Báo Thù

Công Chúa Trở Về Hoàng huynh hận ta đến tận xương tủy. Hắn luôn tin rằng chính ta là kẻ đã đẩy người trong lòng hắn xuống vách núi. Sau này, khi hắn lên ngôi hoàng đế, người con gái ấy quay về trong bộ váy trắng, đường hoàng được lập làm Hoàng Hậu. Còn ta, bị nhốt vào u đình lạnh lẽo, sống trong cảnh sống không bằng chết. Hắn mặc kệ, để nàng ta nhục mạ ta, giẫm đạp lên tôn nghiêm của ta, bắt ta phải quỳ gối xin lỗi. Chẳng ai hay biết rằng ta đã trúng độc nặng, sinh mệnh chỉ còn lại trong chốc lát. Khi nàng ta huênh hoang khoe khoang mình đang mang long thai, ta siết chặt con dao giấu trong tay áo, đâm thẳng vào bụng nàng ta: “Thích Oản Oản, cùng chết đi!” Sau khi giết nàng, ta cũng chết vì độc phát. Nhưng không ngờ rằng khi mở mắt ra, ta lại trở về năm mười sáu tuổi. Khi đó, Thích Oản Oản còn chưa dựng màn kịch nhảy núi giả chết, còn ta vẫn là công chúa Đường Nguyệt được sủng ái của Đại Chiếu. Nhìn nàng ta chuẩn bị giở trò như kiếp trước, ta lạnh lùng mỉm cười. Muốn giả chết ư? Vậy để ta cho ngươi chết thật luôn!

Tội Ác Không Tha Thứ Lúc em gái tôi nửa sống nửa chết bị đẩy vào trong phòng cấp cứu, chiếc điện thoại nhuốm máu của con bé đột nhiên sáng lên. Đó là một đoạn video do một số điện thoại lạ gửi cho con bé. Trong video, em gái tôi ngồi liệt trên mặt đất, quần áo rách rưới, khuôn mặt sưng tấy bị vô số bàn tay vươn ra từ sau màn hình tát không ngừng. Vô số đôi giày nhãn hiệu nổi tiếng đá lên người con bé không chút lưu tình, giống như con bé là rác rưởi bẩn nhất trên thế giới vậy. Âm thanh trong video kia cũng ồn ào rất, xen lẫn tiếng cười và tiếng nhục mạ của nam nữ. Em gái tôi trong video giống như đã chết vậy. Tôi vui vẻ nhếch khóe miệng, xem tỉ mỉ hết video sáu phút ba mươi bảy giây này không sót chút nào.

Gai Tường Cản Lối Ngày thứ mười kể từ khi Ôn Hoài Tự cầu cưới ta, cuối cùng ta cũng gật đầu đồng ý. Hắn thâm tình tha thiết, hứa hẹn cùng ta một đời một kiếp một đôi. Thế nhưng, ngay trong đêm động phòng, hắn lại lên giường của thứ tỷ ta. Thứ tỷ dựa vào lòng Ôn Hoài Tự, khiêu khích mà nói: “Ta và Ôn lang đã sớm tư định chung thân, là ta bảo hắn cầu cưới ngươi, chỉ để ngươi nếm thử tư vị bị đùa bỡn!” Sau chuyện đó, phụ thân ta vậy mà lại gả thứ tỷ cho Ôn Hoài Tự làm bình thê. Thứ tỷ còn nhân lúc ta không đề phòng mà động tay động chân vào thức ăn, khiến ta khó sinh mà mất. Mẫu thân ta đau đớn đến cùng cực, vài ngày sau cũng đi theo ta. Mang theo mối hận ngút trời, ta trọng sinh về ngày đầu tiên khi Ôn Hoài Tự đến cầu thân.

Hàm Ngọc Sau khi công lược thành công vị hoàng đế bạc tình, ta ở lại bên cạnh hắn. Nhưng hắn lại bị thương mất trí nhớ, quên mất ta. Hắn yêu một cô nương khác, mũ phượng khăn quàng, cưới nàng làm thê. Còn ta chỉ là một quý phi không được sủng ái bên cạnh hắn. Chỉ vì làm bẩn giày của người trong lòng hắn, ta đã bị hắn chặt đứt đôi tay, ném vào lãnh cung. Đôi tay này, từng cầm trường thương, cùng hắn vào sinh ra tử. Cũng từng mười ngón đan chặt, cả đêm không nỡ rời xa. Ta quyết định từ bỏ. Hệ thống khuyên ta: “Chờ thêm vài ngày nữa, bệnh của hắn sẽ sớm khỏi thôi.” Nhưng ta mệt rồi, ta không muốn đợi hắn nữa.

Lời Nói Dối Ngọt Ngào Vì thính giác có vấn đề nên tôi bị bố bạo lực gia đình, bị bạn học bắt nạt. Là Tử Chu Dã cứu vớt tôi. Anh kéo tôi ra từ trong vũng bùn, lại gần tôi, bảo vệ tôi. Anh hứa chỉ cần có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt tôi nữa. Mọi người đều hâm mộ tôi tốt số, có một chỗ dựa từ trên trời rơi xuống. Tôi cũng từng nghĩ rằng tôi đã gặp người cứu rỗi mình. Cho đến khi… “Vẫn là anh Từ của chúng ta biết diễn, nhìn kẻ đ//iếc kia cảm động kia, còn nghĩ mình là nữ chính trong tiểu thuyết chữa lành nữa đó!” “Suỵt, nói nhỏ chút!” Từ Chu Dã hờ hững nhìn về phía tôi: “Sợ gì chứ, dù sao cô ta cũng không nghe thấy gì.” Anh không biết, thính giác của tôi đã bình thường trở lại.

Trọng Sinh Rồi, Tôi Chọn Tự Mạ Vàng Cho Bản Thân Thái tử gia giới Bắc Kinh đến khu ổ chuột tìm ân nhân cứu mạng. Em gái nhốt tôi trong phòng, mặc váy trắng của tôi, với gương mặt giống tôi đến bảy phần, lao vào lòng thái tử gia. “Tiểu Diễn, cuối cùng anh cũng tới tìm em rồi.” Sau đó, Phó Tư Diễn bất chấp sự phản đối từ gia đình, kiên quyết cưới em gái tôi từ khu ổ chuột, được người đời ca tụng là “chiến thần tình yêu thuần khiết”. Ngày thành hôn, em gái khiêu khích nhìn tôi, mấp máy môi: “Kiếp này, người gả vào hào môn là tôi.” Tôi nội tâm bình thản, không chút gợn sóng. Sống lại một đời, so với tình yêu thuần khiết, tôi càng thích vàng ròng.

Sinh Con Trong Tuyệt Vọng Quê tôi có một quy tắc kỳ lạ: phụ nữ sinh con, đàn ông ở cữ. Người phụ nữ dù máu còn chưa ngừng chảy đã phải đứng dậy bổ củi, nấu cơm. Còn đàn ông thì được thay vợ nằm cuộn tròn trong chăn ấm, ngày ngày ăn thịt cá để bồi bổ cơ thể. Nhưng khi mẹ tôi sinh con, người được ở cữ không phải bố tôi, mà là con chó vàng trong nhà.

Bạn Cùng Bàn Quái Gở Năm lớp 11, tên côn đồ trường học Tôn Thiệu đã ấn đầu Vương Kỳ vào thùng nước bẩn. Tôi gọi bố tôi, lúc đó ông là chủ nhiệm của lớp. Ngay đó, bố tôi đá tung cửa phòng vệ sinh, túm lấy tên con trai kia rồi đuổi học cậu ta. Tôn Thiệu bỏ học, ra phố bán hàng rong, rồi bị một chiếc xe tải lớn đâm chết. Vài năm sau, Vương Kỳ viết một cuốn tiểu thuyết tự truyện. Hóa ra, Tôn Thiệu và cô ta là “nam ngược thân nữ, nữ ngược tâm nam” dây dưa tình cảm sâu đậm. Nhưng cuối cùng con gái của chủ nhiệm – Uất Liễu, đã phá hỏng tất cả. Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, cô ta đăng giấy chứng tử của Tôn Thiệu lên Weibo, kèm theo dòng chú thích: [Uất Liễu, cô đã hủy hoại hạnh phúc cả đời tôi.] Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã tìm ra thông tin của tôi, chém chết tôi ngay trên phố. Bố mẹ tôi vì mất con gái cũng như bị bạo lực mạng nên đã suy sụp tinh thần, buộc đá vào chân, ôm tro cốt của tôi, nắm tay nhau nhảy xuống sông. Tôi được tái sinh, trở về ngày phát hiện Vương Kỳ bị bắt nạt. Tiếng nức nở đau đớn lại vang lên trong nhà vệ sinh. Lần này, tôi quay đầu bỏ đi không thèm đoái hoài.

Thế Thân Công Chúa Ở chợ đêm, công chúa kéo tay nương ta, tự xưng là con gái của bà, từ đó tránh được truy sát. Nhưng cha nương ta lại vì thế mà chết oan. Đại bá đại nương nhận của nàng ta một trăm lượng bạc, bắt ta giả mạo nàng dẫn dụ sát thủ rời đi, còn nói: “Ngươi chỉ là một nha đầu nhà quê, có thể chết thay công chúa chính là phúc của ngươi.” Nhưng bọn họ không ngờ rằng, ta không những không chết, còn được đón về cung một cách huy hoàng. Sau này công chúa tố cáo ta là kẻ mạo danh, ta xoa chuỗi hạt trong tay, từ trên cao nhìn xuống nàng: “Nha đầu nhà quê từ đâu tới cũng dám mạo danh bổn cung?”

Sư Muội Độc Ác Của Ta Sư muội ba tuổi bị diệt tộc, năm tuổi chịu thiên lôi, tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại yếu đuối nhiều bệnh, tất cả mọi người đều rất thương nàng. Nhưng không ai biết do nàng không kiềm chế được bản thân mình, dùng một cây chủy thủ san bằng thôn trang, giết sạch trăm người trong gia tộc kẻ địch mới dẫn đến việc đất trời trừng phạt. Là ta giấu nàng đi, đưa nàng đi khám bệnh, dạy nàng cách khống chế cảm xúc, chăm sóc nàng thành một thiếu nữ không khác người thường. Vì để tìm cách chữa khỏi bệnh cho nàng, ta nhập tiên tu hành, nàng cũng đi cùng với ta. Trước mặt người khác, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sư tôn sư huynh, giả vờ như không biết ta, sẽ ngọt ngào gọi ta là sư tỷ. Sau lưng nàng sẽ nhảy qua cửa sổ vào phòng ta, lấy hết bảo bối mà các sư huynh đưa cho nàng nhét vào trong lòng ta, nói một ngày nào đó sẽ đến phiên nàng bảo vệ ta. Nhưng ta còn chưa chờ được đến ngày đó đã bị sư tôn và sư huynh ném vào lô chế tạo đan dược: ‘’Tư chất của ngươi bình thường, ngươi cũng chỉ xứng làm thuốc bổ cho sư muội mà thôi!’’ Nghe nói ngày ta hóa thành kim đan, sư muội đã tẩu hỏa nhập ma. Về sau người trong tiên giới đều biến sắc khi nhắc đến thiếu nữ xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác kia, họ nói nàng đã biến tiên sơn thành địa ngục.

Ta Không Cần Gia Tộc Này Nữa Lạnh, ngoài cái lạnh ra, ta chẳng còn cảm giác nào khác. Hồ nước giữa trời đông, quả thật rét thấu tâm can. Lạnh đến độ tim gan, tạng phủ như đông cứng cả lại. Kỳ thực ta biết bơi. Những năm tháng phiêu bạt bên ngoài, ta nhờ vào đánh bắt cá mà kiếm được không ít ngân lượng. Nhưng giờ khắc này, kẻ đang ghì chặt ta dưới nước, lại chẳng phải ai xa lạ, chính là đại ca ruột của ta Tiêu Trầm Việt, người mà ta đã hao tâm tổn trí muốn được hắn thương yêu, quân tâm. Ta vùng vẫy, muốn thoát thân, song lại bị hắn gắt gao đè chặt. “Ngươi sai là ở chỗ, không nên trở về tranh giành vị trí của Như Như. Nếu không có ngươi, Như Như cũng chẳng ngày ngày rơi lệ, càng không phải gả cho Tam hoàng tử.” Thật là châm chọc.

Trả Thù Kẻ Phản Bội Thanh mai vì muốn trốn đi với lưu manh, mà trộm đi thẻ ngân hàng có mười bảy tỷ trong đó. Tôi thông báo cho nhà cô ta kịp thời báo mất tài sản, tên lưu manh vì vậy mà bị bọn đòi nợ nghiền nát một chân. Thanh mai khóc lóc nhận sai, nói cô ta bị tẩy não, vài năm sau, chúng tôi nắm tay nhau bước vào cung điện hôn nhân. Đêm tân hôn, cô ta chuốc say tôi, rồi đẩy tôi xuống từ lầu ba biệt thự. Ta té ngã bị gãy xương cổ, liệt nửa người trên. Ngày ly hôn, cô ta đắc ý nói với tôi, bây giờ anh đã hiểu cảm giác đau đớn vì tàn tật chưa? Mở mắt ra lần nữa, màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn của cô ta vừa gửi đến: “Anh Hải Nguyên, em định bỏ trốn với Chu Số.”

Hoán Thân Đổi Thế Cửu vương gia bị người hạ dược, trong tình thế cấp bách đã xông vào phòng khuê phòng của ta. Sau một đêm xuân tiêu, hắn hứa sẽ cưới ta về làm vợ. Nhưng quay đầu đã ra lệnh cho sát thủ giết ta. “Nữ nhân này thân phận thấp hèn, thế mà cũng dám mơ tưởng trở thành Vương phi của ta?” Một lúc sau, ta nhìn xác sát thủ nằm trên đất, tát lệch đầu tên thuộc hạ. “Lão nương đây thải dương bổ âm nhiều năm, lần đầu tiên thấy loại hàng kém chất lượng như vậy! Thật uổng phí thuốc của lão nương!”

Đổi Lại Long Phụng Song Sinh Cặp song sinh long phụng chào đời, cả nhà đều vui mừng khôn xiết. Mẹ nhìn em trai đầy yêu thương, bố thì bế em gái, cưng chiều chẳng rời tay. Đúng lúc đó, trên không trung xuất hiện vài dòng bình luận bay lơ lửng như đạn pháo: 【Cuối cùng thì bộ truyện loạn luân giả cũng bắt đầu rồi, đây là lần đầu nam nữ chính gặp nhau nhỉ?】 【Tôi spoil tí nha! Con gái bị bố tráo với con gái của bạch nguyệt quang, con trai thì bị mẹ đổi với con trai cậu em trai. Sau này hai đứa con tráo đó lại yêu nhau với thân phận “anh em”!】 【Tôi thích nhất là lúc hai đứa chưa biết sự thật mà vẫn cứ loạn luân giả, hồi hộp chết đi được ấy!】 Vậy tức là… Cặp em trai em gái hiện tại, đều là giả? Tôi sững người nhìn chằm chằm mấy dòng chữ giữa không trung. Sau đó, tôi lặng lẽ tráo lại hai đứa trẻ năm xưa.

Chúng Ta Đều Không Còn Như Cũ Khi đang đi công tác ở nước ngoài, Chu Hoài gặp phải một vụ khủng bố. Tất cả mọi người đều gọi điện cho tôi. Mẹ chồng nói bà và ba chồng đang ở đại sứ quán, sốt ruột chờ tôi đến để bàn chuyện với bên đó. Thậm chí ba ruột tôi – người suốt mười năm chưa từng gọi một cuộc điện thoại – cũng gọi đến. Ông nói ông có quan hệ với người trong đại sứ quán, có thể nghĩ cách giúp Chu Hoài được đưa về nước. Cả bạn thân, anh em bạn bè của Chu Hoài, đồng nghiệp, hàng xóm… từng người một đều gọi cho tôi hỏi tình hình. Chỉ có tôi – đang ở cữ – là bình tĩnh lần lượt cúp máy từng cuộc một.

Tống Chi Lúc ly hôn, tôi chủ động từ bỏ quyền nuôi con gái. Chỉ vì hôm đó đi làm thủ tục ở cục dân chính, con bé ôm cổ ba nó khóc lớn: “Mẹ xấu, mẹ xấu, con ghét mẹ!” “Nếu mẹ cứ nhất định phải ly hôn với ba, thì con sẽ theo ba, để mẹ sống cô đơn đến già!” Ở kiếp trước, tôi phớt lờ lời đe dọa trẻ con của nó, giành lấy quyền nuôi con và hết lòng chăm sóc con bé khôn lớn. Thế nhưng nó lại hận tôi cả đời, đến ngày tôi chết cũng chưa từng gọi tôi một tiếng “mẹ”. Trong ngày cưới của nó, còn đưa cả tình nhân của ba nó lên sân khấu phát biểu cảm ơn. Giờ đây, khi mở mắt ra lần nữa, nhìn khuôn mặt nhỏ đầy ác ý trước mặt, tôi chỉ lạnh nhạt gật đầu: “Không theo tôi càng tốt, dù sao tôi cũng không muốn nuôi một đứa trẻ không biết điều.”

Ngân Hàng Tủy Sống Năm thứ hai sau khi hiến tủy, một cô gái tìm đến nhà tôi. Cô ta nói mình bị tái phát bệnh bạch cầu, yêu cầu tôi lập tức bỏ đứa con trong bụng để hiến tủy cho cô ta thêm một lần nữa. Tôi không thể tin nổi, và đã từ chối. Không ngờ, chồng tôi – người trước nay luôn yêu thương tôi, lại chỉ trích rằng tôi là kẻ máu lạnh. Anh ta lớn tiếng trách mắng: “Em khiến anh quá thất vọng rồi. Con cái có thể sinh lại, nhưng người chết thì không thể sống lại được.” Trong cơn bàng hoàng, tôi đã thuê một thám tử tư. Không ngờ, kết quả điều tra cho thấy cô gái đó chính là “bạch nguyệt quang” mà chồng tôi ngày đêm nhung nhớ. Từ lúc thuyết phục tôi tham gia ngân hàng tủy, anh ta đã lên kế hoạch biến tôi thành nguồn tủy sống di động để cứu “bạch nguyệt quang” của mình… Tôi kìm nén cảm xúc, gọi đến khoa sản. “Tôi sẽ làm theo lời chồng, dù đau lòng vì đứa con thế nào, tôi cũng sẽ hiến tủy!”

Một Đời Không Tha Thứ Gả cho Từ Hán Khanh năm năm, hắn cùng thứ muội của ta lén lút tư tình, còn mang thai nghiệt chủng. Người người đều nói, năm xưa hắn chỉ là thư sinh yếu đuối, tay trói gà không chặt. Vậy mà dám một mình xông vào sào huyệt bọn cướp, trong đao kiếm hỗn loạn cứu ta trở ra. Ta là người hắn yêu thương nhất trong lòng. Thế nhưng lúc này, hắn lại phủ phục trước ngực thứ muội ta, nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, giọng nói ôn nhu như nước: “Về sau, đứa trẻ trong bụng nàng, chính là độc đinh duy nhất của Từ gia ta.” Hôm hắn rước Tạ Yến Uyển vào cửa, Tin tức đương gia chủ mẫu của Từ phủ mất tích đã lan khắp phố lớn ngõ nhỏ Biện thành.

Biên Giới Hòa Thân Ta là công chúa, quốc sư là thanh mai trúc mã của ta, còn hoàng đế là ca ca của ta. Thế nhưng, ta lại nghe thấy quốc sư đề xuất với hoàng đế, gửi ta đến biên giới để hòa thân, nhằm đổi lấy bạch nguyệt quang trong lòng cả hai. “Ngươi là công chúa của một quốc gia, theo lý nên có trách nhiệm giữ gìn hòa bình. Hứa Chiêu chỉ là một cô gái yếu đuối, nàng không thể đảm đương nổi.” Từ trên xuống dưới triều đình đều nói rằng do gia đình Hứa Chiêu làm việc thiếu cẩn trọng, dẫn đến sự thất bại của triều ta. Hứa Chiêu vì tùy tiện đi theo đến chiến trường nên đã bị người man tộc bắt giữ. Ta không muốn bị ép buộc đi hòa thân thay cho một người như vậy, nhưng họ chẳng hề quan tâm đến nguyện vọng của ta, cưỡng chế trói ta lại. Ta cảm thấy vô cùng thất vọng với họ, và cũng đổ hết sự oán giận lên Hứa Chiêu. Nhưng sau khi ta gặp Hứa Chiêu tại vùng man tộc, ta phát hiện nàng hoàn toàn không giống như những gì ta từng nghe. Nàng nói với ta: “Ngươi không phải là sợi tơ hồng trong cung cấm, mà là một cây cổ thụ, rồi sẽ có một ngày cành lá xum xuê.”

Nguyện Kiếp Không Sai Để với được thái tử, em gái giả vờ rơi xuống nước, lại rơi vào trong lòng gã công tử nổi tiếng ăn chơi bậc nhất kinh thành. Vì để không phải gả cho gã, ả tự nói dối người rơi xuống nước là tôi. Vài năm thành hôn, tôi tỉ mỉ trù tính mọi thứ, quản lý hậu trạch, trải lót tiền đồ cho gã công tử ăn chơi kia. Nhưng chỉ đổi lại mấy lời trách móc đầy hận thù của gã. “Nếu không phải vì cô, ta đã sớm song túc song phi* với Uyển Nhi rồi, Uyển Nhi sao còn phải chịu khổ ở Đông cung nữa chứ!” *Song túc song phi: Ý chỉ tình cảm yêu đương thắm thiết. (nữa thì các bà tự tra nha, ốm quá lười tra) Tôi cười khẩy phế gã. Không ngờ, khi lại mở mắt ra, tôi được tái sinh ở trong quá khứ. Lần này tôi chọn thái tử.