Báo Thù
Thái Tử Thọt Ta cứu mạng Thái tử, sau một đêm xuân, gã trở mặt biếm ta làm quân kỹ. Biết trong bụng ta có đứa con của gã, gã lấy kiếm rạch bụng ta ra, hấp lên ép ta ăn hết. “Một con nô tỳ hầu ngủ cũng muốn có cốt nhục của bổn Thái tử?” “Cô hận ngươi! Ngươi đã chữa trị cho Cô, sao không chịu chữa cho đàng hoàng?” “Tất cả là tại ngươi! Cô mới thành Thái tử thọt!” Thế vẫn chưa đủ. Gã còn chặt đứt hai chân ta, gọi quân y khâu bụng ta lại. Binh lính nào tới làm nhục ta, sẽ được thưởng một xâu tiền. Cũng không biết đã có bao nhiêu người chui vào lều ta, mãi đến khi máu tươi nhuộm đỏ làn váy, ta cũng hoàn toàn tắt thở. Lần thứ hai mở mắt, ta và cẩu thái tử cùng sống lại.
Nữ Phụ Không Chịu Biến Mất Khi Tiêu Trí để cô thư ký mới ngồi vào ghế phụ, trước mắt tôi lập tức hiện lên một loạt bình luận: “Cuối cùng nữ chính cũng xuất hiện rồi, nữ phụ độc ác bao giờ mới cút đi vậy, phát chán!” “Chỉ muốn xem nam chính cấm dục và nữ chính yêu nhau ngọt ngào, bà già kia biến đi cho khuất mắt!” Tôi giả vờ không thấy gì, thậm chí còn rộng lượng để mặc Tiêu Trí sắp xếp chỗ ở cho cô gái kia trong biệt thự, chữa bệnh cho bà ngoại cô ta, thu xếp mọi thứ ổn thỏa. Không ai biết… tôi đang mang thai. Đàn ông không phải thứ không thể thiếu. So với việc phát điên, tìm nữ chính gây sự rồi cuối cùng bị thiêu sống cho đến ch .t, thì giữ lại con, để nó mang họ tôi và trở thành người thừa kế hợp pháp, chẳng phải thơm hơn à?
Vạn Kiếp Hồng Nhan Ta là nữ nhi của tú bà, mệnh tiện bẩm sinh. Trong một đêm tuyết rơi gió lớn, ta cứu được thư sinh Lương Vọng Hiên. Sau khi hắn thi đỗ công danh, liền đến cầu thân với ta. Cùng lúc đó, Đoan vương phi muốn nhận ta làm nghĩa nữ. Người đời đều nói ta vận khí tốt, vừa gặp được lang quân như ý, vừa có cơ hội nương nhờ quyền quý. Thế nhưng ta không cần tất thảy, liền thẳng thừng cự tuyệt.
Sau Khi Giả Làm Con Nhà Giàu Người khác đi học thì giấu thân phận, giả nghèo giả khổ, còn tôi lại giả làm tiểu thư nhà giàu. Đến lần thứ n tôi tiện tay tặng túi Chanel, mời cả lớp ăn ở khách sạn năm sao, và ôm hôn hot boy trong khu vườn nhỏ. Cuối cùng, Tống Nhứ Nhứ đã dùng hệ thống hoán đổi với tôi. Buồn cười thật. Cô ta không biết rằng, tôi đã chờ ngày này từ rất lâu rồi!
Nhân Quả Báo Ứng Khi ta mới sinh song thai, cơ thể còn đang yếu, phu quân của ta – Tĩnh Ninh hầu lại mang về một cô nương đang có thai, đứng ngoài phòng sinh ép ta nhận nàng vào phủ làm thiếp. Ta chỉ ngẩn người một lúc rồi sảng khoái đồng ý: “Được”. Sau này phụ mẫu biết chuyện, tức giận đòi làm chủ cho ta. Ta chỉ cười khuyên bọn họ trở về. Bởi vì ta biết Tĩnh Ninh hầu chỉ còn sống được mấy ngày nữa. Mà người đàn bà kia, cả đời này chỉ có thể làm thếp, sống dưới cái bóng của phu nhân hầu phủ là ta, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Lưới Trời Lồng Lộng Chồng tôi vì cứu ánh sáng đời mình mà chết giữa biển khơi. Khi cảnh sát báo tin, thi thể anh ta gần như đã bị ăn sạch. Nhân viên giám định hỏi tôi có muốn vớt xác không. Tôi phất tay, kiên quyết không lãng phí tài nguyên công cộng. Cầm tờ giấy chứng nhận tử vong, tôi lập tức làm thủ tục xóa tên chồng khỏi hộ khẩu. Liên hệ xong với luật sư của anh ta, cuối cùng tôi không nhịn được mà bật cười. Buổi tối, tôi mở một chai sâm panh. Vốn dĩ chỉ có thể lấy một nửa tài sản, giờ tôi có thể lấy đến hai phần ba. Nhất định phải chúc mừng.
Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt Tôi đã cùng Tạ Trầm đi từ tay trắng đến khi sở hữu khối tài sản kếch xù, vậy mà bạn gái cũ của anh ta lại đứng trước mặt tôi nói một câu: “Tôi sẽ từng bước giành lại Tạ Trầm từ tay cô.” Ủa? Lúc loài người tiến hóa, có phải cô ta trốn kỹ quá nên lỡ mất không? Mấy lời súc sinh như vậy mà cô ta cũng nói ra được sao. Kết quả, hay thật, tôi tưởng lịch sử tiến hóa chỉ bỏ sót mỗi cô ta. Ai ngờ còn sót thêm một tên nữa.
Mẹ Tôi Là Kẻ Cuồng Nuôi Em Trai Giai Đoạn Cuối Kiếp trước, vào đêm Giao thừa, tôi bị anh họ đẩ//y xuốn//g từ tầng 7, c/h/ết ngay tại chỗ. Mẹ tôi – với tư cách là người thân của nạn nhân đã ký giấy tha thứ, bỏ qua cho đứa cháu trai của bà. Sau khi sống lại, những kẻ hút m/áu trong nhà ngoại, từ cậu ruột, anh họ cho đến mẹ ruột của tôi – Lý Kim Quế, tôi sẽ không tha cho bất cứ ai. Nhà họ Lý này, phải cùng nhau trả giá cho những gì đã gây ra. Nợ kiếp trước, kiếp này sẽ thanh toán đủ!
Chồng Tôi Chết Vì Cứu Tiểu Tam Chồng tôi vì cứu ánh trăng sáng của anh ta, mà ch.t trong biển. Lúc người ta báo tin cho tôi, th//i thể anh ta gần như đã bị cá ăn sạch sẽ. Nhân viên cứu hộ hỏi tôi có muốn vớt xác không. Tôi phất tay dứt khoát, từ chối: “Đừng lãng phí tài nguyên công cộng.” Cầm tờ giấy xác nhận tử vong do cảnh sát cấp, tôi lập tức đến huỷ hộ khẩu của chồng. Liên hệ xong với luật sư riêng của anh ta, tôi rốt cuộc không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Đêm đó tôi mở một chai champagne ăn mừng. Vốn dĩ tôi chỉ được chia một nửa tài sản, giờ thì tôi có thể nhận hai phần ba, không ăn mừng sao được?
Bánh Hoa Cao Tiểu muội ham chơi, chỉ vì một miếng hoa cao mà bị dụ bước vào Lâm phủ. Đến lúc trở ra, lại bị kẻ khác giơ lên ném ra. Bộ y phục mới do A nương tự tay làm cho nàng bị lột sạch, chỗ đôi mắt trên gương mặt chỉ còn hai hốc máu đỏ lòm. Năm sau khi mùa xuân vừa trở lại, Lâm phu nhân từ Giang Nam về Trường An, ngày ngày mong nhớ vị hoa cao ở Giang Nam. Vừa hay, ta lại có tay nghề làm hoa cao rất khéo.
Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta cùng tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ tính tình bình đạm, không tranh không giành, luôn giữ phong thái như cúc dại bên đường. Khi ta tranh giành thức ăn với đám hạ nhân, tỷ ấy lại đem chia phần ăn của ta cho mọi người, nhờ vậy mà được lòng tất cả. Mùa đông đến, ta tranh giành chăn bông để giữ ấm, tỷ tỷ lại nhường chăn cho người khác. Kết quả, cả hai chúng ta đều đổ bệnh vì lạnh. Với hy vọng thay đổi số phận, ta cố gắng chuyển sang làm nha hoàn thân cận bên Thế tử gia, mong tìm cơ hội cho tỷ tỷ được thị tẩm. Tỷ ấy trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại chấp nhận vị trí mà ta vất vả giành lấy. Nhờ tiếng lành hiền đức, độ lượng của tỷ tỷ, Thế tử gia chú ý và nạp nàng làm thiếp. Tỷ ấy không cần tranh giành mà vẫn thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi hận tỷ tỷ đến xương, bày mưu hãm hại ta. Khi ta bị dồn đến đường cùng, quỳ xuống cầu cứu tỷ tỷ. Nhưng tỷ chỉ lạnh nhạt nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh giành cường bạo, giờ thì tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy vẫn bình thản, không tranh giành, không lên tiếng. Còn ta, bị đánh đến chết oan uổng. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về thời điểm ta và tỷ tỷ vừa vào phủ Quốc công.
Vãn Vãn Không Về Hoàng thượng và Quý phi vi phục xuất cung, ngoài phố xảy ra ồn ào. Quý phi tức giận, vòng tay ôm lấy một thư sinh thanh tú bên đường: “Ngươi có nguyện ý cưới ta không?” Thư sinh sợ hãi từ chối, nói rằng hắn đã có ý trung nhân. Sau một hồi tranh cãi, Hoàng thượng và Quý phi lại làm lành. Quý phi mở lời: “Hoàng thượng, tên tiện dân này vừa mới chạm vào eo thần thiếp, còn chế nhạo vết sẹo trên mặt thiếp, nên xử trí thế nào?” Thư sinh thảm tử ngay trên phố, trong ngực còn giữ miếng bánh phu dung cao mà ta yêu thích nhất. Một tháng sau, bên cạnh Quý phi có thêm một cung nữ.
Trọng Sinh Để Giúp ‘Tiểu Tam’ Sinh Sản Theo Lô Vào ngày thái tử gia trăng hoa nhà họ Lục quỳ xuống cầu hôn tôi, nửa Giang thành đều vỗ tay chúc mừng. Nhưng khi tôi mang thai 3 tháng, lại bị người ta lôi vào phòng khám chui dưới lòng đất, ép phá thai. Tôi liều mạng trốn khỏi đó, chạy đi cầu cứu hắn, nhưng chính tay hắn đã đánh ngất tôi rồi kéo trở lại. Trong cơn mê man, tôi mơ hồ thấy hắn dịu dàng ôm lấy “mẹ kế” không thể sinh con của hắn – Nhâm Trăn Trăn. “Đừng sợ, Lâm Tịch không còn người thân nữa. Đợi lúc thích hợp, lấy tử cung của cô ta thay cho em, em sẽ được làm mẹ.” “Trăn Trăn, anh chỉ muốn có em và con của chúng ta.” Tôi bị bác sĩ mổ bụng, đau đến ch .t ngay trên bàn mổ. X á.c tôi, Lục Hành vứt cho bầy chó hoang. Nhâm Trăn Trăn sau đó thuận lợi dùng tử cung của tôi, sinh cho hắn hai đứa con. Sống lại một kiếp, tôi quay về đúng ngày cưới với Lục Hành. Lần này, tôi lập tức tìm đến phòng thí nghiệm ở nước ngoài, thay tử cung của mình bằng tử cung… của thỏ. Không phải rất thích sinh con sao? Một tháng một lứa, mỗi lứa tám con, đủ cho các người hài lòng chứ?
Tạm Biệt Người Xưa Chồng tôi, ngay trước thềm công ty lên sàn chứng khoán, anh ta đã dan díu với thư ký. Sau khi bị tôi phát hiện, anh ta đề nghị ly hôn. “Phó Nhược Ninh, tôi sắp là ông chủ tài sản hàng tỷ.” “Cô, một sinh viên tốt nghiệp trường hạng hai, căn bản không xứng với tôi.” Ngày nhận giấy chứng nhận ly hôn, bạn thân của anh ta mời anh ta đi uống rượu. “Thật sự ly hôn rồi sao?” Cố Nam Thành đắc ý lấy ra giấy chứng nhận ly hôn. Mọi người đều lộ vẻ vui mừng. Ngay sau đó, tôi nhận được ba lời mời kết bạn: “Chị dâu, em thấy tôi thế nào?”
Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu Năm bảy tuổi, phụ mẫu đã cứu một tên ăn mày, còn cho hắn đồ ăn và quần áo. Tên ăn mày kia lại nhớ thương tiền tài nhà ta, tàn nhẫn s át h ại hơn mười người Tống gia ta. Ta bởi vì ham chơi về trễ, mới tránh được một kiếp. Sau đó được sư phụ cứu, bái nhập tiên môn, từ đó nghiên cứu tiên thuật. Ngày học thành tài, ta cầm trường k iếm trong tay t àn s át cả nhà kẻ thù. Đại thù được báo, sư phụ tự mình chủ trì hôn sự của ta và đại sư huynh, cũng dự định vào ngày đó đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn. Nhưng ngày thành thân, đại sư huynh lại tự tay bóp nát nguyên thần của ta. “Cho dù ngươi có thâm thù đại hận gì, cũng không thể liên luỵ đến con cái hắn. Ngươi rốt cục là có tâm địa á c đ ộc như thế nào, mới có thể đi s át h ại một nữ tử vô tội?” Sống lại một đời, con gái kẻ thù đang quỳ gối trước mặt ta đau khổ cầu xin. Ta vẫn không chút do dự lập tức giet nàng ta. Nhưng lúc này đây – – Mạng đại sư huynh, ta muốn! Vị trí chưởng môn, ta cũng muốn!
Một Đời Chỉ Vì Nàng Tiểu thư tính tình lạnh nhạt, không yêu cô gia. Để kích thích tiểu thư ghen tuông, cô gia nhiều lần giả vờ tỏ ra tốt với ta, thậm chí còn ôm ta lên giường trước mặt tiểu thư, muốn cùng ta thân mật. Tiểu thư trên mặt vẫn tỏ ra bình thản, còn cười hỏi cô gia có muốn nạp ta làm thiếp không khiến cô gia tức giận phẩy tay áo bỏ đi. Sau khi cô gia đi, tiểu thư thu lại nụ cười, bóp cổ ta, mặt đầy vẻ dữ tợn: “Đồ tiện nhân không biết xấu hổ, ngay cả phu quân của ta mà ngươi cũng dám mơ tưởng, ngươi không muốn sống nữa sao?” Nàng ta hủy hoại dung nhan của ta, ném ta vào ổ ăn mày, ta bị một đám ăn mày hành hạ ngày đêm đến chết. Vì cái chết của ta, cô gia cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của tiểu thư, vui mừng khôn xiết hứa cả đời chỉ có một mình nàng ta, không bao giờ nạp thiếp. Sau khi chết, ta mới biết, tiểu thư không phải là người tính tình lạnh nhạt, chẳng qua chỉ muốn giả vờ thanh cao để trêu đùa cô gia, muốn cô gia yêu nàng ta đến chết đi sống lại mà thôi. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày đại hôn của họ.
Lật Đổ Hoàng Quyền Ngày tiểu công chúa bắc kinh tuyên bố bước chân vào showbiz, cả mạng xã hội bùng nổ. Bởi vì cô ta đã @thẳng tôi trên mạng: “Giờ ai cũng có thể trở thành ảnh hậu rồi à?” Anti-fan nhân cơ hội này nhao nhao công kích tôi, các nhãn hàng hợp tác cũng lần lượt đề nghị chấm dứt hợp đồng. Cô ta còn cố tình livestream trực tiếp tiệc sinh nhật của mình, vô cùng khoa trương. Nhưng buổi tiệc ấy mãi mà không thể bắt đầu. Chỉ vì… cô của nhà họ Kỳ vẫn chưa đến.
Muôn Vẻ Hoa Nở Tôi vừa hết cữ, mẹ chồng liền sinh con thứ hai. Bà cảm thấy mình đã có tuổi, liền bảo tôi: “Một con cừu cũng phải chăn, hai con cừu cũng phải chăn, hai đứa trẻ cứ giao cả cho con chăm cả đi.” Chồng tôi là người hiếu thuận một cách ngu muội, lập tức đồng tình với mẹ, hai mẹ con cùng ép tôi phải đồng ý. Vì chuyện này, tôi đã cãi nhau một trận lớn với họ. Tôi tìm bạn thân than thở, cô ấy lại nhắc tôi một câu: “Chi bằng cậu điều tra thử xem, đứa bé đó rốt cuộc là mẹ chồng cậu lớn tuổi mà sinh ra, hay là con riêng mà chồng cậu lén lút có với người khác?”
Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.
Hoán Thân Đổi Thế Cửu vương gia bị người hạ dược, trong tình thế cấp bách đã xông vào phòng khuê phòng của ta. Sau một đêm xuân tiêu, hắn hứa sẽ cưới ta về làm vợ. Nhưng quay đầu đã ra lệnh cho sát thủ giết ta. “Nữ nhân này thân phận thấp hèn, thế mà cũng dám mơ tưởng trở thành Vương phi của ta?” Một lúc sau, ta nhìn xác sát thủ nằm trên đất, tát lệch đầu tên thuộc hạ. “Lão nương đây thải dương bổ âm nhiều năm, lần đầu tiên thấy loại hàng kém chất lượng như vậy! Thật uổng phí thuốc của lão nương!”