Vả Mặt

Đồ Giả Mạo Buồn Cười

Đồ Giả Mạo Buồn Cười Bố tôi tặng tôi một căn biệt thự lớn. Tôi thấy nó quá xa hoa, sợ sẽ ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần học đường giản dị mộc mạc của mình, nên sau khi ghé qua một lần, tôi bỏ mặc luôn. Một tháng sau, câu lạc bộ trường có một em khóa dưới gia nhập. Em ấy nói căn biệt thự đó là của em. Còn bảo bố em là người giàu nhất. Nhìn cô em vừa quê mùa vừa xấu xí đó, tôi rơi vào trầm tư.  

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện Vào ngày kỉ niệm tròn bảy năm ngày cưới, trong bảo tàng Tình yêu tan vỡ, tôi nhìn thấy bức ảnh chị kế của chồng. Bên dưới bức ảnh là chữ ký của anh ta: “Xin lỗi em, cả đời này anh chỉ có thể bảo vệ em dưới danh nghĩa người nhà.” Chồng tôi gửi tin nhắn đến: [Chị anh về nước rồi, chúng ta sẽ tổ chức kỷ niệm ngày cưới sau nhé.] Tôi nhìn dòng chữ ấy, chợt nở nụ cười. Cố Thừa Trạch, lúc kết hôn tôi đã nói mình là một người phụ nữ điên, anh thật sự không nên chọc giận tôi.

Thiên Kim Giả Có Hệ Thống Trao Đổi

Thiên Kim Giả Có Hệ Thống Trao Đổi Sau khi được cha mẹ ruột tìm thấy, tôi và thiên kim giả bị ràng buộc vào hệ thống trao đổi. Ngày có kết quả thi đại học, tổng điểm của cô ta là 748. Thiên kim giả kích động đến mức vặn vẹo. “Hàng giả thì sao? Người được ông trời thiên vị không phải chính là tôi sao.” Cô ta nhận được thông báo nhập học của Đại học Bắc Đại, còn tôi vừa vặn được tiến cử vào Đại học Thanh Hoa. Cười chết, điều cô ta không biết là trong lúc đổi điểm, cô ta còn được giao nhiệm vụ công lược tên cặn bã. Ngày đầu tiên đến trường, cô ta liền nghe thấy tiếng hệ thống cảnh báo: [Nhiệm vụ công lược thất bại, vật chủ sắp bị xóa sổ. 】

Tôi Không Làm Cơm Tình Thương Nữa

Tôi Không Làm Cơm Tình Thương Nữa Tôi nấu cơm miễn phí cho các cụ già trong làng đã ba năm nay. Mỗi ngày một bữa tối, có thịt có rau, nhà nào có trẻ nhỏ bị bỏ lại thì tôi sẽ phần thêm một suất. Ba năm qua, chưa từng lấy của họ một xu. Chi phí nấu nướng đều do tôi quay video ngắn, livestream kiếm tiền để trang trải. Hôm đó, như thường lệ, tôi nấu xong nồi giò heo lớn, đợi các cụ đến nhận cơm. Không ngờ lại đợi được ông trưởng thôn mới nhậm chức, dẫn theo một đám người khí thế hừng hực đến trước mặt tôi. “Cô đã quay video người già trong làng suốt ba năm nay để kiếm tiền, vậy số tiền đó lẽ ra phải chia cho cả làng chúng tôi!” Tôi giải thích: “Tôi đâu có không bỏ công sức đâu, ngày nào tôi cũng tự tay nấu cơm, làm đồ ăn ngon cho các cụ mà.” Bọn họ nổi giận: “Trưởng thôn đã nói rồi! Cái kiểu nấu cơm này của cô chỉ là làm bộ tốt bụng, thực chất là để câu view! Tiền cô bỏ túi hết, còn người già trong làng bị quay lên thì không được một đồng nào!” Ngay sau đó, họ đập luôn bộ đồ nấu của tôi, còn vứt nồi giò heo tôi mất ba tiếng để nấu đi. Họ còn tuyên bố: nếu tôi không chia tiền cho dân làng thì không được phép tiếp tục nấu cơm kiếm tiền nữa. Mà cũng tốt thôi, làm ba năm rồi, tôi cũng mệt rồi. Tôi cũng muốn xem vị trưởng thôn mới này sẽ làm cách gì để lo cho các cụ già neo đơn trong làng.

Có Phước Mà Không Biết Hưởng

Có Phước Mà Không Biết Hưởng Tôi lướt trúng tài khoản phụ của chị dâu mình. Lúc này tôi mới phát hiện, hóa ra chị dâu mà bề ngoài luôn dịu dàng ấy, sau lưng lại không ngừng m/ắ/n/g chửi mẹ tôi. “Con m/ẹ chồng đ/ộc ác ăn tôm hùm Úc với cua hoàng đế, lại bắt tôi – đứa đang mang thai – phải ăn sâu!” Ảnh kèm theo lại là hộp đông trùng hạ thảo tôi mua hết hai trăm triệu.

Tiết Kiệm Cho Ai?

Tiết Kiệm Cho Ai? Tôi tìm thấy một cuốn sổ tiết kiệm khổng lồ trong ngăn kéo của mẹ, kẹp bên trong là một tờ giấy ghi: “Gửi con trai yêu quý Hạo Hạo.” Nhưng tôi là con một, suốt 23 năm qua trong nhà chỉ có mình tôi. Phản ứng đầu tiên của tôi là, đây không phải sổ tiết kiệm của nhà mình. Thế nhưng, tên chủ tài khoản lại đúng là tên của mẹ tôi. Khoản tiền gửi đầu tiên là 440 nghìn, trùng khớp với ngày tôi chào đời. Mỗi năm sau đó, đúng cùng một ngày, bà đều gửi một khoản y hệt như vậy vào tài khoản – 440 nghìn. Cho đến bây giờ, tổng số dư đã vượt quá 10 triệu. Tôi không khỏi thấy lạnh sống lưng. Nếu là đột nhiên có một khoản tiền lớn được gửi vào, thì tôi còn có thể tự an ủi rằng có khi họ trúng số.

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối Bị vu oan là tiểu tam mang theo con riêng trèo cao đổi đời. Còn cô ta lại là thiên kim tiểu thư bị đuổi khỏi nhà, sống uất ức đáng thương. Kiếp trước, tôi bị những lời đồn bịa đặt của cô ta khiến bạn học xa lánh, bắt nạt. Cuối cùng bị fan của cô ta t//ạt axit vào mặt rồi ép uống hóa chất đến chết. Còn cô ta lại giả vờ quỳ trước mặt cha mẹ tôi, nói muốn thay tôi báo hiếu. Rồi hiên ngang dọn vào căn nhà của tôi, tiêu xài tiền của tôi, mặc quần áo của tôi đi khoe khoang khắp nơi. Cuối cùng còn nhận danh hiệu “hoa khôi dịu dàng nhân hậu” của trường. Lúc mở mắt ra, tôi thấy cô ta đang quẹt thẻ của tôi, mặc lễ phục của tôi đi chiêu đãi tặng quà. Tôi lập tức gọi báo cảnh sát, tố cáo cô ta trộm tài sản.

Anh Có Nữ Huynh Đệ, Tôi Có Gối Ôm Nam

Anh Có Nữ Huynh Đệ, Tôi Có Gối Ôm Nam “Hôm nay là sinh nhật em mà, đêm nay anh phải là của em chứ?” Mọi người đang ăn cơm thì “nữ huynh đệ” của vị hôn phu tôi bất ngờ thốt ra câu đó. Cô ta nói bằng giọng điệu hết sức bình thản, như thể đang bàn chuyện hôm nay mặc váy màu gì. Chỉ có điều… cô ta nói bằng tiếng Ý. “Nhớ tắm sạch sẽ chờ anh.” Vị hôn phu của tôi – Lê Minh – cũng thản nhiên đáp lại bằng tiếng Ý với giọng điệu vô cùng tự nhiên. Tôi giật mình, đũa rơi xuống đất. Tôi ngước lên, mơ hồ hỏi: “Hai người vừa nói gì vậy? Em chẳng hiểu nổi câu nào.” Không phải vì tôi không hiểu tiếng Ý. Mà là… tôi không dám tin mình đang hiểu đúng ý họ. Có phải tôi đang hiểu… đúng rồi đấy chứ?

Người Phản Bội Trước Là Anh

Người Phản Bội Trước Là Anh Sau khi Tần Mặc ngoại tình, tôi không nhắc đến chuyện ly hôn.Tôi vẫn sống như trước kia, cùng anh ta tiếp tục “mặn nồng” suốt hai năm.Cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai, cuối cùng mới đưa cho anh ta một tờ đơn ly hôn.Tần Mặc về nhà lúc nửa đêm.Anh ta vẫn chỉnh tề trong bộ vest, cà vạt cài ngay ngắn, trông như vừa rời khỏi một cuộc họp quan trọng nào đó.“Vợ yêu, sao còn chưa ngủ?” Anh ta bước đến, nắm lấy tay tôi, lòng bàn tay ấm nóng.“Không phải anh đã nói tăng ca, em không cần đợi sao?”Trên người anh ta phảng phất mùi sữa tắm mát lạnh, như thể cố tình rửa sạch điều gì.Tôi không nhịn được nghĩ: đến cả “tăng ca” cũng phải tắm rửa thay đồ, đúng là người đàn ông theo đuổi sự hoàn hảo.Tôi rút tay về, đưa kết quả kiểm tra thai kỳ đến trước mặt anh.“Tôi mang thai rồi. Mười hai tuần.”Không khí bỗng nhiên đông cứng lại.Cơ thể Tần Mặc rõ ràng cứng đờ.

Cơn Ác Mộng Mang Tên Sinh Sản

Cơn Ác Mộng Mang Tên Sinh Sản Khi mẹ chồng vì muốn bế cháu mà lén chọc thủng hết đống ba/o ca//o s/u trong nhà tôi. Tôi… đã đổi hết. Đầu tiên là đem đổi cho cô con gái lớn của bà, người đang vụng trộm yêu đương với một anh chàng “ngầu lòi”. Rồi lại đổi luôn cho cô em út, người đang chờ chồng già qua đời để hưởng gia sản. Ngày bà hân hoan sắp được làm bà ngoại, tôi lại lặng lẽ đổi đống bao cao su trong ngăn kéo đầu giường của bà. Sau đó không lâu, cô em họ của bà, goá phụ ba mươi tám năm – đột nhiên có bầu. Khi cả nhà chuẩn bị đại loạn, tôi còn bắt gặp cảnh mẹ chồng, người ngủ riêng giường với ba chồng tôi, đang lén xé vụn một tờ giấy kiểm tra thai. Tốt quá rồi. Sinh con tốt đến thế, vậy thì cả nhà cùng đẻ nhé.

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị Em gái tôi thường xuyên khoe khoang về “lợi thế nhan sắc”. Lúc ăn lẩu, để tiết kiệm tiền, nó còn đưa mắt đưa mày quyến rũ ông chủ quán. Tôi bảo làm thế không hay chút nào, nó lại cười nhạo tôi ngốc. Ai ngờ bị bà chủ quán bắt gặp, bà ta lập tức xách nồi lẩu đang sôi ùng ục hắt thẳng qua. Em gái tôi kéo tôi lên làm bia đỡ đạn. Tôi bị bỏng nặng, muốn đến bệnh viện thì ba mẹ lại sợ tốn tiền, chỉ bôi cho tôi mấy thứ thuốc dân gian linh tinh. Vì nhiễm trùng, vết thương mưng mủ, cuối cùng tôi ch.t. Cả nhà thì dựa vào chuyện tôi chết để livestream kể khổ, đổi lấy một căn biệt thự hoành tráng. Mở mắt ra, tôi sống lại vào đúng cái ngày em gái rủ tôi đi ăn lẩu. Lần này, đừng hòng ai sống yên ổn!

Cái Giá Phải Trả

Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.

Chị Chồng – Tổ Trưởng Tổ Drama

Chị Chồng – Tổ Trưởng Tổ Drama Chị chồng giành trước cái tên tôi đặt cho con gái. Tôi đã chọn được một cái tên thật đẹp cho con gái chưa ra đời: Từ Sơ. Sau khi biết được, chị chồng lập tức dùng cái tên đó để đăng ký hộ khẩu cho con gái mình. Còn giả bộ ngọt ngào nói với tôi: “Tên thôi mà, chỉ là một cái ký hiệu, em đặt cái khác là được rồi.” Từ sau khi tôi kết hôn, chị chồng đã luôn cố tình giành phần hơn tôi, tranh tiện nghi từ nhà chồng. Tôi ngoài mặt tỏ ra không để tâm, còn quan tâm hỏi ngược lại: “Ôi, em có mời người tính rồi, bảo chữ đó phát âm gần giống với chữ ‘tử’, không hay đâu, em đã bỏ qua rồi. Sao chị lại dùng vậy?”

Trả Thù

Trong buổi học online, bạn trai quên tắt micro. Hơn hai trăm người đã nghe trọn cuộc hẹn hò của hắn với nhỏ đàn em. Hôm sau, hắn bàn với tôi chuyện cưới xin, còn nhỏ đó thì ngọt ngào đòi tôi tặng quà sinh nhật. Cả khối lặng lẽ theo dõi màn diễn của hai người, không ai mở miệng nhắc là hôm qua micro chưa tắt. Tất cả bọn họ đều là đồng minh báo thù của tôi.

Người Ra Đi Không Quay Lại

Người Ra Đi Không Quay Lại Tôi quyết định ly hôn với Kỷ Tùng vào đúng ngày sinh nhật mình.Trên bàn ăn, tôi giả vờ đùa hỏi anh ta:“Anh có yêu em không?”Kỷ Tùng nhếch môi cười lạnh:“Hơn 30 tuổi rồi, còn làm màu gì nữa?”Tôi cúi đầu, không đáp, liếc nhìn màn hình điện thoại.Trong ảnh chụp màn hình, Kỷ Tùng đang ôm hôn một người phụ nữ.Khung hội thoại phía dưới là lời tỏ tình sâu đậm anh ta gửi cho cô ta:“Cả đời này, Kỷ Tùng tôi chỉ từng yêu một mình em, Chu Tình.”Tôi ngẩng đầu, nhìn anh ta bình tĩnh:“Cho em một món quà sinh nhật đi.”Kỷ Tùng gật đầu cái rụp:“Em muốn gì, cứ nói.”Tôi tháo nhẫn cưới trên tay, đặt lên bàn.“Cho em một khởi đầu mới. Kỷ Tùng, chúng ta ly hôn đi.”

Sau Khi Giả Làm Con Nhà Giàu

Sau Khi Giả Làm Con Nhà Giàu Người khác đi học thì giấu thân phận, giả nghèo giả khổ, còn tôi lại giả làm tiểu thư nhà giàu. Đến lần thứ n tôi tiện tay tặng túi Chanel, mời cả lớp ăn ở khách sạn năm sao, và ôm hôn hot boy trong khu vườn nhỏ. Cuối cùng, Tống Nhứ Nhứ đã dùng hệ thống hoán đổi với tôi. Buồn cười thật. Cô ta không biết rằng, tôi đã chờ ngày này từ rất lâu rồi!

Mẹ Chồng Đặt Quy Củ Cho Tôi

Mẹ Chồng Đặt Quy Củ Cho Tôi Vào ngày cưới, mẹ chồng không cho tôi bước vào nhà, bắt tôi đứng trước cổng đúng 268 phút (4h28’) để “đón Thần Tài”. Chồng tôi giận tím mặt, muốn kéo tôi bỏ đi, nhưng tôi lại không chịu. Đến rồi thì… chơi tới bến luôn chứ sao. Tôi gọi phù dâu, phù rể tới, dựng dù che nắng, bày bếp nướng, chơi vài ván mạt chược. Không ngờ thời gian trôi qua nhanh thật. Chơi đến cao hứng thì cũng vừa đúng lúc được vào cửa. Chuyện sau đó, chờ xem tôi phá tan cái nhà này thế nào nhé.

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu Cuối những năm 70, đợt cuối cùng thanh niên trí thức phải về nông thôn, nhà tôi chỉ được để lại một đứa con ở thành phố.Mẹ nói:“Em con từ nhỏ ốm yếu, lại xinh xắn hơn, ở lại thành phố sẽ an toàn hơn.”Tôi vừa định gật đầu đồng ý, thì em gái đã quỳ rầm xuống trước mặt mẹ:“Chị học giỏi, ở lại thành phố sẽ có ích hơn! Để con đi về quê!”Nó kiên quyết như thế, mẹ tôi cũng không ép được, đành nghe theo.Lúc bước lên tàu, em gái quay đầu nhìn tôi, nở nụ cười đầy ẩn ý:“Chị à, kiếp này, em cũng sẽ trở thành vợ của chủ tịch tập đoàn.”Lúc đó tôi đã biết, nó cũng trọng sinh rồi.Chỉ là… không biết nó có dám ch.ặt một ngón tay của mình hay không.

Nhà Tôi Rất Giàu

Nhà Tôi Rất Giàu Khi cha mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi vừa mới bò ra khỏi hầm mỏ. Toàn thân tôi dính đầy bụi than, vừa bẩn vừa thảm hại. Tôi có thể thấy rõ ánh mắt ghét bỏ của cha mẹ ruột khi nhìn tôi. Đặc biệt là cha tôi, ông ta nói: “Thuê cho nó một chiếc xe khác, đừng để nó làm bẩn xe nhà.” Mẹ tôi thì cố nén sự chán ghét, nhưng vẫn tỏ vẻ quan tâm: “Con à, những năm qua con đã chịu khổ rồi. Đợi về nhà rửa sạch sẽ, mẹ sẽ bù đắp cho con thật tốt.” Nói xong, họ vội vàng lên xe bỏ đi. Đi cùng họ còn có cô con gái nuôi tên Cố Khuynh. Chị ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn chiếc Maserati màu hồng của mình, cuối cùng thở dài nói: “Ngồi xe tôi đi.” “Trong mỏ có phòng tắm, tôi có thể tắm rửa, thay đồ xong rồi mới lên xe.” Tôi lười biếng đáp lại, sau đó đi tắm. Thay đồ xong, tôi ngồi lên chiếc Maserati của Cố Khuynh, trở về nhà cha mẹ ruột. Về đến nhà họ Cố, tôi không thấy cha mẹ ruột đâu, mà lại thấy một người trẻ tuổi tầm tuổi tôi, tên là Cố Trạch, cậu thiếu gia giả của gia đình này, người đã bị trao nhầm với tôi năm xưa. Cố Trạch cười tươi bước tới, nắm lấy tay tôi nói: “Chắc tôi nên gọi anh là anh trai phải không? Đừng lo, tôi không định diễn trò tranh giành ngôi vị thiếu gia thật giả đâu. Chúng ta sau này là anh em, phải hòa thuận với nhau nhé!” Vừa nói, cậu ta vừa nhét vào tay tôi một con dao gọt trái cây, kéo tay tôi đâm về phía cậu ta.

Yến Yến Bay Cao

Yến Yến Bay Cao Lúc ta giặt đồ bên suối, trên mặt nước trôi đến một thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hấp hối sắp ch.t. Về sau, hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng ngay khi ta vừa biết mình hoài thai, hắn liền bặt vô âm tín. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta tiến cung. Ta bị giam cầm, chịu đói rét cùng khổ nhục, cuối cùng cùng đứa bé trong bụng ch.t thảm. Chỉ vì thiên hạ đều đồn rằng hắn đăng cơ là mệnh trời, được thần linh phù hộ. Những gì xảy ra ở thôn Đào, vốn dĩ không được phép tồn tại. Khi ta một lần nữa mở mắt, lại là ở thôn Đào, vạn vật đang hồi sinh. Lũ nhỏ bên cạnh đang gọi ta đi suối Đào giặt đồ. Ta quát: “Không ai được đi!” “Mùa xuân tươi đẹp thế này, giặt gì mà giặt?!” “Ta làm cho các ngươi một mẻ bánh trứng cuộn nhé!” Hừ, nếu đã là mệnh trời, vậy thì để trời cứu hắn đi.