Vả Mặt

Đích Nữ Báo Thù Ta trùng sinh trở về đúng ngày yến tiệc sinh thần của chính mình. Thứ muội vẫn như kiếp trước, lừa ta lên lầu các, rồi tự tát sưng mặt mình để vu vạ rằng ta khi dễ nàng. “Đích tỷ, cứ chờ mà thân bại danh liệt đi!” Nghe tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng gần, ta đột nhiên nhớ lại lời nàng đã nói trước khi ta ch/ết ở kiếp trước: “Muốn trách thì trách ngươi mắt mù, không biết nhìn người! Còn ngây thơ cho rằng đích thứ không khác biệt! Nếu không có khác biệt, vậy vì sao ngươi có thể gả cho Dự ca ca, còn ta lại như con chuột chui rúc nơi mương tối mà lén lút cùng hắn? Ta nói cho ngươi biết, chưa có một ngày nào ta không muốn thay thế ngươi! Chỉ có tự tay g/iết ch/ết ngươi, ta mới hả dạ!” O/án th/ù chất chồng, lửa giận sôi trào. Ta lập tức chộp lấy cây kéo bên cạnh, một đường rạch nát gương mặt nàng! “Thứ nữ vẫn mãi là thứ nữ, chỉ biết giở trò bạt tai!” “Nay, để ta dạy ngươi xem đích nữ nên khi dễ người thế nào!”

Sau Khi Giả Làm Con Nhà Giàu Người khác đi học thì giấu thân phận, giả nghèo giả khổ, còn tôi lại giả làm tiểu thư nhà giàu. Đến lần thứ n tôi tiện tay tặng túi Chanel, mời cả lớp ăn ở khách sạn năm sao, và ôm hôn hot boy trong khu vườn nhỏ. Cuối cùng, Tống Nhứ Nhứ đã dùng hệ thống hoán đổi với tôi. Buồn cười thật. Cô ta không biết rằng, tôi đã chờ ngày này từ rất lâu rồi!

Song Hỉ Lâm Môn: Chồng Mất, Tiền Đến Cố Tri Nhàn chết đúng vào ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn. Di vật hắn để lại, đâu đâu cũng là tình cảm chân thành với ánh trăng sáng trong lòng. Còn tôi, người vợ được hắn cưới hỏi đàng hoàng. Ôm mười tỷ thừa kế, mừng rơi nước mắt. Vừa chết chồng, vừa thăng quan phát tài, song hỉ lâm môn đến cùng một lúc!

Công Chúa Nhỏ Bắc Kinh Người từng theo đuổi chồng tôi – công chúa Bắc Kinh bất ngờ qua đời. Trong di thư của cô ấy chỉ có một dòng chữ: “Điều tiếc nuối duy nhất trong cuộc đời này, là Vạn Tư Giai mãi mãi bỏ lỡ Tống Chí Viễn.” Tống Chí Viễn ép tôi đến linh đường của cô ấy để xin lỗi, nhưng trên đường đi chúng tôi gặp tai nạn xe hơi. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay về ngày đầu tiên cùng Tống Chí Viễn đến thành phố này. Tôi đẩy anh ta về phía công chúa Bắc Kinh: “Phú quý ngập trời này, anh cứ việc nhận lấy.” Tôi chúc anh ta đạt được điều mong muốn. Cũng muốn anh ta tận mắt chứng kiến cuộc sống hoàn mỹ của mình tan thành mây khói như thế nào!

Mười Sáu Năm Hư Tình Giả Ý Người ôn văn nhã nhặn như phu quân của ta lại dùng của hồi môn của ta để nuôi dưỡng ngoại thất suốt mười sáu năm.Đứa con trai nhỏ mà ta hết lòng dạy dỗ không chỉ là con riêng của ngoại thất;Mà còn căm hận ta ngăn cản bọn họ đoàn tụ, ngày đêm mong muốn ta ch.ết đi.Tâm ta như tro tàn, chỉ cảm thấy cuộc đời này không còn hy vọng.Khi định rút trâm tự vẫn, ta bỗng chốc tỉnh ngộ.Nếu ta tự sát, chẳng phải là để cho gian phu dâm phụ nhởn nhơ sung sướng sao?Chờ gì đến kiếp sau? Đời này ta phải báo thù!

Kẻ Hèn Nhát Chỉ Biết Hung Hăng Với Người Nhà Hàng xóm dùng máy bay không người lái để quay lén tôi khi tôi đang cho con bú. Tôi tức giận kể lại với chồng. Kết quả là anh ta nói tôi tự mình đa tình, còn cười nhạo tôi: “Đã xấu còn lắm trò.” Ba mẹ tôi nghe được chuyện này, lập tức chạy đến nhà ngay trong đêm: “Đồ vô dụng chỉ biết bắt nạt người trong nhà, ngoài việc vênh váo trước mặt phụ nữ, mày còn biết làm gì nữa!”

Tuyết Rơi Trắng Trời Trong lễ cưới, Đoạn Tri Hứa ném bó hoa cưới trong tay xuống, ngay trước mặt tất cả mọi người dắt theo cô thanh mai trúc mã rời khỏi hiện trường. Chỉ còn lại tôi – cô dâu hữu danh vô thực – bị khách mời đến dự lễ cưới nhìn như xem trò khỉ, chỉ trỏ bàn tán. Người anh em thân thiết của anh ta, Lục Dữ An, bất ngờ nhảy lên sân khấu, mặc kệ ánh mắt xôn xao của đám đông, nhìn tôi đầy sâu sắc: “Mạn Mạn, em cũng nhìn anh một lần đi được không? Anh có điểm nào thua kém Đoạn Tri Hứa chứ?” “Cho anh một cơ hội, để quãng đời còn lại anh được chăm sóc em, được không?” Tôi không do dự chút nào, khoác tay anh ta, quyết tâm hoàn thành buổi lễ đến cùng. Năm đó, dưới sự dịu dàng tấn công không ngừng của anh ta, tôi yêu anh ta một cách toàn tâm toàn ý. Lễ Tình Nhân đầu tiên sau khi kết hôn. Lục Dữ An đưa tôi đến núi Phúc Sơn trượt tuyết, nhưng lại vô tình gặp Giang Lạc Nhan – người xuất hiện một mình. Khi tôi quay người rời đi thì bị cô ta va vào. Lúc xe cứu thương đến, Lục Dữ An không nghĩ ngợi gì mà bế Giang Lạc Nhan lên xe: “Mạn Mạn, em đợi ở đây nhé, anh đưa Lạc Nhan đến bệnh viện kiểm tra trước đã!” Tôi sững sờ nhìn người đàn ông luôn miệng nói yêu tôi, lại có thể không chút do dự đẩy tôi ra ngoài thế giới của anh ta…

Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân Anh trai xem mắt – người mà tôi sắp chính thức xác nhận quan hệ – đột nhiên biến mất không dấu vết. Tin nhắn cuối cùng của anh ta dừng lại vào tối ngày 10 tháng 2. Tôi thấy vô cùng khó hiểu, liền nhờ bà mối dò hỏi xem có phải anh ta gặp chuyện gì không. Cho đến khi tôi lướt thấy một bài viết dạy các anh trai “biến mất sớm để né lễ Tình nhân”, mà ảnh đại diện minh họa phía trên… lại chính là anh ta. Lúc ấy tôi mới vỡ lẽ: Hóa ra anh này sợ tốn tiền. Quả nhiên, bặt vô âm tín suốt bốn ngày liền. Vừa hết lễ Tình nhân, anh xem mắt lại nhắn tin trở lại: 【Bé ơi, mấy ngày nay anh bận công việc quá nên quên mất tin nhắn của em rồi.】 Vậy anh cứ bận tiếp đi nhé. Tôi đính hôn trước rồi.

Không Thích Thì Cứ Đưa Đây Kiếp trước, em gái tôi toại nguyện gả vào nhà giàu. Kết quả, chồng đại gia quanh năm không có nhà, em không chịu nổi cô đơn nên ngoại tình bị chụp lại, còn dính HIV, cuối cùng bị đuổi ra khỏi nhà tay trắng. Còn tôi thì lấy được ảnh đế ba lần đoạt giải. Sau khi cưới, ảnh đế yêu tôi đến phát điên, chúng tôi trở thành cặp đôi kiểu mẫu nổi tiếng trong giới giải trí. Em gái ghen đến phát rồ rồi giết tôi, cả hai cùng quay lại đúng ngày chọn người kết hôn. Lần này, nó nhanh chóng nói với ba là muốn cưới ảnh đế. Tôi bật cười. Chồng không về nhà nhưng mỗi tháng cho mười triệu tiêu vặt, kiểu sống như tiên thế này mà em tôi lại không thích sao?!

Quả Báo Cũng Là Quả Năm lớp 12, cô chủ nhiệm phát hiện có thằng con trai viết thư tình cho tôi. Cô phạt tôi đứng trên bục giảng đọc bản kiểm điểm. Bắt tôi phải thừa nhận trước cả lớp là do tôi lẳng lơ, cố tình quyến rũ con trai để người ta viết thư cho mình. Cây gậy tre của cô đập xuống bục giảng vang lên từng tiếng “cộp, cộp”: “Lần sau mà còn thấy đứa con gái nào trong lớp ăn mặc lố lăng quyến rũ con trai, thì nghỉ học luôn đi!” Về sau, tôi cũng làm giáo viên chủ nhiệm. Con gái út của cô chủ nhiệm cũ lại yêu đương ngay trước mắt tôi…

Nghiệp Đến Trễ Nhưng Vẫn Đến Phùng Vĩnh Tú dựa vào việc mình là người quay về từ kiếp trước, sao chép lại y nguyên con đường phát đạt của nhà tôi. Bố tôi bị bố Phùng cướp mất cơ hội thăng chức, bác sĩ mổ chính cho ông nội cũng bị giành mất, đến cả cô ta cũng trở thành “thần đồng nhí” nổi tiếng. Khi nhà tôi bị nhà họ Phùng ép đến mức phải rời bỏ quê hương, Phùng Vĩnh Tú không nhịn được mà tự khui bí mật: “Cậu chắc chắn không ngờ được, những ngày tháng huy hoàng của nhà tôi vốn dĩ là thuộc về nhà cậu đấy. Là tôi làm lại từ đầu, cướp lấy từng chuyện một. Khúc Nam Thịnh, trước đây cậu oai phong lắm mà phải không? Lần này đến lượt tôi đứng trên cao nhìn xuống thương hại cậu rồi, hahaha…” Nhưng sống lại không có nghĩa là đổi não, cuộc đời ăn gian mà có được, liệu có thể thuận buồm xuôi gió mãi? Quả nhiên, không lâu sau khi cả nhà tôi chuyển đi, những ngày tháng huy hoàng của nhà họ Phùng bắt đầu lao dốc…

Mười Ngày Nữa Em Sẽ Quên Anh Mẹ, chú Đoạn, hồ sơ du học của con được duyệt rồi. Con quyết định sẽ ra nước ngoài.”Trong phòng khách yên ắng, giọng nói của Hướng Vân Lộc vang lên nhẹ nhàng như giọt nước rơi xuống mặt hồ, gợn sóng rất khẽ.Mẹ Hướng ngồi đối diện trên ghế sofa, nghe vậy thì mừng rỡ không thôi:“Nhanh vậy sao? Khi nào con đi?”“Mười ngày nữa.”Bà Hướng không ngờ lại gấp đến thế. Vừa xúc động, khóe mắt bà lại ánh lên vẻ không nỡ:“Vậy để mẹ giúp con thu dọn hành lý ngay bây giờ. Lần đầu con đi xa, lại là ra nước ngoài, mẹ thật sự không yên tâm. Mẹ đã liên hệ với một người bạn cũ, con trai bác ấy cũng đang học ở London. Nếu có chuyện gì thì con cứ tìm cậu ấy, không cần ngại. Mà con với cậu ấy từng được hai bên gia đình định sẵn hôn ước từ nhỏ đấy, nếu hợp thì làm bạn trai bạn gái, không thì làm bạn cũng được.”Hướng Vân Lộc khẽ gật đầu:“Dạ, mẹ.”Nghe con trả lời như thế, mẹ Hướng thoáng ngỡ ngàng:“Vân Lộc, con đồng ý rồi sao? Vậy là con và bạn trai trước kia… chia tay rồi à?”Cô lập tức im lặng.Ba Đoạn như bừng tỉnh ra điều gì đó, đập mạnh tay xuống bàn:“Nó không chịu về gặp gia đình, rõ ràng là chẳng nghiêm túc gì với con cả. Chia tay là đúng rồi!”“Bạn trai? Bạn trai nào cơ?”Một giọng nói đột ngột phá vỡ không khí trầm lắng trong phòng.

Ký Ức Một Nữ Nhân Xuyên Thư Tướng quân xuất chinh trở về, mang theo một nữ tử bụng lớn—nghe nói là người từ dị thế xuyên tới. Tướng quân nói: “Vì cứu ta, Duệ nhi đã cùng ta phát sinh da thịt chi thân, hiện đã hoài thai huyết mạch của Bạch gia.” Ta gật đầu: “Chẳng qua là nạp một thiếp thất, ta sẽ sắp xếp.” Nữ tử xuyên không kia lại bước ra, đắc ý vuốt ve bụng mình: “Tướng quân đã hứa với ta một đời một kiếp một đôi người. Tỷ tỷ vẫn nên sớm nhường vị trí đi thì hơn.” Cuối cùng, sau khi được cha mẹ chồng hòa giải, nàng ta được nghênh đón vào phủ với lễ nghi của bình thê. Vài năm sau, nữ tử xuyên không sinh liền ba đứa nhỏ, tướng quân lại tiếp tục ra trận. Khi khải hoàn trở về, hắn lại mang theo một nữ tử xuyên không khác, thậm chí còn lợi hại hơn người trước.

Hối Hận Muộn Màng Năm thứ 15 cuộc hôn nhân DINK*, chồng tôi có con riêng bên ngoài, và không chỉ một đứa. Người phụ nữ kia không vội vàng tranh đoạt vị trí. Cô ta tính toán rất giỏi, dù sao tôi cũng không có con, mà con riêng của cô ta theo luật pháp vẫn có quyền thừa kế hợp pháp. Cô ta không cần lên làm chính thất, con cái của cô ta sau này vẫn có thể thừa kế khối tài sản mà vợ chồng tôi đã vất vả gây dựng cả nửa đời. Vì điều này, tôi suy nghĩ rất lâu. Ly hôn, tôi có thể lấy đi phần lớn tài sản, nhưng phần còn lại vẫn đủ để họ sống thoải mái mấy đời. Thế thì quá rẻ cho họ rồi. Nếu đã như vậy, chi bằng để phá sản. Dù sao tôi cũng chỉ có một mình, không đến mức chết đói. Tôi muốn xem, sau khi phá sản, họ sẽ nuôi con riêng như thế nào? * “Năm thứ 15 của cuộc hôn nhân DINK” nghĩa là hai người đã sống với nhau trong 15 năm theo kiểu hôn nhân không sinh con.

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị Em gái tôi thường xuyên khoe khoang về “lợi thế nhan sắc”. Lúc ăn lẩu, để tiết kiệm tiền, nó còn đưa mắt đưa mày quyến rũ ông chủ quán. Tôi bảo làm thế không hay chút nào, nó lại cười nhạo tôi ngốc. Ai ngờ bị bà chủ quán bắt gặp, bà ta lập tức xách nồi lẩu đang sôi ùng ục hắt thẳng qua. Em gái tôi kéo tôi lên làm bia đỡ đạn. Tôi bị bỏng nặng, muốn đến bệnh viện thì ba mẹ lại sợ tốn tiền, chỉ bôi cho tôi mấy thứ thuốc dân gian linh tinh. Vì nhiễm trùng, vết thương mưng mủ, cuối cùng tôi ch.t. Cả nhà thì dựa vào chuyện tôi chết để livestream kể khổ, đổi lấy một căn biệt thự hoành tráng. Mở mắt ra, tôi sống lại vào đúng cái ngày em gái rủ tôi đi ăn lẩu. Lần này, đừng hòng ai sống yên ổn!

Vở Kịch Cuối Cùng Tôi kết thúc chuyến du lịch sớm để về nhà. Phát hiện mọi thứ trong nhà, cả ở công ty, đều đã thay đổi. Bộ đồ ngủ bằng vải bông mỏng mà tôi từng mua cho Kỷ Thì đã bị thay bằng đồ vải lanh thô. Trà trong phòng làm việc cũng bị đổi thành cà phê. Cô thư ký nhỏ – kẻ làm ra tất cả những chuyện này – đang nhìn tôi đầy thách thức: “Xin lỗi chị Linh nhé, tổng giám đốc Kỷ nói rồi, cái cũ không đi, cái mới sao đến.” Tôi thở dài một tiếng gần như không nghe thấy. Thực ra, cô ta rồi cũng sẽ thành “cái cũ” thôi. Bởi vì đây đâu phải lần đầu Kỷ Thì ngoại tình. Anh ta coi đám người đó là bạn giường, bạn ăn uống, bạn thể thao… Tôi nhẫn nhịn là vì khối tài sản trong hôn nhân. Chứ còn mấy cô kia, không hiểu là đang mơ tưởng điều gì?

Bách Hoa Sát Tại Bách Hoa yến, Thái tử đem đóa mẫu đơn vương do Hoàng hậu đích thân tuyển chọn, dâng tặng cho nữ tử Tô gia. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía ta. Trong những ánh nhìn chế giễu, mỉa mai, còn xen lẫn vài tiếng cười khúc khích đầy ác ý. Ta mỉm cười nâng chén rượu trước mặt, mà đầu móng tay đã găm sâu vào lòng bàn tay. “Đóa hoa này thật đẹp, rất hợp với Tô muội muội.” Một đôi xứng lứa vừa đôi như thế, ta cũng chẳng cần chen chân vào nữa. Chỉ mong đời này của Phó Hạc Minh có thể được như tâm nguyện, vừa có giang sơn, vừa có mỹ nhân. Lập Tô Phù Doanh – người hắn yêu nhất – làm hậu. Để Giang gia ta không còn rơi vào cảnh toàn tộc bị xử trảm, để ta – đường đường là một vị Hoàng hậu của Đại Thịnh– không phải bị đày ra biên cương, trở thành quân kỹ để an ủi tướng sĩ. Chỉ là… khi không còn Giang gia ta dốc toàn tộc trợ lực, ta thật muốn nhìn xem, Phó Hạc Minh hắn, làm sao bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.

Cắt Đứt Quan Hệ Mười Năm, Mẹ Chồng Muốn Tôi Dưỡng Già Tôi đã chờ suốt 10 năm, cuối cùng mẹ chồng cũng đổ bệnh. Lúc này, tất cả mọi người đều thi nhau dùng “đạo đức” để ràng buộc tôi, ép tôi phải chăm sóc bà ta lúc về già. Em chồng tôi là người lên tiếng trước: “Chị dâu, chuyện ân oán mấy năm trước chúng ta đừng nhắc lại nữa. Mẹ giờ đã lớn tuổi rồi, cần người chăm sóc. Anh cả là con trưởng, chắc chắn phải có thái độ rõ ràng.” Em gái chồng thì dí thẳng điện thoại vào mặt tôi, đe dọa: “Chị dâu, em đang livestream đấy. Nếu chị không chịu chăm mẹ, đừng nói em không đồng ý, cư dân mạng cũng không tha cho chị đâu.” Mẹ chồng tôi là Vương Tú Phân thì nhìn tôi với dáng vẻ đương nhiên, cứ tưởng tôi sẽ nhún nhường. Tôi không nói nhiều, quay người mở tủ lôi ra một chiếc hộp sắt cũ kỹ phủ đầy bụi. Từ trong đó, tôi lấy ra một chiếc máy ghi âm cũ, ấn nút phát. Ngay lập tức, giọng mắng chửi của bà ta từ mười năm trước vang lên chói tai: “Vương Tú Phân tôi có con trai con gái đầy đủ, già rồi thì chẳng đời nào trông cậy vào Triệu Chi Mai cô nuôi dưỡng tôi cả! Mà cô cũng đừng hòng trông mong tôi giúp gì cô. Tay chân lành lặn như cô mà còn muốn lấy đạo đức ra ép một bà già như tôi? Hứ, đúng là không biết xấu hổ!”

Ly Hôn Vì Chồng Quá Cưng Em Gái Kỳ nghỉ lễ, chồng từ chối đưa mẹ con tôi đi du lịch: “Một tuần đưa cho em 250 tệ sinh hoạt phí còn chê ít, còn mơ tưởng du lịch?” Vậy mà quay lưng đã tiêu 2 vạn dẫn em gái và cháu trai đi Disney hai ngày? Nói dối là tăng ca công tác chỉ để chiều em gái? Tôi lập tức nhắn một tin cho sếp của chồng. 【Tổng giám đốc Dư, kỳ nghỉ mà còn phải tăng ca đi công tác sao? Vậy tiền tăng ca có thể ứng trước được không?】 Sếp gửi lại một dấu hỏi, rồi chuyển khoản luôn cho tôi 2 vạn. 【Đây là lương hai tháng của cậu ta, cầm lấy thoải mái tiêu sài đi.】

Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.