Báo Thù
Giấc Mộng Năm Xưa Vào ngày kỷ niệm 7 năm kết hôn, chồng tôi đi công tác nước ngoài cùng cô bạn thanh mai trúc mã. Tôi đợi suốt một ngày, thứ duy nhất nhận được là một bó thủy tiên từ tiệm hoa. Hôm sau, tôi tỉnh dậy trong bệnh viện thì thấy cô “thanh mai” đăng video hai người nhảy bungee cùng nhau. Cả hai ôm nhau thật chặt, từ trên cao nhảy xuống, rơi vào khung cảnh sơn thủy hữu tình. Cô ta còn viết caption: “Giấc mộng ban ngày giữa bầu trời.” Tôi cười gượng. Người nên tỉnh mộng… chắc là tôi mới đúng.
Đế Vị Vân Phong Khi miếng ngọc bội của ta khiến vô số nữ tử trong kinh thành tranh nhau cướp đoạt. Tể tướng đối đầu với ta đi ngang qua, khinh thường cười lạnh một tiếng. “Hừ, một cái móc câu, trăm con cá há miệng.” Thế nhưng sau khi biết được ta thật sự muốn cưới vợ. Vị tể tướng thanh liêm ấy lại tự mình bò lên giường ta: “Ca ca, đừng câu bọn họ nữa, câu ta đi.”
Bí Mật Hào Môn Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …
Ánh Trăng Sáng Không Thuộc Về Anh Năm tôi trở về nước, câu lạc bộ Viễn Hành đã nới lỏng quy chế thành viên. Cuối cùng, Triệu Cận Niên cũng có thể dẫn bạn gái nhỏ của mình vào. Cô ta cười tươi, tựa vào lòng anh ta. “Nghe nói cô vừa từ nước ngoài về? Đừng nói cô nghĩ mình là ánh trăng sáng trong truyền thuyết vừa về nước đấy nhé?” “Cô biết anh ấy yêu tôi thế nào không? Vì muốn cưới tôi, anh ấy đã quỳ trước cửa nhà tôi ba ngày để xin bố mẹ đồng ý.” Nhìn cô ta khoe khoang rằng thanh mai trúc mã không đấu lại tình yêu trời ban, tôi bỗng hơi hối hận. Tại sao tôi lại nhân nhượng, hạ thấp tiêu chuẩn để chiều lòng cái lòng tự trọng giả tạo của cô ta?
Dung Ngư Ta và tỷ tỷ đều là trẻ mồ côi ở Cục Từ Ấu*. Tỷ ấy xinh đẹp, duyên dáng, còn ta thì tư chất bình thường. {*Kiểu như cô nhi viện bây giờ.} Ninh gia đến nhận nuôi ta, ta cảm kích đến mức quỳ lạy. Tỷ ấy bình thản nói: “Dù cầu xin người khác nhận nuôi, cũng không thể mất thể diện.” “Muội hành xử như vậy thật sự rất khó coi.” Nhờ vậy, tỷ ấy được khen là có phong thái, và được Ninh gia nhận nuôi. Còn ta thì lưu lạc trên đường phố, trở thành kẻ ăn xin. Tình cờ, ta gặp được vị hôn phu của tỷ là Trần Bình Vương đang du ngoạn cùng người tình. Ta tốt bụng nhắc nhở tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ lại kéo ta và bảo ta phải nói điều đó trước mặt Trần Bình Vương. “Chàng ấy tuy có lỗi, nhưng muội lén lút nói với tỷ, thực sự là có ý đồ xấu.” Trần Bình Vương ngược lại cáo buộc ta có ý định quyến rũ hắn, rồi sai người đánh ta đến chept. Ta khóc lóc cầu xin tỷ tỷ cứu ta. Tỷ tỷ chu môi: “Muội biết hắn đào hoa mà vẫn cố ý tiếp cận, không phải là quá hèn mọn sao?” Ta bị đánh chet, th i th ể bị n ém xuống đáy hồ. Tỷ tỷ ta và Trần Bình Vương lại làm lành, tổ chức hôn lễ linh đình. Khi mở mắt ra, ta trở về ngày mà phu thê Ninh gia đến nhận nuôi chúng ta.
Mầm Sống Mẹ tôi là người bị b ắ t coc b án về đây, từ nhỏ tôi đã biết điều đó. Bà không hay nói chuyện, cũng chẳng mấy khi để ý đến tôi. Ấn tượng sâu nhất về mẹ là vào năm tôi năm tuổi, lần đầu tôi cùng bà lên núi chặt củi. Khi ấy, bên con suối nhỏ dưới chân núi, chỉ có tôi và bà. Tôi nắm chặt vạt áo bà, ngẩng đầu gọi: “Mẹ ơi.” Nhưng bà không đáp, chỉ đột ngột rơi nước mắt, rồi bất ngờ nhấc bổng tôi lên—một tay ghì chặt eo, tay còn lại ấ n đầu tôi xuống nước. Tôi còn nhớ rõ, hôm ấy là mùa đông, mặt nước phủ một lớp băng mỏng. Mũi và miệng tôi toàn là nước lạnh buốt, tôi vùng vẫy dữ dội trong làn nước. Khó khăn lắm mới ngoi được lên thở, tôi vừa khóc vừa gào: “Mẹ ơi! Con sai rồi!”
Mẹ Ơi, Con Không Còn Là Cây ATM Nữa Khi thi đại học, tôi bị bạn học tố cáo gian lận. Giám thị phát hiện một mẩu giấy nhỏ giấu trong ống quần của tôi. Tôi bị đuổi khỏi phòng thi, bài làm bị hủy bỏ. Ngay cả suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại cũng bị dân mạng đặt nghi vấn. Dưới áp lực dư luận, kết quả tuyển thẳng của tôi bị hủy bỏ. Mẹ tôi, biết tôi không còn trường nào để vào, liền bán tôi cho một lão già thô lỗ ở làng bên để đổi lấy sính lễ. Tôi bị lão ta hành hạ đến chết. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại một tuần trước kỳ thi đại học. “Bây giờ bắt đầu phát thẻ dự thi.” Giọng của giáo viên chủ nhiệm kéo tôi về khỏi cơn ác mộng của kiếp trước. Lòng bàn tay tôi toát mồ hôi lạnh. Nỗi tuyệt vọng và nhục nhã của kiếp trước như lưỡi dao cắm sâu vào tim tôi. “Chiêu Đệ, cậu thi ở phòng nào thế?” Một giọng nói ngọt đến mức khiến người ta phát ngấy vang lên bên tai tôi. Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt giả tạo đầy quen thuộc của Lưu Thanh Thanh. Nụ cười của cô ta ngây thơ, vô hại. Nhưng bên trong lại lạnh lẽo như rắn độc.
A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”
Kiến Xuân Thai Khi thành bị phá, ta và Công chúa cùng bị bắt đi. Phu quân ta mang binh chạy tới, bắt vợ của thủ lĩnh phản quân đến: “Vợ của ngươi, đổi lấy vợ của ta.” Phản quân đáp ứng. Lòng ta đầy chờ mong, lại thấy hắn từng bước từng bước đi về phía…… Công chúa.
Công Chúa Trở Về Hoàng huynh hận ta đến tận xương tủy. Hắn luôn tin rằng chính ta là kẻ đã đẩy người trong lòng hắn xuống vách núi. Sau này, khi hắn lên ngôi hoàng đế, người con gái ấy quay về trong bộ váy trắng, đường hoàng được lập làm Hoàng Hậu. Còn ta, bị nhốt vào u đình lạnh lẽo, sống trong cảnh sống không bằng chết. Hắn mặc kệ, để nàng ta nhục mạ ta, giẫm đạp lên tôn nghiêm của ta, bắt ta phải quỳ gối xin lỗi. Chẳng ai hay biết rằng ta đã trúng độc nặng, sinh mệnh chỉ còn lại trong chốc lát. Khi nàng ta huênh hoang khoe khoang mình đang mang long thai, ta siết chặt con dao giấu trong tay áo, đâm thẳng vào bụng nàng ta: “Thích Oản Oản, cùng chết đi!” Sau khi giết nàng, ta cũng chết vì độc phát. Nhưng không ngờ rằng khi mở mắt ra, ta lại trở về năm mười sáu tuổi. Khi đó, Thích Oản Oản còn chưa dựng màn kịch nhảy núi giả chết, còn ta vẫn là công chúa Đường Nguyệt được sủng ái của Đại Chiếu. Nhìn nàng ta chuẩn bị giở trò như kiếp trước, ta lạnh lùng mỉm cười. Muốn giả chết ư? Vậy để ta cho ngươi chết thật luôn!
Cái Kết Cho Sự Phản Bội Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi. Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia. Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi. Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn. Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ. Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại. Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình. Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát. Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.
Nàng Dâu “Hào Môn” Chị họ tôi sống bằng nghề lừa tiền sính lúc lễ kết hôn. Mỗi cuộc hôn nhân của chị ta chỉ kéo dài nửa năm, đợi thời gian truy tố tiền sính lễ qua đi, chị ta lập tức ly hôn để đổi sang nhà khác. Sau khi biết chuyện này, tôi đã khuyên chị ta rất nhiều. “Điều này là vô đạo đức, lỡ như chị gặp phải kẻ cứng đầu, cả đời chị sẽ bị hủy hoại.” Sau khi nghe lời tôi, chị họ không còn muốn lừa tiền sính lễ nữa. Ai ngờ, nửa đêm anh họ tôi lại cầm dao gõ cửa nhà tôi. “Chị tao lừa tiền sính lễ để mua nhà cho tao, liên quan gì đến mày? Mày cố tình gây chia rẽ hả?” “Mày còn nói với chị tao rằng, đứa em trai chỉ biết bám chị gái sẽ không có kết cục tốt, nếu chị tao còn lừa tiền sính lễ, mày sẽ báo cảnh sát bắt chúng tao.” “Mày giỏi lắm nhỉ? Ra đây cho tao, tao không sống được thì mày cũng đừng hòng sống.” Tôi trực tiếp báo cảnh sát. Sau khi anh họ tôi bị xe cảnh sát đưa đi, tôi run rẩy tra camera nhưng lại phát hiện chị họ đang trốn trong cầu thang, nhìn anh họ cầm dao tìm tôi. Hóa ra chị ta không muốn thay anh họ lừa tiền sính lễ nhưng lại không dám nói thẳng nên kéo tôi ra làm bia đỡ đạn. Tốt nhất là anh họ giết chết tôi, chị ta cũng có thể nhân cơ hội đó loại bỏ đứa em trai hút máu. Nếu đã như vậy, tôi nhất định phải báo đáp chị ta thật tốt.
Ác Giả Ác Báo Vì muốn cho đệ đệ chào đời đúng ngày mồng Một Tết, nương ta gắng gượng nén đau, cắn răng chịu đựng. Ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện một xác hai mạng, bèn đi thỉnh bà đỡ đến. May mắn, đệ đệ thuận lợi chào đời, mẫu tử bình an. Nhưng cha ta chẳng những không vui mừng, mà giáng ngay một cái tát thật mạnh vào mặt ta, khiến tai ù đặc. “Đồ tiện tỳ, ngươi đã khiến cả nhà chúng ta mất đi tiền đồ sáng lạn!” Nương ta vừa tỉnh lại, đã dồn chút sức lực cuối cùng, ghì chặt đầu ta xuống, ép mạnh vào tường. “Đều tại ngươi! Nếu không phải ngươi đi tìm bà đỡ, ta cũng sẽ không phải sinh đứa bé vào hôm nay!” Đầu ta bị đập đến máu chảy không ngừng, mà cha cùng tổ mẫu đứng bên cạnh lại vỗ tay cười hả hê như đang xem trò hay. Thương thế còn chưa kịp lành, bọn họ đã đem ta bán vào nơi bẩn thỉu nhất – kỹ viện. Ta chịu đựng tra tấn đến khi chết. Khi mở mắt lần nữa, ta phát hiện mình trở về đúng đêm nương chuẩn bị sinh đệ đệ. Lần này, ta khóa chặt cửa lớn, nhất quyết không để nương ra ngoài thỉnh bà mụ. “Nương à, con biết người khổ sở, nhưng vì phú quý cả nhà ta, người hãy nhẫn nhịn thêm chút nữa.”
Bạn Thân Tôi Là Nghệ Sĩ Bạn thân tôi là một nghệ sĩ, cô ấy muốn tự gây mê trong 6 tiếng và để mặc người khác tùy ý làm gì thì làm.Tôi vội vàng ngăn cô ấy lại: “Bản chất con người là thứ không thể thử nghiệm!”Dưới sự thuyết phục của tôi, cô ấy không cam tâm nhưng vẫn hủy buổi triển lãm.Không ngờ, sư tỷ của cô ấy lại tổ chức màn thử nghiệm nhân tính này và nổi tiếng sau một đêm.Bạn thân hận tôi vì đã ngăn cản, trách tôi đã chặn mất con đường khiến cô ấy bùng nổ danh tiếng.Cô ấy đẩy tôi vào dòng xe cộ, khiến tôi bị c án ch .t ngay giữa phố.Mở mắt ra lần nữa, tôi đã nhìn thấu tất cả.Bạn thân tôi hào hứng kể về ý tưởng của mình, tôi chỉ cười nhạt:“Cứ làm điều mà cậu thấy đúng.”Cô ấy không biết rằng, sư tỷ của cô ấy nổi tiếng là nhờ tạo chiêu trò.
Trọng Sinh Thái Tử Phi Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta. Khi ta khó sinh, hắn liền nói muốn giữ con bỏ mẹ. Ta chưa mãn tang, hắn đã vội vàng rước biểu tỷ của ta về. Họ ân ái mặn nồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Còn con của ta, lại chịu mọi uất ức, sống không bằng chết. Ta hóa thành một hồn ma, lẩn trốn trong góc tối, nhìn con trai ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhìn con trai bị người ta đạp ngã xuống đất, cưỡi như ngựa, lại vì một viên kẹo hồ lô mà phải học tiếng chó sủa…… Ta đã là một hồn ma, tất cả khổ đau và ô uế trên thế gian này ta đều có thể chịu đựng. Điều duy nhất ta không thể chịu đựng, đó chính là thấy đứa con do chính mình sinh ra bị dày vò đến không ra hình người. Cho nên, ta trọng sinh rồi.
Tiểu Mãn Thế tử nhặt ta ra từ đống nô lệ, trang điểm rồi cắt lưỡi ta, dạy dỗ cho ta thay đổi mọi cử chỉ, biến ta thành hình ảnh bạch nguyệt quang của hắn. Hắn tỏ ra rất cưng chiều, cho ta cùng hắn đi chơi, dùng bữa, đánh cờ. Chỉ cần ta liếc mắt, ngày hôm sau, châu báu, trang phục đắt tiền sẽ được đưa đến trước mặt ta. Đúng lúc ta nghĩ rằng cả đời này sẽ như vậy thì bạch nguyệt quang của hắn đã trở về. Hắn nói: “Ngươi đi đi, ta sẽ phối cho ngươi một hạ nhân tốt. Ta đã cho hắn một số tiền, hắn chắc chắn sẽ không chê bai ngươi.”
Kiếp Này Không Làm Kẻ Dự Bị Kiếp này, tôi cố tình tránh xa mọi mối liên hệ với Lục Thừa Xuyên. Anh ta cứ việc đi thương tiếc vợ con của người bạn đã khuất. Còn tôi, tôi sẽ chăm sóc chiến hữu đã mất vợ của anh ta. Tôi đi theo con đường của anh, nhưng anh ta lại là người khóc. “Giang Vi, em đã kết hôn rồi, em có biết không?” Tôi bật cười, giọng điệu thản nhiên. “Ồ, hóa ra anh cũng biết đấy à.”
Một Chiếc Vòng Ngọc Tối đến không ngủ được, tôi mở Douyin xem livestream giám định cổ vật cho đỡ buồn. Đúng lúc đó, host đang kết nối ngẫu nhiên với khán giả. Một cô gái có giọng nói ngọt như đường đưa ra một chiếc vòng tay ngọc phỉ thúy do bạn trai tặng để giám định. Anh host thì liên tục kêu lên kinh ngạc, còn tôi càng nhìn càng thấy quen. Đệt, đây chẳng phải là chiếc vòng cưới trong sính lễ của tôi sao?!
Dao Dao Của Ta Sư muội ba tuổi bị diệt tộc, năm tuổi chịu thiên lôi, tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại yếu đuối nhiều bệnh, tất cả mọi người đều rất thương nàng. Nhưng không ai biết do nàng không kiềm chế được bản thân mình, dùng một cây chủy thủ san bằng thôn trang, giết sạch trăm người trong gia tộc kẻ địch mới dẫn đến việc đất trời trừng phạt. Là ta giấu nàng đi, đưa nàng đi khám bệnh, dạy nàng cách khống chế cảm xúc, chăm sóc nàng thành một thiếu nữ không khác người thường. Vì để tìm cách chữa khỏi bệnh cho nàng, ta nhập tiên tu hành, nàng cũng đi cùng với ta. Trước mặt người khác, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sư tôn sư huynh, giả vờ như không biết ta, sẽ ngọt ngào gọi ta là sư tỷ. Sau lưng nàng sẽ nhảy qua cửa sổ vào phòng ta, lấy hết bảo bối mà các sư huynh đưa cho nàng nhét vào trong lòng ta, nói một ngày nào đó sẽ đến phiên nàng bảo vệ ta. Nhưng ta còn chưa chờ được đến ngày đó đã bị sư tôn và sư huynh ném vào lô chế tạo đan dược: ‘’Tư chất của ngươi bình thường, ngươi cũng chỉ xứng làm thuốc bổ cho sư muội mà thôi!’’ Nghe nói ngày ta hóa thành kim đan, sư muội đã tẩu hỏa nhập ma. Về sau người trong tiên giới đều biến sắc khi nhắc đến thiếu nữ xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác kia, họ nói nàng đã biến tiên sơn thành địa ngục.
Hot Boy Và Chị Gái Yêu đương tình chị em được nửa năm, tôi đã tiêu gần 500 triệu cho cậu ta. Nhưng cậu ta chẳng bao giờ dẫn tôi ra mắt bạn bè, cũng giả vờ độc thân ở trên vòng bạn bè. Chỉ vì tôi lớn hơn cậu ta tám tuổi, cậu ta chê tôi già. Một ngày nọ, bạn trai quên tắt cuộc gọi. Tôi nghe thấy bạn cùng phòng là hot boy của cậu ta đang bình phẩm về tôi: “Lớn hơn tám tuổi, chó cũng không thèm yêu.” Tốt thôi, tôi ghi nhớ giọng điệu lạnh lùng đó. Sau này, vào một buổi chiều bình thường. Anh chàng hot boy chặn xe tôi lại, cầu xin tôi giúp đỡ. Tôi nói: “Giúp cậu cũng được, nhưng cậu phải làm chó trước đã.” Hot boy: ? Lúc này, hot boy ngây thơ vẫn chưa biết. Ngày hắn bị chị gái hành hạ, đã không còn xa.