Báo Thù

Trả Lại Con Cho Tôi

Trả Lại Con Cho Tôi Lần khám thai cuối cùng, bác sĩ thông báo với tôi rằng thai nhi phát triển không tốt, đã chết lưu trong bụng, cần phải nhanh chóng làm phẫu thuật phá thai. Tôi bình tĩnh xé nát tờ chẩn đoán, kiên quyết yêu cầu xuất viện. Nhưng bác sĩ điều trị chính của tôi lại hoảng sợ, hết lần này đến lần khác cảnh báo tôi về nguy cơ của thai chết lưu đối với sản phụ, thậm chí còn báo cho chồng tôi, ép anh ta buộc tôi nhập viện bỏ thai. Thế nhưng tôi hoàn toàn không lo lắng, tìm một trung tâm chăm sóc bà bầu tư nhân rồi ở lại đó, cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài.

Màn Kịch Cuối Cùng

Màn Kịch Cuối Cùng “88,8 vạn sính lễ, một xu cũng không được thiếu!” Bữa tiệc đính hôn của tôi và bạn gái đã trở thành một cuộc cãi vã lớn. Trước đó, hai bên gia đình đã thỏa thuận rõ ràng, nhà tôi sẽ chi 48,8 vạn làm sính lễ để cưới cô ấy. Nhưng trong bữa tiệc ngày hôm qua, khi nhắc lại chuyện sính lễ, bạn gái tôi có vẻ né tránh, còn mẹ vợ tương lai thì trực tiếp yêu cầu tăng lên 88,8 vạn. Mẹ tôi không vui, nhưng vì rất thích tính cách dịu dàng của bạn gái, bà vẫn kiên nhẫn thương lượng với mẹ vợ tương lai, hỏi xem có thể bàn bạc lại không vì mọi chuyện đã thống nhất từ trước. Tuy nhiên, mẹ vợ tương lai cùng bố vợ đều từ chối thẳng thừng, không bớt một xu. Bạn gái tôi chỉ ngồi đó, im lặng không nói một lời. Bố tôi, với tính cách nóng nảy, không thể chịu nổi thái độ ngang ngược đó, đã tức giận lật cả bàn tiệc. Câu chuyện từ đây bắt đầu vỡ lở. Tôi và bạn gái rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh. Cô ấy trách là nhà tôi rõ ràng có tiền, tại sao không chịu chi thêm, chỉ cần thêm số tiền đó là em trai cô ấy có thể mua được một căn nhà mới. Cô ấy còn nói rằng điều đó chứng tỏ tôi không yêu cô ấy đủ nhiều, thậm chí còn nhắc lại chuyện bố tôi lật bàn tiệc. Còn tôi, tôi đứng về phía bố mẹ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống, hơn nữa, toàn bộ tài sản gia đình đều đã đầu tư vào kinh doanh, khoản tiền lưu động không thể dễ dàng lấy ra. Bố mẹ tôi đã nói rõ từ trước, hiện tại là thời điểm quan trọng của dự án kinh doanh, dù có cố hết sức, nhà tôi cũng chỉ có thể lấy ra tối đa 80 vạn – vừa đủ cho sính lễ và tổ chức đám cưới. Thế mà họ lại đòi tăng lên 88,8 vạn, điều này thật quá đáng. Nếu ngay từ đầu đã thống nhất số tiền đó, chúng tôi có lẽ đã chuẩn bị tâm lý. Nhưng thay đổi vào phút cuối thế này, làm sao chấp nhận được? Nhìn vào thái độ của bố mẹ vợ tương lai, có lẽ mối quan hệ của chúng tôi khó mà tiếp tục. Nhưng nếu nói chia tay, tôi lại không nỡ, vì chúng tôi đã yêu nhau ba năm, từ năm hai đến năm tư đại học, tình cảm rất sâu đậm. Thật sự tiến thoái lưỡng nan.

Lời Nguyền Song Sinh

Lời Nguyền Song Sinh Muội muội song sinh trở thành hoàng hậu nương nương vô cùng tôn quý. Nhưng hôm lại mặt, lại bị mã nô say rượu sờ tay, bị người ta nhìn thấy. Muội muội hoang mang lo sợ khóc lóc đến cầu xin ta nhận tội thay nàng ta. Ta nhất thời mềm lòng, giúp nàng ta. Chẳng ngờ long nhan nổi giận, Thánh thượng chẳng hề để tâm đến tình cảm, thể diện của phụ thân với muội muội, kiên quyết muốn phế đi một cánh tay của ta! Phụ thân đội mưa đội gió quỳ ở ngoài cung điện ba ngày ba đêm, lúc trở về đã là một cái xác, chết không nhắm mắt. Mẫu thân một đêm bạc đầu, không bao lâu cũng nhắm mắt xuôi tay. Nhưng muội muội trở thành Hoàng hậu lại sợ ta vạch trần nàng ta, sau khi mời ta vào cung, nhẫn tâm vạch miệng ta ra đổ một chén rượu độc vào. Ta dùng chút sức lực cuối cùng, rút trâm phượng trên đầu nàng ta xuống, đồng quy vu tận với nàng ta. Khi mở mắt lần nữa, ta với muội muội đều sống lại. Muội muội từ xưa đến nay luôn ích kỷ, lại hiếm có mà để ý tới suy nghĩ của ta: “Trưởng tỷ, tỷ có muốn vào cung làm Hoàng hậu không?”

Gả Nhầm Chồng

Gả Nhầm Chồng Sau khi tiệc cưới kết thúc và đến lúc thanh toán, tôi phát hiện chi phí lên đến hơn 2 triệu tệ! Xem bảng kê mà choáng váng: 100 chai Mao Đài giá 3.000 tệ/chai, 300 con tôm hùm xanh Úc giá hơn 2.000 tệ/con, và 100 con cua hoàng đế giá 1.000 tệ/con! Càng xem tiếp càng thấy lố bịch: 30 đĩa ngọc của khách sạn giá 180.000, 50 cặp ly rượu bằng bạc nguyên chất giá 90.000, chưa kể một đống hải sâm, bào ngư, gà đen được tính theo thùng trong hóa đơn… Thậm chí nồi gang trong bếp, điều hòa cây trong phòng tiệc, cây xanh trong sảnh khách sạn cũng bị tính tiền! Chồng tôi gọi điện đối chất với mẹ chồng, nhưng bà ta lại cực kỳ ngang ngược: “Nhà nó giàu thế mà còn đòi sính lễ 66.000, rõ là cố tình làm khó. Nó muốn đòi mạng nhà mình đấy!” “Những thứ đó là tôi bảo mấy cô mấy dì của anh dọn hết, để dạy cho cái loại ham lợi nhỏ như nhà nó một bài học!” Nhận ra mẹ chồng là người không dễ đối phó, tôi lập tức yêu cầu khách sạn báo cảnh sát. Tôi muốn xem cái đám họ hàng nghèo kiết xác đó lấy gì mà đền khoản nợ khổng lồ này!

Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu

Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu Năm bảy tuổi, phụ mẫu đã cứu một tên ăn mày, còn cho hắn đồ ăn và quần áo. Tên ăn mày kia lại nhớ thương tiền tài nhà ta, tàn nhẫn s át h ại hơn mười người Tống gia ta. Ta bởi vì ham chơi về trễ, mới tránh được một kiếp. Sau đó được sư phụ cứu, bái nhập tiên môn, từ đó nghiên cứu tiên thuật. Ngày học thành tài, ta cầm trường k iếm trong tay t àn s át cả nhà kẻ thù. Đại thù được báo, sư phụ tự mình chủ trì hôn sự của ta và đại sư huynh, cũng dự định vào ngày đó đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn. Nhưng ngày thành thân, đại sư huynh lại tự tay bóp nát nguyên thần của ta. “Cho dù ngươi có thâm thù đại hận gì, cũng không thể liên luỵ đến con cái hắn. Ngươi rốt cục là có tâm địa á c đ ộc như thế nào, mới có thể đi s át h ại một nữ tử vô tội?” Sống lại một đời, con gái kẻ thù đang quỳ gối trước mặt ta đau khổ cầu xin. Ta vẫn không chút do dự lập tức giet nàng ta. Nhưng lúc này đây – – Mạng đại sư huynh, ta muốn! Vị trí chưởng môn, ta cũng muốn! 

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.  

Xuyên Sách Báo Thù

Xuyên Sách Báo Thù Một sáng ngủ dậy, tôi xuyên vào sách, trở thành con gái của một mụ phản diện độc ác. Ông bố tổng tài nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh tanh, đầy ghét bỏ: “Đúng là con của bà ta, chỉ biết vu oan giá họa, giả đáng thương để lấy lòng người khác.” Ồ, vậy à? Lúc còn học mẫu giáo, tôi giơ tay tát cho thằng nhóc mập định bắt nạt mình một cái tím bầm cả mặt mũi. Lên tiểu học, tôi lén phang một gậy khiến thằng con trai định vén váy tôi phải nhập viện vì chấn động não. Vào cấp hai, tôi tung một cú đá làm gãy mấy cái xương sườn của thằng mất dạy định dọa nạt tôi. Lên cấp ba, tôi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tay thì ác không tưởng, túm đầu nhỏ kia, đứa định bắt nạt tôi, dí thẳng vào bồn cầu. Ông bố tội nghiệp, hay nói đúng hơn là người phải dọn đống hậu quả tôi để lại hết lần này đến lần khác, chỉ biết đứng một bên cạn lời: “…Hay là con cứ vu oan giá họa, giả đáng thương lấy lòng người ta đi, còn đỡ hơn đấy?”

Vòng Lặp Tái Sinh

Vòng Lặp Tái Sinh Ta bắt gặp Quý phi cùng Hầu gia tư thông. Hầu gia siết cổ của ta. Vừa dùng sức, vừa thổi hơi bên tai ta: “Nhanh thôi, rất nhanh liền .” Đây là lần thứ ba ta bị hắn diệt khẩu.

Thằng Đàn Ông Khốn Nạn

Thằng Đàn Ông Khốn Nạn Khi tôi đang ở những tháng cuối thai kỳ, tôi bị người ta lôi vào một con hẻm nhỏ. Khi được cứu ra, tử cung đã vỡ, đứa bé đã thành hình cũng chết trong bụng. Chồng tôi tức giận, đem mấy tên đó tống hết vào tù. Em gái nuôi của chồng, cũng là bác sĩ sản khoa, đỏ mắt, tự tay phẫu thuật cắt bỏ tử cung cho tôi. Trong cơn mê man, tôi nghe thấy tiếng em gái nuôi nghẹn ngào. “Anh à, tuy đại sư nói đứa bé trong bụng chị Tranh Tranh sẽ khắc chết con trai chúng ta, nhưng có rất nhiều cách để khiến chị ấy sảy thai mà, làm vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không? Em thấy rất hối hận, lẽ ra em nên khuyên can anh.” Chồng tôi nghiến răng: “Tôi chỉ bảo tên kia làm cho cô ta sảy thai, ai ngờ hắn dám làm nhục Tranh Tranh!” “Chỉ tại chị ấy tâm tư không tốt, lúc nào cũng muốn dựa vào con cái để trèo cao, lần này coi như cho chị ấy một bài học.” “Mất đi sự trong sạch cũng không sao, có danh phận phu nhân nhà họ Cận bảo vệ, chẳng ai dám xem thường cô ta. Sau này chỉ cần cô ta ngoan ngoãn, tôi sẽ bù đắp cho cô ta thật tốt.” Nước mắt lặng lẽ trào ra. Thì ra mối nhân duyên mà tôi vẫn ngỡ là ông trời ban cho, chỉ là một màn lừa gạt được sắp đặt kỹ lưỡng. Ngay từ đầu đến cuối, tôi chỉ là tấm bình phong che giấu mối quan hệ mờ ám giữa hai anh em bọn họ. Lau khô nước mắt, tôi gọi cho đối thủ của Cận Lâm Thừa: “Cậu Tần, có một vụ giao dịch lớn, cậu có muốn làm không?”

Lật Đổ Hoàng Quyền

Lật Đổ Hoàng Quyền Ngày tiểu công chúa bắc kinh tuyên bố bước chân vào showbiz, cả mạng xã hội bùng nổ. Bởi vì cô ta đã @thẳng tôi trên mạng: “Giờ ai cũng có thể trở thành ảnh hậu rồi à?” Anti-fan nhân cơ hội này nhao nhao công kích tôi, các nhãn hàng hợp tác cũng lần lượt đề nghị chấm dứt hợp đồng. Cô ta còn cố tình livestream trực tiếp tiệc sinh nhật của mình, vô cùng khoa trương. Nhưng buổi tiệc ấy mãi mà không thể bắt đầu. Chỉ vì… cô của nhà họ Kỳ vẫn chưa đến.

Trở Lại Lần Nữa

Trở Lại Lần Nữa 1963, giữa phố náo nhiệt, thủ trưởng bất ngờ bị phục kích. Chồng tôi – Trương Khiếu, đoàn trưởng phụ trách cảnh vệ – lại đang ở bệnh viện, túc trực bên cạnh thanh mai của anh sắp sinh con. Lần này, tôi không chạy đến tìm anh cầu cứu nữa. Tôi đứng chắn trước mặt thủ trưởng, bụng bầu căng tròn, lấy thân mình làm lá chắn đỡ đạn. Kiếp trước, tôi đã đến bệnh viện tìm anh. Anh vội vã bỏ mặc thanh mai để quay về cứu viện. Nhờ chiến công này, anh được thăng liền hai cấp. Nhưng Lâm Uyển Uyển lại sinh non, băng huyết mà chết. Khi nghe tin, anh chỉ thản nhiên nói: “Đó là số mệnh của cô ấy.” Cho đến khi tôi sắp lâm bồn, anh lại siết chặt cổ tôi, ép tôi uống thuốc độc để trả thù cho thanh mai. Tôi ôm bụng đau đớn, cầu xin anh tha cho đứa bé. Nhưng anh chỉ trừng mắt nhìn tôi, giọng lạnh lùng đầy căm phẫn: “Trong thành này đâu chỉ có mình tôi là đoàn trưởng, tại sao cô cứ phải tìm tôi? Cô ghen tị với Uyển Uyển nên mới cố tình ép tôi quay về, đúng không?” “Cô có biết không? Uyển Uyển chết vì mất máu quá nhiều. Nếu lúc đó tôi ở lại truyền máu cho cô ấy, chắc chắn cả mẹ lẫn con đều có thể giữ được.” “Tất cả đều là tại cô! Cô và cái thứ nghiệt chủng trong bụng phải đền mạng cho Uyển Uyển!” Cuối cùng, tôi trúng độc mà chết. Đứa con tôi mang thai mười tháng cũng hóa thành một vũng máu lạnh lẽo. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại ngày thủ trưởng bị tập kích…  

Thứ Tử Lên Ngôi

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Nữ Đế Cẩm Đàn

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”  

Trọng Sinh Sau Khi Nuôi Con Thay Kẻ Khác

Trọng Sinh Sau Khi Nuôi Con Thay Kẻ Khác Cả đời ta vì Lâm gia mà vắt kiệt tâm sức, lại chẳng hề được công nhận, cuối cùng bị giam trong từ đường suốt năm năm, trúng độc mà ch.t. Sau khi ch.t mới biết, hóa ra phu quân và quả tẩu gian díu, còn châu thai ám kết. Phu quân lén cho ta uống thuốc tuyệt tử, sau lại lấy cớ ta không thể sinh con, ép ta thu dưỡng đứa con riêng của hắn và góa phụ. Ta chẳng hay biết gì, hết lòng nuôi dưỡng hài tử, hầu hạ phu quân, phụng dưỡng bà mẫu, thế mà cả đời chẳng cầu được gì, cuối cùng lại ch.t thảm trong từ đường. Mãi đến khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về thời điểm phu quân ép ta nhận nuôi đứa con riêng kia.

Hoàng Quyền Độc Lữ

Hoàng Quyền Độc Lữ Phu quân ta là một vị đại phu. Hôm ấy, chàng phụng chỉ nhập cung chẩn trị chứng đau đầu cho quý phi, kết quả là quý phi đầu tóc rối bời, mặt mũi lem luốc, lao thẳng đến trước mặt hoàng huynh ta, khóc đến mức hoa lê đẫm mưa, nói rằng phu quân ta đã vô lễ với nàng ta. Hoàng huynh từ trước đến nay luôn nâng niu quý phi như trân châu bảo ngọc, nghe xong thì nổi trận lôi đình, lập tức sai người đánh ch.t phu quân ta bằng trượng. Khi ta vào cung tìm chàng, thân thể chàng chẳng còn mảnh da lành lặn, trong tay vẫn nắm chặt bùa bình an ta cầu cho chàng, mà người thì đã sớm tắt thở rồi. Quý phi ngồi trên cao nhìn xuống, ngạo mạn bảo ta: “Ngươi có thể giống bản cung đôi phần, đó là phúc khí của ngươi.” Nàng không biết rằng, có thể giống ta đôi phần, mới là phúc khí của nàng.

Một Đời Chỉ Vì Nàng

Một Đời Chỉ Vì Nàng Tiểu thư tính tình lạnh nhạt, không yêu cô gia. Để kích thích tiểu thư ghen tuông, cô gia nhiều lần giả vờ tỏ ra tốt với ta, thậm chí còn ôm ta lên giường trước mặt tiểu thư, muốn cùng ta thân mật. Tiểu thư trên mặt vẫn tỏ ra bình thản, còn cười hỏi cô gia có muốn nạp ta làm thiếp không khiến cô gia tức giận phẩy tay áo bỏ đi. Sau khi cô gia đi, tiểu thư thu lại nụ cười, bóp cổ ta, mặt đầy vẻ dữ tợn: “Đồ tiện nhân không biết xấu hổ, ngay cả phu quân của ta mà ngươi cũng dám mơ tưởng, ngươi không muốn sống nữa sao?” Nàng ta hủy hoại dung nhan của ta, ném ta vào ổ ăn mày, ta bị một đám ăn mày hành hạ ngày đêm đến chết. Vì cái chết của ta, cô gia cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của tiểu thư, vui mừng khôn xiết hứa cả đời chỉ có một mình nàng ta, không bao giờ nạp thiếp. Sau khi chết, ta mới biết, tiểu thư không phải là người tính tình lạnh nhạt, chẳng qua chỉ muốn giả vờ thanh cao để trêu đùa cô gia, muốn cô gia yêu nàng ta đến chết đi sống lại mà thôi. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày đại hôn của họ.

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần Vị hôn phu của ta gặp chuyện mất trí nhớ. Tại yến tiệc trong cung, hắn chỉ liếc qua đã bị đích tỷ cuốn hút. Khi người bên ngoài hỏi đến ta, hắn chỉ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: “Có đích tỷ cao quý như vậy, một thứ nữ tầm thường như nàng, làm sao có tư cách xứng với bổn vương?” Đích tỷ ngay lập tức đắc ý ra mặt. Còn ta, chỉ thở dài thay nàng. Bởi vì nàng chẳng hề biết, người nam nhân này, tận sâu trong cốt tủy, là một kẻ điên rồ đến mức nào.

Chỉ Cần Con Được Bình An

Chỉ Cần Con Được Bình An Khi tôi đau bụng và sinh non, Giang Hoài Tự bỏ mặc tôi, chạy đến bên người thanh mai của anh ta chỉ vì cô ấy có dấu hiệu sinh sớm. Cứ như vậy, con gái tôi vừa chào đời đã phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh. Anh ta an ủi tôi: “Con gái vẫn còn sống không phải sao? Nếu Nhược Tuyết xảy ra chuyện, cô ấy suýt chút nữa thì một xác hai mạng rồi.” Sau này, khi con gái tôi và con trai của người thanh mai cùng bị mắc kẹt trong biển lửa, Giang Hoài Tự không chút do dự lựa chọn cứu con trai của cô ta trước. Và thế là, con gái tôi bị ngọn lửa nuốt chửng, chết trong đau đớn. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày con gái tôi gặp nạn.  

Hồng Trang Rửa Hận

Hồng Trang Rửa Hận Ta đã bị thiêu chết vào ngày đại hôn. Cả phủ trên dưới đều nói, mệnh của tam tiểu thư thật khổ, sắp trở thành phu nhân hầu phủ rồi, lại bị lửa thiêu chết, đúng là ông trời ghen ghét hồng nhan. Nhưng họ không biết, tam tiểu thư chân chính đã sớm tư thông với tên lưu manh Triệu Thừa bỏ trốn rồi. Người mặc hỉ phục đỏ thẫm trong phòng cưới là ta, người bị trói tay trói chân cũng là ta. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời điểm trước khi tam tiểu thư xuất giá, nàng ta tươi cười nói với ta: “Tố Ngọc, ngươi thử giúp ta xem bộ hỉ phục này có vừa không nhé?”