Báo Thù

Sẽ Không Tha Thứ

Sẽ Không Tha Thứ Chủ tử của ta xuất thân cao quý, con người thanh tao như cúc. Bị Quý phi hãm hại, nàng không cãi lại một câu nào, là ta một thân một mình theo nàng vào lãnh cung, hết mực che chở cho nàng. Vì rửa sạch oan khuất cho nhà mẫu của nàng, ta nuốt xuống thù hận, chủ động mượn sức Hiền tần, kẻ đã từng ngược đãi ta. Vì bảo vệ nàng chiến thắng trong cuộc chiến đoạt vị, ta không tiếc hại chết Quý phi, tay nhiễm máu tươi cùng tội nghiệt không thể tha thứ. Chờ đến khi nàng ngồi lên được ngôi vị Hoàng hậu, nàng lại đẩy ta đi chịu tội. Nàng bình tĩnh làm rõ hết mọi việc: “Hoàng Thượng, thần thiếp xưa nay không tranh không đoạt, càng không muốn ngôi vị này.” “Mọi việc đều do ả làm, thần thiếp chưa từng thấy cảm kích.” Ta bị cắt lưỡi đưa vào Thận Hình Ty, chịu đủ bảy mươi hai hình phạt tra tấn, cuối cùng ôm hận mà chết. Mở mắt ra lần nữa, ta về tới cái ngày cùng nàng ta bước vào lãnh cung.

Xé Nát Bạch Liên Hoa

Xé Nát Bạch Liên Hoa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!

Vãn Vãn Không Về

Vãn Vãn Không Về Hoàng thượng và Quý phi vi phục xuất cung, ngoài phố xảy ra ồn ào. Quý phi tức giận, vòng tay ôm lấy một thư sinh thanh tú bên đường: “Ngươi có nguyện ý cưới ta không?” Thư sinh sợ hãi từ chối, nói rằng hắn đã có ý trung nhân. Sau một hồi tranh cãi, Hoàng thượng và Quý phi lại làm lành. Quý phi mở lời: “Hoàng thượng, tên tiện dân này vừa mới chạm vào eo thần thiếp, còn chế nhạo vết sẹo trên mặt thiếp, nên xử trí thế nào?” Thư sinh thảm tử ngay trên phố, trong ngực còn giữ miếng bánh phu dung cao mà ta yêu thích nhất. Một tháng sau, bên cạnh Quý phi có thêm một cung nữ.

Yêu Phi

Yêu Phi Quốc sư tiên đoán, nữ nhi Kiều gia là sao Tử Vi giáng trần, có thể giúp ích cho xã tắc. Hoàng đế muốn cưới nàng. Nhưng Hoàng đế lại là người thích đem nữ nhân vứt cho dã thú ăn. Tập xăm trên người nữ nhân, nếu không đẹp liền lột da vứt đi; Thích nhất là nhét táo đỏ vào hạ thân nữ nhân rồi lấy ra ăn để tráng dương. Quý nữ cả kinh thành, nghe đến tên đã biến sắc. Kiều gia nữ nhi khóc ngất ba lần, ép ta thay nàng vào cung. Một giây trước ta còn khóc đến đứt ruột đứt gan nhưng giây sau đã cười thành tiếng bên trong kiệu hoa. Cuối cùng, ta cũng có thể bắt đầu kế hoạch tàn sát của mình rồi.

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

108 Lời Cầu Hôn, 8 Năm Tù Giam

108 Lời Cầu Hôn, 8 Năm Tù Giam Sau lần cầu hôn thứ 108 của Giang Yến Thâm, cuối cùng tôi cũng đồng ý lấy anh ta. Tối hôm nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi nhận được một đoạn video gửi đến từ một người ẩn danh. Trong video, Giang Yến Thâm đang quỳ trên nền đá cẩm thạch giữa trung tâm thương mại, trước mặt anh là một người phụ nữ mặc váy trắng. “Nhược Tuyết, anh sai rồi, xin em đừng rời xa anh.” Giọng nói của anh vang vọng rõ ràng trong không gian trống trải của trung tâm. Xung quanh là đám đông tụ tập quay video, trong phòng livestream có người để lại bình luận: “Chậc chậc, ngày cưới đã quỳ gối trước người phụ nữ khác, tên này đúng là cặn bã.” “Lâm Nhược Tuyết là ai vậy? Không phải Giám đốc Giang mới cưới hôm nay à?” “Anh em ơi, đặt cược nào, đoán xem tối nay Giám đốc Giang ngủ với ai!” ….

Mười Bảy Năm Hôn Nhân Cũng Chỉ Là Giấc Mộng

Mười Bảy Năm Hôn Nhân Cũng Chỉ Là Giấc Mộng Vào ngày kỷ niệm mười bảy năm kết hôn, chồng tôi đang cùng tình nhân mới đi khám thai. Tôi đã cùng anh ta trải qua mọi gian khổ trong những năm đầu lập nghiệp, để rồi khi cuộc sống cuối cùng cũng khởi sắc, người anh ta chọn để sẻ ngọt lại không phải tôi. Có lẽ anh ta nghĩ tôi đã có tuổi, lại không có lấy một đứa con, rời khỏi anh ta sẽ chẳng thể tìm được ai tốt hơn, nên mới càng lúc càng trắng trợn, không kiêng nể gì nữa. Anh ta không chỉ có gia đình bên ngoài, có cả con riêng, mà đứa trẻ đó lại có quyền thừa kế hợp pháp tài sản của anh ta. Lúc mối quan hệ giữa hai chúng tôi căng thẳng đến tột độ, anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, buông một câu đầy lý lẽ: “Quy tắc tồn tại tức là hợp lý.” Phải thôi, luật pháp chỉ ràng buộc được người có đạo đức. Mà trên đời này, không thiếu kẻ bỉ ổi đến mức chẳng còn chút đạo đức nào để mà ràng buộc. Vậy thì tôi sẽ dùng quy tắc để đánh bại quy tắc. Dùng “hợp lý” để lật đổ cái gọi là “hợp lý” của anh ta. Dù sao thì, một tờ giấy đăng ký kết hôn, người bị trói đâu phải chỉ có một mình tôi. Tôi chẳng vướng bận gì, từ trước đến nay chưa từng sợ “cá chết lưới rách”. Người nên sợ, vốn không phải là tôi.

Người Hối Hận Tuyệt Đối Không Phải Là Tôi

Người Hối Hận Tuyệt Đối Không Phải Là Tôi Vào ngày thi đại học, thẻ dự thi của thanh mai trúc mã của bạn trai tôi bị bỏ quên ở nhà. Anh ấy nhất quyết phải tự mình quay về lấy, tôi đã khuyên anh đừng đi. Kết quả là cô ấy bị bỏ lỡ môn tổ hợp xã hội, trong cơn tuyệt vọng đã nhảy lầu tự tử. Sau này, tôi và bạn trai cùng đậu vào Thanh Hoa, lương năm lên đến hàng triệu, cuộc sống hôn nhân viên mãn. Nhưng đến ngày giỗ của thanh mai trúc mã ấy, anh ta đã đâm tôi nhiều nhát, giết chết tôi. “Là cô hại chết cô ấy. Nếu tôi giúp Hạ Hạ lấy thẻ dự thi, cô ấy đã không tuyệt vọng đến mức nhảy lầu.” Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trùng sinh về ngày thi đại học. Giọng nói lo lắng của bạn trai vang bên tai: “Kiến Tinh, anh phải về lấy thẻ dự thi giúp Hạ Hạ.” Lần này, tôi mỉm cười nói: “Đi nhanh đi, nhớ cẩn thận trên đường.”

Chị Dâu Và Gia Đình Tôi

Chị Dâu Và Gia Đình Tôi Trong tang lễ của anh, chị dâu phát hiện mình đã mang thai hơn hai tháng. Ba mẹ ra sức khuyên chị giữ lại đứa bé, hứa hẹn đủ điều. Riêng tiền sinh hoạt hàng tháng đã hứa cho chị là hai chục triệu, khiến chị lung lay. Nhưng chị không biết, ba mẹ tôi mỗi tháng cộng lại tiền hưu cũng chỉ có hai triệu, hoàn toàn không thể thực hiện nổi những lời hứa đó. Tôi không nỡ nhìn chị bị lừa nên nói thật tình hình trong nhà, mong chị suy nghĩ kỹ rồi hãy quyết định. Hôm sau, chị đến bệnh viện bỏ thai. Về sau mẹ tôi bị ngã phải nhập viện, chúng tôi tình cờ gặp lại chị ở đó, mới biết chồng mới của chị có máu bạo lực, chị sống cực khổ trăm bề. Chị nhìn tôi mặc toàn đồ hiệu thì nổi lòng ganh tị, lén nói với ba mẹ tôi rằng năm đó chính tôi ép chị bỏ thai, còn bảo đó là con trai. Ba mẹ tôi tin là thật, từ đó oán hận tôi, cho rằng chính tôi khiến nhà họ tuyệt tự tuyệt tôn. Khi tôi phát bệnh hen suyễn, ba mẹ lấy điện thoại và thuốc của tôi đi, khiến tôi ch.t ngay trong phòng. Họ nói tôi phải đền mạng cho đứa cháu trai của họ. Khi mở mắt ra, tôi đã quay về ngày anh tôi được đưa đi chôn.

Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp

Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp Chị chồng tôi bất ngờ @ tôi trong group gia đình: 【Ngô Lưu, cô có ý gì vậy hả? Tôi chỉ bảo để con trai tôi tổ chức tiệc tốt nghiệp chung với con gái cô thôi mà, tụi nhỏ là anh em họ, cô dựa vào đâu mà không đồng ý?】 Đúng là đầu óc có vấn đề. Con trai chị ta thi đại học từ năm ngoái, lại chỉ đậu trường trung cấp. Năm nay còn mặt dày đòi bám theo tiệc tốt nghiệp của con gái tôi. Tôi còn chưa kịp nói gì, mẹ chồng đã lên tiếng: 【Năm ngoái thằng cháu lớn của tôi bị thiệt thòi rồi, năm nay nhất định phải làm rình rang cho nó.】 Chồng tôi cũng góp lời: 【Không sao, làm thêm vài bàn tiệc nữa cũng được, mọi người vui vẻ là được mà. Dù sao thì em dâu chị ấy cũng có tiền.】 Tôi giận muốn bốc hỏa, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ đồng ý. Chỉ vì… ở kiếp trước, tôi đã kiên quyết từ chối chị ta. Kết quả là con trai chị tức giận bỏ nhà đi nhậu xuyên đêm, số/c rượ/u rồi ch .t ngay tại chỗ. Chị ta đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, cầm d/a/o ch/é/m đi/ên loạn khiến tôi và con gái mất mạng. Lần này vừa mở mắt ra, tôi lập tức nhắn cho chị ta: 【Làm, nhất định phải làm! Chị nhớ mời hết họ hàng bạn bè đến nhé, tôi sẽ cho các người một buổi tiệc hoành tráng nhất.】

Em Không Còn Là Cái Bóng Của Anh

Em Không Còn Là Cái Bóng Của Anh Khi tờ quyết định sa thải được đưa vào tay tôi, có lẽ sợ tôi làm ầm lên, Ninh Dật Dương còn đặc biệt mở một cuộc họp toàn bộ phòng ban. Vừa bước vào cửa phòng họp, một xấp tài liệu đã bị ném mạnh vào mặt tôi. “Tống Mạn, đây là dự án cô phụ trách à? Lỗ mất hai triệu tệ! Cô biết điều đó có ý nghĩa gì không?” “Người ta là Nguyệt Nguyệt vất vả suốt bao lâu mang về cho công ty lợi nhuận hai chục triệu, còn cô, chỉ một sai sót đã làm mất đi mười phần trăm!” Ninh Dật Dương chỉ vào tôi, lớn tiếng mắng. Cả phòng họp xôn xao. Tôi quay đầu, chậm chạp nhìn thấy Lâm Nguyệt Nguyệt đang lúng túng tránh ánh mắt của tôi và tất cả đã rõ. Lại là như thế. Dự án Lâm Nguyệt Nguyệt làm hỏng, Ninh Dật Dương sợ cô ta bị truy trách nhiệm nên đổ hết lỗi lên đầu tôi. ….

Anh Là Quá Khứ

Anh Là Quá Khứ Tôi nhìn chằm chằm vào lịch sử chuyển khoản trên màn hình điện thoại, thấy Giang Vân Thâm đã chuyển cho Bạch Hiểu Lộ năm trăm nghìn tệ. Ghi chú: “Bảo bối, đây là tiền đặt cọc mua nhà mới của chúng ta.” Nhà mới? Chúng tôi đã kết hôn ba năm, vẫn sống trong căn nhà bố mẹ tôi tặng làm của hồi môn. Bao giờ anh ta tính mua nhà mới? Điều khiến tôi lạnh lòng hơn cả là thời gian chuyển khoản mười một giờ tối hôm qua. Lúc đó anh ta vẫn còn nằm bên tôi, vừa chúc ngủ ngon, vừa hôn trán tôi. Tay tôi run rẩy, tiếp tục kéo xuống xem lịch sử chuyển tiền: năm vạn, mười vạn, hai mươi vạn… Tất cả đều gửi cho Bạch Hiểu Lộ. Ba năm qua, tổng cộng hơn hai triệu tệ. Số tiền đó… đều là tiền sinh hoạt phí tôi đưa anh ta.

Mẹ Tôi Không Nuôi Tôi Để Làm Vợ Anh

Mẹ Tôi Không Nuôi Tôi Để Làm Vợ Anh Năm tư đại học, tôi bất ngờ mang thai. Bạn trai yêu cầu tôi từ bỏ việc xét tuyển thẳng cao học. “Phụ nữ sinh ra là để đẻ con, đừng tranh suất bảo lưu với tôi.” Hắn cười nham hiểm: “Tôi phải đâm thủng mấy cái bao mới khiến cô dính bầu đấy. Thể trạng cô yếu lắm, không đẻ bây giờ thì sau này có muốn cũng không đẻ được đâu.” “Hãy ngoan ngoãn nghe lời, từ bỏ xét tuyển cao học. Tôi sẽ miễn cưỡng cưới cô, nhưng nhà 100m² và xe 500 ngàn tệ phải đứng tên mẹ tôi.” Tôi tát cho hắn một cái nảy lửa: “Anh nằm mơ đi!” Xoay người, tự mua cho mình căn nhà 200m² và chiếc xe tiền tỷ, rồi đỗ thẳng vào chương trình cao học trường top 1 cả nước. Còn bạn trai cũ thì thất nghiệp, há hốc mồm không tin nổi. Kỳ kinh nguyệt trễ hơn một tháng, que thử thai hiện hai vạch. ….

Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất

Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất Vào ngày tôi bước sang tuổi ba mươi, cô bé mười tám tuổi được Phó Trì Yến chu cấp bên ngoài tự tiện xuất hiện. Khi tôi chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, cô ta lại bật cười khúc khích. Chỉ một giây sau, cô ta lấy tay che miệng, ánh mắt ngây thơ nhìn tôi: “Chị ơi, em không có ý gì khác đâu, chỉ là cảm thấy chị lớn tuổi thế rồi, sao vẫn còn tin mấy chuyện như vậy?” Tôi không nói gì, sắc mặt trầm xuống. Phó Trì Yến ngồi vắt chân, đưa tay ôm hờ cô ta vào lòng: “Đào Tri, Linh Oản chỉ nói sự thật thôi, em trưng cái mặt đó cho ai xem chứ?” Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra người đàn ông mà tôi yêu mười năm, hóa ra cũng chỉ đến thế.

Trở Lại Ngày Thi Đại Học, Tôi Mặc Kệ Con Trai Bỏ Thi

Trở Lại Ngày Thi Đại Học, Tôi Mặc Kệ Con Trai Bỏ Thi Vào ngày thi đại học, con trai tôi là Lâm Dư, đưa ra một bản chuyển nhượng cổ phần, uy hiếp tôi: Nếu không ký, nó sẽ không đi thi. Chồng tôi Lâm Dương, còn hùa theo dỗ dành: “Vợ à, còn 2 tiếng nữa là đến giờ thi rồi, dù gì tài sản của mình sau này cũng để lại cho nó, em cứ ký cho nó yên tâm thi cử đi.” Tôi nhìn bản chuyển nhượng cổ phần trong tay, rồi dưới ánh mắt chờ mong của hai cha con, xé nát nó không chút do dự. “Không muốn thi thì khỏi thi!” Kiếp trước, tôi thương con học hành vất vả, sợ ảnh hưởng tâm lý trước kỳ thi nên chẳng nói một lời, liền ký tên. Kết quả thì sao? Sau khi Lâm Dư đỗ vào trường danh tiếng, hai cha con dắt theo một người đàn bà xinh đẹp, ép tôi vào viện tâm thần. Lâm Dư còn giả vờ rơi vài giọt nước mắt: “Cảm ơn mẹ đã hy sinh nhiều năm qua. Bây giờ mẹ ruột con quay lại rồi, mẹ cũng nên vào viện an dưỡng đi thôi.” Lúc ấy tôi mới biết: Lâm Dư là con riêng của chồng tôi và người phụ nữ khác. Con ruột của tôi… ngay từ khi lọt lòng đã bị họ đẩy ra vùng quê xa xôi. Giờ được sống lại đúng ngày thi đại học, tôi chẳng buồn quan tâm nó có thi hay không. Loại người bội bạc ấy, càng không có tương lai càng tốt.

Phu Nhân Phản Kích

Phu Nhân Phản Kích Trong giới ai cũng biết, từ nhỏ tôi đã thèm khát Cố Bùi Tư. Anh học gì, tôi học nấy. Anh học 8 thứ tiếng, tôi cũng học 8 thứ tiếng. Anh học tài chính, tôi cũng học tài chính. Dù sao thì hai nhà Cố và Thẩm chắc chắn sẽ liên hôn. Đế chế thương mại rễ sâu gốc vững, thiếu một bên cũng không được. Nào ngờ đến ngày cưới, Cố Bùi Tư trên đường đi đón dâu lại bất ngờ rẽ hướng, bay ra nước ngoài cứu ánh trăng sáng yếu đuối kia. Thanh mai trúc mã, trở thành trò cười lớn nhất. Tôi mặc chiếc váy cưới giá tám chữ số, một mình hoàn thành hôn lễ xa hoa này. Hôm đó tin tức phủ khắp trời đất, tên tôi lần đầu tiên được xếp trước anh ta. Đồ ngốc. Đàn ông hai chân đầy ngoài đường. Đế chế thương mại đã thành hình, chỉ có một cái, không có người thay thế. Tôi không chỉ thèm thân thể anh ta, tôi còn thèm cả tiền của anh ta.

Không Ai Thoát Khỏi Luật Nhân Quả

Không Ai Thoát Khỏi Luật Nhân Quả Chồng tôi ngoại tình, tiểu tam đến tận nhà tìm tôi: “Cháu là con gái của Hàn Huyền đúng không?” Tôi khựng lại, phát hiện cô ta nhầm tôi là con gái của chồng mình. Thế là tôi thuận nước đẩy thuyền. Tiệc sinh nhật của chồng, giới thượng lưu tề tựu đông đủ. Gương mặt đầy kích động của anh ta, ngay khoảnh khắc nhìn thấy tôi tay trong tay với tiểu tam cùng livestream chờ anh bước vào, lập tức hóa đá. Không ngoài dự đoán, mạng xã hội nổ tung.

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học

Quay Trở Lại Những Năm 1970, Tôi Đã Đá Bay Người Đứng Đầu Để Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học Sau khi trượt kỳ thi đại học, tôi kết hôn với Cố Lâm và vì anh ta mà vất vả lo toan suốt bốn mươi năm. Thế nhưng sau khi anh ta qua đời, tôi lại không được phép tham dự tang lễ, tài sản một nửa để lại cho con cái, một nửa cho mối tình đầu trong sáng của anh ta. Thứ duy nhất anh ta để lại cho tôi chỉ là một câu nói: “Lá thư báo trúng tuyển năm đó bị lấy đi, bốn mươi năm qua tôi đã trả xong món nợ ấy.” Hóa ra, năm đó tôi không hề trượt đại học, mà chính anh ta đã lấy mất thư báo trúng tuyển của tôi để lấy lòng người con gái kia. Tôi làm loạn trong tang lễ, tố cáo bốn mươi năm bất công của mình, nhưng lại bị chính con cái ruồng bỏ. “Bố và dì Lâm mới là một đôi trời sinh, chính mẹ là người chen ngang phá hoại hạnh phúc của họ.” “Nếu mẹ còn làm loạn, đừng trách chúng con bỏ mặc mẹ ở quê để mặc mẹ tự sinh tự diệt!” Tôi uất hận mà ch.t. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại năm tôi thi đại học. Khi đó, thư báo trúng tuyển vẫn còn đang trên đường gửi tới, và cuộc đời tôi vẫn chỉ vừa mới bắt đầu…

Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video

Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video Khi tôi phát hiện ra chiếc vòng cổ có khóa trong xe chồng mình, tôi ch .t lặng. Nó to hơn vòng cổ bình thường cho thú cưng, chất liệu thép không gỉ, phần đầu có ổ khóa nhỏ, kéo theo một sợi xích dài bằng sắt, cuối sợi xích cũng là một cái móc khóa. Nhưng mà… nhà tôi làm gì có nuôi chó? Hồi nhỏ, Giản Chí Văn từng bị chó c/ắn một lần, đến giờ thấy chó là vẫn rùng mình. Cậu ta tuyệt đối sẽ không cho chó lên xe đâu! Huống hồ ai mà cho chó đeo loại vòng cổ kỳ dị như thế chứ? Chiếc vòng này lại còn được giấu rất kỹ, tận sâu trong khe dưới ghế lái. Nếu không phải tôi cúi xuống tìm hoa tai rơi thì chắc cũng chẳng bao giờ phát hiện ra. Càng nghĩ càng thấy bất thường. Tôi vội lấy điện thoại chụp hình rồi tra hình ảnh trên mạng. Khi kết quả hiện ra, suýt nữa tôi ném luôn cái điện thoại đi. Đây là… vòng cổ cho người dùng?

Một Đời Không Quay Đầu

Một Đời Không Quay Đầu Ngày ta cùng phu quân trở về Thiên giới, ta mang thai song thai. Ta không nói gì, chỉ muốn dành cho chàng một bất ngờ. Về đến Thiên giới, Bạch Nguyệt Quang của chàng Thánh nữ đến tìm ta, bị thương ở mắt. Phu quân khẳng định ta vì ghen tuông mà cố ý hãm hại. “Chỉ Lan là Thánh nữ Thiên giới, lương thiện thuần khiết, sao có thể vu oan ngươi?” “Quả nhiên là người phàm hạ tiện, thủ đoạn bẩn thỉu!” Chàng tự tay m…ó..,c mắt ta để tạ tội cho Thánh nữ. Sai người giam giữ nghiêm ngặt, chỉ cho ta ăn đồ thừa cơm cặn. Ta mang song thai, không đủ dinh dưỡng, đau đớn co quắp. Ta cầu xin vì đứa trẻ, nhưng chàng lại nói ta không từ thủ đoạn. “Tam đại đơn truyền của Thiên tộc ta, một phàm nhân như ngươi có thể mang thai song thai sao?” “An Lạc, ngươi đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, đến giờ còn dám lừa ta!” Chàng sai người cắt luôn khẩu phần của ta, đến cả cơm thừa cũng không cho. Để sống sót, ta đành tranh ăn với chó. Cho đến ngày chàng cưới Thánh nữ, bắt ta người vợ phàm nhân đến hành lễ. “Bắt An Lạc lăn đến đây, hành lễ thiếp thân với Chỉ Lan. Nếu nàng biết lỗi, thì cho người mang cơm đến.” Cả điện hoảng sợ. Bởi vì đường lên Tru Tiên Đài đã nhuộm đỏ bởi máu ta.