Báo Thù

Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.

Mạnh Uyển Trạng nguyên lang đã cho một cô nhi ở nhờ trong nhà. Cô nương ấy dung mạo xinh đẹp, tính tình nhu mì, hai người họ đã nảy sinh tình cảm. Vì cô nương đó, hắn không tiếc hủy hôn ước với ta, vị thanh mai hắn. Mẫu thân hắn không nỡ từ bỏ gia thế của nhà ta nên đã tự ý tìm cách đuổi vị cô nương kia đi. Nhưng trạng nguyên lang lại đổ hết tội lỗi lên đầu ta. Sau này, hắn làm quan to, quyền khuynh triều dã. Hắn trước tiên trả thù ta, thậm chí còn liên lụy cả gia tộc của ta. “Ngày đó, ngươi dùng quyền thế ép A Trí phải rời đi.” “Giờ ta cũng cho ngươi nếm thử mùi vị bị quyền thế giày xéo.” Hắn ăn nói rất đường hoàng, không hề quan tâm đến tình nghĩa phu thê suốt tám năm của chúng ta. Ta bị một nhát kiếm cắt đứt cổ họng, đau đớn mà chết, dưới thân là thi thể của mẫu thân. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày trạng nguyên lang muốn hủy hôn với ta.

Gió Lớn Về Muộn Tôi là vợ của giám đốc xưởng, con trai tôi là giáo viên trung học. Năm đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học, con dâu tôi đậu vào một trường trọng điểm ở Bắc Kinh. Cháu gái tôi biểu hiện xuất sắc tại Cung Thiếu nhi, được chọn tham gia luyện tập cho chương trình mừng xuân. Ai ai cũng ngưỡng mộ gia đình tôi hạnh phúc viên mãn. Thế nhưng, ngay trước ngày con trai tôi được bổ nhiệm làm hiệu trưởng, tôi lại mơ thấy mình ch .t trong một vụ tai n ạn x e. Sau khi tôi qua đời chưa đầy 1 năm, chồng tôi liền cưới vợ mới về nhà. Người dưới lớp khăn voan đỏ ấy không ai khác, chính là cháu gái bên nhà mẹ đẻ do tôi nuôi lớn từ bé. Sau khi cô ta vào cửa, lập tức đòi chồng tôi và con trai phải chia nhà. Thậm chí còn vu khống con dâu tôi vụng trộm với người khác khi con trai đi công tác, khiến con bé bị ép 44 để chứng minh trong sạch giữa vô số lời nhơ nhuốc của hàng xóm láng giềng. Tội nghiệp cháu gái tôi, mất đi mẹ ruột bảo vệ, chưa kịp trưởng thành đã bị mẹ kế độc ác bán cho bọn buôn người. Con trai tôi đau đớn vì mất vợ con, uất ức thành bệnh, chưa đến 30 tuổi đã qua đời.

Người Không Tim Mười ba năm trước, Định An Hầu phụ thân ruột của ta đã ném ta đến nhà nông chỉ vì lời nói của quốc sư: “Đứa bé gái này nhất định sẽ mang tai họa đến cho toàn bộ Hầu phủ.” Để đối phó với mẫu thân đang khóc không ngừng, ông ta đã chọn một bé gái trạc tuổi ta đưa cho bà ta, để đứa bé gái kia làm đại tiểu thư của Hầu phủ. Mười ba năm sau, bọn họ đón ta về Hầu phủ, không phải vì áy náy mà vì đại tiểu thư thay thế ta bị hoàng đế chỉ hôn cho một vương gia ngốc nghếch. Đại tiểu thư kiêu ngạo nói: “Ngươi là cô nương nhà nông, có thể gả vào vương phủ là may mắn của ngươi.” Nhưng nàng không biết, thật ra ta đã chết từ lâu, hiện tại sống trên đời này chỉ là một xác sống không tim.

Trọng Sinh Thái Tử Phi Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta. Khi ta khó sinh, hắn liền nói muốn giữ con bỏ mẹ. Ta chưa mãn tang, hắn đã vội vàng rước biểu tỷ của ta về. Họ ân ái mặn nồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Còn con của ta, lại chịu mọi uất ức, sống không bằng chết. Ta hóa thành một hồn ma, lẩn trốn trong góc tối, nhìn con trai ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhìn con trai bị người ta đạp ngã xuống đất, cưỡi như ngựa, lại vì một viên kẹo hồ lô mà phải học tiếng chó sủa…… Ta đã là một hồn ma, tất cả khổ đau và ô uế trên thế gian này ta đều có thể chịu đựng. Điều duy nhất ta không thể chịu đựng, đó chính là thấy đứa con do chính mình sinh ra bị dày vò đến không ra hình người. Cho nên, ta trọng sinh rồi.

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Huyết Hận Vương Phi Ta là Trí vương phi, thế nhưng phu quân Trí vương lại đem lòng yêu một nữ tử bình dân. Hắn thậm chí còn giả chết để cùng nàng ta cao chạy xa bay. Đáng tiếc, cuộc sống nơi thôn dã quá mức khổ cực, bọn họ vì muốn quay về hưởng vinh hoa phú quý mà lập mưu đầu độc ta. Đời này trọng sinh trở lại, việc đầu tiên ta làm chính là lệnh cho người đóng đinh quan tài của Trí vương. Đã muốn ch.t đến vậy, vậy thì để hắn ch.t hẳn đi!

Mẹ Ơi, Con Không Còn Là Cây ATM Nữa Khi thi đại học, tôi bị bạn học tố cáo gian lận. Giám thị phát hiện một mẩu giấy nhỏ giấu trong ống quần của tôi. Tôi bị đuổi khỏi phòng thi, bài làm bị hủy bỏ. Ngay cả suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại cũng bị dân mạng đặt nghi vấn. Dưới áp lực dư luận, kết quả tuyển thẳng của tôi bị hủy bỏ. Mẹ tôi, biết tôi không còn trường nào để vào, liền bán tôi cho một lão già thô lỗ ở làng bên để đổi lấy sính lễ. Tôi bị lão ta hành hạ đến chết. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại một tuần trước kỳ thi đại học. “Bây giờ bắt đầu phát thẻ dự thi.” Giọng của giáo viên chủ nhiệm kéo tôi về khỏi cơn ác mộng của kiếp trước. Lòng bàn tay tôi toát mồ hôi lạnh. Nỗi tuyệt vọng và nhục nhã của kiếp trước như lưỡi dao cắm sâu vào tim tôi. “Chiêu Đệ, cậu thi ở phòng nào thế?” Một giọng nói ngọt đến mức khiến người ta phát ngấy vang lên bên tai tôi. Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt giả tạo đầy quen thuộc của Lưu Thanh Thanh. Nụ cười của cô ta ngây thơ, vô hại. Nhưng bên trong lại lạnh lẽo như rắn độc.

Kết Cục Kẻ Phản Bội Bằng hữu duy nhất của ta là một nữ nhân xuyên không, nàng nói rằng nhiệm vụ của mình khi đến thế giới này là để cứu ta. Nàng luôn tin tưởng và bảo vệ ta, thậm chí không tiếc gì để giúp trượng phu của ta lên ngôi hoàng đế. Cuối cùng, nàng đã tìm được một người yêu thương nàng tha thiết. Nàng bảo ta rằng, nơi này khiến nàng cảm thấy ấm áp, nàng muốn ở lại thế giới này. Nhưng về sau, ta vội vã từ biên cương trở về. Chỉ thấy thân thể gầy gò, xanh xao của nàng nằm cô độc trong ngọc quan, thân thể lạnh như băng. Bên cạnh quan tài, phu quân của nàng đứng lặng người, không nói một lời. Đứa con nhỏ của nàng lại thì thầm một cách mừng rỡ, “Tốt quá rồi, ta không muốn có một mẫu thân điên như thế.” Ta nhìn nữ nhân đang đứng giả vờ lau lệ bên cạnh phụ tử hắn. Ta nghĩ, ta không cần phải giả vờ nữa rồi. Sau hôm nay, họ sẽ biết thế nào mới thực sự là kẻ điên.

Vết Bớt Trên Mặt Chị Tôi Trên mặt chị tôi có một vết bớt hình cá Koi. Sau khi nhận sự chúc phúc của chị ấy, bố tôi trúng 5 triệu tệ, mẹ tôi thì có được dáng người thon thả. Chỉ mình tôi là không cần gì cả. Bởi tôi biết vết bớt trên mặt chị tôi chính là cá Koi đen. Lấy gì của chị ấy thì sẽ phải trả lại gấp đôi.

Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.

Mẹ Con Tôi Cùng Trọng Sinh Người chồng sống cùng tôi 20 năm, đã bao nuôi nhân tình bên ngoài suốt 15 năm. Để ép tôi nhường chỗ, mỗi tháng hắn chỉ đưa tôi đúng 1.000 tệ (~3.5tr) sinh hoạt phí. Tôi không chịu thua, một mình nuôi hai đứa con trai trưởng thành, cuối cùng lại ch .t vì kiệt sức. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày hai vợ chồng lần đầu cãi nhau vì chuyện ly hôn. Hai đứa con trai khi ấy chủ động đòi theo cha. Tôi hiểu rồi, bọn nó cũng trọng sinh.

Một Mình Trong Nhà Mình Khi ba mẹ ly hôn, ai cũng tranh giành quyền nuôi em gái tôi, còn tôi thì ai cũng sợ dính phải như ôn dịch. Cuối cùng, tôi bị phán cho về sống với ba. Mẹ tôi dắt em gái đứng bên cạnh, vừa xem vừa cười khẩy, còn xúi ba tôi: “Đánh mạnh vào! Đánh ch .t nó đi thì khỏi phải nuôi nữa, đỡ phiền phức!” Ngay ngày đầu tiên về nhà mới, mẹ kế vừa ôm tôi vừa nói: “Từ giờ, mẹ là mẹ con. Nghe rõ chưa?” Về sau, tôi mua cho mẹ kế biệt thự, siêu xe. Mẹ ruột – người từng bao năm không thèm ngó ngàng đến tôi – lại nằm trên giường bệnh khóc lóc, van xin tôi cứu bà. Tôi mỉm cười, từng ngón tay gỡ bàn tay bà ra khỏi tay tôi: “Bà à, cứ yên tâm mà ch .t đi.”

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê Phu quân của ta phải lòng thần thê. Hắn tìm đủ mọi cách để đưa nàng ta vào cung và phong làm quý phi. Thế nhưng, hắn vẫn cho rằng thân phận đó chưa đủ tôn quý. Hắn muốn phế bỏ ta, hoàng hậu hiện tại, còn muốn tiêu diệt cả gia tộc ta. Lần này sống lại, ta trở về đúng lúc hắn đưa thần thê vào cung. Lần này, hắn sủng ái thần thê của hắn. Ta vui vẻ chơi đùa cùng quyền thần của ta. Đêm đến, quyền thần nhẹ nhàng cười bên tai ta: “Nương nương muốn hại chết bổn vương sao?” Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn, thì thầm: “Không, ta sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.”

Công Chúa Thật Trở Về Công chúa nói nàng thẳng tính. Trước ngày đại hôn vài hôm, ta bị giặc bắt cóc. Sau đó ta trở về bình an vô sự, để tránh rắc rối, gia đình ta đã đè chuyện này xuống. Ngày hôm sau, công chúa mở tiệc nhưng lại nhắc đến trước mặt mọi người: “Nghe nói Dương tỷ tỷ bị giặc bắt cóc bị thương, giờ đã khỏe hơn chưa?” Chưa đầy hai ngày, tin đồn lan truyền khắp nơi, Thái tử phi tương lai thất thân trước hôn lễ. Hôn sự bị hoãn lại, ta bị dìm chết để chứng minh trong sạch. Sau khi chết, ta nghe thấy công chúa khóc lóc ủy khuất: “Ta chỉ tốt bụng hỏi thăm sức khỏe của nàng, sao biết nàng lại nghĩ quẩn như vậy.” Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày công chúa mở tiệc. Lần này ta mang theo một người, đó là công chúa thật lưu lạc trong dân gian.

Cặn Bã Mau Tránh Đường Sau khi bạn thân nhất cho tôi mượn hai mươi ngàn tệ để mở một cửa hàng thì cô ấy đã bị chồng đánh, phải vào phòng ICU. Tôi quỳ xuống cầu xin hắn ta ký tên để điều trị nhưng hắn đã tát tôi quay trở lại mười năm trước. Năm này chính là lúc tên cặn bã và bạn thân của tôi mới quen nhau. Đừng sợ, bảo bối, tớ sẽ đến cứu cậu!

Ba Trăm Tờ Giấy Nợ Từ năm mười tuổi đến năm mười tám tuổi, bố mẹ bắt tôi viết tổng cộng hai trăm chín mươi chín tờ giấy nợ. Mỗi khoản tiền tôi xin họ đều phải ghi nợ lại, đợi đến khi tôi trưởng thành sẽ phải trả lại. Cho đến khi tôi gặp tai nạn xe, lúc cần nộp tiền phẫu thuật, trong thẻ vẫn còn thiếu ba nghìn tệ. Đường cùng, tôi chỉ có thể cầu xin bố mẹ. Nhưng họ chỉ cười lạnh lùng nói: “Tần Sơ, con đã mười tám tuổi rồi, chúng ta không có nghĩa vụ phải cho con tiền nữa! Con viết thêm một tờ giấy nợ đi!” Tôi rơi nước mắt viết tờ giấy nợ thứ ba trăm. Sau ca phẫu thuật, tôi lướt thấy dòng trạng thái trong vòng bạn bè của con gái nuôi trên mạng xã hội. Trong ảnh, con ấy đang ở trên du thuyền nước ngoài tổ chức sinh nhật mười tám tuổi, được mọi người vây quanh như một nàng công chúa nhỏ. Quà bố mẹ tặng cô ấy là một căn hộ lớn ở trung tâm Thượng Hải và chìa khóa xe một chiếc Maserati. Còn cậu bạn trúc mã của tôi, ánh mắt nhìn cô ấy cũng đầy yêu thương. Cô ấy nói, cảm ơn những người yêu thương nhất đã cho cô ấy tất cả những điều tốt đẹp nhất. Còn tôi cúi đầu nhìn tờ giấy nợ nhàu nát trong tay, bỗng bật cười. Trả hết nợ rồi, một gia đình như vậy, tôi cũng không cần nữa.

Chồng tôi đã thiêu ch .t tôi và hai con gái trong căn nhà ấy, rồi quay sang đòi bồi thường 10 triệu từ công ty bất động sản. Hắn cưới về một người phụ nữ đang mang thai, là nhân tình của hắn. Không ngờ, tôi lại sống lại trở về đúng ngày sinh con gái út.

Vọng Thư Đích tỷ đem lòng yêu một gã đào kép, vì muốn cùng hắn tư bôn mà p/hóng hỏa giả c/h/ết. Nhìn thi thể cháy đen, hu/yết n/hục mơ hồ trước mắt, thanh mai trúc mã Lục Minh Hủ của ta sắc mặt lạnh nhạt: “Là nàng bạc mệnh.” Thế nhưng, bàn tay giấu trong tay áo lại siết chặt đến trắng bệch. Về sau, ta dốc lòng bày mưu tính kế, trợ giúp hắn lên ngôi Thái phó. Vậy mà hắn lại tùy ý gán cho ta một tội danh, đem ta th/iêu sống. Thì ra hắn vẫn luôn nghi ngờ rằng trận hỏa hoạn năm đó là do ta gây ra. Hắn nói: “Cảnh Vọng Thư, ngươi có biết Liên nhi c/h/ết thảm đến mức nào không?” Lần nữa mở mắt, ta quay trở về thời khắc đích tỷ cố ý phóng hỏa. Lục Minh Hủ đã muốn làm một kẻ si tình, vậy thì để hắn làm đi.

Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn Nhà hàng xóm thấy biển số xe tôi có 985, bèn nhờ tôi trong ba ngày thi đại học đưa con gái cô ta đến điểm thi, nói là để lấy chút vận may. Tôi còn đang do dự thì trước mắt hiện lên dòng chữ như trong livestream: 【Nữ chính xui xẻo nhất truyện đã lên sàn rồi!】 【Bà hàng xóm kia lười ch đi được, rõ ràng là không muốn dậy sớm nên mới tìm cớ đùn đẩy việc đưa con đi thi cho nữ chính!】 【Con gái bà ta cũng đâu có bình thường, sắp thi đại học đến nơi mà vẫn chat chit với bạn mạng đến hai ba giờ sáng mỗi đêm, kết quả là ngày thứ hai thi xong thì bị nhồi máu cơ tim ngay trên xe nữ chính. May mà nữ chính vượt sáu đèn đỏ, đưa đến viện kịp lúc, không thì mất mạng rồi!】 【Cả nhà bọn họ không biết ơn đã đành, còn oán trách nữ chính lo chuyện bao đồng, hủy hoại tương lai sáng lạn 985 của con gái, rồi cuối cùng phóng hỏa thiêu chết nữ chính!】 【Tức đến tăng xông! May mà nữ chính trọng sinh rồi!】 Tôi bị hù cho rùng mình một cái, lập tức từ chối: “Xin lỗi, tôi phải đi làm, không rảnh.”