Báo Thù

Nửa Đồng Khinh Bạc

Nửa Đồng Khinh Bạc Ta năm tuổi, hắn đáp ứng cưới ta, ta đáp ứng nuôi hắn. Ta mười tám tuổi, hắn rốt cuộc cũng mưu được chức quan, nhưng lại không có bạc cưới thê tử, ta nói cưới ta không cần tốn tiền. “Ngươi là thương nhân, cùng lắm cũng chỉ làm thiếp cho ta mà thôi…” Hắn cười nhạo ta si tâm vọng tưởng, nhưng lại không biết rằng… Gần đây thường có một kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt leo tường nhà ta, ôm lấy eo ta mà dỗ dành: “Nhìn ta xem, ta còn cao quý hơn hắn nhiều lắm…”

Ái Tình Và Hận Ý

Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Kẻ Báo Ứng Đời Anh Là Tôi

Kẻ Báo Ứng Đời Anh Là Tôi Sau khi ba tôi đ â.m ch .t chồng của người hàng xóm, ông phải bồi thường một khoản tiền rất lớn. Về sau, con trai bà ta bị viêm phổi giữa đêm, lại bắt ba tôi đưa đi bệnh viện. Học hành kém, cũng đòi ba tôi trả tiền học thêm. Chưa dừng lại ở đó, bà ta còn yêu cầu ba mẹ tôi mỗi tuần đến nhà bà ta lau dọn vệ sinh. Bà ta vừa khóc vừa gào lên: “Các người hại ch .t chồng tôi! Đây là quả báo của các người!” Cho đến khi tôi lớn lên. Người hàng xóm ấy lại mở miệng, ép tôi phải làm con dâu của bà ta. “Nếu không phải chồng tôi ch .t, nhà tôi đâu đến nỗi khốn khó như vậy? Con trai tôi sao có thể không tìm được vợ?” Tôi kịch liệt từ chối. Bà ta liền lén lút đuổi ba mẹ tôi ra ngoài, rồi cạy cửa nhà tôi, lén đưa con trai mình leo lên giường tôi. Tôi ra sức chống cự, nhưng cuối cùng lại bị hắn dùng gối đè đến ch .t. Sau khi ch .t, tôi mới biết, chồng bà ta vốn bị ung thư giai đoạn cuối, là hai vợ chồng họ cố tình dựng màn kịch, âm mưu hãm hại cả nhà tôi. Được sống lại một lần nữa. Tôi trở về đúng ngày ba tôi chuẩn bị lái xe ra khỏi nhà…

Dung Ngư

Dung Ngư Ta và tỷ tỷ đều là trẻ mồ côi ở Cục Từ Ấu*. Tỷ ấy xinh đẹp, duyên dáng, còn ta thì tư chất bình thường. {*Kiểu như cô nhi viện bây giờ.} Ninh gia đến nhận nuôi ta, ta cảm kích đến mức quỳ lạy. Tỷ ấy bình thản nói: “Dù cầu xin người khác nhận nuôi, cũng không thể mất thể diện.” “Muội hành xử như vậy thật sự rất khó coi.” Nhờ vậy, tỷ ấy được khen là có phong thái, và được Ninh gia nhận nuôi. Còn ta thì lưu lạc trên đường phố, trở thành kẻ ăn xin. Tình cờ, ta gặp được vị hôn phu của tỷ là Trần Bình Vương đang du ngoạn cùng người tình. Ta tốt bụng nhắc nhở tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ lại kéo ta và bảo ta phải nói điều đó trước mặt Trần Bình Vương. “Chàng ấy tuy có lỗi, nhưng muội lén lút nói với tỷ, thực sự là có ý đồ xấu.” Trần Bình Vương ngược lại cáo buộc ta có ý định quyến rũ hắn, rồi sai người đánh ta đến chept. Ta khóc lóc cầu xin tỷ tỷ cứu ta. Tỷ tỷ chu môi: “Muội biết hắn đào hoa mà vẫn cố ý tiếp cận, không phải là quá hèn mọn sao?” Ta bị đánh chet, th i th ể bị n ém xuống đáy hồ. Tỷ tỷ ta và Trần Bình Vương lại làm lành, tổ chức hôn lễ linh đình. Khi mở mắt ra, ta trở về ngày mà phu thê Ninh gia đến nhận nuôi chúng ta.

Chiêu Dung

Chiêu Dung Ta nữ giả nam trang, cứu Tiêu Kiền từ đống xác chết trở về. Trong tiệc mừng công, Hoàng thượng hỏi hắn muốn ban thưởng điều gì. Hắn vì cưới công chúa, dùng một kiếm xé toạc áo bó ngực của ta, phơi bày thân phận nữ nhi của ta trước mặt mọi người. “Người này lừa dối quân thượng, thay công chúa xuất giá đến biên cương, coi như lập công chuộc tội.” Ta bị giam trong địa lao, xích sắt xuyên qua xương quai xanh. Công chúa mỉm cười nghiền nát xương ngón tay, thả chuột đến gặm nhấm máu thịt của ta. “Dù sao cũng là ngươi cứu được Tiêu lang, mới thúc đẩy mối lương duyên của ta và chàng.” “Bản cung từ bi rộng lượng, ban cho ngươi tạ lễ này.” Năm sau, Tiêu Kiền cưới công chúa, một bước lên mây, quyền khuynh triều chính. Còn ta chịu hết sỉ nhục, chết thảm trong chuồng dê nơi biên cương. Trở lại một đời, ta quay về ngày Tiêu Kiền vạch trần ta.

Thịnh Vũ

Thịnh Vũ Ta liều mạng cứu về tiểu tướng quân, hắn lại ra công đường cùng ta đối chất, chỉ vì muốn hủy hôn với ta. Hắn mắng ta tâm địa độc ác, quay đầu cưới thứ muội của ta, tán dương nàng ôn hoà hiền hậu thuần lương. Mà ta mất hết mặt mũi, không người muốn cưới, đành phải gả cho tên gian thần Hoắc Chương tiếng xấu đồn xa. Ngày ta xuất giá, hắn lại đột nhiên đơn thương độc mã chạy đến cướp dâu, nói rằng nguyện ý nạp ta làm thiếp. Hoắc Chương ghen ghét hỏi: “Chỉ loại hàng này thôi mà cũng đáng để nàng nhớ nhung nhiều năm như vậy sao?” Về sau, tiểu tướng quân quỳ rạp bên váy ta, thảm thiết cầu xin ta nhận hắn, dù chỉ làm nhỏ.  

Bạn Cùng Bàn Quái Gở

Bạn Cùng Bàn Quái Gở Năm lớp 11, tên côn đồ trường học Tôn Thiệu đã ấn đầu Vương Kỳ vào thùng nước bẩn. Tôi gọi bố tôi, lúc đó ông là chủ nhiệm của lớp. Ngay đó, bố tôi đá tung cửa phòng vệ sinh, túm lấy tên con trai kia rồi đuổi học cậu ta. Tôn Thiệu bỏ học, ra phố bán hàng rong, rồi bị một chiếc xe tải lớn đâm chết. Vài năm sau, Vương Kỳ viết một cuốn tiểu thuyết tự truyện. Hóa ra, Tôn Thiệu và cô ta là “nam ngược thân nữ, nữ ngược tâm nam” dây dưa tình cảm sâu đậm. Nhưng cuối cùng con gái của chủ nhiệm – Uất Liễu, đã phá hỏng tất cả. Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, cô ta đăng giấy chứng tử của Tôn Thiệu lên Weibo, kèm theo dòng chú thích: [Uất Liễu, cô đã hủy hoại hạnh phúc cả đời tôi.] Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã tìm ra thông tin của tôi, chém chết tôi ngay trên phố. Bố mẹ tôi vì mất con gái cũng như bị bạo lực mạng nên đã suy sụp tinh thần, buộc đá vào chân, ôm tro cốt của tôi, nắm tay nhau nhảy xuống sông. Tôi được tái sinh, trở về ngày phát hiện Vương Kỳ bị bắt nạt. Tiếng nức nở đau đớn lại vang lên trong nhà vệ sinh. Lần này, tôi quay đầu bỏ đi không thèm đoái hoài.

Cháu Ngoại Tỳ Hưu

Cháu Ngoại Tỳ Hưu  Cháu ngoại của tôi bị teo hậu môn bẩm sinh, bụng căng như một quả dưa hấu to. Tôi khuyên chị gái đưa cháu đi làm phẫu thuật. Nhưng chị gái với mẹ tôi đều cho rằng như vậy mới tốt, mới phát tài, không mất tài lộc, bởi vậy từ chối điều trị cho nó. Sau này tôi lén lút đưa cháu ngoại đi phẫu thuật. Sau khi chị tôi biết chuyện tưởng rằng tôi phá tài lộc của chị ta, dưới cơn tức giận chị ta đẩy tôi xuống cầu thang, khiến tôi chết ngay tại chỗ. Sống lại vào ngày chị gái nói với tôi rằng cháu ngoại bị teo hậu môn bẩm sinh. Tôi cười nói: “Đúng là một con tỳ hưu nhỏ, nhà chúng ta sắp phát tài rồi.”

Ăn Cháo Đá Bát

Ăn Cháo Đá Bát Đoạn Gia Hi là người chồng tôi tự mình chọn ở trại trẻ mồ côi. Hai mươi năm sau, hắn trở thành sói mắt trắng đ âm sau lưng ba mẹ tôi, mơ tưởng đến tài sản nhà tôi. Cuối cùng lấy tài sản nhà tôi làm sính lễ, cầu hôn với bạch nguyệt quang, người từng ở cùng trại trẻ mồ côi với hắn. Tôi ôm hận mà chet, lại trở về ngày cùng ba mẹ bước vào cô nhi viện.

Đổi Lại Long Phụng Song Sinh

Đổi Lại Long Phụng Song Sinh Cặp song sinh long phụng chào đời, cả nhà đều vui mừng khôn xiết. Mẹ nhìn em trai đầy yêu thương, bố thì bế em gái, cưng chiều chẳng rời tay. Đúng lúc đó, trên không trung xuất hiện vài dòng bình luận bay lơ lửng như đạn pháo: 【Cuối cùng thì bộ truyện loạn luân giả cũng bắt đầu rồi, đây là lần đầu nam nữ chính gặp nhau nhỉ?】 【Tôi spoil tí nha! Con gái bị bố tráo với con gái của bạch nguyệt quang, con trai thì bị mẹ đổi với con trai cậu em trai. Sau này hai đứa con tráo đó lại yêu nhau với thân phận “anh em”!】 【Tôi thích nhất là lúc hai đứa chưa biết sự thật mà vẫn cứ loạn luân giả, hồi hộp chết đi được ấy!】 Vậy tức là… Cặp em trai em gái hiện tại, đều là giả? Tôi sững người nhìn chằm chằm mấy dòng chữ giữa không trung. Sau đó, tôi lặng lẽ tráo lại hai đứa trẻ năm xưa.

Cố Tiểu Tiểu

Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi Kế hoạch thất bại, tôi đã chết. Nhưng bố mẹ đều thiên vị đứa con nuôi thiên kim giả, từng người đều cho rằng tôi đang ghen tị vì cô ta giành được sự chú ý của bọn họ. Sau đó, hệ thống được cập nhật, nó trở nên rất hung dữ. Lúc thiên kim giả phát điên với tôi. Hệ thống ra lệnh cho tôi đi đánh người. [Đi! Tát cô ta hai cái! Cái thứ giả mạo này xứng đếch gì.]  

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.

Sống Lại, Tôi Muốn Lấy Lại Những Thứ Thuộc Về Mình

Sống Lại, Tôi Muốn Lấy Lại Những Thứ Thuộc Về Mình Tôi luôn ổn định ở vị trí đầu tiên toàn thành phố, nhưng điểm thi đại học lại chỉ đủ để vào cao đẳng. Em họ học kém của tôi lại trở thành thủ khoa thành phố, được Thanh Hoa Bắc Đại tranh giành. Cô ta khóc lóc nói rằng, nếu không phải vì tôi thường xuyên gian lận, cũng sẽ không có kết cục như này. Thầy cô với bạn học lên án tôi, bố mẹ không tin tôi, cư dân mạng liên tục tấn công tôi. Trong tuyệt vọng cùng cực, tôi nhảy lầu, lúc mở mắt ra thì tôi đã quay lại lớp 12. Lần này, tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của em họ. 【Học đi, học giỏi đi, dù sao sau này điểm số cũng là của tôi.】  

Cuốn Sổ Đòi Mạng

Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.

Cẩn Hòa

Cẩn Hòa Ta cứu một nữ nô từ quân doanh, để ả khỏi bị người nhục mạ. Chàng thanh mai trúc mã của ta vốn chẳng ưa ả, thế mà trong tiệc cưới của chúng ta, lại vu cho cha ta tội thông địch bán nước, ngay tại chỗ xử tử cả nhà ta. Chỉ tha cho mình ả. Hóa ra từ lâu, hai người họ đã lén lút qua lại với nhau. Ả tát ta một cái thật mạnh, cười một cách độc địa. “Chỉ bằng ngươi, cũng xứng để ta hầu hạ, đây chính là hậu quả, cũng nên cho ngươi nếm thử mùi vị bị ngàn người cưỡi.” Ả ném ta vào quân doanh làm quân kỹ. Vì chút tôn nghiêm còn sót lại, ta đã tự tử trong doanh trại. Ta được tái sinh, trở về ngày đầu tiên gặp nữ nô, nhìn ả bị người ta cưỡng ép đè dưới thân, gào khản cả giọng cầu xin ta cứu giúp.

Báo Ứng

Báo Ứng Trên đường chạy nạn, ca ca Hà Bùi Chi không màng đến sự an nguy của cả nhà, nhất quyết muốn cưu mang một đôi mẫu nữ không rõ lai lịch. Sau đó, người nữ tử bị sơn tặc bắt đi, không rõ tung tích. Ca ca si tình với nàng trách ta thấy chết không cứu, hận ta thấu xương. Vài năm sau, tin vui đỗ đầu bảng nhãn của hắn truyền đến. Ta vốn tưởng rằng cả nhà cuối cùng cũng khổ tận cam lai nhưng chờ đợi ta lại là sự thờ ơ lạnh nhạt của hắn cùng sự trả thù tàn độc của Bạch Nguyên Khanh, người đang nép trong lòng hắn. Sống lại một đời, ta không muốn tiếp tục hao tâm tổn sức kiếm tiền cho hắn đi thi nữa, nếu hắn chỉ quan tâm đến Khanh Khanh của mình, vậy thì ta, người muội muội này sẽ thành toàn cho hắn.

Cứu Rỗi

Cứu Rỗi  Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đã tái sinh trong nhà vệ sinh của một trường nghề. Người vừa mới sinh ra tôi là một nữ sinh đang mặc bộ đồng phục học sinh, cô ấy đang ngồi trên sàn gạch lạnh, kinh hãi nhìn tôi chằm chằm. Cô trừng mắt nhìn tôi, rồi đưa đôi tay dính đầy m//áu về phía cổ tôi, định bóp chặt. Âm thanh từ hệ thống vang lên đúng lúc: [Địa điểm hiện tại là trường kỹ thuật cao cấp Mậu Thành, nhà vệ sinh nữ ở tầng ba, phía tây tòa nhà giảng dạy. Nhiệm vụ đầu tiên của bạn: Sống sót khỏi bàn tay của mẹ ruột.] Tôi: ???? Ván này là một trận đấu cấp cao rồi.