Báo Thù

Chị Họ Thánh Mẫu

Chị Họ Thánh Mẫu Kiếp trước khi đứng xếp hàng mua trà sữa với chị họ, bọn tôi trông thấy một người đàn ông cao lớn đánh bạn gái ngay trên phố. Tôi lấy điện thoại ra định ấn 110 báo cảnh sát. Nhưng chị họ lại cướp lấy điện thoại của tôi: “Báo cảnh sát không kịp đâu, cô ấy sắp bị đánh chết rồi! Không phải em từng học võ à, đến giúp đi!” Chị ta lập tức đẩy tôi đến bên cạnh người đàn ông đang nổi điên kia, bản thân thì kéo cô gái nọ đến chỗ an toàn trốn mất. Cuối cùng hại tôi bị chém chết ngay tại chỗ, chị ta lại có được tiếng thơm “girls help girls’, lập hình tượng chiến đấu vì phái đẹp, trở thành blogger có tiếng, kiếm được bộn tiền. Được trao cho một cơ hội sống lại, tôi trở về ngày xảy ra sự việc.

Cháu Ngoại Tỳ Hưu

Cháu Ngoại Tỳ Hưu  Cháu ngoại của tôi bị teo hậu môn bẩm sinh, bụng căng như một quả dưa hấu to. Tôi khuyên chị gái đưa cháu đi làm phẫu thuật. Nhưng chị gái với mẹ tôi đều cho rằng như vậy mới tốt, mới phát tài, không mất tài lộc, bởi vậy từ chối điều trị cho nó. Sau này tôi lén lút đưa cháu ngoại đi phẫu thuật. Sau khi chị tôi biết chuyện tưởng rằng tôi phá tài lộc của chị ta, dưới cơn tức giận chị ta đẩy tôi xuống cầu thang, khiến tôi chết ngay tại chỗ. Sống lại vào ngày chị gái nói với tôi rằng cháu ngoại bị teo hậu môn bẩm sinh. Tôi cười nói: “Đúng là một con tỳ hưu nhỏ, nhà chúng ta sắp phát tài rồi.”

Đại Sư Tỷ Tẩu Hỏa Nhập Ma Rồi

Đại Sư Tỷ Tẩu Hỏa Nhập Ma Rồi Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Thuật Ngự Rắn Của Yến Yến

Thuật Ngự Rắn Của Yến Yến Thời điểm ta đang giặt quần áo, trên mặt nước bỗng nhiên trôi đến một mỹ thiếu niên sắp chết. Về sau hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng vừa biết tin ta có thai, hắn liền mất tích. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta vào cung. Ta bị giam cầm, chịu đủ mọi sự lạnh lẽo, đói khát và nhục nhã, cùng với đứa trẻ trong bụng cùng nhau chết thảm. Chỉ vì thế nhân giai truyền hắn đăng cơ là do được trời ban mệnh, được thần linh phù hộ. Chuyện ở Đào thôn căn bản không thể tồn tại. Mở mắt lần nữa, lại ở Đào thôn, vạn vật hồi sinh. Tiểu đồng bọn đang gọi ta cùng nhau đi giặt quần áo ở Đào khê. Ta hét lớn: “Không ai được đi cả! Mùa xuân đẹp như thế này, giặt quần áo làm gì? “Ta làm cho các ngươi một suất bánh tráng cuốn nhé!” Ha ha, đã được trời ban mệnh thì cứ để trời cứu hắn đi.

Cung nữ Bạch Chỉ

Cung nữ Bạch Chỉ Năm thứ mười làm cung nữ, Thái tử bất ngờ ban cho ta một hộp phấn kẻ lông mày làm từ vỏ sò. Hắn nói đôi mày dài của ta tựa liễu, nếu tô thêm, nhất định sẽ càng thêm phong tình. Ngày hôm sau, ta vốn muốn xuất cung trở về nhà. Cung nữ khi đủ mười tám tuổi sẽ được thả về xuất giá. Cha mẹ đứng chờ ngoài cổng cung, mỉm cười gọi: “A Chỉ!” Ta cũng vẫy tay, cười tươi đáp lại. Nữ quan Chu Mi Thọ bỗng chặn đường, lạnh lùng cười nhạo: “Ngươi dám ăn trộm hộp phấn kẻ lông mày Thái tử ban cho ta, tiện nhân đáng chết!” Ta bị đánh chết ngay trước cổng cung. Hóa ra, Thái tử và Chu Mi Thọ vốn là thanh mai trúc mã. Hai người cãi nhau giận dỗi, Thái tử mới ban hộp phấn cho ta, chỉ để kích thích nàng ấy. Lúc ta chết, đôi uyên ương ấy lại ôm chặt lấy nhau, hòa giải như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Khi ta mở mắt ra lần nữa, đã quay lại đêm Thái tử ban thưởng hôm ấy.

Quỷ Cổ

Quỷ Cổ Lúc năm tuổi, tôi cứu Trần Hoài An đang hấp hối, cả nhà bị Hàng Đầu Thuật hại chết. Trên lưng hắn cõng mối huyết hải thâm thù, quỳ xuống xin ở lại học thuật vu cổ. Mười lăm tuổi năm ấy, hắn thanh xuân phơi phới, nói rằng hắn thích tôi. Hai mươi tuổi năm ấy, tôi mang trong mình đứa con của hắn, hắn ôm lấy tôi vui đến phát khóc. Cũng chính vào hôm đó, hắn dùng cổ độc học được bao năm qua, độc chết cả nhà tôi. Vừa nói yêu tôi, vừa nói xin lỗi, vừa mổ bụng tôi ra bắt lấy bào thai, cắt từng miếng thịt tôi xuống, bỏ vào trong vại chứa cổ. Hiến tế máu thịt của người chí ái, xương thịt của kẻ chí thân, có thể luyện thành quỷ cổ, phá giải được tất thảy mọi loại cổ hàng. Nhưng hắn không biết, tôi vốn chẳng phải là người!

Nhạc Bình Công Chúa

Nhạc Bình Công Chúa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!

Kế Hoạch Trả Thù

Kế Hoạch Trả Thù Sau khi lén trộm hộ khẩu, bảo mẫu cùng bố tôi đã lén lút đi đăng ký kết hôn. Bà ta tự cho mình là nữ chủ nhân, mặt dày đòi tôi phải đưa năm mươi vạn tiền sính lễ với ba mươi vạn tiền dưỡng lão mỗi tháng. Tôi nhìn bố đang ngồi trên xe lăn, liên tục nói rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực. Tôi cười lạnh: “Bà ta không đáng giá đến thế!”

Mối Hận Kiếp Trước

Mối Hận Kiếp Trước Ban ngày, ta vô tình gặp được một thư sinh tại chùa. Đến tối, nha hoàn Hồng Ngọc mang đến cho ta một phong thư. Người gửi – Trương Sinh. Ta sai Hồng Ngọc trả lại, dặn không được chuyển thư cho nam nhân xa lạ nữa. Không ngờ, mấy ngày sau, Trương Sinh cầm lấy tờ thư ta tự tay viết, nói rằng ta và hắn có tư tình. Ta sai người đi báo quan, nhưng bị phụ thân ngăn cản. Phụ thân nhận Hồng Ngọc làm nghĩa nữ, cho nàng thay thế ta, long trọng gả vào nhà thế tử Bắc Uy Hầu. Cùng ngày ấy, ép ta gả cho Trương Sinh, buộc ta từ cửa sau mà theo hắn đi. Đêm tân hôn, Trương Sinh sau khi uống rượu liền lộ ra sự thật. Hóa ra hắn là biểu ca của Hồng Ngọc, tất cả đều là âm mưu của bọn họ. Bọn họ kéo ta vào vũng bùn nhơ, dẫm lên ta mà thăng tiến, để Hồng Ngọc chiếm đoạt toàn bộ của ta. Vào ngày lai mặt, ta muốn vạch trần bọn họ, nhưng bọn họ lại ép ta uống rượu độc. Dùng chút hơi tàn cuối cùng, ta kéo bọn họ cùng đồng quy vu tận. Khi mở mắt ra, ta đã quay trở lại ngày gặp Trương Sinh tại Tướng Quốc Tự.

Sau khi trọng sinh, ta thay tiểu thư gả vào Hầu phủ

Sau khi trọng sinh, ta thay tiểu thư gả vào Hầu phủ Ta đã bị thiêu chết vào ngày đại hôn. Cả phủ trên dưới đều nói, mệnh của tam tiểu thư thật khổ, sắp trở thành phu nhân hầu phủ rồi, lại bị lửa thiêu chết, đúng là ông trời ghen ghét hồng nhan. Nhưng họ không biết, tam tiểu thư chân chính đã sớm tư thông với tên lưu manh Triệu Thừa bỏ trốn rồi. Người mặc hỉ phục đỏ thẫm trong phòng cưới là ta, người bị trói tay trói chân cũng là ta. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời điểm trước khi tam tiểu thư xuất giá, nàng ta tươi cười nói với ta: “Tố Ngọc, ngươi thử giúp ta xem bộ hỉ phục này có vừa không nhé?”  

Thường An Thường Nhạc

Thường An Thường Nhạc Kiếp trước, ta phải gả vào Hầu phủ để xung hỷ, nhưng ngay lúc bái đường ta đã khắc chết phu quân. Bị ép buộc thủ tiết, ta lên núi làm ni cô, cuối cùng chết trong một trận hỏa hoạn. Tỷ tỷ của ta trở thành thê tử Trạng Nguyên, con đàn cháu đống, nhưng cuối cùng lại qua đời khi đang sinh. Mở mắt ra lần nữa, ta với trưởng tỷ xuất giá vào cùng một ngày. Ta dụ dỗ nàng: “Tỷ tỷ, tiểu hầu gia tuy quyền cao chức trọng nhưng bạc mệnh, sẽ chết sớm.” Nàng mê hoặc ta: “Muội muội, thư sinh tuy tuấn tú nhưng thân cường thể tráng, sức khỏe tốt.” Nàng đưa ngân phiếu cho bà mối, ta đưa châu báu cho người khiêng kiệu. Cả hai “vô tình” lên nhầm kiệu hoa.

Vùng Vẫy

Vùng Vẫy Khi đi chợ mua thức ăn, tôi đóng hết cửa sổ trong nhà lại. Tôi mỉm cười nửa miệng và nói: “Chồng ơi, bếp gas nhà ta đã cũ lắm rồi, dễ bị tắt, anh nhớ trông chừng nồi cơm nhé.” Chồng tôi lườm tôi một cái, tiếp tục nằm trong chăn chơi điện thoại, không biết đang nhắn tin với ai mà cười tít mắt. Tôi đóng cửa lại, thầm nghĩ: “Chồng à, vĩnh biệt anh nhé.”

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ Mẹ ta mất khi ta mới bảy tuổi, mười tuổi thì mất cha, chỉ biết sống dựa vào tổ mẫu. Tổ mẫu kiếm sống bằng cách may vá và giặt giũ cho người ta, cũng chẳng dễ dàng gì. Mùa hè thì làm ruộng, mùa đông thì lên núi, cuộc sống cũng tạm đủ để tiếp tục. Năm ta mười bốn tuổi, ta mơ thấy một giấc mơ. Trong giấc mơ, ta trở thành công chúa, được đưa vào cung điện, đối đầu sinh tử với một công chúa giả. Cuối cùng, cả hai chúng ta đều bị một người xuyên không giet chet, trở thành bước đệm để nàng ta thăng tiến.

Nguyện Cùng Người Ngắm Trăng

Nguyện Cùng Người Ngắm Trăng Tỷ tỷ ra ngoài mua son phấn, lại bị tên háo sắc đeo bám. Hắn lợi dụng tỷ tỷ ta bị mù, một đường bám theo, muốn làm chuyện xằng bậy. Ta giả tiếng chó sủa theo suốt mười dặm đường, mới đuổi được hắn đi. Không ngờ, tên háo sắc đó lại là một vị tướng quân, ngày hắn tử trận trên sa trường, cũng là ngày tỷ tỷ ta xuất giá. Một bên là chiêng trống vang trời, một bên là da ngựa bọc thây. Thần nữ trên chín tầng trời nghe được chuyện này, liền rơi xuống một giọt nước mắt đau thương. “Chiến sĩ nơi tiền tuyến sống chết chưa biết, giai nhân trong trướng vẫn hát ca.” “Bùi tướng quân huyết chiến nơi sa trường, sao biết được người trong lòng mình lại vào ngày hắn tử trận thì lại vui vẻ xuất giá? Hành động này có khác gì heo chó đâu.” Nàng đích thân hạ phàm, treo tỷ tỷ lên thành lâu, ngày ngày đánh đập, đến chết không thôi. Từ đó, thần nữ ra lệnh, tất cả các thiếu nữ trong khuê phòng đến tuổi cập kê, trước tiên phải đưa vào doanh trại, để mọi người lựa chọn. Ngày quan phủ đến đòi các thiếu nữ cập kê. Ta dấu đôi tai cáo, hóa thành hình người, mặc bộ y phục đẹp nhất trong phòng của cô nương, trà trộn vào bên trong hàng ngũ.

Cốt Nữ Đêm Trăng Tròn

Cốt Nữ Đêm Trăng Tròn Tôi phát sóng trực tiếp để xem bói và đã kết nối với một bạn sinh viên đại học. Cậu ta kể về cô quản lý ký túc xá xinh đẹp vừa mới đến trường, lập tức các anh trai mạng trong phòng phát sóng trực tiếp trở nên phấn khích. Phòng phát sóng trực tiếp chướng khí mù mịt. Có người hỏi về người bạn cùng phòng phía sau đang ngủ trước ống kính. Nam sinh viên đại học cười: “Bạn cùng phòng của tôi thật may mắn. Tối qua cậu ấy đến phòng quản lý ký túc xá, ở đó hai tiếng mới ra ngoài! Sau khi về, cậu ấy ngủ đến tận bây giờ…” Tôi nhịn không được ngắt lời cậu ấy: “Cậu còn cười nữa! Bạn cùng phòng của cậu sắp thành xác khô rồi!”

Tứ Hải Thanh Bình

Tứ Hải Thanh Bình Lúc chiến loạn, sư phụ đã nhặt được một thiếu nữ mang về núi. Nàng thân thể yếu ớt, ta dùng gà rừng hầm canh bồi bổ cho nàng, nàng lại ôm bụng nhăn mặt. “Tỷ tỷ, từ nhỏ ta đã không ăn đồ tanh.” Ta liền đến hậu sơn hái một giỏ rau dại nấm rừng về. Đem lên, nàng lại ghét bỏ nôn khan không ngừng. “Tỷ tỷ, ta ăn tuyết liên Thiên Sơn mà lớn lên, xưa nay không đụng vào những thứ bẩn thỉu này.” Ta đặt đồ ăn xuống quay người bỏ đi, nàng đói quá đành cầm đũa miễn cưỡng ăn. Sau khi khỏi bệnh, Khương Ninh trộm vòng ngọc rồi bỏ đi mà không nói một lời từ biệt. Không lâu sau, nhiếp chính vương đột nhiên dẫn binh đến vây quét tông môn. “Ninh nhi là thiên mệnh thần nữ, các ngươi là lũ ăn mày rách rưới sao lại dám ép nàng ăn rễ cỏ vỏ cây!” Vài vạn người vây quanh ta, ta giết đến máu me đầy người chắn trước sư phụ, rồi bị nhiếp chính vương dùng một mũi tên bắn thủng đầu. Khương Ninh yếu đuối nép vào lòng hắn, trên mặt còn văng máu của ta. Ngày đó, tông môn một trăm linh sáu người đều tử nạn. Mở mắt lần nữa, Khương Ninh vừa mới đánh đổ canh gà của ta. Ta không nói hai lời, từ trong phòng lôi ra một thanh đoản đao đầy vết máu loang lổ. Trốn tránh thế sự lâu rồi, bọn họ đều quên chiến thần năm xưa rốt cuộc là ai.

Hoài Bích Kỳ Tội

Hoài Bích Kỳ Tội Giang Nguyệt là thế thân người nhà an bài để ngăn tai hoạ cho ta. Cho nên nàng cùng ăn cùng ở với ta, được coi là đích tiểu thư thứ hai của Hầu phủ giáo dưỡng lớn lên. Nàng lấy lòng tổ mẫu, được phụ thân sủng ái, còn cùng vị hôn phu của ta tình đầu ý hợp. Cho đến khi nàng xúi giục Bùi Dục đẩy ta vào trong lửa, ta mới biết được nguyên lai nàng là nữ nhi ngoại thất trong lòng phụ thân, người ngăn tai họa kia thật ra vẫn luôn là ta. Ta bị thiêu rụi, nàng lại thay thế ta, trở thành đích tiểu thư danh chính ngôn thuận của Hầu phủ, kế thừa của hồi môn của mẫu thân gả vào Yến quốc công phủ. Lại mở mắt, ta về tới ngày Giang Nguyệt được mang vào Hầu phủ. Nàng ta rụt rè đứng trước mặt ta, kéo tay ta nói: “Muội nhất định sẽ bảo vệ tỷ thật tốt, Nguyệt Nguyệt.”  

Không Gì Khác Biệt

Không Gì Khác Biệt Vị hôn phu của ta là Ninh vương thế tử, về gia thế hay diện mạo điều là cực phẩm, là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ tử trong kinh thành. Hắn rất yêu ta, mang sính lễ cầu thân, chất thành núi xếp thành sông, bày ra dọc ba con phố. Hắn nói muốn lấy ta làm thê tử, muốn ta trở thành cô nương hạnh phúc nhất trong kinh thành. Nhưng ta chưa cảm thấy hài lòng. Ta đồng ý lời cầu thân của hắn, nhưng quay đầu lại khoác lên mình một thân giá y, trở thành tiểu nương của hắn.

Trọng Sinh Thành Toàn Cho Phu Quân

Trọng Sinh Thành Toàn Cho Phu Quân Kiếp trước, ngôi chùa bị cháy. Ta ngăn cản Bùi Cảnh Du định xông vào cứu người. Bùi Cảnh Du bình an vô sự nhưng biểu cô nương Bùi gia là Hứa Miểu lại chôn thân trong biển lửa. Về sau, Bùi Cảnh Du vẫn đối xử với ta như trước, cùng ta vẽ lông mày, cùng trò chuyện, cầm sắt hòa minh. Cho đến khi ta sinh nở, hắn nhốt ta trong phòng, châm lửa đốt. Hắn nói: “Ngươi cũng nên nếm thử mùi vị bị lửa thiêu đốt.” Ta sống sờ sờ bị thiêu chết. Sau khi chết, ta mới biết được. Hứa Miểu kia căn bản không phải biểu cô nương Bùi gia, mà là tình nhân của Bùi Cảnh Du nuôi bên mình. Sống lại một lần nữa, ta nhìn ngọn lửa hừng hực trước mắt, nước mắt lưng tròng buông tay hắn. “Bùi lang, Miểu Miểu… Miểu Miểu còn ở bên trong!”

Thái Tử Phi

Thái Tử Phi Kiếp trước, ta bị Thái tử phi giam cầm trong mật thất nhiều năm. Chỉ vì nàng ta bị cung hàn bẩm sinh, không thể mang thai. Nàng ta dùng ta để thế thân. Sau khi sinh được hai đứa con trai, ta bị giết chết một cách lặng lẽ. Ta được tái sinh vào lúc mới sáu tuổi, bị sát thủ do chính phụ thân là Thái phó phái đi truy sát nhưng lại tha mạng. Năm đó, Thái tử phi đã thay thế ta trở thành nữ nhi ruột của Thái phó. Những điều này đều tuân theo quỹ đạo của kiếp trước. Nhưng có một số thứ đã khác. Sát thủ vốn định tha mạng cho ta đã không bỏ mặc ta tự sinh tự diệt, ta dùng trân châu thượng hạng trộm được trong phủ để đổi lấy việc hắn dạy ta võ công, y thuật cùng với cách giết người. Ta cũng tránh xa người nông phụ vốn định nhận nuôi ta, đi bộ mười dặm tìm đến cung nữ xuất cung, hàng ngày nhờ bà dạy ta biết chữ, đọc sách, đối nhân xử thế. Sau này, họ đều trở thành người của ta. Cuộc trả thù này ta đã chuẩn bị trong mười năm.