Báo Thù

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản Tôi là bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn, mỗi tuần khám hai ngày. Một ngày nọ, chồng tôi quỳ xuống cầu xin tôi, nhờ tôi chữa bệnh cho tình cũ của anh ta, Mạc Huệ Tình. Anh ta đích thân đưa cô ta đến, còn ân cần đỡ cô ta ngồi xuống, cứ như đang đi khám thai vậy. Tôi lật bệnh án, lạnh nhạt nói: “Niêm mạc tử cung quá mỏng.” Ngay lập tức, Mạc Huệ Tình đỏ mắt. Chồng tôi giận dữ quát: “Huệ Tình trong sạch, cô đừng có nói bậy!” Tôi liếc anh ta một cái, cười lạnh: “Niêm mạc tử cung mỏng không nhất thiết là do phá thai nhiều lần. Không cần phải chột dạ.” Tôi tiếp tục hỏi: “U nang hai bên buồng trứng. Hai người đã quan hệ bao lâu mà chưa có thai?” Chồng tôi trừng mắt mắng lớn: “Cô ấy bị chồng cũ bỏ vì không thể sinh con, cô không biết sao? Cô hỏi vậy là cố tình kích thích cô ấy à?” Tôi thực sự chưa từng thấy ai điên rồ đến mức này. Thấy không thể tiếp tục với một kẻ vô lý như vậy, tôi quyết định kết thúc cuộc khám bệnh. Trước khi gọi bệnh nhân tiếp theo, tôi thuận miệng hỏi câu cuối: “Hai người có chấp nhận làm thụ tinh ống nghiệm không?” Cả hai sắc mặt tái mét. Trước khi chồng tôi lại lên cơn hành hung bác sĩ, tôi bấm chuột gọi bệnh nhân tiếp theo: “Bệnh nhân tiếp theo!” Làm bác sĩ chuyên khoa vô sinh hiếm muộn, bệnh nhân đến khám hầu hết đều như đi một vòng trong nhà lao. Chồng tôi không chịu nổi cảnh Huệ Tình chịu khổ, thế là chạy khắp bệnh viện nổi điên với từng bác sĩ một. Mọi người đều tránh xa anh ta. Tôi cũng muốn tránh xa anh ta. Dù sao, kẻ gây náo loạn trong bệnh viện là đáng sợ nhất.

Đùi Gà Không Dành Cho Tôi

Đùi Gà Không Dành Cho Tôi Những năm 90, vật tư khan hiếm. Trong nhà hiếm lắm mới hầm được một con gà, vậy mà mẹ lại đem cái đùi gà cho con trai bác Vương hàng xóm. Lúc ăn cơm, ba hỏi đến, mẹ lại nói là tôi ăn. Tôi không nhận, mẹ lập tức chửi tôi là đồ nói dối. “Chính là mày ăn! Chính là mày ăn! Ăn rồi còn không nhận! Tao đánh ch .t cái đồ nói dối như mày…” Cuối cùng, mẹ thật sự lỡ tay đánh ch .t tôi. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay về bàn cơm hôm đó. Mẹ cười gượng, nói: “Đùi gà là Phương Phương ăn đấy.” Lần này, tôi đứng bật dậy, lớn tiếng nói: “Cha! Đùi gà là con ăn! Con sẽ không nói là mẹ đưa cho bác Vương đâu!”

Nhân Quả Báo Ứng

Nhân Quả Báo Ứng Khi ta mới sinh song thai, cơ thể còn đang yếu, phu quân của ta – Tĩnh Ninh hầu lại mang về một cô nương đang có thai, đứng ngoài phòng sinh ép ta nhận nàng vào phủ làm thiếp. Ta chỉ ngẩn người một lúc rồi sảng khoái đồng ý: “Được”. Sau này phụ mẫu biết chuyện, tức giận đòi làm chủ cho ta. Ta chỉ cười khuyên bọn họ trở về. Bởi vì ta biết Tĩnh Ninh hầu chỉ còn sống được mấy ngày nữa. Mà người đàn bà kia, cả đời này chỉ có thể làm thếp, sống dưới cái bóng của phu nhân hầu phủ là ta, muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

Trọng Sinh Để Giúp 'Tiểu Tam' Sinh Sản Theo Lô

Trọng Sinh Để Giúp ‘Tiểu Tam’ Sinh Sản Theo Lô Vào ngày thái tử gia trăng hoa nhà họ Lục quỳ xuống cầu hôn tôi, nửa Giang thành đều vỗ tay chúc mừng. Nhưng khi tôi mang thai 3 tháng, lại bị người ta lôi vào phòng khám chui dưới lòng đất, ép phá thai. Tôi liều mạng trốn khỏi đó, chạy đi cầu cứu hắn, nhưng chính tay hắn đã đánh ngất tôi rồi kéo trở lại. Trong cơn mê man, tôi mơ hồ thấy hắn dịu dàng ôm lấy “mẹ kế” không thể sinh con của hắn – Nhâm Trăn Trăn. “Đừng sợ, Lâm Tịch không còn người thân nữa. Đợi lúc thích hợp, lấy tử cung của cô ta thay cho em, em sẽ được làm mẹ.” “Trăn Trăn, anh chỉ muốn có em và con của chúng ta.” Tôi bị bác sĩ mổ bụng, đau đến ch .t ngay trên bàn mổ. X á.c tôi, Lục Hành vứt cho bầy chó hoang. Nhâm Trăn Trăn sau đó thuận lợi dùng tử cung của tôi, sinh cho hắn hai đứa con. Sống lại một kiếp, tôi quay về đúng ngày cưới với Lục Hành. Lần này, tôi lập tức tìm đến phòng thí nghiệm ở nước ngoài, thay tử cung của mình bằng tử cung… của thỏ. Không phải rất thích sinh con sao? Một tháng một lứa, mỗi lứa tám con, đủ cho các người hài lòng chứ?

Anh Có Bao Giờ Tin Em?

Anh Có Bao Giờ Tin Em? Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên. Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên. Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù. Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay. Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân. Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát. Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình. “Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.” Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô. An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được. Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng. An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân. Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi. An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở. “Ông nói sao?” “Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…”

A Diểu Vô Tâm

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”

Báo Thù

Báo Thù Trưởng công chúa đương triều kiêu căng, xinh đẹp, mỗi ngày đều cần dùng sữa mẹ tươi mới để đắp mặt, tẩm bổ. Bởi vậy mà a tỷ mới sinh xong của ta được gọi vào phủ, nhưng một năm sau lại phơi xác đồng hoang, hậu khiếu* rách tan, tử cung hỏng hết. *Hậu khiếu: bộ phận từ ruột già đến hậu môn. Bốn năm sau, Trưởng công chúa mắc bệnh lạ, cả người đầu mùi hôi tanh. Ta tự mình tiến cử trở thành trang nương* của nàng ta. *Người trang điểm, làm tóc. Từ đó về sau, không có ta trang điểm, nàng ta khó mà ra khỏi phủ. Hồng nhan hôm nay ngày mai khô héo, nàng ta không biết, tất cả những thứ này mới chỉ là bắt đầu.

Sát Ngôn

Sát Ngôn Trong lễ cưới, tôi thì thầm một câu bên tai chồng mình. Sau khi nghe xong, anh ta sụp đổ hoàn toàn, n/hảy l.ầu t ự s.á t ngay tại chỗ. Sau khi anh ta ch .t, vô số người, bao gồm cả cảnh sát, đều hỏi tôi đã nói gì. Tôi luôn giữ im lặng. Năm năm sau, khi tôi rơi vào cảnh túng thiếu, có người tìm đến, hứa trả số tiền lớn để mua lại câu nói ấy. Hắn muốn biết rốt cuộc phải là câu nói kinh khủng thế nào mới có thể gi .t ch .t một con người. Khoảnh khắc đó, tôi vô cùng phấn khích. Người tôi chờ đợi bấy lâu, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Sau Khi Trùng Sinh, Ta Trở Nên Vô Tình

Sau Khi Trùng Sinh, Ta Trở Nên Vô Tình Khi lưỡi dao áp sát lên cổ Hạ Minh, trước mắt ta bỗng hiện lên một dòng bình luận: “Chuyện gì đây? Đây chẳng phải là cặp đôi định mệnh của Giang Vãn Ý sao? Cô ta thực sự có thể giết anh ta à?” Giây tiếp theo, cổ tay ta mạnh mẽ phát lực, lưỡi dao sắc bén xuyên thẳng qua yết hầu của Hạ Minh. Ném xác hắn sang một bên, ta lạnh nhạt lau vết máu trên lưỡi dao, nhìn về phía dòng bình luận mà nói: “Sao lại không thể giết chứ?” Sau một khoảnh khắc lặng thinh, dòng bình luận bỗng cuộn lên điên cuồng.

Vì Con Cha Sẽ Làm Tất Cả

Vì Con Cha Sẽ Làm Tất Cả Con gái tôi bị người sếp giàu có của nó chuốc say rồi đưa vào khách sạn, làm điều tàn nhẫn nhất. Vào một ngày nọ của hai tháng sau đó, tôi đi tự thú ở đồn cảnh sát. Năm 2018, tôi giam giữ một tên h//iếp d//âm. Trong vòng hai, ba ngày, tôi dùng thủ thuật tra khảo, phá hủy toàn bộ tinh thần của hắn, biến hắn thành một tên vô dụng. Tôi không phải là cảnh sát, tôi chỉ là một người cha, muốn trả thù cho con gái mình. Một ngày năm 2018, tôi đi tự thú ở đồn cảnh sát. Tôi nói với họ rằng, vụ mất tích của gã nhà giàu kia, là do tôi gây ra. Nếu không muốn gã nhà giàu đó ch//ết, hãy giúp tôi làm một việc. Nếu không thì, sau 48 giờ, tôi nhất định sẽ được trả tự do vì vô tội. Và các người sẽ không bao giờ tìm thấy được tên khốn đó nữa. 

Số Kiếp Nữ Phụ

Số Kiếp Nữ Phụ Ta là nữ phụ phàm nhân độc ác trong truyện Tiên ma. Nam chính Cố Yến vì để nữ chính ghen, đã chọn cứu ta trước, sau khi nữ chính Tạ Ương Ương nhảy xuống vực thì mất tích. Cố Yến trong một đêm thành ma, điên cuồng tàn sát thành trì. Khi ta và bốn mươi vạn dân chúng phàm nhân ở thành Cẩm Châu bị tàn sát sạch sẽ, Tạ Ương Ương cuối cùng cũng xuất hiện. Hắn ôm chặt lấy nàng, nghiến răng nói bên tai nàng: “Nếu còn dám chạy, cô sẽ giết hết người trong thiên hạ để chôn cùng nàng.” Còn ta hóa thành du hồn, tồn tại trong oán niệm vô tận suốt ngàn năm, khi tỉnh lại lần nữa thì ta đã bị trói buộc với một thứ gọi là hệ thống. Nó nói với ta rằng, nó đến từ thế giới khác, còn thế giới ta đang ở chỉ là một quyển sách, bất kể ta có đầu thai bao nhiêu lần, ta cũng không thoát khỏi số phận của nữ phụ độc ác, ta sẽ bị họ giẫm đạp xuống bùn đen, đời đời kiếp kiếp không được chết tử tế.

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội 

 Cái Kết Cho Sự Phản Bội  Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi.  Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia.  Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi.  Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn.  Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ.  Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại.  Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình.  Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát.  Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.   

Tái Sinh Chi Thẩm Thư Di

Tái Sinh Chi Thẩm Thư Di Em họ tôi là kiểu thể chất dễ béo, dễ mang thai. Để giữ được trái tim ông chồng nhà giàu, nó dựa vào việc… mang thai rồi p/h/á th/ai để kiểm soát cân nặng. Ở kiếp trước, tôi từng khuyên nó nên biết quý trọng cơ thể mình, p/há t/hai nhiều sẽ ảnh hưởng tử cung. Nó mắng tôi bao đồng: “P/há th/ai là tiểu phẫu thôi mà, mày ghen tị vì tao dáng đẹp nên mới lấy được chồng giàu chứ gì?” Về sau, nó bị nhiễm trùng, phải cắt bỏ tử cung. Do phải dùng thuốc nội tiết, nó tăng cân vù vù đến 180 cân. Ngày chồng nó đòi ly hôn, nó quay lại đổ hết tội lên đầu tôi: “Nếu lúc trước mày ngăn tao lại, không cho ph/á th/ai, tao đâu đến mức này? Là mày hủy hôn nhân của tao, tao sẽ hủy cả cuộc đời mày!” Nó lên cơn điên, cầm d/ao đ/â/m tôi liên tiếp hơn chục nhát, khiến nội tạng tôi v.ỡ ná.t mà ch.t. May mà tôi được sống lại. Lúc tôi quay về, chính là khi nó đang nhờ tôi tính ngày rụng trứng để tiếp tục kế hoạch có thai rồi ph.á th.a.i.

Lời Thú Tội Của Một Người Đàn Ông

Lời Thú Tội Của Một Người Đàn Ông Ngày hai mươi tám tháng chạp, vợ tôi mang thai bảy tháng, chết trên đường đưa đến bệnh viện, một xác hai mạng. Hung thủ chỉ bị phán ngồi tù, thậm chí còn đang tiêu diêu ngoài vòng pháp luật. Tôi không tìm được gã, nhưng lại tìm ra con gái gã.

Hot Boy Và Chị Gái

Hot Boy Và Chị Gái Yêu đương tình chị em được nửa năm, tôi đã tiêu gần 500 triệu cho cậu ta. Nhưng cậu ta chẳng bao giờ dẫn tôi ra mắt bạn bè, cũng giả vờ độc thân ở trên vòng bạn bè. Chỉ vì tôi lớn hơn cậu ta tám tuổi, cậu ta chê tôi già. Một ngày nọ, bạn trai quên tắt cuộc gọi. Tôi nghe thấy bạn cùng phòng là hot boy của cậu ta đang bình phẩm về tôi: “Lớn hơn tám tuổi, chó cũng không thèm yêu.” Tốt thôi, tôi ghi nhớ giọng điệu lạnh lùng đó. Sau này, vào một buổi chiều bình thường. Anh chàng hot boy chặn xe tôi lại, cầu xin tôi giúp đỡ. Tôi nói: “Giúp cậu cũng được, nhưng cậu phải làm chó trước đã.” Hot boy: ? Lúc này, hot boy ngây thơ vẫn chưa biết. Ngày hắn bị chị gái hành hạ, đã không còn xa.

Sau Khi Cha Chết, Ta Cùng Nương Phú Khả Địch Quốc

Sau Khi Cha Chết, Ta Cùng Nương Phú Khả Địch Quốc Cha ta giấu một đôi mẹ con ngoại thất suốt bảy năm, cuối cùng cũng bị nương phát hiện. Nương tức giận đến mức muốn lập tức hòa ly, nhưng ta không đồng ý. Bởi vì ta đã trọng sinh. Ta biết rằng cha sắp chết. Sau khi ông qua đời, Hoàng thượng sẽ ban thưởng rất nhiều, nhưng cuối cùng mọi thứ lại rơi vào tay đôi mẹ con ngoại thất kia. Chỉ cần không hòa ly, chúng ta có thể hưởng vinh hoa phú quý và mãi mãi đè bẹp họ dưới chân.

Sẽ Không Tha Thứ

Sẽ Không Tha Thứ Chủ tử của ta xuất thân cao quý, con người thanh tao như cúc. Bị Quý phi hãm hại, nàng không cãi lại một câu nào, là ta một thân một mình theo nàng vào lãnh cung, hết mực che chở cho nàng. Vì rửa sạch oan khuất cho nhà mẫu của nàng, ta nuốt xuống thù hận, chủ động mượn sức Hiền tần, kẻ đã từng ngược đãi ta. Vì bảo vệ nàng chiến thắng trong cuộc chiến đoạt vị, ta không tiếc hại chết Quý phi, tay nhiễm máu tươi cùng tội nghiệt không thể tha thứ. Chờ đến khi nàng ngồi lên được ngôi vị Hoàng hậu, nàng lại đẩy ta đi chịu tội. Nàng bình tĩnh làm rõ hết mọi việc: “Hoàng Thượng, thần thiếp xưa nay không tranh không đoạt, càng không muốn ngôi vị này.” “Mọi việc đều do ả làm, thần thiếp chưa từng thấy cảm kích.” Ta bị cắt lưỡi đưa vào Thận Hình Ty, chịu đủ bảy mươi hai hình phạt tra tấn, cuối cùng ôm hận mà chết. Mở mắt ra lần nữa, ta về tới cái ngày cùng nàng ta bước vào lãnh cung.

Xé Nát Bạch Liên Hoa

Xé Nát Bạch Liên Hoa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!

Vãn Vãn Không Về

Vãn Vãn Không Về Hoàng thượng và Quý phi vi phục xuất cung, ngoài phố xảy ra ồn ào. Quý phi tức giận, vòng tay ôm lấy một thư sinh thanh tú bên đường: “Ngươi có nguyện ý cưới ta không?” Thư sinh sợ hãi từ chối, nói rằng hắn đã có ý trung nhân. Sau một hồi tranh cãi, Hoàng thượng và Quý phi lại làm lành. Quý phi mở lời: “Hoàng thượng, tên tiện dân này vừa mới chạm vào eo thần thiếp, còn chế nhạo vết sẹo trên mặt thiếp, nên xử trí thế nào?” Thư sinh thảm tử ngay trên phố, trong ngực còn giữ miếng bánh phu dung cao mà ta yêu thích nhất. Một tháng sau, bên cạnh Quý phi có thêm một cung nữ.