Báo Thù

Ái Tình Và Hận Ý

Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Công Chúa Thật Trở Về

Công Chúa Thật Trở Về Công chúa nói nàng thẳng tính. Trước ngày đại hôn vài hôm, ta bị giặc bắt cóc. Sau đó ta trở về bình an vô sự, để tránh rắc rối, gia đình ta đã đè chuyện này xuống. Ngày hôm sau, công chúa mở tiệc nhưng lại nhắc đến trước mặt mọi người: “Nghe nói Dương tỷ tỷ bị giặc bắt cóc bị thương, giờ đã khỏe hơn chưa?” Chưa đầy hai ngày, tin đồn lan truyền khắp nơi, Thái tử phi tương lai thất thân trước hôn lễ. Hôn sự bị hoãn lại, ta bị dìm chết để chứng minh trong sạch. Sau khi chết, ta nghe thấy công chúa khóc lóc ủy khuất: “Ta chỉ tốt bụng hỏi thăm sức khỏe của nàng, sao biết nàng lại nghĩ quẩn như vậy.” Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày công chúa mở tiệc. Lần này ta mang theo một người, đó là công chúa thật lưu lạc trong dân gian.

Vết Bớt Trên Mặt Chị Tôi

Vết Bớt Trên Mặt Chị Tôi Trên mặt chị tôi có một vết bớt hình cá Koi. Sau khi nhận sự chúc phúc của chị ấy, bố tôi trúng 5 triệu tệ, mẹ tôi thì có được dáng người thon thả. Chỉ mình tôi là không cần gì cả. Bởi tôi biết vết bớt trên mặt chị tôi chính là cá Koi đen. Lấy gì của chị ấy thì sẽ phải trả lại gấp đôi.

Kết Cục Kẻ Phản Bội

Kết Cục Kẻ Phản Bội Bằng hữu duy nhất của ta là một nữ nhân xuyên không, nàng nói rằng nhiệm vụ của mình khi đến thế giới này là để cứu ta. Nàng luôn tin tưởng và bảo vệ ta, thậm chí không tiếc gì để giúp trượng phu của ta lên ngôi hoàng đế. Cuối cùng, nàng đã tìm được một người yêu thương nàng tha thiết. Nàng bảo ta rằng, nơi này khiến nàng cảm thấy ấm áp, nàng muốn ở lại thế giới này. Nhưng về sau, ta vội vã từ biên cương trở về. Chỉ thấy thân thể gầy gò, xanh xao của nàng nằm cô độc trong ngọc quan, thân thể lạnh như băng. Bên cạnh quan tài, phu quân của nàng đứng lặng người, không nói một lời. Đứa con nhỏ của nàng lại thì thầm một cách mừng rỡ, “Tốt quá rồi, ta không muốn có một mẫu thân điên như thế.” Ta nhìn nữ nhân đang đứng giả vờ lau lệ bên cạnh phụ tử hắn. Ta nghĩ, ta không cần phải giả vờ nữa rồi. Sau hôm nay, họ sẽ biết thế nào mới thực sự là kẻ điên.

Huyết Hận Vương Phi

Huyết Hận Vương Phi Ta là Trí vương phi, thế nhưng phu quân Trí vương lại đem lòng yêu một nữ tử bình dân. Hắn thậm chí còn giả chết để cùng nàng ta cao chạy xa bay. Đáng tiếc, cuộc sống nơi thôn dã quá mức khổ cực, bọn họ vì muốn quay về hưởng vinh hoa phú quý mà lập mưu đầu độc ta. Đời này trọng sinh trở lại, việc đầu tiên ta làm chính là lệnh cho người đóng đinh quan tài của Trí vương. Đã muốn ch.t đến vậy, vậy thì để hắn ch.t hẳn đi!

Người Không Tim

Người Không Tim   Mười ba năm trước, Định An Hầu phụ thân ruột của ta đã ném ta đến nhà nông chỉ vì lời nói của quốc sư: “Đứa bé gái này nhất định sẽ mang tai họa đến cho toàn bộ Hầu phủ.” Để đối phó với mẫu thân đang khóc không ngừng, ông ta đã chọn một bé gái trạc tuổi ta đưa cho bà ta, để đứa bé gái kia làm đại tiểu thư của Hầu phủ. Mười ba năm sau, bọn họ đón ta về Hầu phủ, không phải vì áy náy mà vì đại tiểu thư thay thế ta bị hoàng đế chỉ hôn cho một vương gia ngốc nghếch. Đại tiểu thư kiêu ngạo nói: “Ngươi là cô nương nhà nông, có thể gả vào vương phủ là may mắn của ngươi.” Nhưng nàng không biết, thật ra ta đã chết từ lâu, hiện tại sống trên đời này chỉ là một xác sống không tim.

Mẹ Con Tôi Cùng Trọng Sinh

Mẹ Con Tôi Cùng Trọng Sinh Người chồng sống cùng tôi 20 năm, đã bao nuôi nhân tình bên ngoài suốt 15 năm. Để ép tôi nhường chỗ, mỗi tháng hắn chỉ đưa tôi đúng 1.000 tệ (~3.5tr) sinh hoạt phí. Tôi không chịu thua, một mình nuôi hai đứa con trai trưởng thành, cuối cùng lại ch .t vì kiệt sức. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày hai vợ chồng lần đầu cãi nhau vì chuyện ly hôn. Hai đứa con trai khi ấy chủ động đòi theo cha. Tôi hiểu rồi, bọn nó cũng trọng sinh.

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê Phu quân của ta phải lòng thần thê. Hắn tìm đủ mọi cách để đưa nàng ta vào cung và phong làm quý phi. Thế nhưng, hắn vẫn cho rằng thân phận đó chưa đủ tôn quý. Hắn muốn phế bỏ ta, hoàng hậu hiện tại, còn muốn tiêu diệt cả gia tộc ta. Lần này sống lại, ta trở về đúng lúc hắn đưa thần thê vào cung. Lần này, hắn sủng ái thần thê của hắn. Ta vui vẻ chơi đùa cùng quyền thần của ta. Đêm đến, quyền thần nhẹ nhàng cười bên tai ta: “Nương nương muốn hại chết bổn vương sao?” Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn, thì thầm: “Không, ta sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.”  

Luân Hồi Báo Ứng

Luân Hồi Báo Ứng “Kiếp trước, tôi bị lừa bán vì giúp một cô bé đang đến kỳ kinh nguyệt tìm nhà vệ sinh.” Khi mở mắt ra, cô bé với gương mặt ngây thơ nhìn tôi, nói: “Em xin lỗi chị. Họ nói chỉ cần em giúp họ lừa một sinh viên đại học, em sẽ được đi học cấp ba.” “Chị đã học đại học rồi, chắc chị hiểu chuyện này quan trọng với em thế nào.” Vậy là tôi bị mắc kẹt vĩnh viễn ở ngôi làng hẻo lánh đó. Ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của vô số gã đàn ông. Còn cô bé kia thì dẫm lên xác tôi, trở thành sinh viên đại học đầu tiên của ngôi làng lạc hậu đó. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi bị đám dân làng điên cuồng chúc mừng cô ta hành hạ đến ch .t. Họ cười nói: “Giờ Nha Nha đã là sinh viên đại học rồi, sau này muốn lừa loại phụ nữ nào mà chẳng được?” Mở mắt ra, tôi quay trở lại thời khắc cô bé với đôi mắt đỏ hoe, trên quần dính đầy vết m áu, cầu xin tôi đưa đi tìm nhà vệ sinh.

Đổi Chú Rể Giữa Lễ Đường

Đổi Chú Rể Giữa Lễ Đường Vào ngày cưới, mẹ chồng ngang nhiên để cha ruột mất tích 20 năm của tôi lên sân khấu phát biểu, rồi chỉ tay vào mặt tôi quát mắng: “Ngày vui như vậy mà còn lắm trò gì nữa? Con định để người ta chỉ trỏ sau lưng, mắng con bất hiếu à?” Mà người cha dượng đã vất vả nuôi nấng tôi trưởng thành, lúc đó chỉ biết ngồi dưới sân khấu cười gượng, ánh mắt đầy cô đơn. Tôi tháo khăn voan, vung tay tát thẳng vào mặt vị hôn phu giả tạo. “Cưới cái gì mà cưới, không cưới nữa!”

Chiêu Dung

Chiêu Dung Ta nữ giả nam trang, cứu Tiêu Kiền từ đống xác chết trở về. Trong tiệc mừng công, Hoàng thượng hỏi hắn muốn ban thưởng điều gì. Hắn vì cưới công chúa, dùng một kiếm xé toạc áo bó ngực của ta, phơi bày thân phận nữ nhi của ta trước mặt mọi người. “Người này lừa dối quân thượng, thay công chúa xuất giá đến biên cương, coi như lập công chuộc tội.” Ta bị giam trong địa lao, xích sắt xuyên qua xương quai xanh. Công chúa mỉm cười nghiền nát xương ngón tay, thả chuột đến gặm nhấm máu thịt của ta. “Dù sao cũng là ngươi cứu được Tiêu lang, mới thúc đẩy mối lương duyên của ta và chàng.” “Bản cung từ bi rộng lượng, ban cho ngươi tạ lễ này.” Năm sau, Tiêu Kiền cưới công chúa, một bước lên mây, quyền khuynh triều chính. Còn ta chịu hết sỉ nhục, chết thảm trong chuồng dê nơi biên cương. Trở lại một đời, ta quay về ngày Tiêu Kiền vạch trần ta.

Lì Xì Bị Đánh Cắp

Lì Xì Bị Đánh Cắp Bữa cơm tất niên, con gái tôi bị mất một nửa số tiền lì xì hơn ba vạn. Con bé khóc rất thương tâm. Mẹ tôi cuống lên, giậm chân không ngừng. Ba tôi cũng đau lòng đến không chịu nổi, vội lấy tiền lì xì của mình ra dỗ dành cháu ngoại. Con gái tôi còn nhỏ, rất nhanh đã nín khóc mà mỉm cười. Tôi coi như đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Cho đến khi, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và em gái mình. “Mẹ, mẹ đúng là quá thông minh! Cách này lợi hại thật đấy!” “Lúc trước chị con không chịu nộp tiền lì xì, mẹ cũng xử lý chị ấy như thế.” “Chị ấy đến giờ còn không biết, số tiền đó là mẹ lén lấy lúc chị không để ý. Mẹ còn mắng chị, khiến chị không những không dám khóc, mà còn ngoan ngoãn đi quỳ phạt. Chị đúng là cần được dạy dỗ mà!” Đêm hôm đó, lòng tôi còn lạnh hơn gió tuyết ngoài cửa. Về sau, khi mẹ tôi bệnh nặng, bà yêu cầu tôi về chăm sóc.

Dung Ngư

Dung Ngư Ta và tỷ tỷ đều là trẻ mồ côi ở Cục Từ Ấu*. Tỷ ấy xinh đẹp, duyên dáng, còn ta thì tư chất bình thường. {*Kiểu như cô nhi viện bây giờ.} Ninh gia đến nhận nuôi ta, ta cảm kích đến mức quỳ lạy. Tỷ ấy bình thản nói: “Dù cầu xin người khác nhận nuôi, cũng không thể mất thể diện.” “Muội hành xử như vậy thật sự rất khó coi.” Nhờ vậy, tỷ ấy được khen là có phong thái, và được Ninh gia nhận nuôi. Còn ta thì lưu lạc trên đường phố, trở thành kẻ ăn xin. Tình cờ, ta gặp được vị hôn phu của tỷ là Trần Bình Vương đang du ngoạn cùng người tình. Ta tốt bụng nhắc nhở tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ lại kéo ta và bảo ta phải nói điều đó trước mặt Trần Bình Vương. “Chàng ấy tuy có lỗi, nhưng muội lén lút nói với tỷ, thực sự là có ý đồ xấu.” Trần Bình Vương ngược lại cáo buộc ta có ý định quyến rũ hắn, rồi sai người đánh ta đến chept. Ta khóc lóc cầu xin tỷ tỷ cứu ta. Tỷ tỷ chu môi: “Muội biết hắn đào hoa mà vẫn cố ý tiếp cận, không phải là quá hèn mọn sao?” Ta bị đánh chet, th i th ể bị n ém xuống đáy hồ. Tỷ tỷ ta và Trần Bình Vương lại làm lành, tổ chức hôn lễ linh đình. Khi mở mắt ra, ta trở về ngày mà phu thê Ninh gia đến nhận nuôi chúng ta.

Song Phượng Hoàng

Song Phượng Hoàng Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia sinh con, bầu trời trên kinh thành đỏ rực, ánh vàng tràn ngập phòng. Một đạo sĩ đã nói to rằng đây là điềm rất tốt, như thể có sự báo hiệu của phượng hoàng. Tuy nhiên, đạo sĩ không ngờ rằng Dịch gia lại sinh ra hai cô con gái. Mọi người đều cười, làm sao một phượng hoàng có thể có hai con cùng lúc? Vì vậy, đạo sĩ bị đuổi khỏi kinh thành vì bị coi là lừa đảo. Chỉ có tôi biết, ông ấy nói đúng sự thật.

Trung Thu, Cả Nhà Đều Nghĩ Rằng Tôi Đã Chết

Trung Thu, Cả Nhà Đều Nghĩ Rằng Tôi Đã Chết Kỳ nghỉ Trung thu, công ty phát quà tặng cho nhân viên là một hộp cua lông. Sợ cua bị hỏng, tôi đặc biệt xách theo nó về nhà ngay sau khi tan làm. Không ngờ còn chưa bước vào cửa, đã nghe thấy tiếng cười vui vẻ của bố chồng. “Chuyện tốt đây! Tạ Du gặp tai nạn rồi, bị nghiền nát luôn! Chắc chắn là chết rồi!” Mẹ chồng cũng cười đến không khép miệng lại được: “Con gà không biết đẻ trứng đó, tôi đã sớm muốn đuổi nó ra khỏi nhà rồi!” Đúng lúc này, điện thoại tôi nhận được thông báo tin tức về vụ tai nạn liên hoàn trên tuyến đường bắt buộc phải đi qua để về nhà. Mà cái tên được nhắc đến trong tin tức kia, Tạ Du chính là tôi. Nhưng người lái xe hôm nay lại là chồng tôi.

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học Sau khi trượt kỳ thi đại học, tôi kết hôn với Cố Lâm và vì anh ta mà vất vả lo toan suốt bốn mươi năm. Thế nhưng sau khi anh ta qua đời, tôi lại không được phép tham dự tang lễ, tài sản một nửa để lại cho con cái, một nửa cho mối tình đầu trong sáng của anh ta. Thứ duy nhất anh ta để lại cho tôi chỉ là một câu nói: “Lá thư báo trúng tuyển năm đó bị lấy đi, bốn mươi năm qua tôi đã trả xong món nợ ấy.” Hóa ra, năm đó tôi không hề trượt đại học, mà chính anh ta đã lấy mất thư báo trúng tuyển của tôi để lấy lòng người con gái kia. Tôi làm loạn trong tang lễ, tố cáo bốn mươi năm bất công của mình, nhưng lại bị chính con cái ruồng bỏ. “Bố và dì Lâm mới là một đôi trời sinh, chính mẹ là người chen ngang phá hoại hạnh phúc của họ.” “Nếu mẹ còn làm loạn, đừng trách chúng con bỏ mặc mẹ ở quê để mặc mẹ tự sinh tự diệt!” Tôi uất hận mà ch.t. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại năm tôi thi đại học. Khi đó, thư báo trúng tuyển vẫn còn đang trên đường gửi tới, và cuộc đời tôi vẫn chỉ vừa mới bắt đầu…

Một Chín Một Mười

Một Chín Một Mười Ta đã phải lòng hoàng thượng 10 năm, hắn từng vô số lần nhục nhã, giày vò ta bằng chuyện hoan ái nam nữ. Nhiều năm sau, hắn trở thành tù nhân của ta. Ta trói cổ tay của hắn lại, ra lệnh cho một người đàn ông trung niên khỏe mạnh đi vào phòng giam của hắn cả một đêm…

Giành Giật Sinh Cơ

Giành Giật Sinh Cơ Ta đã mất đi sự trong sạch. Là do thứ muội hại. Mẹ ta biết rõ, nhưng vẫn quyết định để nàng thay ta gả cho Thái tử. Ngày trước khi nàng xuất giá, ta thức tỉnh. Lúc này ta mới hiểu được hóa ra mình chỉ là một nữ phụ pháo hôi. Sau khi thứ muội trở thành Thái tử phi, người chết đầu tiên chính là ta. Ta: Cứ mặc kệ đi, dù sao cũng đều phải chết, tất cả đều cùng hủy diệt đi. Kể cả ta. Tất cả đều phải chết.

Bánh Bao Máu

Bánh Bao Máu Kiếp trước tôi vì mang thai long phụng mà bị cô hàng xóm hiếm muộn căm ghét. Cô ta cho thu/ốc d/iệt c/ỏ vào món thịt kho, đ/ầu đ/ộc tôi đến ch/ế/t, một x/á/c ba mạ/ng. Trước khi chế/t, tôi thấy cô ta điên cuồng đạp mạnh vào bụng bầu của tôi, miệng cười man dại: “Ha ha, để xem cô còn dám khoe nữa không!” “Có bầu thì ngon lắm hả? Mang thai long phụng thì sao? Tôi cho cô không sinh nổi con luôn!” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày mình vừa phát hiện mang thai. Trong thang máy, chồng tôi – Cố Minh – đang cẩn thận đỡ tôi: “Giờ cơ thể em yếu lắm, phải chú ý đấy.” Tôi ngoảnh lại, thấy ngay sau lưng mình là Hà Thúy Phương – và trong tay cô ta là một hộp bưu phẩm đã bị bóc ra, bên trong rõ ràng là một chai thuốc trừ sâu. Cô ta đang nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt âm u rợn người.