghen tị với cuộc sống của cô ấy từ rất lâu rồi.
Dao Nương Phụ thân ta là Ngự sử đương triều, coi trọng thanh danh của mình nhất, mà ta là phụ thân ta cùng kỹ nữ thanh lâu sinh ra, cho nên ta cùng mẫu thân là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời phụ thân ta, hận không thể diệt trừ càng sớm càng tốt.
Thời Nghi Đúng vào nhiều năm sau, lúc Kiều U mang khuôn mặt có ba phần giống tôi xuất hiện bên cạnh chồng tôi. Tôi đã biết. Đứa con gái của con giáp thứ mười ba năm đó, định dùng thủ đoạn khi ấy của mẹ ả, đối phó với tôi. Nhưng sao tôi có thể để ả như ý cho được. Cùng ngày hôm ấy, tôi bỏ lại cho Thẩm Lương Châu một tờ giấy ly hôn, yêu cầu phân nửa tài sản, rời sân trước hạn. Không chơi nữa.