Vả Mặt
Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi Kế hoạch thất bại, tôi đã chết. Nhưng bố mẹ đều thiên vị đứa con nuôi thiên kim giả, từng người đều cho rằng tôi đang ghen tị vì cô ta giành được sự chú ý của bọn họ. Sau đó, hệ thống được cập nhật, nó trở nên rất hung dữ. Lúc thiên kim giả phát điên với tôi. Hệ thống ra lệnh cho tôi đi đánh người. [Đi! Tát cô ta hai cái! Cái thứ giả mạo này xứng đếch gì.]
Truyện Cổ Tích Của Thiên Kim Giả Tôi đã trở thành người thực vật, trước khi nh//ảy l//ầu, tôi từng là một thiên kim giả. Vốn dĩ tôi từng là một thiên kim được mọi người vây quanh như muôn sao vây quanh trăng nhưng sau khi thiên kim thật xuất hiện, tôi lập tức biến thành một con tu hú chiếm tổ chim khách. Ba tôi đề phòng tôi chiếm đoạt gia sản, mẹ thì đuổi tôi ra khỏi nhà, anh trai mắng tôi là kẻ tr//ộm, còn vị hôn phu thì lập tức hủy hôn. Tôi, tội nghiệt sâu nặng, tội ác đầy mình, ngoài trả giá bằng m//ạng sống thì không còn cách nào bù đắp được. Nhưng dù tôi đã nh//ảy l//ầu cũng không thể nhảy cho dứt khoát, chỉ có thể trở thành một người thực vật. Tôi nằm trên giường, sống không bằng chet, khi thần trí của tôi vẫn còn tỉnh táo thì nghe thấy tiếng những người thân trước kia của mình khóc lóc: “Tư Tư, con mau tỉnh lại đi, chúng ta đã trách lầm con rồi…” Nhưng họ không biết rằng tôi không thể tỉnh lại nữa rồi. Một người đã từ bỏ mọi ý chí sống thì làm sao còn có thể tỉnh dậy được nữa.
Bạn Cùng Phòng Hám Danh Bạn cùng phòng tổ chức tiệc sinh nhật tại khách sạn năm sao thuộc gia đình tôi. Nhưng cô ta chê tôi nghèo, không mời tôi, thậm chí còn công khai mối quan hệ với bạn trai tôi vào đúng ngày đó. Tình cờ gặp cô ta ở khách sạn, cô ta khoác tay bạn trai tôi, nói một cách mỉa mai: “Sao thế, tôi còn chẳng mời ai kia, mà cô ta vẫn dày mặt chạy đến đây?” Không ngờ, người anh giàu có mà cô ta thường hay khoe chạy tới, cung kính nói với tôi: “Sao cô cũng đến đây?” Tình huống bỗng trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Bằng Cấp Không Là Tất Cả Tân giám đốc coi thường bằng cấp của tôi, ngày đầu nhậm chức đã bảo tôi cút đi. Trước khi rời đi, tôi muốn sửa lỗi hệ thống, nhưng lại bị vu khống là ăn cắp mã nguồn. “Một kẻ tốt nghiệp đại học hạng hai thì có năng lực gì?” Sau đó, hệ thống liên tục lộ lỗ hổng, gây ra hàng loạt phản ứng dây chuyền, khiến mảng kinh doanh xe thông minh chuẩn bị bao năm rơi vào cảnh nguy hiểm. Giám đốc vội vàng mời tôi quay lại dập lửa. Lúc đó, dòng xe năng lượng mới do công ty mới của tôi tự nghiên cứu phát triển đã đạt hơn trăm ngàn đơn đặt hàng trong ngày đầu ra mắt. Tôi bận rộn cùng sếp tham gia lễ bàn giao lô xe đầu tiên. Một cái liếc mắt cũng chẳng buồn dành cho hắn.
Bạn Trai Bảo Tôi Trả Tiền Đám Cưới Cho Em Gái Ba tôi bỏ ra hai trăm nghìn, đặt trước khách sạn tổ chức tiệc cưới cho tôi.Thế nhưng bạn trai lại muốn tôi nhường khách sạn đó cho em họ của anh ta.“Tiền của em cũng là tiền của anh, em gái anh được gả đi trong vinh quang, thì mặt mũi chúng ta cũng rạng rỡ.”“Chúng ta sẽ chuẩn bị thêm năm trăm nghìn làm của hồi môn cho em ấy.”Tôi tức đến bật cười, em họ anh ta kết hôn thì liên quan gì đến tôi?Bạn trai mất kiên nhẫn: “Em đừng có nhỏ nhen thế, dù sao ba em cũng có tiền, bỏ thêm hai trăm nghìn nữa là được mà.”Tôi lập tức hủy đặt chỗ, tiện thể gọi điện cho công ty, khôi phục mức lương cũ của bạn trai.Nếu anh ta giỏi như vậy, thì tự mình trả tiền thuê khách sạn cho em họ đi.
Tỉnh Giấc Giữa PO Văn, Tôi Vả Sập Dàn Nam Chính Buổi tụ họp bạn bè, “nữ huynh đệ” của bạn trai mang sữa cho tất cả mọi người. Nhưng đến lượt tôi thì lại hết mất. Cô ta khoa trương kêu lên: “Aiya, đều tại tôi sơ suất mang thiếu một chai rồi. Em dâu sẽ không trách tôi chứ?” Tôi vừa định nói không sao cả thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng bình luận hiện lên: 【Quả nhiên là bảo bối em biết chơi, nhiều năm rồi mới về nước, mà quà hội ngộ lại là sữa.】 【Sữa này rốt cuộc từ đâu ra, thật khó đoán quá~】 【Chú ý ánh mắt nam chính nhìn em gái bảo bối kìa! Sau này cô ấy chắc chắn khổ sở lắm đây, hehe…】 Lúc này tôi mới nhận ra mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết po, mà “nữ huynh đệ” kia chính là nữ chính. Chẳng bao lâu nữa, tất cả những người đàn ông trong phòng, bao gồm cả bạn trai tôi, sẽ trở thành những kẻ quỳ rạp dưới váy cô ta. Hiện tại, bạn trai tôi đang định đưa sữa của anh ấy cho tôi, nhưng lại bị “nữ huynh đệ” ngăn lại, nói rằng tôi không xứng để uống. Không khí trở nên căng thẳng, tôi khẽ mỉm cười, gật đầu: “Đúng là tôi không xứng thật.” “Dù sao tôi cũng bị dị ứng với sữa của đồ hèn hạ.”
Chịu Thiệt Là Phúc Ba tôi luôn tin rằng “chịu thiệt là phúc”. Ông tự ý quyết định cho em họ mượn chiếc xe mới mua của tôi, nhưng em họ lại gây tai nạn. Xe bị hỏng nặng thì cũng đành chịu, nhưng ông còn lén bán căn nhà của tôi để bồi thường cho nạn nhân. Tôi tìm ông để nói lý lẽ, nhưng ông lại bảo: “Chịu thiệt là phúc, đừng tính toán thiệt hơn trong chốc lát.” Anh họ cưới vợ không có tiền, ông lại lấy giấy tờ tùy thân của tôi cho anh mượn đi vay nặng lãi. Anh họ không trả nổi một xu, tiền lãi chồng lên nhau, tôi gánh trên vai món nợ khổng lồ. Thế mà ông lại không cho tôi tìm anh họ đòi tiền. “Chịu thiệt là phúc, con giúp anh họ một thời gian thì sao nào? Đừng để con đường của mình đi vào ngõ cụt!” Nhưng ông đâu biết rằng, tôi đã bị đám đòi nợ đe dọa đến đường cùng, phải nhảy sông tự vẫn. Mở mắt ra lần nữa, tôi nhận ra mình đã sống lại. Và lần này, cái “phúc” đó, tôi phải để cho từng người một cùng “hưởng”!
Mẹ Kế Ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ kế. Ngay ngày đầu tiên bà ấy bước vào cửa — đã đưa tôi vào bệnh viện. “Bác sĩ, con bé bị vấn đề về tiêu hoá, phải điều chỉnh thế nào ạ?” Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng lòng của bà ấy và… hệ thống. 【Ký chủ à, nữ chính ợ sữa là một thiết lập cực kỳ đáng yêu trong hình tượng cô vợ nhỏ!】 【Tôi chỉ biết đó là bệnh, phải chữa.】 Tôi hoàn toàn không hiểu “cô vợ nhỏ” là gì. Cho đến sau này. Tôi gặp được nam chính định mệnh của đời mình. Anh ta ném cho tôi một tấm thẻ, giọng điệu bá đạo và đầy áp chế: “Làm người phụ nữ của tôi.” Tôi khịt mũi cười lạnh. “Bao nhiêu số 0? khẩu khí lớn thế cơ à?”
Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?
Trong Tôi Có Một Nhân Cách Khác Ngày Phó Thừa Bật nói lời chia tay với tôi, tôi gặp tai nạn xe hơi. Tôi không chết. Người chết, là tính cách trong tôi – người từng yêu anh ấy tha thiết.
Thanh Cao Tuyệt Lộ Nữ nhi thanh cao, không dính khói lửa trần gian. Nha hoàn đánh cắp trang sức của nàng, ta thay nàng ra mặt, lại dạy nàng cách làm thế nào để lập uy trước hạ nhân. Nàng lại quay đầu đưa thuốc cho nha hoàn, nói rằng ta góa phụ đã nhiều năm, tính tình cổ quái, bảo nha hoàn đừng chấp nhặt. Bà mẫu khinh thường nàng vì là nữ tử, muốn đem gia sản chia cho chất tử, ta kiên quyết tranh luận, giành lợi ích cho nàng. Nàng khoác trên mình gấm vóc lụa là, quỳ trước mặt bà mẫu, nói ta quá coi trọng tài sản, không màng tình thân. Ta ép dưỡng nữ tránh xa đám lưu manh côn đồ để giữ gìn thanh danh, thậm chí còn hao tâm tổn trí, gả nàng vào Hầu phủ làm chính thất, bảo vệ nàng cả đời. Ai ngờ việc đầu tiên nàng làm sau khi bước chân vào Hầu phủ lại là vu oan cho ta cùng hạ nhân tư thông, cuối cùng ta bị dìm lồng heo. Một lần nữa mở mắt, trở về ngày dưỡng nữ nói với ta rằng nha hoàn đánh cắp trang sức của nàng. Ta nắm lấy tay nha hoàn: “Đừng chấp nhặt với chủ tử của ngươi, nàng chỉ là dưỡng nữ, trong lòng tự ti. Nếu không nhờ có ta, bây giờ nàng còn chẳng bằng ngươi đâu.” Đời này làm lại từ đầu, đi con đường thanh cao, để dưỡng nữ thanh cao ấy không còn đường thoát!
Trùng Sinh Chàng Đã Thay Lòng Đổi Dạ Kiếp trước, ta vì phu quân mà bỏ mạng, hắn đau lòng tột độ, cầu xin thần linh cho ta chuyển thế, nói rằng kiếp này không thể thiếu ta, chỉ chờ ta lớn sẽ cưới ta. Kết quả lại yêu thứ tỷ yểu điệu mềm mại. Lúc ta rơi xuống nước, hắn cởi y phục của ta để đưa cho nàng ta: “A Nặc, muội còn nhỏ, thấy cũng chẳng sao.” Gặp nguy hiểm, hắn bảo vệ thứ tỷ một cước đá ta ra khỏi xe ngựa: “A Nặc, muội còn nhỏ, bọn sơn tặc chắc chắn sẽ không làm khó.” Sau đó, khi thứ tỷ hủy dung của ta, hắn nói ta đã thay đổi, liền lạnh lùng nhìn ta bị đói khát hành hạ đến chết. Kiếp này sống lại, lần này, ta ngay lập tức lẳng lặng trở về ngoại tổ gia. Năm mười sáu tuổi, phu quân kiếp trước dẫn thứ tỷ nay đã phú quý gặp lại ta trong lễ hội Nguyên Tiêu. Hắn si ngốc nhìn ta: “…Ngươi, ngươi có phải là nữ tử trong mộng của ta?” Ta cười nhạo một tiếng, đứng bên cạnh thanh mai trúc mã tuấn tú, cao ráo: “Biết tự trọng chút đi, ngươi suýt đã lớn bằng phụ thân ta rồi —— “
Người mẹ Thánh Mẫu Mẹ tôi là một thánh mẫu. Bà ấy thánh mẫu với người khác, nhưng lại là một kẻ keo kiệt đối với chúng tôi. Anh họ tôi lấy vợ mà không có nhà tân hôn. Bà ấy liền ký tên chuyển nhượng căn nhà của chúng tôi cho anh họ, khiến cả nhà tôi phải ngủ trong một căn nhà cũ kỹ dột nát. Mẹ tôi nói rằng ai cũng sẽ gặp khó khăn. Nếu hiện tại chúng ta luôn giúp đỡ người khác thì trong tương lai chúng ta cũng sẽ được người khác sẽ giúp đỡ. Em họ tôi không có tiền đi học nên mẹ bắt tôi phải bỏ học, đi làm trong nhà máy để kiếm tiền học phí cho em họ. Mẹ tôi nói điều này là để tôi hòa nhập xã hội sớm và học hỏi thêm kinh nghiệm xã hội. Sau này, khi em họ tôi đi học, kiếm được nhiều tiền, em ấy nhất định sẽ báo đáp tôi. Nhưng cho đến khi em họ tôi sinh được ba đứa con, còn tôi thì bị nó đ ẩy trên cầu thang xuống rồi chet, bà ấy vẫn chưa nhận được cái gọi là báo đáp của mình.
Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.
Sau Khi Sống Lại Ta Quyết Định Buông Thả Bản Thân Kiếp trước ta chết một cách tủi nhục, sau khi sống lại ta quyết định buông thả bản thân, cái gì phu quân hài tử, đều đi gặp quỷ hết đi! Đời trước ta sống trong uất ức, chết cũng thật uất ức. Phu quân mà ta một lòng ái mộ ghét bỏ ta, ném ta vào Phật đường, không cho cơm nước, cũng không cho phép ta ngủ, muốn ta sống sờ sờ chịu chết. Hài tử mà ta vất vả nuôi lớn trở mặt không nhận ta, chỉ đợi ta chết để mẹ ruột của hắn thay ta làm chính thất. Trước khi ta chết, thân thể gầy gò như que củi, thậm chí ta phải cắn đầu ngón tay uống máu để giải cơn khát. Ta cứ ngỡ cái chết là sự giải thoát. Nhưng nào ngờ thứ nữ mà ta thật lòng thương yêu, sau khi ta chết còn đứng trước quan tài mà mắng ta chết thật tốt. Đời này ta sống lại, quyết định buông bỏ tất cả. Cái gì phu quân, hài tử, phụ đạo; Cái gì lấy phu làm trời, lấy tử làm trục. Đi chết đi! Ai yêu ai thì cứ mặc!
Nam Phụ Thâm Tình Trọng Sinh Sau hai mươi năm xuyên qua truyện ngược, ta mới biết phu quân của ta, Bùi Độ, là người được trùng sinh. Mỗi lần gặp gỡ sau khi xuyên đến, đều là do hắn tỉ mỉ tính toán, bởi vì ở kiếp trước cùng thời không, ta đã nhiều lần hãm hại nữ chính. Thậm chí cưới ta, cũng là Bùi Độ muốn ngăn ta gả cho nam chính, để thành toàn cho nam nữ chủ. Chỉ vì thân phận ban đầu của ta là nữ phụ độc ác đáng ghét, là chướng ngại vật trên con đường hạnh phúc của nam nữ chủ. Nhưng đó không phải là ta, ta cùng nữ chính đã trở thành bạn thân không chuyện gì không nói, đối với nam chính thì tránh xa, cuối cùng gả cho nam phụ si tình nhất trong truyện. Nhưng những điều trước đó đều là thật, còn câu cuối cùng chỉ là ta tưởng tượng. Bùi Độ si tình, nhưng ta lại quên mất rằng đối tượng si tình trong thiết lập nhân vật của hắn lại không phải là ta. Ngày ta nhìn thấy nhật ký Bùi Độ giấu trong ngự thư phòng, ta đã xuất cung tìm nữ chính. Bùi Độ biết được, vội vã đuổi đến, rút kiếm thẳng về phía bóng lưng ta. Mũi kiếm từ sau gáy đâm tới, lạnh như băng, áp sát mạch đập, bên tai là giọng nói lạnh lùng của hắn: “Đứng lại, đừng đến gần nàng.” Hóa ra, Bùi Độ luôn ôn nhu cũng có thể tuyệt tình như vậy. Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘
Trọng Sinh Trở Về Ngày Làm Phẫu Thuật Cho Mẹ Chồng Mẹ chồng tôi phải làm phẫu thuật, chồng tôi nhất quyết muốn tôi làm bác sĩ chính cho ca này. Tôi đồng ý. Trong khoảnh khắc quan trọng của ca mổ, tôi bất ngờ bị dị ứng, không thể thở được. Mẹ chồng qua đời trên bàn mổ. Cuối cùng, ca phẫu thuật bị kết luận là một tai nạn y khoa nghiêm trọng, tôi bị tước giấy phép hành nghề. Chồng tôi khởi tố ly hôn, yêu cầu tôi ra đi tay trắng. Tại lễ tang của mẹ chồng, anh ta công khai buộc tội tôi. Anh nói rằng từ trước đến nay tôi không vừa mắt với mẹ chồng, ám chỉ việc tôi bị dị ứng là tự dàn dựng, mục đích là để hại chết bà. Cư dân mạng cho rằng tôi cố tình giết người, chứ không phải bị dị ứng ngoài ý muốn như báo cáo chính thức. Tôi trở thành một người con dâu ác độc, bác sĩ bất lương, thậm chí là kẻ sát nhân trong lời mắng chửi của cư dân mạng. Tuyệt vọng, tôi nhảy từ tầng chín xuống. Đến chết, tôi vẫn không hiểu, vốn dĩ tôi chưa từng bị dị ứng, rốt cuộc đã ăn phải thứ gì. Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày mẹ chồng làm phẫu thuật.
Hai Kiếp Sương Giá Cha ta là thủ phủ* ỷ vào việc mình có chút tiền, ép buộc Tiêu Kính Đường cưới kẻ ngu là ta làm vợ. *nhà giàu nhất; nhà giàu số một。 Tiêu Kính Đường cho rằng người mình cưới là muội muội tài danh kia của ta, nên vui vẻ đồng ý. Đêm tân hôn, người mà hắn nhìn thấy là ta, ngay tại chỗ phẩy tay áo tức giận bỏ đi. Về sau, hắn chiếm được đế vị, quân lâm thiên hạ, giết sạch cả nhà Thẩm gia của ta. Ta nghe được tin này, liền lặng lẽ uống Hạc Đỉnh Hồng. Nghe nói cha và di nương của ta đều bị chặt đầu, ta sợ đau, cũng không nhọc đến hắn động thủ. Sống lại một đời, ta quay đầu gả cho con nuôi của cha ta.
Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.
Âm Ngọc Tôi gửi nhầm ảnh selfie của mình vào nhóm tân sinh viên xong bị trêu là quá lộ liễu rồi. Chỉ có một người không cười tôi, anh ta nói: [Bạn học này, thứ cô đeo trên cổ là ngọc để trong miệng người chết, cô vứt nó đi.] Tôi tức tới bật cười: [Đây rõ ràng là miếng ngọc mẹ mua để cầu bình an cho tôi.] Nhưng giọng điệu anh ta nghiêm túc: [Mẹ cô muốn dùng thân thể cô dưỡng ngọc, để anh trai đã chết của cô mượn xác hoàn hồn.]